Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 24

Dương Thần - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 24

Mặc dù nói là bị mất mặt nhưng đám thuộc hạ Bắc Phù Dư vẫn nổ súng.

Ánh lửa bốn phía lóe lên, chỗ của Dương Thần đứng đã thành một đống hỗn độn, gạch men ở sân cũng khó tránh khỏi sự tàn phá này.

Nhưng khi đám người này bắn xong, lại ngạc nhiên phát hiện ra, Dương Thần đã biến mất tại chỗ.

Lúc này, từ chỗ Goh Chai phát ra tiếng kêu đau đớn, mọi người liền nhìn qua, thấy Dương Thần đã đến đằng sau Goh Chai từ lúc nào, dùng tay vặn cổ của Goh Chai.

– Hỏi mày lần cuối, kẻ cầm đầu của chúng mày và kẻ hợp tác với chúng mày là ai?

Dương Thần hờ hững nói.

Sắc mặt Goh Chai đỏ bừng lên, trong mắt hiện ra sự ngoan cố, đột nhiên dùng tay trái sờ sờ trong túi áo khoác, rút ra một khẩu súng lục.

– Chết đi!

Goh Chai tức giận, định nổ súng về phía Dương Thần.

Nhưng Dương Thần đã không còn hứng thú chơi tiếp, đương nhiên sẽ không cho gã cơ hội như vậy.

Còn chưa đợi Goh Chai nhắm chuẩn, Dương Thần đã cướp lấy khẩu súng, đồng thời nhét nòng súng vào miệng của Goh Chai.

“A a a”.

Goh Chai trợn trừng hai mắt, con ngươi với những tia đỏ hằn lên, tràn đầy sự tuyệt vọng.

Trong sự sợ hãi của đám thuộc hạ Bắc Phù Dư, Dương Thần không một chút do dự bóp cò súng.

“Bằng!”

Máu từ đầu Goh Chai bắn ra tứ phía.

Chiếc đầu của gã bị bắn xuyên thủng.

Sau khi tên Goh Chai này đã chết, Dương Thần quét mắt nhìn tất cả đám người ở đây, nói:

– Thủ lĩnh của chúng mày là ai? Ai liên lạc với chúng mày để đối phó với nhà họ Park, nói ra thì còn giữ được mạng, không nói thì chúng mày chắc chắn sẽ bị giết hết.

Lời nói lạnh lùng mà vang vọng như vậy, giống như bóng đè trong cơn ác mộng, khiến cho đám đàn ông Hàn Quốc này đều run rẩy.

Nhưng đối với tổ chức này, sự sợ hãi khiến họ căn bản không dám mở mồm.

Đôi bên nhìn nhau. Mặc dù cảm thấy thân thủ Dương Thần xuất quỷ nhập thần, thật sự khủng khiếp, nhưng bọn họ cũng không hỗn loạn, sóng to gió lớn gì cũng đã gặp qua, đương nhiên đã nuôi dưỡng được lòng can đảm.

– Các anh em, hắn giết Goh tiên sinh, chúng ta phải liều mạng với hắn.

– Không tồi. Đợi chúng mày giữ được mạng sống thì hãy nói tiếp.

Dưới sự dẫn dắt của mấy tên cầm đầu trong đám người, tất cả bọn này đều bắn điên cuồng quanh Dương Thần.

Trong chớp mắt, toàn bộ căn cứ ngầm của sòng bạc đều biến thành bãi hoang tàn. Tất cả bàn ghế, sàn nhà, gạch men đều bị nổ tung hết.

Bụi bay mù mịt trong không trung, Dương Thần sừng sững đứng im. Mặc dù sớm đã biết rất khó để có được đáp án, nhưng máu biến thành sông cũng không phải là dự tính ban đầu của hắn.

Khi tất cả những viên đạn ở đây muốn tiếp cận Dương Thần thì chúng đã bị một vòng kết giới bảo vệ ở bên ngoài.

Ở đây dù sao cũng là khách sạn sang trọng. Dương Thần cũng không muốn làm kinh hãi mọi người, khiến họ bỏ đi hết.

Sau khi thở dài một hơi, Dương Thần vung tay lên, dòng Thiên Địa Chi Lực bắt đầu xoay tròn rồi ngưng tụ lại như một cơn lốc, biến ba mươi tên Bắc Phù Dư này thành đống tro tàn.

Đối phó với lũ người chưa từng tu luyện, mà kể cả là những người có tu luyện, thì thân thể của họ căn bản cũng không đủ sức để kháng cự lại sức mạnh của Dương Thần.

Mọi người hầu như không hề có bất kỳ đau đớn nào, cũng không có bất kỳ cảm giác nào, giống như là một vật hóa học bị phân giải, hóa thành một đám bụi.

Trong nháy mắt, toàn bộ sòng bạc ngầm này trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại một mình Dương Thần.

Dương Thần nhìn quanh một lượt, nhặt một túi da mà Goh Chai định mang đi và chiếc điện thoại di động của gã từ trên mặt đất.

Trong chiếc túi da của Goh Chai, có một số lượng lớn những văn kiện và tài liệu có liên quan đến hoạt động kinh doanh của sòng bạc ngầm này, và những tài liệu cho vay nặng lãi, nhưng lại có một xấp tài liệu khiến cho Dương Thần cảm thấy vui mừng.

Bởi vì… văn kiện đã được ký này chính là văn bản hợp tác đầu tư thương mại cho liên quan đến nhà họ Park.

Mà người ký tên, đích thị là Park Jung Hoon!

Từ nội dung đại khái của những dự án này có thể thấy, đó hẳn là những hoạt động mờ ám của đại diện tập đoàn Tinh Nguyệt – Park Jung Hoon. Vì những thứ này rõ ràng là những giao kèo biếu xén tiền không bình thường.

Sau khi mở điện thoại của Goh Chai ra, Dương Thần xem lại nhật ký cuộc gọi gần nhất, may mà vẫn còn, e rằng ở đây cũng không thể thiếu được phương thức liên lạc với Park Jung Hoon.

Lấy được những thứ này xong, Dương Thần cũng không lo lắng rằng không có cách để khiến Park Jung Hoon phải thừa nhận.

Cũng may mình đã đến kịp, không cho bọn họ thời cơ để xóa sạch dấu vết.

Làm náo loạn sòng bạc như vậy, cảnh sát chắc hẳn đã tới đến đây. Dương Thần cũng không ở lại lâu, lẳng lặng rời đi, đi đến bệnh viện của đại học Seoul.

Giao những tài liệu này cho cảnh sát hoặc là cho người khác, nhất định sẽ không an toàn, hay là cho Park Chuan thấy, để ông ấy giải quyết những việc trong nhà này.

Tính đến lúc này, Park Chuan chắc cũng đã tỉnh rồi. Dương Thần cũng định dùng Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh để giúp ông ấy điều trị một chút. Mặc dù làm phẫu thuật thì hắn không làm được, nhưng phục hồi những cơ năng trong cơ thể đối với hắn lại là một việc dễ dàng.

Lúc này, trong biệt thự ở Keangnam, trong phòng khách ở dưới lầu.

Trán Park Jung Hoon thấm thía mồ hôi lạnh, lo lắng đi đi lại lại.

Một trợ lý vội vàng chạy vào trong phòng, nói:

– Giám đốc, người ở khách sạn Myeong – dong cho hay, khi cảnh sát đến, phát hiện ra đã có một cuộc đấu súng quyết liệt, Goh Chai đã bị bắn chết.

– Cái gì? Gã chết rồi ư?

Park Jung Hoon vội vàng hỏi:

– Những người khác thì sao?

Người trợ lý lắc đầu:

– Ngay cả xe của bọn họ cũng không thấy, chắc là bọn họ… đều chết cả rồi…

Park Jung Hoon run rẩy, trong mắt hiện lên vài phần âu lo:

– Người chết thì không sao, nhưng còn tập tài liệu trong tay gã đó sao rồi.

Người trợ lý cười khổ:

– Tất cả văn kiện đều không tìm thấy. Tai mắt trong sở cảnh sát của chúng ta nói, trong túi giấy ở hiện trường, toàn bộ đều là những giấy tờ cho vay nặng lãi, không có liên quan gì đến chúng ta.

– Sao có thể như vậy được chứ! Những thứ như vậy, gã sẽ không cất ở chỗ khác.

Park Jung Hoon quay mạnh đầu lại:

– Camera ở hiện trường không nhìn thấy có người nào vào sao? Rốt cuộc là ai đã làm?

Người trợ thủ nói:

– Đây là một việc tồi tệ nhất… Từ camera của khách sạn Myeong – dong, chúng ta đã tìm ra được, vào lúc đó, người bước vào sòng bạc chính là Dương Thần…

Sắc mặt Park Jung Hoon cắt không còn giọt máu. Sau một hồi lâu, liền cười như điên như dại.

– Ha ha… Dương Thần! Lại là Dương Thần! Hắn chẳng phải đang ở nhà họ Park sao? Sao lại xuất hiện ở đó chứ?

– Bây giờ nói những điều này cũng đã muộn rồi.

Người trợ lý lo lắng nói:

– Giám đốc, việc này chúng ta làm thế nào đây… Nếu như Dương Thần mang những hợp đồng đã ký của chúng ta cho Hội trưởng thấy thì… chúng ta… chúng ta…

– Đến đường cùng, đúng không?

Park Jung Hoon cười nhạo rồi một tiếng.

Người trợ lý cúi đầu, không cần nghĩ nhiều cũng biết, không chỉ không được ở lại tập đoàn Tinh Nguyệt, mà còn phải ngồi tù nữa. Bắc Phù Dư không chừng còn vì việc này mà âm thầm hạ độc thủ.

Park Jung Hoon bỗng nhiên nói với vẻ mặt không một chút biểu cảm:

– Cậu đến phòng làm việc của tôi, mật mã két sắt bên trong đó là sinh nhật là tôi và cha tôi. Tiền ở trong đó, cậu hãy mang đi và phân chia cho những người khác.

Người trợ lý sửng sốt, ngẩng đầu mạnh một cái lên:

– Giám đốc, đây là…

Trong mắt Park Jung Hoon không còn hy vọng gì nữa, tự cười giễu bản thân:

– Hết rồi, hết hoàn toàn rồi, một bước sai, sai mãi. Chỉ có thể nói là lão già đó may mắn, được tên họ Dương kia giúp đỡ.

Các cậu theo tôi mấy năm nay, những gì lấy được, tôi cũng sẽ không tiếc cho các cậu, chỉ còn việc có thể sống tiếp được hay không thì các cậu tự quyết định lấy.

Mắt người trợ lý như nhòe đi:

– Giám đốc, chúng ta đến bệnh viện cầu xin Hội trưởng đi. Dù sao thì ông ấy cũng nhìn cậu trưởng thành như thế nào.

– Cầu xin? Hừ, nếu như không phải vì giải thích với cha tôi rằng tôi không phải là đứa cháu có quan hệ huyết thống, thì tôi đã được coi trọng. Trong mắt ông ta, chỉ có Từ Trinh Tú mới là người thừa kế cần phải bảo vệ duy nhất mà thôi.

Bây giờ đi cầu xin ông ta chỉ có cầu xin ông ta tiễn lên đường, ông ta sẽ cho tôi tự mình giải quyết.

Trong mắt người trợ lý đầy sự cay đắng:

– Vậy… vậy chúng ta làm thế nào? Hay là Giám đốc chạy trốn cùng chúng tôi đi! Tôi có quen một tên cầm đầu chùm buôn lậu, gã có thể giúp chúng ta rời bến, tìm một hòn đảo nào đó để chờ những ngày này qua đi, không chừng còn có thể làm lại từ đầu.

– Đừng có đùa nữa. Các cậu chạy là được rồi, nếu cùng tôi chạy e rằng sẽ chết đấy. Cậu tưởng một lão già như Park Chuan, cả đời ngang dọc châu Á có thể đùa được ư? Chỉ cần ông ta tỉnh lại thì căn bản là tôi không còn chỗ nào mà chạy nữa.

Được rồi, tôi muốn làm một việc cuối cùng cần phải làm. Các cậu cầm tiền rồi, tự phân nhau rồi chạy đi.

Nói xong, Park Jung Hoon cầm lấy chìa khóa xe ô tô ở trên bàn, khoan thai bước ra khỏi phòng.

Người trợ lý còn muốn nói gì đó, nhưng sắc mặt đã nhăn nhó lại, sau khi nghiến răng một cái, chạy về hướng phòng làm việc của Park Jung Hoon ở trên tầng hai.

Nhưng còn chưa đợi anh ta chạy lên đến tầng hai thì đã một tiếng “Bàng” vang lên.

Sau một giây, người trợ lý sờ ngực mình, máu chảy ra lênh láng, xoay người lại nhìn, vẻ mặt bi thảm và phẫn nộ…

Park Jung Hoon đứng ở cửa, thổi thổi làn khói ở đầu khẩu súng, cười nhạt một tiếng.

– Bảo mày đi lấy thì mày đi lấy thật sao. Cho dù lão đây muốn chết thì chúng mày cũng sẽ phải chôn cùng ông.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 7
Ông cụ Phó gia và Phó Bá Cử liếc nhau, trong lòng đầy hoảng sợ. Ông lão Khâu này đúng thật là nổi điên lên rồi, vì một Hạ Tưởng mà ngay cả những nhân vật hàng đầu như Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng được Phó Bá Cử nâng ra mà cũng không đè được ông ta. Rốt cuộc Hạ Tưởng có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Mới tinh mơ, Lâm tướng quân xuân tình thỏa mãn tỉnh dậy cực sớm, mở mắt ra đã thấy tinh thần bừng bừng, đêm qua tiểu huynh đệ bận rộn tới khuya mà vẫn hùng tráng như cũ. Nhìn hai lão bà ôm thành một cặp cuộn trong chăn gấm, thân hình tuyệt mỹ lung linh hiện ra hết, hắn cười ‘hắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lưu Phong – Quyển 3
“Không sai, nếu ta đoán không sai, người muốn gặp tước gia chính là thái tử phi điện hạ” Phùng Nguyệt lạnh nhạt nói. Bạch Thọ có chút khó hiểu”Đại nhân, tước gia ngộ hiểm, người bị hiềm nghi lớn nhất là lý các lão cùng thái tử phi điện hạ, lúc này nàng lại triệu kiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân