Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 90

Dương Thần - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 90

Màn đêm từ từ buông xuống thành phố Trung Hải, tại ngôi biệt thự ở ngoại ô phía tây.

Một cô gái xinh đẹp mặc một chiếc váy liền thân cổ tròn màu đen đang đứng bên lề đường, vì thời tiết gần như là không độ, nên cô gái không ngừng run lên tại chỗ, chà hai bàn tay vào với nhau, hít thở.

Sau khoảng vài phút, một chiếc BMW màu đen cuối cùng cũng chiếu ngọn đèn vào cô, chậm rãi dừng lại.

Cô gái sau khi nhìn thấy chiếc xe, khuôn mặt liền nở một nụ cười, chạy đến bên chiếc xe.

Dương Thần từ trong xe bước xuống, trên tay cầm một chiếc túi lớn, khi thấy người phụ nữ đã đứng chờ sẵn ở bên ngoài, đặc biệt khuôn mặt cô còn bị gió lạnh thổi cho đỏ ửng, đột nhiên bất mãn nói:

– Tình Nhi, sao lại đứng ngoài chờ làm gì, không biết trời đang rất lạnh sao?

Tiêu Chỉ Tình cười hì hì, tiến lên ôm lấy Dương Thần, sau đó kéo tay hắn:

– Không sao, hít thở một chút không khí trong lành cũng tốt mà.

– Cô bé ngốc!

Dương Thần dở khóc dở cười, trong lòng cảm thấy ấm áp, giọng ấm áp:

– Em không thể tu luyện, cơ thể bẩm sinh đã nhiều âm hàn, phải chú ý giữ gìn sức khỏe, cứ đứng ngoài gió lạnh như thế này, anh sẽ thấy rất đau lòng đấy.

– Thật không?

– Đương nhiên là thật rồi.

Dương Thần hôn lên môi cô.

Tiêu Chỉ Tình ngượng ngùng hé miệng cười nói:

– Em cũng không biết là tại vì sao, dù sao cũng dã một ngày không gặp anh rồi, em rất nóng lòng muốn gặp được anh. Hôm nay anh nói đến nhà em ăn tối, em rất vui. Em muốn ở bên ngoài đợi anh tới, sau đấy, muốn anh nhìn thấy em sớm hơn một chút, muốn được gặp anh nhiều hơn một chút.

Dương Thần vô cùng cảm động, thật hết cách với cô, đành nắm lấy đôi tay nhỏ bé lạnh cóng của cô đi vào nhà.

Ngôi nhà này vốn là do vú Vương bỏ tiền ra mua cho con gái, hiện nay cũng không còn ai, vú Vương và Tiêu Chỉ Tình cùng sống với nhau ở đây, đây cũng là nới mấy ngày nay Dương Thần hay lui tới nhất.

Đi vào trong nhà, đồ đạc trong nhà được bày biện phần lớn giống như nhà hắn, chỉ là có vẻ đơn giản hơn một chút.

Vú Vương cũng vừa bưng hai đĩa thức ăn ra, nhìn thấy Dương Thần, bà cười híp mắt:

– Cậu tới rồi, chỉ còn có mấy món, để tôi bê ra nốt là được rồi.

Dương Thần gật đầu, đặt túi nilong lên bàn:

– Vú Vương, ở đây còn có một ít thức ăn, hâm nóng lại một chút là được.

– Ông xã, anh mua cái gì vậy, thơm quá.

Tiêu Chỉ Tình hiếu kỳ nhìn túi đồ trên tay Dương Thần.

Dương Thần thản nhiên nói:

– Không có gì, chỉ là một ít bún thập cẩm cay, hôm nay trời lạnh, anh thấy trên đường tới đây nên mua, có cả đồ sống, có đồ chín.

– Bún thập cẩm cay là cái gì?

Tiêu Chỉ Tình vẻ nghi hoặc.

Dương Thần và vú Vương đều sững người.

– Tình Nhi, con chưa ăn bún thập cẩm cay bao giờ à?

Vú Vương hỏi thẳng.

Tiêu Chỉ Tình mơ hồ gật đầu, nhỏ giọng:

– Con mới vừa từ ảo cảnh ra được mấy năm, lại bận trốn ra nước ngoài, vẫn chưa ăn nhiều những món ăn ở đây…

Ánh mắt vú Vương để lộ vẻ thương yêu trìu mến, bà gượng cười nói:

– Cũng đúng, mẹ cũng không nghĩ ra chuyện này, thật khổ cho con quá! Bao nhiêu năm qua vẫn chưa được hưởng cái gọi là hành phúc.

– Ở đây có những gì, mai anh và Tình Nhi sẽ ra ngoài ăn cả ngày, tìm một chợ đêm đồ ăn hay cái gì đại loại thế ăn một bữa.

Dương Thần cười ha hả nói.

– Vậy thì phải cảm ơn cậu rồi, Tình Nhi được ở cạnh cậu chắc sẽ vui vẻ lắm đây.

Vú Vương cảm kích tự đáy lòng.

Tiêu Chỉ Tình cũng gật đầu đồng ý, lòng đầy mong đợi.

Dương Thần trong lòng thầm than, vui vẻ là được rồi, sao phải bày vẽ như vậy, chẳng phải đều vì muốn cho mọi người vui vẻ hay sao. Đáng tiếc không phải ai cũng dễ dàng vui vẻ như Tình Nhi…

Vú Vương nhanh nhẹn, mở nồi lẩu ra, đem nhúng bún cay và các nguyên liệu ăn kèm.

Lúc sắp ăn cơm, đột nhiên có người bước vào nhà.

– Ồ! Thơm quá! Tôi tới muộn rồi, tới muộn rồi… Vú Vương! Chỉ Tình! Tôi lại tới rồi…

Người vừa vào cửa đã lớn tiếng ấy không ai khác, chính là An Tâm, cô mặc một chiếc áo khoác nhung, trên tay xách một chiếc túi Dior lớn bước vào.

An Tâm vừa vào cửa, thấy Dương Thần cũng ở đây, le lưỡi, ngượng ngùng, sau đấy mỉm cười duyên dáng:

– Ông xã, anh cũng ở đây à, anh cũng tới ăn chực giống em hả?

Dương Thần nửa như cười nửa như không nhìn cô:

– Ý của em là em hay tới đây ăn chực hay sao?

– Cô ấy nói ở nhà ăn cơm một mình chán, lúc trước là em nấu cơm cho cô ấy ăn. Đến lúc mẹ tới nấu cơm cho em, thì cô ấy lại càng thích tới đây ăn hơn, nhưng mấy ngày nay bận quá, nên chưa gặp nhau lần nào.

Tiêu Chỉ Tình nói.

Vú Vương dường như cũng sớm biết được chuyện này, dịu dàng nói:

– Có lẽ cậu không biết, An Tâm và Tình Nhi rất hợp nhau, cô ấy hay đưa Tình Nhi đi mua sắm, lại còn dạy Tình Nhi cái gì mà trang điểm ấy, tình cảm rất thân thiết.

– Chính là như thế, là em đã bỏ sức lao động ra đấy, không phải là đến ăn không đâu.

An Tâm cười hi hi, đặt cái túi lớn đựng toàn đồ mỹ phẩm xuống đất, sau đấy ngồi luôn xuống cạnh Tiêu Chỉ Tình.

Dương Thần tự thấy hắn đã không quan tâm chu đáo tới các cô, cũng không biết bình thường ai thân thiết với ai. Hôm nay nghĩ lại, Sắc Vi và Mạc Thiện Ny sống cùng nhau nên quan hệ thân thiết hơn, An Tâm và Tiêu Chỉ Tình tính cánh gần giống nhau nên cũng hợp nhau hơn.

Không biết sau này sẽ thế nào, những người phụ nữ khác của hắn có xây dựng mối quan hệ tốt với nhau hay không, nhưng có thể khẳng định rằng, cái không khí càng lúc càng giống một đại gia đình thế này chính là diều mà Dương Thần luôn mong đợi.

Sau khi bắt đầu ăn cơm, Tiêu Chỉ Tình và An Tâm cứ ríu ra ríu tít dường như mãi không hết chuyện để nói với nhau. Tiêu Chỉ Tình trước đây không có chị em, nên không ai nói chuyện với cô về mấy chuyện của con gái cả, cô đối với rất nhiều thứ của con gái như trang sức, mỹ phẩm, quần áo… không biết phải phối hợp với nhau thế nào, mặc dù rất hiếu kỳ những lại biết rất ít.

Vừa hay An Tâm là tiếp viên hàng không, lại xuất thân trong gia đình giàu có, cái gì cũng biết, tính tình hoạt bát, chuyện thì nhiều nói mãi cũng không hết, hai người hợp nhau, quả thực thân như chị em ruột.

Đến giữa bữa ăn, Tiêu Chỉ Tình đột nhiên nghĩ ra thuận miệng hỏi:

– An Tâm, mấy hôm trước sao chị phải đi vậy, em cứ nghĩ chị đi công tác xa chứ?

An Tâm bĩu môi:

– Đừng nói nữa, phiền chết được, bị giám đốc lẫn đám người trong công ty ép họp, họp… sắp làm đầu chị nổ tung rồi.

– Chuyện làm ăn có gì không tốt à?

Dương Thần quan tâm hỏi.

An Tâm thở dài:

– Ừ, công ty xuất hiện đối thủ mới, sau khi được một công ty nước ngoài đầu tư, thêm vào dự án khách sạn năng lượng sạch, An Thị vốn chỉ chuyện tâm vào ngành khách sạn, lần nàydự án của bọn họ được nhà nước ủng hộ, nếu dự án của họ triển khai thuận lợi, thì cổ phiếu của An Thị chắc chắn sẽ rớt giá thảm hại…

– Có nghiêm trọng như vậy không, chẳng phải ngày trước toàn bộ sản nghiệp nhà họ Liễu đều thuộc về nhà họ An đấy sao, ở Trung Hải này còn có công ty có thể đấu được với công ty nhà em hay sao?

Dương Thần hỏi.

– Đương nhiên là có rồi, thương trường như chiến trường, hiện nay bao nhiêu công ty cứ tách ra lại sáp nhập vào, rất có khả năng sẽ xuất hiện một công ty mới lớn mạnh, chỉ cần có nhân tài, có quan hệ, thì có gì không được.

Điểm mấu chốt chính là dự án của họ được chính phủ ủng hộ, cho nên phải ứng phó một cách đặc biệt cẩn trọng. Đến giờ cũng không nghĩ ra cách gì, là em trốn đi đấy chứ, nếu không thư giãn một chút, chắc em ngất luôn ở công ty.

An Tâm chớp chớp mắt.

Tiêu Chỉ Tình vội đưa tay giật nhẹ ống tay áo của Dương Thần:

– Ông xã, anh xem chị An Tâm đáng thương quá! Giúp chị ấy đi! Chẳng phải anh có rất rất nhiều tiền à, hay là mua lại công ty ấy thế nào?

Dương Thần nhướn mày vờ giận nói:

– Nói linh tinh, chuyện này cũng có thể làm hay sao? Bọn họ cũng không phải ác ý bày ra âm mưu quỷ kế gì hãm hại mình, người ta đường đường chính chính cạnh tranh trên thương trường, không biết là âm mưu hay dương mưu, không hề làm trò dối trá gì. Nếu anh ỷ mình nhiều tiền, chèn ép họ, thì có khác gì loại cướp bóc.

Cho dù có mua lại công ty ấy, vậy sau này thì sao? Anh có thể mua hết những công ty đối thủ hay sao? Nếu không thể thắng được người ta, thua thì thua, cho dù không có công ty, thì anh nuôi có sao đâu.

– Được rồi, được rồi, em chỉ nói thôi mà, công ty nhà An Tâm dù sao cũng được truyền lại đời này qua đời khác, nếu thực sự không còn nữa thì thật đáng tiếc.

Tiêu Chỉ Tình nói.

An Tâm bất đắc dĩ nói:

– Trước đây em cảm thấy việc buôn bán, quản lý công ty không có gì khó, nhưng sau khi làm Tổng giám đốc, mới phát hiện hóa ra không đơn giản như vậy, rất nhiều việc cảm thấy lực bất tòng tâm.

Cho nên em rất khâm phục chị Nhược Khê, năm chị ấy lên làm Tổng giám đốc còn nhỏ hơn em bây giờ mấy tuổi, vậy mà có thể khiến công ty ngày một phát triển, quá lợi hại…

Nhắc tới Lâm Nhược Khê, khuôn mặt Dương Thần lộ ra vẻ chua xót, cười tự giễu mình.

Vú Vương trông thấy vậy, hỏi han:

– Cậu Dương Thần, tôi vẫn chưa hỏi cậu, tôi đi cũng mấy ngày rồi, tiểu thư đã về nhà chưa?

An Tâm và Tiêu Chỉ Tình cùng nhìn qua, các cô ngoài miệng không nói ra, nhưng trong lòng cũng cảm thấy nhớ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đường Môn – Quyển 2
Thấy hai người trực tiếp đi tới, một trong bốn cô gái tiến lên mấy bước, hơi khom người, nói: “Hai vị, có cần phải trợ giúp gì không?” Tiểu vũ: “Nơi này có phải là phòng đấu giá không? Chúng ta muốn vào xem.” Cô gái có chút ngạc nhiên, nàng mặc dù cũng không bởi vì thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lăng Tiếu – Quyển 1
Phó Trữ cùng Phó Duy nhìn thoáng qua Độc Ưng, thấy hắn gật đầu, lập tức bắt đầu phân cách Mãng Ngân Xà. Tay chân hai người đặc biệt lưu loát, có thể thấy được àm những chuyện này đã vô cùng lành nghề rồi. Hai người đem mật rắn móc ra giao cho Lăng Tiếu, còn lại đều vô cùng cẩn thận...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lưu Phong – Quyển 7
Hắc Vân mở cái túi ra, bên trong là thi thế của Phúc Điền. Mọi người kinh ngạc một hồi. Sử Văn Long vội quát: “Lục soát Xuân Tiêu lâu...”Nhất thời, mấy trăm người đã tràn khắp nơi trong Xuân Tiêu lâu. “Các vị, chuyện đã rất rõ ràng rồi, Nguyên soái quả thật là do bọn người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân