Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 15

Dương Thần - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 15

Lời nói của Lâm Nhược Khê dường như khiến những kỷ niệm được phủ bụi lâu ngày và đã nhiều lần không dám nghĩ đến đều bắt đầu hiện ra trước mắt.

– Im ngay đi. Anh phải nói bao nhiêu lần nữa em mới tin anh đây, không như những gì em nghĩ đâu.

Đầu óc Dương Thần dường như nổ tung, đã lâu lắm rồi hắn chưa đau đớn như thế này, khiến hắn không kiềm chế nổi, huyệt thái dương bắt đầu nhảy loạn lên.

Dương Thần cũng không biết tại sao mình lại nổi giận, tại sao lại không kiềm chế được quát to Lâm Nhược Khê. Hắn không muốn nhưng hắn không thể khống chế được.

Ánh mắt Lâm Nhược Khê trở nên trong trẻo nhưng thật lạnh lùng, giống như tất cả đang ở trong mắt cô và cô đều nhìn thấu hết.

– Anh không cần lừa dối bản thân mình. Dương Thần, thực ta trong lòng anh hiểu rất rõ, anh mãi mãi không thể rõ ràng tách bạch được em và Thập Thất. Sở dĩ anh cho rẳng em và cô ấy không như nhau chẳng qua là vì nghĩ ra một lý do để thuyết phục chính anh, lừa dối chính anh mà thôi. Anh không muốn mình trở thành kẻ mềm yếu trong tình cảm, anh cũng không muốn để cho mình không thể thoát ra khỏi cái bóng kia. Anh muốn mình được sống lại mà không phải là kẻ đáng thương trước sự ra đi của Thập Thất. Em đối với anh mà nói, chỉ là thứ mà anh lấy ra làm cái cớ để che dấu sự mềm yếu của anh mà thôi… là anh đã tự mình lừa dối mình. Mà trên thực tế, tất cả những thứ mà ta cùng nhau đều là từ nơi mà anh và Thập Thất bắt đầu…

Lời nói của Lâm Nhược Khê tựa như băng giá tạt vào tai Dương Thần làm cơ thể hắn đông cứng lại.

– Nếu đúng như lời anh nói, anh có thể tách bạch em và Thập Thất thì phải sớm nhận ra Sắc Vi của anh, vì sao không phải là vợ của anh, lẽ nào anh lại không yêu cô ta? Hay là vì cô ta là xã hội đen? Anh cũng không để tâm phải không? Nếu anh muốn, cô ta có từ chối không? Lại còn Tinh Tinh đã đi Mỹ nữa, tấm lòng của cô ta đối với anh, lẽ nào anh không thấy? Bọn họ đã sớm ở bên anh rồi, đều đối xử với anh tốt hơn em, rất phù hợp để làm một người vợ tốt của anh… Như em thì vốn không hiểu chuyện tình cảm, cả ngày thì chỉ biết đến công việc, lại còn coi thường anh, lạnh lùng với anh, ngay cả đến phòng riêng cũng không để cho anh vào, vậy mà anh lại vẫn cứ để em làm vợ anh… Em nói nhiều như vậy, thực ra tất cả điều này đều đã rất rõ ràng đúng không anh?

Anh chưa từng muốn vứt bỏ Thập Thất. Từ trước tới giờ anh đều vì Thập Thất mà sống bên em.

Cơ thể mềm oặt dựa vào lan can, sắc mặt Dương Thần trở nên nhợt nhạt, tinh thần bị cạn kiệt giống như vừa trải qua một trận hỗn chiến dài.

Dương Thần ngơ ngác nhìn ra phía xa bờ sông, ánh mắt ảm đạm, lẩm bẩm nói:

– Nhược Khê, đừng nói nữa… Coi như là anh xin em… anh xin em đừng nói nữa.

Lâm Nhược Khê ngẩng đầu lên, giơ tay lên lau khóe mắt mình rồi hạ xuống, khẽ cười áy náy:

– Xin lỗi anh, em biết nói như vậy thật vô tình, thật lãnh lẽo. Em biết anh đã vì em mà làm thật nhiều chuyện… có chuyện em nhìn thấy, có chuyện anh chỉ âm thầm giúp sau lưng em, nhưng vừa rồi em thực sự không thể kiềm chế được… Những câu nói này, những câu hỏi này, em vẫn đè nén trong lòng, cất giấu giống như là một loại độc dược mãn tính đang ăn mòn nội tạng của con người, em cũng rất đau đớn.

Từ khi Christine kể với em về những chuyện liên quan tới cô ta, em đã nhiều lần muốn hỏi anh nhưng lại không dám nói. Em cũng không biết kết cục là gì, em sợ em không thể gánh vác, nhưng cũng may em vẫn mạnh mẽ hơn em nghĩ, em tin là anh cũng sẽ không vì những câu nói này mà bị đánh bại.

– Có thể là vì mối quan hệ ở nước ngoài không có quá nhiều công việc làm phân tán tư tưởng, không có người thân ở bên cạnh, thời gian suy nghĩ lung tung cũng nhiều hơn. Hôm nay lại xảy ra việc này, những nguyên nhân nhỏ cũng lần lượt đến cùng nhau, anh lại chủ động bảo em hỏi anh, em đã đem tất cả những chuyện em giấu để nói hết ra, em sẽ không nói lại những chuyện này nữa…

Dương Thần không lên tiếng như thể là không nghe thấy cái gì cả.

Lâm Nhược Khê khẽ cắn môi, nói:

– Bài phát biểu sắp bắt đầu rồi, em cần phải quay lại chỗ ngồi. Nếu như anh không muốn dự cũng không sao. Em biết tâm trạng của anh không tốt mà bạn của anh tới tìm anh chắc là cũng có chuyện gì đó anh cũng không cần để ý tới lời của em, coi như là những lời tào lao của em mà thôi. Mình không phải là thường xuyên cãi nhau và chiến tranh lạnh sao, lần này cũng như vậy.

Nói xong, Lâm Nhược Khê sửa sang lại bề ngoài, quay người lại, trở về chỗ ngồi của mình.

Lúc Solon đi qua, Solon kính cẩn gật đầu, Lâm Nhược Khê cũng cười đáp lại y một cách lịch sự.

Tất cả mọi người nhìn thấy Lâm Nhược Khê trở về chỗ ngồi của mình, tất cả cùng xì xào bàn tán rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, dù sao thì những người tinh mắt đều nhận thấy Lâm Nhược Khê đã khóc.

Hai anh em Stern và Alys đều im lặng đi nhiều. Thấy sắc mặt Lâm Nhược Khê, chỉ biết ngồi bên cạnh nhìn cô một cách lo lắng chứ không biết nói gì.

Lâm Nhược Khê không để ý tới những lời bàn tán của người bên cạnh và ánh mắt cô mau chóng bước vào công việc, cầm lấy đống tài liệu rồi xem kỹ.

Lúc này, người phụ trách vừa bỏ chạy khi nãy lại đến trước mặt Lâm Nhược Khê với vẻ mặt tươi cười nịnh nọt khép nép hỏi:

– Lâm tiểu thư, xin hỏi bài phát biểu có thể mở màn được chưa ạ?

Lâm Nhược Khê sửng sốt, buồn bực:

– Sao lại hỏi tôi? Việc này đâu phải do tôi quyết định.

Người phụ trách cười ha hả nói:

– Nếu cô chuẩn bị chưa được tốt, chúng tôi có thể chờ cô mà. À đúng rồi, Dương tiên sinh vẫn chưa quay lại chỗ ngồi, liệu có phải đợi anh ấy rồi mới bắt đầu không ạ?

Người phụ trách vừa nói, ánh mắt sợ sệt vẫn nhìn ra phía bờ biển nơi Dương Thần đang đứng.

Lâm Nhược Khê chợt hiểu ra, cảm thấy hơi buồn cười. Tất cả mọi người trong hội trường đều sợ cái thân phận bí mật của Dương Thần mà giao tất cả mọi quyền quyết định cho mình và Dương Thần.

– Mọi người không cần phải căng thẳng như vậy đâu. Chuyện vừa xảy ra là ân oán cá nhân thôi, không nên để ảnh hưởng tới lịch trình của cuộc biểu diễn thời trang này.

Lâm Nhược Khê khuyên nhủ.

Người phụ trách lập tức gật đẩu tỏ vẻ đã hiểu:

– Lâm tiểu thư thật là người khoan hồng độ lượng, đến tiệc rượu vào buổi trưa, mời cô đến thưởng thức. Đây là lần đầu tiên cô đến tham gia tuần thời trang này chúng tôi nhất định phải tận tình đón tiếp…

Lâm Nhược Khê đáp lại vài câu và ra hiệu cho họ mau bắt đầu. Tiệc rượu gì chứ, cô không có hứng thú với mấy cái này.

Chỉ có điều là cô không thể kìm nổi việc nhìn về phía bóng người đang đứng ở bờ sông. Cảm giác trong lòng Lâm Nhược Khê bây giờ dù là thiên ngôn vạn ngữ cũng khó có thể miêu tả được sự phức tạp ấy…

Mà lúc này, đứng ở phía lan can, Dương Thần im lặng một hồi lâu, cuối cùng đã tỉnh táo trở lại.

Dương Thần đưa tay trái lên, vẫy vẫy ngón tay.

Solon đứng ở đằng sau hiểu ý bèn đi đến chỗ Dương Thần.

Dương Thần thở dài hỏi:

– Solon, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi hãy trả lời thật nhé.

Solon vẻ mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào, giữ nguyên khuôn mặt, đôi môi cử động:

– Minh Vương các hạ, tôi chưa bao giờ nói láo.

– Tốt lắm.

Dương Thần hỏi:

– Ta hỏi người, trong mắt ngươi ta có phải là người lừa dối bản thân mình để che giấu sự yếu đuối của mình không…

Đôi mắt của Solon thoáng sáng lên:

– Minh Vương các hạ, tuy tôi là cấp dưới của ngài nhưng so về tuổi tác thì vấn đề của ngài và tuổi tác của ngài đều như nhau, đều vô cùng non nớt.

– Hả?

Dương Thần không kìm nổi cười:

– Bị ngươi nói như vậy, xem ra câu hỏi của ta thật ngốc.

Solon thẳng thắn trả lời:

– Tôi cho rằng, lừa gạt và thẳng thắn chỉ là cách thức mà thôi. Chỉ cần là chấp nhận suy nghĩ của mình thì chính là kẻ mạnh đã thể hiện chân thật của kẻ mạnh, nó không phải là ở điểm mạnh yếu của bản thân mà ở chỗ người đó liệu có đối mặt với nghịch cảnh và cố gắng giải quyết vấn đề hay không mà thôi.

Dương Thần hấp háy mắt, suy nghĩ một lát, rồi tự cười mình:

– Xem ra câu hỏi của tôi quả là thật ngu ngốc… Đúng vậy, ta thật sự yếu đuối cũng được, mạnh mẽ cũng được, chỉ cần biết đối mặt với vấn đề thì sẽ không hổ thẹn với lòng mình.

Solon không nói gì nữa nhưng trong mắt hiện ra một chút mãn nguyện.

Tuy chưa trút được hết phiền muộn trong người nhưng Dương Thần cũng đã lấy lại được chút tinh thần liền hỏi lại Solon:

– Tự nhiên lại tới chỗ này tìm ta, có lẽ cũng không chỉ đơn giản là tới tìm ta, ngươi vừa xuất hiện một chút thì suýt nữa ta đã không khống chế được cục diện nữa rồi.

Vẻ mặt Solon nghiêm nghị lại, gật đầu nói.

– Đúng là có chuyện quan trọng, có lẽ ngài đã nghe tin về “Cuộc gặp mặt bí mật của các tổ chức quốc tế” do cục an toàn đối ngoại Pháp sẽ khai mạc tại Paris.

Dương Thần chau mày:

– Có nghe qua rồi, hình như là để đối phó một tổ chức khủng bố có tên là “Lãnh địa của thần”. Kẻ cầm đầu vẫn là Apollo. Thực ra ta và người của tổ chức này đều xuất hiện cùng lúc. Vừa đến Pháp đã bị bắt cóc và cuộc bắt cóc đó chính là do người của tổ chức đó làm.

– Đúng vậy, thật không ngờ rằng các hạ đã chạm mặt chúng rồi, nhưng tôi đến đây gặp các hạ ngoài việc gặp Persephone ra còn có một việc khác muốn được mau chóng báo với các hạ.

Solon nói.

– Cái gì, không lẽ ngươi đã biết cái tên Apollo đó là thật hay giả rồi à.

Dương Thần cười nói.

Solon lắc đầu:

– Sự thật giả của Apollo đối với chúng ta mà nói cũng không đáng lưu tâm, cũng không phải là chúng ra có thể phán đoán được. Chuyện mà tôi muốn báo cho ngài là đêm mai sẽ bắt đầu cuộc gặp mặt bí mật. Ngoài việc bàn cách tìm ra tên Apollo và “Lãnh địa của thần” cùng với việc chia cắt mối quan hệ qua lại của chúng, thì còn có một việc nữa đó là chuyện ngài có liên quan đến việc tranh chấp “Thần khí”.

– Thần khí?

Dương Thần ngẩn người ra một lúc rồi cười ha hả nói:

– Lẽ ra ngươi không nên nói, cứ để cho chuyện này lắng xuống, nó không phải là một loại thần khí bình thường vì trước đó ta và Ares đã phải đánh nhau một trận rồi. Khi có được thần khí, sức mạnh của Ares khiến người ta kinh ngạc. Không ngờ nó có thể làm đóng băng không gian. Tôi tin những thần khí khác của chủ thần không tầm thường như vậy. Nếu thật sự tồn tại, ta nhất định có thể cảm nhận được.

Solon hơi kinh ngạc, dường như y không biết về cuộc chiến giữa Dương Thần và Ares nhưng y cũng không hỏi nhiều, giải thích tiếp:

– Chiếc “Thần khí” ấy quả thực là không phải sở hữu của 12 vị Chủ thần, nhưng chủ nhân của nó có quan hệ sâu xa với ngài.

– Đừng thừa nước đục thả câu. Ai? Thần khí nào?

Dương Thần bất đắc dĩ hỏi.

– Là kiếm của Tử thần.

Solon trả lời.

– Tử thần kiếm của Thanatos ư?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 4
Buổi tối yên tĩnh, Hàn Lập lặng lẽ ra khỏi phòng, không hề chào hỏi ai, liền một mình ngự khí bay về phía Hoàng thành. Hàn Lập đứng trên Thần Phong Chu, nhìn cánh cửa Hoàng thành khổng lồ tối đen như con quái vật trước mặt, mỉm cười, rồi trực tiếp bay qua. Đối với Hàn Lập mà nói, cấm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 20
Giống như Vệ Tân, Tống Nhất Phàm gần đây tuy rất vui vẻ nhưng vẫn có một chút tâm phiền ý loạn. Không phải bởi vì bên cạnh có quá nhiều người theo đuổi, mà là bởi vì trong đám người theo đuổi đó có một người không bình thường, khiến cô nhức đầu vô cùng. Là nhức đầu mà không phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Ngay cả ánh nến được đốt ở một bên, cũng là do thảo dược quý giá chế luyện ra. Bản thân là đại sư dược đạo, Bạch Tiểu Thuần chỉ vừa ngửi, lại phân biệt ra được bên trong có ít nhất bảy tám loại dược thảo, đều là tiên thảo đã thất truyền. Bất kỳ một gốc cây nào cũng là vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân