Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 74

Diễm

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 74

Hôm sau…

Trưa học về, phụ mẹ dọn cơm ăn, mình gọi mấy lần nhưng em Uyên cứ nằm lì trên phòng chẳng xuống. Mẹ hỏi mình:

– Sao không thấy Uyên xuống ăn cơm?
– Con kêu rồi mà không thấy trả lời, chắc làm về mệt quá ngủ rồi! – Mình đáp.
– Lạ vậy! Bình thường làm về nó vẫn tỉnh như sáo mà. À, hôm nay ba mẹ về sớm, hồi 10h về đã thấy xe nó để trong nhà rồi, hình như không đi làm. Có khi nào con bé bệnh không? – Mẹ nhíu mày.

Có lẽ ẻm đang bị bia rượu uống tối qua vật, mình nghĩ thầm trong bụng, ngoài mặt vẫn bình thường.

– Chắc vậy! – Mình nhai nhồm nhoàm nói.
– Con ăn lẹ rồi lên coi nó có bị làm sao không? Mẹ hơi lo!
– Dạ… để tí con lên coi. Mà chắc không có gì đâu..
– Kiểm tra cho chắc ăn, nó lên đây một thân một mình, sống xa gia đình nữa, có gì cũng tội!

Trong mắt mẹ mình, dường như ai cũng đáng thương, tội nghiệp cả. Nhưng nghĩ cũng đúng, chị Diễm và em Uyên – hai cuộc sống, hai số phận khác nhau, lại giống nhau ở điểm gặp nhiều bất hạnh, trắc trở. So với hai cô gái này, mình sung sướng hơn rất nhiều.

– Con Uyên cũng tốt mà, sao ba thấy con thờ ơ với nó quá vậy? – Ba mình chợt lên tiếng.

Ba mình bình thường rất ít nói, nhưng việc đó không có nghĩa ba không biết gì, ngược lại ông còn sâu sắc hơn cả mẹ. Có thể gọi là “ngài biết tuốt”, có điều ba để trong lòng, chẳng nói ra thôi.

– Dạ, thì… cũng bình thường mà ba! – Tự dưng bị hỏi một câu, mình đứng hình luôn, ấp úng nói.
– Ba con nói đúng đó, mẹ thấy con Uyên đẹp gái, lại rất hiểu chuyện, có ăn học nữa. Tại nó ăn mặc hơi thoáng thôi, con đừng đánh giá qua bề ngoài. – Mẹ cũng gật gù.
– Ý… mẹ là sao? – Mình liếm môi.
– Con Uyên là cô gái tốt, nếu được… mẹ cũng muốn con và nó tìm hiểu nhau. Con nay cũng lớn rồi, đâu còn nhỏ nữa, một hai năm nữa phải lập gia đình, vậy cho bớt lông bông. – Mẹ cười cười.
– Con coi Uyên như bạn thôi, mẹ đừng nghĩ lung tung, không hay chút nào! – Mình làu bàu.

– Ờ, để tui coi anh mai mốt thế nào, giờ thì chối hay lắm!! – Mẹ nhìn mình đầy ẩn ý.

Mình ậm ừ, nuốt vội chén cơm rồi dọn bàn.

– Lên coi con bé ra sao đi, để mẹ dọn được rồi! – Mẹ kêu.
– Dạ.

Định hỏi chuyện ba mẹ thăm ngoại hôm qua ra sao rồi, nhưng thôi để khi khác cũng được. Mình lên lầu, ngó qua phòng em Uyên thấy cửa vẫn đóng kín. Mình dám chắc ẻm đang ngủ li bì, không có việc gì đâu. Nghĩ đến chuyện ẻm thổ lộ tối qua, tay mình giơ lên định gõ cửa liền rụt lại, bỏ về phòng.

Cầm đt lên xem, có tn của chị Diễm gửi khi nãy, mình bận ăn cơm dưới nhà nên không biết.

“Hồi sáng bé Uyên sốt, không đi làm nổi, mà chị phải đến tiệm không nghỉ ở nhà được. T nhớ qua thăm chừng, lấy thuốc bé Uyên uống nhen, để trên đầu tủ đó!!”

Ẻm bệnh à? Nhậu quá mà, không bệnh cũng uổng.

Mình chép miệng lắc đầu ngao ngán, bước nhẹ lại phòng ẻm gõ cửa.

– Uyên sao rồi? T vào được không? – Mình nói to.

Kêu thêm mấy lần, không nghe đáp, mình xoay nhẹ tay nắm cửa, không khóa.

Em Uyên đang nằm nghiêng, xoay mặt vào trong, trên người phủ lớp chăn mỏng.

Mình đi nhè nhẹ lại gần, gõ vào thành giường để đánh thức ẻm.

– Uyên đỡ chưa?

Vẫn không trả lời, mình đành leo lên giường, nắm vai ẻm xoay nhẹ nhàng ra ngoài.

Mắt em Uyên đang mở to, làm mình hết hồn. Hóa ra nãy giờ ẻm vẫn thức nhưng không thèm lên tiếng.

– Làm gì kêu hoài cứ im re vậy? – Mình trừng mắt.

Ẻm nhìn mình thom lom nhưng vẫn im re, cứ như bị đứt dây nói lòi dây câm.

“Bệnh nên chứng đây mà!” – Mình thở dài, đưa tay sờ trán ẻm, nóng hầm hập như bếp lò.

– Uyên ăn gì chưa? – Mình hỏi.
– …
– Chứng quá!!! Không nói chuyện T đi ra đó! – Mình cau mặt.

Em Uyên liếc mình một cái sắc hơn dao cạo, quay vô trong, trùm chăn kín mít.

Bực lắm rồi, không lẽ mình đi ra luôn, bỏ mặc ẻm chứ. Mà thấy không nỡ, hơn nữa cũng lo, sợ ẻm bệnh nặng khổ nữa.

Mình giật mạnh cái chăn ra, ẻm lại lấy cái gối che lên mặt.

Mình không nói gì nữa, về phòng thay đồ chạy ra ngoài mua cho em Uyên bọc cháo. Nhà mình không khí không tốt hay sao thế nhỉ, hết chị Diễm giờ lại đến ẻm bệnh, rõ khổ.

Đổ cháo ra tô, mình đem lên phòng. Em Uyên lại đang trùm chăn kín từ đầu đến chân, quái dị thật.

– Dậy ăn cháo đi rồi uống thuốc! – Mình giật chăn ra.

Hai tay ẻm đang che mặt, nhưng mình thấy nước mắt chảy tràn ra hai bên má. Em Uyên mạnh mẽ mình biết, giờ như con sâu bệnh, người mềm nhũn…

– Nhức đầu lắm hả? Ăn cháo đi rồi uống thuốc mới mau hết được! – Mình nhẹ giọng.

Thấy ẻm vẫn nằm yên, lồng ngực phập phồng thở nặng nhọc, mình kéo ngồi dậy.

– Há miệng ra, ăn giùm cái đi! – Mình múc muỗng cháo, kê chạm vào môi ẻm.

Ẻm ngồi thừ người nhìn mình, mắt còn ướt đẫm, nhưng miệng vẫn mím chặt.

– Giờ ăn không, mỏi tay lắm rồi à!! Đừng chọc T nổi khùng lên nhen!! – Mình trợn mắt lớn hết cỡ, gầm gừ.

Có hiệu quả ngay, em Uyên chậm chạp ngậm muỗng cháo.

– Ngon không? – Mình hỏi.

Ẻm lại im re nhìn mình.

– Thôi, không nói chuyện cũng được, ăn cháo lẹ đi!

Cứ thế, mình đút cháo, ẻm ăn. Từ đầu đến cuối chẳng thèm nói tiếng nào, cứ như biến thành người khác vậy. Em Uyên mưa nắng thất thường quá, mình cũng chả biết đâu mà lần, cố đút cho xong, lấy thuốc ẻm uống rồi về phòng ngủ.

– T… coi thường Uyên lắm phải không? – Đang loay hoay lấy thuốc, ẻm chợt hỏi, giọng khản đặc vì bệnh.
– Tự nhiên hỏi vậy là sao? – Mình ngơ ngác.
– Trả lời Uyên đi!
– Không có, mắc gì coi thường Uyên?
– Thật không?
– Thật.

– Uống thuốc nè! – Mình đưa ly nước với mấy viên thuốc trị cảm sốt cho ẻm.
– Bữa nay làm gì tốt với Uyên vậy? – Ẻm nhìn mình hơi lạ.
– Bạn bè mà, không lẽ bỏ mặc Uyên? Uống đi, nói nhảm hoài!
– Có lo cho Uyên chút nào không? – Ẻm lại hỏi, vẫn chưa chịu uống thuốc.
– Zzz… uống lẹ đi!!

– Không nói không uống! – Ẻm ném thuốc với ly nước lên bàn.
– Sao nay Uyên chứng vậy hả? – Mình nghiến răng nghiến lợi.
– Chứng nào giờ rồi, mới biết hả? – Ẻm cười khẽ, lại nằm xuống quay vào trong.
– Uống thuốc đi, không uống sao khỏi bệnh được? Muốn chết hả?
– Đang muốn chết đây!!!

Mình thèm bỏ đi cho rồi, nhưng không hiểu sao chẳng thể vô tình vậy được. Tiếp tục lọ mọ gom thuốc cầm lại đưa ẻm.

– Uống đi, T còn về phòng ngủ nữa, buồn ngủ lắm rồi!!
– Về đi, chút Uyên uống.

Mình biết mình mà về phòng, bảo đảm con ngựa chứng này chẳng thèm đụng tới thuốc đâu. Hôm nay lại chơi trò nhõng nhẽo nữa, oải thật. Ẻm nhiều lúc còn nhão hơn cả chị Diễm. T_T

– Ừ, T lo cho Uyên, được chưa? Uống giùm cái đi cô nương!! – Mình khổ sở lắc đầu.

Em Uyên ngồi dậy, ngoan ngoãn uống hết nắm thuốc. Mới hôm qua còn tươi tỉnh, giờ nhìn như con gà cúm sắp chết, cú rủ chẳng chút mùa xuân.

– Nằm nghỉ tiếp đi, T ngủ đó! – Mình đứng lên.
– Buồn quá!! Ngồi chơi chút đi! – Ẻm cắn môi.
– Uyên nghỉ đi cho khỏe!
– Một chút thôi…

Không biết sao mình chẳng từ chối được, lại ngồi xuống.

– Đêm qua… Uyên làm T khó chịu hả? – Khá lâu, ẻm rụt rè hỏi.
– Không đến mức vậy! – Mình lắc đầu.
– Xin lỗi, Uyên uống hơi nhiều nên không kiểm soát được lời nói…
– Không có gì đâu, đừng nghĩ tới nữa.
– Ừm… nhưng mà những gì Uyên nói, đều là sự thật, không phải rượu nói đâu! – Ẻm nhìn mình.

Mình thật sự đau đầu mỗi khi em Uyên muốn nói chuyện nghiêm túc. Thà ẻm cứ cà rỡn như mọi lần, mình còn dễ chịu hơn. Nhưng tránh né mãi cũng không phải cách hay, có lẽ mình nên nói thẳng thắn cùng ẻm cho xong.

– Uyên nghe T nói đây. Uyên vừa mới chia tay thằng Khang được hơn 1 tháng thôi, T biết Uyên còn yêu nó rất nhiều, hận thì hận nhưng vẫn yêu, đúng chứ? – Mình nghiêm mặt nhìn ẻm.
– T nói tiếp đi! – Em Uyên không tỏ thái độ gì.
– Uyên đang buồn, cần một người chia sẻ và lấp vào khoảng trống. T là người Uyên chọn, tất cả chỉ là ngộ nhận thôi. Uyên yêu Khang và chẳng thích gì T cả! Uyên đừng tự lừa gạt bản thân làm gì nữa, chỉ khổ mình khổ người thôi! Hai tuần chẳng thể nào so với 4, 5 năm được hết, ok? – Mình làm một tràng.
– Nói xong chưa?
– Rồi.

– Uyên chẳng còn chút tình cảm nào với nó cả, đó là sự thật. T theo đạo cũng biết chẳng ai dám thề dối, T không tin Uyên sẵn sàng thề độc. Muốn không? – Ẻm cười nửa miệng.
– Thôi, không cần. – Mình lắc đầu.
– Uyên dám yêu dám hận, nếu còn yêu nó dù chỉ một chút, Uyên sẽ tha thứ và quay lại với nó, không có chuyện bỏ lên đây đâu. Từ lúc phát hiện ra chuyện đó, trong lòng Uyên nó đã chết rồi, chẳng còn tồn tại nữa.

Ngưng một lúc, ẻm nói tiếp, ánh mắt sáng quắc chẳng chút ngại ngần soi thẳng vào mắt mình.

– Uyên thích T, đó cũng là sự thật!
– Mới biết nhau có hai tuần thôi! – Mình tỏ vẻ không tin.
– Hai tuần thì sao chứ? Hai tuần của Uyên và T còn hơn cả năm trời của người khác. Ở cùng nhà, sáng mở mắt đã gặp, đi ra gặp, đi vô gặp, tối ngủ cũng gặp, đó là hai tuần sao???
– …
– Còn gì để nghi ngờ nữa không? – Ẻm vẫn nhìn mình.
– T đâu có gì để Uyên thích! Tiền không có, sự nghiệp không có, ngoại hình bình thường, tính tình thô lỗ cộc cằn, lại chả có Audi… – Mình nhăn nhó.
– Thích một người cần lý do sao? – Ẻm lặp lại câu nói tối qua.

Mình hết biết nói gì nữa, ngồi ngẩn ra. Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu, có lí do rồi.

– Uyên nói hết yêu thằng Khang, vậy tối qua đứa nào khóc lúc T chở về? Rồi khi nãy khóc nữa, rõ ràng còn nhớ nó! – Mình cười hớn hở.
– Khóc vì T thôi. – Ẻm lắc đầu.
– Hai tuần không thể nào tình cảm đủ lớn để khóc vì người khác! – Mình cười to.
– Đúng. Uyên khóc không phải vì không có được T, mà vì tủi thân, vì đau khổ tại sao ông trời lại bất công với Uyên đến vậy! Lần thứ hai Uyên thích một thằng con trai, nhưng không thể nào có được… mỗi ngày phải chứng kiến người ta vui vẻ với nhau, lo lắng cho nhau, mình ngồi một chỗ… cố gượng cười che giấu… T là Uyên, T có khóc không? – Ẻm mím môi.

– Đó là ghen tỵ thôi, con gái ai cũng vậy, chả phải tình cảm gì đâu! – Mình bóp trán, đầu đau rồi.
– Nếu người đối tốt với chị Diễm gấp trăm, gấp ngàn lần, không phải T mà là thằng đàn ông nào đó giàu có, đẹp trai nhất thế giới, Uyên chẳng thèm ghen tỵ! – Ẻm cười tự giễu.
– Cứ cho những gì Uyên nói là đúng, thì sao? T yêu chị Diễm, Uyên dù muốn hay không cũng không thể nào chen vào được. Vậy nói để làm gì, được gì?

– Uyên chẳng hiểu nữa… biết là vậy… nhưng giữ trong lòng Uyên không chịu nổi… – Ẻm ngập ngừng thật lâu.
– Uyên ngủ đi cho mau khỏi bệnh, T cũng về ngủ!

Mình đứng dậy, đi thật nhanh về phòng. Tim bỗng đập nhanh hơn, chả hiểu được mình nữa rồi. Nói mình trốn tránh, mình không dám đối diện với sự thật cũng được. Mình yêu chị Diễm nhưng lại thấy hơi xao động trước em Uyên, mình thật tệ hại. Không phải vì cái bề ngoài gợi cảm xinh đẹp kia, cũng chẳng phải vì gia tài kếch sù nhà ẻm, mà ở em Uyên có điều gì đó cuốn hút mình, thật khó để cưỡng lại. Nhưng mình sẽ chung thủy với chị, nhất định không gây ra lỗi lầm gì. Có ai chưa từng say nắng? Mình còn chưa đến mức độ đó, chỉ là một phút xao lòng thôi, mình sẽ vượt qua.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2017 08:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Diễm Hân và bố chồng
Thân Hình Quyến Rũ Của Nàng Dâu Sau khi ông Khải Định suy nghĩ, tự nhủ với bản thân ông về những hành động của mình với cô con dâu Diễm Hân và Thanh Tuấn con trai ông. Ông cảm thấy bản thân mình quá hèn hạ và đốn mạc, với nhân cách là một người bố ruột, một người bố chồng mà sao ông...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu
Chinh phục - Tác giả Than chì
Thời gian cứ thế dần trôi, đã là nửa đêm, trong công ty giờ này chỉ còn mỗi phòng tôi còn sáng đèn. Tôi cố gắng thu xếp công việc nhanh nhất có thể, khoác đại chiếc áo vest, tôi đi xuống tầng dưới, tự pha lấy một ly cà phê nóng. À không, hai chứ. Mai vẫn còn ở trên đó mà. Tôi không nghĩ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Vừa gọi điện vừa làm tình
Nữ diễn viên - Tác giả 69deluxe
Ba ngày sau, từ sáng sớm mây đen đã phủ kín bầu trời, mưa lất phất khác thường như khóc thương một người con tài hoa về với đất. Từng dòng người đông nghịt nối đuôi nhau sau một chiếc xe tan phủ kín vòng hoa, chậm rãi tiến vào Nghĩa trang thành phố. Khung ảnh Hào Nam đung đưa trước mũi xe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ công khai Đụ tập thể Đụ thư ký Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex bạo dâm Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân