Trước đây có nằm mơ Lạc Nam cũng không nghĩ đến có một ngày Nữ Hoàng sư phụ cao quý uy nghiêm sẽ hầu hạ mình như vậy, đủ thấy nội tâm của hắn thỏa mãn đến mức độ nào.
Không biết qua bao lâu sau, côn thịt giật giật dữ dội trong miệng nhỏ ướt át, một luồng sinh mệnh nóng hổi như lửa phun trào.
Hi Vũ giật mình vội vàng rụt đầu trở lại, môi đỏ hé ra để dung dịch hòa vào làn nước.
“Đó là vật đại bổ đó, nàng mau nuốt xuống!” Lạc Nam thấy vậy liền trêu ghẹo nói.
Hi Vũ trồi đầu lên lườm hắn một cái: “Bổ thì chàng tự đi mà nuốt!”
Lạc Nam cười haha, ôm chặt Hi Vũ trong ngực, hôn lên vầng trán trơn mịn như ngọc của nàng.
Da thịt thân thể hai người ma sát, Hi Vũ cảm giác được thanh hung khí giữa chân của hắn còn cứng rắn, nhịn không được quát:
“Vẫn còn cứng? Ngay cả người mang huyết mạch Bất Diệt Điểu như thiếp cũng hầu không nổi, thử hỏi có nữ nhân nào khiến chàng thỏa mãn?”
“Haha, ai nói với nàng ta không thỏa mãn?” Lạc Nam mỉm cười mị mị:
“Nàng tuyệt vời lắm đó Tiểu Hi Vũ, chẳng qua nam nhân của nàng quá mức mạnh mẽ mà thôi.”
“Hừ, để ta dùng Bất Diệt Viêm thiêu cháy cái thằng nhóc này xem chàng còn dám tự cao tự đại hay không?” Hi Vũ yêu kiều hừ một tiếng, một ngọn lửa quỷ dị với hai màu đen và trắng xuất hiện trong tay nàng, muốn hướng côn thịt Lạc Nam đốt cháy.
“Đừng!” Lạc Nam rùng mình một cái, vỗ vào mông thịt của nàng cảnh cáo: “Hạnh phúc cả đời nàng phụ thuộc vào nó!”
“Khanh khách…” Thấy hắn sợ hãi, Hi Vũ cao ngạo cười đến run rẩy cả người.
Lạc Nam là thật sự không dám xem nhẹ Hi Vũ.
Sau khi nàng biến dị từ Bất Tử Điểu thành Bất Diệt Điểu, mức độ nguy hiểm đã lên đến một tầm cao mới.
Bất Tử Điểu chỉ là giống loài Thần Thú có tuổi thọ vô hạn, vẫn có thể bị kẻ thù cường đại dùng sức mạnh tiêu diệt.
Nhưng Bất Diệt Điểu thì khác, đây chính là tồn tại sánh ngang Thiên Địa Sủng Nhi, thật sự không thể đánh chết.
Mà đáng nói ở chỗ, Bất Tử Thánh Hỏa cũng biến dị thành Bất Diệt Viêm với hai màu đen trắng đại diện cho sinh tử tuần hoàn, có sinh có tử, sinh tử lặp đi lặp lại một cách vĩnh cửu trong thiên địa, tạo thành một ngọn lửa không thể dập tắt bằng thủ đoạn thông thường.
Chỉ cần ngọn lửa mang tên Bất Diệt Viêm đó vẫn còn cháy, Hi Vũ có thể từ trong ngọn lửa đó sống lại như lúc ban đầu, thật sự bất tử bất diệt.
Có thể nói Hi Vũ hiện tại chính là ác mộng của mọi kẻ địch, muốn đánh với nàng chỉ có thể dùng những phương pháp thường dùng đối phó với đám Bất Tử Tộc như phong ấn tu vi, cắt cơ thể ra làm nhiều mảnh chứ vẫn vô pháp giết chết.
Đương nhiên lực lượng quy tắc thuộc về Cấm Kỵ cấp cường giả vẫn là ngoại lệ, có thể triệt để xóa bỏ Hi Vũ cũng như Bất Diệt Điểu.
Cấm Kỵ vẫn là tồn tại cao cao tại thượng, áp đảo chúng sinh.
Dù là như vậy thì chiến lực của Hi Vũ lúc này đã gần như bất bại trong cùng cấp, không riêng gì huyết mạch của Bất Diệt Điểu, mà một loạt thủ đoạn khác như Chinh Phạt Công, Kim Khẩu Ngọc Ngôn cũng đủ khiến vô số kẻ phải đau đầu.
“Nguyên Dịch này không tệ nha, có thể thu vào Linh Giới Châu cho các tỷ muội sử dụng không? Thay thế nước của Cực Lạc Suối…” Hi Vũ lười biếng nằm trong lòng nam nhân nói.
Nàng cũng đã cảm nhận được chỗ tốt của Nguyên Dịch.
“Lát nữa ta sẽ ra hỏi Trân Bảo Lâu, thu mua một lượng lớn cho các nàng thoải mái tắm rửa!” Lạc Nam hào phóng cười.
“Đúng là con ông cháu cha có khác nha…” Hi Vũ trêu tức nói.
“Hết cách rồi, ai bảo ta chính là nhi tử của Thánh Đế!” Lạc Nam dương dương đắc ý.
“Chàng nói xem, bao giờ bọn thiếp có thể đường đường chính chính làm con dâu của Lạc Gia đây?” Hi Vũ ôm lấy eo hắn.
Là một nữ nhân bất kỳ ai cũng muốn có danh phận với nam nhân của mình, các nàng cũng không phải ngoại lệ.
“Có Ngụy Hồn Hư Trí Pháp hỗ trợ, chỉ cần có được thời cơ thích hợp ta liền mang từng người các nàng trở về, làm con dâu của Thánh Đế…” Lạc Nam nâng niu bầu sữa mê người của nàng.
“Tốt!” Hi Vũ hài lòng nhoẻn miệng cười, khép hờ đôi mắt đẹp tận hưởng cảm giác bình yên.
Vài ngày sau đó, Lạc Nam và Hi Vũ lại làm thêm chục hiệp, trải nghiệm đủ loại tư thế như muốn bù đắp cho tất cả thời gian trước đây.
Mãi đến khi nàng lo lắng nếu cứ tiếp tục mình sẽ trầm mê trong dục tình mà ảnh hưởng đến việc tu luyện, liền đầu hàng xin trở về Linh Giới Châu.
Lạc Nam cũng cảm thấy phóng túng đã đủ, rời khỏi hồ nguyên dịch mặc lại y phục.
Bầu không khí hoan lạc của hắn và Hi Vũ lưu lại vẫn còn rất nồng, hắn liền sử dụng Nhiếp Hồn điều khiển đám kỷ nữ tiến đến bên cạnh hồ nằm xuống một cách hỗn loạn, tạo ra hiện trường giả giống như hắn và các nàng vừa trải qua một trận hoan ái vậy.
Sắp xếp hoàn hảo không một kẻ hở, hắn mới hài lòng rời khỏi Nhất Dạ Đế Vương tiến ra bên ngoài đại sảnh.
Mà khi Lạc Nam vừa xuất hiện, vô số ánh mắt tại hiện trường liền tập trung về phía hắn.
Hiển nhiên việc Lạc Gia Tiểu Thiếu Chủ và hơn mười vị kỷ nữ nhất long chiến quần phượng tại Trân Bảo Lâu đã sớm truyền ra, không ai nghĩ đến hắn có thể kéo dài lâu như vậy.
Các nữ khách nhân âm thầm thán phục tên này thiên phú tuy không ra gì nhưng phương diện đàn ông thật mạnh.
Một đám nam nhân thì ghen ghét nhưng lại biểu lộ khinh thường, đúng là tên phá gia chi tử chỉ biết hưởng thụ.
Đã sớm quen với việc bị đám đông soi mói, Lạc Nam nhẹ nâng quạt xếp trong tay, cao giọng quát:
“Trân Bảo Lâu làm ăn rất khá, bổn Thiếu Chủ có lời khen, bao nhiêu mau thanh toán!”
“Kính thưa Lạc Thiếu Chủ, của ngươi tiêu tốn tất cả mười mỏ Nguyên Thạch nha…” Vị chấp sự cười niềm nở báo cáo.
“Hít!” Toàn trường hít sâu một hơi khí lạnh, mí mắt giật giật.
Con mẹ nó, đây là khối tài sản lớn a.
“Chơi nữ nhân xinh đẹp, hưởng thụ Nguyên Dịch xa hoa, trải nghiệm cảm giác làm hoàng đế, hoàn toàn đáng tiền!” Lạc Nam lấy ra vài chục mỏ Nguyên Thạch ném xuống chất đống như núi ở giữa đại sảnh, tài đại khí thô nói:
“Chuẩn bị cho bổn Thiếu Chủ thêm hai hồ Nguyên Dịch mang về, ta muốn mua cho thị nữ tắm rửa!”
Vô số người nhìn đến đỏ cả mắt, vì sao khuôn mặt tuấn lãng kia lại gợi đòn đến như vậy.
“Tuân lệnh!” Chấp sự Trân Bảo Lâu cười đến không khép miệng được, đây là bút làm ăn lớn a, lợi nhuận trong đó đủ khiến hắn ấm no vài chục năm.
Mặc kệ danh tiếng của Lạc Gia Tiểu Thiếu Chủ có xấu và tệ hại đến mức nào, ở Trân Bảo Lâu kẻ nào tiêu sài càng nhiều kẻ đó chính là thượng khách.
Lạc Nam vẫn chưa vội vàng trở về, ngược lại ghé ngang sòng bạc chơi thêm vài ngày, thắng bù lại một ít tài sản, lúc này mới nghênh ngang rời đi.
Phương châm của hắn rất đơn giản, tiêu sài hoang phí một cách thoải mái nhưng tuyệt đối không để Lạc Gia chịu thiệt.
Người ngoài nhìn vào đâu biết được chuyện này, chỉ có cao tầng là các trưởng lão Lạc Gia sau những lần kiểm kê tài sản mới kinh dị phát hiện mặc dù ghi chép Tiểu Thiếu Chủ chơi bời con số cực khủng nhưng lại không hao hụt của Lạc Gia dù chỉ một đồng, hắn luôn có thủ đoạn uyển chuyển bù đắp vốn liếng trở lại, thỉnh thoảng còn tặng các Trưởng Lão không ít lễ vật quý giá.
Bất quá gia chủ Ninh Vô Song hạ lệnh chuyện này là bí mật tuyệt đối, không thể để bất kỳ người nào biết được, ngược lại Lạc Gia còn phải giả vờ nghèo đi sau những lần chơi bời trác táng của Tiểu Thiếu Chủ.
Trước tình cảnh như vậy, cao tầng của Lạc Gia đều không phải người ngu, âm thầm đoán được dụng ý của Gia Chủ, cả đám ngoan ngoãn phối hợp, trong lòng âm thầm vui mừng.
Xem ra việc Tiểu Thiếu Chủ là phá gia chi tử nói không chừng chính là hỉ sự của Lạc Gia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 11 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2023 15:39 (GMT+7) |