Lạc Nam mang theo ngũ nữ Mộc Tử Âm, Liễu Thi Cầm, Bạch Tố Mai, Lý Trúc Loan cùng tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng dạo phố…
Có tiên khí gia trì thân thể, Tố Mai và Trúc Loan hai người rất nhanh đã lĩnh ngộ hai loại thân pháp và vũ kỹ địa cấp…
Mặc dù chưa hoàn toàn thành thạo, nhưng miễn cưỡng có thể xuất quan…
Nhìn gương mặt vui vẻ hạnh phúc của các nàng, Lạc Nam trong lòng dâng lên một tia xin lỗi…
Thời gian qua hắn quá ít thời gian cùng các nàng bồi dưỡng tình cảm, những việc như dạo phố hay mua sắm hầu như không diễn ra…
Mặc dù thân là Tu Sĩ, các nàng có lẽ không để ý chuyện này, nhưng Lạc Nam vẫn cảm thấy sau này nên dành thời gian cho các nàng nhiều hơn…
Tuy có “trung tâm thương mại” lớn như Đa Bảo Các tại Bình An Thành, tuy nhiên vẫn có không ít hàng quán rao hàng bên đường, bầu không khí náo nhiệt vô cùng…
Vài tên tu sĩ vào rừng hay các nơi hoang vắng thám hiểm, hái được linh dược, nhặt được vật phẩm không biết cách dùng, nhưng lại không muốn bán lại cho Đa Bảo Các vì giá cả không hài lòng, thường tự mở sạp bày bán ở đây…
“Các vị quan khách xin dừng bước” Một trung niên họa sĩ đang bày bán tranh vẽ đột nhiên gọi lại mấy người Lạc Nam…
“Đại thúc này, có chuyện gì sao?” Lạc Nam kỳ quái hỏi…
Trung niên họa sĩ xấu hổ cười cười, vuốt vuốt mũi nói: “Các vị phu nhân, tiểu thư quá mức xinh đẹp, như tiên trên trời, công tử lại anh tuấn tiêu sái, tại hạ mong muốn được vẽ cho toàn thể các vị một bức họa, hoàn toàn có thể miễn phí, chỉ xin chia làm hai bản, một bản cho tại hạ trưng bày”.
Liễu Thi Cầm xấu hổ đỏ mặt, hắn gọi nàng phu nhân, chẳng phải nói nàng và Lạc Nam sao…
Lạc Nam hiểu ý trung niên này, đây không phải muốn bọn hắn làm người mẫu để hắn quảng cáo tranh sao?
Hắn nhìn sang mấy người các nàng, thấy toàn bộ đang chờ mong nhìn hắn…
Lại dựa vào các tranh trưng bày xung quanh, thấy tay nghề vẽ tranh của trung niên đại thúc không tệ, hắn cười nói:
“Ta đồng ý, hơn nữa có thể thanh toán với giá cao, tuy nhiên phải vẽ thành 7 bảng, mỗi người chúng ta đều phải có…”
“Không thành vấn đề” Trung niên đại thúc vui mừng hớn hở, lúc này bắt đầu sắp xếp cho Lạc Nam cùng mấy nữ…
Chỉ thấy Lạc Nam ngồi trên một vương tọa bằng gỗ trong khá oai phong, tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng tinh nghịch ngồi trong lòng hắn, sủng vật Tiểu Sư lười biếng nằm trên bả vai, mà tứ nữ Mộc Tử Âm, Liễu Thi Cầm, Tố Mai và Trúc Loan mỉm cười đứng sau lưng hắn…
Nhìn vào hoàn toàn y đúc một gia đình…
Trung niên họa sĩ hài lòng gật đầu, lúc này lấy ra giấy bút bắt đầu phát họa…
Động tĩnh nơi đây thu hút không ít người đứng ra quan sát, dù sao chúng nữ quá mức xinh đẹp, nhưng bộ dạng của Lạc Nam và Mộc Tử Âm toàn thành đều biết từ trận chiến với Cao gia, Liễu gia lại vừa thống nhất Bình An thành, đương nhiên không ai dám đứng ra trêu chọc…
Sau một canh giờ, họa sĩ rốt cuộc thu tay…
Hắn hai mắt lóe sáng nhìn bảy bức họa tập thể vừa hoàn thành, nam anh tuấn uy vũ, nữ như tiên trên trời, sủng vật kỳ lạ, quả thật là tác phẩm ưng ý nhất cuộc đời…
Lạc Nam cũng đưa tay tiếp nhận, thoáng nhìn qua, gật đầu hài lòng, mặc dù không hoàn toàn hiển hiện được toàn bộ khí chất của chúng nữ, nhưng cũng ổn thỏa bảy tám phần…
“Đa tạ, đây là thù lao” Lạc Nam đưa đối phương một túi Linh Thạch, trung niên Họa Sĩ này là một Trúc Cơ kỳ tu sĩ…
Người sau cũng không khách khí, cung kính nhận lấy…
Lạc Nam vừa đi vừa phát tranh cho chúng nữ, mỉm cười nói:
“Mỗi người một bảng, sau này có lẽ cần vẽ thêm, vẫn còn thiếu mấy người các nàng, tranh gia đình phải có đủ mặt…”
Chúng nữ đưa tay thu tranh, yêu thích ngắm nhìn mãi không thôi…
Lý Trúc Loan nhận ra ý trong lời nói của hắn, hơi phồng má hỏi:
“Chàng còn ai nữa? Mau khai báo!”
Chúng nữ cũng liếc xéo nhìn qua, duy có Bạch Tố Mai vẫn ôn nhu kéo tay hắn, đối với nàng Lạc Nam có bao nhiêu nữ nhân không quan trọng…
“Còn bốn người, sau này các nàng sẽ biết” Lạc Nam mỉm cười, nhớ lại thân ảnh tuyệt mỹ kia, Nhược Tuyết, Hồng Liên, Tình Nhi, Mộng Ảnh trong mắt hắn cũng là nữ nhân đẹp nhất…
“Tận bốn người?” Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm hai mắt mở to…
“Chàng mới 17 tuổi, nữ nhân lại đông vui như vậy?” Lý Trúc Loan u oán nói…
“Duyên trời đưa đẩy, ta biết phải làm sao?” Lạc Nam nhún nhún vai…
Chúng nữ hai mắt liếc xéo, quyết định không để ý đến hắn…
“Ca ca, Mộng Mộng lớn lên cũng gả cho ngươi nha” Tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng đột nhiên non nớt nói lời chết người…
Lạc Nam xém tý cắm đầu xuống đất, mấy bà vợ cũng một mặt hài hước nhìn qua…
“Khụ khụ, Mộng Mộng sao lại suy nghĩ như vậy?” Lạc Nam dở khóc dở cười…
Tiểu nha đầu ngây thơ nắm lấy bím tóc, mắt tròn đảo quanh, cười hì hì nói:
“Gả cho ca ca mới được ở cùng mấy tỷ tỷ nha, Mộng Mộng rất thích các tỷ tỷ”.
Lạc Nam lập tức sạm mặt lại, xú nha đầu này…
“Khanh khách”.
Chúng nữ che miệng cười trêu tức hắn…
Đám người vừa cười vừa nói, đi tới đâu cũng là tiêu điểm cho tất cả mọi người…
“Công tử khoan đã” Âm thanh Kim Nhi trong đầu chợt vang lên…
“Hả? Có gì sao Kim Nhi?” Lạc Nam nghi hoặc…
“Người nhìn sang bên tay trái…” Kim Nhi nói.
Lạc Nam quay mặt nhìn qua, chỉ thấy một gian hàng đang thu hút không ít người, chủ quầy là một lão già râu trắng, trên quầy trưng bày các hòn đá cứng rắn với kích cỡ đa dạng, có to có nhỏ…
“Chúng ta qua xem một chút” Hắn kéo chúng nữ tiếp cận quầy hàng…
Liễu Thi Cầm nhìn quầy hàng của lão già, miệng thơm khẽ mở giải đáp nói:
“Đây là loại hình thức ‘Đổ Thạch’, từ thượng cổ xa xưa đã có vô số loại vật phẩm do tiền nhân để lại, theo thời gian lâu dài, chúng nó bị hóa thạch thành hình dáng cục đá kia, bên trong có thể chứa bảo bối nghịch thiên, tài nguyên tu luyện hoặc cũng có thể chứa các loại rác rưởi, dù là tu sĩ Luyện Hư cũng không thể khám phá được nếu chưa đập vỡ nó”.
Đám người Lạc Nam gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, lão già kia bán mỗi viên đá có giá như nhau, người mua có quyền lựa chọn, đập ra bảo bối hay rác rưởi đều không liên quan đến người bán…
Có thể nói đây là một loại hình cờ bạc dựa vào vận khí…
“Công tử, Kim Nhi có thể nhìn thấu bên trong các cục đá đó” Âm thanh Kim Nhi vang lên khiến Lạc Nam xém tí nhảy dựng…
Vội vàng kéo chúng nữ đến sát quầy hàng…
“Các vị muốn đổ thạch sao?” Lão già chủ quầy lên tiếng hỏi…
Đám người xung quanh cũng tách ra, dù sao bọn hắn cũng chưa có ý định mua hàng, loại hình cờ bạc may rủi này không phải ai cũng thích chơi…
Lạc Nam không vội trả lời, hắn đang quan sát một thanh niên đứng trước quầy, người này cũng đang chơi đổ thạch…
Chỉ thấy thanh niên chọn hai hòn đá, trước ánh mắt tò mò của người xung quanh lẫn chủ quầy, hắn dứt khoát đập ra…
Ngọn đá đầu tiên đổ vỡ, bên trong chỉ là một chiếc lược gỗ không nguyên vẹn, điều này khiến người xung quanh thở dài ngán ngẩm, không ít người lộ ra ánh mắt trêu tức…
Thanh niên cũng không để ý, tiếp tục đập vỡ hòn đá còn lại…
Theo sau từng mảnh đá vụn vỡ ra, chỉ thấy một góc linh dược màu nâu đất xuất hiện, Thổ hệ linh khí nồng đậm đến cực điểm…
“Là Thổ Linh Thảo?” Không ít người bất ngờ ồ lên, ghen tị nhìn thanh niên…
Thanh niên cũng hài lòng cười vui vẻ, hắn vừa vặn là Thổ hệ Linh Căn tu sĩ, lúc này mặc kệ vài vị khách muốn hỏi mua lại gốc linh dược với giá cao, nhanh chóng thu hồi vật phẩm sau đó rời đi…
Chủ quầy nhìn tình cảnh này cũng thở dài tiếc nuối, nếu hắn biết bên trong cục đá kia là Thổ Linh Thảo đương nhiên sẽ không bán ra, bất quá đổ thạch vốn là thế, hoàn toàn dựa vào vận khí, không ai biết trước được…
“Chủ quầy, giá cả thế nào?” Lạc Nam lúc này mới cười hỏi…
“10 Thượng Phẩm Linh Thạch một viên đá” Lão chủ quán gật đầu nói…
“Không thành vấn đề, các nàng có muốn thử vận khí hay không?” Lạc Nam mỉm cười nhìn sang mấy người phụ nữ, xem như cho các nàng vui đùa một chút cũng tốt…
“Thiếp đến trước” Lý Trúc Loan hăng hái vô cùng, ném cho chủ quầy mười viên linh thạch, nhanh nhẹn bắt lấy một cục đá to bằng nắm tay…
Nàng không hề chần chờ, lập tức đập vỡ hòn đá trước ánh mắt tò mò của người xung quanh…
Theo sau đó là…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensextv.cc/con-duong-ba-chu/
Trước ánh mắt tò mò của không ít người, Lý Trúc Loan đập vỡ cục đá…
Từng mảnh đá vụn rơi xuống, vật bên trong cũng dần lộ ra…
“Haizz”.
Đám người chứng kiến thở dài ngao ngán, chỉ thấy bên cục đá vụn chỉ là một bát sứ lâu đời đã sứt mẻ…
Lý Trúc Loan chu môi, mặc dù biết trò này không dễ ăn, tỷ lệ ra vật phẩm dùng được rất thấp, nhưng khó tránh khỏi thất vọng…
“Hừ, ta không tin vận khí mình thấp như vậy!” Lý Trúc Loan tiếp tục mua lấy một cục đá, đem nó đập vỡ…
Lần này đám người khóe miệng co giật, bởi vì bên trong ngay cả sợi lông cũng không có…
“Đáng ghét” Lý Trúc Loan hai má đỏ bừng dậm chân…
“Ngốc nha đầu, đồ tốt sao có thể dễ kiếm như vậy?” Lạc Nam dở khóc dở cười véo lấy cái mũi quỳnh xinh xắn của nàng…
“Thiếp chán rồi không chơi nữa, sư phụ tỷ tỷ thử đi” Lý Trúc Loan vừa xấu mặt, bèn đánh chủ ý xấu, muốn Mộc Tử Âm quê độ giống nàng…
Mộc Tử Âm đối với Đổ Thạch cũng không lạ, trước đây nàng từng chứng kiến, cũng biết rất khó từ trò này kiếm lời, bất quá thấy Lạc Nam khích lệ nên cũng bước đến…
Trả tiền cho chủ quầy, nàng chọn một cục đá to, đưa tay đập vỡ…
Rắc.
Theo âm thanh vỡ vụn vang lên, bên trong lộ ra một lớp vỏ xanh um kỳ quái…
Vội vàng quét tan đám đá vụn còn sót lại, trước mắt đám người là một quả trứng to tròn như quả dưa hấu, bên trên có các đường vân hồng hào, trong khá tráng lệ…
“Đây là trứng gì?” Đám người kỳ quái…
“Bị hóa thạch lâu như vậy chắc không còn sinh mệnh”.
“Ta lại cảm thấy nó vẫn còn sống a”.
“Mặc kệ là trứng gì, tồn tại từ thời xa xưa nhất định không tầm thường…”
Không ít người âm thầm suy nghĩ…
“Xem ra vận khí thiếp không tệ”.
Mộc Tử Âm cũng khá vui vẻ bế lên quả trứng xem xét, không nghĩ tới lần đầu chơi Đổ Thạch lại xuất hiện thứ này…
Chúng nữ hiếu kỳ bao vây quả trứng, Liễu Thi Cầm mày liễu hơi cau lại, chính bản thân nàng cũng không nhận ra lai lịch quả trứng này…
“Chủ nhân, thiếp từ quả trứng cảm nhận được một tia uy áp” Bạch Tố Mai hướng Lạc Nam ngưng trọng nói…
“Chíp chíp” Tiểu Sư cũng lên tiếng phụ họa…
Lạc Nam sắc mặt lập tức nghiêm túc, phải biết huyết mạch của Tố Mai và Tiểu Sư đều không hề tầm thường, lại từ quả trứng kia cảm nhận được uy áp, quả thật không đơn giản…
“Sư phụ tỷ tỷ, tặng cho ta nha” Lý Trúc Loan cũng đưa tay ôm lấy nũng nịu nói…
“Xú nha đầu, của ta không phải của ngươi sao?” Mộc Tử Âm đưa tay cốc đầu nàng cười nói…
Lạc Nam mỉm cười nhìn mấy người các nàng, trong lòng lại hướng Kim Nhi hỏi thăm:
“Kim Nhi, quả trứng này coi bộ không đơn giản nha?”
“Bên trong là một loài linh điểu có huyết mạch thần thú Thanh Loan, hơn nữa còn khá nồng đậm” Kim Nhi rất nhanh giải đáp, trong giọng điệu mang theo một tia ngoài ý muốn…
Lạc Nam trái tim giật thót, Thanh Loan chính là một trong các thần thú nổi danh ở kiếp trước, tương truyền nó chính là một trong ngũ phượng, là chân chính thần thú, Thanh Loan còn là biểu tượng của sự tốt lành, đức hạnh hay sự thủy chung trong chuyện tình cảm…
Mặc dù không sánh bằng Phượng Hoàng, nhưng Thanh Loan tuyệt đối là tồn tại khủng bố…
Sinh mệnh trong quả trứng không phải chân chính Thanh Loan, tuy nhiên có hệ thống nên Lạc Nam tự tin sẽ giúp nó phát triển tốt nhất…
Hắn truyền âm cho mấy nữ, đem quả trứng thu hồi vào Linh Giới Châu, tránh bị người có kiến thức sâu rộng phát hiện…
“Các nàng còn ai muốn chơi thử không?” Lạc Nam hướng mấy người các nàng cười, chỉ riêng quả trứng linh thú kia thì chuyến đi này có tốn bao nhiêu Linh Thạch cũng xứng đáng…
Bạch Tố Mai và Liễu Thi Cầm tính cách hướng nội, cũng không có ý chơi đùa, nhìn hắn mỉm cười lắc đầu…
“Mộng Mộng muốn chơi nha” Tiểu nha đầu hai mắt lấp lánh non nớt xen miệng vào, những chuyện như này quả thật rất thu hút nhi đồng…
“Haha, Mộng Mộng mau tiến đến, thích cục đá nào để ca ca mua cho ngươi” Lạc Nam bế nàng lên tay, tiểu nha đầu chín tuổi chỉ mới là Luyện Khí Sơ kỳ…
“Mộng Mộng muốn cục này” Tiểu nha đầu cầm lên một viên đá, nấm tay nhỏ nhắn đem nó đập vỡ…
Răng rắc…
Đá vỡ, bên trong chả có thứ đồ gì…
Liễu Mộng Mộng hai má phình to, đôi môi nhỏ hơi bỉu, không cam lòng cầm lên một viên đá khác, kích cỡ thậm chí thua cả quả chanh, đem nó đập nát…
Một tia sáng từ bên trong truyền ra, đám người lập tức bị hấp dẫn…
Tia sáng phát ra từ một viên ngọc xanh, trơn bóng lấp loáng…
“Là Tỵ Thủy Châu, tiểu cô nương này vận khí không tệ…” Có người lập tức nhận ra lai lịch thứ này…
“Tỵ Thủy Châu, nghe nói có thể giúp tu sĩ tồn tại trong nước mà không cần dùng đến Linh Lực phong tỏa cơ thể, cũng là một bảo bối không tệ”.
Đám người nhao nhao gật đầu, mặc dù tu sĩ có thể dựa vào linh lực bảo vệ mà tiến vào biển cả hay sông lớn, nhưng công dụng của Tỵ Thủy Châu vẫn rất không tệ, ít nhất giúp tu sĩ tiết kiệm linh lực…
“Hì hì, Mộng Mộng thật may mắn” Tiểu nha đầu khoái chí cười híp mắt…
“Mộng Mộng quả thật lợi hại” Lạc Nam xoa đầu nàng khích lệ…
“Hì hì, Mộng Mộng đem nó tặng cho ca ca” Tiểu nha đầu hướng Lạc Nam đưa viên châu ngọc…
“Vậy ca ca cảm ơn Mộng Mộng rồi” Lạc Nam không khách khí thu hồi, dù sao đây là tấm lòng của tiểu cô nương, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, huống hồ hắn cũng không để nàng chịu thiệt…
Chúng nữ nhìn cảnh này ấm áp mỉm cười…
“Kim Nhi, còn bao nhiêu cục đá cất chứa vật phẩm có thể sử dụng?” Lạc Nam trong lòng thầm hỏi…
“11 Cục, bất quá chỉ 3 cục tạm được, còn lại toàn vật phẩm Huyền Cấp trở xuống…” Kim Nhi hướng hắn chỉ định ba cục đá kích cỡ khác nhau…
Lạc Nam không khách khí đưa linh thạch cho chủ quầy, đem ba viên đá đó quyết đoán thu lại, không có ý định mở trước mặt số đông…
Dù sao có thể lọt vào mắt Kim Nhi thì bên trong nhất định không phải vật tầm thường, để tránh xảy ra phiền phức không đáng có, về nhà mở sau…
Kết thúc trò chơi Đổ Thạch, cả đám tiếp tục dạo quanh vài nơi trong thành, mua một số vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt đặt vào Linh Giới Châu, dù sao thì hiện tại kích cỡ bên trong đã mở rộng…
“Liễu gia chủ nghe rõ, lập tức về Liễu gia!”
Đột ngột một âm thanh hùng hậu đến cực điểm vang vọng toàn bộ Bình An Thành, cắt đứt cuộc vui của Lạc Nam và chúng nữ…
Sắc mặt cả đám hơi thay đổi…
“Hừ, nghĩ mình là ai? Nói với giọng ra lệnh như vậy” Lạc Nam cười lạnh…
Mộc Tử Âm kéo cánh tay Lạc Nam ngưng trọng nói:
“Lão công, đối phương ít nhất là Hóa Thần Hậu Kỳ, thậm chí còn mạnh hơn”.
“Nhất định là Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhíu lại mày liễu…
“Xem ra là đến điều tra cái chết của Cố Phi Hoa, các nàng yên tâm, tạm thời Trúc Loan và Tố Mai mang theo Tiểu Sư tiến vào Linh Giới Châu” Lạc Nam hướng chúng nữ phân phó…
Tố Mai và Trúc Loan ngoan ngoãn gật đầu, diện mạo xuất chúng của các nàng nếu đồng loạt xuất hiện khó tránh khỏi rắc rối, hơn nữa thực lực hai nàng hiện tại vẫn chưa đủ để đối kháng Hóa Thần cường giả…
“Tử Âm mang vào khăn che mặt, chúng ta đi” Lạc Nam mang theo ba nữ quay về…
Trên đường về, Liễu Thi Cầm trong lòng phủ đầy lo lắng…
Chợt, một bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng…
Chỉ thấy Lạc Nam mỉm cười ôn nhu nói: “Có ta, Liễu gia không sao”.
Liễu Thi Cầm lo lắng trong lòng quét sạch, nhoẻn miệng cười gật đầu…
Mộc Tử Âm nắm lấy bàn tay còn lại của hắn, nghiêm túc nói: “Lão công, người đến lần này thân phận chỉ sợ không thấp?”
“Chắc chắn rồi, ta không ngờ bọn hắn nhận được tin tức nhanh như vậy” Lạc Nam hơi ngoài ý muốn nói…
“Các thế lực lớn thường quản lý tu sĩ bằng các khối bài có chứa linh hồn, xem ra Thanh Vân Tông cũng giống như vậy” Liễu Thi Cầm lên tiếng giải đáp…
Lạc Nam gật đầu, ba người rất nhanh về đến đại sảnh Liễu gia…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 21/04/2020 11:36 (GMT+7) |