Tại sao mình lại từ chối? Chắc tại mình sợ … Nhưng sợ điều gì ?…
Những suy nghĩ mông lung ấy cứ hiện ra trong đầu của Liên, nàng đã ngồi ngây người bên cạnh khung cửa sổ hơn 1 giờ rồi, nhưng những ý nghĩ đó vẫn lởn vởn trong đầu nàng, không chịu buông tha cho nàng. Nàng vừa từ chối lời tỏ tình của một người, lý do … đó cũng chính là điều nàng muốn biết.
Lúc Liên đang miên man với những suy nghĩ trong đầu thì có một đôi tay từ từ lòn qua người nàng, các ngón tay thon gọn, làn da trắng nõn, móng tay được cắt gọn, nhìn sơ qua là có thể biết được chủ nhân của đôi tay này là một thiếu nữ, đôi tay chầm chầm di chuyển ra đến trước ngực Liên rồi bất ngờ chụp lấy ngực của nàng, hai bàn tay bao gọn hai bầu ngực căng tròn của nàng, bóp mạnh một cái.
Đang trong tâm trạng thất thần đột nhiên có người bóp mạnh lên song nhũ của mình thì Liên giật mình kêu lên một tiếng lớn, nhưng khi nhận cảm nhận được sự mềm mại của đôi tay đang bóp song nhũ của mình thì nàng bật cười, giơ một tay lên đưa ra phía sau, lúc này trên vai của nàng đã xuất hiện một khuôn mặt xinh đẹp đang cười hì hì.
Liên vỗ vỗ lên gò má trắng hồng của cô gái ở phía sau mình, mắng:
– Con nhỏ này, lại làm bậy à?
Cô gái cười hì hì:
– Bậy gì mà bậy chứ, tao đang mát xa cho mày đấy chứ!
Miệng thì nói chuyện nhưng hai tay của nàng vẫn không ngừng xoa xoa bóp bóp đôi nhũ hoa của Liên. Cô gái này tên là Thùy, bạn ở cùng phòng trong ký túc xá với Liên, và cũng là bạn thân từ thưở nhỏ của càng. Liên và Thùy năm nay vừa thi đỗ vào đại học sư phạm, hiện đều là sinh viên năm nhất. Do quen thân với nhau từ nhỏ, cho nên hai đứa rất thân với nhau, khi đùa với nhau, nếu yếu thế thì Thùy liền chộp lấy đôi nhũ hoa của Liên mà bóp thì tình thế sẽ đảo ngược lại, dần dần rồi việc xoa nhũ hoa của Liên trở thành một thói quen của Thùy.
Liên cười:
– Mày đó, tối ngày cứ bóp lấy ngực của tao, coi chừng có người thấy rồi người ta đồn tao với mày là ô môi thì lúc đó mày đừng mong mà kiếm bạn trai đó, chuyện gì chứ mấy chuyện này nó đồn nhanh lắm!
Thùy miết mạnh đầu ngực của Liên, vì cả hai đứa đang ở trong phòng, lúc này cũng đã hơn 10h đêm, Liên chuẩn bị đi ngủ cho nên mặc một bộ đồ ngủ và không có mặc đồ lót bên trong, cho nên hai đầu ti của nàng dễ dàng bị Thùy miết lấy xuyên qua lớp vải mỏng trên người nàng rồi nói:
– Sợ khỉ gì chứ, giờ đang ở trong phòng ngủ, có tao với mày, vả lại giờ này còn ai mà rảnh đi lang thang sang phòng người khác chứ, hơn nữa có thấy được thì có sao, đây là ký túc xá nữ, chứ có thằng đực nào ở đây đâu mà lo, mày làm như là chỉ có tao thích bóp ngực mày vậy, có thiếu cha gì đứa có sở thích giống tao chứ, biết đâu trong ký túc xá này cũng có thì sao?
Nói xong rồi lại bóp mạnh thêm một cái nữa, Liên khẽ kêu lên một tiếng ‘ui’.
Thùy cười khúc khích:
– Sao sướng rồi phải không, tao ngày càng mát tay phải không, he he, phải mày cám ơn tao đi, nhờ tao liên tục mát xa hai cái nhũ hoa của mày suốt mấy năm nay cho nên nó mới to nè, tròn nè, căng cứng, lại đàn hồi tốt nữa nè, sau này chồng mày nhất định sẽ chết mê chết mệt với hai cái nhũ hoa của mày cho mà xem!
Liên không thể làm gì được Thùy cả, vì lúc này hai tay của Thùy đang lòn từ sau lưng ra bao chặt lấy ngực của nàng, còn hai chân của Thùy cũng vòng sang quặp chặt lấy Liên, giống như là sợ Liên chạy mất vậy, Liên tức quá, vươn tay véo mũi của Thùy:
– Mày đó, sở thích kỳ lạ này chỉ có một mình mày có thôi chứ ai mà có sở thích như mày chứ!
Thùy bị Liên véo mũi một cái thì hơi nhăn mặt nhưng vẫn còn cười hì hì:
– Sao thế, em gái iu dấu, có chuyện gì mà ngồi thơ thẩn thẩn ngơ ngắm trăng vậy em gái?
Nghe thế thì Liên thở dài một tiếng rồi nói:
– Sáng nay, anh Sơn mới tỏ tình với tao.
Thùy nghe thế thì hai mắt sáng lên, quên luôn cả việc bóp ngực của Liên:
– Thiệt sao, ở đâu thế, lúc nào, có lãng …
Thùy nói như loa phát thanh, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Liên đã ngắt lời:
– Tao từ chối rồi!
Thùy tức mình kêu lên:
– Cái gì!?
Trong lúc vô tình hai tay của nàng siết chặt, ngực của Liên liền bị biến dạng, Liên đau quá kêu lên:
– Úi đau, bóp gì mà mạnh vậy mày, định làm biến dạng ngực của tao à, suýt tí nữa là nó thành hai đường thẳng luôn rồi!”
Thùy bỏ tay ra và hạ rút chân về chạy sang một bên xoay người Liên lại, nhìn thẳng vào mặt Liên:
– Mày điên à? Anh Sơn tốt thế sao mày lại từ chối, vả lại tao thấy anh ấy yêu mày thật lòng mà!
Liên ỉu xìu nói:
– Tao cũng không biết nữa, tao không biết tại sao tao lại từ chối anh ấy, đó cũng chính là điều tao muốn biết, cũng như việc tao thi vô trường sư phạm này!
Thùy hoàn toàn bất ngờ trước câu trả lời của đứa bạn thân.
“Không Biết!” Tại sao lại từ chối lời tỏ tình của người khác mà chính bản thân mình cũng không biết tại sao. Thùy định lên tiếng thì Liên đã tiếp tục:
– Tao cũng không rõ nữa, đột nhiên tao thấy sợ, tao có cảm giác thế, vì anh Sơn quá tốt với tao, tao cũng biết anh ấy thật lòng yêu tao nhưng tao sợ, mày biết không, tao sợ lắm!
Nghe xong thì Thùy lại càng cảm thấy khó hiểu:
– Mày sợ cái gì?
Liên ấp úp:
– Tao … tao …
Thùy tức mình giục bạn:
– Sợ cái gì chứ!
Liên hít một hơi thật sâu:
– Tao sợ tao sẽ làm chuyện có lỗi với anh ấy, tao sợ tao sẽ khiến anh ấy buồn!
Khỉ gió, cái quái gì thế này, Thùy cảm thấy chóng mặt luôn, chưa gì mà sợ cái điều nhảm nhí gì thế này. Tức quá Thùy nói:
– Mày sợ có lỗi chuyện gì, mà chưa gì mày lo xa chi vậy, nếu sau này có chuyện gì thì có thể chia tay mà, người ta mới tỏ tình thôi, chứ có phải cầu hôn đâu mà mày tính chi xa mút chỉ cà na vậy?
Nói xong thì Thùy đứng lên, đi lại giường rồi nói:
– Thật là hết biết với mày!
Sau đó cầm lấy cái gối đi lại chỗ Liên rồi nói:
– Anh Sơn tốt như thế mà mày lại từ chối, mà không có lý do để từ chối, cho mày cái gối này, đập đầu dzô đi rồi suy nghĩ lại đi, muốn kiếm một người vừa thật lòng yêu mình, vừa tốt với mình như thế thì không phải là chuyện dễ đâu nghen mày!
Thùy quăng cái gối cho Liên rồi quăng mình lên giường:
– Nếu là tao thì tao đã gật đầu cái rụp rồi, tiếc là tao không đẹp như mày, lại không có người đàn ông tốt như thế theo đuổi tao, đúng là ông trời không có mắt mà, hù hù, người cần thì không có kẻ không cần thì lại cho, hù hù!
Nàng vừa nói vừa như muốn khóc vậy, tựa như oán trách ông trời không công bằng với nàng, Liên thở dài định lên tiếng khuyên bạn vài câu thì bỗng Thùy bật dậy, chạy lại chỗ Liên, vén áo của của nàng lên, bóp mạnh một cái lên ngực của Liên, quá bất ngờ trước hành động của Thùy nên Liên không kịp né, Thùy cười hì hì:
– Bóp một cái lấy hên trước khi ngủ nào! Còn mày đó nằm bắt chân chữ ngũ rồi vừa bóp dzú vừa suy nghĩ đi!
Liên ngồi bên cạnh giường, thở dài, nhìn đứa bạn thân của mình chìm sâu trong mộng đẹp. Nàng vẫn còn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đó, những hình ảnh mà nàng đã chứng kiến từ thưở bé cho đến giờ.
Đó là cảnh nam nữ quan hệ với nhau, nam nữ quan hệ với nhau thì có gì lạ? Trong ký túc xá này, có đứa nào là chưa từng coi phim sex chứ, nếu có thì số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, mặc dù đây là ký túc xá nữ, tại sao Liên dám chắc như thế? Đơn giản, vì trong số sinh viên bị giám thị bắt vì tội xem phim sex thì sinh viên nữ lại chiếm phần hơn. Điều này chứng tỏ sinh viên nữ dâm hơn sinh viên nam? Sai! Không thể khẳng định là như thế, mà là bởi vì, sinh viên nam căn bản là đã xem quá nhiều rồi, nên kinh nghiệm đầy mình rồi, làm sao mà dễ bị bắt chứ, chỉ có sinh viên nữ, vì tò mò muốn xem cho biết, cho nên mới sơ ý bị phát hiện mà thôi, mà đa số những người bị bắt đều là lần đầu xem phim cả.
Năm đó Liên chỉ mới sáu tuổi, hôm đó là ngày thứ ba, Liên vẫn nhớ kỹ, vì hôm đó Liên bị cảm cho nên không có đi học mà nghỉ ở nhà với mẹ. Đó là vào giữa buổi trưa, khi Liên đang ngủ thì bị tiếng ồn làm cho thức giấc, và cũng có lẽ là do Liên khát nước cho nên mới thức, vì nàng vừa uống thước trước khi đi ngủ. Liên thức dậy, nghe được tiếng động lạ cho nên lần theo tiếng động mà đi, nàng đi theo tiếng động đến trước cửa phòng của ba mẹ thì biết được tiếng động là từ trong phòng vang ra, nhưng vì phòng đóng cửa cho nên nàng không biết có chuyện gì xảy ra. Nàng chỉ nghe được tiếng rên của mẹ vang lên Liên tục từ trong phòng, những tiếng rên như thế này thì có lần Liên đã từng nghe, đó là khi còn nhỏ nàng còn ngủ chung phòng với ba mẹ thì có nhiều đêm nàng nghe được mẹ rên như thế, có một hôm nàng nhịn không được tò mò nên mở mắt ra hỏi:
– Sao mẹ lại rên lên như thế, mẹ ốm à, ý không sao ba lại nằm đè lên mẹ thế, ba ắn hiếp mẹ à?
Nghe nàng hỏi thế thì cả ba và mẹ Liên đều giật mình, có vẻ như là xấu hổ, ba Liên không biết phải nói sao, mẹ Liên thì bật cười, xoay qua nói với Liên:
– Không phải đâu cục cưng của mẹ, ba và mẹ đang đùa thôi mà, sau này lớn lên con sẽ hiểu, thôi ngủ ngoan đi!
Sau đêm đó thì Liên không còn nghe tiếng mẹ rên lúc nửa đêm nữa, một năm sau thì ba mẹ bảo Liên sang ngủ phòng khác nói là lớn rồi phải tự ngủ một mình, kể từ đó Liên ngủ trong căn phòng kế bên phòng của ba mẹ.
Liên đứng trước cửa phòng của mẹ, cảm thấy rất lạ, sao mẹ lại rên, hay là mẹ đang đùa với ba, nhưng giờ này ba còn đi làm mà? Liên rất tò mò nhưng không dám mở cửa vào xem! Sau đó Liên xoay người đi trở về phòng ngủ, trong đầu vẫn còn cảm thấy là lạ. Khi trở về phòng thì Liên vẫn còn nghe tiếng rên của mẹ. Nhưng có lẽ là do trong người có bệnh lại vừa uống thuốc cho nên Liên nằm xuống một lúc là lại ngủ. Khi Liên thức dậy thì thấy ba Liên đã đi làm về còn mua quà cho Liên, Liên thích thú với quà mà ba mua cho nên cũng không nhớ đến chuyện hồi trưa nữa, dù sao lúc đó Liên vẫn còn mơ ngủ nên không nhớ cũng không có gì là lạ.
Ba Liên, Đào Hoàng Quân là một nhân viên nhà nước, hiện đang làm chủ tịch ủy ban phường, tuy rằng không phải là chức cao cấp gì như ở trong phường thì coi như đã là lớn lắm rồi, vả lại vóc người của ba Liên cũng bình thường, khuôn mặt nho nhã, cho nên cũng được mọi người kính trọng, mẹ Liên thì có một cái tên rất đẹp Vũ Thị Mỹ Lan, một giáo viên cấp dạy cấp ba, tên của mẹ Liên đã đẹp rồi nhưng người còn đẹp hơn. Mẹ Liên cao gần bằng ba Liên, ước ra cũng khoảng 1m6 có hơn, một mái tóc dài suông mượt, được cột gọn lại ở phần sau, phía trước hai bên tóc mai thì thả tự do, nên rơi vào trước ngực. Mẹ Liên có một đôi mắt to tròn, mi thì cong vút như ánh trăng non, đôi mày rất gọn, sóng mũi cao, đôi môi nhỏ xinh, làm da trắng hồng, Liên thì không biết nhiều thế nàng chỉ cảm thấy là mẹ mình nhìn đẹp hơn những người khác thôi, ngực của mẹ Liên cũng rất là to, Liên nghĩ như thế, vì khi Liên dùng cả hai bàn tay bé nhỏ của mình bao lấy một bên thì cũng chỉ bao được 2/5 mà thôi chứ không thể nào bao hết được.
Thường ngày thì Liên đi học, ba và mẹ đều đi làm, nhưng do Liên bệnh nên mẹ Liên xin phép nghỉ để ở nhà chăm sóc Liên. Hôm sau vào buổi trưa thì Liên không còn nghe những tiếng rên như thế nữa, nhưng ngày kế tiếp thì lại có. Hôm nay bệnh của Liên đã gần như khỏi hẳn rồi, nên Liên nghe rất rõ tiếng rên của mẹ, nhưng nàng nghe ra thì tiếng rên nhỏ hơn hôm trước rất nhiều, hôm nay nàng đã gần hết bệnh nên mới nghe được, chứ nếu như là hôm qua thì chắc không nghe được, và cảm thấy rất tò mò, nàng quyết định đi xem sao, nhưng lần này tiếng rên không phải là từ phòng của mẹ, mà là ở nhà bếp
Liên rón rén bước lại gần nhà bếp, thò đầu vào nhìn vào trong. Liên không hiểu gì xảy ra cả. Liên chỉ thấy có một thanh niên đang ngồi trên một cái ghế có chỗ dựa lưng, còn mẹ Liên thì ngồi trên người của thanh niên đó Liên nhục nhún người lên rồi hạ xuống, do nhìn nghiêng từ một bên cho nên Liên không thể nhìn rõ mặt người thanh niên đó được, những tiếng rên mà Liên nghe được là từ trong miệng của mẹ Liên phát ra. “ư … sướng … thật là … thật … s…ư…ớ…n…g …” vừa rên la vừa thở hổn hễn nhưng người thì vẫn nhún lên hạ xuống Liên tục, sau chừng khoảng hơn 10 giây thì mẹ Liên mới giảm nhịp lại, lúc này thì người thanh niên đang nằm ở bên dưới lên tiếng:
– Nhún mạnh đi nào em …
Nói xong thì dùng tay vỗ lên mông của mẹ Liên hai cái, hai tiếng chát vang lên thật to và rõ, mẹ Liên rên lên một tiếng ư rồi bắt đầu nhấp người tiếp. Hai tay của mẹ Liên đang đặt lên vai của người thanh niên đó để lấy điểm tựa mà nhún người, đột nhiên vòng sang cổ thanh niên rồi, đưa người về trước hôn lên môi của người đó, vừa hôn xong thì tách môi ra, Liên thấy mẹ đưa chiếc lưỡi của mình ra và người thanh niên kia cũng thế, hai cái lưỡi lấp lóm ở trên môi của hai người lưỡi của mẹ Liên đột nhiên đẩy mạnh ra chạm vào đầu lưỡi của người thanh niên rồi giựt lại, sau đó làm thêm một lần nữa như thế, rồi bật cười khúc khích, tuy vừa thụt lưỡi ra vào nhưng mẹ Liên vẫn nhấp Liên tục, người thanh niên thấy mẹ Liên làm hai lần như thế thì dùng tay vỗ vỗ lên mông của mẹ Liên và nói:
– Hư này, hư này …
Mẹ Liên cũng kêu lên:
– Mạnh … mạnh nữa… mạnh.
Liên vẫn còn nhớ, mỗi lần Liên và mẹ đùa với nhau, mẹ Liên thường hay vỗ vỗ lên mông nàng và nói đánh lên cái mông của pé hư này, đánh này, lúc đó Liên cười khúc khích, giống như mẹ Liên lúc này vậy.
Mẹ Liên đang nhấp nhỏm Liên tục trên người của thanh niên đó thì chợt thanh niên đưa tay sang bên ghế, bật nút, chiếc ghế nghiên ra sau một chút, đó là cái ghế có thể điều chỉnh độ nghiêng của phần lưng dựa, các loại ghế trong văn phòng thường là loại ghế này. Vì khi làm việc mệt mỏi thì người ngồi có thể ngả lưng ra sau một tí cho đỡ mệt. Dĩ nhiên là Liên không biết nhiều đến thế rồi, nàng chỉ biết là cái ghế này có thể bật ra sau thế thôi. Lúc này giống như là mẹ Liên đang nằm đè lên người thanh niên đó vậy, khi nằm xuống thì mẹ Liên nhấp còn mạnh bạo hơn nữa.
Đúng lúc này thì chợt có một người thanh niên khác nữa từ trong nhà tắm đi ra, thấy thế thì nói:
– Chà hăng say quá, hai người lén lút làm trước phải không?
Nghe thế thì mẹ Liên cũng không xoay đầu lại, vẫn nhấp đều đặn và nói:
– Tại … ư … ư … tại hùng … hùng … ư … nhịn không … không nổi … ư … đó chứ!
Do vừa phải nhấp Liên tục vừa nói cho nên mặc dù đã rất cố gắng để nói nhưng nàng cũng không thể nói rõ trọn câu được, và vừa nói vừa rên rỉ. Sau đó thì nàng nằm ngã người lên người thanh niên bên dưới, vòng hay tay ra sau, banh hai mông của mình ra, ngừng nhấp, khi nàng ngừng lại thì do bị khuất tầm nhìn cho nên Liên không nhìn thấy được phần mông của mẹ Liên và người thanh niên nằm bên dưới, không biết tại sao mẹ và người đó lại dính lại với nhau ở chỗ đó như thế, lúc này người thanh niên vừa đi từ nhà tắm ra tiến đến cầm lấy vật mà người đàn ông nào cũng có nhưng không người nào giống người nào, lúc đó Liên còn quá bé nên không biết đó là gì, chỉ thấy nó rất dài, sau đó từ từ để vào giữa hai mông của mẹ Liên. Rồi đẩy mông đến ấn vào, khi người thanh niên đó ấn vào thì mẹ Liên nhăn mặt, khẽ kêu lên một tiếng, “ư”.
Họ không động đậy, sau đó, người thanh niên bên dưới bật nút cho ghế dựng thẳng đứng lên lại, rồi dựa lực từ từ đứng lên mẹ Liên cũng đứng lên theo, lúc này Liên mới nhìn thấy được phần mông của ba người dính chặt vào nhau, mẹ Liên bị kẹp giữa hai người thanh niên, khi nhìn nghiêng thì hai người này rất là giống nhau, cả chiều cao cũng như vóc dáng. Sau đó người thanh niên ở đằng trước của mẹ Liên dùng hay tay nắm chặt lấy hai đùi của mẹ Liên nâng cả người mẹ Liên lên, còn mẹ Liên thì vòng tay ra sau cổ người đó, ngả người ra sau, do lúc này đã có thêm một người ở phía sau lưng cho nên lưng mẹ Liên dựa vào ngực của người đó, Liên thấy rõ hai vú của mẹ mình, nó rất to, căng tròn, tựa như là hai quả dưa lê vậy. Người thanh niên ở phía sau thì dùng hai tay bao lấy nó, rồi nắn bóp, từ từ, nhẹ nhàng, mẹ Liên khẽ rên lên một tiếng. Rồi hô:
– Ba … Hai … Một … Chơi!
Từ “chơi” vừa ra khỏi miệng mẹ Liên thì Liên cảm thấy hoa mắt, hai người thanh niên một trước một sau, lùi mông ra sau rồi đẩy về trước, rồi lại lùi ra sau rồi đẩy về trước, mẹ Liên thì vẫn giữ nguyên ở giữa gì môi của mẹ Liên đã dính chặt với môi của người thanh niên ở phía trước, hai tay thì ôm chặt lấy cổ người đó, còn người thanh niên ở phía sau thì dùng hai tay bóp, nắn hai vú của mẹ Liên, bên dưới thì người thanh niên ở trước dùng hai tay giữ chặt hai đùi của mẹ Liên nên mẹ Liên cứ như là bị treo lơ lửng ở giữa vậy.
Hai người thanh niên cứ đẩy đến rồi thụt về rồi đẩy đến, liên tục như thế một lúc lâu, mẹ Liên thì không chỉ hôn môi với người thanh niên ở phía trước không mà còn dùng lưỡi liếm khắp mặt của người thanh niên đó, rồi thỉnh thoảng còn khẽ cắn lên mũi của người đó, còn thanh niên ở phía sau thì cũng không để đầu mình yên một chỗ, vừa bóp vú mẹ Liên vừa hôn lên chiếc cổ trắng cần của mẹ Liên hết bên trái rồi lại bên phải, thỉnh thoảng còn cắn lên cổ mẹ Liên nữa. Sau đó cả hai người thanh niên lui mông về phía sau dừng lại khoảng vài giây, đang được đẩy Liên lục, mẹ Liên thấy thế thì vừa thở dốc vừa hỏi:” Sao …” chữ “thế” chưa kịp ra khỏi miệng nàng thì cả hai người thanh niên đồng thời đẩy mạnh mông về phía trước, mẹ Liên rú lên một tiếng thật lớn “á á á á á á á á á á á” rồi sau đó hai người thanh niên lại lùi mông về rồi đẩy ra sau nhưng tốc độ còn nhanh hơn trước nhiều lần, khoảng được chừng một chục lần thì cả hai đẩy mông về trước rồi để yên đó không có thụt về sau nữa, đồng thời rên lên một tiếng “aaaaa” người thanh niên ở phía sau thì bóp chặt lấy vú mẹ Liên làm cho nó biến dạng thành hình thù kỳ quái, mẹ Liên cũng không khá hơn, cũng rên lên một tiếng rất lớn rồi cắn lên cổ người thanh niên phía trước, sau đó cả ba người cùng đổ nhào về phía trước của mẹ Liên, nằm đè lên ghế, cái ghế lại bật ngửa ra sau, họ nằm đó thở dốc.
– Nước…
– Đó là nước, không phải, hình như không phải là nước …
– Nếu không phải nước sau nó chảy được, nhưng sao nó không giống nước …
– Sao nó có màu trắng đục vậy nhỉ, không có giống nước tiểu của mình …
Đó là những câu hỏi vang lên trong đầu của Liên khi Liên nhìn xuống háng của ba người. Đầu của mẹ Liên lúc này đang để ở bên phải của người nằm ở dưới, mẹ Liên lên tiếng:
– Hư quá đi, chơi người ta đau muốn chết, lại còn ra quá chừng nữa, không chỉ ra thôi mà còn bắt người ta ra theo nữa
Nói xong thì dừng lại một chút để lấy hơi. Người thanh niên ở bên dưới nói:
– Ai bảo “em” hấp dẫn quá làm gì, chơi hoài không biết chán!
Người thanh niên ở trên thì không nói gì chỉ dùng tay day day hai bên vành tai của mẹ Liên, mẹ Liên bật cười khúc khích vì nhột.
Đột nhiên mẹ lên hô lên:
– Thôi chết rồi, lúc nãy rên lớn quá, không biết bé Liên có nghe không nữa, nếu để bé Liên nghe được thì không tốt.
Liên giật mình, tại sao mẹ lại không muốn mình nghe? Người thanh niên nằm ở trên cười nói:
– Yên tâm đi “em”, bé Liên ngủ rồi, vả lại hai lần trước bé Liên có nghe gì đâu, lần trước làm ở trong phòng “em” sợ bé Liên nghe nên sau đó chúng ta ra nhà bếp, bé Liên có biết đâu, nếu nghe được thì bé Liên đã thức dậy và kêu “em” từ lâu rồi!
Mẹ Liên lúc này mới yên tâm một chút:
– Cũng đúng, nhưng để em đi xem một chút đã!
Hai người thanh niên cũng đồng ý, Liên nghe thế thì không biết tại sao, trong lòng chợt có cảm giác gì đó rất khó hiểu, nhưng trong đầu nàng có một ý nghĩ đó là về phòng và nằm ngủ, về phòng và nằm xuống ngủ, đó là điều mà Liên cần phải làm, nàng len lén thụt đầu về, vội bò về phòng mình.
Khi liên vừa nằm xuống và nhắm mắt lại thì nghe được có tiếng bước chân đi vào phòng mình, Liên cảm giác được có một bàn tay mềm mại, mịn màng đang vuốt má mình, Liên biết đó chính là mẹ mình, sau đó mẹ Liên cúi xuống hôn lên má Liên. Chờ một lúc, Liên không nghe thêm tiếng động gì nữa, và cũng không còn cảm nhận được bàn tay của mẹ Liên trên má, Liên hé mắt ra nhìn thì thấy mẹ Liên đang đứng trước cửa, hai mắt nhắm nghiền, môi thì dính chặt vào môi của một trong hai thanh niên lúc nãy, trên người mẹ liên chỉ có một chiếc áo ngủ, bên dưới thì hoàn toàn không có gì cả, người thanh niên đó vừa hôn mẹ Liên vừa thòng tay xuống ôm lấy hai mông của mẹ Liên đỡ mẹ Liên lên, hai chân của mẹ liên quặp lấy người thanh niên, rồi người thanh niên vừa hôn vừa bồng mẹ Liên đi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo Liên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/12/2015 14:49 (GMT+7) |