Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 92

Dương Thần - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 92

Giọng Dương Thần càng lúc càng lớn, đến cuối cùng dường như đều vang vọng hết cả khu nhà.

Gió đêm khẽ thổi qua từng ngọn câu, làm tung bay mái tóc của người phụ nữ.

Sắc mặt Lâm Nhược Khê cắt không còn giọt máu, mắt nhòa đi, lạnh lùng cười nói:

– Nếu như anh có thể cho tôi phóng khoáng với Lý Kiến Hào thì tôi cần giấu diếm làm gì chứ? Anh ta đến gặp tôi, việc này lẽ nào cũng là lỗi của tôi sao?

Tại sao anh cứ đổ hết trách nhiệm lên người của tôi vậy? Tại sao anh không nghĩ xem bản thân anh nếu như ở bên cạnh tôi, nếu như anh có thể bớt cáu kỉnh với tôi một chút, nếu như anh có thể chủ động rộng lượng hỏi tôi tất cả những chuyện này…

Nhưng anh lại cùng với những người phụ nữ khác đi khắp nơi, vừa về là lại hoài nghi tôi xem có dính líu gì đến người đàn ông khác hay không. Anh cảm thấy như vậy có công bằng với tôi không?

Dương Thần cũng tức giận:

– Cô tưởng tôi mạo hiểm ở bên ngoài chiến đấu sinh tử, tìm kiếm dược liệu luyện đơn là vì ai chứ? Chẳng phải là tôi vì muốn cho cô có thể an toàn và xinh đẹp hơn sao?

Nếu như thực lực đến giai đoạn đó rồi mà không nhanh thì làm sao tôi có thể bảo vệ được các cô? Làm sao bảo vệ được những người thân khác? Làm sao bảo vệ được con?

Tiêu Chỉ Tình là người duy nhất có thể giúp tôi làm việc đó. Một người phụ nữ không có tu vi như cô ấy chạy đôn chạy đáo ở bên ngoài với tôi, trước đó còn suýt nữa thì chết, như vậy cũng không là gì sao? Tại sao cô lại khó chịu với chuyện này như vậy chứ?

– Vì tôi? Ha ha… Lẽ nào chỉ là vì tôi sao? Vì bất kỳ một người phụ nữ nào, anh cũng sẽ làm như vậy. Chẳng phải anh sợ nhất là yêu không đủ công bằng sao?

Đúng… Anh nói không sai, Tiêu Chỉ Tình thực sự có thể giúp đỡ anh, nên nói là người phụ nữ bên cạnh anh rất giỏi, tôi có là cái gì đâu cơ chứ? Bọn họ có thể không cần tính mạng vì anh, một người có địa vị là một người vợ chính thức như tôi thế này có thể sớm đã bị oán hận, bị coi thường ở sau lưng rồi. Chắc anh cũng đã không chịu đựng nổi tính tình của tôi rồi?

– Tôi căn bản là không có nghĩ như vậy?

– Nhưng anh đã làm cho tôi cảm giác như thế!

– Cô không tin tưởng tôi như vậy sao?

– Là anh không tin tưởng tôi trước! Nếu như anh không thể yên tâm về ân oán trước kia giữa tôi và Lý Kiến Hà, vậy thì tại sao anh không giết Lý Kiến Hà đi? Chẳng phải anh căn bản là không sợ giết người sao?

– Cô tưởng là tôi không dám?

Dương Thần nghiến răng nói.

– Vậy thì anh đi giết anh ta đi. Nhìn thấy anh ta chết rồi sẽ còn nghi ngờ tôi nữa không?

Dương Thần giật mình, giết Lý Kiến Hà? Lúc nào cũng có thể, nhưng có giết anh ta hay không thì có gì khác nhau chứ?

Giọng nói của hai người không ngừng to lên, giống như đang rít lên từng tiếng.

Sau một hồi im lặng, Lâm Nhược Khê lạnh lùng nói:

– Buông tay ra.

Lúc này Dương Thần cũng không nắm chặt nữa, trong đầu hỗn loạn, tâm trạng rối bời, đã khiến cho Dương Thần khó có thể kiềm chế bản thân.

Tâm tính lương thiện dường như bị phá vỡ, cơn bão bên trong dường như đã làm cho máu như muốn sôi sục lên, sự đau đớn khiến hắn lộ rõ vẻ đờ đẫn.

Buông tay ra rồi, Lâm Nhược Khê liền rút tay lại, xoay người ra hướng chiếc xe.

Sau mười mấy giây, Lâm Nhược Khê đã vào trong xe, nổ máy. Đuôi xe mất hút luôn sau chỗ quẹo.

Dương Thần cảm thấy như bất lực, ngồi trên đất ôm đầu gối, muốn một mình yên tĩnh chờ đợi.

Quách Tuyết Hoa và vú Vương từ trong chạy ra thì đã không nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhược Khê và chiếc xe hơi đâu, biết là nhất định cô ấy đã tức giận và bỏ đi rồi.

– Dương Thần, con đang làm gì vậy? Rốt cuộc là thế nào?

Quách Tuyết Hoa vội vàng hỏi.

Dương Thần loạng choạng đứng dậy:

– Mẹ, vào trong nhà đi.

– Có phải… có phải mẹ đã làm sai điều gì không? Ai da… Sớm biết như vậy thì đã không nhiều lời.

Quách Tuyết Hoa không khỏi hối hận, bữa cơm tối không ngờ lại thành ra thế này.

Dương Thần cười khổ sở:

– Dù thế nào thì cũng không do mẹ đâu. Hai người chúng con vẫn còn có mâu thuẫn.

Vú Vương vỗ vỗ vai Quách Tuyết Hoa, an ủi, chau mày hỏi Dương Thần:

– Cậu chủ à, giờ cũng đã tối rồi, tiểu thư một mình lái xe ra ngoài, tôi không yên tâm.

Dương Thần nhìn thấy ánh mắt khẩn thiết của vú Vương, biết là muốn mình đuổi theo Lâm Nhược Khê, đưa cô ấy về.

Nhưng Dương Thần biết rõ rằng, bây giờ trong đầu mình đang rất hỗn loạn, nhìn thấy Lâm Nhược Khê không biết sẽ lại nói cái gì nữa.

Nhưng, Dương Thần vẫn quyết định lặng lẽ đi theo, cho dù không biết nói cái gì nhưng cũng không nên không quan tâm gì đến Lâm Nhược Khê.

Dương Thần lái xe đuổi theo trong vô thức, bóng dáng đã biến mất dần trong màn đêm.

Đêm mùa thu hơi se lạnh, Dương Thần cũng muốn tĩnh lặng lại như gió, suy nghĩ xem giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trên đường cao tốc ở Trung Hải, ánh đèn xe ô tô chói mắt, gào thét như lóe ra những đường điện sáng lóa.

Lâm Nhược Khê lái chiếc Bentley, phóng ga lao nhanh về phía trước, dường như chỉ có xe và gió bên ngoài thổi vào từng tiếng “ù ù”, sự đau khổ trong lòng có lẽ cũng vơi bớt đi.

Cũng không biết đã lái xe đi được bao lâu, Lâm Nhược Khê cho xe rẽ vào con phố bên cạnh đường, tiến vào khu vực chợ đêm.

Tìm đại một nơi đỗ xe, Lâm Nhược Khê cầm lấy túi xách, bước lên trên đường.

Có lẽ là vì trời khá lạnh nên người đi trên đường cũng không nhiều, thỉnh thoảng lại thấy vài cửa hàng nhỏ thu lại ở một chỗ không buôn bán gì.

Gió lạnh khẽ thổi, bụi trên đường tung bay lên từng đợt.

Lâm Nhược Khê nắm chặt lấy cổ áo, rõ ràng bản thân không thấy lạnh, nhưng không biết tại sao lại phát run.

Nhìn thành phố với những tòa nhà san sát nhau, khắp nơi dường như đều là những chỗ có thể dung thân, nhưng Lâm Nhược Khê lại cảm thấy mình giống như một kẻ lang thang không có nhà.

Vừa rồi còn đang ngồi ấm cúng ăn bữa cơm tối cùng gia đình, nhưng bây giờ đã biến thành kẻ lang thang ở trên đường lạnh giá này.

Vô tri vô giác, Lâm Nhược Khê bước vào một quán bar đang sáng đèn, cô hơi do dự, nhưng vẫn đi vào.

Từ nhỏ đến lớn, vào những nơi như quán bar là rất hiếm, cô cũng tự biết mình không thích những nơi như vậy. Đối với quán bar cô cảm thấy không quen, nhưng hôm nay Lâm Nhược Khê lại rất muốn có thể dùng cồn giết chết dây thần kinh.

Sau khi Lâm Nhược Khê bước vào quán bar được vài giây, bóng dáng Dương Thần cũng từ từ bước ra từ đầu ngõ, lặng lẽ bám theo cô vào trong quán bar.

Trong đêm tối, cũng không có ai chú ý đến một nam và một nữ như thế này, cùng mang theo tâm trạng phiền toái vào trong quán rượu.

Đèn trong quán bar cứ nhấp nháy không ngừng, tiếng động ầm ỹ, mùi khói thuốc tràn lan, có chỗ thì cười đùa vui vẻ, có chỗ thì đang tức giận lộn xộn, trăm ngàn cảm xúc khác nhau cùng tụ lại ở một nơi nhỏ bé như thế này.

Lâm Nhược Khê ngồi ở một góc nhỏ trong quán, trên bàn là chai Whiskey.

Lâm Nhược Khê cũng không hiểu là rượu gì, chỉ hỏi xem có rượu nào nồng độ cao không.

Tay chống lên cằm, một tay khác tự rót đồ uống.

Vừa mới uống được hai ngụm thì Lâm Nhược Khê đã chau mày lại, thực sự không hiểu nổi tại sao đàn ông lại luôn thích uống rượu, thứ này thì có gì ngon chứ?

Nhưng không thể không nói, thứ cồn này sẽ không khiến cho bạn thất vọng khi mà bạn cảm thấy mọi thứ đều vô vọng.

Trong cơn mơ hồ, Lâm Nhược Khê cảm thấy toàn thân như được thư giãn, mặt nóng dần, khóe mắt dường như có nước, nhưng thứ ươn ướt đó cũng theo hắn đi mất.

Có lẽ là vì tu luyện nên tửu lượng của bản thân cũng khá lên nhiều, sau khi uống được một chai thì định uống tiếp chai thứ hai.

Hai chai rượu đã hết, Lâm Nhược Khê cảm thấy dạ dày mình nhưng có lửa đốt, trước mắt cuối cùng cũng bắt đầu có cảm giác mơ hồ.

Lúc này khuôn mặt của người phụ nữ đỏ bừng, nước mắt nước mũi tèm nhem, nhưng vẻ đẹp thì lại càng trở nên rạng rỡ hơn, khiến cho những người đàn ông xung quanh sớm đã chú ý đến cô.

Cuối cùng, Lâm Nhược Khê cũng gục trên bàn, khi cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến thì có một người đàn ông tuấn tú bước đến.

Người đàn ông này mặc một chiếc áo sơ mi hiệu Versace, cổ đeo một chiếc dây chuyền màu bạch kim, trong tay đang cầm điếu thuốc, nhấc chén rượu lên, khuôn mặt hiện lên nụ cười hơi khẽ.

– Tiểu thư, tôi thấy cô chỉ có một mình, chi bằng cùng nhau uống đi?

Người đàn ông nói rất khéo léo, nhưng lại không lỗ mãng.

Lâm Nhược Khê liếc nhìn hắn ta một cái, nói hai chữ:

– Cút đi…

Mặc dù trong đầu đã cảm thấy mơ hồ, nhưng Lâm Nhược Khê cũng không mất đi ý thức.

Người đàn ông buồn bực, nhưng sớm đã chuẩn bị tinh thần, vẫn cố nói:

– Sống trên đời khó tránh khỏi trắc trở, cuộc sống là như vậy, sự nghiệp cũng thế, tình cảm cũng chẳng khác gì, không biết tiểu thư đây đã gặp phải chuyện phiền não gì vậy?

Lâm Nhược Khê không muốn đáp lời, cũng không biết bản thân đã uống được bao nhiêu, nhưng đã không muốn ở lại nơi đây nữa, vì vậy định đứng dậy rời đi.

Nhưng vừa mới đứng dậy thì Lâm Nhược Khê lại cảm thấy choáng váng, loạng choạng suýt nữa ngã xuống đất, cũng may chống được tay lên bàn.

– Cẩn thận. Tiểu thư, để tôi đỡ cô…

Người đàn ông đưa tay ra đỡ lấy thắt lưng của Lâm Nhược Khê.

Nhưng không đợi cho hắn ta đưa tay ra thì một bàn tay mạnh mẽ đã kéo cổ hắn tar a, cho hắn ra đằng sau, rồi ngồi xuống ghế.

Người đàn ông này bị hoảng sợ, quay người lại nhìn, nhưng lại nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt đang nhìn hắn ta chằm chằm.

– Những lời nói nhảm đến đây là được rồi, ngoan ngoãn đừng có nhúc nhích gì, đây là người phụ nữ của tôi.

Dương Thần không biết từ lúc nào đã bước đến.

Trước đó vẫn ngồi ở một góc xa vừa uống rượu, vừa theo dõi Lâm Nhược Khê, Dương Thần cũng không muốn đến ngăn cản Lâm Nhược Khê uống rượu, vì hắn biết hai người đều cần rượu để giải tỏa sự khó chịu ở trong lòng.

Lâm Nhược Khê từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt như mơ màng, thấy hình dáng của Dương Thần thì thản nhiên cười lạnh lùng khiến cho những người xung quanh cứ đứng đó nhìn ngây ra.

Trong sự lạnh lùng đó có cả sự quyến rũ chết người, đủ để khiến cho những người khác phải tê dại.

– Ai nói tôi là người phụ nữ của anh, chúng ta quen nhau sao…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 5
Đối với U Minh Thần Thủy rơi vào tay người khác, mặc dù Giang Nam cảm giác tiếc hận, nhưng chỉ là hơi tiếc hận chốc lát liền vứt ra sau ót. U Minh Thần Thủy mặc dù tốt, nhưng tánh mạng càng thêm trọng yếu, nếu không có U Minh Thần Thủy ăn mòn một cái đầu lâu của Ma Thần kia, giờ phút này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Sự thật sau một lời hứa - Tác giả The Kid
Ở một xóm nhỏ ở Bà Rịa Vũng Tàu, Pom và Ngư là hai đứa trẻ cực kỳ chơi thân với nhau. Pom đã 19 tuổi, còn Ngư chỉ mới 15 tuổi. Những lúc không có bài tập thì hai đứa đưa nhau ra biển chơi. Một lần Pom và Ngư đang đi chơi thì trời đổ mưa. Hai đứa không muốn dầm mưa về nhà, nên tìm chỗ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 2
Lời nói của Dương Thần dường như nói trúng tâm trạng của Đường Đường, khiến cô nhất thời bị tê dại. Hai người lặng im một hồi trong căn phòng bé nhỏ, không ai nói câu nào. Tới khi Dương Thần tắt máy tính, Đường Đường mới hồi phục tinh thần. Thế nào, muốn về nhà không? Dương Thần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân