Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cô giáo chủ nhiệm » Phần 115

Cô giáo chủ nhiệm

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 115

Rồi, mọi chuyện cũng xong, 3 ngày sau tôi leo lên xe đi thi “bận 2 Olympic” với thầy Khoa và thầy Minh. Không biết sướng hay không mà cái không khí trong xe thầy Minh có 3 người, mà tôi thì không dám nói chuyện gì rồi, các bác nghĩ 1 thằng nhóc lớp 11 có bao giờ dám bắt chuyện với 2 ông trùm của trường không? Trừ phi 2 ổng nắm đầu hỏi chuyện thì may ra thôi. Đằng này trong suốt 1 tiếng trên xe méo ai nói ai câu nào. Vậy mà tưởng thầy Khoa sẽ làm công tác tư tưởng cho tôi dữ lắm chứ.

Ta nói đi từ lúc 5h50, mà 7h tới chờ thêm 1 tiếng nữa vào thi, tôi đã phải uống đến 3 ly cà phê trong đó có 1 ly uống ở nhà. Buồn ngủ không chịu nổi các bác ạ. Khổ cái tôi càng uống cà phê càng phê luôn chứ méo có tỉnh nổi. Cứ cái trạng thái lờ đờ vào trong phòng thi nhỏ, chậc.

Đề hôm ấy cũng không có gì là khó khăn lắm, chỉ là tôi không biết làm. Ha ha, tôi chỉ giải được đúng 2 câu ra hồn, còn 3 câu còn lại ngồi cười không. Nó cứ như đề thi tiến sĩ thế giới ấy, nhìn vô đề không biết hướng đi nào dành cho em luôn chứ đừng có nói phải suy nghĩ cái gì. Dòm qua 2 thằng đực kia, 1 thằng thì liên tục cắn bút, 1 thằng thì cứ từ từ ghi ghi viết gì đó trong nháp. Có mình tôi thanh thản nhất, hạnh phúc vỡi.

Phải nói chưa bao giờ ra khỏi phòng thi mà tôi lại biết trước kết quả rồi, gặp thầy Khoa thì chắc thầy nhìn cái bộ mặt của tôi cũng đoán được phần nào nên chẳng nói chẳng rằng, ra dấu lên xe đi xong 3 thầy trò đi ăn. Trên đường đi thầy Minh cũng hỏi sơ sơ, mà tôi nói làm được chắc ăn 2 câu thì thầy gật gù, cứ như nghe tôi làm được hết ấy. Em thua chắc rồi thầy ơi.

Nói chung là tôi thua thật, thứ 2 tuần tiếp theo là biết kết quả luôn, trong 3 đứa tôi đứng thứ 2, chắc cái thằng hay ghi vô nháp đứng đầu. Chúc mừng cậu trai, anh sẽ cầu phúc cho chú. Hành trình Olympic của tôi kết thúc tại đó, cũng không có gì là tiếc nuối hay khó chịu cả, đi đến mức đó chắc cũng đã thỏa nguyện ước của bà bác rồi.

Tôi còn nhớ, lúc đó là ngày đầu tháng 3.

– Tối nay ăn “dú dê” đi, mới phát hiện được món cực ngon luôn – Thằng Cẩn hí hửng trong hội nghị bàn tròn 3 thành viên.

– Chỗ nào?

– Đường YS.

– Ủa? Gần nhà cô Phương à?

– Ừ, hôm đi với ông anh tao, chẹp, giờ nghĩ còn ghiền. Dĩa có 30k mà tao nói cả mớ ăn méo hết.

– Có 2 anh em mà thôi à? – Tôi nhìn cái thái độ hồ hởi của nó mà ngáp dài, kệ, đi đâu cũng được.

– Đâu ra ba, có bạn ổng nữa, mà đi he, đi he.

– Ừ, nói với mấy đứa con gái đi.

Mấy hôm nay cũng bình thường, làm lành với bà bác nên tôi cũng không có còn sầu đời mỗi chiều ra ngoài bờ sông mà chiêm nghiệm nữa. Nhưng thỉnh thoảng vô nhà bả chơi, cứ 5 lần là thấy ông nội Dương ở đó hết 3 buổi. Tất nhiên lí do là đi làm về không nấu ăn kịp nên qua ăn ké, thôi thì nghe bà bác nói cũng tội ổng. Còn tôi thì méo có tội quái gì, chỉ thấy chướng mắt nhưng không đá đi được.

Ngáp thêm mấy phát nữa thì cũng có tiếng chuông vào lớp, trải qua 2 tiết Văn thần thánh tôi phải nói một điều là dù có được sinh lại mấy trăm lần nữa thì tôi vẫn không bao giờ giỏi Văn được. Ngồi cô giảng mà hồn tôi nó bay đâu đâu ấy, viết văn thì chém gió vô biên méo cần dàn bài gì hết, nghĩ gì viết đó. Nói chung tôi sinh ra chỉ để học mấy môn tự nhiên thôi, chắc vậy.

Và giờ ra chơi đã đến, cũng là lúc tôi chợt tỉnh giấc…

Thông báo, mời tất cả các chi Đoàn trưởng về Văn phòng trường gấp. Xin nhắc lại…

Giọng nhỏ nào nghe còn non lắm vừa cất tiếng lên là cả bọn con trai trong lớp tôi nói riêng và cả trường ồ lên một tiếng, có vẻ mê gái quá thể, hê hê.

– Ê mày…

– Gì?

– À, không có gì, đi đi.

Vừa bước ra khỏi ghế thì bị thằng Cẩn gọi giật lại, nhưng hình như nó biết nó lỡ lời hay sau nên im re rồi ra dấu tôi đi lẹ đi. Hờ, tôi còn lạ gì thằng này, chắc tính kêu tôi soi con nhỏ loa phóng thanh hồi nãy coi đẹp không mà quên, nhìn qua chị Hạnh nhà ta nên nín khe ấy mà.

– Ủa bà theo tui làm gì?

– …

– À, haha, sorry, tui quên…

Dạo này tôi thế nào ấy nhỉ, nhỏ Trâm là Liên Đoàn trưởng của trường mà cứ nghĩ nó dân đen.

Tới nơi thì thấy bà bác đang đứng xớ rớ nói chuyện với cô Hương, trên tay còn cầm cái mớ giấy tờ, tôi liền lượn lại gần và dòm dòm vào xem cái gì thì bị bả hất một phát muốn ngã ngửa…

– Cái tật nhiều chuyện – Cô Hương nhếch môi nhìn tôi cười đểu.

– Ề, em chỉ làm động tác giả thôi.. – Tôi cố chống chế vì nhận ra trong Văn phòng giờ cũng có khá đông người rồi, mang nhục quá.

– Hứ, mà cứ vậy nhé Hương, mai Phương qua lấy.

– Ừ.

Nói rồi bà bác vô tình đi, bỏ lại tôi một mình đối chọi với những ánh mắt nhìn như thú lạ mới xổng chuồng.

Sau gần nửa tiếng thông báo, cho ý kiến, hội họp các thứ thì nội dung chính là trường tôi sẽ rảnh rỗi sinh nông nổi tổ chức cắm trại ở Ủy ban phường. Nói chung tôi thì thừa biết cái chỗ đó nó như nào, cả tuổi thơ của tôi “lăn lộn” ở đó mỗi ngày mà. Nhưng vì quá biết nên tôi đâm ra khó chịu, mấy bác trong ủy ban không nói, chứ mấy ông ở độ tuổi choai choai thì dạo này nhiều vô kể, mà kiểu ất ơ không, mê gái thì vô đối. Cỡ bông hồng nhà tôi mà vô đó chắc mấy ổng đu theo nùi nùi luôn quá. Nghĩ đến đã sầu não rồi.

– Về ông thông báo hay tui thông báo?

– Bà thông báo đi, bày đặt hỏi.

– Ai biết được, cái này lớp trưởng phải nói, ông cứ ỷ lại hoài coi được hả?

– Trẫm rất không rảnh để làm chuyện này…

– Nín, tui đạp cho chết bây giờ..

Nhỏ Trâm miệng thì nói vậy chứ nhỏ dễ gì cho tôi lên ú ớ, nhìn tôi đứng im cà lăm mấy chữ trên bục giảng thể nào cũng nắm đầu xuống rồi tự nói luôn cho cả lớp nhờ. Ôi, cái thời lớp trưởng bù nhìn của tôi.

Thông báo xong cũng là lúc tiếng chuông báo hiệu giờ vào học đã tới, từ các cửa sổ của mỗi lớp đều vang lên những tiếng hò hét vang dội, kiểu xưa giờ trường tôi hiếm khi tổ chức Cắm trại hay hoạt động gì nên đây có lẽ là cơ hội duy nhất của chúng tôi được chung vui với nhau trước khi lao vào những ngày tháng ôn luyện vất vả vào năm 12.

2 tiết cuối là tiết Toán, thiệt chứ nhìn mặt bà Phương hào hứng lắm các bác ạ, nhìn tổng quan trong lớp thì tôi lại giống thầy giáo hơn, cứ ngồi im nghe bả với tụi nó “chụm đầu” lại bàn tán rồi lên kế hoạch, hết giao nhiệm vụ cho đứa này, xong thấy không được, chuyển cho đứa kia. Bả từ bục giảng chuyển hẳn xuống chỗ đầu bàn mà ngồi cho gần, dễ bàn hơn. Thật hết ngôn ngữ nào diễn tả.

– Rồi mày có đi không đó? – Thằng Cẩn vừa đẩy cái xe của nó chạy theo tôi vừa gọi với.

– Đi chứ, hôm nay anh rảnh.

– Ừ, vậy 6h30 trước ngõ vào nhà mày nha, ra sớm nhé con.

– Tụi mày tới hết rồi gọi tao ra, mắc gì tao phải ngóng mỏ mà chờ?

– Éo biết, tao mà ra không thấy mày là xách dao chém nhá con..

– Ông sợ mày chắc!!!!

Và hôm đó thằng Cẩn dù thấy tôi cà tàng bước ra sau cùng nhưng cũng chẳng dám nói gì, hờ, dám à?

Thế là đi, tất nhiên không phải con đường ngắn nhất mà tôi đã tìm thấy sau đêm giông bão định mệnh đó, tất cả 4 chiếc xe phải đi lòng vòng cho tới con đường YS, bước vào quán, nhìn qua nhìn lại thì quán này đối diện xéo nhà bà bác. Ngồi bên đây có thể nhìn thấy cửa sổ nhà bả đang sáng choang đèn.

– Mà cô Phương có bồ chưa tụi bây?

Thằng Khôi vừa ngồi xuống đã nhìn qua bên nhà bả, ếu biết sao mà tôi lại có cảm giác hơi lạnh sống lưng khi cảm giác nhỏ Hạnh cũng đang nhìn qua. Ờ thì… bồ bả đang ngồi ngay trước mặt mày nè con trai ạ.

– Chắc chưa đâu, thấy cô vẫn vui vẻ với lớp mình mà.

– Mày có bị gì không? Có bồ với vui vẻ liên quan gì nhau?

– Mà thiệt, tao thấy trong trường mình có cô Phương này, cô Yến này, còn bà nào trên lớp 12 hôm trước có gặp, chậc, ếu trường nào bì kịp – Nhỏ Trâm tặc lưỡi.

– Chuyện, cô Phương là nhất rồi. – Tôi đế thêm câu vào, haha, kiểu tâng bả lên cho vui nhà vui cửa đó mà.

– Ừ, công nhận.

Vâng, mãi lo bàn, đến khi nhìn lại thì mặt Quỳnh với Hạnh một đống, 2 thằng bạn tôi quíu quá im luôn, thằng đi toilet, thằng thì nhìn chăm vào cái menu muốn nát luôn. Ha ha, nhìn cái cảnh này tôi cảm thấy hạnh phúc mỹ mãn các bác ạ.

Tuy nhiên 20p sau, khi đồ ăn đã được mang lên 2 món, chưa đụng vào dĩa nào thì thằng Cẩn đập vai tôi cái bốp.

– Ông nào kìa..!!!!

– Ông nào gì mày?

– Cha nào tới kìa!!!

Cả bọn nhìn theo tay thằng Cẩn chỉ qua nhà bà bác thì cái cảnh mà tôi quá quen thuộc, ông Dương đang phỡn qua phỡn lại trước nhà bả, chốc chốc lại bấm chuông cửa. Mà quái, bả làm gì im re trong nhà vậy.

– Ông đó là ai vậy?

– Bồ bả chứ gì.

– …

– 100% luôn.

Đậu xanh rau muống, thằng Cẩn nó tuyên bố câu chắc nịch làm tôi sùng máu. Đúng là cái thằng chưa biết quái gì đã đoán bừa.. à, mà… mấy ngày trước tôi cũng đâu thua gì nó đâu ta, thôi rút lại, hề hề.

– Không, bạn bả đó – Tôi quay vào bàn rồi gấp miếng “dú dê” bỏ vào họng.

– Sao mày biết?

– Tao tới nhà cô hoài mà.

– À, nó đi bồi dưỡng đó mà, mà tao thấy tướng ổng cũng cao ráo, chắc nói vậy với mày thôi. – Thằng Khôi vẫn mải miết nhìn qua, bấy giờ thì bả ra mở cửa cho ông nội Dương đẩy xe vào rồi.

– Vậy là vậy sao?

– Thì, vãi cái thằng, chẳng lẽ cô trò mà bả nói huỵch tẹt chuyện yêu đương của bả, phải nói giảm đi chứ!

– Ừ, vụ này đồng ý với Khôi nè, thấy cũng xứng đôi..

– …

Các bác cũng biết đó, lúc ấy tôi đã điên rồi, giờ này mà ông Dương còn tới làm quái gì, méo phải lúc đi ăn chực như mấy bữa trước. À mà ổng toàn tới buổi trưa, thế mà..

– Chắc chắn là đã cố bồ rồi. Hic, trường ta đã mất đi một cô giáo xinh đẹp.

– Khùng quá, nghĩ sao vậy, cô có chồng thì có sao đâu, mình còn được đi ăn cưới, hí hí.

– …

– Ờ ha.

– Tao nói rồi, không phải bồ bịch gì mà.

– Mày cứ cãi, mày cãi được bao nhiêu đứa ngồi đây không? – Thằng Cẩn chõ mỏ, chưa bao giờ tôi lại muốn đấm vào cái mặt của nó như lúc này.

– Nhưng tao thấy vậy.

– Ơ, không tin à, thế hỏi thẳng không?

– Mày điên à?

– Có gì đâu, ăn xong qua nhà cô chơi, lâu rồi không qua. Có gì rủ 2 người đi ka luôn..

– Ừ, mới có 8h chứ nhiêu, sớm chán, mai nghỉ nữa.

– Được không đó – Nhỏ Duyên giờ mới lên tiếng..

– Được, có gì đâu, cô còn lạ gì với mình nữa, sẵn tiện cho thằng Nguyên thấy cái sự đù của nó, haha – Nhỏ Trâm cười đê tiện nhìn qua tôi.

Vâng, đi 7 đứa, hết 5 đứa đồng ý, còn tôi với nhỏ Hạnh nhìn nhau, nhỏ thì thở nhẹ ra lắc đầu, còn tôi thì cố thở một hơi dài.

Mọi chuyện rất là vui các bác ạ.

Vậy là cả bọn có gắng xử nhanh thật nhanh mấy món đem ra, có lẩu nữa nhưng tụi nó kêu khỏi làm luôn để mau chóng diện kiến người yêu của “người yêu của bạn tụi nó”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo chủ nhiệm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/12/2017 12:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện đứa con gái 12 tuổi - Tác giả Why Not Me
Đến nửa đêm, cô mơ mơ màng màng cảm nhận là con Ty lại đặt tay lên lồn cô mà dịu dàng sụt lồn cô một lần nữa. Cô lại được dịp xuất khí dầm dề lần thứ nhì... xong cô ngất đi. Đến gần trưa, cả hai mới thức dậy. Cô Lan bẽn lẽn nhìn con gái mình nhưng mau chóng con Ty giúp cô gạt bỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex phá trinh
Khoái Lạc Hệ Thống
“Hii... ” Linh Chi vừa rửa rau vừa ngâm nga câu hát. Có vẻ nàng đang chuẩn bị cho bữa trưa. “Nhất định phải nấu thật ngon! ” Còn nhớ hôm qua, Hồi Trí bất ngờ bị ngất đi. Vậy nên hôm nay Linh Chi quyết định sẽ nấu cho hắn một vài món ngon để bồi bổ. Nàng cũng muốn thay hắn đi chợ nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sắc hiệp Truyện sex phá trinh
Dòng đời xô đẩy - Tác giả Ngọc Linh
Tôi ra khí xong thì Trang cũng khẽ đứng dậy nhấc cái lồn của mình lên khỏi con cặc của tôi. Một cảm giác trơn nhẫy của những thớ thịt làm cho tôi không thể nào chịu được nữa. Trang khẽ nằm ra bên cạnh tôi rồi khẽ đưa tay của mình mà day day nhè nhẹ cái lỗ lồn. Nước nhờn cùng với tinh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Liếm tinh trùng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân