“Quần áo nam nữ – giá rẻ mềm mại, không giãn, không ra màu, đủ kích cỡ, sale 50%!”
Sau một hồi lưỡng lự, cô cũng bước vào, ánh mắt long lanh như phát hiện kho báu. Tay cô lướt qua từng cái áo, từng cái quần, sờ sờ nắn nắn như chuyên gia kiểm định vải. Nhìn mấy bảng giá:
“Ủa, cái này giảm 50% mà thấy vẫn mắc… là sao ta?”
Nhưng rồi nghĩ đến hắn – người đang ở tiệm sách, chắc lại đang mặc mỗi bộ đồ đó, cô bèn tặc lưỡi chọn vài bộ vừa đẹp vừa giản dị.
Ra khỏi tiệm, túi trên tay lắc lư theo nhịp bước, cô vừa đi vừa cười tủm tỉm. Mấy bà bán hàng hai bên nhìn theo cũng phải bật cười:
“Nhỏ này chắc mới trúng số hay sao mà vui dữ!”
Cô thì chẳng để ý, cứ tung tăng như gió, vừa đi vừa huýt sáo, lòng nhẹ tênh mang về tiệm sách như mang cả niềm vui nhỏ bé của buổi chợ đầy sắc màu.
Muốn cho hắn ngạc nhiên, cô khẽ đẩy cửa tiệm, tiếng kẽo kẹt vang lên thật nhỏ mà tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Bước chân cô nhẹ đến mức chính cô còn thấy mình như đang lơ lửng. Túi đồ trên tay kêu sột soạt khe khẽ, cô vội nín thở, sợ hắn nghe thấy.
Bên trong, ánh đèn vàng phủ lên căn phòng yên tĩnh. Hắn ngồi đó, quay lưng về phía cô, dáng cao lớn trầm tĩnh. Gương mặt nghiêng nghiêng dưới ánh sáng khiến cô suýt đánh rơi túi đồ… hắn đang say sưa đọc sách, đôi khi nhíu mày, đôi khi môi cong lên một nụ cười nhẹ… một nụ cười đủ khiến cô tim loạn nhịp.
Cô nấp sau kệ sách, chỉ ló nửa khuôn mặt ra, mắt không rời hắn. Bàn tay cô siết chặt quai túi, tim đập thình thịch, từng nhịp rõ mồn một. Cô hít sâu, định bước ra hù hắn… thì sàn gỗ cót két một tiếng.
Cô đứng hình…
Hắn hơi nghiêng đầu, như vừa nghe thấy gì đó. Cô vội nín thở, lùi nửa bước, ôm túi đồ vào ngực.
Không gian im phăng phắc. Chỉ còn tiếng tim cô đập dồn dập như trống trận. Rồi khi thấy hắn vẫn tiếp tục đọc, cô mới dám thở ra nhẹ nhõm.
Lúc này, cô lấy hết can đảm, bước từng bước về phía hắn, mỗi bước như đi trên dây giữa không trung. Cô không biết là mình đang định tặng quà hay đang… “đột kích” người ta nữa.
Cô bước lại gần hơn một chút, tim vẫn đập rộn ràng, môi khẽ nở nụ cười đầy hồi hộp. Chỉ còn vài bước nữa thôi là đến chỗ hắn, cô hình dung cảnh hắn ngẩng đầu lên, ngạc nhiên thấy cô xuất hiện với túi quà trên tay… chắc sẽ cảm động lắm đây.
Nhưng rồi… trong một khoảnh khắc định mệnh… ánh mắt cô vô tình liếc xuống trang sách hắn đang đọc.
Và…
Cô đứng khựng lại, mắt tròn xoe, miệng há hốc, gương mặt đổi màu nhanh hơn cả đèn giao thông. Thứ cô thấy không phải là triết học, cũng chẳng phải tiểu thuyết lãng mạn… mà là một quyển sách có bìa và nội dung dành riêng cho “người lớn”!
Cô cứng đờ trong ba giây, rồi mặt đỏ bừng, tai nóng ran, trong đầu như bốc khói.
Không cần suy nghĩ thêm, cô phản xạ như sét đánh… vèo… Túi đồ trên tay cô bay thẳng vào người hắn, trúng ngay vai kèm theo tiếng “bộp” rõ to.
Hắn giật mình, ngẩng đầu lên, ngơ ngác như bị thiên thạch rơi trúng:
“Ai da… chuyện gì vậy?”
Còn cô, mặt đỏ như gấc, tay chống hông, hít một hơi sâu mà không nói được câu nào. Rồi ầm ầm xoay người đi thẳng ra phía bếp, tiếng dép lẹp xẹp trên sàn như đánh nhịp cho cơn giận dỗi.
Hắn vẫn ngồi im, nhìn túi đồ vừa bị “phang” vào mình rồi lại nhìn cuốn sách, vẻ mặt bình thản đến khó tin. Hắn khẽ chớp mắt, nhún vai… Rồi… hắn vẫn tiếp tục đọc như chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ có gió trong tiệm khẽ lay mấy trang giấy… phạch phạch… nghe như tiếng cười trêu chọc nhẹ nhàng của số phận.
Cô lụi hụi trong bếp, xoay như chong chóng. Mì vừa chín tới, nước lèo sôi lăn tăn thơm lừng. Cô thổi phù phù, cẩn thận múc ra hai tô nóng hổi rồi bưng ra bàn, miệng lẩm bẩm.
Vừa quay người lại… bộp… Tim cô suýt rơi ra ngoài.
Hắn đang bước ra từ phía sau, mái tóc còn ướt, vài giọt nước lăn xuống cổ, gương mặt tươi tỉnh như vừa tái sinh sau cơn mưa. Trên người hắn là cái khăn tắm quấn vội bên thắt lưng (vẫn rất… gọn gàng, lịch sự, đừng hiểu lầm!), Trông vừa tự nhiên vừa khiến cô thấy… “sai sai”.
Cô gái đứng sững lại, tim đập thình thịch. Giữa chiếc khăn che phủ nơi hạ bộ hắn, một chỗ nhô lên bất thường… dài, cứng và to như có một khúc gỗ lớn bị giấu dưới đó. Mắt cô dán chặt vào chỗ phồng ấy, hơi thở khẽ dồn dập. Khăn khẽ rung rinh, chuyển động rất nhẹ nhưng rõ ràng, như thể bên trong có thứ gì đó đang nhúc nhích…
Một cơn gió thổi qua khe cửa sổ, làm mép chăn khẽ bay, tạo nên tiếng xào xạc mơ hồ. Cô nín thở, từng sợi tóc gáy dựng đứng, sống lưng lạnh toát. Chỗ phồng ấy lại động đậy… rất khẽ nhưng đủ khiến tim cô muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cô bước lùi nửa bước, lòng hoang mang tột độ.
Không gian im ắng đến nghẹt thở, chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc vang lên giữa căn phòng, hòa cùng nhịp tim rối loạn của cô. Mỗi giây trôi qua, khăn lại rung nhẹ, như có sinh vật nào đang hít thở bên trong…
Cô đứng đực mặt ra mấy giây, tay vẫn cầm đôi đũa, miệng mấp máy mà không ra tiếng. Tim cô đập loạn xạ, còn má thì nóng hổi như bếp ga sau khi nấu xong nồi mì.
“Ơ… ờ… anh… tắm… nhanh dữ ha…”
Cô lắp bắp, mắt cố nhìn chỗ khác mà lại cứ nhìn trúng hắn.
Hắn thì tỉnh bơ, đưa tay vuốt tóc, cười nhẹ:
“Ờ, tại nước lạnh quá nên tắm vội cho xong.”
Cô quay phắt lại bàn, giả vờ chăm chú chỉnh đôi đũa và cái tô, mặt đỏ rực như cà chua chín. Trong đầu cô chỉ còn mỗi một suy nghĩ:
“To… quá to…”
Sáng hôm sau, trong tiệm sách nhỏ của mình, cô ngồi trước chiếc laptop, lướt qua danh sách khách hàng thuê sách. Ánh nắng sớm lọt qua khung cửa, vẽ lên bàn những vệt sáng vàng dịu. Thỉnh thoảng, cô lại khẽ ngẩng đầu lên, liếc nhìn ra ngoài… nơi hắn đang cúi người tưới những chậu cây trước hiên. Áo hắn hơi xắn tay, nước bắn lấp lánh trên cánh tay rắn rỏi.
Bất giác, hình ảnh tối qua lại hiện về trong đầu… khi hắn vừa tắm xong, cùng với chiếc khăn nhô ra một cách kỳ lạ. Cảm giác ngượng ngùng pha lẫn tò mò khiến tim cô lỡ nhịp. Cô khẽ cắn môi, ánh mắt lại vô tình dừng nơi kệ sách góc phòng, chỗ đặt những quyển mà hắn đọc say sưa đến mức quên cả thời gian.
Từ trước đến nay, cô chưa từng để ý đến thể loại sách đó, nhưng càng nghĩ lại càng thấy tò mò.
(Gấu là tên cô đặt cho hắn)
“Gấu ơi!”… Cô gọi, giọng pha chút tự nhiên nhưng ẩn ý. Hắn quay đầu lại, cười một cách hiền hòa nhưng hiếm hoi, cô nhờ hắn ra đầu phố, mua giúp cô hộp cà phê mà cô thích. Khi đưa tiền, cô thoáng chạm tay hắn, tim lại chợt đập nhanh một nhịp, rồi vội rụt lại.
Vừa thấy hắn khuất bóng ngoài ngõ, cô lập tức đứng bật dậy. Bước chân cô nhẹ mà gấp, như sợ bản thân đổi ý. Cô tiến lại kệ sách, rút ra cuốn mà hôm qua hắn đọc.
Đặt sách lên bàn, cô nhìn quanh, một thoáng e dè, lo sợ có ai bắt gặp. Rồi cô khẽ hít sâu, mở trang đầu tiên. Từng dòng chữ, từng bức hình minh họa cơ thể, có nam lẫn nữ, không một mảnh vải che thân, những tư thế ân ái hiện ra trước mắt… sắc nét, gợi dục, gợi lên một thế giới cô chưa từng bước vào.
Càng xem, cô càng thấy tim mình bị cuốn theo. Mỗi trang giấy như mở ra thêm một trải nghiệm mới, khiến cô vừa ngạc nhiên, vừa tò mò thích thú đến lạ. Khi lật đến giữa quyển, đôi mắt cô sáng lên, còn khóe môi khẽ cong… không rõ vì tò mò hay vì một cảm giác rất… khó gọi tên.
Từng trang sách cuốn cô vào thế giới tình ái đến mức quên cả thời gian. Càng đọc, cô càng thấy má mình nóng bừng, tim đập loạn, ánh mắt dán chặt vào từng hình ảnh, từng dòng chữ như sợ bỏ lỡ điều gì.
Cô hoàn toàn không biết… ngay sau lưng, hắn đã trở về từ lúc nào. Tay trái hắn cầm hộp cà phê còn vương hơi ấm, tay phải cầm cây kem lạnh đang dở. Hắn tựa vai vào khung cửa, im lặng nhìn cô chăm chú, khóe môi thoáng cong lên.
Ánh nắng sáng sớm bên ngoài khẽ chiếu vào, phủ một lớp sáng mờ lên khung cảnh: Cô gái nhỏ say sưa đọc, mái tóc hơi rối, gò má ửng đỏ, còn hắn thì lặng lẽ, ánh nhìn pha chút thích thú xen ngạc nhiên.
Một làn gió thoảng qua, trang sách khẽ lay động… và đúng khoảnh khắc đó, cô giật mình cảm thấy phía sau có gì lạ. Cô quay đầu lại.
Ánh mắt họ chạm nhau.
Cô sững người, tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Mặt cô đỏ rực, hai tay luống cuống đóng sập cuốn sách lại, suýt làm rơi nó xuống bàn.
“À… ờ… anh về rồi à?”… Cô lắp bắp, cố nở nụ cười gượng.
Không trả lời, hắn chỉ giơ hộp cà phê lên như lời đáp, miệng vẫn ngậm cây kem, nụ cười nhẹ hiếm hoi thoáng qua.
Cô chộp lấy hộp cà phê như vớ được phao cứu sinh rồi gần như chạy biến xuống bếp. Sau lưng, hắn khẽ bật cười, trầm thấp mà ấm, âm thanh ấy tan vào không khí buổi sáng tĩnh lặng, để lại nơi góc phòng một chút xao động khó nói thành lời.
… Bạn đang đọc truyện Chạm…! tại nguồn: http://truyensextv.cc/cham/
Tối hôm ấy, trong căn nhà nhỏ ấm cúng chỉ còn mình cô, tiếng đồng hồ tích tắc vang đều. Ba cô đã đi trực ca đêm, cả căn nhà chìm trong tĩnh mịch.
Cô nằm trên giường nhỏ xinh, trằn trọc mãi không sao ngủ được. Mỗi khi nhắm mắt, hình ảnh hắn lại hiện lên rõ ràng…
‘Hắn đứng đó như một bức tượng sống, toát ra một khí chất vừa ngầu vừa cuốn hút. Chiều cao nổi bật, khoảng 1m82 – 1m85, với bờ vai rộng, săn chắc như thể được rèn luyện nhiều năm. Cơ thể rắn chắc nhưng không quá đồ sộ, từng múi cơ rõ nét, đặc biệt là cơ ngực nở nang và bụng 6 múi căng cứng, khiến ánh sáng chiếu lên là thấy từng đường nét rõ ràng. Tay hắn săn chắc, bắp tay cuồn cuộn, vừa mạnh mẽ vừa linh hoạt.
Gương mặt hắn góc cạnh, đường xương hàm sắc nét. Mắt sáng, có ánh nhìn sắc lạnh. Lông mày rậm vừa phải, thêm một chút hơi nhíu khi hắn tập trung. Mũi thẳng. Miệng hắn là điểm nhấn vừa sắc sảo vừa thu hút, cân đối hoàn hảo với gương mặt góc cạnh. Đôi môi đầy đặn nhưng không quá dày, viền môi rõ nét, mềm mại mà vẫn khỏe khoắn. Mặc dù hắn rất ít cười, mỗi khi hắn cười khẽ, môi hắn cong lên tự nhiên, hé lộ hàm răng trắng đều như ngọc, tạo cảm giác vừa ấm áp vừa lôi cuốn… (cười lên là khoe răng trắng đều).
Có đôi lúc… ở nơi hắn, cô cảm giác thấy lạnh lùng. Đôi mắt sắc, ánh nhìn thẳng thừng, như xuyên thấu mọi thứ trước mặt, kết hợp với lông mày hơi nhíu tự nhiên càng tăng vẻ quyết đoán. Mũi thẳng, môi hơi mím khẽ, không cười, toát ra sự lạnh lùng, nguy hiểm… khiến ai nhìn cũng phải e dè, lo sợ. Tóc hắn màu nâu hạt dẻ, vuốt ngược hoặc để tự nhiên lộn xộn một cách có chủ ý. Làn da trắng khỏe khoắn, nhưng vẫn ánh lên vẻ nam tính. Khi di chuyển, từng bước đi rất tự tin, dứt khoát, ánh sáng làm nổi bật từng cơ bắp chuyển động, vừa mạnh mẽ vừa cuốn hút ánh nhìn’.
Và cả cuốn sách “người lớn” mà hắn và cô đã đọc say sưa. Tất cả cứ chập chờn, vừa xa vừa gần, khiến lòng cô rối như tơ vò vì tò mò.
Cô xoay người, chăn hơi xô đi, hơi thở khẽ gấp. Có một cảm giác lạ lùng lan tỏa nơi âm hộ, khiến tim cô đập nhanh hơn thường lệ. Cô lặng im, nhìn trần nhà, rồi bật cười khẽ với chính mình.
“Mình sao thế này chứ…”
Suy nghĩ cứ nối tiếp suy nghĩ, càng cố dỗ giấc ngủ, tâm trí cô càng trôi về phía hắn, về cuốn sách đó, về cảm giác âm ỉ lân lân bức bối hiện tại. Rồi như bị thôi thúc, bởi điều gì đó, cô khẽ chống tay ngồi dậy, trong đầu nảy lên một ý định… vừa bốc đồng, vừa táo bạo…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Chạm…! |
| Tác giả | Thiên Hạ Du Mục |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Làm tình nơi công cộng, Sex public, Truyện sex lén lút, Truyện sex phá trinh |
| Tình trạng | Update Phần 4 |
| Ngày cập nhật | 11/11/2025 11:43 (GMT+7) |