Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 4

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 4

Đúng lúc đó chúng tôi chợt thấy chớp lên một tia đỏ rực, tiếp theo người kia lật tức biến mất không thấy tăm hơi, tốc độ cực nhanh. Ai lấy chứng kiến cảnh tượng đó đều ngây người không kịp trở tay chỉ thấy người kia như bị cái gì kéo vào bên trong cái hố đó.

Không đợi chúng tôi hành động thì từ bên trong miệng hố truyền tới một tiếng hét thảm thiết, tiếp theo hắn bị quẳng ra ngoài, còn chưa chạm tới mặt đất bỗng xuất hiện một con cự xà thòng nửa thân mình của nó xuống quấn chặt lấy người kia.

Đây chắc hẳn là con rắn vừa lột xác, tôi tưởng là mình lại gặp phải một con mãng xà vảy vàng nhưng khi nhìn kỹ lại thì thấy không đúng, toàn thân nó đỏ rực như máu. Vừa nghĩ liền hiểu ngay được, chết tiệt, chúng cùng là một loại rắn!

Bên cạnh tôi đột nhiên có người nổ súng, trong không gian kín mít này tiếng súng vang lên như sấm nổ bên tai, tôi còn tưởng mình điếc được. Con rắn vừa lột xác nên vảy của nó chưa cứng, đạn bay trượt qua da tạc nguyên một mảng thịt của nó văng ra, nhưng uy lực của súng không đủ mạnh. Từng ấy chỉ làm cho con rắn nổi điên lên, nó hung hăng hất văng con mồi vào vách đá, người kia đập một cái rõ kêu rồi trượt xuống không nhúc nhích. Tiếp theo nó trườn theo vách tường như cuồng phong cuồn cuộn lao xuống mặt đất, thân hình vĩ đại của nó gạt phăng hết những người xuất hiện trên đường đi của nó, ai không kịp tránh lập tức bị đập cho ngã dúi dụi trên mặt đất.

Thủ hạ của Chú Ba hốt hoảng sợ hãi vội bỏ chạy, Chú Ba mắng to: “Bình tĩnh! Không được chạy!”

Nhưng nhóm người kia hoàn toàn không tuân lệnh, tất cả chạy tản ra tứ phía tìm đường thoát thân, có người đã chui lại vào trong đường hầm dẫn tới đây.

Chú Ba tức giận mắng thêm vài câu, tôi vừa kéo chú chạy đi vừa nổ súng, tình thế nguy ngập nên tôi chỉ nghĩ được nên chui vào trong đường hầm là tốt nhất.

Nếu như dưới tình hình này mà mọi người đồng tâm hiệp lực đối mặt với con mãnh thú, tập trung hỏa lực bắn vào những điểm trọng yếu trên người nó thì cho dù là long vương cũng sẽ bị đập nát. Nhưng người chỉ thấy hỗn loạn bỏ chạy không ngoái đầu, tình hình càng lúc càng rối ren.

Chúng tôi rút lui chậm nhất nên con cự xà lập tức quay ngoắt đầu sấn tới, tôi vẫn liên tục bắn nhưng đầu nó di chuyển rất nhanh, không phát nào trúng được những nơi yếu hại. Lần cuối cùng tôi sử dụng súng là lúc nào tôi cũng không rõ nữa, giờ lại đối mặt với mục tiêu di động như vậy tôi hoàn toàn không thể ứng pho nổi.

Hắc Nhãn Kính bên kia đã kéo được Chú Ba vào trong đường hầm, Chú Ba vẫn gọi tôi bảo tôi mau mau chạy vào đấy. Tôi lập tức xoay người nhưng chân vừa bước được một nửa chợt thấy toàn thân như bị điện giật tê rân rân, ngay lúc đó tôi kịp nhìn lướt qua bả vai chú Ba, thấy từ bên trong hầm có một bóng đen dày đặc đang ùn ùn kéo tới.

“Cẩn thận, đằng sau!” Tôi lật tức hô lên một tiếng.

Hai người vội quay đầu dùng đèn pin soi, ánh sáng vừa hắt lên chúng tôi thấy có tới hơn mười cái đầu rắn mào gà to bằng cái bát đang tràn lên như thủy triều. Xem ra tiếng súng vừa rồi đã làm kinh động tới chúng.

Hắc Nhãn Kính lập tức quay đầu nã một phát súng, bắn rụng cái đầu rắn gần nhất, đồng thời kình phong phía sau lưng tôi cũng ập đến. Chú Ba kêu to: “Cúi đầu xuống!”, Tôi lập tức làm theo, vừa kịp gập người thì bên tai nghe thấy tiếng súng nổ đoàng buốt óc rồi tiếp tới là tiếng đạn rít lên sượt qua đỉnh đầu. Con cự xà sau lưng tôi bị bắn giật tung lên rồi văng người ra xa. Bên kia vẫn nghe tiếng súng rát tai của Hắc Nhãn Kính, tình thế như vậy mà hắn vẫn vừa cười vừa nói: “Nhiều quá, không diệt được!”

Tôi thầm nghĩ người này chắc chắn điên rồi, xoay người nhìn quanh bỗng thấy trong các khe đá thò ra vô số đầu rắn mào gà đỏ chót, từng con từng con một, tôi vừa nổ súng vừa tránh không để chúng vọt tới tấn công. Tôi không quên bảo Chú Ba ra ngoài tìm nơi nào không có rắn mào gà để lẩn trốn. Cùng lúc tôi chạy quanh tìm Bàn Tử liền không thấy hắn đâu cả, tên mập này thật không có nghĩa khí gì hết, vừa lâm trận đã bỏ chạy mất dạng từ bao giờ.

Từng bước từng bước nhìn qua, vất vả lắm mới thấy một cái hố không có rắn, vội vàng trèo vào trong rồi quay ra gọi Chú Ba. Chú Ba cùng Hắc Nhãn Kính vừa nổ súng vừa bò tới chỗ tôi nhưng không kịp nữa rồi. Lũ rắn tốc độ rất mau lẹ, cảm tưởng như là bay trên không vậy. Nhiều con đã trườn lên miệng hố tôi đang trốn, cái mào trên đầu phát ra âm thanh cao vút rợn người, tôi nổ một phát súng đánh cho nhiều con đi đầu nát bấy. Nhưng tình hình không tiến triển, chỉ trong nháy mắt miệng hố đã bị lũ rắn bao vây kín mít.

Chú Ba bảo tôi chạy một mình đi, chú sẽ nghĩ biện pháp khác, nói xong liền cùng với Hắc Nhãn Kính thoái lui vào trong một đường hầm phía sau. Tôi mắng với theo một tiếng, tháo nòng súng rồi bắt đầu bỏ chạy cuống cuồng.

Vừa chạy tôi vừa nạp đạn vào nòng, giờ mới thấy chỉ còn sáu viên, đạn này vừa to vừa nặng nên vừa rồi tôi không cầm theo trên người nhiều. Cái tính trây lười này rồi có khi hại tôi lúc nào không biết, vào những lúc mấu chốt như thế này mà luôn luôn tìm ra cho mình một đường chết.

Lũ rắn tốc độ cực nhanh, tôi từng được lĩnh giáo trước đây rồi giờ chỉ biết cắm đầy chạy không một khắc phân tâm, chỉ cần lơ là nửa nốt nhạc thôi là không còn đường sống. Tôi cắn chặt môi, chân vắt lên cổ chạy bán sống bán chết, đầu óc chỉ nghĩ tới một thứ duy nhất: “Bùn! Làm sao để bới ra bùn được bấy giờ?”

Liên tục chạy qua những ngã rẽ, tôi đột nhiên nhìn thấy trên tường có một đống nhìn như đất bồi lên, chỉ trong một khắc tôi lật tức lao tới. Hóa ra là một hốc đá, so với ở bên ngoài kia thì to hơn nhiều, tôi nhòm vào trong thấy một khối hài cốt được bọc vào sau lớp bùn khô đó.

Được cứu rồi, lòng tôi gào lên, lập tức lấy túi đựng nước ra bên tai nghe tiếng khè khè không ngừng lao tới mỗi lúc một gần, tôi đem hết nước của mình đổ lên trên đống đất bùn rồi bốc hết cả xương cốt và bùn lầy vừa mới nhão ra trát qua loa lên người một lượt. Sau khi làm xong thì đẩy cái thi thể kia sang một bên rồi chui vào trong hốc đá, nhắm mắt lại ngồi thu lu giả như người chết.

Ngay lúc đó lũ rắn ùn ùn kéo tới, chúng bò quanh cái đèn pin và cái túi đựng nước tôi vứt trên mặt đất. Có một vài con rắn không phát hiện ra tôi đang trốn trong hốc đá này liền tiếp tục lao về phía trước. Nhưng lại có mấy con dừng lại, có vẻ chúng phát hiện ra điểm khác thường trong đống bùn đất này, cứ vòng vo trước cái thi thể ngúc ngoắc đầu nhòm vào trong.

Lòng tôi thầm nói rắn này quá tinh đi, chúng quả nhiên là có trí lực, vài con bắt đầu cẩn thận tiến vào bên trong hốc đá. Trước hết chúng bò lên thi thể kia xem xét, rồi thấy không vấn đề mới quay ra nhìn về phía tôi, có một con bắt đầu trườn lên người tôi thám thính.

Tôi nhắm mắt, ngừng thở, cảm giác như tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Trong vài giây đó tôi cảm giác dài như cả năm trời vậy, bỗng trên gáy có một cảm giác man mát, trong lòng tôi chợt lạnh – vừa nhớ ra là tôi mới chỉ trát bùn qua mấy chỗ đằng trước, còn sau gáy thì quên mất.

Tôi cẩn thận mở mắt, quả nhiên có một con rắn mào gà đang bò trên vai, hình như nó đã chú ý tới sau đầu tôi. Xong rồi, tôi thầm than, nếu bị cắn chắc tôi sẽ trở thành như Bàn Tử lúc đó vậy.

Ngay trong lúc con rắn chậm rãi hướng tới gáy của tôi bỗng hài cốt bên người tôi phát ra một âm thanh quỷ dị, con rắn lập tức ngóc đầu lên nhìn về phía khác. Đồng thời có một chuyện khác lại khiến tôi giật mình hơn nữa, bộ hài cốt bên cạnh tôi lại bắt đầu cử động, tay của nó đặt lên trên gáy tôi che đi chỗ không có bùn.

Da đầu tôi tê dại đi, hai mắt lập tức nhắm nghiền, trong đầu chợt thấy có gì đó không đúng, đấy không phải là tay hài cốt, mà là tay của một người bùn. Tôi nheo mắt nhìn thì giật mình phát hiện đằng sau người chết kia còn có một người toàn bùn nữa.

Là ai vậy? Tôi nhìn không rõ ràng, trong lòng thầm nói cũng đâu chỉ có mình tôi biết bùn có khả năng này. Không khí xung quanh tôi không biết là biến thành cái dạng gì, mừng cũng không hẳn là mừng, chỉ cảm giác được màu sắc quỷ dị vô cùng.

Con rắn nhìn về phía thi thể kia rất lâu nhưng không thấy có biến động gì, lập tức quay lại tìm gáy của tôi. Nhưng lúc này thì nó không còn thấy đâu nữa. Nó có vẻ vô cùng nghi hoặc, cái mào rung lên âm thanh kỳ quái, nó cũng không từ bỏ mà liên tục ngúc ngoắc đầu nhìn quanh gáy tôi. Thỉnh thoảng tôi cảm thấy như nó đã bò sát lên cổ mình nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì hết.

Tôi vẫn bất động, cứ thế nằm hơn mười phút, bên ngoài bỗng có tiếng động thu hút sự chú ý của những con rắn mào gà kia, toàn bộ bọn chúng lập tức nhanh chóng phi ra ngoài đuổi theo. Con rắn đa nghi cũng lập tức bỏ đi.

Sau khi chúng nó đi hết tôi vẫn không dám nhúc nhích, sợ con rắn đa nghi bò ra rồi lại đột nhiên trở về, tới khi tay che trên gáy tôi bỏ ra tôi mới thấy mình đã được an toàn. Cả người nhũn ra như con chi chi, toàn thân tê liệt gục xuống mặt đất.

Vừa định quay đầu xem người kia là ai bỗng nghe thấy một giọng nữ nhân nhẹ nhàng nói: “Không được quay lại.”

Tôi sửng sốt nhưng vẫn quay đầu nhìn, người đó lập tức lấy tay bưng kín mắt tôi. Bất giác tôi đưa tay lên sờ vào người đối diện, vừa chạm vào xương quai xanh của người đó tôi liền hiểu ra người kia không mặc đồ. Tay tôi bị đánh một cái, nữ nhân kia liền nói: “Nhắm mắt lại, không được nhìn, cởi áo ra đi”.

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì áo đã bị lột ra, trong lúc luống cuống không biết hành động thế nào đành đứng yên cho người đó muốn làm gì thì làm. Sau khi lột trần tôi ra cô ấy mặc quần áo của tôi lên người rồi bảo tôi từ từ mở mắt ra. Tôi mắt vừa hé liền thấy một cô gái ngồi trước mặt mình, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, mặc đồ của tôi mà như mặc quần áo ngoại cỡ. Nhìn mặt cô ấy một chút tôi liền ngây ra, miệng lắp bắp: “Trần… Văn Cẩm… Dì!”

Trước mặt tôi chính xác là Văn Cẩm!

Tôi kinh ngạc không thốt lên lời, ngôi ngữ lộn xộn không biết nói thế nào cho thoát được ý của mình: “Nhưng… Dì… Dì không bị hắn bắt ư?”

Văn Cẩm sửa sang lại quần áo một chút, nhìn tôi vẫn đang ngơ ngác rồi cười trừ một tiếng: “Gì chứ? Cháu xem ta là cái dạng gì?” Nghiễm nhiên vẻ mặt đã thay đổi hoàn toàn so với lúc chúng tôi đuổi bắt cô ấy. Nói xong cô ấy đẩy đống hài cốt kia ra ngoài, tôi lúc này mới có thời gian nhìn kỹ, hóa ra Văn Cẩm dùng quần áo và nịt ngực để buộc hài cốt lại thành một khối.

Sau khi làm xong mọi việc cô ấy mới nhìn về phía tôi nở nụ cười, tay đưa lên xoa xoa tóc tôi nói: “Cháu cũng đã lớn thế này rồi”.

Tôi nhìn cô ấy, không biết nên phản ứng thế nào cho phải, muốn nói một câu gì đó nhưng trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

Chuyện này còn chưa từng xuất hiện trong giấc mơ của tôi, tôi chỉ có thể tưởng tượng khuôn mặt của cô ấy qua những bức ảnh, cô ấy giờ lại ngồi trước mặt tôi miệng cười mắt cười, hơn nữa lại xinh đẹp hơn tôi nghĩ rất nhiều.

Văn Cẩm nhìn tôi, thấy tôi chăm chăm nhìn không nói lời nào thì mới hỏi: “Sao vậy? Cháu bất ngờ tới vậy sao?”

Tôi gật gật đầu, thầm nhủ sao lại có chuyện như này được chứ, đây là khuôn mặt của một người phụ nữ trung niên sao, người đã từng mất tích hơn hai mươi năm trước trong một tòa cổ mộ bí hiểm dưới đảy biển, bao nhiêu năm trôi qua vẫn giữ trong lòng một bí ẩn không thể lý giải nổi khiến cho bao nhiêu con người lao theo tìm kiếm. Giờ người phụ nữ ấy đang đứng trước mặt tôi, vẻ mặt tuy lấm bùn nhưng trong ánh cưới vẫn rạng ngời tươi trẻ, ánh mắt và làn da kia quả thực còn tinh anh hơn tôi vài phần, bảo sao tôi không biết phản ứng thế nào cho hợp.

Cô ấy cười nói: “Dì thấy cháu càng lớn lại càng khôi ngô thì cũng có chút bất ngờ, mới đó mà đã hai mươi năm, lúc cháu còn đái dầm dì là người quấn tã cho cháu, khi đó cháu bé bỏng đáng yêu hơn so với bây giờ.”

Nói tới trước đây, tôi liền nhìn lại đường hầm kia, ngẫm một chút thấy cuộc đời quả là vô cùng kỳ diệu, Chú Ba của tôi trăm phương nghìn kế muốn tìm được Văn Cẩm, nhưng chỉ còn cách nhau hơn mười thước nữa mà bên kia tôi cũng không biết chú sống chết thế nào. Tôi đã gặp được cô ấy, còn được nói chuyện, được thấy vẻ đẹp của cô khi cười vô cùng quyến rũ. Nếu Chú Ba đi theo tôi thì chắc chắn chú đã gặp được Văn Cẩm rồi.

“Dì cũng xinh hơn…” tôi ấp úng nói một câu nhưng không biết bắt đầu từ đâu, “Văn Cẩm… Dì, đã lâu không gặp… Cháu thật sự không biết phải phản ứng thế nào nữa, giờ cháu bỗng dưng muốn khóc hay là để cháu khóc một lúc đã được không? Đúng rồi, còn nhiều chuyện cháu muốn hỏi dì lắm… Cháu và chú Ba rất nhớ dì… Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra – mợ nó!, Cháu đang nói cái gì vậy chứ?”

Nhìn tôi nói năng lộn xộn câu cú ấp a ấp úng, Văn Cẩm liền ra hiệu nói nhỏ xuống, cô ấy lại lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài một chút rồi mới nhẹ giọng cười, nói: “Ai nói đã lâu không gặp chứ? Trước đây không lâu chúng ta còn cùng nhau ngồi uống trà đấy thôi.”

“Uống trà?” Tôi sửng sốt nhìn Văn Cẩm, thầm nhớ lại lúc trước là nói tới lần gặp ở trong đầm lầy ư, lúc ấy có thấy cô ấy bưng chén trà nào trên tay đâu.

Chỉ thấy lúc đó Văn Cẩm lấy tay chỉnh tóc của mình rồi vắt lên đầu một vòng, làm thành kiểu tóc của người Tạng. Sau đó dùng tay áo lau bớt bùn đất trên mặt, tôi vừa thấy cả người giật bắn lên: “Chẳng phải dì là con dâu của Định Chủ Trác Mã sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Một hơi thở nhẹ nhàng thơm mát phả bên người, Lâm Vãn Vinh thoáng ngẩn ngơ, An tỷ tỷ hồ mị hiện ra trước mắt, mọi thủ đoạn của hắn đều không có đất dụng võ, An Bích Như dường như đã bắt đúng mạch môn của hắn, chỉ với nhất cử nhất động có vẻ lơ đãng kia, hay chỉ là một nụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lăng Tiếu – Quyển 21
Lăng Tiếu đã kế thừa tất cả của Hồn Phong, mà bản thân hắn vẫn còn có khả năng là Hồn Phong chuyển thế tái sinh. Cho nên đối với kẻ thù trước đây đã từng hại Hồn Tộc thì vẫn nhất định phải báo thù. Đương nhiên, hắn càng hy vọng mối thù này sẽ do hậu nhân Hồn Tộc đi báo, như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 16
Đoan Mộc Y Y buông ngọc giản trong tay rồi mỉm cười. Khí chất bất phàm kia, lại thêm nụ cười ngọt ngào giống như tiên tử, sợ rằng cho dù bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải động lòng. Sau khi Lục Thiếu Du trở lại phòng lập tức suy nghĩ về chuyện của Đoan Mộc gian tộc. Hiện tại hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân