Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 64

Dương Thần - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 64

– Anh không biết em đang nói cái gì?

Dương Phá Quân đối mặt với sự chất vấn của Quách Tuyết Hoa, sắc mặt vẫn không thay đổi.

Quách Tuyết Hoa dường như càng thêm tin tưởng vào sự phỏng đoán của mình, nói:

– Ngày đó, em ở trong cô nhi viện, khi mà lần đầu tiên ngẫu nhiên gặp được Dương Thần, liền cảm thấy dường như rất giống với người thanh niên đó, hình như hắn là người quen cũ gì đó của em. Nhưng lại nghĩ không ra đó là ai liền không nghĩ nhiều nữa. Hôm nay, em đi cầu xin hắn cứu Dương Liệt, khi em nhìn thấy hắn thì ngay tức khắc cảm thấy một thứ cảm xúc kỳ lạ. Em nghĩ mãi vẫn không hiểu được, tại sao em không quen biết gì hắn, nhưng lại có cảm giác như có duyên với hắn.

Quách Tuyết Hoa cười một cách sầu thảm:

– Cũng chỉ có người mẹ hồ đồ như em, ngay cả đối mặt với đứa con của mình cũng không nhận ra. Vừa rồi em nhìn anh, mới đột nhiên nghĩ ra. Hình dáng của Dương Thần không phải rất giống với anh khi còn trẻ hay sao? Mặc dù vẻ ngoài không hoàn toàn giống nhau, nhưng từng đường nét lại giống nhau vô cùng. Đôi mắt, chiếc mũi của anh và hắn, giống nhau như đúc.

– Tuyết Hoa, em nghĩ nhiều rồi. Chỉ là sự trùng hợp thôi.

Dương Phá Quân trong ánh mắt có chút bối rối.

Quách Tuyết Hoa cười lạnh lùng:

– Trùng hợp? Đúng vậy, thực sự trùng hợp, hắn cũng họ Dương. Hắn và anh rất giống nhau, hắn khiến em nhìn ra anh. Hoàn toàn không quen biết, chỉ cảm thấy rất quen thuộc. Đúng rồi, em gái anh vừa mới nhìn thấy hắn, không ngờ lại dùng cách nói chuyện như những người thân nói chuyện với nhau. Thực sự trùng hợp, không ngờ cô ấy lại biết người thanh niên này. Em cầu xin hắn hãy cứu lấy Liệt Nhi, khi em quỳ xuống dưới để cầu xin hắn, hắn liền yêu cầu em không được quỳ dưới chân hắn nữa…

– Cái gì?

Dương Phá Quân trợn tròn hai mắt.

– Em nói, em quỳ dưới chân hắn? Làm sao em có thể quỳ dưới chân con mình như vậy được?

Dương Phá Quân tức giận nói xong câu đó, mới đột nhiên ý thức được, đã trúng bẫy của Quách Tuyết Hoa.

Quả nhiên, trong mắt Quách Tuyết Hoa lộ ra một sự vui mừng khôn xiết, lồng ngực cứ phập phồng, giống như được sinh ra lần nữa, toàn thân run rẩy, mắt rưng rưng nhìn Dương Phá Quân.

– Anh… Cuối cùng anh cũng thừa nhận… Dương Thần… Dương Thần… Đứa trẻ đó… Thực sự là con của em, thực sự là…

Sắc mặt của Dương Phá Quân như sầm xuống, nói:

– Nếu thế thì sao, hắn xuất hiện thật không đúng lúc.

Nhưng không nghĩ rằng Quách Tuyết Hoa căn bản là không nghe những gì ông nói sau đó, chỉ cần nghe thấy lời khẳng định đó, Quách Tuyết Hoa đã chìm đắm trong niềm vui sướng tột cùng, không thể nào kiềm chế được. Đứa con đứt ruột đẻ ra, bị thất lạc hơn 20 năm, vất vả tìm kiếm không ra, không ngờ thực sự còn sống trên cõi đời này. Quách Tuyết Hoa cảm thấy mọi nỗi buồn phiền lo lắng đều bị gió cuốn bay hết.

– Con… con của em, em biết… nhất định em sẽ tìm ra nó mà.

Quách Tuyết Hoa gạt nước mắt, miệng mở nụ cười vui mừng, bước ra khỏi cửa.

– Em đi đâu?

Dương Phá Quân chặn ngay trước mặt Quách Tuyết Hoa, ngăn không cho Quách Tuyết Hoa đi ra khỏi cửa.

Quách Tuyết Hoa sốt ruột nói:

– Đương nhiên là em đi tìm Dương Thần về. Em phải nói với nó, mẹ đã tìm nó hai mươi mấy năm rồi. Em phải lập tức đi nói cho nó biết.

– Em tưởng nó không biết em là mẹ nó sao?

Dương Phá Quân hỏi.

Quách Tuyết Hoa sửng sốt, chột dạ, nghĩ đến việc Dương Thần yêu cầu bà không được quỳ trước mặt hắn, như vậy không phải hắn đã biết thân phận của mình rồi sao?

– Nó biết em là mẹ nó, còn anh là bố nó. Nhưng nó cứ cư xử với chúng ta như những người xa lạ. Em nghĩ xem nếu em đi tìm nó, nó sẽ vui vẻ chào đón em sao?

Dương Phá Quân hỏi.

Quách Tuyết Hoa cảm thấy lồng ngực mình như bị bóp nghẹn, quặn đau, cắn môi, hít một hơi sâu, nói:

– Chúng ta đã bỏ rơi nó hai mươi mấy năm rồi, không quan tâm nó, thì đương nhiên nó sẽ hận chúng ta, không chịu nhận chúng ta. Nhưng việc em đi nhận nó, chẳng phải là nói cho nó biết tình yêu em dành cho nó không bao giờ cạn hay sao. Em sẽ dùng cuộc đời còn lại của mình để bù đắp cho nó, vì vậy, cho dù nó không nhận em, em cũng sẽ đi gặp nó, nói cho nó biết sự thật.

Dương Phá Quân tức giận vô cùng, nói:

– Em có biết làm như vậy có hậu quả gì không? Nếu như để người ngoài biết được nhà họ Dương chúng ta tự dưng có thêm một thằng con trai, người ta sẽ nghĩ vợ chồng chúng ta như thế nào chứ? Sự việc năm đó sẽ lại bị đào bới lên, không chỉ là anh, em, thậm chí cả bố, cả gia tộc chúng ta sẽ vô cùng hổ thẹn, em có biết không?

– Nhưng đây chẳng phải đều do chúng ta tạo nên sao? Lẽ nào vì thể diện, ngay cả cốt nhục của anh, anh cũng không quan tâm sao, cứ coi nó như không tồn tại sao?

Quách Tuyết Hoa gào lên.

Dương Phá Quân ngạo nghễ nói:

– Anh vì nhà họ Dương, vì danh dự của gia tộc chúng ta, hy sinh một đứa trẻ đã không gặp hơn 20 năm rồi, như vậy có đáng là gì?

Quách Tuyết Hoa giận dữ vô cùng, nhìn người chồng giống như nhìn một người xa lạ:

– Dương Phá Quân… Tại sao anh lại biến thành như thế này? Trước đây anh không hư thế… Lúc trước chính anh luôn miệng nói với em, anh nhất định sẽ cùng với em ôm con từ trong cô nhi viện trở về nhà. Không gặp được con, anh còn ở trong phòng khóc lóc… Không phải anh nói sẽ cùng em tìm con về sao? Tại sao… tại sao bây giờ anh, chỉ vì địa vị của bản thân, vì quyền lực của anh mà làm một việc đáng khinh như vậy? Lẽ nào, trong mắt anh, vì danh dự của gia tộc có thể bỏ rơi cốt nhục của mình sao? Để cho vợ anh khinh thường anh sao?

“Bốp”.

Không thể nhịn được nữa, Dương Phá Quân tát Quách Tuyết Hoa một cái rất mạnh.

Quách Tuyết Hoa vốn là một người phụ nữ yếu mềm, bị cao thủ trong quân đội – Dương Phá Quân tát mạnh như vậy liền bắn sang một bên, bên má phải liền sưng đỏ lên, cả người ngã lăn trên mặt đất, đôi mắt đã khóc đỏ ửng tràn đầy sự sợ hãi.

Dương Phá Quân nhìn thấy vợ mình đờ đẫn ra đó, không dám tin. Trong lòng quặn đau, vô cùng hối hận, vội vàng chạy lên trước đỡ Quách Tuyết Hoa đứng dậy.

– Tuyết Hoa… Anh… Anh không cố ý…

– Đừng động vào tôi.

Quách Tuyết Hoa gạt phắt Dương Phá Quân ra, tự mình loạng choạng đứng dậy, xoa xoa bên má bị đánh, cười lạnh lùng:

– Dương Phá Quân. Tôi lấy anh đã gần 25 năm… Từ lúc bắt đầu quen anh, cho dù tôi làm sai việc gì, nói sai cái gì, anh cũng không mắng tôi nửa lời.

– Vậy mà, hôm nay không ngờ vì ngăn cản tôi đi gặp đứa con thất lạc hơn 20 năm mà anh đánh tôi?

Dương Phá Quân nhắm mắt lại, kìm nén cảm xúc, nói:

– Tuyết Hoa. Anh đánh em, là anh không đúng. Nhưng em nên rõ một điều rằng, nếu như em nhận nó, hậu quả sẽ là, năm sau anh sẽ thua trong cuộc tổng tuyển cử. Sau đó, nhà họ Dương trong tương lai mười mấy năm tới sẽ không có ai trở thành trung tâm của đất nước. Em có biết điều này có ý nghĩa như thế nào đối với nhà họ Dương chúng ta không? Em có biết điều này sẽ khiến cho bao nhiêu người dựa vào nhà họ Dương sẽ bị mất chỗ đứng, khiến cho bao nhiêu người chịu cảnh tủi nhục không?

– Anh cho rằng tôi không hiểu sao? Dựa vào thể diện của ông nội, cho dù anh không lên được chức phó Chủ tịch Quân ủy thì có sao chứ? Toàn bộ học sinh của ông đâu đâu cũng là trung tâm… Chỉ thiếu anh, cùng lắm là nhà họ Dương bị đình trệ, không phải là gia tộc có quyền lực lớn nhất mà thôi.

Quách Tuyết Hoa cười lạnh lùng, nói:

– Chỉ là anh không cam lòng. Không cam lòng với quyền lực trên tay anh. Không cam lòng với mấy hoạt động kinh doanh trong những năm này, không cam lòng để thể diện của anh bị thấp xuống.

– Em…

Dương Phá Quân bị nói đến nỗi sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, giơ tay ra định đánh Quách Tuyết Hoa lần nữa. Nhưng nhìn thấy Quách Tuyết Hoa mỉm cười nhìn mình, lại không thể nào xuống tay được.

Hừ một tiếng lạnh lùng, Dương Phá Quân quay người mở cửa.

Ngoài cửa, cận vệ của Quách Tuyết Hoa – Tiểu Văn và Tiểu Lỵ đang đứng chờ, bọn họ loáng thoáng nghe thấy cuộc cãi vã nảy lửa của hai người ở bên trong, trong lòng cũng run sợ.

– Thủ trưởng.

Hai người nhìn thấy Dương Phá Quân, lập tức cung kính chào hỏi.

Dương Phá Quân nói:

– Hai người hãy đưa phu nhân về nhà. Từ hôm nay trở đi, không có lệnh của tôi, phu nhân không được phép giao du với bên ngoài, không được ra khỏi cửa. Có điều gì cần thiết, nếu như có người muốn gặp phu nhân thì phải báo lại cho tôi. Không có sự cho phép của tôi, không ai được gặp mặt.

– Dương Phá Quân, anh không thể như vậy, tôi phải đi gặp Dương Thần.

Quách Tuyết Hoa nghe thấy, không ngờ Dương Phá Quân muốn giam lỏng mình, không cho mình đi gặp Dương Thần, trong lòng lo lắng, hét lớn.

Tiểu Văn, Tiểu Lỵ cũng khó xử nhìn nhau, gật đầu:

– Rõ!

Mặc dù các cô là cận vệ của Quách Tuyết Hoa, nhưng cũng là thuộc hạ dưới tay của Dương Phá Quân, nên phải hoàn toàn phục tùng ông.

Dương Phá Quân quay đầu, nhìn ánh mắt đầy sự phẫn uất và không cam lòng của vợ, do dự một lúc, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ lẳng lặng quay đầu, nhanh chóng rời khỏi.

– Phu nhân, cùng chúng tôi trở về nào.

Tiểu Văn thương xót nói với Quách Tuyết Hoa. Mặc dù không biết tại sao thủ trưởng lại đối xử với phu nhân như vậy, nhưng cho dù bọn họ có nhìn thấy phu nhân đáng thương như thế nào đi chăng nữa thì cũng phải theo lệnh của thủ trưởng phải canh chừng phu nhân.

Quách Tuyết Hoa dường như không còn nghe thấy bất cứ điều gì, hai chân mềm nhũn ra, hai mắt vô thần ngồi xụp xuống đất, miệng lẩm bẩm gì đó, không ai nghe rõ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 8
Lúc Cự Quỷ Vương thu hồi Quỷ Vương Quả, đang muốn đi bế quan dung nhập nắm Quỷ Vương Quả vào cơ thể, lúc hắn đứng lên, sắc mặt hơi động nhìn lên bầu trời. Trong mắt hắn là Quỷ Vương Chu đang lao tới gần, hai thân ảnh trên Quỷ Vương Chu lao xuống và bay về phía vương điện của hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 14
Nhìn bầu trời sắp hoàng hôn, không ngờ hai người ở trong phòng tắm lâu như vậy, Vân Tri Thu liếc xéo Miêu Nghị. Miêu Nghị hiểu ý cười tà. Vân Tri Thu quay đầu nói: Thiên Nhi, đại nhân lâu rồi mới về, chuẩn bị bữa tối phong phú chút để đón gió tẩy trần. Tuyết Nhi, khi nào chuẩn bị xong thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 22
Hỏi sao Chiến Như Ý không tức hộc máu. Ngưu Hữu Đức không phải sợ nàng mới chạy, mà là dọa dẫm bắt chẹt thành công nhanh chóng rời đi. Càng làm Chiến Như Ý giày vò hơn là Ngưu Hữu Đức đang khao thưởng tam quân, nàng không muốn thua kém hắn. Nhưng Chiến Như Ý không có đối tượng trấn lột...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân