Truyện sex ở trang web truyensextv99.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensextv99.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv99.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 » Phần 228

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2


Update Phần 235

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv99.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 228: Nỗi Khổ Của Thích Soái

“Thiên hoàng hoàng, địa hoàng hoàng, đám trẻ nhà ta chớ có kinh, giặc Oa tới không nên hốt hoảng, sẽ có Thích gia ngăn cản!”

Đây là đồng dao mà dân chúng ven biển Đông Nam lưu truyền, Thích Kế Quang chống Oa lập được công lao chính là chuyện bình sinh lão đắc ý nhất. Tần Lâm đã có ý nhắc tới, lão cũng rất vui lòng nói vài câu.

Bất quá Thích Kế Quang nói chuyện luôn luôn đặc biệt tự khiêm, không phải là triều đình vận trù tính kế, Tướng gia bày mưu, vậy cũng là Đốc Phủ chỉ huy đắc lực. Nói đến công lao của bản thân mình chỉ sơ lược mà thôi, nếu chỉ nghe lời từ một phía của lão, quả thật là không lập chút công lao nào trên chiến trường.

Sớm biết tính tình Thích Kế Quang, Tần Lâm cảm thấy hết sức kỳ quái.

Ngược lại Thích Kim nói thẳng không giấu chuyện gì, lúc đánh giặc Oa còn là một tiểu hài tử, chủ yếu là nói chuyện đánh Tiểu Vương tử, Đổng Hồ Ly ở Kế Trấn. Mặc dù miệng lưỡi không lanh lợi bằng bá phụ mình, nhưng cũng đã chém giết máu lửa chân chính trên chiến trường, chỉ cần vài câu đã dẫn mọi người ra chốn sa trường cát vàng máu đỏ. Khiến cho Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực nghe nhiệt huyết sôi trào, không còn chút khinh thị hai vị Thích gia mới vừa rồi.

Chờ rượu quá ba tuần, trên mặt mọi người dẵ bắt đầu đỏ ửng, Tần Lâm đột nhiên đặt câu hỏi:

– E rằng Dương Triệu Dương Tổng Đốc tham ô rất lợi hại phải không?!

Thích Kim đang nói hăng say, không đề phòng bị Tần Lâm hỏi, nhất thời buột miệng:

– Ủa, làm sao ngươi biết?

Thích Kế Quang cau mày, cực kỳ nghiêm nghị trợn mắt nhìn điệt nhi một cái, sau đó lại nhìn sang Tần Lâm, vẻ mặt rất là bất an.

Tần Lâm sờ sờ cằm, khóe miệng khẽ nhếch lên, thình lình cười hắc hắc, chợt đưa tay vỗ mạnh xuống bàn một cái:

– Thích lão ca, huynh còn muốn gạt đệ tới khi nào?

Thích Kế Quang ngạc nhiên, tiếp theo lắc đầu cười khổ hồi lâu, không thể làm gì khác hơn là nói:

– Tần lão đệ nghe tin tức từ đâu vậy, lại mượn rượu để dụ dỗ lão ca?

Tần Lâm nào có nghe qua tin tức gì.

Hắn phát minh ra Xế Điện Thương, Tấn Lôi Thương, trừ xa doanh kinh sư Du Đại Du ra, đến phiên trang bị tân quân Kế Trấn. Cho dù là không thể nào trang bị hết cho mấy vạn đại quân Kế Trấn, nhưng cũng phải có một số phát qua trước, vì sao Thích Kế Quang lại là lần đầu tiên thấy được loại súng kiểu mới này?

Đây là nghi điểm thứ nhất.

Sau đó hỏi tới mấy năm qua chiến công không bằng Liêu Đông Lý Thành Lương, Thích Kế Quang như có ẩn tình, mà Thích Kim giận dữ bất bình, Tần Lâm càng thêm nghi ngờ.

Cần phải biết Thích Kế Quang là tướng tài vô địch đương thời, còn viết nên tuyệt tác lý luận quân sự như Kỷ Hiệu Tân Thư và Luyện Binh Thực Kỷ, chính là nhà quân sự tài ba trác tuyệt. Năm Gia Tĩnh, Long Khánh, Vạn Lịch, nếu như lão xưng thứ hai không ai dám xưng thứ nhất, phong cách tác chiến được tán tụng như lôi đình vạn quân, mấy chục năm qua được xưng đánh đâu thắng đó.

Lòng không vương vấn công danh, chỉ mong biển lớn yên bình như xưa.

Vị tướng quân viết nên câu thơ như vậy, chẳng lẽ lại tiêu ma tráng chí, không biết tiến thủ sao?

Vậy là vì nguyên nhân gì khiến cho lão một mực phòng thủ ở Kế Trấn, cực ít xuất động xuất kích?

Đây là nghi điểm thứ hai.

Cuối cùng ở phủ đệ Trương Cư Chính, khi Thủ Phụ đế sư hỏi Kế Liêu Tổng Đốc có trở ngại gì không, Thích Kế Quang hơi do dự một chút, cảnh này đã lọt vào mắt Tần Lâm.

Trương Cư Chính hết sức tín nhiệm Thích Kế Quang, Thích Kế Quang cũng hết sức nịnh nọt, ngôn từ tự xưng “Môn hạ mộc ân tiểu”, quan hệ giữa hai vị này cực tốt, vậy nguyên nhân gì làm cho Thích Kế Quang do dự như vậy? Nếu là Dương Triệu gây trở ngại, sao không nói thẳng?

Đây chính là nghi điểm thứ ba.

Ba nghi điểm kết hợp lại, hơn nữa lúc Tần Lâm xử lý vụ án Trần Minh Hào đánh chết Ma Sư Gia, cũng đã nghe thấy chuyện Dương phủ hoành hành bá đạo bức bách quân dân đầu hiến ruộng đất, tới đây đã có thể cho ra kết luận:

Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu là một đại tham quan táng tâm bệnh cuồng, y tham ô quân lương hướng ngân, cho tới trì hoãn trang bị lính mới Kế Trấn, đồng thời lương hướng thiếu thốn khiến cho Thích Kế Quang vô lực chủ động xuất kích, chỉ có thể lấy phòng thủ làm chủ trong những năm qua.

Về phần tại sao lão do dự không chịu nói thẳng với Trương Cư Chính, Tần Lâm cũng đoán được mấy phần nguyên nhân.

Sau khi nói hết ra những phân tích này, trong lúc nhất thời Thích Kế Quang á khẩu không trả lời được, trợn tròn mắt nhìn Tần Lâm, than thở:

– Tần lão đệ quả thật mắt thần như điện, cũng không gạt được ngươi chút nào, ôi…

Thích Kim đứng bật dậy:

– Bá phụ, Tần trưởng quan cũng không phải người ngoài, chúng ta nói ra thì đã sao? Dương Tổng Đốc giở thủ đoạn như vậy, người còn che giấu cho y…
– Chuyện trong quan trường không phải là đơn giản như con nghĩ vậy…

Thích Kế Quang không có khiển trách điệt nhi giống mấy lần trước, mà là bất đắc dĩ phất phất tay, thanh âm trầm xuống, sắc mặt lộ vẻ mệt mỏi vô cùng. Thậm chí còn mệt hơn cả lúc lão đánh chín trận liên tiếp thắng cả chín trận ở Chiết Đông, đánh giặc Oa liên tục tám ngày không chợp mắt, mệt mỏi hơn cả lúc lão cầm cự với mười vạn thiết kỵ Thổ Man ngoài Kế Môn.

Có nhiều khi Thích Kế Quang cũng nổi lên dũng khí thiếu niên, tự cho là một thân chuyển chiến ba ngàn dặm, một kiếm có thể kháng cự trăm vạn hùng binh, nhưng thực tế đã dần dần mài bằng góc cạnh của lão:

Đại Soái Hồ Tông Hiến chống Oa, bày mưu tính kế, chỉ huy điều độ, suýt chút nữa đã bình xong loạn Oa, kết quả hàm oan hạ ngục, sau cùng chết trong ngục. Lang Sơn Tổng Binh Lưu Hiển, thân kinh bách chiến chiến công vô số, cả đời ba lần lên ba lần xuống, nhiều lần bị giáng chức.

Du Đại Du nổi danh ngang với lão, tuổi lớn hơn cũng lãnh binh tác chiến sớm hơn lão, bảy lần chịu oan khuất, bốn lần bị giáng chức quan tước tập ấm, một lần hạ ngục oan uổng, thậm chí thiếu chút nữa bị khai đao vấn trảm…

Thực tế làm cho Thích Kế Quang hiểu, nếu như không khéo đẩy đưa, không biết khéo léo nịnh hót tìm chỗ dựa vững chắc, sẽ không sống nổi trong chốn quan trường. Khi ấy chẳng những không làm Đại tướng cầm quân được, trăm mưu ngàn kế dẹp giặc trong lòng cũng sẽ trở nên vô dụng, hơn nữa ngay cả tài sản tính mạng cũng khó có thể bảo toàn.

Lòng không vương vấn công danh, chỉ mong biển lớn yên bình như xưa. Thích Kế Quang có thể không phong hầu, nhưng nếu như không thể ở vị trí Thống soái chỉ huy đại quân tác chiến, lão lấy cái gì làm cho biển lớn yên bình, tay không hay là một mình một kiếm?

Du Đại Du lựa chọn giữ mình trong sạch, trên đời tất cả ô trọc chỉ mình ta thanh bạch, như vậy bảo vệ được thanh danh cả đời mình nhưng không cách nào lập được đại nghiệp, cuối đời phải bằng lòng với chức vị Tham Tướng xa doanh kinh sư.

Thích Kế Quang lựa chọn một con đường chật vật hơn, lão giấu đi hết góc cạnh sắc bén của mình, đưa hối lộ cho cấp trên, lôi kéo quan hệ tìm chỗ dựa khắp nơi… tất cả chỉ vì một chuyện: Giữ được quyền cầm binh, tiếp tục ở lại vị trí có thể giúp cho lão tiếp tục trung thành đền nợ nước.

Cho nên khi Trương Cư Chính tuyệt đối tín nhiệm Thích Kế Quang, để cho lão buông tay thi triển, điều đi quan văn làm trở ngại lão, chuẩn bị đầy đủ lương hướng cho lão, có thể tưởng tượng được trong lòng lão cảm kích Trương Cư Chính tới mức nào.

Đại anh hùng chống Oa Thích Kế Quang cam tâm tình nguyện quỳ gối dưới chân Trương Cư Chính, ti tiện tự xưng “Môn hạ mộc ân tiểu”, chỉ vì lão biết, đương triều chỉ có vị đế sư Thủ Phụ này mới đối đãi với mình như thế.

Thế nhưng Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu…

– Ta hiểu rồi…

Tần Lâm gật đầu một cái, từ trong ánh mắt của Thích Kế Quang hắn đã hiểu hết thảy:

– Dương Triệu là quan viên được đế sư Thủ Phụ Trương lão tiên sinh trọng dụng, hơn nữa ra sức ủng hộ cải cách triều chính mới, cho nên Thích lão ca không muốn làm khó Trương Tướng gia, càng sợ Dương Triệu dùng tiền tham ô có được hối lộ Trương Tướng gia.

Thần sắc Thích Kế Quang đại biến, may là hàng năm lão cầm binh tác chiến, đối mặt giặc Oa cùng hung cực ác ở duyên hải Đông Nam, mười vạn đại quân Thổ Man phương Bắc cũng không hề có chút dao động, lúc này cũng sợ hãi bất an hết sức.

Quả thật lão vô cùng lo lắng Dương Triệu sẽ ảnh hưởng đến nghiệp lớn cải cách triều chính mới của Trương Cư Chính, lão lo rằng một khi chuyện này xé ra to, Trương Cư Chính phải chọn một trong hai người lão và Dương Triệu, ắt sẽ chọn Dương Triệu.

– Không… Không thể nào!

Trước kia Thích Kim chỉ biết là Dương Triệu tham ô lương hướng, chỉ cho rằng bá phụ ngại vì mặt mũi bất tiện vạch trần, lúc này mới hiểu được còn có rất nhiều nội tình như vậy.

Giọng y trở nên khàn khàn, cơ hồ là khẩn cầu nhìn bá phụ:

– Trương Tướng gia là hiền tướng thiên cổ, điệt nhi nghe người ta nói lão là Y Doãn, Chu Công đương thời, tuyệt không thể nào bao che người xấu!

Thích Kế Quang chậm chạp mà kiên quyết lắc đầu một cái.

Lão đã không còn cái tuổi kích động như Thích Kim, đã sớm hiểu được rất nhiều đạo lý tốt và không tốt.

Trong triều đình, đại thần cầm quyền há có thể đánh giá đạo đức như người bình thường được? Đây gọi là kẻ làm chính trị thì không có đạo đức cá nhân, làm tới vị trí như Trương Cư Chính, nhất cử nhất động là có thể quyết định sinh tử hàng ngàn hàng vạn người, hết thảy suy nghĩ xuất phát từ độ cao mà người thường khó lòng bì kịp, cho dù là Thích Kế Quang cũng khó mà suy đoán.

– Thích Kim, bá phụ đã sớm dạy con nhân từ không thể cầm quân, dưới tình huống cực đoan nhất định phải có quyết tâm tráng sĩ chặt tay. Lúc tình thế khẩn cấp, vì an nguy đại quân, toàn quân thắng bại, cho dù là đồng bào vào sinh ra tử cũng phải quyết đoán hy sinh.

Thích Kế Quang dạy dỗ điệt nhi, Thích Kim như có điều suy nghĩ, cuối cùng vị biên quan Đại Soái này khổ sở cười cười, tiếp theo lại nói:

– Thật ra thì sau câu “nhân từ không thể cầm quân” còn một câu nữa, trước kia bá phụ chưa nói, bây giờ nói cho con biết… Đó chính là “lương thiện không thể làm quan”.

Làm quan tới mức như Thích Kế Quang, Trương Cư Chính, đâu còn thiện ác tầm thường. Nếu thấy Thích Kế Quang dâng tặng hồ cơ Ba Tư, Hải Cẩu Thận bèn cho lão là tiểu nhân vô sỉ, thấy Trương Cư Chính tỏ vẻ phô trương, thu nhận vàng bạc mà cho lão là tham quan, quả thật là chuyện hết sức nực cười trong thiên hạ.

Thích Kim nghe vậy trợn mắt há mồm, tất cả căm phẫn bất bình vừa rồi bay đi đâu mất, toàn thân dường như bị hút hết sinh lực ngã ngồi trở về chỗ cũ, ánh mắt trợn to thất thần.

Những lời này của Thích Kế Quang là nói với điệt nhi, cũng là nói cho Tần Lâm nghe, lão có vẻ nhìn Tần Lâm chắp tay một cái:

– Tấm lòng trung của lão ca ca lần này nói hết cho Tần lão đệ nghe. Mặc dù Dương Tổng Đốc tham ô hơi nhiều một chút, nhưng không trở ngại lão ca về phương diện quân sự, điểm này vẫn tốt hơn quan viên vừa tham ô vừa gây trở ngại. Hơn nữa y lại là đại viên triều đình hết sức ủng hộ triều chính mới của Trương Tướng gia, cho nên…

Tần Lâm nghe thấy huyền ca biết nhã ý, cười đáp ứng:

– Lão ca nói như vậy, huynh đệ tuyệt không nói ra chuyện này là được.

Thích Kế Quang mừng rỡ, luôn miệng cảm tạ, mời Tần Lâm vào đầu mùa Xuân khí trời ấm áp đến Kế Trấn đi săn với lão.

Thích Kim thủy chung chán nản không có tinh thần, dường như lý tưởng của người trẻ tuổi đã dần dần rời xa y…

Đưa tiễn Thích Kế Quang, Tần Lâm nhìn bầu trời dần dần tối đi, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực cúi đầu, chuyện ngày hôm nay khiến cho hai người bọn họ không biết nên nói cái gì cho phải. Từ trước tới nay bọn họ đi theo Tần Lâm hết sức thuận buồm xuôi gió, không nghĩ tới trong quan trường còn có một mặt không lộ ra với người ngoài như vậy. Vẫn cho là Thích Kế Quang đánh đâu thắng đó, không gì là không làm được, không ngờ rằng lão trung thành báo quốc vẫn phải chịu nhịn nhiều khó khăn, thậm chí là khuất nhục như vậy.

Đi… Tần Lâm thở ra một hơi dài, xoay người sải bước đi nhanh ngoài đường.

Tên mập đi theo hai bước, chợt giật mình kinh hãi kêu lên:

– Tần ca, nhà chúng ta ở phía Tây…

Tần Lâm cũng không quay đầu lại:

– Đi tướng phủ.

Đi tới cửa tướng phủ, lúc này đã lên đèn, vẫn có thật nhiều khách tới bái phỏng chờ ở đó, tri khách ngoài cửa từ Du Thất đã đổi thành Diêu Bát.

Thấy Tần Lâm đi rồi trở lại, Diêu Bát có chút kinh ngạc, nở một nụ cười bồi hỏi:

– Tần trưởng quan ngài đây là?
– Muốn gặp Trương tiểu thư…

Tần Lâm nói thẳng không chút quanh co.

Trời ơi, ban ngày mới vừa bái Tướng gia, buổi tối lại tới tìm tiểu thư, Tần trưởng quan quả nhiên không giống bình thường!

Mấy quan viên gần đó nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau, lòng nói lá gan người này cũng quá lớn, quả thật là gan lớn tày trời, không sợ bị một trận Thủy Hỏa côn đánh đuổi hay sao?

Diêu Bát lại hiểu được ngay cả Tướng gia mình bất quá chỉ là nhất quyết không chịu gả nữ nhi làm bình thê, nhưng cũng không thể nào ngăn trở Tần Lâm gặp mặt cùng tiểu thư. Lại nói từ sau khi chuyện “đoạt tình” tới nay, Tướng gia như đã vứt bỏ hết lễ phép thế tục.

– Tiểu thư ở tú lâu, để tiểu nhân bẩm báo cho ngài…

Diêu Bát mỉm cười một tiếng, sau đó đi vào.

Trời ơi… mắt quan viên xung quanh thảy đều trợn trừng, chúng ta đứng chờ cả ngày không có chút tin tức gì, họ Tần này buổi tối tới bái phỏng tiểu thư khuê các, vậy mà tôi tớ tướng phủ còn thông báo giúp hắn, quả thật là tức chết người ta!

Tần Lâm trong lòng có chuyện, cũng không nghĩ tới úy kỵ, lúc này nghe người khác nhỏ giọng bàn tán mới phát giác không ổn, lại căn dặn Diêu Bát thêm một câu:

– Nếu như tiểu thư không tiện, gọi Đại công tử, Tam công tử gặp mặt cũng được.

Lần này ngay cả Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực cũng không nhịn được khinh bỉ hắn: Trưởng quan làm như vậy là giấu đầu hở đuôi, giặc kêu bắt giặc, lạy ông tôi ở bụi này.

Bạn đang đọc truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.cc/cam-y-ve-dai-minh-quyen-2/

Tú lâu chỗ ở của thiên kim tướng phủ, mấy gốc mai đâm chồi nảy lộc, toát ra hương thầm nhè nhẹ.

Dưới ánh sao đầy trời, trong gió Bắc rét lạnh, Trương Tử Huyên khẽ nâng Cửu Tiêu Hoàn Bội cầm, một khúc Mai Hoa Tam Lộng thanh tao cổ kính, nứt đá tan vàng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Update Phần 235
Ngày cập nhật 13/10/2025 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình văn phòng - Tác giả Ngọc Linh
Tôi vừa mân mê những ngón tay của mình lên như vậy thì hai bầu vú của Mai Chi cũng cứng dần lên. Tôi nâng nhẹ cái áo lót của Mai Chị lên rồi luồn sâu vào bên trong, hai cái núm vú nhỏ nhắn làm tôi thích vô cùng. Vê nhẹ nhẹ hai cái núm vú đó thì Mai Chi cũng nhắm nghiền mắt của mình lại rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex phá trinh
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
“Scorpio, thấy rõ rồi chứ? Boom không nổ, kể hoạch của ngươi thất bại rồi!.” John nhìn thẳng vào khuôn mặt tràn ngập sự sợ hãi và kinh ngạc của Scorpio mà nói. “Ọc ọc.” Scorpio liên tục trào máu ra từ miệng, đột nhiên hắn thét lên một tiếng, cánh tay bọ cạp còn lại vung...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Cô giáo dâm đãng và cô bạn cùng lớp
Lúc này Hà đi lại tủ quần áo và lôi ra một cái roi da cùng một con cu giả to và đen láy. Hà cầm con cu lên và cho vào miệng mà liếm mút, thỉnh thoảng còn sọc mạnh con cu giả ấy vào họng nữa. Tôi gọi Hà lại và túm tóc hôn cuồng nhiệt. Vừa hôn vừa tát vào má, xong rồi tôi cho hai ngón tay vào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân