Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dân buôn đồ âm » Phần 182

Dân buôn đồ âm

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 182

Lão Hồng phát ra một tiếng kêu thảm đinh tai nhức óc, cuối cùng yên tĩnh trở lại, ho kịch liệt ra không ít máu. Tôi biết sắp tới sẽ có chuyện tương tự tái diễn, bèn rống to “Nhắm mắt lại cho ta, đừng nhìn những bóng đen kia, nhét đậu nành vào miệng!” Nói xong, tôi bỏ vào trong miệng mấy hạt đậu nành, đám người cũng lập tức làm theo. Mà lúc mọi người hạ súng xuống nhét đậu nành, tôi chợt phát hiện trên đỉnh đầu có một bóng người, theo đại thụ bay qua, không đợi tôi thấy rõ ràng, đạo hắc ảnh kia không ngờ rơi vào trong đám người, biến mất không thấy.

“Cẩn thận một chút.” Tôi lập tức hô to “Ngươi, còn có ngươi, các ngươi năm người đứng ở giữa.” Vừa rồi đạo hắc ảnh kia nhảy lên năm người này, tôi hoài nghi bóng đen đã nhập vào trong năm người bọn họ. Năm người không chịu nghe lệnh, tôi quyết định thật nhanh không chút do dự nhắm về phía bùn đất dưới chân bọn hắn bắn một phát súng, mấy người này lập tức toàn thân run rẩy, ngoan ngoãn đi tới. “Vứt súng trên mặt đất.” Tôi lập tức nói. Mấy người đó vứt súng trên mặt đất, nơm nớp lo sợ giơ tay lên. “Tốt, giờ nhét đậu nành vào miệng, nhai rồi nuốt xuống cho ta.” Tôi quát. Mấy người lập tức làm theo. Vậy mà một chút dị tượng cũng không có.

Nói cách khác, bóng đen kia không bám vào trên năm người bọn họ. Tôi để năm người họ về chỗ, ánh mắt quét tới mấy người bên cạnh, nhìn xem ai có dị tượng. Nhưng mắt thường làm sao có thể nhìn ra điều dị thường được? Tôi lập tức ra lệnh cho bọn họ tiếp tục ăn đậu nành.

“Động đậy, động đậy…” Vào lúc này, tôi chợt nghe có người đứng phía sau thất kinh hô lên. Tôi kinh ngạc hỏi “Cái gì động đậy?” – “Đoạn đầu đài động đậy.” Đám người rối bời nói “Vừa rồi pho tượng này dịch chuyển về phía trước một bước.” Tôi cầm súng đến bên cạnh đoạn đầu đài kiểm tra, phát hiện trên mặt đất quả nhiên có một đường rãnh thật sâu, rõ ràng là đoạn đầu đài di chuyển mà ra.

“Chạy mau, đoạn đầu đài hiển linh, đoạn đầu đài hiển linh!” Lúc này, trong đám người một kẻ râu quai nón kinh hoảng hô nói “Còn không chạy chúng ta đều phải chết.” – “Thiết Nhân, con mẹ nó ngươi nói hươu nói vượn gì thế!” Lâm Long Sơn lập tức mắng “Thành thành thật thật ở lại cho ta.” Thiết Nhân như phát điên “Không, ngươi không phải người tốt! Các huynh đệ, hắn muốn đem chúng ta hiến tế cho đoạn đầu đài, chạy mau.” – “Ai dám chạy loạn, ta bắn chết.” Lý mặt rỗ hướng trời bắn một phát súng.

Nhưng lúc này nổ súng cũng không thể chấn nhiếp đám người, đám công nhân đã sớm hoảng loạn, chạy tứ tán, hiện trường lập tức loạn cả một đoàn. Tôi giận tím mặt, tên Thiết Nhân này nhất định có vấn đề! Tôi lập tức muốn xông lên chế phục Thiết Nhân. Nhưng đúng lúc này, tôi chợt cảm giác sau lưng thổi qua một trận gió mát, tôi kinh hoảng quay đầu lại phát hiện đoạn đầu đài đang hướng về phía tôi hung hăng vọt tới. Tôi thậm chí cũng không kịp tránh né, trong chớp mắt, liền bị đoạn đầu đài đè lên người. Cảm giác hẳn là đè gãy xương sườn của tôi, tôi đau không thở nổi, đau đến mức muốn hôn mê đi. Nhưng tôi không dám ngất đi, tôi một khi ngất đi rồi, tất cả mọi người ở đây đều phải chết!

Trong đám người chạy trốn có một người ngã xuống, đầu bay lên cao, máu tươi phun như suối. Tôi nghe thấy đám người hô to “Lại chết một người, lại chết một người rồi!” Tôi lập tức nhìn qua Thiết Nhân, phát hiện hắn đang hoảng hốt chuẩn bị chạy trốn. Tôi lấy khí lực toàn thân nói với Lý mặt rỗ nói “Bắt Thiết Nhân lại, trói vào pho tượng!” – “Được!” Lý mặt rỗ lập tức nói, đồng thời nhanh chóng chạy về hướng Thiết Nhân. Rất nhanh đã thấy Lý mặt rỗ đánh nhau với Thiết Nhân.

Lâm Long Sơn đứng ngẩn người ở một bên, thân ảnh rất là cô độc. Trong tay của hắn, không biết từ lúc nào có thêm một thanh đao, mà dưới chân lại không có bóng. Không xong! Lâm Long Sơn bị đạo hắc ảnh kia chiếm lấy thân thể rồi. Tôi không dám kinh động Lâm Long Sơn, tôi biết nếu kinh động đến hắn, hắn nhất định sẽ xoay đầu lại giết tôi. Tôi chỉ có thể ở dưới đoạn đầu đài đau khổ giãy giụa, muốn thoát ra ngoài. Nhưng, Lâm Long Sơn vừa quay đầu, vành mắt hắn biến thành màu đen, máu trên trán nhuộm đỏ nửa bên mặt, khóe miệng không biết từ lúc nào đã hút một điếu thuốc, trên mặt cười lạnh đi về phía tôi.

“Dừng lại!” Tôi tức giận nói “Lâm Long Sơn, ngươi mau tỉnh lại! Nếu không vợ con ngươi phải chết!” Nhưng tôi nói gì Lâm Long Sơn cũng không phản ứng, hắn như nghe không được tôi nói gì, ở trước mặt tôi ngồi xổm xuống. Tôi duỗi cánh tay, muốn đoạt đao trong tay Lâm Long Sơn. Mà Lâm Long Sơn lại không tránh né, tôi bắt lấy cánh tay hắn cảm giác như đá tảng, vừa lạnh lẽo vừa cứng rắn. Cánh tay còn lại của hắn bỏ điếu thuốc lá xuống đặt trong miệng tôi, ra hiệu cho tôi hút mấy hơi. Hút cái thằng cha hắn chứ!

“Thuốc của Tọa Sơn Điêu ta, cho tới bây giờ không ai dám cự tuyệt.” Hắn lạnh lùng nói. Tọa Sơn Điêu! Tôi lập tức toàn thân cứng đờ. Sao lại là Tọa Sơn Điêu? Tọa Sơn Điêu của “Lâm Hải tuyết nguyên”, đây chính là một nhân vật truyền kỳ, đầu lĩnh thổ phỉ… Vậy mà lại là âm hồn bất tán? “Ngươi đã chết!” Lúc ấy tôi căn bản không thể làm gì, chỉ nổi giận gầm lên một tiếng “Ngươi đã chết, bị Dương Tử Vinh giết!” – “Dương Tử Vinh, ngươi là đồ gian tế! Hôm nay ta phải giết ngươi, không ai có thể đánh bại Tọa Sơn Điêu ta!”

(Tọa Sơn Điêu là thủ lĩnh thổ phỉ khét tiếng kiểu như Bạch Hải Đường ở VN. Tiểu thuyết Lâm Hải tuyết nguyên rất nổi tiếng những năm 1950. Sách viết về câu chuyện có thật của Dương Tử Vinh, người đã trà trộn thâm nhập vào các băng cướp hoạt động trên những khu rừng phủ tuyết ở Đông Bắc Trung Quốc hồi những năm 1940. Anh đã giúp quân giải phóng Trung Quốc phá tan các băng nhóm này. Ở VN tiểu thuyết này có tên là Rừng thẳm tuyết dày, anh em nào có hứng thú thì tìm đọc. – Dịch giả)

Nói xong, hắn đứng dậy, đao trong tay muốn chặt xuống cổ tôi. Tôi lập tức kinh hoảng, nổi giận gầm lên một tiếng Lý mặt rỗ. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lý mặt rỗ đã bắt được Thiết Nhân, một tay ấn Thiết Nhân vào đoạn đầu đài. Đao trong tay Lâm Long Sơn chém vào cổ Thiết Nhân, đầu y ngay lập tức rơi xuống đất, máu như mưa rào bắn lên mặt tôi. Tôi liền nhắm mắt lại. Trong nháy mắt đó, tôi nhìn thấy Lâm Long Sơn trừng lớn mắt, như không thể chấp nhận sự thật, sau đó thân thể mềm nhũn, nằm co quắp trên mặt đất.

Tôi biết đã thành công, lập tức hổn hển chửi một câu. Ngực tôi đau như kim đâm, khiến tôi hôn mê bất tỉnh. Lúc tôi tỉnh lại phát hiện Lý mặt rỗ đang dẫn người kéo pho tượng trên người tôi ra. Tôi dở khóc dở cười, xem ra tôi ngất đi không lâu, còn phải tiếp tục nhận lấy đau khổ. Kể cũng lạ, bảy tám người khỏe mạnh lại không có cách nào nhấc pho tượng ra. Tôi thở hổn hển nói “Các ngươi tháo Áp hồn thằng phía trên đoạn đầu đài ra!” Áp hồn thằng là sợi dây đỏ xuyên qua đồng tiền tôi buộc lúc trước, chuyên dùng để trấn áp oan hồn. Đám người lập tức ba chân bốn cẳng tháo ra, sau khi tháo xong, đoạn đầu đài cũng dễ dàng bị kéo đi.

Lúc kéo pho tượng ra tôi cảm giác ngực chợt nhẹ, lập tức phun ra một ngụm máu. Lý mặt rỗ lập tức ngồi xổm xuống, muốn cõng tôi đi bệnh viện. Tôi khoát tay, bảo Lý mặt rỗ thả tôi xuống, còn cần phải giải quyết một số việc nữa. Lý mặt rỗ vội hỏi tôi muốn làm gì? Tôi bảo mọi người đào toàn bộ hài cốt bên dưới ra, đếm được hơn ba mươi bộ. Tôi nói bọn họ lấy dây đỏ xuyên qua những đồng tiền nhặt được, tạo thành Áp hồn thằng, sau đó dùng Áp hồn thằng quấn những hài cốt đều này lại cùng một chỗ.

Đám người lập tức làm theo lời tôi, rất nhanh liền xuyên hơn ba mươi bộ hài cốt thành một khối, sau đó vùi vào trong đất. Làm xong xuôi tôi mới thở phào nhẹ nhõm để Lý mặt rỗ đưa tôi đi bệnh viện. Trên đường, tôi đau đến ngất đi. Lúc tỉnh lại đã ở trong bệnh viện, vết thương đã được xử lý, nhưng ngực vẫn như cũ đau đớn khó nhịn. Lý mặt rỗ nói tôi bị gãy một cây xương sườn, về sau cùng Tiểu Nguyệt vui vẻ nhất định phải cẩn thận. Tôi cười khổ mắng hắn biến đi. Không bao lâu sau, Lâm Long Sơn tới thăm tôi, còn cầm theo không ít đồ ăn. Hắn nghe nói mình trước đó xém chút chặt đầu tôi xuống, nghĩ mà sợ hãi vạn phần, không ngừng xin lỗi tôi.

Lý mặt rỗ có chút không nhịn được nói “Ngươi xin lỗi cũng phải có chút thành ý chứ!” Lâm Long Sơn sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh đã hiểu ra, rút một tờ chi phiếu viết lên mấy số không, tôi nhìn không rõ là bao nhiêu. Nhưng con số này lại khiến Lý mặt rỗ rất hài lòng. Về sau mới biết là một trăm vạn. Tôi lại hỏi Lâm Long Sơn, Thiết Nhân rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao lại làm như thế. Lâm Long Sơn khẽ thở dài một cái, kể cho tôi chuyện của Thiết Nhân.

Lúc Lâm Long Sơn mới mở lâm trường, có một người thợ săn già liều chết không cho hắn khởi công. Người thợ săn đó lớn lên trên núi Đại An, sống ở phụ cận vị trí của đoạn đầu đài. Nhưng một mình hắn làm sao có thể cản trở Lâm Long Sơn và nhiều người như vậy? Cuối cùng người thợ săn già bị đánh đập một trận đuổi đi, người đó chính là cha của Thiết Nhân. Không ngờ sau đó người thợ săn già trở lại, lần này thái độ của hắn thay đổi một trăm tám mươi độ, đối với Lâm Long Sơn rất cung kính, hắn có một yêu cầu, là cho con trai mình lưu lại, làm việc cho Lâm Long Sơn kiếm miếng cơm. Lâm Long Sơn cũng không cự tuyệt, Thiết Nhân lưu lại mà người thợ săn già thì bỏ đi.

Nghe Lâm Long Sơn nói xong, tôi đổ mồ hôi lạnh, bởi vì tôi bỗng nhiên ý thức được, người thợ săn già rất có thể liền là thủ hạ của Tọa Sơn Điêu. Mà hắn hẳn không phải là thủ hạ thông thường, hẳn là Bàn Sơn Ưng? Vị trí của Bàn Sơn Ưng rất gần với Tọa Sơn Điêu. Thổ phỉ cát cứ Lâm Hải tuyết nguyên lâu dài, phạm vi hoạt động đại bộ phận đều là rừng cây, trong rừng lại nhiều yêu tà quỷ quái. Thổ phỉ nào mà trên tay không dính máu tươi? Đi trong rừng núi không đụng phải quỷ quái mới là lạ. Mà Bàn Sơn Ưng là người phụ trách xử lý những việc linh dị này. Từ một khía cạnh khác mà nói, địa vị Bàn Sơn Ưng cũng ngang với Tọa Sơn Điêu.

Bàn Sơn Ưng là loại thổ phỉ có bản lĩnh lớn nhất, năng lực sinh tồn cực mạnh. Bọn hắn có một quy củ bất thành văn, chỉ cần Bàn Sơn Ưng còn trông coi đoạn đầu đài, thì thổ phỉ vẫn không bị coi là tiêu diệt, bởi vì thế hệ sau của thổ phỉ đều là thông qua Bàn Sơn Ưng và đoạn đầu đài tuyển chọn. Thiết Nhân hẳn là truyền nhân sau cùng của Bàn Sơn Ưng? Hiện tại vị Bàn Sơn Ưng cuối cùng chết rồi, đoạn đầu đài cũng bị phong ấn, truyền kỳ một đời Tọa Sơn Điêu, hẳn là cũng biến mất?

Tôi bảo Lâm Long Sơn hạ táng Thiết Nhân cho tốt, dù sao nơi đó cũng là địa bàn của Bàn Sơn Ưng, chúng tôi thì chỉ là người đến khai thác khu rừng đó. Vì tín niệm trong lòng, hai đời Bàn Sơn Ưng không tiếc chịu nhục, thậm chí còn có ý đồ muốn thu người của Lâm Long Sơn làm thổ phỉ, thật sự là đáng tiếc. Tín niệm là giá trị tinh thần quý báu nhất của nhân loại. Nó có thể làm cho người ta nỗ lực hy sinh tất cả cho dù là tính mệnh! Mỗi một sinh mệnh bình thường, bởi vì có tín niệm mà trở nên đáng quý. Dù là đại quan, dù là thổ phỉ, chỉ cần có một tia tín niệm, đều là giá trị cho chúng ta tôn kính.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Danh sách truyện cùng bộ:
Dân buôn đồ âm
Dân buôn đồ âm – Quyển 2 (Full)
Dân buôn đồ âm – Quyển 3 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những cuộc tình đã qua
Bọn anh trả phòng lúc 2h chiều, về Hà Nội, đi chơi loanh quanh đến tối. 9h, đưa em ấy về phòng, mọi người mới xúm lại hỏi: Thế nào, đi chơi chùa Hương có vui không? Mình rầu rĩ đáp: Bữa nay xe hỏng, sửa xong thì muộn rồi, nên bọn anh không đi nữa. Em ấy không nói gì, chạy thẳng lên phòng. Anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Bến gỗ
Trời tờ mờ sáng, tôi đã trở mình thức dậy. Lửa còn ngun ngút cháy rải rác, mùi khét theo gió tỏa ra tứ phía. Từ chỗ tôi dựa ngủ vừa đủ xa đám cháy, ể oải ngồi thẳng người dậy. Suốt cả đêm qua lui cui phụ tay giúp Bảy Súp băng bó vết thương cho Minh Cụt, gã mất máu khá nhiều hơn ngất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Đà Lạt và em
Sáng... Lúc em dậy thì đã thấy P đang nằm bên cạnh, nhìn em. Em cười: Chào em yêu. Em dậy lâu chưa? P nhoẻn miệng cười: Em vừa dậy à, đang định ngắm anh ngủ thì anh dậy. Nhìn anh ngủ á? Ừ, anh nói hạnh phúc là sáng thức dậy thấy người yêu mình bên cạnh, em thử nhìn anh ngủ xem thế nào. Thấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân