Nghe thấy âm thanh dưới chân núi vọng lên, trong lòng Quân Tư Tình thoáng cái liền trầm xuống.
Liên tưởng đến ngày nàng được Càn Quân Thánh Đế giao mệnh lệnh tạm thời lấy danh nghĩa Thái Tử Phi đi cùng Tam Thánh Tử, Càn Nguyên vì muốn ra dáng đại ca đến chúc mừng đệ đệ thành gia lập thất nên vô tình nhìn thấy nàng.
Quân Tư Tình không thể quên được ánh mắt ghê tởm khi đó của hắn khi nhìn thấy nàng, đó là một đôi mắt hừng hực dục hỏa, tham lam, điên cuồng như dã thú lên cơn động dục khiến nàng rợn cả gai óc.
Đó giống như ánh mắt của một tên thợ săn khi nhìn thấy con mồi, khao khát muốn săn bắn được.
So với biểu lộ khi đó của Càn Nguyên, nàng cảm thấy tiểu tử Lạc Nam tuy rằng tham hoa háo sắc nhưng trong đôi mắt của hắn chỉ có sự mê luyến như người mất hồn đáng yêu hơn rất nhiều.
Vì vậy khi nghe Càn Nguyên đến bái phỏng Tửu Tiên, nàng liền đoán ra việc tên này đến đây chắc chắn có liên quan đến mình, trong lúc nhất thời chẳng còn chút tâm trạng nào.
Chẳng thèm nói với Lạc Nam thêm một lời, Quân Tư Tình nhanh chóng đạp không biến mất, nàng phải tìm cách tránh mặt Càn Nguyên.
“Nữ thần của ta đi đâu thế?” Lạc Nam từ xa luyến tiếc nói vọng theo, chỉ là Quân Tư Tình lúc này cũng lười để ý đến hắn.
Nhìn theo bờ môi và vòng eo lắc lư khuất dần xa, Lạc Nam thu hồi ánh mắt, trong lòng âm thầm mừng rỡ.
Việc Càn Nguyên bất ngờ đến đây làm Quân Tư Tình khó chịu nhưng lại khiến hắn vui vẻ.
Suốt một năm qua hắn luôn nghĩ cách rời khỏi cục diện bế tắc hiện giờ, bị Thánh Hoàng như Tửu Tiên giám sát thật sự không hề dễ chịu chút nào.
Vậy nên Càn Nguyên đến đây nói không chừng sẽ vô tình tạo ra thời cơ cho hắn phá vỡ cục diện bế tắc.
Bởi vì Tửu Tiên cũng phải phân tâm chú ý đến Càn Nguyên.
Không cần nói cũng biết mục đích Càn Nguyên đến đây là vì Quân Tư Tình, kiểu gì tên này cũng sẽ làm ra một số hành động.
Cử ra sát thủ ám sát đệ đệ ruột để cướp Quân Tư Tình hắn còn dám làm, thử hỏi còn chuyện gì mà Càn Nguyên không dám?
Chỉ cần Lạc Nam có thể lợi dụng, nói không chừng sẽ thành công đạt được ý đồ.
Nghĩ đến đây hắn mỉm cười nằm xuống lưng trâu, chờ đợi thời cơ.
“Chuyện tiếp theo phải xem biểu hiện của Càn Nguyên ngươi rồi, một kẻ đầy bụng nham hiểm như ngươi đừng khiến ta thất vọng a…” Lạc Nam hứng thú thì thào.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensextv.cc/con-duong-ba-chu-quyen-11/
Dưới chân Tửu Sơn, Càn Nguyên Thái Tử chắp tay mà đứng, ra dáng khí định thần nhàn, đi phía sau lưng chính là hộ vệ trung thành Càn Liệt sừng sững như một ngọn núi.
Nhìn dáng vẻ Càn Nguyên lúc này cố làm ra vẻ bình thản thong dong nhưng sự nóng vội và cuồng si trong đôi mắt hắn vẫn không thể giấu được.
Hắn xin thế cả đời hắn vinh hoa phú quý đều đã hưởng thụ, cũng chơi qua rất nhiều nữ nhân có tiếng trong Càn Quân Đế Quốc, tham muốn theo đuổi Giao Linh Công Chúa ở Hằng La Đại Hải vì nàng cũng là mỹ nhân thông minh có tiếng ở Tây Châu nhưng hiện tại vẫn chưa thể có được.
Bất quá chưa bao giờ, chưa bao giờ Càn Nguyên ăn ngủ không ngon vì một nữ nhân cho đến khi nhìn thấy Quân Tư Tình.
Hắn mặc kệ nàng xuất thân như thế nào, mặc kệ nàng là em dâu trên danh nghĩa, mặc kệ tất cả.
Hắn chỉ biết mỹ nhân cực phẩm như vậy phải thuộc về hắn, không cần nàng phải làm gì, hắn chỉ cần chiếm hữu nàng như một kiện bảo vật, để ngày đêm nhìn ngắm, chạm vào và thỏa mãn.
Dù chưa từng nói chuyện với Quân Tư Tình một lời nào, dù chưa từng biết tính cách của nàng ra sao, chỉ riêng dung mạo của nàng đã thành công khiến hắn phải điên cuồng thèm muốn đến như vậy.
Càn Nguyên thật sự không hiểu nỗi suy nghĩ của phụ thân mình, hắn đã đích thân đến gặp Càn Quân Thánh Đế hỏi rõ lý do vì sao lại ban mỹ nhân cực phẩm như vậy cho tam đệ.
Càn Quân Thánh Đế chỉ nhàn nhạt trả lời: “Đệ đệ ngươi trời sinh ngu độn đã đáng thương vô cùng, trẫm muốn phần nào bù đắp cho số phận nghiệt ngã của hắn.”
Đối với đáp án như thế Càn Nguyên chỉ âm thầm cười lạnh.
Hơn ai hết hắn hiểu rõ phụ thân của mình cũng là tên háo sắc còn hơn chính mình, làm sao dễ dàng ban Quân Tư Tình cho tam đệ ngu xuẩn?
Càn Nguyên trong lòng đã có phán đoán phụ thân làm vậy chắc chắn là có mục đích sâu xa nào đó, tuy nhiên lý do bên trong là gì hắn vẫn chưa nghĩ ra.
Nhưng mặc kệ nguyên nhân thật sự là gì, Quân Tư Tình phải là của hắn.
Nếu đánh mất mỹ nhân như thế, dù nắm cả thiên hạ trong tay cũng có ý nghĩa gì chứ?
Nghĩ đến đây ánh mắt của Càn Nguyên dần trở nên kiên định.
“Thái Tử rồng đến nhà tôm, thật khiến lão già nát rượu này cảm thấy vinh hạnh, ức…” Giọng điệu lèm nhèm và tiếng nấc cục của Tửu Tiên Tán Nhân từ thiên không rơi xuống.
“Haha, bổn Thái Tử vẫn luôn nghe phụ thân hết lời tán dương Tửu Tiên Trưởng Lão là cường giả hàng đầu của Đế Quốc chúng ta, lấy sức một mình ngăn trở toàn bộ Vĩnh Dạ Thung Lũng, trong lòng cung kính vô cùng…” Càn Nguyên khéo léo chắp tay cao giọng nói lời nể phục:
“Tam hiền đệ lại vinh hạnh được bái trưởng lão làm sư, người đại ca như ta cực kỳ vui mừng, nay quyết định đến đây với hai mục đích, trước là mang theo Hải Hồn Tửu vấn an Tửu Tiên Trưởng Lão, sau là thăm nom tam đệ, xem thử tiến triển của hắn…”
“Hải Hồn Tửu?” Giọng của Tửu Tiên thoáng cái hưng phấn hẳn lên:
“Đây có phải loại rượu khét tiếng ở Hằng La Đại Hải, chỉ có Hải Hồn Tộc nắm giữ phương pháp ngâm ủ?”
“Kiến thức của Tửu Tiên Trưởng Lão quả nhiên bất phàm.” Càn Nguyên tự hào giới thiệu:
“Hải Hồn Tửu là đặc sản của Hải Hồn Tộc, đây là chủng tộc Hồn Tu có khả năng biến Linh Hồn của mình thành Thủy Thuộc Tính hòa cùng dòng nước, sống dưới vực sâu đại dương, Hải Hồn Tửu được Hải Hồn Tộc ngâm ủ ở nhiệt độ bút giá hàng chục vạn dặm dưới mực nước biển bằng phương pháp độc đáo.”
“Nghe đồn uống vào một ngụm Hải Hồn Tửu, linh hồn của ngươi liền thư thái như hòa cùng biển rộng mênh mông, chìm đắm vào giấc ngủ trong vòng tay của mẹ đại dương âu yếm, bổn Thái Tử phải tiêu tốn cái giá rất lớn mới đạt được một vò, ngay cả phụ hoàng của ta cũng chưa được nếm thử đấy.”
“Toàn bộ Càn Quân Đế Quốc e rằng người đủ tư cách nếm thử Hải Hồn Tửu đầu tiên không ai khác ngoài người xem rượu ngon như bằng hữu là Tửu Tiên Trưởng Lão.”
Lạc Nam nằm trên lưng trâu nghe Càn Nguyên khua môi múa mép vang vọng núi rừng mà âm thầm chép miệng, con hàng này đúng là khôn khéo vô cùng, miệng nở hoa sen, nói đến mức tưởng như Tửu Tiên Tán Nhân vượt qua cả Càn Quân Thánh Đế vậy, công phu bợ đít lô hỏa thuần thanh vô cùng, khiến người ta khó lòng phản cảm.
Quả nhiên Tửu Tiên được khen đúng chỗ âm thầm đắc ý, hưng phấn cao giọng khen hay:
“Nói rất hay, mời Thái Tử quang lâm Tửu Sơn, đừng chê nhà cửa thiếu thốn.”
Như chỉ chờ có thể, Càn Nguyên và Càn Liệt lập tức phá không bay vọt lên đỉnh, liếc mắt nhìn quanh, Càn Nguyên ngửa đầu cảm khái:
“Hòa mình cùng thiên nhiên, làm bạn cùng sơn thủy, đắm chìm vào men say… cuộc đời vô tư lự như vậy thật sự khiến bổn Thái Tử ngưỡng mộ vô cùng, chỉ tiếc số phận bắt ta phải gánh vác giang sơn xã tắc trên vai, vì toàn bộ Càn Quân Đế Quốc phồn vinh mà không ngừng cố gắng, thật sự không dứt ra được…”
“Thái Tử tuổi tác còn trẻ đã biết vì nước vì dân suy nghĩ, thật là chuyện đáng mừng của Đế Quốc chúng ta!” Tửu Tiên Tán Nhân tán thưởng không dứt miệng:
“Mời vào nhà!”
“Tốt.” Càn Nguyên chắp tay: “Cung kính không bằng tuân mệnh.”
Hắn đi vào nhà sàn cùng Tửu Tiên thưởng thức Hải Hồn Tửu.
Càn Liệt đứng ở bên ngoài canh giữ không tiến vào, thân phận của hắn còn không đủ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 11 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2023 15:39 (GMT+7) |