Một đấm bung cả cái kính trên mặt hắn, tiếp thêm một đấm khi hắn ta chưa kịp hoàn hồn. Người hắn ta đổ dồn phía bờ tường, khi hắn cố gượng dậy mép hắn đã rỉ ra một dòng máu. Chẳng phải như trong phim kiếm hiệp đâu, nhưng máu chó của tôi nó nóng lên, giờ có đứa nào can ngăn hay làm gì chắc tôi cũng chẳng để yên.
Thế mới thấy những lúc nóng lên thì việc gì cũng có thể làm. Nhưng chẳng làm bõ cơn tức, tôi loanh quanh muốn tìm thêm vật gì để đập cho bõ tức. Thì thằng bạn lại lên tiếng.
– Đánh chết nó lại phải ra pháp luật đấy…
Tôi tự dưng lại tỉnh ra, đứng nhìn một hồi, rồi nhìn thằng giám đốc. Tự dưng mặt hắn ra tái mét, cứ run run sợ sợ.
– Lúc mày chơi tao mày có nghĩ đến lúc chân run, tim đập sợ hãi như này không?
Hắn ta đứng im, không nói gì, mặt vẫn cúi gằm xuống dưới. Bao quanh toàn là người của tôi, có vài thằng đi theo thằng đeo kính, nhưng chẳng thằng nào dám ra mặt.
Cứ bảo giang hồ Hải Phòng số má lắm, có thể có, có thể không. Nhưng chơi xanh chín có lẽ trùm sò vẫn là đầu não ở HN và cái băng mạnh nhất chắc hẳn là cái băng có búa và liềm rồi.
Tại sao tôi lại chẳng sợ gì, có lẽ thằng bạn nó bao sân tốt, đúng là chẳng phụng sự tin tưởng của tôi, mối quan hệ của nó thực sự cũng có chút sâu xa khó hiểu.
Chỉ một cuộc điện thoại, giới đàn em dưới HP cứ im re, chẳng thằng nào dám dây vào, mặc dù nhà thằng đeo kính cũng dân làm ăn số má, cũng đủ loại quan hệ, cũng đủ loại tay chân.
Mãi một hồi thằng giám đốc mới cất tiếng.
– T à, anh sai, anh sai rồi, em tha cho thằng em anh đi, nó cũng hồ đồ, anh cũng hồ đồ, giờ mà nó làm sao chú anh giết anh mất.
– Ơ thế lúc tôi sắp chết thì ông có nghĩ đến không? Ông với tôi cũng ra vào làm ăn với nhau, tôi làm gì lên tôi mà chơi tôi đau thế.
Thằng bạn tôi đang đứng tự dưng lại gần, nó tóm cặc cổ áo tay giám đốc, vung một cú đấm trời giáng, một đấm thôi, nhưng sức mạnh hơn hẳn của tôi, một cái răng của hắn rơi cả ra.
Cũng kinh thật, lực đấm phải khủng lắm mới làm bay cả cái răng ra, tay giám đốc ngã quỵ, ho sặc sụa rồi nhổ ra một đám máu, có sẵn cái răng rơi ra cùng, có lẽ do đau và bất ngờ, hắn chẳng thể nào hô lên hay kêu được tiếng nào.
– Cú này thay bạn tao, cũng là lời xin lỗi bạn tao, tao đưa nó vào làm ăn để gặp loại chó như mày, cắn cả bạn bè.
– Tao cảm ơn, mày giúp tao nhiều quá rồi, tao có trách gì đâu.
– Lòng dạ tao nó thẳng thế, bạn bè thì mãi là bạn, chỉ có thể giúp và đỡ nhau chứ không được phép đạp nhau, thằng nào mà chó mới bị xử.
Lũ đàn em thấy thằng bạn tôi đấm, cũng tính xông lên đập, tôi nhìn khí thế quá, nhưng cũng phải bình tĩnh giơ tay ra hiệu để anh em không manh động.
Tôi tiến đến thằng kính cận hỏi.
– Thế cuối cùng mày chơi tao như thế thì mày được gì không?
Nó chẳng nói nổi sau hai cú đấm, nhìn cái mặt đáng ghét tôi muốn bồi thêm cho nó vài phát nhưng nghĩ lại thì thôi. Nhưng thằng bạn với lũ em thì vẫn còn hùng hổ lắm. Tự dưng thằng đeo kính giơ bàn tay lên.
Tôi chợt nhìn thoáng. Ngón tay đeo nhẫn của nó cụt chỉ còn một đốt. Nhìn khá là ngộ, nhưng vấn đề không chỉ ở đó.
– Em cũng phải chấp nhận hậu quả rồi, em làm bao nhiêu việc nhưng cuối cùng cũng nhận lại hậu quả đây. Anh muốn xử lý em như nào cũng được, đừng làm ảnh hưởng gia đình em là được.
Nó nói giọng thều thào, nhưng đâu đó nó lại rất chắc nịch. Tôi vẫn chưa hiểu ra, định cho nó phát nữa thì tay giám đốc lại lên tiếng.
– T ơi, thằng em anh nó dại, nhưng nó bị bố Thuỷ xử lý rồi, nó cũng ân hận lắm, nhiều lần nó muốn lên HN nhận lỗi với em. Nhưng anh khuyên nó là thôi việc nào qua thì quên đi.
Tay giám đốc vừa nói, vừa quệt cái miệng, nhìn mếu máo cũng đáng đời lắm. Nhưng tự dưng trong lòng tôi lại dấy lên câu hỏi. Bố Thuỷ biết từ lúc nào? Hướng mắt về phía thằng đeo kính tôi hỏi:
– Bố Thuỷ biết từ khi nào?
– Em không rõ, nhưng khoảng sau hơn 2 năm sau khi anh trai Thuỷ về chơi, thì có gọi cho em. May nhà em có quan hệ với nhà Thuỷ nên em mới chỉ bị như này thôi ạ.
Hóa ra anh Thuỷ cũng biết về vụ này, nhưng sao hắn chẳng nói gì với tôi. Đáng lẽ ra hắn nói thì tôi có thể biết trước, sẽ không có nhiều chuyện xảy ra.
Trong lúc đang suy tư thì bọn đàn em cứ nhao nhao đòi vào kiếm miếng thì một chiếc xe chạy đến. Dừng ngay gần chỗ chúng tôi, Thuỷ hớt hải chạy đến.
– Anh, thôi dừng lại đi anh, lỡ quá tay lại ảnh hưởng.
– Sao em lại ra đây, chuyện này anh phải xử lý mới được.
– Em biết tin do bạn em bảo, nó bảo nhìn thấy anh về HP, em nghĩ ngay ra, may mà kịp.
– Anh đã làm gì đâu.
Thuỷ hướng ánh mắt nhìn hai tay kia rồi lại kéo tôi ra phía ngoài.
– Anh thấy hai người bị như kia rồi, thằng bạn em nó cũng bị bố em dằn mặt rồi nên mình dừng ở đây thôi anh.
– Em biết sự thật từ lâu chưa? Sao ngày đó không về nói với anh.
– Mình cứ về đã, em kể anh sau. Anh bảo anh em về đi nhé. Nhé, nghe em.
– Uh, nhưng tự dưng anh vẫn chưa nuốt được cục tức này.
– Rồi, em biết rồi, anh muốn làm mẹ con em lo lắng à.
Tự dưng lại lôi cả con ra. Haiz, Thuỷ đánh trúng tâm lý tôi. Đứng một hồi lâu, tôi tiến đến chỗ thằng bạn.
– Bảo anh em rút nhé, có đi ăn chơi gì thì cứ đi, nhưng về HN mà ăn chơi nhé, cho an toàn.
– Mày bỏ qua à?
– Chưa, nhưng Thuỷ ở đây mà. Cứ về đã, cho anh em ăn chơi xong, tao về nói chuyện sau nhé.
– Không phải lo cho tao.
Nó nói xong, đến gần mấy thằng em nhỏ to, rồi lại đến trước hai thằng khốn kia.
– Hôm nay tạm thời như thế nhé, anh em bọn mày liệu hồn, nếu có ngày gặp nhau nữa, chắc hẳn tao không để yên đâu, ngoan thì yên bình sống mà sám hối đi.
Hai tay kia cũng chẳng còn vẻ mặt hoảng sợ nữa, có lẽ sau một hồi tâm lý cũng ổn định, và hiểu chuyện hơn.
Tôi và Thuỷ lên xe đi vòng vòng, chẳng có điểm dừng, một hồi lâu chẳng ai nói gì. Thuỷ dựa vào ghế, hai tay vẫn bám chặt lấy tay của tôi. Chúng tôi đơn giản thế, nhưng lúc này tâm lý cũng dịu, chẳng còn máu chó như lúc đánh người.
Thuỷ đưa tôi đến một quán ăn, quán bánh đa thường thôi, nhưng chẳng hiểu sao hai đứa ăn lại cảm thấy ngon thế. Vừa ăn Thuỷ vừa nhìn tôi, vừa tủm tỉm.
– Em làm gì mà nhìn anh ghê thế.
– Anh cũng ghê gớm nhỉ?
– Thế theo em vào tình huống của anh thì ai mà k ghê. Đấy là anh còn chưa làm gì đấy.
– Thôi, nghe em thế là ngoan rồi.
– Em dỗ trẻ con à?
– Không, nghe em thì em vui, may chưa xảy ra sự tình gì.
– Uh, em ăn đi, mà con em để ai trông.
– Con đang chơi với ông bà ngoại rồi.
– Thế con biết anh xuống HP không?
– Không, con mà biết thì em đi một mình được à.
– Bố mẹ em thì sao.
– Cũng không ai biết anh xuống.
Tôi và Thuỷ ậm ừ, tôi cũng chẳng nán lại HP lâu, hai chúng tôi cũng nhanh chóng chia tay, tôi về HN, còn Thuỷ ở HP vài hôm nữa sẽ lên HN.
Công việc tôi dần có những khó khăn nhất định, sắp tết đến nơi, mọi thứ cũng phải cần cải tổ, con bé vẫn chăm lo cho công ty như thường ngày. Vẫn đảm đang trong mọi trọng trách.
Cứ nhìn con bé, tôi lại rơi vào mớ bòng bong chẳng thể nào thoát ra được. Gia đình đang êm ấm, hai bên gia đình cũng ủng hộ chúng tôi, chỉ là thời gian để tang cho vợ chưa đủ, nên chúng tôi chưa xúc tiến. Nhưng ai cũng hiểu chúng tôi đã về một nhà, dù không danh chính nhưng ngôn thuận.
Thằng bạn sau khi về HN cùng tôi, chúng tôi bàn bạc về những kế hoạch công việc, nó cũng dần chuyển sang đầu tư làm ăn, ít dính dáng đến những mối quan hệ cũ. Đấy là nó nói thế, chứ tính nó tôi hiểu, bạn bè, đối tác toàn ở dây này dây kia mà ra. Nó cũng quảng giao, ai chơi cũng quý, nên công việc của nó chẳng hết.
Cầm ly bia lên ực một hơi. Nó hất hàm hỏi tôi…
– Giờ mày tính sao?
– Tính cái gì…
– Giờ hai vợ, hai con, mày làm thế nào?
– Thì vẫn thế thôi. Thuỷ bảo ăn tết xong sẽ sang lại bên kia.
– Mày không giữ à?
– Có, nhưng đấy là dự định của Thuỷ, thằng cu quấn tao lắm, ông bà nội cũng chưa gặp cháu.
– Uh, cứ tính sao cho vẹn toàn. Nhưng đừng để con vợ ở nhà biết, nát tan đời mày đấy.
– Tao sợ không giấu được.
– Thì khéo khéo vào. Giấu được đến đâu thì giấu.
– Để tao tính vậy.
Nói là thế nhưng đúng là mớ bòng bong thật. Về Thuỷ là người bao năm cứ như một vết hằn khó phai trong lòng tôi, bao năm vẫn canh cánh hình bóng Thuỷ, đến lúc quên đi rồi thì Thuỷ quay về, lại còn thêm cả giọt máu bao năm chưa biết nữa. Khó quá.
Mỗi tối tôi vẫn lẩn sang phòng sách, phòng trà, có lẽ do lo nghĩ nhiều mà chẳng thể chìm vào giấc ngủ. Con bé cũng thấy biểu hiện của tôi, phụ nữ nhạy cảm lắm. Cứ cho công chúa ngủ xong, con bé lại sang bên tôi.
– Anh có chuyện gì mà dạo này không ngủ thế?
– Anh nghĩ vẩn vơ mọi thứ, nên cứ thấy khó ngủ.
– Có gì anh kể với em, xem biết đâu em có giải pháp.
– Cũng là tính toán công việc, dự định vài thứ mới nữa, nó chưa thành hình nên nói em cũng chưa hiểu. Để hôm nào hòm hòm, anh sẽ nói với em nhé.
– Vâng, anh nghĩ nhiều quá là già đấy, cố gắng lên giường ngủ một chút.
– Anh nhắm mắt nhưng cứ khó ngủ, nên mới sang đây, sợ phiền em với con.
– Anh cứ ôm em chặt là dễ ngủ thôi.
– Uh, anh biết rồi, em cũng vì anh mà mất ngủ à, vất vả ở công ty, về nhà với con, còn bị anh hành cho như này.
– Em không sao mà, chỉ cần có gì anh chia sẻ với em, là em thấy yên tâm hơn.
– Uh, em về ngủ đi…
– Không có anh em không ngủ được…
– Hay anh massage cho em nhé.
– Anh biết massage á? Sao trước giờ chưa làm cho em.
– Anh có biết đâu, nhưng đấm bóp nhẹ nhàng, có lẽ sẽ giúp cơ thể dễ ngủ hơn đấy.
Tôi xoay người em ngược lại hướng của tôi, rồi bắt đầu xoa bóp nhẹ nhàng. Bắt đầu từ cổ và gáy của em. Tôi cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, đôi bàn tay nhào nặn từng vị trí một, có lẽ con bé cũng cảm thấy thoải mái, ngồi im để tôi xoa bóp, nhưng có lẽ do ngồi nên không thoải mái, tôi bảo con bé.
– Mình sang phòng nhé, em nằm sẽ thoải mái hơn.
– Vâng, nhẹ nhàng không con dậy nhé.
Tôi bế con bé lên, cảm giác con bé lên cân, hay do lâu tôi không bế nên cảm thấy thế. Con bé quàng tay qua cổ tôi, nhìn tôi rất trìu mến, còn tôi chẳng quên ghé xuống hôn lên môi con bé. Từ từ hai đứa lẻn vào phòng, khi công chúa đang ngủ say.
Con bé nằm sấp xuống giường, để hai tay thõng xuống dưới một cách tự nhiên nhất. Tôi bắt đầu massage cho con bé, có lẽ tay nghề không phải là tốt, nhưng quan trọng là tìm được sự đồng điệu. Tôi cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, lúc nào cũng tìm đến những múi cơ để xoa bóp nhẹ nhằm giãn gân cốt cho con bé.
Khác hẳn massage ở ngoài tiệm mà tôi từng được phục vụ, đa số các em làm cho có cái thủ tục này, và cũng do mình là đàn ông nên các em sẽ làm mạnh hơn. Chứ ngoài tiệm đa số rượu chè vào rồi mới đến quán massage, đấm bóp thì ít mà massage gần là nhiều.
Một vài bài được tôi lưu trong trí nhớ ra để vận hành cho con bé. Nhưng chợt nghĩ thiếu thiếu cái gì đó, tôi mới chạy ra đống đồ cho công chúa làm con bé phải ngẩng lên hỏi thăm như không hiểu chuyện gì.
– Anh đi đâu thế…
– Anh tìm lọ dầu massage cho công chúa.
– Lọ của công chúa thì em dùng sao được…
– Loại mà người lớn dùng được thì chưa chắc bé dùng được nhưng loại cho bé dùng được thì người lớn chắc chắn dùng được.
Thế rồi tôi cũng tìm được cái lọ đấy, cố gắng nhìn hạn sử dụng vì lâu lắm rồi không dùng đến. Do trời hơi tối nên tôi phải bật điện thoại lên để soi cho kỹ. May quá vẫn còn hạn thêm 5 tháng nữa.
Cũng vì thế tôi bắt đầu cho dầu lên tay, xoa đều rồi bắt đầu xoa đều trên người con bé. Cái dâu này không có mùi khó chịu, nó thoang thoảng thơm ngọt, ngoài ra có dầu để massage đúng là chân ái. Con bé dần cảm thấy thoải mái hơn, từng đường miết trên lưng con bé cũng nhẹ nhàng hơn, trợ hơn.
Tôi kéo cái khăn tắm vào, đặt con bé lên phòng trường hợp dầu dính ra ga giường. Giờ đây tôi đã kéo hết váy của con bé tụt xuống, còn mình cứ như một người thợ massage lành nghề.
Từ lưng tôi lại chuyển xuống chân con bé, đôi chân thẳng tắp, trắng nõn nà làm tôi cũng phải suýt xoa, mặc dù chẳng lạ gì, nhưng mỗi hoàn cảnh nhìn con bé nó lại toát lên những cái đẹp khác nhau, có lẽ để ngắm và thưởng thức, con bé sẽ chẳng bao giờ làm tôi chán ngán được, sự tổng hòa của mọi thứ, gần đến độ hoàn hảo.
Hết phần chân, tôi xoay con bé nằm ngửa lên, hai chân và hai tay để thẳng kẹp vào người. Tôi lại bắt đầu từ tay, rồi đến ngực. Lớp dầu trơn làm tôi khi tiếp xúc với da thịt con bé càng thêm phần cảm xúc. Bộ ngực căng tròn vểnh lên như muốn khiêu khích, nhưng khi qua bàn tay nhào nặn của tôi nó lại dễ thương kỳ lạ.
Núm vú hồng se cứng lại, như đồng hành với biểu hiện gợi đòn của con bé. Nói về bộ ngực này, vẫn là bộ ngực tuyệt nhất của tôi, con bé có sức trẻ, sự căng tròn của tuổi đôi mươi, bao năm nay vẫn thế, may mắn con bé chưa sinh con, nên bộ ngực vẫn giữ được sự săn chắc chứ không hề to mà mềm nhũn chảy xệ.
Giờ đến phần bụng của bon bé, do nằm ngửa nên cái eo ót của con bé càng thể hiện rõ, mỗi đường massage của tôi từ hai bên vào giữa, từ giữa sang hai bên, rồi xoay tròn, con bé có vẻ dễ chịu lắm, còn tôi vẫn cần mẫn và tự tấm tắc khen mình tay nghề cũng khá.
Quan trọng tôi vẫn yêu cái vẻ đẹp này của con bé, có chút phồn thực, có chút nghệ thuật nên thơ. Nhất là khi bàn tay tôi xoa đều đến phần dưới.
Tôi chỉ dám nhẹ nhàng xoa xung quanh hai bẹn của con bé, nhưng chẳng hiểu sao con bé lúc đầu còn khép nép ngại ngùng, nhưng chỉ một lúc sau là đã dạng chân ra để tiếp nhận và mời chào tôi tiến vào vùng cấm của con bé vậy.
Với kinh nghiệm thẩm định qua mạng, tôi bắt đầu miết dần hai mép của con bé, nhưng không hề chạm sâu vào vùng cấm, càng thế con bé lại càng hẫng, càng muốn bàn tay tôi tiến vào hơn, mai mép lồn giờ đã được tiếp xúc liên tục nhưng bên trong chưa được gì nên nó càng hưng phấn và chờ đợi hơn. Do hai chân đã dạng ra nên khi bàn tay tiến vào các ngón tay cũng phải thật khéo léo để khiêu khích con bé, có lẽ vì thế nên con bé chẳng chịu được giọng có vẻ hờn dỗi.
– Anh làm cái gì vậy, massage ở ngoài thôi, cứ làm cái gì ở đấy thế.
– Thì em cứ nằm yên nào…
– Nhưng khó chịu lắm…
– Thế em muốn làm gì nào…
– Anh làm gì thì làm luôn đi.
Tôi nhìn con bé, chợt cười một mình, làm con bé ngẩng dậy véo một cái. Tất nhiên xong con bé vẫn nằm lại chỗ cũ, còn tôi bắt đầu dùng tay mơn trớn cho con bé, bây giờ thì chỉ phục vụ riêng cho phần sung sướng này.
Hột le của con bé là chỗ được tôi ưu ái hơn nhiều, mỗi lần chạm nhẹ là con bé đã rung người lên rồi, và tần suất ngày càng dần nhiều, cái hột le được chăm sóc nhiều hơn, nhìn thấy con bé rung người lên, miệng thỏ thẻ.
– Anh cho vào đi, ưm ưm.
Tôi không vội mà cho ngón tay vào trước, một tay day hột le, một tay cho ngón tay vào thăm dò. Cái lồn của con bé cứ co bóp liên tục, ngón tay tôi cảm thấy chật ních, nhưng một hồi nó cũng nở ra, rồi hai ngón tay của tôi tiến vào, con bé càng cong người hơn, hơi thở càng gấp hơn.
Tôi cũng nóng cả người lên, tự dưng vài dòng nước nhờn chảy ra trên đầu cu, tôi bỏ con bé ra, tuột hết quần áo trên người mình xuống. Nhưng không phải vội vàng, tôi lại tiến lại gần con bé, dùng cái lưỡi đánh một vòng xung quanh lồn con bé, rồi hai ngón tay lại tiếp tục móc vào lồn con bé.
Con bé cong cớn lên khi cái lưỡi đánh và mút chặt vào hột le, tiếng thở dài và thở hắt dần nhiều hơn.
– A, A, anh ơi, a, dừng lại đi, a, a, em chết mất.
Mặc kệ con bé, tôi vẫn cho hai ngón tay đi ra đi vào đều đều, cái miệng cũng chẳng quên tiếp thêm sức vào hột le con bé.
– Ơ, ơ, anh ơi, chết mất, ơ, a, em, em sướng.
Một hồi rồi con bé cũng cong lưng lên, hất cái lồn về phía mặt thôi, hai ngón tay tôi ra vào nhanh hơn nữa, tôi cảm nhận được cơn sướng của con bé, khi từng búi cơ bó chặt vào hai ngón tay, đến khi con bé không còn kêu nữa, thì tôi dừng, con bé giữ nguyên tư thế một hồi, chẳng nói gì nữa thì tôi cũng rút ra.
Tôi nhào lên người con bé, hôn một nụ hôn ngắn nhưng ngọt ngào, con bé đấm vào ngực tôi.
– Anh hư quá, cái gì cũng nghĩ ra được…
– Em thấy thoải mái không…
– Dạ, em ra rồi đấy, giờ còn anh.
Tôi đang ở trên người con bé, nhớp nháp, mát mẻ. Hai chân của con bé đang dạng ra, cũng là tư thế truyền thống, tôi mới chỉ rà rà để cảm nhận cơ thể con bé, mà thằng cu ở dưới đã ngỏng lên cứng ngắc từ đời nào rồi.
Cũng vì thế, khi vừa nói chuyện, vừa mơn trớn nhau, thì thằng ku đã kề vào mép lồn con bé rồi, chỉ một hai nhấp nhẹ nhàng, nó đã tách mép lồn con bé ra để chui vào, thật dễ dàng vì lồn con bé đã đẫm nước, và đầu cu cũng rỉ nước nhờn ra.
Chui tọt vào lồn con bé, nhưng tôi chẳng nhấp vội, tôi với con bé vẫn còn màn cháo lưỡi chưa rời, ở bên con bé cũng thật cảm xúc, cảm giác thân quen, cảm giác hưởng thụ và cảm giác chiếm hữu. Con bé còn quý hơn nhiều so với những gì tôi nghĩ, thế nên những giây phút giao hoan, tôi đều trân trọng và dành cảm xúc cao nhất.
Chẳng hiểu ở đâu con bé học được tuyệt chiêu co thắt, con bé bảo học ở cái môn gì đó tôi không nhớ tên, có thể điều chỉnh được các bộ phận, hôm nay con bé làm thử, và tôi cũng cảm nhận được nó, sự co thắt, chật chội.
Thằng cu cứ ra vào trong con bé, trơn tuột và ấm áp, nhưng có lẽ cảm xúc dâng trào hay sao đó mà tôi đã có cảm giác muốn xuất rồi. Con bé nhìn thấy sự chậm chạp của tôi hiểu ý.
– Anh sướng à…
– Uh, chắc a ra mất…
– Thế anh ra đi, bắn vào trong em đi…
– Nhưng ra sớm thì mất mặt, chưa làm em sướng được.
– Em sướng rồi mà, anh cứ ra đi, để nó ra tự nhiên cho sướng, không cần kìm lại đâu.
Tôi hôn lên môi, rồi hai tay bóp hai bầu ngực con bé, ở dưới thằng cu ấn sâu vào hết cỡ, không nắc nhiều, nhưng cứ như muốn đục thủng lồn con bé vậy, lại được sự phối hợp của con bé, sự co bóp ấm áp làm tôi không kìm được, xuất một mạch vào trong con bé.
Thở hổn hển xong tôi gục xuống ngực con bé.
– Hôm nay sướng quá.
– Hay do nhớ em à…
– Uh, mấy hôm rồi không làm gì, cũng nhớ.
– Người em nhớp nháp quá…
– Anh thích kiểu này, kích thích lắm đấy.
– Em thích anh liếm ở dưới em, sướng lắm.
– Sau anh làm em tiếp nhé.
– Vâng.
Chúng tôi tắm rửa, rồi chìm vào giấc ngủ. May quá cuộc giao hoan, sự chia sẻ của con bé làm tôi quên đi mối tơ vò, tôi có giấc ngủ trọn vẹn bên hai mẹ con em.
Buổi trưa đang ăn cơm cùng các quản lý ở công ty, tin nhắn trên điện thoại của tôi ting ting…
– Chiều em với con lên HN anh nhé.
– Em tự lái xe à?
– Không anh, lái xe đưa hai mẹ con lên, rồi để xe lại cho em, chứ em ngại lái đường dài.
– Uh, thế thì tốt, thế em với con lên đi, chiều anh qua.
– Vâng anh.
Tôi bắt đầu tiến vào cuộc sống với những mối quan tâm mới, bộn bề mới. Một người đa mang như tôi chẳng biết là phúc hay là tội nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô nhân tình dâm đãng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện mút lồn |
Tình trạng | Update Phần 42 |
Ngày cập nhật | 24/06/2023 03:45 (GMT+7) |