Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dân buôn đồ âm » Phần 192

Dân buôn đồ âm

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 192

Từ trong âm thanh mỹ diệu bất thình lình trở lại thực tế, tôi và Lý mặt rỗ đều chưa lấy lại được tinh thần, thấy lão Thái đột nhiên biến đổi lớn như thế, hai chúng tôi đều sợ đến mức tim nhảy loạn. Tôi lập tức đi tới đỡ lão Thái lên, y vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Tôi đành đỡ y lên lầu, đồng thời bảo Lý mặt rỗ ở phía dưới trông chừng. Tôi cảm thấy oán linh hẳn là rất hẫn nộ, lo nó sẽ làm ra chuyện gì đó cho nên mới bảo Lý mặt rỗ chú ý. Tôi đỡ lão Thái lên lầu, giội cho y một gáo nước lạnh, y mới thanh tỉnh lại một chút. Nhưng cho dù tỉnh lại vẫn ảm đạm, lệ rơi đầy mặt. Tôi vội hỏi lão Thái có chuyện gì?

Lão Thái nói “Ai, con mẹ nó chứ sống tiếp có gì vui đâu? Mỗi ngày bị người ta sai vặt như chó, còn bị đạo diễn nhục mạ, ta sống khổ sở như thế làm gì.” Tôi nhìn ra lão Thái bị tiếng đàn khơi lên suy nghĩ tiêu cực. Nhưng chúng tôi có cái nhìn khác nhau. Trong thế giới của y, toàn thế giới đều có lỗi với y, cho nên đắm chìm trong đó y mới cảm thấy mình ủy khuất, nhân sinh tràn ngập đau khổ. Mà tôi thì có cái nhìn tích cực, cho nên sẽ thấy thế giới đẹp đẽ. Tôi lo lắng lão Thái sẽ nghĩ quẩn, cho nên quyết định trông chừng y cả đêm. Mà cây đàn đã bị lão Thái bẻ gãy, một đêm an tĩnh trôi qua cũng xuất hiện điều gì dị thường nữa.

Đến tận hừng đông, Lý mặt rỗ mới mỏi mệt đi tới, nặng nề nhìn tôi nói vong hồn tại sao lại phá hủy âm vật? Chẳng phải là phá bỏ nơi ở của mình sao? Tôi thở dài, tôi cũng không thể lý giải nổi hành động của đối phương. Tôi nhặt lại mảnh vỡ của cây đàn, đàn bị gãy đôi, dây đàn cũng bị đứt gần hết. Tôi gảy lên mấy sợi dây dàn chưa đứt, thanh âm phát ra lại khàn khàn mười phần khó nghe. Có lẽ tối qua cây đàn phát ra thanh âm cũng là do có linh tính.

Lý mặt rỗ hỏi tôi, tối nay còn có thể triệu hoán vong hồn trong cây đàn ra hay không? Nếu không được, chúng tôi làm sao để tìm Dạ Long Đạm? Theo lý thuyết thì cây đàn đã hỏng, vong hồn hẳn là nguyên khí đại thương, không biết còn có thể xuất ra không. Tôi đang đau đầu không biết nên xử lý như thế nào thì Nhất Sơ gọi điện tới. “Tin tức về Dạ Long Đạm, ta đã tìm thấy.” Nhất Sơ nói. Sao cơ? Tôi và Lý mặt rỗ rất hưng phấn vội hỏi Nhất Sơ xem Dạ Long Đạm rốt cuộc ở nơi nào? Nhất Sơ không nói mà lại hỏi chúng tôi xử lý cây đàn như thế nào.

Tôi lập tức kể lại từ đầu chí cuối chuyện đêm qua, sau đó lại bổ sung một câu “Hiện tại việc cấp bách là tìm Dạ Long Đạm! Về phần cây đàn, thực sự không được tôi sẽ mang theo bên người, trên đường đi tìm cách xử lý.” Nhất Sơ nói “Mang theo đi, trên đường hẳn là không có gì nguy hiểm đâu.” Nhất Sơ đã nói cây đàn sẽ không xảy ra vấn đề gì, tôi và Lý mặt rỗ nhẹ nhàng thở ra, lập tức đóng gói cây đàn rồi lái xe đến nơi hẹn Nhất Sơ.

Chúng tôi phải đi Vũ Hán. Vì thời gian đang gấp, chúng tôi muốn đi máy bay. Nhưng cân nhắc lại cuối cùng quyết định lái xe. Không nói cây đàn có thể gửi lên máy bay hay không, cho dù có thể gửi được, vạn nhất cây đàn giữa không trung lại phát cuồng, ảnh hưởng đến phi công thì thảm rồi, nói không chừng máy bay rơi thì toi. Tôi và Lý mặt rỗ ngựa không ngừng vó, thay phiên nhau lái xe. Nhưng nghỉ ngơi trên xe cũng không thoải mái, dù sao chúng tôi cũng phải đề phòng cây đàn.

Cũng may, cây đàn trên đường đi giống như tử vật, rất yên lặng, không phát sinh bất cứ dị thường nào. Đến Vũ Hán, chúng tôi lên taxi đi thẳng tới Vũ bá thôn tìm Nhất Sơ. Nhất Sơ đưa chúng tôi đến một ngôi nhà, Trong nhà chỉ có một tên lưu manh rất lạnh lùng. Lý mặt rỗ cũng không nhiều lời, trực tiếp mở miệng hỏi Dạ Long Đạm ở đâu? Nhất Sơ nháy mắt với chúng tôi, ra hiệu chúng tôi đừng nói nhiều, tôi biết muốn lấy được Dạ Long Đạm không đơn giản như vậy. Tôi lập tức bảo Lý mặt rỗ ngậm miệng, sau đó tìm cơ hội nói chuyện với Nhất Sơ.

Nhất Sơ đưa cho tên lưu manh kia một tờ giấy, bảo hắn ra ngoài chuẩn bị đồ vật ban đêm cần dùng. Tên lưu manh như bị câm, cổ họng phát ra thanh âm rất khó nghe “Được.” Tôi lúc này mới nhìn thoáng qua y. Tóc hoa râm, bẩn thỉu, quần áo tả tơi, xú khí đầy trời, không biết y bao lâu rồi chưa tắm. Y vừa rời đi, Lý mặt rỗ không kịp chờ đợi hỏi Nhất Sơ, Dạ Long Đạm rốt cuộc ở đâu. Nhất Sơ không đáp chỉ bảo chúng tôi lấy cây đàn ra.

Tôi lập tức làm theo, lấy cái bao đựng cây đàn xuống, Nhất Sơ lấy từ trên tường xuống một cây rìu, đặt bên cạnh cây đàn, đứng một bên lẳng lặng thưởng thức “Các ngươi có biết một số loại âm vật là trời sinh một cặp. Ở cùng một chỗ, có thể phù hộ người ta được bình an, tách ra lại biến thành âm vật hại người.” Tôi tựa hồ hiểu ý của Nhất Sơ, hẳn là cây đàn và cây rìu là một đôi?

Lúc tôi mới vào nghề gặp phải đôi giày thêu, cũng là một đôi. Nhưng đôi giày thêu vốn là trái phải một cặp, thiếu một cái cũng không được. Nhưng cây đàn và cây rìu thì có liên quan gì đâu? Một cái là vật nho nhã dành cho nữ nhân và văn sĩ, một cái là dụng cụ của người lao động…

Tôi hỏi Nhất Sơ về ý nghĩa trong đó. Nhất Sơ bảo chúng tôi ngồi xuống, hắn tinh tế quan sát cây đàn, nhẹ nhàng gảy một chút, cây đàn phát ra thanh âm có chút linh động. “Câu chuyện Du Bá Nha và Chung Tử Kỳ, các ngươi đều nghe qua rồi chứ?” Nhất Sơ nói. Đúng là một câu làm tỉnh người trong mộng, Nhất Sơ nhắc đến hai người này, tôi lập tức hiểu ra, chuyện rõ ràng như vậy, tôi sao lại không nghĩ tới? Bá Nha quẳng đàn cảm tạ tri âm, là điển cố nổi danh trong lịch sử Trung Quốc! Từ “tri âm” cũng bởi vậy mà được biết đến.

Năm đó Bá Nha cầm kỹ hơn người, chấn kinh cả nước, hắn đàn tấu từ khúc như cao sơn lưu thủy, như gió thổi cỏ lay, mỗi một tiếng đàn đều khiến cho người nghe tâm thần thanh thản, rất nhiều người tán tụng. Nhưng hắn lại mỗi ngày rầu rĩ không vui, cảm thấy không ai có thể chân chính hiểu được khúc nhạc của hắn. Ngày hôm đó hắn đi tới một dòng suối nhỏ trong núi, không khỏi đại phát nhã hứng, liền tấu một khúc “Cao sơn lưu thủy”, mà lúc này mới phát hiện có một tiều phu nghe đến nhập thần. Bị Bá Nha phát hiện, tiều phu lập tức ngượng ngùng nói “Tiên sinh cầm kỹ hơn người, ta nhịn không được đắm chìm trong đó, thật có lỗi.”

Bá Nha trong lòng khinh thường, thầm nghĩ một tên tiều phu có thể nào nghe hiểu được tiếng đàn? Nhưng Chung Tử Kỳ lại đem cấu tạo ý cảnh của từ khúc nói ra, dùng ngôn ngữ hình tượng biểu đạt, xiết như nước sông lớn, nhẹ nhàng chậm chạp như dòng suối nhỏ, cao như đỉnh núi, trầm thấp như mặt đất.

Bá Nha giật mình, hai người trò chuyện vui vẻ, từ đó liền trở thành bằng hữu không chuyện gì không nói, gọi nhau hai tiếng huynh đệ, đồng thời hẹn nhau năm sau ngày Trung thu, hai người không gặp không về! Nhưng Trung thu năm sau, Bá Nha đến nơi lại không thấy Chung Tử Kỳ. Nghe tin mới biết được Chung Tử Kỳ đã bệnh nặng qua đời, mà thi thể lại chôn ở nơi mà hai người hẹn nhau, bên cạnh dòng suối nhỏ, chờ mong năm sau ở dưới đất có thể được nghe lại tiếng đàn mỹ diệu của Bá Nha. Bá Nha trong lòng đau xót, ai thán không thôi, ngồi trước phần mộ Chung Tử Kỳ gảy một khúc nhạc. Khúc nhạc trầm thấp sầu bi, làm lòng người tổn thương, ruột gan đứt từng khúc.

Đàn tấu xong không có lão hữu thưởng thức, Bá Nha trong lòng tiếc hận liền đập vỡ cây đàn. Không có Chung Tử Kỳ thưởng thức, ta đánh đàn cho ai nghe đây? Từ đó về sau, Bá Nha cũng không đánh đàn nữa. Hắn vì lão hữu mất đi mà đau lòng, liền đem cây đàn chôn bên cạnh mộ Chung Tử Kỳ, hẹn sau khi chết sẽ táng ở đây, cùng lão hữu nâng cốc thưởng trăng. Lúc ấy Bá Nha là đại phu cao quý của Tấn quốc, trong tay có một viên Dạ Long Đạm do Tấn Vương ban thưởng, hắn biết được Dạ Long Đạm có thể câu thông âm dương, liền chôn Dạ Long Đạm vào trong mộ Chung Tử Kỳ, mong lão hữu có thể chờ mình cùng nhau chung đường xuống hoàng tuyền.

Đây là dã sử nói về lần cuối Dạ Long Đạm xuất hiện, Nhất Sơ trong lúc vô tình nghe được từ miệng một lão tiền bối.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Danh sách truyện cùng bộ:
Dân buôn đồ âm
Dân buôn đồ âm – Quyển 2 (Full)
Dân buôn đồ âm – Quyển 3 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bố chồng dụ con dâu
Quay lại cảnh với Diễm Ngọc... Diễm Ngọc thấy mẹ kế của mình kể vậy thì nói: Hả Cái gì cơ? Bố phát hiện ra dì Nga và Tuấn chồng con sao? Khuôn mặt ngạc nhiên của Diễm Ngọc dường như có chút ngỡ ngàng kèm theo sự thảm họa. Hồng Nga trả lời: Ưm! Mẹ cũng không biết nữa, và mẹ không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu
Cho vợ sắp cưới đi đụ trai - Tác giả Doãn Đại Hiệp
Đứng 1 mình bên cửa sổ, trong căn nhà rộng lớn nhưng trống trải. Thảo Vy nhìn ngắm dòng người vẫn đang ngược xuôi dưới phố. Thảo Vy nhớ lại cuộc đối thoại với Thành hồi chiều, khi Thảo Vy hỏi mình là gì trong lòng Thành. “Là người yêu, người tình... Sao chúng ta cứ phải đặt mình vô...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex Full
Con Vy dâm đãng
Dịch bệnh lan rộng toàn cầu khiến trường học đóng cửa cả năm, bọn trẻ con được dạy qua Internet, nhà nước phân phát laptop và lắp đặt Wifi miễn phí cho mọi nhà. Kinh tế khủng hoảng, những người đầu cơ tích trữ như bà Hằng lại trở nên giàu có. Việc bán gốm cũng thuận lợi khi mọi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố đụ con gái Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân