Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 5 » Phần 7

Đường Môn - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

“Chịu không nổi, ta thật sự chịu không nổi. Hai tên khốn này thật sự rất đáng khinh a…” Mã Hồng Tuấn ngoài miệng tuy nói vậy, nhưng cũng không dám đứng lên vạch mặt hai tên đại ca kia của hắn, bản tiểu sử ghi chép các thành tích bất lương của hắn thật sự là nhiều hơn hẳn khi so với hai tên kia.

Bất quá hai kẻ đương sự trực tiếp là Chu Trúc Thanh và Trữ Vinh Vinh sắc mặt lúc này đã hòa hoãn xuống rất nhiều. Trữ Vinh Vinh vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nhìn về phía Áo Tư Tạp của nàng, nhịn không được lấy tay chạm nhẹ vào vết sẹo dài trên mặt của hắn. Tuy rằng nàng cũng biết hai tên Áo Tư Tạp và Đái Mộc Bạch đang nói đây cũng chỉ là đang bào chữa, lấp liếm, giải vây cho nhau, nhưng Áo Tư Tạp rời đi năm năm kia cũng đã làm nàng đau khổ rất nhiều, nhất là khi nàng nhìn thấy vết sẹo kia trên mặt Áo Tư Tạp, tâm tình liền trở nên vô cùng ôn nhu, mềm mại.

Chu Trúc Thanh bên kia tâm tình cũng không khác nàng bao nhiêu, thấp giọng hỏi: “Ngươi, ngươi… thật sự giống như Tiểu Áo nói sao, nếu chúng ta không thể thông qua khảo nghiệm của gia tộc, ngươi liền…”

Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng, nói: “Lúc trước khi nàng đến Sử Lai Khắc học viện, ta lập tức hiểu được mục đích của nàng, nàng đến chính là muốn đốc thúc ta. Kỳ thật, ta làm sao lại có thể làm liên lụy đến nàng chứ? Khi đó ta đã nghĩ thông suốt rồi, nếu tương lai không thể thông qua được khảo hạch của gia tộc, ta liền một mình gánh lấy hậu quả, làm thế nào cũng phải tìm ra cách bảo hộ cho nàng an toàn. Làm một nam nhân, làm thế nào có thể liên lụy nữ nhân cơ chứ? Về sau, ở chung với nàng càng lâu, ta lại càng thêm yêu nàng đến không còn thuốc chữa nữa. Lòng ta bắt đầu trở nên ít kỷ hơn, ta không muốn chết, bởi vì ta chỉ cần được ở bên nàng một ngày, đều là ngày vui vẻ nhất đời ta, ở cùng với nàng lúc nào, lúc đó cũng chính là mùa xuân của ta. Cho nên ta bắt đầu liều mạng điên cuồng tu luyện, không phải vì sinh tồn, mà là vì muốn kéo dài thời gian được ở bên nàng thêm một chút.”

Chu Trúc Thanh đôi mắt đã có chút ửng đỏ. Nàng cũng biết rằng những lời Đái Mộc Bạch và Áo Tư Tạp đang nói kia chính là có phần đang diễn trò, nhưng nàng có thể cảm nhận sâu sắc được, những lời này Đái Mộc Bạch nói ra chính là hoàn toàn phát ra từ nội tâm.

Trước kia như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng chính là, hiện tại gã nam nhân này chỉ có yêu có mình nàng, như vậy là đủ rồi. Cần gì phải tính toán lại tất cả các chuyện xưa cũ kia chứ. Huống chi, bất luận là Chu Trúc Thanh hay là Trữ Vinh Vinh, đều không có quá tính toán đến các chuyện trước kia, chẳng qua là hy vọng giáo huấn một chút hai tên nam nhân của mình mà thôi. Lúc này hai tên nam nhân lại biểu lộ chân tình như vậy, các nàng tự nhiên cũng không đủ nhẫn tâm mà tiến hành giáo huấn nữa.

Bạch Trầm Hương liếc nhìn sang Mập mạp một chút: “Nhà ngươi xem, người ta yêu nhau chấp nhận trả giá nhiều như vậy, ngươi còn nói người ta đáng khinh. Hừ, ta xem là chính ngươi mới là đáng khinh mới đúng đó.”

“Ta…” Mập mạp im lặng không nói gì: “Hương hương, ngươi phải tin tưởng ta chứ! Vì ngươi, ta cũng có thể trả giá bằng mọi thứ mà.”

Nghe xong những lời này, Bạch Trầm Hương ánh mắt không khỏi trở nên nhu hòa vài phần. Mỗi lần đối mặt với nguy hiểm, Mập mạp đều không hề do dự đứng ra chắn trước mặt nàng, nếu nói là nàng không hề có chút động tâm, căn bản là không có khả năng. Tuy rằng Mập mạp bề ngoài không thể cùng với Đái Mộc Bạch, Đường Tam so sánh, nhưng là, ở bên cạnh người này, nàng không thể nghi ngờ cảm nhận được cảm giác an toàn.

Mập mạp nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Trầm Hương giống như là chấp nhận, vô cùng mừng rỡ, vội vàng nghiêm mặt lại: “Ta đi tu luyện, ta cũng muốn tranh thủ sớm ngày đạt đến bảy mươi cấp, đột phá đến cảnh giới hồn thánh. Về sau cũng có thể bảo hộ ngươi tốt hơn.” Nói xong, hắn lập tức đi về một bên, để lại cho Trầm Hương một bóng dáng to lớn.

Sau khi hai tên kia hướng về phía tình nhân mình giải thích, không khí đã trở nên hoàn hoãn hơn. Hồn kỹ thứ bảy của Áo Tư Tạp tuy là khiến cho kẻ khác phải ôm bụng cười, nhưng không thể nghi ngờ, hiệu quả của cái hồn kỹ thứ bảy này lại khiến cho thực lực tổng thể của Sử Lai Khắc thất quái gia tăng rất nhiều.

“Tiểu Tam, chúng ta hiện tại chắc đã có thể thử qua một chút cái khảo nghiệm thứ hai này rồi phải không?” Giải quyết êm xuôi với Chu Trúc Thanh xong, Đái Mộc Bạch quay sang hỏi Đường Tam.

“Có thể bắt đầu thử rồi. Trước khi toàn lực đột phá khảo nghiệm, trước tiên chúng ta cần phải biết rõ ràng Hoàn Hình Hải này rốt cuộc có thể mang lại cho chúng ta những uy hiếp nào, ẩn chứa những loại hồn thú nào, đại khái có những cấp bậc gì. Nói tới đây, trong lòng hắn không khỏi thoáng có chút lo lắng, âm thầm cầu nguyện, hi vọng những gì mình phán đoán không phải là sự thật. Nếu không, e rằng cho dù không tính đến độ thập phần rộng lớn này của Hoàn Hình Hải, cái khảo nghiệm này cũng thật là không thể vượt qua a.”

Đái Mộc Bạch nói: “Vậy ngươi sắp xếp đi, chúng ta đều nghe theo lời ngươi.”

Đường Tam hình thành quyền uy trong nội bộ Thất quái cũng không hoàn toàn là do thực lực của hắn. Trí tuệ của hắn, ý chí bền gan vững vàng, cùng với các phương diện khác tổng hợp lại mới tạo thành năng lực sâu sắc làm cho cả nhóm bội phục. Cho dù là Đái Mộc Bạch cao ngạo như vậy, cũng tuyệt không cùng với hắn tranh đoạt quyền lãnh đạo.

Đường Tam nói: “Ta cũng đã có kế hoạch sẵn, ta chuẩn bị tiến vào trong Hoàn Hình Hải, các ngươi cần cẩn thận quan sát, nhìn xem trong đó có các loại ma thú gì. Mộc Bạch, ngươi cùng với Trúc Thanh tùy thời sử dụng U Minh Bạch Hổ hỗ trợ ta. Vinh Vinh, ngươi tiến hành tăng phúc cho ta. Tiểu Áo, Kim dương thăng của ngươi có tác dụng đối với Hồn cốt kỹ năng hay không?”

Áo Tư Tạp lắc đầu nói: “Không được, chỉ có thể tăng phúc cho hồn hoàn kỹ năng thôi, đối với các loại hồn kỹ tự nghĩ ra, lĩnh vực và hồn cốt kỹ năng, cái này không có tác dụng.”

Đường Tam nói: “Vậy ngươi cho ta một cây Phấn khích Phấn hồng tràng đi.”

Áo Tư Tạp nói: “Ngươi có muốn thử qua Phục chế Kính tượng tràng của ta hay không? Nói không chừng hồn kỹ của ngươi dùng không được, biết đâu có thể dùng được hồn kỹ của chúng ta thì sao?”

Đường Tam cười khổ nói: “Không cần thử, tất cả hồn hoàn của ta đều bị khóa lại hết, ngoại trừ hồn lực là có thể sử dụng, cho dù có sử dụng Phục chế Kính tượng tràng của ngươi, cũng chưa chắc có thể phục chế được hồn kỹ. Yên tâm đi, ta có kỹ năng Thuấn di cùng với Vô Địch Kim Thân, cho dù không thể vượt ải, tự bảo vệ mình chắc cũng không thành vấn đề. Nếu không có kỹ năng Vô địch kim thân bảo mệnh, nhiệm vụ tra xét lần này ta đã giao cho Đái lão đại rồi.”

Đã mất đi các loại kỹ năng, hồn kỹ của Lam Ngân Hoàng cùng với hai đại lĩnh vực và trạng thái Võ hồn chân thân, Đường Tam tự hỏi lúc này thực lực của mình đã kém hơn Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh hai người đã đạt đến bảy mươi cấp hồn lực. Tuy nhiên, bằng vào các loại hồn kỹ tự nghĩ ra cùng với vô số các loại hồn cốt kỹ năng và tiềm lực bản thân của hắn, nếu toàn bộ bộc phát ra hết, thắng bại trong đó vẫn là khó nói trước a!

Đái Mộc Bạch nói: “Vậy thì bắt đầu đi, để cho chúng ta xem thử, cửa thứ hai này đến tột cùng là có thứ gì có thể ngăn cản chúng ta rời khỏi Hải Thần sơn đây.”

Mũi chân chĩa mạnh xuống đất, thân thể bay nhanh ra ngoài, hồn lực tăng cao, Đường Môn võ học đồng dạng thi triển ra, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, cả người nhìn qua giống như một chuỗi bóng ảnh kéo dài. Kỳ lạ chính là, lộ tuyến tiến lên của Đường Tam gây ra cho người khác cảm giác không thể dự đoán trước được.

Lắc mình mấy cái, Đường Tam đã đi đến vòng ngoài của Hoàn Hình Hải, Lam ngân lĩnh vực phóng thích ra, tăng cường khả năng cảm nhận của mình, đồng thời phóng người lên, lao thẳng vào trong Hoàn Hình Hải. Ngay khi thân thể phóng lên hết đà, Phi hành kỹ năng của hồn cốt Lam ngân đùi phải phát động, dưới sự thôi thúc của nội lực Huyền thiên công hung hậu, thân thể hắn giống như một khối đạn pháo bay thẳng ra ngoài, bắn vào biển rộng.

“Ầm…”

Ngay khi thân thể Đường Tam vừa nhảy lên khỏi mặt đất được năm thước, cả Hoàn Hình Hải chợt sôi trào lên, các luồng sóng biển cơ hồ trong nháy mắt chợt bùng nổ lên, nặng nề đánh mạnh vào luồng ánh sáng màu vàng kim cao hơn mười thước bảo vệ phía trên mặt biển. Kỳ dị chính là nước biển bốc lên cũng không có ra khỏi phạm vi của Hoàn Hình Hải, càng không có đánh sâu lên đất liền bên ngoài vòng tròn kia, cũng đồng dạng không có đánh vào phía Hải thần sơn. Thân thể Đường Tam cũng ngay trong nháy mắt này, hoàn toàn bị bao phủ bởi nước biển. Mà Sử Lai Khắc Thất Quái đứng trên bờ nhìn được, cũng chỉ là một thế giới nước màu lam kỳ dị mà thôi.

Một luồng ánh sánh ngọc từ trong tay Trữ Vinh Vinh bay ra, tuy rằng nàng không thể sử dụng được hồn kỹ thứ bảy Cửu Bảo Chân thân của mình, nhưng hồn lực sau khi càng được tăng cao, tốc độ tăng phúc cũng tăng nhanh so với trước kia. Tổng cộng sáu đạo hào quang, phân biệt là: Sức mạnh, nhanh nhẹn, hồn lực, phòng ngự, công kích, thuộc tính, sáu cái tăng phúc đầy đủ, không hề giữ lại, xuyên qua lớp nước biển dừng lại trên người Đường Tam.

Ngay khi sáu đạo ánh sáng tiến vào khối nước biển, sắc mặt Trữ Vinh Vinh nhất thời biến đổi. Trầm giọng nói: “Năng lượng tăng phúc của Cửu Bảo Lưu Ly tháp của ta bị một nguồn năng lượng không xác định được ảnh hưởng, làm suy yếu khả năng tăng phúc ba mươi phần trăm, thực tế cấp cho Tam ca khả năng tăng phúc không đến sáu mươi phần trăm.” Phải biết rằng, khả năng tăng phúc hiện tại của nàng có thể đạt đến trình độ tám mươi phần trăm. Nếu bị suy yếu đi ba mươi phần trăm, như vậy thực tế chỉ có thể tăng phúc không đến năm mươi phần trăm mà thôi.

Đường Tam cả người phát ra hào quang của Lam Ngân lĩnh vực, chiếu sáng khắp xung quanh thân thể của hắn, ngoại trừ là để tiến hành tinh thần dò xét ra, ngoài ra cũng để cho đám Đái Mộc Bạch đứng trên Hải Thần sơn có thể thấy rõ các tình huống ở dưới nước.

Khi cả thân người chìm hẳn vào trong nước, Đường Tam lập tức phát hiện ra vấn đề. Xâm nhập vào trong làn nước, bên trong khối nước biển giống như có một loại năng lượng đặc thù, làm cho thân thể hắn trì trệ hẳn lại, làm tăng cường tốc độ tiêu hao hồn lực của hắn. Ngay cả phạm vi tra xét của Lam Ngân lĩnh vực cũng bị lực cản của nước biển làm cho bị thu hẹp lại nhiều. Hơn nữa trong nước biển lại còn tồn tại sức nổi cường đại, nhất thời làm cho thân thể hắn không thể chi trì được.

May mắn là trước đây Đường Tam đã từng tu luyện qua dưới thác nước, đối với kỹ năng bơi lội ít nhiều cũng có hiểu biết vài phần, nếu không với tình huống chỉ có sức đẩy của hồn cốt Lam Ngân hoàng đùi phải, chỉ sợ hắn đã lâm vào tình trạng mất đi khả năng khống chế thân thể.

Tuy là Đường Tam có khả năng khống chế rất mạnh, nhưng bất chợt từ trên đất liền tiến vào trong nước, nhất thời có chút khó khăn. Đây tự nhiên không phải là lần đầu tiên Đường Tam tiến vào trong nước biển, nhưng hắn lại cảm giác được rõ ràng là nước biển của Hoàn Hình Hải này hoàn toàn không giống nước thông thường. Trừ bỏ nó có một loại năng lượng kì dị kia ra, lực cản trong nước của nó cũng lớn đến mức kỳ lạ. Trọng yếu hơn nữa chính là, Đường Tam cũng không biết là mình cần phải đi lại như thế nào trong khối nước biển này, tuy là hắn có kỹ năng phi hành của hồn cốt Lam ngân hoàng đùi phải giúp thôi động cơ thể, nhưng có lực cản trong nước ngăn lại, hắn cần phải thích ứng hơn mới có thể thuận lợi tiến lên phía trước.

Bất quá, không đợi Đường Tam bắt đầu thích ứng, thân hắn đã lâm vào hiểm cảnh. Loại hải ngư lúc trước khi bọn họ đi lên Hải Thần sơn đã từng gặp qua, khi đó chúng đã tập kích Bạch Trầm Hương, không hề báo trước, đã xuất hiện bốn phương tám hướng xung quanh thân thể Đường Tam. Chúng nó trong nước tốc độ nhanh vô cùng, thậm chí so với khi trước nhảy lên trên mặt nước tập kích mọi người còn nhanh hơn vài phần. Cơ hồ là trong nháy mắt, xung quanh thân thể Đường Tam đã bị bao vây bởi hơn trăm con hải ngư. Khắp thân mình chúng có một tầng quang mang màu lam tím đặc thù, hồn lực nồng đậm ba động bên trong nước biển tạo thành một cái lưới lớn, phong kín hoàn toàn đường tiến lẫn lui của Đường Tam.

Đường Tam trước đây đã từng đối mặt với không biết bao nhiêu nguy cơ, gặp phải tình huống bị bao vây bất thình lình này cũng không hề kích động, so với tình huống như thế này, trước đây hắn đã gặp qua những tình huống nguy hiểm hơn rất nhiều. Tuy là hoàn cảnh trong nước làm cho hắn khó có thể thích ứng, nhưng mà trong thời gian ngắn hắn cũng đưa ra phản ứng chính xác nhất có thể.

Nín thở trong nước, đối với tu vi hồn lực đột phá bảy mươi cấp của hắn mà nói, cũng không tính làm gì. Nội lực huyền thiên công, sau khi đã đả thông được kỳ kinh bát mạch, vận chuyển nhanh khắp cơ thể, hình thành trạng thái nội hô hấp, ở tình trạng này, kiên trì thời gian nửa canh giờ không cần hít thở cũng không có vấn đề.

Nhưng mà, tại thời khắc này, Đường Tam mới nhận thức được tầm quan trọng của Hãn hải càn khôn tráo đối với mình là đến như thế nào. Nếu lúc này có được kỹ năng Hãn Hải Hộ thân tráo của nó, hắn sẽ không lâm vào tình trạng bị động như thế này, chẳng những có thể nhanh chóng chìm vào trong nước, không bị ảnh hưởng bởi những luồng sóng đánh mãnh liệt, đồng thời cũng không cần phải sử dụng đến nội hô hấp để tránh bị ngạt nước.

Thu liễm lại nguồn năng lượng đang phun trào của hồn cốt Lam ngân hoàng đùi phải, trên tay hắc quang chợt lóe. Thanh Hạo Thiên Chùy lóng lánh ma văn chầm chậm xuất hiện trên lòng bàn tay trái của Đường Tam. Hạo Thiên Chùy cùng với thực lực không ngừng tăng cường của Đường Tam, đã tiến hóa lên rất nhiều, lúc này sức nặng đã lên đến gần ngàn cân. Nhất thời xuất hiện trên tay Đường Tam, lập tức kéo hắn nhanh chóng chìm xuống đáy biển.

Lúc trước khi Đường Tam chưa có tiến hành bất kỳ động tác gì, đám hồn thú hải ngư chỉ là bao vây xung quanh thân thể hắn mà thôi. Lúc này thân thể hắn vừa động, đám hải ngư này cũng nhất thời động thân, cả đám hướng về thân thể hắn phóng tới. Nhìn qua lúc này, hơn trăm con hồn thú hải ngư giống như là vô số mũi tên nhọn gắn đầy hồn lực, hướng về phía hồng tâm là thân thể Đường Tam phóng đến. Xem tư thế bọn chúng, giống như là không đem thân thể Đường Tam đâm thủng quyết không bỏ qua.

Trên bờ biển đám Sử Lai Khắc thất quái có thể nhìn thấy rõ ràng, tại thời điểm đám hải ngư hồn thú phát động tấn công, xung quanh thân thể chúng toàn bộ đều biến thành một màu lam tím chói lọi, nhìn giống như từng đạo lưu quang, cực kỳ chói mắt. Mà Đường Tam lúc này đang ở trong Hoàn Hình Hải, căn bản không có cách nào có thể tránh né được sự công kích của đám hải ngư hồn thú kia, thân thể bị lực cản của nước biển hoàn toàn chặn lại.

Đám người Đái Mộc Bạch không tự giác mà tim chợt co thắt lại, bọn họ đương nhiên sẽ không cho rằng đám hải ngư hồn thú này có thể làm gì được Đường Tam. Sau khi đột phá đến Hồn thánh cảnh giới, hiện tại thực lực của Đường Tam chỉ có thể dùng đến hai chữ khủng bố để hình dung. Trong khi đó đám hải ngư này bất quá cũng chỉ là loại hồn thú cấp bậc ngàn năm mà thôi, cho dù số lượng đông đảo đi chăng nữa, nhưng cũng chưa đủ để uy hiếp đến tính mạng của Đường Tam. Nhưng quan trọng chính là… đệ nhị khảo này của bọn họ có một điều kiện chế ước, đó là trong quá trình khảo hạch, nhất định không được phép làm thương tổn bất kỳ một con hải ngư hồn thú nào trong Hoàn Hình Hải. Vì vậy lúc này Đường Tam cầm Hạo Thiên chùy trong tay cũng tuyệt không thể đánh chết chúng nó. Mà theo như tốc độ tấn công hiện tại của đám hải ngư này, cho dù là Đường Tam không tiến hành công kích, chỉ cần bọn chúng chạm vào thân thể của Đường Tam thôi, kết quả cũng là bi kịch với bọn chúng. Đám hải ngư hồn thú này tấn công giống như là đang tự sát vậy. Đường Tam sẽ làm như thế nào? Hắn có thể làm gì bây giờ?

Đường Tam nhanh chóng cấp ra đáp án, chỉ thấy thanh Hạo Thiên Chùy trong tay hắn nhẹ nhàng như không nâng lên, từ trái sang phải quay nhẹ, đồng thời thân thể bên trong nước biển xoay tròn một vòng, cho dù là nước biển kia tràn ngập lực cản, nhưng cũng vô pháp ảnh hưởng đến tốc độ xoay của hắn.

Một tầng hắc quang thâm thúy từ trên Hạo Thiên chùy bạo phát ra. Mặc dù Hạo Thiên chùy cũng không có hồn hoàn phụ gia, nhưng lúc này nó đã thể hiện ra uy lực khủng bố của khí võ hồn đỉnh cao. Hắc quang quay đến chỗ nào, nước biển chỗ đó bắt đầu xoay chuyển kịch liệt. Đứng trên bờ mọi người đều thấy được rõ ràng được tình huống, toàn bộ khối nước biển xung quanh thân thể Đường Tam bị vặn vẹo kịch liệt, tất cả đám hải ngư tấn công đến xung quanh thân thể hắn nhất thời bị một cỗ lực lượng vô hình mạnh mẽ đẩy bật ra, bay tán loạn ra bốn phía. Bọn chúng tấn công vào càng mau, bị đẩy ra lại càng mau hơn. Nhìn qua giống như là từ trên thân thể Đường Tam phát ra vô số đạo hào quang màu lam tím nhanh chóng bay ra ngoài. Mà thân thể Đường Tam lúc này cũng không chìm xuống nữa, mà là phiêu phù trong nước biển, hiển nhiên là hắn đã sử dụng hồn lực để khống chế sức nặng của Hạo Thiên chùy.

Bất quá sự công kích của đám hải ngư hồn thú này chỉ là mới bắt đầu. Sau khi bị đánh cho tan tác văng ra, chúng nó rất nhanh quay lại bên trong Hoàn Hình Hải, nhanh chóng điều chỉnh lại thân hình của mình, lại hướng về phía Đường Tam phát động công kích. Chẳng qua lúc này bọn chúng không phải là đồng loạt phát động tấn công, mà là như có linh tính, hơn trăm con hải ngư chia ra làm mười tổ, hướng về phía Đường Tam phát động từng làn từng làn sóng công kích không có khe hở. Mỗi tổ hơn mười con hải ngư hồn thú đâm mạnh vào, tổ thứ nhất bị Hạo thiên chùy đánh văng ra, tổ thứ hai liền đánh tới. Chúng nó tựa hồ như biết Đường Tam không dám tổn thương đến bọn chúng, mỗi lần đánh vào lại càng hung mãnh hơn, lại càng nhanh chóng hơn lần trước. Nước biển bị bọn chúng quấy động không ngừng làm cho phát ra từng vầng sáng không ngừng xuất hiện.

Đối mặt với phương thức công kích thay đổi của đám hải ngư hồn thú, thần sắc của Đường Tam tựa hồ như không hề dao động, Hạo Thiên Chùy trên tay trái không ngừng bay lên, hạ xuống, mỗi lần chấn khai làn sóng tấn công của đám hải ngư đều sử dụng lực đạo vừa phải, vừa không để chúng chạm vào thân thể mình, chỉ vừa đủ lực dùng Hạo Thiên chùy tạo ra từng đợt sóng mạnh đánh bay chúng nó nhưng không làm tổn hại đến thân thể bọn chúng.

Thời gian càng kéo dài, thân thể đang xoay chuyển của Đường Tam ngày càng thích ứng hơn với áp lực của nước biển, với lực cản của nước, cũng như với luồng năng lượng khống chế cơ thể kì dị kia. Đối với đám Hải ngư hồn thú đang không ngừng công kích kia, hắn đã có chút không kiên nhẫn nữa. Sau khi nếm thử, tuy rằng hắn vẫn còn chưa nắm rõ ràng lắm đám hải ngư hồn thú kia đến tột cùng là có thể thừa nhận được bao nhiêu lực công kích, nhưng hắn cũng đã có biện pháp để đối phó.

Hạo Thiên chùy liên tục huy động, nhưng đồng thời hồn lực phụ gia cũng bắt đầu tăng lên. Đám hải ngư hồn thú mỗi lần phát động công kích bị đẩy văng ra càng ngày khoảng cách càng xa hơn, đồng thời tốc độ công kích ban đầu của bọn chúng cũng theo Đường Tam phát lực mà ngày càng chậm lại.

Phải biết rằng, hiện tại trên người Đường Tam có được sự hỗ trợ của sáu đại phụ trợ tăng phúc của Trữ Vinh Vinh, hồn lực mạnh tuyệt không thua gì một gã cường giả cấp bậc Hồn đấu la. Kỳ kinh bát mạch được khai thông, một vòng vận chuyển hồn lực đều là có tốc độ cực kỳ mau lẹ. Sự công kích của đám hải ngư hồn thú kia còn xa xa mới đủ để gây ra uy hiếp cho hắn. Chính thức làm cho hồn lực của hắn sinh ra tiêu hao chính là sự hô hấp khó khăn trong nước biển. Nội hô hấp tuy là có thể giúp hắn kiên trì trong khoảng thời gian lâu, nhưng đồng thời cũng làm cho hồn lực của hắn tiêu hao theo thời gian càng ngày càng tăng.

Trong lòng hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ “không chơi với các ngươi nữa”, trong mắt lãnh quang chợt lóe, hồn lực tăng mạnh, đồng thời, mỗi lần huy động Hạo Thiên chùy, thân thể hắn lại phát sinh một giai điệu cộng hưởng kì dị. Cho dù là đám người đang đứng trên đất liền cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng, Đường Tam mỗi chùy chém ra, Hạo Thiên chùy cùng với thân thể của hắn rung lắc, cùng phát ra một vòng hắc quang thuần túy. Khi mà đám hải ngư hồn thú đánh đến gần cơ thể của hắn, vừa tiếp xúc với màn hắc quang kia, liền bị giống như là điện giật, bị bắn mạnh ra xa, vừa run rẩy vừa co rút cơ thể lại, sau đó là mất đi năng lực hành động. Đúng là bị chấn cho hôn mê.

Đường Tam lúc này đang thi triển, chính là một tuyệt học bí truyền của Hạo Thiên Tông mà năm xưa Đường Khiếu đã truyền thụ cho hắn, một trong Hạo Thiên cửu tuyệt quyết: Chấn tự quyết. Hạo Thiên cửu tuyệt chiêu thức, là chín loại phương pháp để sử dụng Hạo Thiên Chùy. Mỗi loại đều có sự đặc sắc riêng. Đây mới chính là tuyệt học chân chính của Hạo Thiên Tông. So sánh với Hạo Thiên Chùy Loạn Phi Phong chùy pháp, Hạo Thiên cửu tuyệt mới chân chính là năng lực cường đại vận dụng Hạo Thiên Chùy vào trong thực chiến. Lúc trước khi Đường Tam tỷ thí với Thất trưởng lão của Hạo Thiên Tông, Thất trưởng lão là vẫn chưa thi triển ra Hạo Thiên Cửu tuyệt, nếu không, Đường Tam tuyệt đối không thể thắng một cách dễ dàng như vậy.

Cho dù là trong hàng đệ tử trực hệ của Hạo Thiên tông, cũng không phải ai cũng được truyền dạy Hạo Thiên Cửu tuyệt, chỉ khi được sự đồng ý của Tông chủ cùng với các vị trưởng lão mới có thể được truyền thụ. Cái này cũng tương tự như các tuyệt bí ám khí thủ pháp của Đường Môn trước kia vậy.

Sau khi tra xét rõ ràng giới hạn thừa nhận lực công kích của đám hải ngư hồn thú, Đường Tam bằng vào Chấn Tự quyết đã dễ dàng hóa giải được sự công kích luân phiên của đám hải ngư hồn thú. Hơn trăm mũi tên hải ngư bị hắn lần lượt chấn cho hôn mê hơn phân nửa, đám còn lại đều không dám phát động tấn công lần nữa, chỉ dám ở xung quang phía ngoài phô trương thanh thế, không ngừng bơi lội, quấy nhiễu ở xung quanh thân thể Đường Tam.

Nếu nói về khả năng bơi lội của Đường Tam, quả thật là không được tốt lắm. Nhưng hắn đã có biện pháp riêng để giải quyết. Biện pháp chính là, dựa vào hồn lực để khống chế khả năng cân bằng của cơ thể trong nước. Sau khi đảm bảo được thăng bằng, lại sử dụng hồn lực đẩy thân thể mình đi tới. Cứ làm như vậy làm cho hồn lực của hắn phát sinh tiêu hao không nhỏ, hơn nữa tốc độ di chuyển cũng không nhanh được. Nhưng trước mắt, hắn cũng chỉ có thể nghĩ ra duy nhất một biện pháp này mà thôi.

Đẩy lui được đám hải ngư, Đường Tam ổn định lại cơ thể, sau đó bắt đầu tiếp tục tiến sâu vào. Lúc hắn tiến vào Hoàn Hình Hải khoảng hai mươi thước, đối với bờ bên kia quả thật còn rất xa, nhưng mà hắn đã quen với phương thức di chuyển trong nước biển, vừa từ từ thích nghi, vừa cẩn thận quan sát xung quanh.

Khoảng cách giữa hai bờ của Hoàn Hình Hải bất quá chỉ cách nhau có hai trăm thước mà thôi, Đường Tam lúc này đã xâm nhập được khoảng một phần mười, còn cách bờ bên kia chỉ còn có một trăm tám mươi thước. Một trăm tám mươi thước, nếu là ở trên đất liền, đối với hắn mà nói bất quá là trong nháy mắt đã vượt qua. Tuy rằng trước mắt hắn đã đánh tan được sự công kích của đám hải ngư hồn thú, nhưng khoảng cách một trăm tám mươi thước còn lại này, hiển nhiên không thể dễ dàng thông qua như vậy.

Thân hình chợt lóe lên, thân thể Đường Tam đang đứng đó chợt biến mất, khi hắn xuất hiện lại, là đã tiến về phía trước hơn năm thước. Đúng vậy, vừa rồi là hắn đã dùng đến kỹ năng Thuấn di của hồn cốt của Tiểu Vũ.

Ngay khi Đường Tam một lần nữa xuất hiện lại trong làn nước biển, sắc mặt hắn đã trở nên khó coi hơn một chút. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được luồng năng lượng kì dị trong nước biển là đối với hắn có những chế ước gì. Nếu ở trên đất liền, Đường Tam sử dụng thuấn di là hoàn toàn có thể di chuyển được trong khoảng cách hơn trăm thước. Đây là giới hạn tối đa mà hồn cốt Tiểu Vũ có thể đạt được. Mà Hoàn Hình Hải bất quá chỉ rộng có hai trăm thước mà thôi, dưới tình huống thông thường, hắn chỉ cần hai lần thuấn di là đủ để đi đến được bờ bên kia. Từ khi đến Hải Thần đảo, hắn chưa từng sử dụng qua loại kỹ năng gần như biến thái này. Lần sử dụng Thuấn di vừa rồi, làm cho hắn vô cùng tức giận, cũng không phải hắn không có sử dụng hết toàn lực, mà là dưới tình huống dùng hết toàn lực rồi, hắn cũng chỉ có thể thuấn di được có năm thước trong nước biển mà thôi. Một trăm thước thuấn di bị áp chế xuống còn có năm thước thuấn di. Trong làn nước biển, luồng năng lượng khống chế kì dị này chỉ sợ là nhằm vào các loại kỹ năng đặc thù như Thuấn di hoặc là tăng tốc kỹ năng mà thôi. Không để cho những người nhận khảo nghiệm có cơ hội có thể mưu lợi được gì.

Ngay khi Đường Tam đang cảm nhận những hậu quả mang lại sau khi mình sử dụng Thuấn di, đột nhiên hắn cảm giác được xung quanh tựa hồ có một cỗ dao động kì dị truyền đến. Đó là một loại năng lượng dao động, nhưng lại giống như là âm thanh dao động. Ở trong nước biển sao lại có âm thanh?

Ngay sau đó, Đường Tam ngay lập tức ý thức được là mình đã gặp phải phiền toái lớn. Bởi vì, đám hải ngư xung quanh hắn, tuy nãy giờ không dám tấn công nữa, nhưng vẫn duy trì bơi lội xung quanh không ngừng quấy rầy hắn, lúc này đã hướng về bốn phía nhanh chóng bôn đào. Đám thiên niên hồn thú này coi như cũng có chút nghĩa khí, khi chạy trốn còn cố mang theo đám đồng bạn đang bị hôn mê. Chỉ trong khoảnh khắc, xung quanh thân thể Đường Tam cả một vùng nước biển trở nên thanh tịnh, yên tĩnh trở lại. Một lực áp bách khủng bố, khiến Đường Tam không hít thở nổi, trong nháy mắt bao trùm khắp toàn thân hắn.

Một bóng đen thật lớn xa xa bơi nhanh về phía hắn, không đợi Đường Tam nhìn rõ được bộ dáng của nó, trong nước biển đã truyền đến một cỗ cự lực không thể chống đỡ được. Đường Tam chỉ kịp đưa Hạo Thiên chùy ra bảo vệ trước ngực hắn, chưa kịp làm tiếp động tác gì khác, cả người đã bị luồng nước ngầm mãnh liệt kia đập vào người, thổi hắn bay ra ngoài.

Phụt to một tiếng, Đường Tam đã phá nước mà ra, thẳng lên phía Hải Thần sơn mà bay tới. Hải thần ánh sáng tuy rằng không còn gây ra áp lực cường đại đối với mọi người như khi còn ở khảo nghiệm đầu tiên, nhưng sứ mệnh bảo vệ vùng Hải Thần sơn vẫn chưa biến mất. Đường Tam chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũng, giống như đâm vào một khối bông khổng lồ, ngay sau đó, cả người hắn đã bị khảm vào trong Hải Thần ánh sáng. Ngay khi đập vào đó, cả người Đường Tam cảm giác được rõ ràng khí huyết đã bốc lên ngùn ngụt, toàn thân khó chịu không nói nên lời, tựa như mỗi vùng kinh mạch đều đã bị chấn thương.

Thương thế cũng không nặng lắm, Đường Tam cảm giác mình lúc này cũng giống như đám Hải ngư hồn thú khi nãy. Lúc nãy là mình đánh bay chúng nó, mà hiện tại là mình bị cỗ cự lực xuất hiện bất thình lình kia đánh bay, khiến cho toàn thân chấn động. Hồn lực nhanh chóng vận chuyển vài vòng, cảm giác toàn thân vô lực dần dần biến mất.

Thất bại cũng không đáng sợ, Đường Tam cũng không nghĩ rằng mình lần này có thể trực tiếp thông qua khảo hạch, hắn lần này bất quá chỉ là thử mà thôi. Nhưng làm hắn buồn bực nhất chính là, hắn ngay cả bị cái gì đánh văng ra khỏi Hoàn Hình Hải cũng không biết. Ngay tại một khắc bị luồng sóng kia đánh vào người, Lam Ngân lĩnh vực mà hắn tản ra đều lâm vào tình trạng hỗn loạn tạm thời.

“Tiểu Tam, ngươi không sao chứ?” Chạy đến trước tiên là Đái Mộc Bạch, một tay nắm lấy Đường Tam đang nằm trên mặt đất kéo lên.

“Ta không sao, vừa rồi là cái gì vậy? Các ngươi có nhìn thấy rõ không?” Đường Tam vội vàng hỏi.

Vừa nghe hắn hỏi như vậy, đám người theo sát Đái Mộc Bạch chạy đến, sắc mặt đã trở nên khó coi, thần sắc Đái Mộc Bạch lại vô cùng ngưng trọng.

Mã Hồng Tuấn căm giận nói: “Tuy rằng đoán được khảo hạch kỳ này là biến thái, nhưng lại không nghĩ đến cư nhiên lại biến thái đến loại trình độ này. Chúng ta cẩn thận quan sát, ngoại trừ đám hải ngư hồn thú lúc đầu công kích ngươi ra, cũng chỉ xuất hiện thêm một loại hồn thú khác, cũng chính là loại hồn thú cuối cùng công kích ngươi khi nãy. Loại hồn thú này số lượng cũng chỉ có một con…”

Đái Mộc Bạch tiếp lời: “Là một con cá mập, chiều dài lên tới hơn hai mươi lăm thước, nhưng thể tích khổng lồ cũng không làm ảnh hưởng đến sự linh hoạt của nó. Tốc độ nhanh vô cùng. Từ khi xuất hiện đến khi biến mất, chỉ là trong vài cái chớp mắt mà thôi. Cơ hồ là ngay khi bọn ta nhận ra nó là cái gì, ngươi cũng đã bị nó phóng ra từ cơ thể nó một luồng lam quang kéo theo nước biển oanh kích ra khỏi mặt biển. Sau đó nó liền quay người rời đi.”

Đường Tam hớp một hơi dài: “Ma hồn Đại Bạch Sa (Cá mập trắng khổng lồ)? Trong Hoàn Hình Hải này mà cũng có Ma Hồn Đại Bạch Sa tồn tại hay sao?”

Đái Mộc Bạch cười khổ nói: “Không chỉ là Ma hồn Đại Bạch Sa đơn giản như vậy. Người còn nhớ lúc trước Tử Trân Châu có nói gì hay không? Nàng đã nói, ở ngoài thủy vực của Hải Thần Đảo, có một con mười vạn năm hồn thú Ma hồn Đại Bạch Sa trấn thủ trong biển, chiều dài lên đến hơn hai mươi thước. Con Ma hồn Đại Bạch Sa vừa rồi thân thể tuyệt đối vượt qua hai mươi thước. Tuy rằng ngươi hiện tại không thể sử dụng hồn kỹ, ở trong nước lại bị hạn chế rất lớn. Nhưng vừa rồi ngươi dù sao cũng là đang được Trữ Vinh Vinh toàn lực tăng phúc, có thể đem ngươi không hề có năng lực phản kháng từ trong nước đánh bay ra ngoài, cũng đã rõ ràng nói lên thân phận của nó rồi.”

Nghe xong Đái Mộc Bạch giải thích, Đường Tam sau khi bị đánh bay vẫn còn cảm giác choáng váng, đã nhất thời tỉnh táo lại, trong mắt hào quang nhanh chóng đọng lại, trầm giọng nói: “Chẳng lẽ, vừa rồi tập kích ta chính là con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương, con Ma Hồn Đại Bạch Sa mười vạn năm tu vi, trước nay vẫn trấn thủ bên ngoài Hải Thần đảo hay sao? Chính là, nó như thế nào có thể đi đến Hoàn Hình Hải này chứ?”

Áo Tư Tạp nói: “Bên trong Hải Thần đảo còn có đến mấy cái biển nhỏ, nước trong biển nhỏ này đều là nước biển. Có thể tưởng tượng được đám nước biển này đều là đến từ biển rộng bên ngoài kia. Bởi vậy, có lẽ bên dưới Hải thần đảo này, có thông đạo nối liền giữa mấy biển bên trong và biển bên ngoài. Nếu là như vậy, không khó để lý giải vì sao Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương lại xuất hiện ở trong này. Khẳng định là bởi vì khảo hạch của chúng ta, mới khiến nó từ ngoài kia đi vào cái Hoàn Hình Hải này, ngăn cản chúng ta hoàn thành nhiệm vụ. Bất quá, xem lại lực lượng mà vừa rồi nó công kích ngươi mà nói, tựa hồ cũng không có ý đả thương chúng ta, chỉ có ngăn cản chúng ta vượt biển mà thôi.”

Đường Tam gật gật đầu, nói: “Thật đúng là để mắt đến chúng ta a! Chỉ mới ở đệ nhị khảo hạch, đã để chúng ta đối mặt với khảo nghiệm của một con mười vạn năm hồn thú.”

Mọi người nhìn nhau cười khổ, sắc mặt cũng đều trở nên mười phần khó coi.

Chu Trúc Thanh: “Hy vọng con Ma hồn Đại Bạch Sa kia sẽ không thật sự hướng chúng ta phát động công kích trí mạng, nếu không phải nói là, chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội ra khỏi Hoàn Hình Hải mà còn được toàn thân.”

Đường Tam trong đầu chợt lóe ý nghĩ: “Đúng vậy! Mặc dù khảo nghiệm của chúng ta tuy rằng rất khó khăn, nhưng cũng không có khả năng ở đệ nhị khảo nghiệm lại đối đầu với một con Mười vạn năm hồn thú. Khảo hạch này tuy là vô cùng khó khăn, nhưng vẫn là có điều hạn chế. Điều kiện mà chúng ta cần để vượt qua khảo hạch chính là đột phá sự phong tỏa của Hoàn Hình Hải, đến được bờ bên kia, chứ không phải là chiến thắng con mười vạn năm hồn thú Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia. Vừa rồi nó không có hạ sát chiêu đối với ta, như vậy có thể tạm thời dự đoán, con mười vạn năm hồn thú này chỉ là ngăn cản chứ không phải là tiêu diệt. Nếu như vậy, cơ hội để chúng ta thông qua được khảo nghiệm lần này cũng là tương đối lớn. Có lẽ, đây chính là cơ hội tốt để chúng ta tăng cường năng lực thực chiến của mình.”

Mã Hồng Tuấn giật mình nói: “Tăng cường năng lực thực chiến? Tam ca, ngươi đừng nói là sẽ để chúng ta cùng với con Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương kia chiến đấu chứ?”

“Có gì mà không thể chứ? Ở trong điều kiện bị ước thúc, lại ở trong nước biển không thể hô hấp, đối đầu với một con mười vạn năm hồn thú, có thể tưởng tượng được là đối với chúng ta gây ra áp lực lớn đến mức nào. Mà con mười vạn năm hồn thú này cũng không thật sự xúc phạm mạnh đến chúng ta, còn có thứ huấn luyện gì có thể so sánh được với thứ này đây? Chẳng những có thể luyện tập được kỹ năng bơi lội, đối với năng lực thực chiến của chúng ta tất nhiên có sự đề thăng rất lớn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, chúng ta phải xác định Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương thật sự sẽ không phát sinh ra bất kỳ cái gì thương tổn đối với chúng ta mới được.”

Áo Tư Tạp giật mình: “Như vậy xem ra, khảo hạch của Hải Thần đảo không chỉ đơn giản là một khảo nghiệm, mà đồng thời cũng là một cơ hội tu luyện dành cho người tham gia khảo hạch. Chúng ta đối mặt với khảo hạch khó khăn như vậy, nhưng đồng thời cũng cung cấp cho chúng ta phương thức tu luyện tốt nhất. Ta đồng ý với ý kiến của Tiểu Tam, đệ nhất khảo nghiệm Hải thần ánh sáng chính là rèn luyện hồn lực cho chúng ta, đệ nhị khảo nghiệm đột phá vòng tròn phong tỏa, quả thực là có thể rèn luyện cho chúng ta năng lực thực chiến. Hơn nữa còn là năng lực thực chiến trong nước biển với lực cản tràn ngập. Xem ra, lần này chúng ta có cơ hội học được kỹ năng bơi lội a!”

Mã Hồng Tuấn nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt đau khổ nói: “Ta ghét nước, ta thấy hình như Ma hồn Đại Bạch Sa Vương xuống tay hình như còn hơi nhẹ a!”

Đái Mộc Bạch cười hắc hắc, nói: “Sợ cái gì, không trải qua mưa gió, sao có thể gặp được cầu vồng? Không ai có thể thành công ngay từ đầu. Đi, Tiểu Tam, lần này ta và ngươi cùng nhau xuống biển. Xem thử xem vị Ma hồn Đại Bạch Sa Vương này có hay không đả thương chúng ta.”

Năm phút đồng hồ sau…

Oanh, oanh…

Hai đạo thân ảnh từ bên trong Hoàn Hình Hải đang sôi trào, phá nước bay ra, va chạm thật mạnh vào vách Hải Thần ánh sáng, chậm rãi rơi xuống.

Đái Mộc Bạch xiêu vẹo đứng lên, nhe răng nhếch miệng nói: “Vị Đại Bạch Sa Vương này quả thật là không nể tình chút nào a! Xương cốt của ta cơ hồ như muốn rời ra từng mảnh luôn a!”

Đường Tam vẻ mặt đau khổ nói: “Ngươi còn tốt a. Ngươi mới là lần đầu tiên, ta đã là lần thứ hai rồi. Bất quá bây giờ chúng ta cơ bản có thể khẳng định, vị Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương này đối với chúng ta cũng không có ác ý. Phương thức mà nó dùng cũng tương tự như phương thức mà ta dùng để chấn bay thân thể đám Hải ngư hồn thú, cũng chỉ giống như là một trò đùa dai mà thôi.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/12/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Thằng nhóc bán vé số - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh đưa hai cô bạn thân của mình là Mỹ Mỹ và Kỳ Kỳ đi ăn Lotteria. Hai cô gái này là chị em song sinh, đều xinh đẹp, da trắng, dáng ngon. Ba đứa dự định đi ăn xong sẽ vào khách sạn chịch nhau. Đang ngồi ăn thì có một thằng nhóc đến mời mua vé số. Không hiểu sao thằng nhóc lại vào đây...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Ngọc Châu bị dọa hết hồn, chân run lẩy bẩy, chạy vội đến nấp sau lưng Từ Chỉ Tình, chỉ ló đầu ra, vừa vui mừng vừa lạ lùng: Tiểu thư, tiểu thư, đồ chơi này biết nói, hơn nữa thanh âm giống tiếng nói của Lâm tướng công như đúc. A, người nhìn kìa, hắn đi được kìa! Trời ơi! Hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Nữ siêu anh hùng - Tác giả The Kid
My là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, hiền lành. Cô đang học trong trường đại học. Ở trong trường, cô nổi tiếng là một cô gái học giỏi nhưng tính cách khờ khạo, ngây thơ. Khi cô đeo mắt kính vào nhìn mặt cô ngố hơn bình thường. Bạn bè trong trường có người quý My, nhưng cũng có người...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân