Hoàn Nhan Bình nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra có lý do, cuối cùng chỉ có thể quy tội nam nhân bên trong kia chắc có một ít đam mê đặc thù, muốn để cho tỷ tỷ mặc bộ tang phục này để trợ hứng cho hắn tìm niềm vui.
“Thật sự là quá hỗn trướng!” Hoàn Nhan Bình cũng nhịn không được nữa, xống xộc liền đạp cửa phòng đi vào, thì liền thấy tên nam nhân kia đang ung dung ngồi trong phòng uống trà, tựa như đã sớm biết nàng sẽ tới.
Hoàn Nhan Bình giật mình, thấy hắn đã có chuẩn bị, cũng không vội ra tay, muốn hỏi hắn trước chút chuyện:
– Ngươi là ai?
– Tại hạ Tống Thanh Thư, chào Bình nhi cô nương.
Tống Thanh Thư đáp.
– Ngươi biết ta?
Hoàn Nhan Bình giật mình, tiếp theo sắc mặt đại biến…
– Ngươi chính là Kim Xà vương phản tặc Tống Thanh Thư?
Hoán Y Viện ngoại trừ cầm tù những công chúa Tống Triều, cũng là nơi thu thập tin tức bí mật khắp nơi của Kim Quốc, cho nên Hoàn Nhan Bình đương nhiên biết rõ tin tức về Tống Thanh Thư.
Tống Thanh Thư nhún vai:
– Tống Thanh Thư bất tài, nhưng cái gọi là phản tặc kia thì không dám nhận.
Hoàn Nhan Bình lạnh hừ:
– Ngươi tại Thanh quốc có bản sự quấy phá với các nữ nhân kia ta cũng không quản, nhưng ngươi không nên, hết lần này tới lần khác khi dễ tỷ tỷ của ta…
– Khục… sửa lại câu nói một chút!
Tống Thanh Thư khục một tiếng, một bên đong đưa ngón tay vừa nói…
– Không phải tại hạ khi dễ tỷ tỷ của cô nương, cô nương vừa rồi cũng đã nhìn thấy, thời điểm mà cô nương cho là tại hạ khi dễ tỷ tỷ của mình, trên mặt tỷ tỷ của cô nương có nửa phần thần sắc nào không nguyện ý hay không?
– Ngươi đã phát hiện ra ta lúc đó?
Hoàn Nhan Bình giật mình hoảng hốt, lúc này mới nhớ tới theo tin tức thu thập được, Tống Thanh Thư là một trong cao thủ đệ nhất thiên hạ, sắc mặt nàng liền khó nhìn…
– Đương nhiên là phát hiện, bất quá về sau thấy cô nương lo lắng đến mặt mũi của tỷ tỷ mình nên không muốn đánh vỡ, nên tại hạ liền cũng thuận nước đẩy thuyền, che giấu tỷ tỷ của cô nương mà không cho nàng biết.
Tống Thanh Thư nói.
– Ngươi đến tột cùng dùng thủ đoạn gì để mà lừa gạt tỷ tỷ của ta?
Nghĩ đến lời nói của đối phương, Hoàn Nhan Bình vừa rồi nhìn xem chi tiết, tỷ tỷ của mình xác thực đúng rất là thụ hưởng khoái lạc, nhất thời nàng liền cảm thấy toàn thân có chút phát lạnh.
– Tại hạ lừa nàng như thế nào cũng không trọng yếu, trọng yếu nhất là tỷ tỷ của cô nương bị tại hạ chinh phục, đây là sự thật.
Tống Thanh Thư trên mặt mang một nụ cười cổ quái.
– Ta giết ngươi tên hỗn đản này!
Hoàn Nhan Bình nhịn không được nữa, liền quất ra trường tiên hướng Tống Thanh Thư đánh tới.
Chỉ tiếc khí thế của một roi quất tới rất nhanh biến mất im ắng, Hoàn Nhan Bình nhìn theo, thì thấy cây roi đã bị đối phương dùng hai ngón tay dễ như trở bàn tay kẹp lấy.
– Tại hạ không có yêu thích roi vọt, hảo ý của cô nương thì tại hạ tâm lĩnh.
Tống Thanh Thư cổ tay rung lên, Hoàn Nhan Bình liền có cảm giác từ trên roi một cỗ đại lực truyền đến, cả người lập tức liền đứng không vững lảo đảo hướng đến phía ngực đối phương bổ nhào qua.
– Bình nhi cô nương cẩn thận…
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng một bên nâng lên bờ mông của nàng, từ mấy đầu ngón tay truyền đến co dãn kinh người làm cho Tống Thanh Thư thầm tán thưởng, có một đoạn thời gian không gặp nàng, suýt quên đi toàn thân của nàng trên dưới gì cũng tràn ngập sức sống.
Hoàn Nhan Bình vừa thẹn vừa vội, rút ra dao găm trở tay dùng một góc độ cực kỳ quỷ dị hướng trên thân Tống Thanh Thư đâm tới, một chiêu này cực kỳ âm hiểm tàn nhẫn, tình huống bên dưới thân nếu trở tay không kịp, cho dù là đối phương võ công cao hơn nàng rất nhiều, cũng dễ dàng bị lật thuyền trong mương.
Chỉ là đêm đó bên trong sơn động, từng tấc da thịt trên người của nàng có chỗ nào mà Tống Thanh Thư chưa có nhìn qua? Đối với trên người nàng chỗ nào cất giấu vũ khí thì càng là nhất thanh nhị sở, Tống Thanh Thư rất dễ dàng liền tránh thoát nàng một dao chí mạng này, ngón tay tại bên hông nàng điểm tới, sức lực Hoàn Nhan Bình liền biến mất không còn, cả người nàng mềm mại ngã xuống vào trong ngực hắn.
– Cô nương thật sự là tốt, toàn thân trên dưới săn chắc không có một chút thịt dư dư, chắc hẳn thường xuyên cưỡi ngựa săn bắn nên dáng người mới tốt được như vậy…
Tống Thanh Thư ôm nàng, trêu đùa.
– Thả ta ra, tên dâm tặc này!
Hoàn Nhan Bình vừa thẹn vừa giận, mặc dù biết đối phương võ công cao cường, nhưng không nghĩ rằng mình sẽ trở thành dạng như thế này, chính mình cũng được coi là cao thủ nổi bật trong Kim Quốc, thế mà một chiêu cũng không tiếp nối liền bị đối phương bắt.
– Cô nương mở miệng một tiếng gọi tại hạ là dâm tặc, thế tại hạ đã dâm qua cô nương chỗ nào?
Tống Thanh Thư trong lòng âm thầm bổ sung, nếu lần lấy thân phận Đường Quát Biện giao hoan cùng nàng thì không tính…
– Đã là cô nương muốn tại hạ làm dâm tặc, vậy thì giống như cô nương mong muốn, tại hạ sẽ dâm qua một chút.
Nói xong liền vươn tay làm bộ hướng trước hai bầu vú của nàng chộp tới.
– Không muốn!
Hoàn Nhan Bình bị dọa kinh hô la lên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/05/2021 11:29 (GMT+7) |