Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 108

Dục Uyển

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 108

Thứ sáu – tuần sau.

Sinh nhật của Kỉ công chúa luôn là một sự kiến lớn nhất từ trước giờ ở Hán Trì, với thân phận của Kỉ lão nên người đến tham dự đều là đại nhân vật tầm cỡ trong giới chính trị. Số lượng người đến cũng đông không đếm xuể, hàng tá chiếc xe hơi sang trọng đang xếp dài trước cổng lớn, ánh sáng sang hoa lộng lẫy, những cặp đôi đang sóng bước bên nhau.

Nhờ vào tài trang điểm khéo léo của mẹ Tiêu, đã phù phép cho một nàng lọ lem xấu xí trở thành nữ hoàng của buổi tiệc. Dục Uyển vừa bước vào đã thu hút hết tất cả ánh mắt của mọi người xung quanh, không ai còn nhận ra cô chính là Hoắc Dục Uyển, tiếng xấu lẫy lừng.

“Đó là vị thiên kiêm của nhà nào vậy… thật xinh đẹp”

“Là người nào…”

“Vị tiểu thư đứng bênh cạnh Hoắc Luật, có biết là ai không… thật sự quá sức xinh đẹp”

Dáng người cao gầy như người mẫu, với chiếc đầm dạ hội màu đen ôm sát từ đầu đến chân, mỗi bước đi đều uyển chuyển lay động lòng người. Khi cô lướt qua người họ, đàn ông phía sau thì không rời mắt vì tấm lưng trắng mịn không không tì với, chiếc eo và cặp mông gợi cảm của Dục Uyển, còn kẻ ở phía trước thì lại điêu đứng vì cặp ngực căng tròn. Mặt dù là không chút hở hang ở trước ngực, nhưng chỉ cần nhìn qua khe rãnh ở giữa và độ cao đáng ngưỡng mộ đó thì cũng đoán ra đằng sau võ bọc đó, thứ vũ khí đó có sức hủy diệt lớn cỡ nào.

Hoắc Luật dẫn cô theo, vì muốn cô trở thành bạn nhảy của hắn. Dục Uyển không biết nên mặc gì thì chị Mạn Ni lại chủ động mang bộ đồ dạ hội này đến phòng cho cô. Nhưng có phải nó quá hở hang hay là không, tại sao mọi người lại nhìn cô như vậy, hay là họ đã phát hiện ra…

Dục Uyển mang chút mặt cảm tự tin về khuôn mặt mình, trước đây cô không đặt nặng đến nó. Đã lỡ xuyên qua với cái bộ mặt xấu xí này thì cô cũng chỉ có thể học cam chịu, nhưng từ lúc biết mình yêu Hoắc Luật thì cô lại để ý nhiều hơn. Luật không nói ra suy nghĩ của anh ấy nên cô không biết thật tâm Luật có chê cô xấu xí hay là không, nhưng cô không muốn Luật phải xấu hổ khi đứng bên cạnh cô, cũng không muốn nghe mọi người cười nhạo anh ấy.

Cho nên sau khi nhận được lời mời, Dục Uyển đã đến gõ cửa phòng mẹ Tiêu. Đây là lần đầu tiên, cô chủ động đến tìm mẹ Tiêu giúp cô trang điểm, giấu đi cái bớt đỏ trên mặt mình. Cô không muốn ai nhìn thấy nó.

“Luật! Có phải em rất kỳ quái, sao mọi người đều nhìn vào em”

Hoắc Luật không ngờ lúc Dục Uyển trang điểm lên lại xinh đẹp đến lay động lòng người như vậy, khi cô từ trong phòng bước ra với bộ lể phục dạ hội của chị Mạn Ni, hắn chỉ muốn đẩy ngược cô vào phòng và ăn sạch. Đã rất lâu từ lúc họ từ trên Đảo Không Tên trở về thì hắn và cô đã không gần gũi, hắn nhớ đến thân thể mềm mại và mùi hương quyến rũ đó trên người Dục Uyển, chỉ nghĩ thôi thì cả người hắn lại nóng rực.

“Có biết tại sao mọi người lại nhìn em không” Hoắc Luật lên tiếng.

“…” Dục Uyển thành thật lắc đầu.

Hắn vòng tay qua eo của Dục Uyển, kéo cô lại gần rồi kề tai nói nhỏ. Dục Uyển rất chờ đợi hắn sẽ nói ra một cái điều gì đó thật ghê gớm, thì nào ngờ…

“Tối nay đừng khóa cửa phòng, anh sẽ đến phòng em…”

“Anh…” Dục Uyển ấm ức đẩy hắn ra, cô đang trong trạng thái căng thẳng, thì hắn còn có tâm trạng trêu đùa cô.

Nhìn bộ dạng xấu hổ lại tức giận của cô, Hoắc Luật lại không nhịn được cười. Những lúc như vậy Dục Uyển lại cực đáng yếu, khiến hắn không thể không thích cô.

Hoắc Mạn Ni đi phía trước, cũng vô cùng lộng lẫy trong một chiếc đầm cúp ngực dạ hội màu trắng tinh khiết, vừa sang trọng lại quý phái, tóc vấn cao, và sợi dây chuyền kim cương sáng chói trên chiếc cổ càng khiến cho cô thêm kiêu sa đài các. Nhưng…

“Không phải là Hoắc Mạn Ni sao… nghe nói cô ta bị Tống gia đuổi ra khỏi cửa”

“Đúng là số mệnh xui xẻo, tôi nghe nói chồng của cô ta còn hôn mê trong bệnh viện”

Nếu Dục Uyển nhận được những lời khen, thì trái lại Hoắc Mạn Ni lại nhận được những lời tai tiếng dèm pha của mọi người. Họ quá quan tâm vào chuyện nhà của Mạn Ni.

“Nghe đồn cô ta trước đây là cô nhi, nhưng số mệnh không tốt nên khắc chết cha mẹ mình… bây giờ lại đến Tống thiếu”

“Hai người họ cũng chỉ mới cưới nhau… thật là đúng, không đến phiên chúng ta không tin vào số mệnh”

“Những người đàn ông bên cạnh cô ta nhất định không có kết quả tốt… các người còn nhớ Dương thiếu, trước đây họ không phải là người yêu của nhau sao… bây giờ hắn cũng đang nằm trên giường”

“Tôi tưởng đó chỉ là tin đồn… Mạn Ni từng là người yêu của Dương Phàm, thật không”

“Thật 100%…”

Hoắc Mạn Ni đang đứng yên giữa một tâm bão của mọi người, những lời lẽ chói tai từ bốn phía, khiến cô không dám bước tiếp chỉ có thể đứng yên, hoặc là quay đầu trở về. Cô đã không muốn đến đây, nhưng chị em tốt Kỉ Quân lại cứ nằng nặc bảo cô đi. Hoắc Mạn Ni bắt đầu thấy hối hận.

Bước chân của cô bất giá tự động lùi lại, cho tứ lúc một cánh tay đặt ngang qua eo của cô ngăn lại.

“Luật…” Cô biết người luôn đứng ra bảo về mình chỉ có mỗi Hoắc Luật.

“Đừng sợ! Chị không cần để ý đến lời của họ” Người bị chửi là Hoắc Mạn Ni, mà người nghe đau lòng lại là Hoắc Luật.

“Đi theo em… em sẽ cùng chị đi vào trong” Hắn nắm lấy tay của Mạn Ni, hai người sóng bước bên nhau như một đôi kim đồng ngọc nữ.

Dục Uyển lại bị bỏ rơi, chỉ cần liên quan đến Mạn Ni, thì Hoắc Luật đã không còn biết quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Bao gồm cả cô.

“Đi thôi! Muốn đứng đây cho người ta ngắm mãi sao” Hoắc Phi bước tới trước, vẽ mặt vô tâm nhưng lời nói thì hằng hộc và hành động lại càng khó chịu, hắn nắm lấy cánh tay của Dục Uyển lôi đi.

“Ai chứ…” Là ai đang ngắm cô, lúc Dục Uyển nhìn sang xung quanh thì những nụ cười ám muội, những cái nâng ly từ xa và những ánh mắt nóng rực đang đổ dồn về phía cô. Mặt kệ có Hoắc Phi bên cạnh, những gã đàn ông khác vẫn phóng điện tới tấp cho Dục Uyển.

“Lần sau đừng có ăn mặc hở hang như vậy nữa…” Hoắc Phi khó chịu, cởi áo khoác của hắn ra, rồi khoác vào người của Dục Uyển.

Thiết kế của chiếc váy dạ hội này đẹp nhất chính là phần hở ở sau lưng, nhưng Hoắc Phi lại cố tình lấy áo khoác che đi. Cũng không còn tấm lưng trắng nõn nà để cho họ ngắm. Nhiều gã thất vọng mà xoay mặt đi chỗ khác.

Buổi tiệc chỉ vừa mới bắt đầu, những nhân vật chính cũng chưa ai xuất hiện. Nhưng sự xuất hiện của anh em họ Hoắc cũng đã trở thành trung tâm, không ít người đến vây quanh bợ đỡ họ. Còn có các vị thiên kim xinh đẹp đến bắt chuyện làm quen.

Mạn Ni và Dục Uyển đều bị bỏ lơ. Có một vài gã còn chủ động đến làm quen và nói chuyện với Dục Uyển, nhìn thấy nụ cười xã giao của Dục Uyển giành cho bọn công tử xung quanh. Mạn Ni cảm thấy có chút ghen tị, hào quang đều phủ hết lên người của Dục Uyển.

Tất cả đàn ông đều bị lừa gạt bởi vẻ mặt đẹp giả tạo đó, bao gồm Hoắc Luật cũng mê mệt vì nó. Nếu như họ biết khuôn mặt thật sự được ngụy trang dưới lớp son phấn đó thật sự ra sao, không biết có hoảng sợ không.

Lúc này Mạn Ni đã có chút say nên không thể kiểm soát được hành động cũng như những suy nghĩ của mình, mặc cho cảm xúc bộc phát, cô cầm ly rượu đi đến trước mặt Dục Uyển, có ý muốn nâng ly mời. Nhưng thật ra là muốn hất vào mặt của Dục Uyển, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp giả tạo đó biến mất, tất cả mọi người sẽ nhìn ra, vị thiên kim xinh đẹp mà họ đang ca ngợi, chính là một đứa xấu xí.

Nhưng Hoắc Mạn Ni vì có chút say nên bước đi hơi loạng choạng, vừa tới gần Dục Uyển, chưa nâng ly lên đã trượt ngã xuống hồ bơi bên dưới. Dục Uyển đưa tay ra đỡ lấy, không ngờ cũng bị kéo xuống cùng.

“Tủm… tủm… m…”

Cả đám đông quan khách đều hoảng loạn la ầm lên.

“A. A… Có người rơi xuống nước…”

Nhìn Mạn Ni đang vùng vẫy trong nước, Dục Uyển mới nhớ ra Mạn Ni không biết bơi. Nên lập tức bơi đến kéo Mạn Ni lên. Nhưng khi tay cô vừa chạm vào người của Mạn Ni lại bị đẩy ra. Chị ta không muốn được cô cứu, hay là do cô quá đa nghi nhạy cảm, đó đơn thuần chỉ là hành động vùng vẫy sợ hãi của một người khi vừa bị rơi xuống nước.

“Tủm… mm…”

Nhưng khi Hoắc Luật vừa xuất hiện, thì Mạn Ni đã chọn cách nắm lấy tay hắn.

Từ lúc hắn nhảy xuống nước cho đến lúc kéo được Mạn Ni lên bờ, vẫn chưa hề nhìn đến Dục Uyển dù chỉ là một lần, cũng không biết, hắn có quan tâm đến Dục Uyển vẫn còn đang ở dưới nước chưa lên bờ hay là không.

Mặc dù cả hai cùng rơi xuống nước, nhưng người Hoắc Luật quan tâm chỉ có mỗi chị Mạn Ni. Cô cảm thấy có chút tủi thân. Dù có đau lòng hơn, cô cũng phải lên bờ không thể cứ ở dưới nước mãi.

Lên bờ rồi, lại phải chứng kiến cảnh Hoắc Luật đang hốt hoảng vì người ta.

“Chị Mạn Ni… chị có sao không”

“Ực… ưc…”

Bởi vì mới rơi xuống nên uống nước cũng không nhiều, không có gì là nghiêm trọng. Mạn Ni chỉ ho sặc sụa vài tiếng, sau khi nôn hết nước trong người ra đã tỉnh lại.

“Chị… không sao…”

Nghe thấy câu này của Hoắc Mạn Ni, Hoắc Luật đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Hắn mỉm cười, nhưng rồi…

“Là ai đây… không thể nào nhận ra”

“Một đại mỹ nhân từ dưới nước bước lên, lại trở thành quỷ dạ xoa sao”

“Thật là xấu xí… có phải là cùng một người khi nãy không…”

Khi Dục Uyển vừa rời khỏi hồ bơi thì tất cả mọi người trong buổi tiệc đều mở to mắt và há miệng hết cỡ, vì họ quá sốc. Dục Uyển bây giờ lại trở thành trung tâm của mọi lời bàn tán.

Tại sao lọ lem cũng phải đợi tới 12h giờ đêm, mới trở về nguyên dạng. Còn cô ngay cả một tiếng đồng hồ cũng không thể được.

Dục Uyển tóc tai rũ rượu, cả người thì nhếch nhác. Nhưng đều mà mọi người đang bàn tán là vết bớt trên mặt cô, mà mẹ Tiêu đã cố gắng giấu đi hiện tại đã bị bại lộ. Có phải cô quá tham lam, vì muốn xuất hiện bên cạnh Luật, nên không biết thân biết phận của mình. Đây chính là điều cô đáng nhận.

Một đại hội vạch mặt chính thức bắt đầu…

“A… A… Mình đã nhận ra cô ta là ai rồi… cô ta chính là Hoắc Dục Uyển” Một người trong đám đông hét lên.

“Hoắc Dục Uyển… có phải là người đã bị Bạch thiếu gia từ hôn…” Người bên cạnh lên tiếng.

“Vậy còn người trong đoạn video clip với Thanh thiếu… là gì ta… a… a… kẻ thèm khát được hôn, cũng là cô ta sao” Người kế bên cũng lên tiếng.

“Mình cũng có nghe nhiều về Hoắc Dục Uyển này, cô ta còn có một cái biệt danh khác là… Đệ nhất dâm nữ, chuyện đó có đúng không” Người phía sau cũng lên tiếng.

“Suýt nữa mọi người đã bị lừa, tại sao có thể dối trá như vậy…” Tất cả mọi người cùng lên tiếng.

Bao nhiêu lời lẽ nhục mạ đều đổ hết xuống đầu của Dục Uyển, trước giờ cô không bận tâm người khác nghĩ gì, nhưng lúc này tại sao đôi chân không thể nào nhúc nhích được. Luật đang nhìn vào cô, có phải hắn đang xấu hổ vì cô, cô đã khiến hắn mất hết mặt mũi, Luật có phải cũng đang khinh thường chán ghét cô như mọi người.

Đó là tất cả những gì Dục Uyển đang nghĩ, mọi thứ chỉ xoay quanh Hoắc Luật, người bên ngoài nói gì cô lại không quan tâm.

Nghe thấy những lời chỉ trích của mọi người giành cho Dục Uyển, Hoắc Luật cũng rất đau lòng. Hắn muốn bước tới, ôm lấy bờ vai gầy đang run rẩy của Dục Uyển, dẫn cô rời khỏi đây. Dục Uyển không đáng để phải nhận những lời lẽ khó nghe như vậy. Nhưng khi hắn vừa nhích người đứng dậy, thì Hoắc Mạn Ni lại nắm chặt lấy cánh tay của hắn.

“Luật! Chị… chị… cảm thấy…”

“Rầm… m…”

Chưa nói xong thì Mạn Ni đã ngã vào người của Hoắc Luật. Thật là trùng hợp khi mà cô ta lại chọn ngay lúc này để ngất xỉu.

“Chị Mạn Ni… chị Mạn Ni…” Hoắc Luật hốt hoảng hét lên, khi nhìn thấy Hoắc Mạn Ni bất tỉnh, hắn bồng lấy cô rời khỏi bữa tiệc.

“Cộp… Cộp…”

Hoắc Luật như một cơn cuồng phong, lướt nhanh qua người của Dục Uyển mà không hề ngó nhìn đến, giờ phút ôm Mạn Ni trong lòng, hắn lại quên mất Dục Uyển. Để một mình cô trơ trội đứng đó, hứng chịu tất cả sự cười nhạo chế giễu của mọi người. Lần này là đau thật, tại sao cô tim cô nhói đau đến như vậy.

Dục Uyển cảm nhận được bản thân ngày càng bánh bèo vô dụng, tại sao ngay lúc này cô lại khóc. Luật không quan tâm cô thì đã sao, tại sao cô lại ủy mị như vậy, trước đây không có hắn, cô có yếu đuối như vậy đâu.

“Tại sao lại phải khóc, mày đã làm gì sai sao…”

Một cánh tay dù không rắn rõi cứng cáp như Hoắc Luật, nhưng khi kéo cô vào người hắn, vẫn đủ tạo cho cô một cảm giác an toàn.

“Phi…”

Cô ươn ướt nước mắt nhìn hắn, tại sao lúc này hắn lại khiến cô cảm động đến như vậy, hắn xuất hiện như một bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết, đến giải vây cho cô.

“Chỗ này thật tẻ nhạt, tao dẫn mày đến một chỗ còn vui hơn… đi thôi” Hoắc Phi vòng tay qua người Dục Uyển kéo đi, rời khỏi Kỉ gia.

Mặc dù buổi tiệc giờ mới chỉ bắt đầu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quả chanh ngọt của tôi - Tác giả Salucci Morphin
Băn khoăn và suy nghĩ, nhưng như thế vẫn chưa đủ! “Mẹ đâu có ở với em được hoài, em biết chứ?” Những gì tôi nghe thấy được là “Mẹ không phải là của mày, không còn là của mày, không là gì của mày nữa rồi.” “Chị Thanh là mẹ của em! Mẹ là của em.” Tôi như một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Truyện 18+
Trò chơi cuckold
Đã 3 tháng trôi qua kể từ đêm sinh nhật “kinh hoàng” ấy. Cho đến giờ, Bảo vẫn nhớ như in hình ảnh trần trụi và dâm đãng ấy của Hoa. Đã bao lần cậu mơ mộng đến việc mang Hoa lên giường, thế nhưng có đánh chết cậu cũng không giờ bây giờ Hoa đang thật sự đang quằn quại ở đó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện NTR Truyện sex cuckold
Chị tôi
Thức dậy vào lúc 11 rưỡi, khi bên ngoài ánh nắng đã chói chang, tôi thấy bụng mình cồn cào, còn chị vẫn đang ngủ say sưa, lật chiếc chăn mỏng, bước chân xuống đất, vô tình tôi nhìn thấy mấy giọt máu khô dưới mặt ga trải giường, tôi hiểu rằng tôi là người đàn ông đầu tiên của chị và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân