“Thuyền ơii”… Quốc Hải nói vọng vào trong.
“Sao đấy anh”. Thuyền tắt vòi hoa sen trả lời Quốc Hải.
“Em tắm xong thì gọi anh nhé, a đưa em đi ăn sáng rồi chúng ta đi gặp bên đo đạc”… Quốc Hải nói tiếp.
“Ơ em tưởng trưa nay về rồi chứ anh!”. Thuyền thắc mắc hỏi.
“Em không nhớ là hôm qua đo đạc bị sai số sao… Nên a chuyển sang sáng mai về”… Quốc Hải trả lời Thuyền…
“Vâng em biết rồi…”. Thuyền trả lời luôn, vì nàng cũng biết nhiều khi công việc đột xuất là điều không tránh khỏi. Chắc tắm xong phải gọi điện cho chồng…”Ui thôi chết… cả tối hôm qua chưa gọi về cho chồng rồi… phải làm sao đây chết rồi…”. Thuyền bỗng nhớ tới cả tối chưa gọi điện cho chồng cho nên nàng liên tắm vội vàng… ra ngoài thì điện thoại đã sập nguồn. Nàng vội vàng sạc rồi gọi cho Tuấn Phong… Tuấn Phong phải nói là vô cùng lo lắng. Thấy Thuyền vừa gọi liền nhấc máy trả lời ngay…
“Vợ làm gì mà cả tối không trả lời chồng thế… Có biết là chồng lo lắng thế nào không…”. Tuấn Phong lo lắng hơi to tiếng nói…
“Vợ hôm qua đi gặp đối tác, lại gặp người quen là bạn cấp 3 nên có lỡ uống hơi nhiều chút, chồng thông cảm nha…”. Thuyền hì hì nói thật.
“Say thế có léng phéng với ông Tổng giám đốc không đó.”. Tuấn Phong nghi ngờ hỏi.
Thuyền nghe chột dạ ngay, nhưng rất nhanh nàng liền trả lời thành thật: “Chồng không biết đâu, tổng giám đốc em có cho tiền anh ý cũng chả làm ăn đc gì… kể cả có là ở chung một phòng”. Thuyền nhắn tin trả lời.
Tuấn Phong nghe vậy liền tò mò hỏi: “Vì sao?”.
– “Vì sếp em anh ý bị yếu sinh lý… cái gì mà rối loạn cương dương gì đó đó.”… Thuyền thẳng thắn nói, nhưng nàng cũng thầm xin lỗi Quốc Hải, vì nàng cần một lý do chính đáng để Tuấn Phong không nghi ngờ… Thôi chuyện nàng giúp đỡ hắn coi như đền bù cho hắn vậy…
– “Thật không? Sao vợ biết hay vậy?”. Tuấn Phong hưng phấn nói… Hắn cũng bị yếu nhưng không tới mức như Quốc Hải. Nên rất tò mò…
– “Là do nhân viên team vợ vào phòng sếp đưa dự án thấy hồ sơ khám bệnh của anh ý chồng ạ, đấy cũng là nguyên nhân mà vì sao từ trước đến nay sếp em chỉ tuyển nam thư ký chứ không tuyển nữ, mới đầu e cứ tưởng bị gay hic”. Thuyền quay camera xuống dưới nói, vì nàng biết khi nói dối nàng sẽ đỏ mặt một chút…
– Tuấn Phong nghe xong thì cười ha hả, nhưng rất nhanh khuôn mặt hắn trầm xuống, như vậy thì có gì đáng cười nhỉ, mình cũng là đàn ông phải thông cảm cho nhau chứ, hắn vội nói: “Ừm thật đáng thương cho anh ý…”. Nói xong thì Tuấn Phong cũng hết nghi ngờ Thuyền rồi…
– Thuyền thấy chồng nàng không hỏi nữa thì liền thở phào nhẹ nhõm nói: “Chồng à! Vợ có việc đột xuất mai mới về được… Vì hôm nay vợ phải đi gặp bên đo đạc, họ đo sai nhiều quá khiến bản thiết kế bị sai… Vợ cần gặp để trao đổi. Sáng mai vợ sẽ bay về sớm.”.
– “Ok vợ! Nhớ đừng để say nữa đó. Tối chồng gọi. Bye vợ chồng làm việc tiếp đây”. Tuấn Phong tạm biệt Thuyền.
– “Bye chồng yêu! Chụt Chụt”… Thuyền hôn tạm biệt chồng. Có lẽ Tuấn Phong cũng đang bận nên hắn dập máy khá nhanh, Thuyền còn đang định hỏi bố chồng sao rồi thì đã nghe thấy tiếng “tút… tút… tútt…”.
Nói chuyện xong thì Thuyền cũng thay váy cùng Quốc Hải đi ăn sáng… Hai người nói chuyện ngày một nhiều lên… những chuyện tâm sinh lý thi thoảng cũng len lỏi vào đôi chút. Tuy Thuyền vẫn ngại nhưng nàng vẫn thẳng thắn trả lời Quốc Hải…
9h Quốc Hải với Thuyền có mặt ở một quán café gần Resort gặp bên đo đạc… đầu tiên là nàng phê phán cách làm việc của bên đó, sau rồi nói tới phương án sửa chữa. Quốc Hải ngồi bên rất yên tâm nghe Thuyền nói, hắn nghĩ nếu có Thuyền thì hắn thật thảnh thơi… Từ lâu hắn đã có cảm tình với người phụ nữ vừa xinh đẹp hiền dịu lại đầy năng lực này…
Xong xuôi thì cũng đến 11h giờ, Quốc Hải cùng Thuyền đi ăn trưa rồi về phòng nghỉ ngơi, đương nhiên là mỗi người một phòng… Thuyền vừa đặt lưng lên giường thì tin nhắn từ Quốc Hải đến: “4H chiều xuống bãi biển bơi chút nhé. Đi biển mà không bơi thì phí lắm”…
– “Nhưng em không mang đồ bơi”… Thuyền mặc dù không biết bơi nhưng nàng vẫn rất thích vùng vẫy dưới nước…
– “Yên tâm. Resort 5 sao cái gì cũng có… Tí a tặng em”. Quốc Hải hời hợt nói.
“Vâng ạ…”. Quốc Hải nói thế r Thuyền còn nói được gì nữa. Vì nàng cũng rất thích. Rất nhanh Thuyền liền đi vào giấc ngủ. Vì hôm nay làm việc cũng khá mệt mỏi rồi.
Đúng 4h chiều Quốc Hải gõ cửa phòng Thuyền, nàng cũng chỉ mang theo một chiếc khăn tắm nên không khiến Quốc Hải phải đợi lâu… Xuống sảnh Quốc Hải dẫn Thuyền vào cửa hàng bán đồ bơi… Thuyền chọn mãi vẫn không ra được bộ nào… Bộ thì hở hang quá, bộ thì kín đáo nhưng Quốc Hải lại lắc đầu luôn mồm chê xấu… Hăn đợi mãi đợi mãi mà Thuyền vẫn lưỡng lự, nên hắn vớ luôn một bộ sexy nhất, đó là bộ bikini trắng dây buộc sau cổ, và quần buộc dây 2 bên. Thuyền lắc đầu nguầy nguầy nhưng hắn vẫn đẩy nàng vào khu thay đồ… nhưng đợi mãi k thấy Thuyền đi ra. Hắn có chút sốt ruột. Vội bước tới chỗ nàng thay đồ ngó vào… Hắn thấy thân hình Thuyền thật đẹp khi mặc bộ bikini này, phải nói còn đẹp hơn khi nàng không mặc gì, nó quyến rũ khiến ai nhìn thấy cũng thèm muốn. Không nghĩ ngợi Quốc Hải liền kéo Thuyền ra thanh toán rồi xuống biển… Trên đường đi Thuyền một thay cứ che ngực, một tay cứ che hạ thân… Nàng rất xấu hổ vì chưa bao giờ diện bộ sexy như vậy ở ngoài… cũng may là ở resort lúc này cũng khá ít người… nên cũng đỡ. Nhưng Thuyền vẫn vội vàng đi nhanh xuống biển, chỉ có ở dưới đó thì sẽ ít ai nhìn thấy nàng sẽ bớt ngại hơn…
Bước xuống biển Thuyền vui như cá gặp nước, nàng vung vẩy thích thú. Rồi Quốc Hải nói với Thuyền: “Em nằm ngửa ra đi, a dậy e nổi, để em nằm ngửa trên biển ngắm bầu trời, em sẽ thấy nó đẹp biết bao. Anh khi stress thường đi biển một mình như vậy”…
– “Nhưng em không biết bơi”. Thuyền có chút e ngại nói.
– “Có anh ở gần em mà em lo gì, chỗ này cũng đâu phải quá xa, em chống chân xuống được mà. Nhớ thả lỏng người và ngửa cổ lên một chút nhé”. Quốc Hải cam đoan nói.
Thuyền hơi sợ nhưng cũng làm theo lời Quốc Hải thả lỏng thân thể, được một lúc thì hắn cũng thả tay ra khỏi nàng. Lúc này Thuyền biết nàng đã nổi được trên mặt nước, tuy có sợ hãi nhưng nàng vẫn cảm thấy rất thành tựu. Rồi Thuyền hướng lên bầu trời nhìn… Thật đẹp. Đúng là cảm giác thật dễ chịu. Đó là điều Thuyền tự nhủ.
Bất chợt một cơn sóng to kéo tới đánh chùm lên người Thuyền, nàng hoảng sợ kêu cứu, cơn sóng nhanh quá làm Quốc Hải không kịp trở tay… khiến Thuyền bị sặc nước… hắn vội lao đến ôm lấy nàng. Thuyền cũng như bắt được cọng rơm cứu mạng ôm chặt lấy cổ Quốc Hải, hai chân Thuyền cũng theo phản xạ quặp sau mông hắn…
Được một lúc thì Thuyền cũng bình tĩnh lại, nàng thấy e thẹn khi Quốc Hải cứ nhìn thẳng vào khuôn mặt mình… đang định nói gì đó thì Quốc Hải đã chủ động hướng môi Thuyền hôn ngấu nghiến, vừa hôn hắn liền vừa bước tới chỗ sâu thêm. Lần này Thuyền bị bất ngờ quá nên né không kịp, nàng phải mất một lúc mới dứt được ra… Thuyền ngoảnh mặt quay đi, theo quán tính miệng Quốc Hải liền trượt xuống cổ nàng hôn hít…
– “Ưm! Đừng anh… không muốn!”. Thuyền nói miệng vậy nhưng cũng không phản kháng. Phần vì kích thích phần vì vẫn sợ nên người nàng vẫn bám chặt lấy người Quốc Hải.
Rồi cũng chẳng mấy chốc hắn đã đẩy người của Thuyền lên cao một chút… miệng hắn lúc này vừa tầm với bầu vú nàng. Hắn liền vô tư đưa tay ra đằng sau cởi dây áo bikini của nàng rồi nhắm đến đỉnh bầu vú bú liếm…
Lần này thì Thuyền có chút hoảng sợ rồi, nàng liếc nhìn xung quanh tuy có chút vắng vẻ nhưng không phải là không có… sợ ngkhac nhìn thấy nàng liền nói: “Dừng lại đi anh… người ta nhìn kìa…”. Tuy nhiên nàng lại cảm thấy cảm giác vụng trộm này thật kích thích, cho nên phản kháng vẫn như cũ yếu ớt như vậy…
Quốc Hải vừa bú vừa ngó xung quanh. Đúng thật là hơi có người thật… nên hắn cũng đình chỉ động tác rồi cột lại áo cho Thuyền…
Thuyền thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm nhưng có chút hơi hụt hẫng. Nhưng để nàng không phải thất vọng lâu. Lúc này Quốc Hải đã để dương vật hắn thoát ra ngoài chọc chọc lên khe bướm của Thuyền qua lớp quần bikini…
“Á… a làm gì thế”. Thuyền e thẹn hỏi.
“Thì em bảo ở trên không được vì sợ ng khác nhìn thấy nên a đành chuyển xuống bên dưới a!”. Quốc Hải cười hề hề nói.
“A có làm được không đó?”. Sau khi tiếp xúc thân mật với Quốc Hải thì nàng cũng nói chuyện tự nhiên hơn…
Quốc Hải bị Thuyền trêu trong lòng ức lắm… hắn liền tức giận rút dây quần bikini của Thuyền ra cầm vào một bên tay… rồi ngang nhiên chuẩn bị ướm dương vật của hắn tiến vào…
Thuyền vô cùng sợ hãi, nàng vội thả chân xuống nhưng chân không với tới, nàng hiểu chỗ này đang rất sâu. Cho nên đôi chân liền trở lại quặp vào chân Quốc Hải, khẩn cầu tha thiết nói: “Đừng anh… không được… đừng cho vào… em tưởng anh bị…”. Nói xong Thuyền đập thùm thụp vào vai Quốc Hải.
Nhưng Quốc Hải nào đâu nghe nàng nói gì, hắn ấn từ từ dương vật của hắn vào bướm Thuyền từ dưới lên… lúc này Thuyền thật đã có ý nghĩ muốn buông xuôi… vì khi chim Quốc Hải đã tiến vào, nàng cảm giác có một dòng điện chạy dọc khắp cơ thể… cảm giác này mấy hôm nay Thuyền chưa được hưởng thụ… vì ông Trương vẫn còn đang né tránh vợ chồng nàng.
“Ưmmm đừng…”. Rốt cuộc thì Thuyền cũng có ý định buông xuôi không có tiếp tục phản kháng nữa…
Rất nhanh, dương vật của Quốc Hải đã vào được 1/3… Nhưng không có bất kỳ điều kỳ diệu nào xảy ra… chim hắn lại thật xìu xuống… hắn cố ấn vào thêm để vớt vát lại cảm giác từ lâu chưa cảm nhận được… nhưng không thể. Quốc Hải tuyệt vọng… có chút không vui nói: “Giờ thì e thấy tin anh chưa?”.
Thuyền nghe xong liền có chút tức giận nghĩ: “Tôi để anh tiến vào, không làm được lại cáu giận lên tôi?”. Rồi nàng to tiếng nói: ” Không bơi nữa về thôi”.
Quốc Hải thấy Thuyền giận thì có vẻ chột dạ, hắn đúng là cảm thấy mình hơi lỡ lời nên vội bèn nói: “Anh xin lỗi… như e thấy đấy. Anh đã phải chịu sự giày vò này quá lâu rồi nên có hơi lỡ lời… em tha thứ cho a nhé”…
Nghe Quốc Hải nói xong Thuyền có chút mềm lòng… nhưng vẫn giả bộ quay đi. Đúng là bất cứ người đàn ông nào đều không chấp nhận được việc mình bị yếu sinh lý. Đó là điểm mấu chốt của họ…
Quốc Hải thấy nàng vẫn giận thì k dám làm trái ý. Cho nên hắn vội cột quần bikini cho Nàng lại rồi đưa Thuyền vào bờ…
Về đến phòng, Thuyền đóng sầm cửa lại. Nhưng ngó ra qua ống kính cửa thấy vẻ mặt sợ hãi của Quốc Hải liền k nhịn được cười trộm nghĩ: “Cũng biết sợ cơ đấy, sau xem còn dám vớ vẩn giận thật luôn”. Rồi nàng cũng bước vào tắm rửa… nghĩ đến việc chim của Quốc Hải xìu xuống làm Thuyền có chút thương hắn, hôm nay nàng mới hiểu rối loạn cương dương nó là như nào. Thuyền trước đó còn hơi nghi ngờ nhưng bây giờ đã tin hẳn rồi… cho nên nàng liền không tức giận nữa. Thực ra Thuyền thật không giận được ai lâu bao giờ. Từ bé nàng đã như vậy. Một cô gái hiền lành, dễ tha thứ… lại siêng giúp đỡ người. Nàng luôn lấy điều đó làm tự hào, mỗi khi giúp người một cái gì đó nàng liền thấy thỏa mãn vui vẻ.
Xong xuôi Quốc Hải cũng đưa Thuyền đi ăn tối, nàng tuy tha thứ cho Quốc Hải nhưng vẫn giả bộ như đang giận dữ lắm, mục đích là để lần sau hắn biết điểm dừng… chứ nếu mà cứ tiếp diễn như hôm nay nàng sợ sẽ đánh mất bản thân… Mà cho Quốc Hải thịt mất…
Quốc Hải thì vẫn lo sợ suốt từ đầu buổi, khó khăn lắm mới thuyết phục được Thuyền mà giờ đã làm nàng giận. Cho nên cả bữa ăn hắn chỉ có ăn với xin lỗi… Ăn xong Quốc Hải có rủ Thuyền đi dạo nhưng nàng không đồng ý… hắn đành đưa Thuyền về phòng nghỉ.
Thuyền thay đồ ngủ rồi cũng gọi điện cho chồng… nàng có hỏi qua về vấn đề của ông Trương nhưng vẫn vậy… Ông vẫn tránh mặt Tuấn Phong không chịu gặp… xong xuôi thì Thuyền cũng chuẩn bị tắt đèn đi ngủ… thì có tiếng gõ cửa.
– “Thuyền ơi…”… Quốc Hải hô gọi…
– “Giờ muộn rồi a còn có chuyện gì thế”. Thuyền gắt gọng nói.
– “Anh có chuyện muốn nói với em chút”. Quốc Hải nói giọng sợ sệt đáp.
– “Vậy vào đi”… Thuyền vẫn lạnh lùng nói. Xong thì nàng cũng quay lưng vào phòng nhưng bỗng thân thể nàng bị Quốc Hải ôm chặt… khiến nàng bất ngờ… la:
– “Anh làm gì thế…”. Không để Thuyền kịp phản ứng Quốc Hải nhanh chóng kéo váy ngủ của Thuyền qua đầu Thuyền rồi vứt lên giường… Lúc này thân thể nàng chỉ còn mỗi cái quần lót… Thuyền hơi bất ngờ vì hành động tự nhiên này. Giống như kiểu được voi đòi Hai Bà Trưng vậy. Nhưng Thuyền chưa kịp nói gì thì Quốc Hải đã ôm nàng lên giường rồi…
– “Anh có phần hơi tự nhiên rồi đó… khi chưa được em cho phép mà dám làm như vậy… giờ anh có việc gì thì nói ra đi, còn không thì mau về”. Thuyền trừng mắt nhìn Quốc Hải…
– “Anh… sợ ma. A muốn ngủ cùng em đêm nay…”. Quốc Hải lí nhí nói.
– “Phì…”. Thuyền thấy bộ dáng Tổng giám đốc nv nàng đang giả bộ giận cũng phải phì cười. Nhưng rồi Thuyền cũng lên tiếng: “Chúng ta là gì của nhau mà a đòi ngủ chung với em… em đã có chồng rồi. Xin anh tự trọng về phòng mau đi để em còn ngủ.”. Thuyền nói xong thì nằm ngửa ra kéo chăn lên nhắm mắt lại.
Thấy vậy Quốc Hải mừng lắm, chẳng phải như vậy là Thuyền đang bật đèn xanh với hắn sao. Cho nên hắn liền với tay lên đầu giường tắt điện. Rồi nhanh chóng nhào mình lên người Thuyền lại tìm môi nàng ngấu nghiến, bàn tay hắn cũng không yên phận hướng tới đầu ti Thuyền xoắn lấy… không gian tối om làm hoàn cảnh dễ sinh tình, Thuyền cũng mở miệng đáp lại mút môi Quốc Hải… nhưng không hề để lưỡi hắn luồn qua… tay nàng cũng vô thức ôm lấy cổ Quốc Hải. Được một lúc thì Thuyền thấy hắn cứ đẩy lưỡi qua nên nàng nhả miệng hắn ra quay mặt đi…
Quốc Hải thấy vậy liền hỏi: “Sao vậy em, còn giận a nữa à?”.
– “Anh đừng đưa lưỡi tiến sâu trong miệng em, chỗ đó e chỉ dành cho chồng em… cả bên dưới nữa… đều không thể. Em đồng ý với anh như này đã là điều quá mức. Nếu không vì a đã từng lợi dụng lúc e say… và không vì anh bị căn bệnh đáng thương này thì chưa chắc a đã động vào được 1 tấc da thịt trên người em. Nên e xin anh. Những cái gì mình đang có thì hãy biết trân trọng và có điểm dừng… không thì sau hôm nay tất cả sẽ là con số không đấy!”. Thuyền thẳng thắn chia sẻ.
– “A đã biết… a quả thực rất cảm ơn em. Nhưng e đừng nói như vậy… Tuy chúng ta gắn với nhau bằng căn bệnh quái đản của a, nhưng em nghĩ là a sẽ vui sao? Cơ thể em tuyệt đẹp như vậy mà chỉ có thể sờ mà không thể làm, e nghĩ a sẽ dễ chịu sao? Còn a đương nhiên rất trân trọng em, vì em thấy đó khi em giận a vẫn luôn sốt sắng từ chiều tới giờ… nếu a không tôn trọng em thì a đã tìm một viên thuốc kích dục nào đó uống vào rồi đưa em lên đỉnh vài lần… và sau đó sẽ không gặp lại e nữa rồi.”. Quốc Hải cũng chia sẻ thật, nói xong hắn liền rời giường… định đi về phòng.
Thuyền thấy vậy thì cũng cảm thấy mình nói có hơi tuyệt tình… trong lòng thấy có chút hụt hẫng. Cho nên nàng cũng buột miệng gọi:
– “Anh Hải”.
Quốc Hải theo tiếng gọi quay đầu lại…
– “Hay là… anhhh ở lại đi…”. Thuyền lấy hết can đảm lí nhí nói. Xong rồi cũng xấu hổ vùi mặt vào trong chăn. Quả thực nàng ở trong một căn phòng rộng tối om như này cũng thấy khá cô đơn… Thuyền khá là sợ tối. Lại thêm cả tuần này không được ai tưới tắm nên người có hơi bứt rứt khó chịu…
Lúc này thính lực Quốc Hải thính đến cỡ nào, nghe xong hắn liền vui mừng quá đỗi, thả tay cánh cửa vừa được kéo ra… “rầm”… Cửa đóng lại cũng là lúc bóng tối phủ kín căn phòng… Quốc Hải rất nhanh đã leo lên giường gỡ chăn ra ôm lấy Thuyền… Lúc này Thuyền có xấu hổ đi nữa thì cũng không ai có thể nhìn thấy rồi. Nên hai người môi lại tìm môi… thả trôi nước bọt về phía đối phương. Tuy nhiên lần này Quốc Hải lại biết điều hơn, hắn chỉ mút quanh môi chứ không dám len lỏi lưỡi qua bên Thuyền… Bàn tay của hắn thì lúc này đương nhiên là đang đặt lên bầu vú của Thuyền, hắn cảm giác bóp có chút phát nghiện… có chút nhịn không được hô: “Mẹ em chắc phải đẹp lắm, mới sinh được người phụ nữ tuyệt vời như em…”
– “Từ khi nào Tổng giám đốc lại biết nịnh bợ vậy.”. Thuyền vỗ nhẹ lên lưng Quốc Hải nói.
– “Anh nói thật… Em xem này. Từng thớ da thịt trên người em đều mịn màng mát rượi, anh rất yêu thích ngực em nữa… a sờ mãi mà không chán…”. Dứt lời Quốc Hải lại vùi đầu vào ngực Thuyền bú liếm… Bàn tay thì không ngừng đưa xuống vuốt ve khắp đùi nàng.
“Ưm… anh ơiii”. Thuyền nghe thấy thế thì không khỏi ngượng ngùng, nàng thầm nghĩ sếp nàng càng ngày ăn nói càng táo bạo nha… nhưng rất nhanh cơ thể Thuyền liền run lên khi Quốc Hải không chỉ bú mà hắn còn lấy răng khẽ cắn lấy đầu ti… tiếp đó hắn lại dùng lưỡi massage vòng quanh đầu ti nàng… khiến Thuyền không tự chủ được ôm chặt xoa đầu hắn…
Khi cảm thấy Thuyền đã đủ hưng phấn, Quốc Hải vội cho tay vuốt dọc bướm Thuyền thăm dò… bàn tay hắn đã quẹt được khá khá nước… Lập tức Thuyền đưa tay xuống chặn lại, nàng liên tục lắc đầu nói: “Không thể!”…”Ưm”… Nhưng Quốc Hải nào có nghe, hắn nhẹ nhàng đặt một tay Thuyền lên trên đầu nàng giữ lại, rồi khẽ rích người lên trên tiếp tục hôn Thuyền để nàng có sự yên tâm… tay còn lại hắn bắt đầu thám hiểm khắp trong ngoài bướm nàng…
Thuyền vẫn lắc đầu nguầy nguậy, nhưng môi lại không rời môi Quốc Hải. Hai tay nàng giờ đã bị chặn, nàng không còn làm được gì khác ngoài khua chân loạn xạ… nhưng càng khua thì Quốc Hải càng dễ làm… Trước hết hắn dùng ngón tay cái ấn nhẹ vào hột le của Thuyền mà di liên tục theo đường vòng tròn… rồi sau đó thuận thế cho ngón giữa đâm từ từ vào khe bướm đã ướt đẫm của Thuyền… Hắn cứ liên tục thực hiện rộng tác 3 4… 3 lần ray hột le, 4 lần thọt ra thọt vào Khiến Thuyền run rẩy…
“Ưm… đừng anh. Chỗ đó không được…”. Nhưng càng nói nhiều bao nhiêu thì Thuyền phản xạ càng yếu hơn… đôi chân nàng đã có dấu hiệu dừng lại… thậm chí còn không tự chủ hơi rạng ra cho bàn tay Quốc Hải dễ hoạt động…
“Sao không được… anh chỉ dùng tay thôi mà… Em không thích sao”. Quốc Hải thấy Thuyền hết chống cự thì càng làm tới, hắn rời hột le của Thuyền rồi đút thêm một ngón tay vào sâu trong bướm nàng. Tốc độ hắn tăng dần tăng dần… đôi lúc lại móc lên trên gẩy lấy điểm G của nàng…
“Aa… ưm… sướng!” Đây là lần đầu tiên nàng kêu sướng trước mặt Quốc Hải… làm hắn hưng phấn tột độ càng ngày càng thúc ngón tay mạnh mẽ… Nhưng hắn sướng một thì Thuyền sướng mười, lúc này cơ thể nàng đang không nghe theo nàng chi phối, thân hình nàng giờ đang uốn cong như con tôm đón nhận từng cú thúc từ tay Quốc Hải…
“A… A… dừng lại đi a… ưm.”. Ngay lập tức, môi Quốc Hải rời môi Thuyền khiến nàng bật rên lớn, hắn nhắm ngay vị trí hạt đậu nhỏ xíu đang cương cứng mà không ngừng bú chùn chụt… Tốc độ Quốc Hải lại tiếp tục tăng, khiến hai tay Thuyền nắm chặt lấy ga giường… miệng nàng thở dốc… độ vài phút sau thì thân hình Thuyền có hiện tượng giật giật… bao nhiêu dâm thuỷ tràn ra ướt đẫm tay Quốc Hải… Thuyền đã lên đỉnh bởi bàn tay điêu luyện của tổng giám đốc… Nếu lúc này Quốc Hải mà mở đèn lên thì sẽ thấy khuôn mặt Thuyền hưởng thụ biết chừng nào… Tiếng thở dốc của cả hai bắt đầu ổn định dần, cơ thể hai người trong phòng điều hòa mà còn ướt đẫm mồ hôi, có thể thấy là họ đã dùng nhiều sức đến nhường nào… Quốc Hải cũng khá thấm mệt, hắn liền ngả người xuống ôm Thuyền thiếp đi…
Sáng sớm, Thuyền vẫn là ng tỉnh dậy trước tiên, nhưng lần này là vì nàng cảm thấy có gì đó cứ chọc chọc vào âm đạo mình… Mở mắt ra thì mọi thứ đều rõ ràng, hóa ra là dương vật của Quốc Hải đang loạn động lung tung bên dưới… Thuyền lúc này đang rúc trong lồng ngực Quốc Hải, Thuyền ngại lắm muốn nằm dịch ra 1 chút nhưng cảm giác ngứa ngáy khó chịu ngăn mọi hành vi của mình… cho nên Thuyền liền nhắm tịt mắt lại coi như k biết gì… nhưng được 1 lúc thì cũng k trả vờ nổi nữa nên nàng liền ti hí ngước lên nhìn Quốc Hải… thấy hơi thở hắn vẫn đều đặn, thì nàng bđ đưa tay xuống ẩy nhẹ dương vật ra để ngăn cơn khó chịu… nhưng chạm đc vào nó Thuyền liền cảm thấy một cảm giác thích thú là lạ… cho nên bàn tay rón rén lại chậm vào 1 lần nữa… dần già bàn tay mềm mại đó của nàng nắm hắn vào cây gậy đó luôn… Thuyền bỗng bốc cảm thấy khá ngượng ngùng… nhưng càng xấu hổ hơn là con chim đó đã dính đầy nước của nàng… Lúc này một bên Thuyền vẫn chú ý phản ứng của Quốc Hải, một bên thì vẫn nhẹ nhàng vuốt chim Quốc Hải… cảm giác thích thú tăng dần… Thuyền không ngừng nghịch ngợm cây gậy dài ngoằng đó. Nàng có thể cảm giác được nó dài hơn của bố chồng mình, nhưng về độ to thì không bằng được… nhưng nó có vẻ rất… đẹp, không sần sùi gân guốc như của ông Trương… Nghĩ đến đây Thuyền không tự chủ được đỏ mặt… xấu hổ, nàng k hiểu tại sao lại nghĩ tới những điều như vậy… Nhưng xấu hổ thì vẫn xấu hổ, còn sờ thì vẫn sờ, nhưng chỉ được 1 lúc thì Thuyền thấy một chất dịch nhờn nhờn úa lên tay nàng, lại thấy ng Quốc Hải có phần cựa quậy… Thuyền k nghĩ ngợi gì liền bỏ tay ra ngay rồi chạy tót vào phòng vệ sinh tắm rửa thay đồ…
Quốc Hải một lúc sau thì cũng mở mắt, lúc này Thuyền cũng đã sắp xếp gần xong đống quần áo vào va li… thấy vậy Quốc Hải liền nói:
– “Em dậy sớm thế!”… Quốc Hải vừa nói vừa rời giường đứng dậy. Theo thói quen thường ngày hắn vuốt chim một cái… thấy có hơi nhớt nhớt. Như nhớ tới điều gì Quốc Hải liền bật thốt lên r giả bộ giọng điệu mất mát nói:
– “A… sao nhiều nước trên đây thế… em… em… liệu có phải e cướp mất lần đầu của a k… a vẫn là zai tân đấy hic hic…”. Vừa nói Quốc Hải vừa vuốt dọc thân dương vật của mình.
– “Anh sao không đi chết đi… mau mau về phòng… sắp trễ giờ sân bay rồi đó”. Thuyền xấu hổ quá vì đúng là nàng có tật giật mình thật. Lại nghe thấy Quốc Hải nói thế lại thẹn quá hóa giận, cho nên liền vơ cái quần đùi của Quốc Hải ném vào mặt hắn. Vừa nói vừa ẩy Quốc Hải về phía cửa phòng…
– “Ơ ơ đợi a một tí a mặc quần vào đã… hề hề”. Quốc Hải vừa mặc quần đùi vừa cười nói.
Nghe Quốc Hải nói thì mắt Thuyền k tự chủ liếc xuống 1 cái liền mới nhớ ra là Quốc Hải đang k mặc gì, cho nên liền xấu hổ quay đi…
– “Tét… rầm haha”. Tiếng cửa rầm lại cũng là lúc tiếng mắng chửi của Thuyền vang lên sau cánh cửa. Thì ra lúc Quốc Hải ra ngoài hắn k quên vỗ mạnh vào mông Thuyền 1 cái khiến nàng tức giận, miệng k ngừng kêu: “Đồ đáng ghét.”. Nếu Quốc Hải nhìn thấy khuôn mặt Thuyền lúc này sẽ cảm thấy nàng vô cùng đáng yêu đấy…
Chuẩn bị đồ đạc xong, Quốc Hải với Thuyền cũng ra thẳng sân bay dùng bữa sáng cho khỏi trễ…
Máy bay tới nơi liền hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, Tài xế đưa thẳng Thuyền và Quốc Hải về công ty… Quốc Hải ở lại công ty xử lý nốt công việc. Còn Thuyền thì đợi Tuấn Phong tới đón…
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cha con chung vợ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Cho người khác đụ vợ mình, Dâm thư Trung Quốc, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện NTR, Truyện sex cuckold |
Tình trạng | Update Phần 117 |
Ngày cập nhật | 14/08/2022 12:39 (GMT+7) |