Điều đáng sợ hơn cả là tròng mắt của chàng từ chỗ mơ hồ dần trở nên linh hoạt, rõ ràng đã lấy lại được sự tỉnh táo, làn da của chàng cũng phục hồi lại màu trắng nguyên thủy, dường như độc chất chẳng những không giết được chàng, mà còn vì một nguyên nhân khác thường nào đó, tan biến hết sạch.
Võ Thánh vừa sợ vừa giận, liền rút Thiên Ngoại Nhất Thương, định cắm xuyên trán Nghịch Nam Long, sau đó băm xác chàng ra thành muôn mảnh. Chỉ có điều gã vừa động thì Nghịch Nam Long đã vùng dậy, cơ thể bắn ra đằng sau mười mét, Quỷ Tiễn và Quỷ Cung cũng bất thần rời khỏi người gã, bay theo chàng.
Chuyện ấy diễn ra quá nhanh, quá bất ngờ, Võ Thánh không phản ứng kịp. Gã còn đang há mồm ra kinh hãi, thì Nghịch Nam Long đã hú lên một tiếng, giương cung lắp tên, bắn ngược trở lại một mũi tên màu bạc. Võ Thánh rùng mình, định giục ngựa bỏ chạy, nhưng tốc độ mũi tên quá nhanh, trong nháy mắt đã đâm xuyên người gã, truyền hồn quỷ độc địa vào trong máu. Cơ thể của Võ Thánh tức thì tê liệt, không cử động được nữa, cứ thế ngã nhào xuống đất.
Tiên mã Tuyết Ngọc Phong Vân thấy chủ lâm nguy, lập tức nổi giận, liền thuấn di đến bên cạnh Nghịch Nam Long, tung ra cú đá hậu. Chàng bắn một mũi Quỷ Tiễn làm con ngựa ngã nhào xuống đất, miệng sùi bọt mép như sắp chết đến nơi.
Năm nghìn Võ Quân cưỡi ngựa thần ùa tới, tên bay rợp trời, cảnh tượng vừa đẹp mắt vừa khủng bố. Nghịch Nam Long đã có kinh nghiệm giao tranh với Võ Quân, lúc ấy chỉ cười nhạt, thân hình như bóng ma xuyên qua xuyên lại giữa đại quân, tên bạc bắn chíu chít, cứ mỗi lần nhấc tay lại khiến một tên quân thiệt mạng. Chàng là Đại Tiên, làm sao Võ Quân so sánh được? Trước đây chúng có lợi thế về số đông và bất ngờ, nhưng bây giờ chàng đã hiểu rõ phương thức chiến đấu của đối phương, dẫu có lấy một địch năm nghìn cũng chẳng phải vấn đề lớn. Sau một giờ giao tranh, toàn bộ năm nghìn Võ Quân đã chết sạch, không chừa một ai.
Nghịch Nam Long giết xong Võ Quân, không đến giết nốt Võ Thánh, mà đến bên cạnh tiên mã Tuyết Ngọc Phong Vân. Chàng ưa thích con ngựa này, muốn thu phục làm của riêng.
Chàng đặt tay lên đầu tiên mã. Nó ngước cặp mắt mệt mỏi lên nhìn chàng.
– Đầu hàng ta thì ta cứu ngươi.
Cặp mắt của tiên mã cụp lại, xem chừng sẵn sàng chết với chủ chứ không chịu đầu hàng kẻ thù.
Nghịch Nam Long thu lại nửa phần độc chất, giúp cho tiên mã hơi khỏe lại. Nó lập tức vùng dậy, định tấn công chàng, nhưng chàng đã thả ngược độc chất về thân ngựa khiến cho nó lại ngã xuống. Cứ thế mười lần, cuối cùng Tuyết Ngọc Phong Vân kiệt sức, ý chí sắt đá bị bẻ gãy, khi Nghịch Nam Long thu lại nửa độc chất lần thứ mười một chỉ chậm rãi đứng lên, đầu cúi thấp xuống, tỏ ý thần phục.
Nghịch Nam Long cười vui vẻ, nói:
– Từ nay ngươi là của ta.
Chàng thu lại toàn bộ độc chất, khôi phục sức khỏe cho tiên mã. Tiên mã mừng rỡ, hai chân trước tung vó, thân thể dựng đứng, cất hí vang trời.
Mãi lúc này Nghịch Nam Long mới đến bên cạnh Võ Thánh, cầm cây Thiên Ngoại Nhất Thương lên ngắm nghía, cảm nhận được hơi lạnh thấu xương của nó lan tràn trên tay, ưng ý vô cùng.
Chàng nhắm đến ngọn núi cách đó mười nghìn trượng, chĩa đầu thương vào một tảng đá nhỏ bằng đứa trẻ năm tuổi trên đỉnh núi. Cây thương tức thì dài ra với tốc độ nhanh không tưởng, sáng ngang với vận tốc ánh sáng, trong chớp mắt đã xuyên thủng tảng đá, để lại một lỗ thủng có kích thước bằng nắm tay, rồi lại thu về, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chàng phá lên cười phấn khích.
Trận này chẳng những chàng sống sót mà còn thu về vô số bảo vật. Quỷ Cung Tiễn, Tuyết Ngọc Phong Vân, Thiên Ngoại Nhất Thương, hơn nữa tất cả các bảo vật này đều rất hợp với chàng, tựa như chúng được làm ra để dành riêng cho chàng vậy.
Mới nghĩ đến cảnh mình mặc Thiên Thần Giáp, một bên lưng đeo Vũ Trụ kiếm, bên kia đeo Quỷ Cung Tiễn, tay cầm Thiên Ngoại Nhất Thương, cưỡi lên lưng tiên mã Tuyết Ngọc Phong Vân ngày đạp mây đi trăm triệu dặm mà chàng đã rủn người vì sung sướng.
Cần nói thêm rằng Thiên Thần giáp quả là kỳ vật, sau khi bị Thiên Ngoại Nhất Thương đâm thủng đã sớm phục hồi nguyên trạng, đẹp không tì vết, oai phong vô hạn.
Nghịch Nam Long nhìn xuống Võ Thánh lúc ấy đã đen kịt như người chết.
Chàng thở dài một tiếng, bảo:
– Võ Thánh, ta với ngươi không thù không oán. Đúng là ta có ngủ với Nhất Nga nhưng ta không hề ép buộc hay âm mưu tán tỉnh nàng mà là nàng chủ động trao thân cho ta, việc ấy nằm ngoài ý muốn. Nay ta đã lấy hết đồ trên người ngươi mà lại giết ngươi thì thật bất nhẫn. Chỉ cần ngươi hứa việc này chấm dứt tại đây thì ta sẽ thu hồi lại một phần độc chất, cho phép ngươi trở về với gia tộc. Ngươi thấy thế nào?
Võ Thánh nghiến răng nói:
– Tên nghịch tặc chó má, mày tưởng dùng thủ đoạn đê hèn thắng ta được một trận là có quyền lên mặt nói đạo lý hay sao? Mau giết ta đi. Cụ tổ ta là Võ Thần Thánh sẽ đến tìm ngươi tính sổ.
– Hừ, ta mà tha cho ngươi thì người đời sẽ chê cười ta hèn hạ. Võ Thánh, ngươi rất dũng cảm, ta có lời khen. Ngươi đã chọn cái chết, thì chúc linh hồn của ngươi sớm được siêu sinh.
Nói rồi, Nghịch Nam Long giơ cao thần thương, định đâm xuyên tim Võ Thánh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cuộc chiến giữa các vị thần |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện cổ trang, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 145 |
Ngày cập nhật | 26/12/2024 11:59 (GMT+7) |