Trịnh Hiểu Ngải nói rất chân thành.
Có người nói trên thế giới gây nghiện nhất là thuốc phiện, thực ra không phải là vậy, chất gây nghiện độc nhất là quyền lực, chỉ cần ngươi nếm thử một lần hương vị quyền lực, ngươi liền cả đời cũng khó mà quên được, sẽ đem hết toàn lực cũng vì đó mà phấn đấu cả đời, Trịnh Hiểu Ngãi hiện tại đã và đang như thế.
Nàng là một cô gái giáo viên thuần thanh sạch sẻ, đến khi bị hiệu trưởng Chu Hồng Quân cưỡng hiếp, sau đó lợi dụng ảnh chụp đem ra khống chế nàng, rồi lại một lần vô tình đưa nàng hiến tặng cho bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, tất cả mọi chuyện xảy ra cũng dần dần đem tâm hồn của nàng tôi luyện càng ngày càng cứng rắn, mà nàng biết rõ, Tưởng Văn Sơn đã già rồi, làm người thì mỗi năm mỗi già đi, đừng nói là Tưởng Văn Sơn hiện tại mỗi lần trên giường giao cấu mà muốn thỏa mãn sinh lý của nàng, thì phải dùng thuốc kích thích, mà ngay cả quyền lực, vị bí thư thành ủy này cũng trao cho nàng cũng chẳng dư dã gì, cho nên nàng vẫn âm thầm tìm kiếm một chỗ dựa mới, nhưng vẫn chưa có tìm được.
Tuy Đinh Nhị Cẩu hiện tại cũng không phải đủ sức cường đại, nhưng làm một đồng minh liên kết, thì hắn đầy đủ tư cách, đây cũng là nguyên nhân để Trịnh Hiểu Ngãi nhìn Đinh Nhị Cẩu với con mắt khác.
– Trịnh cục trưởng, chưa biết có thật không vì em cũng không có nghe nói cái gì hết, em mới vừa về công tác ở phòng thanh tra giám sát, không có khả năng nhanh như vậy liền chuyển đi qua địa phương khác, chuyện ăn cơm để hôm nào nói sau, phía trước cũng đã đến đầu đường, em còn phải trở về lấy xe, vừa rồi tại vì muốn lý luận với chị chuyện đưa em vào cuộc họp mà không báo trước nội dung, xe em để quên ở khu ủy rồi.
– Được, chị chờ em xác nhận lại cũng không muộn, có gì chị sẽ gọi điện thoại cho em, em xuống xe ở đây có đón xe được không? Nếu không chị đưa em quay lại khu ủy.
Nói xong Trịnh Hiểu Ngãi muốn quay đầu xe, nhưng Đinh Nhị Cẩu ngăn cản lại.
…
Quả nhiên tin tức rất nhanh đến bên tai Trịnh Hiểu Ngãi, cuộc họp thường ủy còn chưa xong, thì nàng đã biết rõ tin tức, chắc chắn là bên trong thường vụ khu ủy có người của Trịnh Hiểu Ngãi, hoặc là có người nghe được được trong buổi họp thường ủy tin tức, liền báo cho nàng đấy, thời đại này, ở trong chốn quan trường, thật đúng là không có bí mật gì để giữ kín được rồi.
Khi sắp đến tòa nhà khu ủy, thì điện thoại di động reo, Đinh Nhị Cẩu lấy ra xem, là một số điện thoại lạ hoắc, hắn ở tại đây không có bao nhiêu người quen, còn tưởng rằng lại là một lời chúc mừng qua điện thoại.
– Alo? Xin hỏi là ai ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi nhỏ.
– Hừ.. quả nhiên là em vẫn không thay đổi số điện thoại, chị vốn chỉ là muốn thử xem, có gọi được cho em không mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu lần nữa nghe được giọng mói này, trong đầu thoáng cái bối rối, cái thanh âm dễ nghe này đã biến mất cực kỳ lâu, mấy ngày nay lúc rãnh rỗi, hắn cũng chỉ là xem nàng trên báo chí, trên ti vi nhìn xem điệu bộ duyên dáng sang trọng của nàng, hắn cũng chưa bao giờ từng nghĩ tới lại quấy nhiễu cuộc sống của nàng, nhưng bây giờ, nàng rõ ràng chủ động gọi điện thoại tới cho hắn.
– Chào chị, cái số điện thoại này vĩnh viễn sẽ không bao giờ đổi, bởi vì em biết rõ, sớm muộn gì cũng có một ngày chị sẽ còn có thể gọi đến cho em, em sợ chị không tìm thấy em.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười nói.
– Tự tin như vậy sao? Mà em đúng chính là cái dạng loại người đó, em… có khỏe không vậy?
Dương Phụng Tê do dự rồi hỏi.
– Em vẫn khỏe, thời gian trôi qua em vẫn phải sống, dù là cười vui hay là thống đau buồn, cho nên em thường xuyên tự khích lệ chính mình, đã còn sống, thì phải sống cho nhẹ nhõm một chút, như vậy mới không phụ lòng cuộc đời này, chị cứ nói đi có phải không?
– Ừ… đúng vậy, em nói rất đúng.
Dương Phụng Tê thở dài nói ra, nhìn ra, cuộc sống của nàng trôi qua cũng không dễ chịu lắm, nhưng Đinh Nhị Cẩu không dám hỏi, Dương Phụng tê không tự nói, hắn hạ quyết tâm không hỏi, bởi vì lúc trước Đinh Nhị Cẩu cũng đã từng khuyên qua nàng, nhưng nàng vì gia tộc, cố ý phải chọn con đường đi, cố ý cùng với một người mà mình không yêu kết hôn, cho nên, Đinh Nhị Cẩu không dám hỏi nữa, tuy Dương Phụng Tê không phải là người đàn bà tối trọng yếu nhất của hắn, nhưng khi hắn thấy mình đã đánh mất người đàn bà này, hoàn toàn chính xác mang đến cho hắn rất lớn sự thống khổ, loại đau khổ này, hắn âm thầm chịu đựng một mình, cho đến nay trong trí nhớ của hắn vẫn còn như là mới.
– Em vẫn còn làm nhân viên nhà nước sao?
Dương Phụng Tê lại hỏi.
– Đúng vậy, em không làm nhân viên nhà nước thì làm gì đây bây giờ, tốt xấu gì cũng kiếm được chén cơm qua ngày, ít nhất về già thì còn nhà nước nuôi, chỉ cần thế là em rất thỏa mãn rồi, em biết chị bề bộn nhiều việc, cả ngày bận bịu hoạt động các loại hoạt động của công ty, kỳ thật em cũng rất hâm mộ cuộc sống của chị đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Nếu không chúng ta thử thay đổi vị trí xem sao?
Dương Phụng Tê nói đùa.
Hai người cũng biết, một thời gian dài xa cách, chỉ nói chuyện qua điện thoại thì không có đủ lời hàn huyên, nên hai người trầm mặc suốt thời gian còn lại mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu xuống xe taxi, bước vào đại viện khu ủy, thì vừa nhìn trông thấy Trọng Hải từ trong tòa nhà khu ủy đi ra.
– Chị à.. em sắp có cuộc họp, ngày khác chúng ta trò chuyện tiếp nhé?
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Ừ, được rồi… em bây giờ còn đang ở Hải Dương sao?
Dương Phụng Tê hỏi, hoàn toàn chính xác, từ khi sau khi rời khỏi không gặp hắn, nàng không nghe qua bất kỳ tin tức gì của hắn, chẳng qua là nàng muốn quên hắn, muốn quên hết tất cả mọi chuyện đã phát sinh tại thị trấn Lâm Sơn Trấn trước đây, nhưng mỗi khi đêm khuya vắng người, hình ảnh Đinh Nhị Cẩu luôn hiện lên trong đầu nàng, chàng thanh niên trẻ tuổi hơn nửa đêm mang nàng từ sau núi của thôn Lô Gia Lĩnh chạy trốn, luôn giày vò lấy nàng mỗi một đêm về.
– Em hiện tại đã điều Hồ Châu, tại tân Hồ Khu công tác, có thời gian sẽ liên lạc lại với chị.
Đúng lúc này Trọng Hải đã hướng hắn ngoắt tay.
– Được, bye bye.
Dương Phụng Tê cũng nghe đoán ra Đinh Nhị Cẩu khả năng là có việc, vì vậy nàng cũng liền cúp điện thoại.
Hồ Châu, Hồ Châu ở địa phương nào? Dương Phụng Tê vội vàng ngồi trước máy vi tính mở ra bản đồ, đồ địa tỉnh Trung Nam hiện lên trên màn ảnh máy vi tính, nhìn thấy Hồ Châu cách Giang Đô gần như thế, so Bạch Sơn còn gần hơn nhiều.
– Tiểu Hồng… Tiểu Hồng, đặt trước vé máy bay hôm nay đi Giang Đô cho chị nhé..
– Thưa cô, hôm nay còn có hội nghị sắp khai mạc, khách cũng đã ở trên đường đến.
Thư ký Tiểu Hồng nhắc nhở.
– Em thông báo cho mọi người biết, sức khỏe của chị không tốt, hủy bỏ đi, chờ chị trở lại thì mới gặp mặt.
– Vâng, em lập tức đi sắp xếp.
Tiểu Hồng không thể làm gì khác hơn là đẩy cửa đi ra ngoài, đặt vé máy bay, hủy bỏ hội nghị, nàng cũng không biết rõ tại sao cô chủ của mình lại đột ngột muốn đi đến Giang Đô.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv.cc/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Trọng Hải vừa ra khỏi tào nhà cao ốc, tài xế của ông đã nhìn thấy, liền chạy chiếc xe đến đón, nhưng Trọng Hải đã vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, nên nói gì đó với tài xế, ông liền đi thẳng đến bên xe Đinh Nhị Cẩu, đúng lúc này Đinh Nhị Cẩu vừa mới cắt đứt điện thoại của Dương Phụng Tê.
– Điện thoại của ai gọi tới, mà cậu nhập tâm dữ vậy?
Trọng Hải hỏi.
– Ưm.. chỉ là một người bạn mà thôi, lãnh đạo muốn đi đâu, hay là trưa nay cùng đi ăn cơm đi, em biết một chỗ bán thịt dê nướng xếp hàng, cũng ngon lắm.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Cũng được, à.. sự tình trong buổi họp thường ủy chắc cậu biết chứ ?
Trọng Hải mở cửa xe, ngồi vào trong xe của Đinh Nhị Cẩu.
– Vâng… vừa mới biết rõ, Trịnh Hiểu Ngãi nói, cho nên em mới tới tìm gặp lãnh đạo, đến cùng có muốn em đi không, em nghe theo lời của lãnh đạo.
Đinh Nhị Cẩu chưa có cho xe vội chạy, mà là rất nghiêm túc quay người nhìn Trọng Hải hỏi.
– Nói thật lòng, tôi không muốn để cho cậu đi, chỗ đó nước quá sâu, hơn nữa rõ ràng cho thấy đây chỉ là ý muốn nhất thời của bí thư Lưu, nếu như hôm nay ông ta không gặp được cậu, thì tôi phỏng đoán cũng sẽ không là người của phó bí thư Trần hoặc là Dương khu trưởng thắng được, mà sẽ là một người khác, chỉ là do sự xuất hiện vô tình của cậu, bí thư Lưu tạm thời lại nghĩ tới một ý hay, dùng một mũi tên bắn trúng hai con nhạn, cho nên, tiểu tử ngươi chỉ là tình cờ có cái lổ hỏng để chui qua mà thôi.
– Nhất tiễn song điêu? Có ý tứ gì?
Đinh Nhị Cẩu không thể nào hiểu được nên hỏi.
– Đi kiếm quán cái đã, đến lúc đó rồi nói sau.
Đinh Nhị Cẩu vội vàng cho xe chạy đến một chỗ tiệm cơm sạch sẽ, nói là tiệm cơm, đúng ra là giống quán ăn gia đình ở nông thôn nhiều hơn, bất quá tại đây làm thịt dê, ăn tương đối yên tâm, rất có hương vị thảo nguyên.
– Lãnh đạo, uống cốc bia nhé.
– Không uống được, hiện tại giữa trưa cấm cán bộ uống rượu, chịu nhịn chút coi như xong, còn cậu thì phải chuẩn bị cho thật tốt, tôi đoán chừng phòng tổ chức sẽ rất nhanh sẽ tìm đến cậu nói chuyện, thừa dịp trong khoảng thời gian này, cũng nên tìm hiểu một chút về khu Long Cảng, cái chỗ này thì không dễ làm đâu, đó là giải tỏa mặt bằng phá bỏ và dời đi nơi khác, bí thư đã đi xuống hai lần thương lượng rồi, nhưng vẫn bất thành, ai cũng biết đó là một đại u ác tính, trong lúc thành phố hoạch định phát triển kinh tế nơi này thành trung tâm đường trục, nếu là không qua được cửa ải giải tỏa mặt bằng này, chỉ sợ lãnh đạo ở trên thành phố sẽ phê bình.
– Cái chuyện này em biết, lãnh đạo… mới vừa nói một mũi tên trúng hai con nhạn là có ý gì?
– Vốn là mới đầu tôi nghĩ rằng chuyện này là của riêng cậu, không có liên quan gì đến tôi, cho nên tôi đang muốn xem tình hình như thế nào, nhưng bây giờ bọn họ lại cũng đem tôi ra áp bức đến góc tường, trước khi bí thư Lưu lựa chọn cậu thì đã cho phó bí thư Trần đề danh một người, lại để cho Dương khu trưởng đề danh một người, rõ ràng là bí thư nhìn xem hai người kia đấu với nhau, ông ta ở giữa để cân bằng, nhưng bây giờ thì sao? Ông ta nhìn thấy hai người kia giằng co không nghỉ, nên đưa cậu đẩy ra, kỳ thật là đem tôi kéo vào, để tôi cùng Dương khu trưởng như là cái đinh, một chiêu này không thể nói là không độc ah.
– Còn có quan hệ như vậy sao?
Đinh Nhị Cẩu tuy nghe xong có chút mơ hồ…
– Với lại chú của tôi đã đi về phía đã định rồi, đã đi sẽ không trở lại, bởi vậy, chúng ta ở tại tỉnh Trung Nam, xem ra như là không có gốc rễ buộc lại, toàn bộ phải tự dựa vào chúng ta rồi, đây cũng là lý do mà tôi sau khi đến đây, một mực phải chịu ẩn nhẫn, lộ bài ra ngay hết là phải bị thua thiệt ngay, cậu bây giờ là lộ bài quá nhiều, cho nên tôi hi vọng trong công tác sau này, cậu nhất định phải mạnh mẽ khôn ngoan, đừng để cho người ta lợi dụng nắm lấy mình làm vũ khí, trước đây xảy ra chuyện nhảy lầu tại thị trấn Lâm Sơn chính là một ví dụ trước mắt, nếu trách nhiệm của mình, thì phải xông đi lên, để còn đính trụ, đây mới là có trách nhiệm, không phải chuyện của mình quản lý, thì phải lẫn mất rất xa, ai cũng không rõ cậu làm cái gì, có nhớ chưa.
– Vâng em nhớ kỹ rồi, chỉ là chuyện giải tỏa mặt bằng này không dễ làm, không đi không được sao?
Đinh Nhị Cẩu một bên gặm thịt dê một bên bĩu môi ra nói.
– Cậu cứ nói tiếp đi?
– Ai da… sao em xui xẻo như vậy chứ, trước đây ở thị trấn Lâm Sơn cũng là bởi vì trưng thu giải tỏa đất đai nên gặp chuyện không may, đến nơi đây lại là giải tỏa phá bỏ và dời đi nơi khác khu vực thành thị, lãnh đạo, việc này chắc em không làm được, lại còn có hai người tranh nhau làm chi, cứ để cho bọn họ tới làm là tốt rồi.
Đinh Nhị Cẩu xoa xoa tay nói ra.
– Hừ… bây giờ nói lời này có tác dụng chó gì nữa, cậu cứ tiếp quản đi, kỳ thật giải tỏa và dời đi nơi khác cũng không có cái gì là khó khăn, chỉ có điều, là phải có tấm lòng yêu thương quần chúng, không nên cùng nhà đầu tư cấu kết, làm công tác với quần chúng là công việc tuy khó nhưng cũng dễ làm nhất đấy, ngay cả chuyện khó mà nếu cậu đều làm tốt, như vậy sau này trên đời này, còn có công tác gì mà cậu không làm được, đúng không? Đừng có nghe nhắc tới chuyện phá bỏ và dời đi nơi khác thì liền vò đầu bứt tai, chuyện giải tỏa ở những nơi khác gặp chuyện không may, đại đa số dưới tình huống này là bởi vì câu thông với quần chúng chưa đủ mức để tạo thành sự tin tưởng lẫn nhau.
Mặc dù không là thăng quan, nhưng là dù sao đó cũng là trông coi riêng một phương thổ địa, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu biết mình thật sự phải đi đến khu Long Cảng làm phó chủ nhiệm, đúng ra thì bên trong trong lòng hắn vẫn là rất đắc ý, nhưng đến bây giờ sau khi nói chuyện với Trọng Hải, một chút hứng thú hắn cũng đều không có, Trọng Hải nói nhẹ nhàng linh hoạt, vấn đề về chuyện giải tỏa di dời chẳng có quan nào nguyện ý đứng ra làm, trừ phi cái đầu hắn chỉ để cho con lừa nó đá.
…
Dương Phụng Tê cuối cùng vẫn không đi ngay đến được, có một số việc bắt buộc nàng phải xử lý gấp rút nên đành phải dời ngày lại.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv.cc/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
– Đinh chủ nhiệm, chúc mừng… chúc mừng, mới đó đã liền rời khỏi văn phòng thanh tra giáo dục rồi, có thể nói cậu là phó chủ nhiệm nhậm chức trong thời gian ngắn nhất đấy.
Vừa về cơ quan, Dương Hoa Thành chạy ra đón chào, khi gã nghe được tin tức này, quả thực cũng không tin, tuy gã biết rõ Đinh Nhị Cẩu có hậu đài, sẽ không ở trong cái văn phòng này thời gian lâu, nhưng vẫn thật không ngờ lại đi nhanh như vậy.
– Ừm… có cái gì mà chúc mừng, ở đâu cũng đều là bán mạng mà sống..
– Đinh chủ nhiệm, tuy cậu đến nơi đó vẫn còn là phó chủ nhiệm, nhưng phó chủ nhiệm ở đây và phó chủ nhiệm ở nơi kia thì có thể không giống nhau đâu, chỉ đáng tiếc là, tại đây công tác của chúng ta mới vừa vặn có chút khởi sắc, thì cậu lại phải đi rồi, không biết công tác kế tiếp thì nên làm như thế nào đây, nếu để cho những giáo viên nhúng chàm đã biết cậu đi rồi, công tác sau này lại càng không dễ làm.
Dương Hoa Thành một bộ dáng vô cùng nuối tiếc, nhìn thoáng qua như là rất muốn Đinh Nhị Cẩu ở lại đây.
– Anh Dương, tuy tôi và anh ở chung thời gian khá ngắn, nhưng tôi biết, anh thích hợp nâng tầm độ cao phụ trách của mình lên, tôi sẽ gặp Trịnh cục trưởng cố gắng nâng anh lên, nhưng về phần kết quả, thì anh cũng biết, tôi không làm chủ được, tôi hi vọng sau khi tôi đi, anh có thể chủ trì tiếp tục công tác, đem sự việc của chúng ta chưa hoàn thành, tiếp tục làm cho xong, ít nhất thì cũng để cho hệ thống giáo dục tân Hồ Khu sạch sẽ một chút a…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |