Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 98

Dương Thần - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 98

Từ sau khi thực hiện tất cả các tu vi mà không dẫn đến Thiên Kiếp, Dương Thần đã buông xuôi việc tu luyện tu vi của mình, biết rõ khoảng cách kỳ độ kiếp thứ hai, tu vi còn kém xa, nhưng ngược lại cũng thấy yên tâm nhiều hơn.

Đương nhiên Dương Thần cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán với cuốc sống thường ngày, vẫn giống như một đạo sĩ tu luyện bình thường, đến và đi không để lại dấu vết, cách sống chốn hồng trần mới là cái hắn thích nhất. Cả ngày giống như các vị cao nhân kia không phải là tác phong của hắn.

Một đường bay nhanh chóng, trong nháy mắt đã đi qua hai tình, tốc độ này ở kỳ Hóa Thần cũng chỉ là bình thường thôi.

Khi đi tới một dãy núi vô danh, Dương Thần hướng về phía Lục Hoa Đình và Hách Trường Đỉnh vẫy tay một cái, liền lập tức rơi xuống một cánh rừng rậm.

Hai người sớm có chút mất kiên nhẫn, thầm suy nghĩ, con cháu Dương gia cũng thật là giảo hoạt. Cũng cách Trung Hải ít nhất mấy trăm km. Không ngờ lại giấu xa tới như vậy.

Suốt từ hồi đầu tháng 9, khu rừng trong núi mây đen từng mảng, bóng đêm từng lớp.

Ánh trăng như những chiếc răng sói cong cong chiếu xuống.

Hách Trường Đỉnh và Lục Hoa Đình nhìn xung quanh, cũng không phát hiện ra điều gì đó đặc biệt.

– Linh đan của ngươi được đem giấu ở đây sao?

Hách Trường Đỉnh không thấy nơi nào có thể giấu, cảm giác sẽ không thu hoạch được cái gì.

Dương Thần xoay người lại, khuôn mặt cười kỳ một cách đầy ẩn ý:

– Đương nhiên là không có trong này rồi.

– Vậy tại sao ngươi lại dừng lại ở đây?

Lục Hoa Đình nói bực dọc.

Dương Thần nhún vai:

– Bởi vì ta vốn chẳng có loại linh đan gì cả.

– Cái gì?

– Ngươi dám đùa bỡn với hai chúng ta sao?

Lục Hoa Đình khẽ trách móc. Giọng điệu cứ như một người phị nữ trẻ hơn 60 tuổi, quả thực tu vi đúng là thật huyền bí.

Dương Thần không quan tâm, nói:

– Ta chỉ là muốn chơi đùa với các ngươi vào nửa đêm thôi, xem các ngươi có thể gây khó dễ gì được cho ta.

– Ngươi… ngươi đúng là tên tiểu tử Dương gia không biết trời cao đất dày gì hết cả! Ngươi dám coi thường người trong Hồng Mông chúng ta sao?

Lục Hoa Đình mặt đỏ phừng phừng.

– Sao không dám chứ. Đồ chó cái chỉ biết kêu to kia.

Dương Thần cười khẩy.

Hách Trường Đỉnh cảm thấy cái gì đó không bình thường, nét mặt bắt đầu nặng lại, một tay theo bản năng đưa ra cầm trên cái kiếm sau lưng.

– Ngươi có ý gì…

Dương Thần ngẩng đầu, ánh mắt lóe sáng:

– Các ngươi có biết tên đạo nhân Hoang Vân giờ đang ở đâu không?

– …

Hai người cứ im lặng.

Dương Thần đưa tay chỉ lên bầu trời:

– Ta sẽ không nói nhiều nữa, dù sao thì chốc nữa các ngươi cũng sẽ đi gặp hắn thôi.

– Không được rồi! Sư muội cẩn thận.

Hách Trường Đỉnh cuối cùng cũng phát hiện được ẩn ý của Dương Thần – Hắn phải giết người diệt khẩu.

Linh dược cái gì, tên đạo nhân Hoang Vân cướp cái gì chứ, cũng chỉ là lấy cớ lừa họ rời khỏi Trung Hải tới nơi hoang vu này!

Bởi vì nếu giết bọn họ ở Trung Hải, trên bài vị sẽ ghi chép rõ lại địa điểm. Còn nếu ra tay ở nơi quỷ quái này thì cho dù chết rồi, cũng sẽ không có ai biết được đó là do Dương Thần gây nên.

Đó cũng chính là nguyên nhân mà Dương Thần phải hỏi rõ về linh hồn bài vị.

Xét cho cùng, thì hai người bọn họ cũng là bị ma quỷ ám ảnh, dựa vào Hồng Mông mà nghĩ Dương Thần không dám giở trò với bọ họ. Vì lòng tham về loại Tiêu Vân Đan không tồn tạu mà mắc lừa Dương Thần.

– Đã muộn rồi, lòng tham không để rắn nuốt được voi, cho dù ta có linh đan thực sự cũng không để cho các ngươi nhòm ngó!

Dương Thần chưa dứt lời, đã đột ngột đứng trước hai người đó.

Vừa khoát tay một cái, một lực khiến con đường in hằn dấu vết. Một bàn tay đầy sức mạnh, hướng về phía Lục Hoa Đình.

Tuy Lục Hoa Đình chỉ ở trong giữa kỳ Hóa Thần nhưng phản ứng vẫn còn nhanh nhẹn, khó khăn lắm mới tranh được, cơ thể liền bay nhanh ngược lại.

Hách Trường Đỉnh nhìn thấy thời cơ, phi kiếm ở phía sau lưng ra khỏi vỏ. Một thanh kiếm dài ba tấc cạnh sắc trong như nước mùa thu, vân chạy dọc thân kiếm giống như vân nước. Thanh kiếm màu xanh lam đậm giống như màu xanh của đá quý.

– Huyền thủy, đi!

Dương Thần đang lúc định tiến lên bắt Lục Hoa Đình thì đã thấy một bóng kiếm hiện lên. Một lớp băng đông cứng dày đột nhiên xuất hiện như một bức tường.

– Không ngờ chiếc kiếm này có thể làm đóng băng trong nháy mắt.

Tuy huyền băng này không thể khiến Dương Thần không phá vợ được, nhưng khiên hắn phải dừng lại một chút. Đọ sức tại đây có thể cũng sẽ xảy ra nhiều chuyện xấu.

Lục Hoa Đình tranh thủ thời gian, tháo một chiếc nhẫn ở trên ngón tay ra, đột nhiên lấy ra một chiếc đàn cổ.

Chiếc đàn cổ này quanh thân là chiếc xích màu hồng, vân khắc phượng hoàng đầy sống động, pjaanf đuôi có vài chiếc lông phượng, trông vô cùng lộng lẫy.

– Hừ! Đê tiện, không ngờ lại đánh lén!

Lục Hoa Đình vừa nói, một tay vừa nâng đàn cổ, bàn tay trắng nõn nà khác thì gảy dây đàn.

– Ting ting ting.

Ba âm thanh liên tục phát ra từ chiếc đàn cổ giống như chiếc đao gió lợi hại vô hình theo ba góc độ đồng thời tiến về phía Dương Thần.

Lại là một chiếc pháp bảo, lại vẫn là tấn công bằng sóng âm?

Dương Thần trong lòng thầm vui mừng, được được, có loại pháp bảo gì thì cứ mang ra hết đi. Chờ tới lúc giết được các ngươi thì toàn bộ ta đều mang đi hết!

Các lực xuất phát từ dẫn xuất của trời đất, Dương Thần vốn lười né tránh. Đây là uy lực của pháp bảo trong thời kỳ Hóa Thần, cũng chính là đỉnh cao của cuối kỳ hóa thần. Bản thân đã sử dụng Cửu Thiên Thần Lôi đầu tiên của tu vi, lại vốn am hiểu vẩ khôi phục và phòng ngự nên khinh thường việc né tránh.

Ba đường đao âm vừa đụng vào lá chắn bảo vệ của Dương Thần liền lập tức bay thẳng lên và tiêu tan trong không trung, không có một chút ảnh hưởng.

– Làm sao có thể chứ… Phượng linh của ta…

Lục Hoa Đình thần sắc như không thể tin nổi, khả năng phòng ngự của Dương Thần vượt quá sức tưởng tượng của cô!

Hách Trường Đỉnh vẻ mặt trùng lại, tập trung chân khí rồi đột nhiên múa may ra hơn mười đường Hàn Băng Kiếm Khí!

Từng nhát kiếm màu lam giăng khắp nói, cuồng loạn nhảy múa lung tung trong rừng rậm, trong nháy mắt bày ra một trận sương lạnh giá.

Dương Thần hừ một tiếng, một lực làm rung động trời đất không chứt khách khí tự mình làm nổ tung tất cả.

– Rầm rầm!!

Tất cả kiếm khí không thể phát huy được khả năng uy hiếp vốn có, tất cả bị phá tan thành những mảnh nhỏ.

Lục Hoa Đình không ngừng mang chiếc đàn phượng linh ra gảy liên tục từng âm nhưng dường như chỉ là gãi ngứa cho Dương Thần, hoàn toàn không có cái gì ảnh hưởng thực.

Đây cũng không phải là do hai pháp bảo quá kém, chỉ có điều tu vi của hai người và Dương Thần chênh lệch nhau quá nhiều nên hoàn toàn không thể phát huy được uy lực của pháp bảo!

Nếu như Dương Thần chỉ là một Tam Dương Chân Hỏa bình thường thì chỉ cần dựa vào pháp bảo là có thể phân cao thấp nhưng khả năng của Dương Thần đạt tới cấp cao nhất của kỳ Độ Kiếp rồi nên bọn họ không thể tưởng tượng được.

– Sư muội! Mau chạy thôi!

Hách Trường Đỉnh ý thức được sớm muộn cũng tiêu đời nên lập tức hô Lục Hoa Đình bỏ chạy là quan trọng hơn!

Lục Hoa Đình cũng đã nhìn ra, hơn nữa cũng rất tỉnh táo chạy về phía nam đông đúc mà không phải là phía Tây nơi Hồng Mông.

Chỉ cần chạy vào chỗ đông người thì cho dù Dương Thần có muốn giết người thì cũng sẽ có nguy cơ bị phát hiện.

Nhưng Dương Thần đâu có dễ dàng để họ hài lòng. Nếu đã đến nơi này rồi có nghĩa là hắn cũng đã chuẩn bị rất chu toàn.

Hách Trường Đỉnh sử dụng Huyền Thủy Phi Kiếm gieo rắc vô số mũi băng nhọn màu lam về phía sau, vốn tưởng rằng có thể ngăn cản được chút ít tốc độ của Dương Thần để tranh thủ chạy trốn. Thật không ngờ rằng, cũng không rút ngắn được khoảng cách. Không ngờ phía trước lại có những ngọn lửa sáng quắc, nơi mà hai người hướng đến.

– Nam Minh Ly Hỏa!

Hách Trường Đỉnh kinh sợ kêu lên một tiếng giống như gặp phải quỷ vậy!

– Mau tránh ra!

Lục Hoa Đình mặt không chút máu thấy sư huynh đang chật vật mở đường tháo chạy.

Hơn mười đoàn kim sắc hỏa thật lớn nhảy múa, bay toán loạn trên trời như là những mặt trời nhỏ khiến người ta hoa mắt.

Trong sức nóng ấy khiến hai người vô cùng sợ hãi!

– Ngoan ngoãn nhận chết đi, tránh để pháp bảo ta muốn phải chịu tội!

Dương Thần cười khẽ một tiếng, trong lòng thỏa mãn. Chính hắn trước đây đã không biết đến chỗ trống Bảo Sơn, thì ra lực xuất dẫn ở đây còn có thể sử dụng như vậy.

Bản thân lực xuất dẫn của trời đất không phải là một chiêu thức tấn công mạnh, nhưng nếu trời đất hợp nhất sẽ khiến cho chiêu này có thể sử dụng, địch ắt sẽ hoảng sợ, và giành được chiến thắng.

Mặc dù bản thân hắn còn phải học tập chút ít nhưng cũng đã đủ có thể khiến hai tên ngu xuẩn trong kỳ Hóa Thần này phải chịu nhiều đai đớn, tiến thoái lưỡng nan!

Nam Minh Ly Hỏa này cũng chủ là tầm trung trong kỳ Độ Kiếp nhưng cũng không phải là thứ mà hai kẻ này có thể ngăn cản!

Hách Trường Đỉnh và Lục Hoa Đình vốn còn chưa đạt tới kỳ Độ Kiếp vậy mà hôm nay đã bị Thiên Hỏa truy đuổim sao có thể không kinh hồn bạt vía được chứ?

– Dương thiếu gia! Chúng tôi sai rồi! Xin cậu hãy khai ân!

Hách Trường Đỉnh vừa co vừa rút, thấy tình hình không ổn lắm. Cứ thế này thì sớm muộn cũng chết nên ngược lại bắt đầu cầu xin tha thứ!

Nhưng Dương Thần sao có thể nghe theo mà tha chết cho hai người này hôm nay được chứ. Chính bản thân hắn đã bị sự bao vây đến cùng đường của Hồng Mông, không độc không phải là trượng phu. Không chỉ muốn mạng của hai người này mà cả đến một chút hồn phách cũng không thể bỏ qua!

Hơn mười đợt Nam Minh Ly Hỏa bao vây. Hai người bắt đầu bị sứt đầu mẻ trán, văng từng mảnh trong không trung.

Thiên Hỏa này quả thật không tầm thường, thiếu chút nữa nếu không đủ chân nguyên ngăn cản thì cả bao vây cũng sẽ bị thương nặng cho nên dù có muốn chạy trốn thì cũng vô cùng khó khăn!

Trên tay Lục Hoa Đình cầm phượng linh không ngừng phóng ra những âm thanh để cố khống chế hỏa thần không cho tới gần quá nhanh. Nhưng đàn bà thế suy sức yếu, chân nguyên đã bị cạn kiệt nhanh chóng.

Còn mỗi huyền thủy của Hàn Băng Kiếm Khí cũng chỉ là trong nháy mắt đã bị bốc hơi, hoàn toàn không có chút tác dụng.

Dương Thần nhìn trêu tức, vừa mới nghĩ xong thì hơn mười đợt Nam Minh Ly Hỏa liền tập trung lại với nhau.

Một con rồng lửa khổng lồ quấn quanh bốn phía của hai người, càng lúc càng to, cộng thêm nhiều đợt Nam Minh Ly Hỏa về sau nữa, sức nóng khiến hai người không thể thở được…

Lục Hoa Đình nhìn chằm chằm Dương Thần một cách thâm độc:

– Ngươi… ngươi sẽ không được chết một cách tử tế đâu! Đồ lừa gạt.

Dương Thần bỏ ngoài tai những lời đó, bóng dáng lóe lên đã đi vào trong vòng của rồng lửa, cháy rực một vùng. Nhưng thân làm người thi pháp, Dương Thần hoàn toàn không chịu phải bất cứ tổn thương gì.

Một đường Nam Minh Ly Hỏa từ trong miệng con rồng lửa phút ra, ngọn lửa màu vàng đỏ ngưng lại thành một thanh kiếm hình sóng lửa!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị lần nữa dặn dò: Ắt phải cẩn thận. Hai người cắt đứt liên hệ, ánh mắt Miêu Nghị khe lấp lánh, lộ ra mấy phần mê hoặc, Cao Quán là gian tế? Hắn liên tưởng đến di ngôn trước lúc lâm chung của Hạ Hầu Thác, chẳng lẽ cọc ngầm kia là chị Cao Quán? Nếu rõ thật là Cao Quán, nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 22
Hiển nhiên một vị cường giả có thể lập tức chế phục hắn tuyệt không phải ba vị cao giai Thần Vương bọn hắn có thể đối phó được. Nếu lần nữa đắc tội cao nhân, người ta xuất thủ tiêu diệt Tần gia, vậy thì muốn khóc cũng không có chỗ khóc rồi. Tần gia tam huynh đệ, lão Đại Tần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 12
Hoằng Tổ, ngươi ra tay đi, để cho ta nhìn ngươi đem Đại Đạo bản thân ký thác vào trong thế giới không hoàn chỉnh này, thực lực rốt cuộc đến một bước nào. Lão tổ, đắc tội! Cũng không lâu lắm, bảy Thần Ma Hồ Thiên Đạo Nhân đuổi ở đây, chỉ thấy Hoằng Tổ Thần Đế ngã chỏng vó nằm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân