Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 87

Dương Thần - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 87

Thấy Dương Thần nhẹ nhàng giải quyết sự việc như vậy, trong lòng Thái Nghiên phức tạp khôn kể. Vì người đàn ông của mình linh hoạt, sắc bén cảm mà thấy động lòng, nhưng lại cảm thấy Dương Thần tranh giành công việc của cô, làm cho Thái cục trưởng vốn hiếu thắng, khó có thể mà chấp nhận.

Nhưng Thái Nghiên cũng biết không thể vì chuyện này mà giận dỗi Dương Thần. Người ta nguyện ý cười làm lành chạy đến đồn cảnh sát xin lỗi mình, cũng là điều khó làm được. Tóm lại chính mình không thể bởi vì hắn giúp mình xử lý vụ án này, chưa cho mình cơ hộ trừng trị tội ác mà oán hận người ta.

Cho nên, Thái Nghiên đem tất cả những cảm xúc tiêu cực phát tiết thất hồn lạc phách trên người, gọi tới hai gã cảnh sát, đem tất cả những điều khoản vi phạm gộp lại, đi đóng dấu hai lá đơn nhận tội vừa được gửi đến.

Tuy rằng luật sư của Cao Việt đến đây, nhưng vừa nghe nói Lưu Thanh Sơn đã từ bỏ việc nộp tiền bảo lãnh xin tha, ông ta cũng không dám nói cái gì, mặt xám xịt quay đầu đi mất.

Nói cho cùng, Cao Việt chỉ là một gã trợ lý, cứu hay không cứu gã, chỉ là chuyện nhỏ của Lưu Thanh Sơn.

Không có chỗ dựa, Cao Việt chỉ có thể cứng đầu ký tên vào, nhưng trong mắt lại thù hận, khiến người ta sợ hãi.

Ánh mắt của tên tội phạm kia giống như đang nguyền rủa mười tám đời tổ tông, Thái Nghiên đã thấy nhiều, nếu nhát gan thì đã không làm cảnh sát. Xong việc, cô giao cho gã cảnh sát mang Cao Việt tới phòng tạm giam, chờ mở phiên tòa. Còn mình thì chạy ra đồn cảnh sát.

Dương Thần dừng xe ở một chỗ, đợi một lát, ngậm điếu thuốc, cũng không biết là nghĩ cái gì, tựa vào xe, ngẩn người nhìn dòng xe cộ chạy trên đường cái trước đồn cảnh sát.

Thái Nghiên cũng không biết vì sao Dương Thần lại lộ ra vẻ mặt như thế này. Từ khi quen Dương Thần đến nay, nhìn thấy Dương Thần vẫn đều tùy tiện, bộ dạng vô sỉ, xấu xa, đột nhiên lại trầm tư, cô có chút không thích ứng.

– Tại sao anh lại kết giao với tiểu thư của Hội Thanh Long? Cảm thấy đau đầu sao?

Thái Nghiên đi lên trước cùng Dương Thần đang tựa vào xe, hỏi.

– Tiểu thư Hội Thanh Long?

Dương Thần thiếu chút nữa không có phản ứng lại, lập tức nghĩ đến người Thái Nghiên ám chỉ chính là Lưu Minh Ngọc, lắc đầu cười nói:

– Cái này thì có gì mà đau đầu, nếu Minh Ngọc biết, thì nói sự thật cho cô ấy nghe Nếu cô ấy không biết, chuyện kia cũng sẽ không cần phải nói.

– Đúng là Lưu Minh Ngọc, anh quen biết với cô ta như thế nào? Tôi nhớ rõ trước kia Hội Thanh Long là một tổ chức phản động ở Yến Kinh cơ mà?

Thái Nghiên tò mò hỏi, cô rất muốn biết người đàn ông này tại sao ở đâu cũng đào hoa như vậy!

Dương Thần bĩu môi, đem đầu mẩu thuốc lá ném vào bồn hoa, nói:

– Quen ở công ty Ngọc Lôi, trước kia là đồng nghiệp, sau đã xảy ra vài chuyện, hiện tại mới có loại quan hệ này với cô ấy. Cô có thể đừng cho tôi là con sói đói chụp mồi không? Thật sự là tôi không cẩn thận nên mới vô tình trở thành như vậy.

– Vô tình…

Thái Nghiên chua chát nói:

– Nhược Khê cũng thật là, ở ngay dưới mắt cô ấy, không ngờ cũng cho anh “vô tình” theo người phụ nữ khác.

– Tại sao lại đố kỵ như thế?

Dương Thần cười nói:

– Thật không nhìn ra, Nghiên Nghiên xinh đẹp nhà ta là một bình dấm chua.

Thái Nghiên lườm hắn một cái:

– Chẳng lẽ tự nhiên biết anh có nhiều người phụ nữ theo, tôi không nên ghen sao? Nếu rõ ràng đã ghen còn tỏ ra rộng rãi, thì đó chính là dối trá.

– Không hổ là Cục trưởng Cảnh sát. Thật không dễ bắt nạt.

Dương Thần thấy người phụ nữ này thẳng thắn vậy, nên cảm thấy hơi buồn cười. Mặc kệ là bao lâu, mặc kệ thân phận biến thành cái gì, Thái Nghiên vẫn là Thái Nghiên, có gì nói đó.

Thái Nghiên rầu rĩ nói:

– Anh còn cười được? Đáng cười lắm sao? Bây giờ trái tim tôi đã bị nguội lạnh một nửa rồi, rất muốn hỏi anh cho rõ ràng, rốt cuộc anh có bao nhiêu người phụ nữ. Nhưng lại sợ hỏi ra kết quả lại khiến tôi nổi điên, thật sự là phiền muốn chết.

– Vậy thì đừng hỏi nữa! Lúc cần tự nhiên sẽ biết thôi!

Dương Thần cũng hơi ngượng ngùng mở miệng nói về vấn đề này, tiện đà hỏi ngược lại:

– Vừa rồi cô nói chị cô làm sao vậy? Tôi vẫn chờ cô nói rõ đấy!

Thái Nghiên cũng biết nhiều lời vô ích, thở dài một hơi, nói:

– Chị tôi… Phải kết hôn.

– Cái gì?

Dương Thần mở to miệng, nghi ngờ mình nghe nhầm, Thái Ngưng… Phải kết hôn?

– Tôi vừa mới biết được tin này, vẻ mặt tôi cũng giống như anh vậy. Tuy nhiên tin tức này là do mẹ tôi nói cho tôi nghe, cho nên chắc chắn sẽ không sai đâu!

Thái Nghiên hơi chán nản nói.

Dương Thần nhíu mày, hỏi:

– Hoa Vũ, cô ấy kết hôn với ai?

– Một con cáo mượn oai hùm nhu nhược. Có thể anh đã gặp qua rồi, anh ta ở Long Tổ, tên là Vĩnh Dạ.

Trong giọng Thái Nghiên rõ ràng nhận thấy vẻ khinh thường.

Dương Thần đương nhiên nhớ rõ cái tên ấy, trước kia có đụng tới vài lần. Gã Vĩnh Dạ ấy chính là một tên chết tiệt theo đuổi Thái Ngưng. Nhưng gã đó chỉ là phế vật, lại nhát gan, tóm lại làm rùa đen rụt đầu, Dương Thần như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao Thái Ngưng phải kết hôn cùng gã.

Nhìn thấy Dương Thần nhíu mày, trong mắt Thái Nghiên lộ ra một tia kỳ lạ, nhẹ giọng hỏi:

– Chị tôi kết hôn, có phải anh không chịu được không?

Trong lòng Dương Thần run lên, không dám nhìn thẳng vào hai mắt Thái Nghiên. Bởi vì đột nhiên hắn cảm giác được, chính mình tỏ ra vẻ không dễ chịu chút nào.

Đây là cảm giác rất phức tạp, vắng vẻ, có chút thương cảm, hơi oán hận, lại có chút bất đắc dĩ, đủ loại cảm giác lẫn lộn.

Đột nhiên, Dương Thần nhớ tới lời nói lúc trước của Thái Nghiên, ra vẻ Thái Ngưng kết hôn là có liên quan đến mình, trong đầu đột nhiên lại hiện lên manh mối gì, Dương Thần thốt lên:

– Là bởi vì chuyện lúc trước giúp tôi giết Đằng Mậu!

Thái Nghiên cúi đầu, mũi chân trên mặt đất vẽ một vòng tròn nhỏ, nói:

– Mặc dù chị ấy đang ở Viêm Hoàng Thiết Lữ, là nhân vật quan trọng, nhưng phải lấy mình làm gương tốt, biết rõ mà cố phạm, đương nhiên tội càng thêm nặng.

– Cô ấy chịu trừng phạt sao?

Mắt Dương Thần lộ ra vài phần gấp gáp.

Thái Nghiên lắc đầu, nói:

– Lúc trước, khi bị triệu tập về Yến Kinh, vốn là phải ra toàn án quân sự, dù sao Tăng Mậu không phải là một nhân vật tầm thường, Tăng gia có rất nhiều thân thích đều có ảnh hưởng không nhỏ ở trung ương, Thái gia chúng tôi tuy không phải dễ bắt nạt, nhưng chị ấy gánh vác trách nhiệm này, chúng tôi cũng không thể che dấu.

Sau đó, mẹ tôi lo lắng chị bị phạt, liền nghĩ tới Vĩnh Dạ vẫn theo đuổi chị tôi…

Theo lời Thái Nghiên kể, Dương Thần đem chuyện đã trải qua dần dần làm rõ.

Lúc trước, Thái Nghiên vì để cho mình không gây ra nhiều rắc rối, nên đã thay mình sát hại Tăng Mậu. Do đó mới phải chịu cái trách nhiệm kia.

Thế lực còn sót lại của Tăng gia ở Yến Kinh đương nhiên không chịu bỏ qua, bao gồm một số môn sinh của Tăng Mậu, cũng đều là những nhân vật cấp cao ở Hoa hạ, có tầm ảnh hưởng không nhỏ.

Kết quả là, Thái gia muốn bảo vệ Thái Ngưng nhưng không có khả năng, Thái Vân Thành tuy rằng là sĩ quan cao cấp ở Viêm Hoàng Thiết Lữ, nhưng không nói đến thân phận này, đại đa số tình hình là phải giữ bí mật. Cho dù mọi người biết, cũng không có tác dụng gì.

Thái Ngưng là nòng cốt của Viêm Hoàng Thiết Lữ, cũng là nhân viên thuộc Cục An ninh Quốc gia. Hành vi như vậy, không khác gì hiểu pháp luật mà phạm luật.

Mắt thấy Thái Ngưng sẽ bị thẩm phán tòa án quân sự khép vào luật hình, Thái Vân Thành mặt co mày cáu, mẫu thân Khương San của chị em Thái gia, cũng là sốt ruột lo cho con gái, tìm kiếm sự trợ giúp ở khắp nơi.

Nhưng Thái Ngưng tội danh rõ ràng, và đắc tội với những người này, há lại dễ chọc, tuyệt đối sẽ không có khả năng khuất phục, ai dám đối đầu mà che dấu trách nhiệm hình sự lần này của Thái Ngưng?

Đến cuối cùng, không còn con đường nào khác, Khương San nghĩ tới Vĩnh Dạ vẫn theo đuổi Thái Ngưng. Tuy rằng Vĩnh Dạ không được tốt lắm, nhưng cha mẹ gã cũng có chút quan hệ, lại đều là nhân vật cấp cao, quan trọng là… nhà Vĩnh Dạ, chính là một trong bốn đại gia tộc, dòng chính Lý gia.

Lý gia chính là người đứng đầu cục An ninh Quốc gia. Nếu người của Lý gia nguyện ý xin chuyện này, lấy những công trạng nhiều năm qua của Thái Ngưng ở Viêm Hoàng Thiết Lữ làm lý do thoái thác. Như vậy tòa án quân sự cũng sẽ nể mặt mũi, quan trọng là… người nhà Tăng gia dù có kiêu ngạo, cũng không dám trêu chọc Lý gia.

Khi Khương San đến cầu xin Vĩnh Dạ, cha mẹ Vĩnh Dạ, Lý Dữ và Quách Á Lệ cũng không trực tiếp từ chối. Bọn họ cũng nguyện ý giúp đỡ, nhưng cũng có yêu cầu rất rõ ràng – nhất định Thái Ngưng phải kết hôn với Vĩnh Dạ.

Theo cách nói của người nhà Vĩnh Dạ, nếu Thái Ngưng thành con dâu Lý gia, tất cả mọi chuyện sẽ êm đẹp.

Rốt cục Khương San cũng tìm được người cứu mạng, đâu cần quan tâm những thức khác, lập tức đồng ý. Nhưng tóm lại gia đình lại không có khả năng, cho nên chỉ đồng ý trước rồi mới cho Thái Ngưng và Vĩnh Dạ đính hôn, đợi mọi chuyện hoàn toàn ổn định, tiếp tục chọn ngày làm lễ cưới.

Sau khi Thái Vân Thành biết được chuyện này, Thái Vân Thành cũng không ngăn cản, ông ta cũng biết, ông ta không thể nào ra mặt bảo vệ con gái, mà có thể công khai ra tay. Chỉ có Lý gia quyền thế như vậy, con gái ông được gả vào nhà quyền thế, mặc dù không phải là người đàn ông cô thích, nhưng so với sống uổng tuổi thanh xuân trong tù vẫn tốt hơn.

Vốn thường ngày Thái Ngưng là người trầm mặc ít nói, sau khi biết được mẹ mình đến nhà người ta cầu xin, cũng không cự tuyệt tâm ý của mẹ, vô thanh vô thức, liền cùng Vĩnh Dạ đính hôn…

Sau khi đính hôn, quả nhiên nhà Vĩnh Dạ có giúp đỡ, con cháu dòng chính liên lạc với Lý gia, chỉ nói phải cùng làm đám hỏi với Thái gia, Lý gia đương nhiên sẽ vui lòng mở một cánh cửa nhỏ.

Dù sao Thái gia cũng được coi là một gia tộc không tầm thường. Một nửa tòa án quân sự cũng là Lý gia nắm trong tay. Về phần Tăng gia, không có Tăng Mậu, Lý gia không coi họ là gia tộc đứng thứ hai, họ nào có nắm giữ một quân quyền nhất định nào, sao quan trọng bằng sĩ quan cao cấp của Viêm Hoàng Thiết Lữ Thái Vân Thành?

Vì thế, Lý gia vừa mới ra tay một chút, vụ án của Thái Ngưng đã bị mắc cạn, không ai dám nhắc tới.

Đương nhiên, muốn thật sự khiến Thái Ngưng không bị khởi tố, phải gả Thái Ngưng cho Vĩnh Dạ, thành người vợ của Lý gia, mới có thể đảm bảo được.

Nghe đến đó, mặt Dương Thần không chút cảm xúc. Hắn hiểu được vì sao Thái Nghiên lại nói như vậy, Thái Ngưng ở Yến Kinh quả thực rất vất vả.

Thái Ngưng đã bỏ qua mọi chán ghét với sự theo đuổi của Vĩnh Dạ. Nhưng hiện giờ bởi vì mẹ đã phải đi cầu xin Lý gia, đã chịu ơn cha mẹ của Vĩnh Dạ, không chỉ có đính hôn với Vĩnh Dạ, còn muốn không lâu sau đó kết hôn với Vĩnh Dạ.

Chuyện như vậy rơi xuống cuộc sống của Thái Ngưng. Cho dù hiện giờ Thái Ngưng tự do cũng giống như giam giữ cô ấy ở trong một cái lồng vàng.

Dương Thần chợt bừng tỉnh, nhớ lại buổi chiều nào đó, Thái Ngưng ở trước mặt mình, lấy ra tang hồn đinh giết chết Tăng Mậu, đã thoáng hiện một nét tươi cười.

Người phụ nữ kia, thực ra trong khoảnh khắc đó đã rất rõ ràng, cô biết sẽ phải đối mặt với hậu quả như thế nào.

Đáy lòng Dương Thần xuất hiện một cơn tức giận. Hắn biết lúc trước Thái Ngưng làm như vậy, nguyên nhân lớn nhất không phải là sợ mình đấu không lại với những người Tăng gia, mà là lo lắng cho mình, sợ mình lại một lần nữa gây ra cảnh máu chảy thành sông, gây nên phiền phức lớn, cuối cùng dẫn đến loại phản ứng dây chuyền, người xung quanh đã bị liên lụy, càng không thể cứu vãn.

Nhưng Dương Thần khó có thể quên được, chuyện này vốn là chính mình nên gánh vác trách nhiệm. Cho dù mình có giết Tăng Mậu, dư đảng của Tăng gia, thậm chí những gia tộc khác ở Yên Kinh đều tiếp tục không để mình yên. Nhưng không có lý do gì khiến Thái Ngưng – một nhân viên Cục Anh ninh Quốc gia, lại là người ngoài cuộc, giúp mình chuyện phiền toái này.

Dương Thần không thích bị người khác bảo vệ. Dường như Thái Ngưng đã giúp hắn ngăn cản một trận giông tố.

– Chị cô không thích Vĩnh Dạ, cũng đừng cùng gã ta kết hôn. Nếu ai dám động đến chị cô, là bọn họ động vào tôi.

Dương Thần đè lửa giận, trầm thấp giọng nói.

Thái Nghiên dường như đã sớm đoán được Dương Thần sẽ có phản ứng như vậy, khẽ cười nói:

– Nếu như vậy, chị sẽ không đáp ứng, chị tôi chắc chắn sẽ ngay lập tức kết hôn cùng Vĩnh Dạ.

– Vì sao?

Dương Thần khó hiểu ngẩng đầu.

Trong mắt Thái Nghiên hiện lên một chút đau thương:

– Tuy rằng chính mắt tôi không được nhìn thấy sự việc này xảy ra như thế nào. Chị tôi không hy vọng anh lại tiếp tục quấy rối đâu.

Dương Thần im lặng, hắn biết với tính cách của Thái Ngưng, chắc chắn một là không làm, hai là đã làm là phải làm đến cùng, cùng Vĩnh Dạ kết hôn xong.

Thái Nghiên nhìn trong mắt người đàn ông buồn rầu, trong lòng hơi chua xót, lộ vẻ cười sầu thảm, hỏi:

– Có phải anh… Thích chị tôi?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 31
Tiểu tạp chủng, hôm nay ngươi không chết, Tàn Kiếm ta thề không sống. Chờ ngươi chết ta chắc chắn sẽ huyết tẩy Phi Linh môn ngươi, chó gà không tha. Trong mắt Tàn Kiếm Đại Đế bắn ra hung quang, âm thanh âm trầm quanh quẩn, khiến cho trong lòng mọi người chung quanh không khỏi phát lạnh. Lục Thiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 20
Chu Nhiên đứng lên nâng ly mời mọi người. Hơn năm trăm chưởng quầy cửa hàng lục tục nâng ly đứng dậy. Chu Nhiên giơ ly hướng lên trên cười nói: Đại thống lĩnh bận rộn trăm bề mà rút thời gian đại giá quang lâm Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu cho chúng ta mặt mũi, chúng ta xin uống trước ly này kính...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 2
Hắn ở trong sơn mạch mỗi ngày ăn thịt linh thú có thể tăng cường huyền lực, đều không cần tu luyện huyền lực tăng trưởng như vậy. Thế nhưng mà về đến gia tộc thì khác, không có thịt linh thú ăn, muốn tăng cường thực lực phải thành thành thật thật ngồi xuống tu luyện mới được. Đúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân