Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 198

Con đường quan lộ

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 198: DIỆP LÃO TỎ THÁI ĐỘ

Buổi trưa, hơn mười chiếc xe Audi đậu trước cửa một ngôi nhà nho nhỏ. Trong căn phòng, vài người đàn ông lớn tuổi hơi cúi người xuống, thái độ cung kính chờ đợi lão nhân gia kia mở lời.

Bọn họ đều đã qua tuổi thất tuần, nhưng mà trong mắt lão nhân gia, bọn họ chỉ là hàng con cháu không hơn không kém. Trong bọn họ chức vị thấp nhất cũng là thứ trưởng, thậm chí còn có Chủ tịch đương nhiệm nước cộng hòa và Thủ tướng Quốc vụ viện.

Diệp lão vẫn đang ngồi trên ghế nệm giữ ấm. Tuổi tác đã cao nên có chút sợ lạnh. Nay lại gần đến mùa thu, ngoại trừ mỗi ngày vì gân cốt hoạt động mà phải ra bên ngoài rèn luyện ra, Diệp lão cơ bản đều ngồi ở chỗ này giữ ấm.

Ánh mắt Diệp lão chậm rãi quét qua những người này. Ngoại trừ Chủ tịch nước đương nhiệm Liên Hồng Dương, Thủ tướng Quốc vụ viện Lâm Vân Sinh và Phó Thủ tướng Lý Dĩ Hằng ra, ba người còn lại đều là con lão: Con lớn Diệp Công, con thứ hai Diệp Thành, con thứ ba Diệp Danh.

– Sức khỏe của tôi không có gì, tuổi tác cao rồi, khó tránh khỏi có vài bệnh vặt.

Cuối cùng Diệp lão đã mở miệng. Hai tay lão khô gầy vuốt nhẹ cây quyền trượng bóng loáng do ma sát đã lâu, giọng khàn khàn nói:

– Hồng Dương, Vân Sinh và cả Dĩ Hằng nữa, các anh đều là lãnh đạo quốc gia bận trăm công ngàn việc, quan tâm sức khỏe của lão già này, gọi điện thoại hỏi thăm là được rồi, không cần tự mình tới đây!
– Nếu không trực tiếp qua thăm quả thực là không yên tâm!

Liên Hồng Dương dùng giọng điệu chân thành đáp. Ông tuy là người đương nhiệm cao nhất nước cộng hòa, nhưng tại đây trong mắt lão nhân trông coi ông từ nhỏ đến lớn, ông thật không thể bày ra tư thế một Chủ tịch quốc gia.

– Vân Sinh, thằng Hiên tỉnh lại chưa?

Diệp lão quay đầu, nhìn về phía Thủ tướng Quốc vụ viện Lâm Vân Sinh có vài phần tiều tụy. Trong một đời người, lão đối với người thế hệ sau một lòng vì quốc kế dân sinh, không tranh quyền, không lộng quyền này có cái nhìn rất thiện cảm. Nhưng lão càng biết rõ, một số cách làm cấp tiến của Lâm Vân Sinh đã động chạm quá giới hạn đến vài thế lực ở thủ đô, thậm chí cả gia tộc Lâm Vân Sinh. Đoán chừng khi hết nhiệm kỳ này cũng chính là lúc đối phương rời khỏi cương vị hiện nay.

– Vẫn chưa ạ!

Lâm Vân Sinh lắc đầu đáp. Trên mặt hiện ra vài phần chua xót. Có lúc nghĩ lại, cả đời làm người này của ông ta thật là thất bại. Sự oán hận của đứa con thứ hai là một vướng mắc lớn nhất vĩnh viễn không giải tỏa được trong lòng ông. Cùng với sự bất hòa chính kiến bên trong gia tộc, càng ngày càng bị những thế lực khác cô lập và cản trở, đã khiến cho ông phải chịu đựng áp lực cực lớn mà xưa nay chưa hề có. Ông dứt khoát thi hành một số cải cách, động chạm vào lợi ích cá nhân của nhiều người. Ông không chút do dự. Ông cứ ngược dòng mà tiến. Là bởi vì ông vững tin những gì mình đã làm là phù hợp ích lợi quốc gia, phù hợp với những gì ông cho là đúng, tác phong lại luôn quyết đoán, nhanh gọn, dứt khoát, trước sau như một!

– Qua vài hôm, tôi đi Liêu Dương! Tiện thể tới thăm tiểu Tử Hiên!

Diệp lão hít một hơi dài. Tuổi thơ của Tử Hiên như ánh mặt trời, thiện lương, chân thành, khiến lão rất là thích. Chỉ có điều lão không ngờ tới được, một người đang ở vào tuổi hoàng kim của một đời, lại sống không thọ hơn lão già lụ khụ đã nửa thân người xuống mồ này.

– Ba, sức khỏe không quan trọng hơn sao?

Con lớn nhất Diệp Công tiến lên hỏi. Diệp Thành và Diệp Danh vẻ mặt cũng vô cùng lo lắng.

Ông cụ chính là trụ cột của Diệp gia, tuổi thọ càng dài, đối với Diệp gia càng có lợi. Đôi khi, tiêu chuẩn để phán đoán thực lực của một gia tội gia tộc lại được quyết định bởi sự sống thọ của ai đó! Nguyên nhân chính là vì lão gia sống thọ, cho nên mới có địa vị Diệp gia hiện tại như mặt trời ban trưa. Cho dù thân là Tổng bí thư, Chủ tịch nước Liên Hồng Dương và Thủ tướng Quốc vụ viện Lâm Vân Sinh cũng phải e dè với Diệp gia vài phần!

– Nếu các anh có thể khiến tôi bớt lo, vậy thì tôi chắc chắn sẽ sống hơn một trăm tuổi!

Đối với ba đứa con mình, Diệp lão không cần khách sáo nói. Lão dộng mạnh một cái cây quyền trượng trong tay, hừ lạnh nói:

– Trở về nói với bọn khốn tiểu tử trong nhà, có giỏi thì dùng miệng mồm sức lực vào việc thiết thực hơn, đừng ở đó tối ngày tính kế này kế nọ, đấu đá lẫn nhau, tự nhiên để người ngoại quốc chế giễu!

Diệp Công, Diệp Thành, Diệp Danh ba người bất chợt sắc mặt ngượng ngùng. Bọn họ toàn là người tuổi hơn bảy mươi, bị lão nhân khiển trách một trận, trong lòng đều cảm thấy vô cùng khó xử. Hơn nữa ở đây còn có người ngoài!

Diệp lão lại đưa mắt hướng về Phó Thủ tướng phó vụ viện Lý Dĩ Hằng nói:

– Hôm trước lúc Thư Hãn tới. Tôi đã nói qua với anh ta, đối với việc ngoại giao gây tranh cãi tại Liêu Dương xảy ra hôm trước, anh ta đã có chỗ xử lý không thỏa đáng. Trong lãnh thổ quốc gia chúng ta, tất cả người ngoại quốc đều phải nghiêm chỉnh chấp hành pháp luật quốc gia của ta, không nên bởi vì cái gọi là thân phận “khách nước ngoài” mà đối đãi khác biệt. Lúc đó người dẫn đội là thằng tiểu…”khụ”, là đồng chí cảnh sát hình sự kia, tất nhiên có trách nhiệm nhất định, nhưng cuối cùng bị xử phạt cắt chức. Có phải có chút quá đáng không? Có lỗi là đúng. Nhưng cũng không thể uốn cong thành thẳng được. Nói cho đúng sự thật, kết quả xử phạt này, đối với vị tiểu đồng chí cảnh sát hình sự kia là không công bằng!
– Ngài nói đúng, Thư Hãn cũng hiểu được phương pháp mình xử lý quá mức nghiêm khắc và qua loa, ông ta sẽ xem xét sửa lại, xin ngài yên tâm!

Lý Dĩ Hằng vội vàng bày tỏ thái độ nói.

Diệp lão gật gật đầu, chỉ tay vào ba đứa con trai, giọng điệu bắt đầu trở nên nghiêm khắc nói:

– Liêu Đông là tỉnh công nghiệp lớn ở nước ta, là căn cứ sắt thép trọng yếu chiếm một phần tư tổng sản lượng cả nước. Liêu Đông hiện nay, cần một hoàn cảnh chính trị tương đối ổn định. Ổn định là căn bản mọi thứ, chỉ có ổn định, mới có thể đảm bảo tài nguyên Liêu Đông được duy trì địa vị vững vàng. Người nào muốn là công thần mà phá hoại chỗ đó thìi mới chính là tội nhân!

Bao gồm cả Liên Hồng Dương, Lâm Vân Sinh, Lý Dĩ Hằng mấy người liên tục gật đầu đồng tình. Ba người con của Diệp lão trong lòng càng cảm thấy “lo sợ không yên”. Việc ngoại giao gây tranh cãi kia tuy chỉ là một chuyện nhỏ, mà lão gia chỉ vì “chuyện bé xé ra to”, đây rất rõ ràng là biểu lộ sự bất mãn mãnh liệt đối với một số thủ đoạn nhỏ của bọn họ.

Liên Hồng Dương và Lâm Vân Sinh, Lý Dĩ Hằng rời khỏi trước. Còn Diệp Công, Diệp Thành, Diệp Danh ba người vẫn còn lưu lại. Bọn họ rất hiểu tính cách cha mình. Nếu đã không mở miệng đuổi bọn họ đi, vậy chứng minh là cha còn có lời cần nói với bọn họ hoặc là cho cơ hội bọn họ nói.

– Ba, thật sự tính đi Liêu Dương?

Diệp Thành mở miệng nói trước:

– Nếu thật muốn đi, con nói với tiểu Hạo, kêu nó tới đón người!
– Không cần đâu, thằng Hạo nay cũng là lãnh đạo lớn, để nó làm việc chính đi!

Nghe con thứ hai nhắc tới cháu trai, trong mắt Diệp lão chợt lộ ra một tia hài lòng. Thằng con thứ hai tuy rằng rất tầm thường, nhưng cháu trai Diệp Hạo lại là một trong những tiểu bối xuất sắc!

– Còn có một việc!

Diệp Thành quan sát thật cẩn thận sắc mặt phụ thân nói:

– Con muốn cho vợ con Tử Ngang về nhận tổ tiên, không biết ba có đồng ý không?
– Sao sớm không nghĩ ra?

Diệp lão hơi giật mình, sau đó cười lạnh nói:

– Có bản lĩnh ở ngoài có con rơi, lại không có dũng khí chịu nhận trách nhiệm. Tiểu Tử Ngang lại có người cha này, đó là bất hạnh của y! Giờ anh tính thế nào? Áy náy? Ăn năn? Muốn bồi thường cho vợ con Tử Ngang? Anh muốn cho người ta trở về, người ta chưa chắc sẽ thích thú?

Nghe bố quở trách, Diệp Thành nét mặt già nua bỗng đỏ lên, một tiếng cũng không dám phản bác lại!

Diệp Công bên cạnh ngoài cười nhưng trong không cười mà xen vào một câu:

– Tôi nghe nói, tiểu Tử Ngang sinh được hai đứa con gái tốt xinh như hoa như ngọc, nghe nói, con của Liên Tây Dược vừa ý một đứa trong đó. Mà em trai, có phải là có dự định kết thông gia với Liên Tây Dược phải không?

Diệp Thành nghe vậy không khỏi thoáng nhìn Diệp Công một cách phẫn nộ. Ông không ngờ, tin tức của anh cả sao mà nhanh nhạy như vậy, hơn nữa đối với tính toán của ông lại quá hiểu rõ ràng.

– Hả? Phải không?

Diệp lão cũng không tức giận, ngược lại gật gật đầu nói:

– Không tồi, sống đến tuổi bảy mươi, rốt cục đã học được cách lợi dụng tài nguyên đây! Vừa giúp con gái tiểu Tử Ngang tìm một gia đình tốt. Lại giúp Diệp gia chúng ta thêm một chỗ dựa lớn! Không tồi, không tồi!

Diệp Thành mồ hôi nhễ nhại như mưa. Ổng biết phụ thân thật sự đang rất tức giận. Nếu là nổi trận lôi đình mắng ông vài câu thì ngược lại ông sẽ không sợ hãi như vậy.

Ông lắp bắp nói:

– Ba, người bớt giận, con sai rồi còn không được sao? Con…

Diệp lão lắc đầu, trong ba đứa, thì tính cách thằng con thứ hai yếu đuối nhất, có thể nói là đã ngã thì có đỡ cũng không đứng dậy nổi. Nhìn bộ dạng kinh sợ của đối phương, lão ngay cả nổi cáu cũng không thể. Thôi bỏ đi, con cũng hơn bảy mươi rồi, nhìn thấy mình cáu giận lại giống lúc nhỏ e ngại khiếp sợ như vậy. Điều này chứng minh sự quản thúc nghiêm khắc của chính mình. Nhưng nhìn theo phương diện khác, chẳng phải là cách giáo dục của mình thật thất bại sao.

– Qua vài ngày ba sẽ tới Liêu Dương. Đến lúc đó, ba sẽ xem hai con gái của Tử Ngang lớn lên thế nào! Anh muốn đón họ về, ba không phản đối. Anh muốn giúp con gái tiểu Tử Ngang tìm một gia đình tốt, ba cũng không phản đối. Nhưng anh nhớ kỹ cho ba, tiểu tử bên nhà Liên Tây Dược kia tuyệt đối không được!

Diệp lão liếc mắt nhìn đứa con một cái, ôn hòa nói:

– Nghe rõ rồi chứ?
– Nghe rõ rồi ạ!

Diệp Thành gật đầu liên tục. Diệp Công và Diệp Danh kinh ngạc liếc nhau một cái, bọn họ rất là khó hiểu thái độ của cha. “Ôn hòa” hiếm thấy lại có thể dễ dàng bỏ qua cho Diệp Thành!

– Được rồi, về hết đi!

Diệp lão phất phất tay, trên mặt lộ vẻ mệt mỏi. Lão sở dĩ lấy cớ cơ thể không được khỏe triệu Liên Hồng Dương. Lâm Vân Sinh, Lý Dĩ Hằng cùng với ba đứa con trai đến, một là tỏ rõ thái độ, không hy vọng bởi vì tranh quyền đoạt lợi mà ảnh hưởng sự ổn định của Liêu Đông, mặt khác nhân cơ hội này để cho Phó Thủ tướng Quốc vụ viện Lý Dĩ Hằng truyền tin tức ra ngoài, vì thằng quỷ mất chức kia lấy lại công bằng!

Liên Hồng Dương và Lâm Vân Sinh đang ngồi xe rời đi đều đã nhận ra hai tâm tư này của Diệp lão. Cái đầu bọn họ có thể lý giải, nhưng cái sau lại thật sự làm cho bọn họ có chút không sao hiểu nổi. Chỉ là một cảnh sát hình sự nho nhỏ, đáng để Diệp lão nói đỡ vài câu sao? Ở trong xe Phó Thủ tướng Quốc vụ viện Lý Dĩ Hằng trực tiếp gọi đi một số điện thoại. Sau một lúc lâu, ông nghe được từ di động truyền đến thanh âm trầm trầm rất đặc trưng của cháu trai. Đem những lời hôm nay Diệp lão đã nói thuật lại một lần, ông cười nói:

– Thư Hãn, đúng như con đoán, Diệp lão quả nhiên đã nói chuyện tên tiểu tử kia!
– Nếu Diệp lão biểu lộ thái độ, con đây cũng phải kịp thời sửa lại sai lầm của chính mình, trả lại cho đồng chí Lương Thần một sự công bằng!

Bí thư Tỉnh ủy Lý Thư Hãn cất tiếng cười sang sảng. Có câu “Thánh chỉ” này của Diệp lão, như vậy tất cả động tác kế tiếp của ông đều trở nên mười phần. Hợp tình hợp lý.

Có thể khiến Diệp lão mở miệng tỏ thái độ, vận khí của tên tiểu tử Lương Thần này đúng là không phải tốt bình thường!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hồi ức loạn luân
Sáng hôm nay tôi lại dậy trễ, tất bật nuốt cái bánh mì rồi leo lên chiếc xe đạp để đi học . Đạp 8 cây số tôi mệt bở hơi tai, mồ hôi nhẽ nhại. Xuống đến trường tôi bị trễ 5′, cũng may Yến là bí thư nên xin xỏ mấy đứa em lớp 11 nó mới bỏ qua không ghi tên tôi, tôi thầm cảm ơn em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Lối xưa - Tác giả langkhachbui
Bánh mì đâu ngon quá vậy Má? Xé miếng bánh mì thơm mùi bơ chấm nhẹ miếng sữa Ông Thọ Hà nhai nhóp nhép. Chú Hai đi Sài Gòn về cho đó. Chút đem về cho anh mày ăn với. Bà Tư như sợ Hà ăn hết khi nhìn thấy cái miệng con nhỏ nhai ngon lành. Để chút con bưng cafe cho Chú Hai con xin thêm cho ảnh. Hà nhớ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh
Hai chị em
Lúc bấy giờ, Trang chắc là đã tự nhận thấy kế hoạch mà nó vạch ra bấy lâu nay đã hoàn toàn thất bại với nỗi niềm nhục nhã, ê chề vì nó chẳng ngờ rằng chị Nam lại có võ nghệ tài ba lỗi lạc đến thế, nó ngồi gục mặt trên vệ cỏ vừa khóc thút thít vừa nói: Chị... Nam! Em... xin lỗi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Thuốc kích dục Truyện người lớn Truyện sex phá trinh Truyện sex tống tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân