Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 88

Dương Thần - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 88

Thời gian trên giường trôi qua rất nhanh. Mặc dù Dương Thần còn muốn thân mật nữa, nhưng Đường Uyển lại có hội nghị vào buổi sáng, đành phải để cô đi.

Đang định lái xe đi mua đồ ăn sáng mang đến công ty ăn, thì Dương Thần mới đột nhiên nhớ ra, bây giờ Lâm Nhược Khê đang một mình chuyển nhà đến đó ở, như vậy cô ấy sẽ tự mình làm bữa sáng sao?

Còn nữa cô ấy vẫn như trước kia, một ngày ba bữa là đã loạn hết cả rồi.

Mặc dù nói bây giờ đã có tu vi cơ bản nhất định, nhưng dù sao còn chưa bước vào cảnh giới Tiên Thiên, sức khỏe vẫn cần phải được chăm sóc nhiều.

Dương Thần không thể không khâm phục mình, thực sự là hắn càng ngày càng tỉ mỉ hơn với người phụ nữ này, làm việc gì cũng đều có thể nhớ đến người phụ nữ của mình.

Bây giờ khiến vợ tức giận, bất luận có chăm sóc quan tâm thế nào cũng đều sai.

Sau khi mua đồ ăn sáng ở một quán ven đường, Dương Thần lập tức đi đến tòa nhà Ngọc Lôi, đi thang máy lên tầng cao nhất.

Ra khỏi thang máy, vừa muốn đi đến phòng làm việc của Chủ tịch thì trong phòng trợ lý ở trước, Triệu Hồng Yến bước ra.

Lâu không nhìn thấy Triệu Hồng Yến, người phụ nữ này vẫn không có gì thay đổi, khí chất tự tin hơn trước rất nhiều, đương nhiên sức hấp dẫn cũng tăng thêm vài phần.

Trên tay Triệu Hồng Yến còn cầm một túi đồ ăn sáng, gồm mấy món ăn và sữa. Đang định mở miệng, nhìn thấy người đến là Dương Thần thì Triệu Hồng Yến thoáng sợ hãi lùi lại.

– A… Là anh à, em còn tưởng là Tổng giám đốc Lâm đến cơ.

Hai người từ lúc có quan hệ xác thịt đến giờ, gặp mặt nhau càng ngày càng ít, lâu như vậy vẫn chưa gặp, đột nhiên đôi nam nữ này chạm mặt nhau, liền cảm thấy ngượng ngùng.

Dương Thần cũng nghiêm chỉnh mà nói:

– Nhược Khê đâu rồi, cô ấy chưa tới à?

Triệu Hồng Yến ngại ngùng cười nói:

– Anh và Lâm Tổng xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Lâm Tổng đột nhiên nói là chuyển đến chỗ ở mới, bây giờ đi làm muộn hơn trước, vì đường xa.

– Đừng nói nữa.

Dương Thần cũng không muốn nói nhiều, đặc biệt là việc xấu trong nhà:

– Đây là điểm tâm mà em chuẩn bị cho Nhược Khê sao?

– Vâng, Lâm Tổng bảo em chuẩn bị…

Triệu Hồng Yến không dám nhìn thẳng Dương Thần, mặt hơi đỏ.

Bị người phụ nữ này nhìn với ánh mắt ngượng ngùng như vậy, Dương Thần không chịu được nuốt ực một cái, bầu không khí quá ngượng ngùng, sáng sớm tinh mơ gặp một người phụ nữ đã phát sinh quan hệ với mình.

Hóa ra còn có thể nói đơn giản một chút, nhưng lại không nói ra thành lời được.

Trước đó gặp nhau vài lần, Triệu Hồng Yến còn có thể nói chuyện bình thường với mình, nhưng cách bây giờ đã khá lâu rồi, đương nhiên có sự thay đổi, căn bản là có yếu tố tình cảm gây áp lực nên không thể nói chuyện bình thường.

Khi hai người không biết tiếp tục nói với nhau như thế nào thì cửa thang máy mở ra, Lâm Nhược Khê từ bên trong bước ra.

Người phụ nữ đang xách túi vừa mới bước ra đã gặp ngay cảnh một đôi nam nữ đang đứng đối diện nhau, không khỏi giật mình tại chỗ.

Chỉ liếc nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của Triệu Hồng Yến một cái, căn bản không cảm nhận được bầu không khí ở hành lang lúc này, Lâm Nhược Khê có thể ý thức được rất nhiều, nên không khỏi lạnh mặt.

– Tổng giám đốc Lâm, cô tới rồi à.

Triệu Hồng Yến thở phào một cái, tiến lên trước, đưa bữa sáng ra trước mặt Lâm Nhược Khê:

– Thứ cô cần tôi mua rồi đây.

Lâm Nhược Khê dường như không nhìn thấy Dương Thần, nhận chiếc túi đó, rồi hướng thẳng tới văn phòng.

Trong chớp mắt Dương Thần ngăn lại, nhếch miệng cười nói:

– Nhược Khê, anh cũng mua, em cầm lấy ăn một chút đi.

Lâm Nhược Khê khẽ cười nói:

– Anh chắc là mua cho em chứ?

Dương Thần sửng sốt:

– Em có ý gì vậy?

– Em thấy Hồng Yến chắc là chưa ăn, anh đừng tiêu phí vì em, anh có thể coi như em không nhìn thấy gì.

Lâm Nhược Khê liếc mắt nhìn Dương Thần một cái, vượt qua mặt.

Dương Thần giật mình hiểu ra, lập tức thở dài một hơi, lớn tiếng nói:

– Lâm Nhược Khê, cho dù em muốn bực mình với anh thì cũng đừng nên quá đáng như vậy! Anh vừa mới đến đây thì gặp Hồng Yến, cho dù em cảm thấy anh không phải là loại gì tốt đẹp, cũng không cần nói Hồng Yến như vậy.

Lâm Nhược Khê quay phắt người một cái, nhíu mày, vẻ mặt tức giận nói:

– Sao em dám tức giận với anh chứ? Anh nghe thành gì vậy? Không phải trong lòng anh nghĩ xấu nên mới tức giận như vậy chứ?

– Anh…

Sắc mặt Dương Thần đỏ bừng lên, không thể nào ngờ được, chỉ là một chuyện nhỏ mà cũng thành ra cãi nhau.

Một mặt sự hoài nghi đối với Lâm Nhược Khê cảm thấy oán giận, nhưng thực sự thì mình và Triệu Hồng Yến đã từng có quan hệ với nhau, nếu như mình phủ nhận chuyện mình có quan hệ với Triệu Hồng Yến thì sẽ cắn rứt lương tâm…

Trong cuộc chiến này, Dương Thần không biết nên mở miệng như thế nào.

Triệu Hồng Yến cũng vội vội vàng vàng bước lên giải thích:

– Tổng giám đốc Lâm, cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ là vừa mới gặp Dương Thần thôi, anh ấy mang bữa sáng cho cô, tôi và anh ấy… thực sự… thực sự… không có gì…

Nói đến đây, Triệu Hồng Yến cúi đầu xuống, mắt hơi đỏ.

Dương Thần nhìn thấy trong đôi mắt của cô là sự đau đớn, quyết định bước lên trước, cầm lấy tay Triệu Hồng Yến, đưa cho cô toàn bộ bữa sáng.

– Cầm lấy đi, đã có người không thèm như vậy thì sẽ có người tiếc.

Dương Thần cũng không quan tâm Triệu Hồng Yến có từ chối hay không, nhét vào tay cô.

Trong ánh mắt lạnh thấu xương của Lâm Nhược Khê, Dương Thần cũng không thèm quay đầu lại mà đi đến cửa thang máy.

Vẻ mặt Triệu Hồng Yến đầy áy náy, thấp giọng nói:

– Tổng giám đốc Lâm, cô đừng tức giận với Giám đốc Dương nữa. Anh ấy thực sự mang bữa sáng đến cho cô, bữa sáng này là chuẩn bị cho cô, cô cầm lấy đi.

Nhìn túi thức ăn bữa sáng mà Triệu Hồng Yến mang tới, Lâm Nhược Khê hững hờ đưa trả lại cho Triệu Hồng Yến.

– Cái này cô cầm lấy đi, hôm nay tôi không ăn uống gì cả.

Nói xong, Lâm Nhược Khê với sắc mặt tái nhợt bước vào phòng làm việc.

Triệu Hồng Yến kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ, nhìn hai túi thức ăn trong tay, trong đầu hiện lên cảnh Dương Thần đưa cho mình lại chột dạ…

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv.cc/duong-than-quyen-12-full/

Cùng lúc đó, trong phòng khách của Dương gia ở Yến Kinh.

Trên bàn cơm, bày biện đủ các loại đồ ăn vặt và món khai vị buổi sáng, bánh mì, bánh ngô.

Mà thứ đặc biệt nhất chính là một mâm vịt nướng lớn, vịt nướng đương nhiên đã sai người xử lý qua, gói thịt vịt lại, trám một ít tương là có thể ăn được.

Bên bàn, ba người lớn một đứa trẻ đang ngồi dùng bữa, đó chính là Dương Công Minh, vợ chồng Dương Phá Quân và Quách Tuyết Hoa, cùng với Lam Lam mà Quách Tuyết Hoa dẫn về nhà họ Dương.

Mâm vịt nướng này có khoảng ba con vịt, mùi xì dầu thơm phức, đặt ở trước mặt Lam Lam.

Cô bé tiểu mập một tay cầm vịt, một tay chấm tương ăn một cách ngon lành, căn bản không cần nhai mà nuốt luôn.

Nếu không phải nhà bếp của Dương gia toàn cao lương mỹ vị thì thực sự không thể cho cô bé này ăn ba con vịt vào sáng sớm như vậy được.

Dương Công Minh cầm bát cháo, húp hai ngụm, híp mắt cười, nhìn đứa cháu cố gái ở trước mặt, thái độ ôn hòa.

Còn Quách Tuyết Hoa thì hơi bất đắc dĩ, thỉnh thoảng nhắc nhở đứa nhỏ phải ăn chậm lại một chút.

Sắc mặt Dương Phá Quân là kỳ lạ nhất, đừng nói tới việc thích, cũng đừng nói tới việc ghét, chỉ nhìn đứa bé này một cách kỳ lạ, dường như có chút không đỡ được, nhìn Lam Lam đến ngây người ra.

– Lam Lam, vịt nước thực sự ngon vậy sao?

Dương Công Minh cười hỏi.

Lam Lam gật đầu, dịu dàng nói:

– Cụ nội à, Lam Lam thích lắm, bữa trưa cũng được ăn thịt đúng không?

– Còn muốn ăn nữa à, cháu vừa mới đến Yến Kinh được vài ngày mà sắp ăn được 20 con vịt rồi, không được phép ăn nữa.

Quách Tuyết Hoa trừng mắt nhìn.

Lam Lam cong cái miệng đầy mỡ lên, vẻ mặt uất ức.

Dương Công Minh vội ngăn lại:

– Ai da, Tuyết Hoa, trẻ con muốn ăn thì cho chúng ăn, cũng không phải Dương gia nhà ta không cung cấp nổi, chỉ cần đứa nhỏ này ăn mà không đầy bụng thì không sao cả.

– Cha, như vậy là không tốt, khi ở Trung Hải, chúng con đều tận lực để cho Lam Lam không ăn quá nhiều, một đứa nhỏ sao có thể ăn nhiều như vậy, sau này lớn rồi thì phải làm sao chứ.

Quách Tuyết Hoa lo lắng nói.

– Chẳng phải trẻ con nhà người khác đều muốn chúng béo khỏe sao? Những gia đình khác vì không có nhiều đồ ăn cho những đứa trẻ, mà các con còn không cho chúng ăn sao. Ta nói cho các con biết, sau này không được cấm Lam Lam ăn nữa, trời sinh đứa nhỏ này ra đã như vậy rồi thì nên dùng cách đặc biệt để giáo dục nó.

Dương Công Minh nói.

Vẻ mặt Quách Tuyết Hoa bất lực, cũng đành phải đồng ý.

Lam Lam cười ngọt ngào nói:

– Cụ nội thật tốt.

– Ha ha, Lam Lam à, hôm qua cháu nói muốn đi xem ngựa, cụ nội sẽ cho con đi xem. Đã chuyển một số con ngựa đến chuồng ngựa, hôm nay cụ nội sẽ dẫn cháu đi cưỡi ngựa.

Lam Lam vừa nghe thấy như vậy liền lập tức nhảy cẫng lên, chạy đến bên Dương Công Minh, ôm lấy ông, hôn lên má ông:

– Cụ nội thật là giỏi, mẹ chỉ mua cho cháu một con ngựa đồ chơi, không cho Lam Lam con ngựa sống.

Nghe đứa cháu gái nói vậy, Dương Công Minh rất vui vẻ, vuốt ve khuôn mặt đứa nhỏ, rồi để cho Lam Lam tiếp tục ăn sáng, nói với Dương Phá Quân:

– Phá Quân, ta bảo con phái người mang ngựa đến, đến đúng giờ chứ?

Dương Phá Quân cung kính gật đầu:

– Cha, tối hôm qua mới đưa đến, chọn được những con ngựa từ trường đua, nhưng… cha chiều đứa nhỏ này như vậy, cái gì cũng đáp ứng hết thì không tốt đâu.

– Sao nào? Cháu cố gái của ta thì không được chiều sao? Người của gia đình tôn nghiêm này, cha mẹ đi làm, những bậc bề trên như chúng ta yêu thương những đứa cháu thì sao nào. Hơn nữa đứa cháu gái cần được nuôi dưỡng, ta thấy Lam Lam rất hiểu chuyện.

Dương Công Minh nói.

Dương Phá Quân có vài phần cho là không đúng, đối với việc giáo dục những đứa nhỏ như vậy, ông ta đương nhiên không đồng ý, nhưng lại không dám làm trái với điều của cha, chỉ thấp giọng thở dài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 37
Phương Chí Thành cũng nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, lạnh nhạt nói: Bởi vì ngươi tâm ngoan thủ lạt cho nên bao nhiêu gia đình sẽ bị ngươi phá thành mảnh nhỏ, bao nhiêu người cũng mất đi thân nhân. Lão thất phu, bớt miệng lưỡi đi, ngay cả đồ đệ cũng giết, chẳng lẽ không tâm ngoan thủ lạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 4
Quốc Vương Bệ Hạ Cầu Xin... Trên mặt vị hoàng đế đã lộ ra nét già nua của tuổi xế chiều, đã bước vào thời kỳ gần đất xa trời, giai đoạn cuối cùng của đời người. Sức sống dường như mỗi một khắc đều có thể bỏ rơi lão mà ra đi. Thân thể hư nhược phải dựa vào long tọa hoàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Lăng Tiếu – Quyển 15
Càn rỡ! Âu Dương Tiêu đã là Cao Giai Thánh Giả, là tồn tại tối cao nhất trong Trung Vực. Người bình thường nào dám động võ trên đầu của lão, thế này quả thực là rất bất kính đối với lão. Huống hồ một chiêu này lực lượng mặc dù vô cùng cường đại, nhưng đối với Cao Giai Thánh Giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân