Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 4 » Phần 99

Đường Môn - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 99

Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây tràn đầy vẻ tán thưởng: “Có thể tìm ra huyền bí thật sự của ánh sáng Hải Thần nhanh như vậy, cũng không uổng phí Hải Thần đại nhân ban tặng cho các ngươi khảo nghiệm cao cấp.”

Nghe thấy lời khen ngợi của vị tối cường giả trên Hải Thần đảo, mọi người nhất thời hiểu được suy đoán của Đường Tam là hoàn toàn chính xác.

“Không dám nhận lời khen ngợi của tiền bối. Nhưng ta tin, chúng ta nhất định có thể hoàn thành được khảo nghiệm của Hải Thần đại nhân.” Giọng nói của Đường Tam không kiêu ngạo không siểm nịnh mà tràn ngập kiên định.

Ba Tái Tây hướng bọn họ gật gật đầu, nói: “Chỉ có bản thân các ngươi mới có thể tự giúp cho chính mình, đây là lần duy nhất ta gợi ý cho các ngươi. Đương nhiên, nếu như ngươi đoán sai, ta cũng sẽ không khẳng định suy đoán của ngươi. Khảo nghiệm sau mỗi lần đều thêm khó khăn hơn. Các ngươi cần nỗ lực nhiều hơn nữa.”

“Đa tạ tiền bối. Chỉ là, có thể phiền toái tiền bối một việc không?” Đường Tam hướng Ba Tái Tây nói.

“Ngươi nói đi. Chỉ cần không quan hệ đến khảo nghiệm mà các ngươi phải nhận, ta sẽ tận khả năng thỏa mãn ngươi.” Ba Tái Tây sóng mắt lưu chuyển, Sử Lai Khắc thất quái lần đầu tiên phát hiện, thì hơi thở tôn quý cũng làm cho người ta thấy áp lực. Đối bọn họ mà nói, Hải Thần Đấu La trước mắt cũng giống như biển khơi, đều nhìn không thấu.

Đường Tam nói: “Ta hi vọng ngài có thể cho người cung cấp cho chúng ta một ít thực phẩm cùng nước uống. Nước cần nóng một chút, ngài thấy đấy.” Vừa nói hắn vừa chỉ vào mình, lại chỉ chỉ đồng bọn. Y phục trên người họ chỉ có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung, Hải Thần đảo bốn mùa như xuân, không giống bên ngoài. Bọn họ leo bậc thềm xuyên qua Hải Thần ánh sáng, y phục mỗi người đều bị mồ hôi thấm ướt. Mặc dù đều có quần áo để thay đổi, nhưng nếu không đủ nước tắm rửa cùng giặt quần áo, có lẽ không bao lâu trên người sẽ bốc mùi.

“Nếu có đủ thực phẩm cùng nước trong, chúng ta sẽ ở tại chỗ này tiếp tục tu luyện. Để tránh chậm trễ thời gian một năm quý báu.”

Ba Tái Tây có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam, nói: “Các ngươi chuẩn bị ở chỗ này?”

Đường Tam trực tiếp thay mọi người tác chủ: “Một năm này mỗi một phân, một miểu (“phân ” là phút và “miểu ” là giây đồng hồ) đối với chúng ta mà nói đều cực kỳ trọng yếu. Tiền bối, xin ngài thành toàn.”

Ba Tái Tây mỉm cười. Nói: “Được rồi. Ta sẽ phân phó người chuẩn bị cho các ngươi. Nga, đúng rồi, nước biển trong Hoàn Hình Hải trước mặt các ngươi có độ muối thấp. Hơn nữa cực kỳ sạch sẽ, dùng để vệ sinh thân thể là hoàn toàn có thể.” Đường Tam mừng rỡ, không cần hắn nói, mọi người đã đồng loạt hướng Ba Tái Tây hành lễ cám ơn.

Ánh mắt Ba Tái Tây từ trên người Đường Tam xẹt qua, dừng ở trên người Mã Hồng Tuấn: “Ta đến gặp các ngươi. Kỳ thật chủ yếu là vì hắn.”

Mã Hồng Tuấn sửng sốt một chút. Chỉ vào mũi mình nói: “Vì ta? Điều này…” Cũng không biết Mập Mạp nghĩ thế nào. Trực tiếp nói: “Tiền bối, ngài quả thật rất đẹp, bất quá lòng ta đã có người khác rồi.”

Cho dù là cường giả như Hải Thần Đấu La, cũng bị hắn nói làm cho sửng sốt. Ngay sau đó, trên khuôn mặt cao quý của Ba Tái Tây xuất hiện một chút ửng đỏ: “Tiểu tử béo. Ngươi nói bậy bạ gì đó. Ta làm tằng tổ mẫu ngươi còn thừa đấy, đáng đánh.” Vừa nói. Chỉ thấy ống tay áo nàng nhẹ động, thân thể Mã Hồng Tuấn đã giống như quả bóng da bay ra ngoài. Trực tiếp rơi xuống Hoàn Hình Hải.

Không đợi Sử Lai Khắc thất quái phản ứng, tay phải Ba Tái Tây lại huy động, thân thể Mập Mạp từ Hoàn Hình Hải bay ra, một lần nữa dừng ở vị trí hắn lúc trước, không có mảy may sai lệch.

“Đầy đầu những suy nghĩ vớ vẩn, cho ngươi ngấm trong nước sạch cho tỉnh.”

Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Ba Tái Tây thi triển thực lực, làm bọn họ kinh hãi là từ khi Mập Mạp bị bay ra ngoài đến kéo trở về, bọn họ không cảm nhận được một tia lý lực (lực chú ý… lực tập trung) ba động nào. Đây là thực lực của siêu cấp cường giả chín mươi chín cấp sao?

Mã Hồng Tuấn nhổ ra một ngụm nước lớn, khuông mặt khổ sở nói: “Tiền bối nãi nãi, ta sai rồi. Ngài coi như ta vừa rồi đang nói mê sảng đi.” Mập Mạp bề ngoài nhìn qua trung hậu thành thật, kỳ thật là cực kỳ thông minh. Đối mặt với đối thủ quyết không khả năng chiến thắng, hắn sẽ không dám ương ngạnh.

Ba Tái Tây tự nhiên sẽ không cùng hắn so đo, mỉm cười, nói: “Trên Hải Thần Đảo chưa bao giờ có người có dũng khí nói với ta như vậy, cũng mới mẻ. Tiểu Mập Mạp, ta đem đến cơ duyên cho ngươi. Ngươi ngồi xuống đi.” Mã Hồng Tuấn sửng sốt một chút, rồi nhìn về phía Đường Tam, Đường Tam vội vàng hướng hắn gật đầu, ra hiệu cho hắn làm theo. Nếu Ba Tái Tây muốn đối phó với bọn họ, tùy tiện giơ tay cũng có thể làm bọn hắn hôi phi yên diệt. Có gì phải lừa gạt?

Mã Hồng Tuấn lúc này mới ngồi xuống, nhưng ánh mắt cực kỳ bí mật kia của hắn vẫn bị Ba Tái Tây bắt được.

Ánh mắt thâm thúy liếc nhìn Đường Tam, nàng nâng tay phải lên, cổ tay vừa lật, lòng bàn tay hướng về phía trước, xuất ra một hạt châu màu vàng.

Hạt châu màu vàng tựa như do kim sắc thủy tinh trân quý nhất tạo thành, trong suốt không hề có tỳ vết, kỳ lạ nhất chính là, trong hạt châu, có một tầng khí màu vàng nhàn nhạt không ngừng ba động, tựa như sương mù vàng xuất hiện chung quanh thân thể bọn Đường Tam khi họ tiếp nhận áp lực ánh sáng Hải Thần.

Kim quang chợt lóe, hạt châu màu vàng kim đã bay ra ngoài, chậm rãi đi đến trên đỉnh đầu Mã Hồng Tuấn, Ba Tái Tây búng tay, một tiếng “ba” (bộp) khẽ vang lên, hạt châu bị nghiền nát trên đỉnh đầu Mập Mạp, nhất thời một cỗ sương mù màu vàng nồng đậm bay xuống, bao phủ thân thể Mã Hồng Tuấn.

Giọng nói Ba Tái Tây vang lên trong tai mỗi người: “Hễ người tiếp nhận Hải Thần đại nhân ban cho khảo hạch hắc cấp trở lên, tại lần đầu tiên đạt tới bình cảnh, đều có thể có được cơ hội một lần có được hồn hoàn thần ban. Không cần săn hồn thú, hồn hoàn thần ban sẽ cho các ngươi hồn kỹ cần thiết nhất cùng với hồn hoàn có cấp bậc ứng với khả năng thừa thụ lớn nhất. Mỗi người đều chỉ có một lần cơ hội. Tiểu Mập Mạp, cẩn thận cảm thụ đi, dùng nghị lực lớn nhất của ngươi tiếp nhận tẩy lễ của hồn hoàn thần ban, như vậy mới có thể có lợi nhất.”

“Hồn hoàn thần ban?” Đơn giản bốn chữ nhưng làm Sử Lai Khắc thất quái ánh mắt hoàn toàn trở nên ngây dại, đến cả Đường Tam cũng không ngoại lệ.

Trong đầu Đường Tam, hắn vẫn cho rằng thần kỳ thật chính là người cường đại, hoặc là một hồn sư cường đại. Trên thế giới này, làm sao lại có thần tồn tại chứ? Nhưng khi Ba Tái Tây xuất ra hồn hoàn thần ban giao cho Mã Hồng Tuấn, hắn có chút mờ mịt. Đây là thứ nhân lực có khả năng đạt tới sao? Hồn hoàn thích hợp nhất, chẳng phải nói, đạt được hồn hoàn thần ban cho này, thực lực bản thân càng mạnh lại càng có lợi sao? Ba Tái Tây như thế nào biết Mập Mạp đã đạt tới sáu mươi cấp? Là khi Mập Mạp xung kích ánh sáng Hải Thần cảm nhận được sao? Nhưng bất luận như thế nào, hồn hoàn thần ban này đối với bọn họ mà nói là một việc tốt đẹp. Bọn họ dù sao đều là lục địa hồn sư, hải hồn thú trong biển khơi cũng không phải thích hợp với bọn họ. Chỉ là đáng tiếc, mỗi người đều chỉ có một lần cơ hội.

Kim sắc quang vụ (1) đem theo sắc thái mê ly dần dần bao phủ thân thể Mã Hồng Tuấn, một vầng sáng bắt đầu xuất hiện chung quanh thân thể hắn. Đường Tam thông qua Tử Cực Ma Đồng mới có thể miễn cưỡng xuyên qua tầng ánh sáng vàng kim mông lung kia, nhìn thấy trên mặt của Mã Hồng Tuấn toát ra vẻ thống khổ.

Nếu như kim quang này có thể tạo thành hồn hoàn cho hắn. Vậy thì, biểu tình của hắn lúc này cũng là bình thường. Lúc Đường Tam lần đầu tiên vượt cấp hấp thu hồn hoàn thì bộ dạng so với hắn hiện tại còn thống khổ hơn. Khi nghĩ tới đây Đường Tam lại nhớ đến lần Tiểu Vũ thất tung, chính bởi vì Tiểu Vũ, mới có thể làm cho hắn trở nên kiên định như vậy, thừa thụ thống khổ vượt cấp hấp thu hồn hoàn của Nhân Diện Ma Chu. Cũng bắt đầu từ lúc đó, hắn mới chính thức trở nên cường đại.

Thân thể Mập Mạp dần dần run lên, run rẩy càng lúc càng mạnh. Da mặt đỏ hồng lên. Có thể tưởng tượng được sự thống khổ mà hắn phải thừa thụ lúc này kịch liệt bao nhiêu.

“Phốc” một tiếng, một ngọn lửa kim hồng sắc từ phía sau hắn cháy mạnh lên, trong nháy mắt hóa thành hình phượng hoàng thật lớn, lay động phía sau Mã Hồng Tuấn.

Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây một mực chú ý đến biểu tình của Mã Hồng Tuấn, Đường Tam thỉnh thoảng ghé mắt nhìn về phía nàng, có thể từ ánh mắt của nàng nhìn được vài phần tán thưởng. Hiển nhiên, Mập Mạp hiện tại thừa thụ thống khổ hẳn đã là cực hạn rồi. Đường Tam trong lòng mong Mập Mạp nỗ lực lên. Đã từng không chỉ một lần thử vượt cấp hấp thu hồn hoàn nên hắn biết rất rõ. Mập Mạp kiên trì thêm một giây đồng hồ, hiệu quả sau khi hấp thu hồn hoàn xong sẽ tăng thêm một phần.

Mã Hồng Tuấn thừa thụ thống khổ rất lớn, ý chí lực của hắn vốn kém hơn mọi người một chút. Nhưng từ lúc Sử Lai Khắc thất quái đoàn tụ. Hắn là người duy nhất không đạt được sáu mươi cấp hồn đế. Tuy rằng không nói ra, nhưng trên thực tế trong lòng Mập Mạp đã tự phân cao thấp. Đến vũ hồn có hoàn cảnh bất lợi nhất là Áo Tư Tạp đều có thể đột phá sáu mươi cấp, đạt được hồn đế, đỉnh cấp vũ hồn Hỏa phượng hoàng của mình vì sao lại tụt lại phía sau?

Nếu như hắn chỉ tự tu luyện mà nói, với tuổi tác hiện tại của hắn đạt được đẳng cấp như vậy đã có thể từ dùng thiên tài để hình dung. Nhưng vấn đề là mỗi người bên cạnh hắn mỗi người đều là thiên tài trong thiên tài. Hoặc là nói là quái vật trong quái vật. Cùng bọn Đường Tam ở cùng một chỗ, nói không có áp lực là không có khả năng. Mập Mạp cũng tuyệt không muốn thua kém.

Huống chi, lúc này còn có Bạch Trầm Hương, Bạch Trầm Hương tuy rằng vì hoàn thành khảo nghiệm mới hôn hắn, nhưng trong lòng Mập Mạp càng thêm quyết tâm theo đuổi nàng. Nụ hôn làm hắn càng khắc sâu, đàng hoàng mới là vương đạo. Khiến cho Bạch Trầm Hương để ý, hắn làm sao có thể đơn giản thỏa hiệp? Ai biết nàng lúc nào từ tu luyện tỉnh lại.

Lúc này, Mã Hồng Tuấn chân chính cảm nhận được vì sao Đường Tam nói ánh sáng Hải Thần đối bọn họ mà nói là kỳ ngộ, là bước quan trọng nhất trong Hải Thần khảo nghiệm. Mặc dù chỉ tại ánh sáng Hải Thần thừa thụ một lần áp lực. Nhưng đối mặt với thống khổ trước mắt, đến Mã Hồng Tuấn cũng kinh ngạc vì nhẫn nại lực của mình. Tựa hồ bởi vì áp bách trải qua Hải Thần ánh sáng ngày hôm qua, cho nên nhẫn nại lực của mình mới tăng lên.

Nhiều nguyên nhân cùng tác động, lúc này Mập Mạp đang bên bờ cực hạn. Dưới sự kích thích của kịch liệt thống khổ, bên ngoài da mặt hắn thậm chí xuất hiện một tầng mỡ có mang theo chút tơ máu.

Đúng lúc này, Đường Tam hướng những người khác phất phất tay, đem sự chú ý của mọi người hấp dẫn lên mình, lại chỉ chỉ cầu thang đi thông lên Hải Thần điện. Mập Mạp hấp thu hồn hoàn không biết cần thời gian bao lâu, mà có Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây ở đây, có thể nói nơi này là địa phương tối an toàn. Tiếp tục cùng ở đây, không bằng tranh thủ tất cả thời gian tiến hành tu luyện.

Đề nghị của Đường Tam lập tức được mọi người hưởng ứng, lúc đi tới cầu thang, Ba Tái Tây cũng không nhìn về phía bọn họ, nhưng khóe miệng của nàng lại mỉm cười nhàn nhạt.

Đường Tam nói: “Chúng ta tự mình thử xem cực hạn của mỗi người đi. Trước khi leo, đem các năng lực phụ trợ phụ gia trên người mình, sau đó thừa thụ áp lực ánh sáng Hải Thần mang đến, như vậy có thể leo lên càng nhiều bậc thang. Tất cả mọi người không nên giúp đỡ nhau, chỉ bằng năng lực của mình leo. Xem hiện tại cực hạn của chúng ta ở đâu. Khi cảm thấy thân thể không thể thừa thụ nữa, thì lập tức lui về, lúc lui tốc độ không nên quá nhanh. Cảm thụ áp lực ít hơn mà dần thả lỏng thân thể. Cái này giống như phương pháp rèn luyện hình tam giác (trên thực tế hẳn là phương pháp rèn luyện hình kim tự tháp, chỉ bất quá Đường Tam trong sách không có khả năng biết kim tự tháp… chú thích của tác giả đấy), từ thấp nhất đến cao nhất, lại từ cao nhất về thấp nhất. Như vậy hiệu quả hẳn là tốt nhất. Xuống tới nơi mọi người đừng vội tiến nhập trạng thái tu luyện, ta còn có một ý nghĩ, chúng ta có thể thử một chút.”

Trí tuệ của Đường Tam biểu hiện ra từ lâu đã được đồng bọn công nhận, vũ hồn trong nháy mắt phóng thích, do lúc trước Tiểu Vũ đã leo lên một lần, cho nên Đường Tam để nàng vào tu luyện trong Như Ý Bách Bảo Nang. Lúc trước hồn lực của hắn tuy rằng tiêu hao không nhỏ nhưng trong khoảng thời gian nghỉ ngơi, cũng đã khôi phục một ít, hơn nữa vốn còn thừa. Thực lực cũng còn lại trên dưới bảy thành.

Đái Mộc Bạch liền trực tiếp phóng xuất Bạch Hổ Hộ Thân Tráo, Bạch Hổ Kim Châu Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến tam đại phụ trợ kỹ năng, sau đó mới ngang nhiên bước vào ánh sáng Hải Thần trước mặt.

Áo Tư Tạp ăn một cây Phục Chế Kính Tượng Tràng dùng máu Đái Mộc Bạch chế tác, cũng đồng dạng phóng ra ba kỹ năng tương đồng, tuy rằng do hắn sử dụng, uy lực chỉ bằng tám mươiphần trăm của Đái Mộc Bạch, nhưng so với hắn tự leo thì hiệu quả tốt hơn nhiều. Áo Tư Tạp cũng có ưu thế của mình. Hắn có thể trong quá trình leo không ngừng ăn Khôi Phục Đại Hương Tràng khôi phục hồn lực và thể năng của mình. Lại thông qua Kháng Phấn Phấn Hồng Tràng làm mình tỉnh táo. Bất quá, dù là tình huống này, hắn vẫn như trước không đạt tới cực hạn, hắn còn có một kỹ năng tăng phúc khá hữu dụng, cũng chính là đệ ngũ hồn kỹ, cũng là kỹ năng hồn hoàn vạn năm đầu tiên của hắn, hồn kỹ này, cho dù là những người khác trong Sử Lai Khắc thất quái cũng chưa từng thấy qua.

Áo Tư Tạp cũng rất thông minh. Giống như Đường Tam, Trữ Vinh Vinh, bọn họ đều có hồn cốt đầu. Tốc độ tư duy sẽ mạnh hơn so với người bình thường nhiều. Hắn sở dĩ hiện tại không nói ra, chính vì mong đồng bọn có động lực tu luyện lớn hơn giống như lời Đường Tam nói. Đến thời khắc cuối cùng trùng kích khảo nghiệm, hắn sẽ đem năng lực đệ ngũ hồn kỹ của mình triển lộ ra, không thể nghi ngờ giúp đồng bọn càng thêm chắc chắn thông qua được khảo nghiệm.

Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp cùng nhau đứng ở bậc thang đầu tiên, vừa lên, hắn không chút do dự lần thứ hai mở ra hai đại lĩnh vực của mình, đồng thời phóng xuất ra bát chu mâu. Đạt đến trạng thái tăng phúc cực mạnh của mình.

Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh ở phía sau bọn họ. Trên người Chu Trúc Thanh nổi lên một tầng hắc quang, đệ lục hồn hoàn lẳng lặng hiện lên, mặc dù ánh dương quang chiếu rọi nhưng lúc này bọn họ tựa hồ ẩn dấu trong một loại bóng tối đặc thù. Chính là đệ lục hồn kỹ của Chu Trúc Thanh, U Minh Phụ Thể.

U Minh Phụ Thể, tác dụng của kỹ năng là: Khả năng tránh né tăng năm mươiphần trăm, tự thân kháng tính tăng hai mươi phần trăm, hiệu quả của công kích xuyên thấu tăng ba mươiphần trăm.

Đây là kỹ năng phụ trợ duy nhất của Chu Trúc Thanh trong toàn bộ sáu hồn kỹ. Nàng là mẫn công hệ hồn sư, lấy mẫn tiệp cùng công kích là chủ yếu, không giống Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn là cường công hệ hồn sư, bản thể mạnh mẽ càng trọng yếu, có thể có một kỹ năng phụ trợ như thế đã không tồi rồi. U Minh Phụ Thể này đối với người khác mà nói có thể không hữu dụng, nhưng đối với Chu Trúc Thanh mà nói, năm mươi phần trăm tránh né và hai mươi phần trăm kháng tính làm nàng trong chiến đấu có thêm nhiều năng lực giữ mình. Mà ba mươi phần trăm hiệu quả xuyên thấu làm công kích của nàng càng thêm kinh khủng.

Lúc này, nàng dùng kỹ năng phụ trợ chính là hai mươi phần trăm kháng tính đề tỉnh (hiểu nôm na là chống choáng loạn, hôn mê, vv). Về phần hiệu quả khác có thể chống áp lực của ánh sáng Hải Thần hay không, nàng cũng không lo lắng nhiều.

Mà Trữ Vinh Vinh lại cực kỳ xa xỉ, lực lượng tăng phúc, mẫn tiệp tăng phúc (tăng phúc tốc độ), hồn lực tăng phúc, phòng ngự tăng phúc, bốn loại tăng phúc tối hữu dụng đối với ánh sáng Hải Thần trực tiếp rót vào trên người mình. Lúc này mới cùng Chu Trúc Thanh cất bước.

Giống như Đường Tam dự liệu, thêm các loại hiệu quả tăng phúc trước, kháng tính của mọi người đối với ánh sáng Hải Thần đã tăng cường.

Hơn nữa đã có kinh nghiệm, Đường Tam đi phía trước, tiếp theo đến Mộc Bạch và Áo Tư Tạp, quá trình leo hai mươi bậc thang trước giống như bình thường, bảo trì tốc độ không tồi.

Vượt qua hai mươi bậc thang, chênh lệch thực lực bắt đầu thể hiện ra, Đường Tam và Mộc Bạch tốc độ leo không đổi, mà Áo Tư Tạp chậm lại. Tuy rằng hắn sử dụng tam đại kỹ năng tăng phúc của Đái Mộc Bạch không thể nghi ngờ làm trạng thái thân thể cao đến mức trước nay chưa từng có. Chỉ là, hắn chỉ có thể sử dụng tám mươi phần trăm hiệu quả, hơn nữa thân thể hắn cũng không thể so sánh với Mộc Bạch.

Bất quá, cho dù như vậy, Chu Trúc Thanh cũng không thể vượt lên trước Áo Tư Tạp. Có thể thấy được hiệu quả tam đại tăng phúc kỹ năng của vũ hồn bạch hổ có bao nhiêu kinh khủng. Đồng thời, lúc này Áo Tư Tạp thể hiện ra tác dụng trọng yếu của hắn trong Sử Lai Khắc thất quái. Chỉ cần có Phục Chế Kính Tượng Tràng của hắn, bất luận ai trong bảy quái đều có thể tùy thời dùng năng lực tam đại tăng phúc của Đái Mộc Bạch, đó cũng là nguyên nhân trọng yếu vì sao Đường Tam nắm chắc mọi người có thể thuận lợi qua khảo nghiệm Hải Thần ánh sáng.

Khi Trữ Vinh Vinh leo đến lần cực hạn trước, bậc thang thứ hai mươi thì tốc độ đã trở nên cực kỳ chậm chạp, mặc dù ngay từ đầu tự tăng phúc cho mình, nhưng cường độ thân thể của nàng vẫn còn chênh lệch không nhỏ so với đồng bọn. Nếu không phải lúc trước đã từng ăn một gốc tiên phẩm dược thảo, với trạng thái thân thể của phụ trợ hệ hồn sư muốn leo đến nơi đây thì không thể được.

Cuối cùng Trữ Vinh Vinh đứng ở bậc thang hai mươi sáu, bắt đầu đi xuống phía dưới. Tuy rằng chỉ lên thêm được sáu bậc thang, nhưng đủ để chứng minh đề nghị của Đường Tam là thập phần hữu hiệu.

Mà lúc này, Đường Tam và Đái Mộc Bạch đều đã vượt qua bốn mươi bậc thang, Áo Tư Tạp cũng leo tới bậc thứ ba mươi ba. Lúc này Chu Trúc Thanh mới đuổi kịp hắn cùng đi song song.

Rất nhanh, cực hạn của hai người cũng đã đến, Áo Tư Tạp bằng vào tam đại phụ trợ kỹ năng từ vũ hồn tà mâu bạch hổ của Đái Mộc Bạch, cuối cùng so với Chu Trúc Thanh chỉ thua kém một bậc thang, đứng ở chỗ bậc thang ba mươi tám, mà sử dụng U Minh Phụ Thể Chu Trúc Thanh leo tới bậc thang ba mươi chín. Do hồn lực tiêu hao một lượng lớn, bọn họ đồng dạng không dám có chút dừng lại mà chậm rãi lui về phía sau.

Đái Mộc Bạch và Đường Tam như trước không ngừng tiến về phía trước. Kim quang trong hổ mâu của Đái Mộc Bạch lúc phun ra lúc nuốt vào. Trong Sử Lai Khắc thất quái, thân thể hắn có thể nói là gần bằng Đường Tam, tam đại phụ trợ kỹ năng tác dụng, hắn giống như là ma thần trong loài hổ vậy, thân thể cường tráng hữu lực phá vỡ từng cách trở trước mặt, liên tục hướng lên trên.

“Phanh…”, một chân bước lên bậc thang bốn mươi lăm. Đái Mộc Bạch rõ ràng hơi dừng lại. Cực hạn của hắn cũng sắp tới rồi. Hô hấp rõ ràng trở nên nặng nề. Mà bên người hắn Đường Tam cũng ngừng lại theo, không tiếp tục đi về phía trước. Vẫn duy trì hô hấp đều đều, điều chỉnh Huyền Thiên Công trong cơ thể.

Bên ngoài áp lực cực lớn, Đường Tam phát hiện, tốc độ vận hành Huyền Thiên Công của mình rõ ràng nhanh hơn so với lúc tu luyện bình thường, nguyên nhân không phải hắn tăng tốc thôi động, mà là bản năng thân thể dưới áp lực thật lớn đã lôi kéo Huyền Thiên Công bổ sung lại tiêu hao. Xương cốt, cơ thể cùng kinh mạch muốn phản kháng áp lực cần có đủ năng lượng, mà mấu chốt là nội công của hắn hiển nhiên có thể khu động năng lượng để bổ khuyết.

Nếu như lúc này cởi hết y phục, thì có thể thấy cơ thể Đái Mộc Bạch cứng như tinh cương, ngạnh kháng áp lực, mà cơ nhục, gân mạch trên người Đường Tam lại đang không ngừng co duỗi, dưới tác dụng của áp lực co rút lại, lại rất nhanh nảy lên, giống như động tác tá lực. Tựa như lúc trước Đường Tam bằng vào Lam Ngân Hoàng chống đỡ áp lực hồn đấu la cấp bậc cường giả gây cho hắn.

Lại một tiếng “phanh…” vang lên, Đái Mộc Bạch miễn cưỡng bước lên bậc thang bốn mươi sáu, lúc này, lần đầu tiên hắn rốt cục cảm thụ được cảm giác khó có thể tiến thêm một bước, miễn cưỡng liếc Đường Tam, bước chân bắt đầu lui về phía sau. Chậm rãi lui về.

Làm Đái Mộc Bạch có chút kinh ngạc chính là, Đường Tam cũng không có hướng về phía trước trùng kích nữa, mà cùng hắn lui về phía sau. Đái Mộc Bạch lúc trùng kích hầu như dùng hết toàn lực, mặc dù lui xuống áp lực không ngừng giảm bớt, nhưng hắn cảm giác được thân thể mình bị kiệt sức. Ngay lúc hắn sợ rằng mình sắp bị hất bay. Một cỗ khí tức thanh lương từ dưới chân truyền khắp toàn thân, tràn ngập năng lượng sinh mệnh lực ba động truyền khắp toàn thân, đồng thời, một bàn tay hữu lực đặt trên bờ vai của hắn, lực lượng nhu hòa tác dụng, ổn định thân thể.

Đái Mộc Bạch quay đầu hướng Đường Tam cười, lúc này mới thành công thối lui đến dưới chân núi, thân thể năm người lần thứ hai bị mồ hôi ướt sũng, cần bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu, từ cực độ thống khổ đến cực độ dễ dàng làm bọn họ có cảm giác sảng khoái tràn trề.

Đường Tam vừa định nói gì với đồng bọn, Mã Hồng Tuấn bên kia lại truyền đến một trận năng lượng ba động kịch liệt. Hấp dẫn sự chú ý của mọi người vốn đã rất uể oải không chịu nổi.

Quang hoa lất phất như mưa trên người Mã Hồng Tuấn lúc này đã xảy ra chuyển biến, biến thành một vòng quang vựng màu đen quay chung quanh thân thể hắn, tuy rằng cự ly bọn Đường Tam cách Mã Hồng Tuấn khoảng mấy chục mễ, nhưng có thể cảm giác được rõ ràng hồn lực xung quanh thân thể hắn có bao nhiêu to lớn. Mỗi một đạo hồn lực rót vào, đều làm thân thể Mã Hồng Tuấn phát sinh biến hóa, trên mặt hắn thống khổ đã tiêu thất, thần sắc bình tĩnh cùng mồ hôi chảy xuôi trên gương mặt hình thành vẻ đối lập rõ ràng.

Cuối cùng, một vòng hắc sắc quang mang ngưng kết cùng một chỗ, biến thành một hắc sắc quang hoàn thật lớn chậm rãi hướng thân thể hắn co rút lại, mà nguyên bản năm hồn hoàn của hắn lúc này cũng đều phóng ra ánh sáng chói mắt. Thời khắc cuối cùng đã tới.

Một tiếng phượng đề (tiếng gáy) lảnh lót vang lên, hư ảnh hỏa phượng hoàng cự đại phía sau lưng Mã Hồng Tuấn phảng phất ngưng tụ thành hình vậy, hóa thành phượng hoàng thật sự, âm thanh phượng hoàng réo rắt phóng lên chín tầng trời, hỏa diễm kim hồng sắc hầu như bao trùm toàn bộ thân thể Mã Hồng Tuấn, hỏa ảnh phượng hoàng bay lên không trung không ngừng co lại, cuối cùng thu nhỏ trở thành hỏa phượng ba thước bay lượn một vòng trong không trung.

Nơi hỏa phượng đi qua, không khí không ngừng uốn khúc, từ trên trời giáng xuống, rơi cách phía sau Mã Hồng Tuấn ba mươi mét. Lại vọt tới trước, trong nháy mắt từ phía sau chui vào cơ thể Mã Hồng Tuấn.

Trong sát na, y phục toàn thân của Mã Hồng Tuấn đồng thời biến thành tro tàn. Toàn bộ phía sau lưng hắn bị hỏa phượng hoàng bao trùm. Hỏa quang co rút lại, chầm chậm nhập vào như hình xăm trên lưng hắn.

Ngay khi hoa văn Hỏa phượng hoàng ở sau lưng tiêu thất thì Mập Mạp mở hai mắt, trong nháy mắt, đôi mắt hắn hoàn toàn biến thành kim hồng sắc, phượng hoàng hỏa diễm kịch liệt từ xung quanh thân thể hắn bay lên trời, đạt đến độ cao mười thước mới chậm rãi trở về.

Mã Hồng Tuấn hét dài một tiếng. Mỡ toàn thân hắn kỳ dị co rút lại vài phần. Cả người như gầy đi một vòng. Mặc dù vẫn Mập Mạp như trước, nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được giờ này trong cơ thể Mập Mạp có ẩn chứa bao nhiêu uy năng bạo tạc lực cường đại.

Hoàn thành rồi, hai vàng, hai tím, hai đen, sáu hồn hoàn chỉnh tề sắp xếp xung quanh thân thể Mã Hồng Tuấn, theo ngọn lửa dần dần tắt lụi, hắn rốt cục thu được hồn hoàn thứ sáu của mình.

Quang mang kim hồng sắc trong mắt từ từ thu lại, hưng phấn khó có thể ức chế từ trong mắt tuôn ra. Mập Mạp vội vàng khom mình hành lễ với Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây: “Đa tạ tiền bối thành toàn.” Ba Tái Tây cũng không đáp lại hắn. Khi lửa trên người Mập Mạp tiêu thất thì đã xoay người sang chỗ khác, sải bước hướng lên Hải Thần điện. Cước bộ của nàng phảng phất đạp lên thang mây, thân thể theo đó bay lên, giọng nói của nàng phảng phất từ bốn phương tám hướng vang lên: “Khi người kế tiếp đạt đến bình cảnh thì ta thì sẽ lại xuất hiện.” Quang ảnh chợt lóe, thân ảnh Ba Tái Tây đã tiêu thất vô tung.

Mập Mạp ngẩng đầu, có chút sững sờ nhìn về phương hướng Ba Tái Tây tiêu thất, lẩm bẩm: “Vị tiền bối này thế nào không để ý tới ta?”

Đái Mộc Bạch cố nén cảm giác suy yếu của thân thể, cười hắc hắc, nói: “Mập Mạp, vốn liếng không tồi a!”

Mã Hồng Tuấn ngây người một chút, hắn phát hiện, Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh không biết từ lúc nào đã quay đầu đi. Bị Đường Tam, Áo Tư Tạp, Đái Mộc Bạch dùng ánh mắt như cười mà không phải cười để nhìn, hắn mới hạ ý thức nhìn lại thân thể mình, nhất thời hú lên quái dị, lúc này mới phát hiện thân thể mình hoàn toàn trần truồng, vội vàng lấy hai tay che chỗ yếu hại, chạy nhanh đến bên cạnh một cây đại thụ. Trong lòng thầm nghĩ rằng, may là Bạch Trầm Hương còn đang tu luyện, không thấy được mình tình thái quẫn bách của mình.

Áo Tư Tạp cười ha hả, nói: “Chạy cái gì mà chạy, yên tâm, chúng ta không có hứng thú với cái mông trắng bóng của ngươi đâu.”

Đái Mộc Bạch dựa vào vai Đường Tam, nói: “Tiểu Tam, ta không được rồi, quá suy yếu. Ta phải bắt đầu tu luyện thôi.”

Đường Tam nói: “Đừng nóng vội, ta có một ý. Nếu như chúng ta tu luyện ở dưới ánh sáng Hải Thần, sẽ có hiệu quả gì? Các ngươi nghĩ tới chưa?”

Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh quay người lại, các nàng tuy rằng cũng suy yếu, nhưng không có tự thân tam đại kỹ năng mang đến tác dụng phụ rõ ràng như Đái Mộc Bạch, nhìn Đường Tam trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Áo Tư Tạp cười khổ nói: “Tiểu Tam, suy nghĩ của ngươi thật đúng là tầng tầng không dứt mà! Thế này là lại muốn bị hành hạ nữa rồi.”

Đường Tam nói: “Tu luyện trong ánh sáng Hải Thần, chúng ta tùy thời đều phải thừa thụ áp lực của ngoại giới. Hơn nữa ta phát hiện, dưới áp lực của ánh sáng Hải Thần, tốc độ vận chuyển hồn lực của chúng ta so với bình thường tự mình thôi động rõ ràng nhanh hơn. Giống như khi sử dụng hồn kỹ vậy. Nói như vậy, nếu như tất cả thuận lợi, tốc độ tu luyện hồn lực của chúng ta sẽ trở nên nhanh hơn.”

Đái Mộc Bạch nói: “Được, vậy thử xem đi. Tu luyện tại bậc thang thứ mấy thì thích hợp?”

Đường Tam trầm ngâm nói: “Bắt đầu từ bậc thang đầu tiên đi. Nếu xác thực có hiệu quả, sau này chúng ta từ từ tăng lên. Chung quy không thể ăn luôn một miếng to để biến thành một tên béo được.”

“Tam ca, không thể như vậy mà! Ta tuy rằng béo một chút, nhưng ngươi cũng không thể đem ta ra làm ví dụ phản diện.” Mã Hồng Tuấn thay xong y phục đi ra, đúng lúc nghe Đường Tam nói câu cuối.

Đường Tam cười ha hả, nói: “Mập Mạp, hồn kỹ thứ sáu của ngươi là gì?”

Nghe Đường Tam hỏi, Mập Mạp nhất thời đắc ý: “Là một kỹ năng đơn thể viễn trình công kích, tên là Phượng Hoàng Xuyên Vân kích, uy lực mạnh thế nào thì ta không biết, nhưng ta có thể cảm giác được, hồn hoàn thần ban cho chí ít cũng tương đương với hồn hoàn do hồn thú ngoài bốn vạn năm hình thành. Uy lực này, hắc hắc.”

Đường Tam nói: “Ngươi vừa mới tiêu hao không nhỏ, cùng chúng ta tu luyện trong ánh sáng Hải Thần đi. Chúng ta thử một chút xem có hiệu quả hay không. Nếu có phản ứng không tốt gì thì lập tức đình chỉ.” Trước khi bắt đầu, Đường Tam đem một ít hồn lực còn dư của mình truyền vào cơ thể Áo Tư Tạp, để hắn chế tạo ra mấy cây Khôi Phục Đại Hương Tràng, làm hồn lực của mọi người khôi phục một ít, lúc này mới một lần nữa tiến nhập vào trong phạm vi của ánh sáng Hải Thần.

Cầu thang đi thông lên Hải Thần điện rộng chừng mười thước, cũng đủ cho sáu người ngồi hàng ngang. Đường Tam đồng thời cũng đưa Tiểu Vũ từ như ý bách nang ra, ôm bên người mình.

Giống như lời Tiểu Vũ, thân thể nàng hiện tại dưới áp lực này căn bản không bị tổn thương gì.

Mặc dù chỉ là bậc thang đầu tiên, nhưng ánh sáng Hải Thần vẫn toàn diện đè ép lên thân thể mọi người, chậm rãi ngồi xuống, mọi người dựa theo phương thức tu luyện của mình bắt đầu đề tụ tự thân hồn lực.

Vừa bắt đầu tu luyện, bọn họ phát hiện tình huống đúng theo lời Đường Tam nói, dưới áp lực ánh sáng Hải Thần bên ngoài, tốc độ vận hành tự thân hồn lực rõ ràng tăng, thậm chí không cần tận lực khống chế, tốc độ vận chuyển cũng nhanh hơn so với bọn họ thường ngày tự mình tu luyện. Giống như bên ngoài kích thích hồn lực tự hành vận chuyển tu luyện.

Rất nhanh, mọi người kinh hỉ phát hiện, tiến hành tu luyện tại bậc thang đầu tiên, tốc độ khôi phục hồn lực nhanh hơn so với bọn họ tu luyện bên ngoài cầu thang. Dần dần, bọn họ tiến nhập trạng thái thị luyện, đồng thời cũng đều ý thức được, đệ nhất khảo hạch xuyên qua ánh sáng Hải Thần sợ rằng là kỳ ngộ hiếm có trong cuộc đời bọn họ.

Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.cc/duong-mon-quyen-4-full/

Vũ Hồn Điện, Đấu La Điện.

Đấu La Điện ở đỉnh cao nhất trong Vũ Hồn Điện thần sơn. Rất có khí thế tuyệt đỉnh. So sánh với Giáo Hoàng Điện, Đấu La Điện nhỏ hơn một ít. Thế nhưng, ở chỗ này lại thờ phụng phong hào của tất cả các Phong Hào Đấu La.

Trong Đấu La Điện, cũng không có bất cứ trang sức hoa lệ gì, chỉnh thể do nham thạch có phong cách cổ xưa tạo thành, nhưng nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, trên tảng đá mang chút phong cách cổ xưa này nổi lên một tầng kim quang rất nhạt. Lấy tay chạm vào, sẽ cảm giác được một loại năng lượng kỳ dị di động khắp bàn tay.

Đấu La Điện ngoại trừ phương hướng cửa vào, ba mặt còn lại là tường cao, đều treo một khối bài tử hình vuông xán kim, mỗi một khối bài tử cao chừng một mễ, rộng một thước, mặt trên đều chỉ có bốn đại tự. Phóng mắt nhìn, trên ba mặt vách tường số lượng bảng hiệu kim sắc dĩ nhiên không dưới cả trăm. Mỗi khối bảng hiệu này, đều tượng trưng một vị Phong Hào Đấu La thu được phong hào từ khi Đấu La Điện kiến thành.

Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.cc/duong-mon-quyen-4-full/

(1) Chương trước ta biên cũng không để ý lắm, giờ để ý lại mới thấy là “kim sắc quang vụ”… “sương bằng ánh sáng màu vàng kim”, chứ không phải “sương mù màu vàng kim”. Xin lỗi mọi người nhé.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/12/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Địt vợ của đại ca giang hồ - Tác giả The Kid
Hùng và Yến là cặp vợ chồng cưới nhau đã lâu, họ sống rất hạnh phúc. Hùng làm ông chủ của một số cửa hàng lớn, anh còn là đại ca giang hồ khét tiếng. Còn Yến, một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, chỉ ở nhà làm nội trợ. Vì là giang hồ nên Hùng có không ít kẻ thù, anh từng nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 13
Cổ Thu Thực ngồi ngay ngắn trước mặt Tổng Bí thư. Nghe thấy mấy lời vừa rồi của Tổng Bí thư, ánh mắt cũng có chút dao động, nhưng lại không dám quá lộ liễu, nên nhanh chóng trở lại bình thường, vẫn ra dáng chăm chú lắng nghe. Hạ Tưởng lại không biết trong lòng Cổ Thu Thực cũng ngổn ngang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân