Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 8 » Phần 29

Dương Thần - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 29

Dương Thần nhìn thấy Lâm Nhược Khê đứng đó như đang do dự chuyện gì, làm như không có gì, khẽ cười một tiếng:

– Có chuyện gì mà phải suy nghĩ nhiều thế, muốn thì muốn, không muốn thì thôi vậy, làm như anh sẽ vì thế mà giận em sao?

Lâm Nhược Khê tiến thoái lưỡng nan, trong tình thế hiện giờ, cô không muốn Dương Thần biết cô đang muốn tránh né hắn, nhưng mà giữa ban ngày mà được người đàn ông ôm ấp như thế, cô quả là da mặt dày.

Cuối cùng, Lâm Nhược Khê khẽ cắn chặt răng, lặng lẽ cui người xuống, đặt mâm trái cây xuống cạnh bồn hoa, sau đó mặt đối mặt với Dương Thần, dung nhan tựa như đào lý.

Dương Thần bất lực, như thế thì có vẻ như là không có được câu trả lời rồi, cô ấy sao thế nhỉ?

Đột nhiên, đôi mắt bọng nước của Lâm Nhược Khê lai láng như chực trào hết ra ngoài.

Kiều hoa chiếu nước, nhược liễu phù phong, cũng chỉ là như thế…

Đó chính là một phần “sắc” của cô thể làm mê hoặc người khác, Lâm Nhược Khê khẽ lắc lư bờ vai trắng nõn cùng vòng eo mảnh mai, đuôi váy màu tím nhẹ nhàng đung đưa, lộ rõ sự ngượng ngùng của một thiếu nữ.

Chu môi, giọng nói lả lướt thật rối lòng người, Lâm Nhược Khê nhẹ giọng nói:

– Ưm… ông xã… ở bên ngoài như thế không được đâu…

Giọng nói dịu dàng lả lướt thế, đã kéo Dương Thần từ tâm trí lơ lãng đến hồn xiêu phách lạc!

Dương Thần mở to mắt, dùng sức vuốt vuốt mặt mình để xác định không phải là mơ, nói không nên lời.

Trời ạ! Mình đã thấy được gì, nghe được cái gì thế này?

Vừa rồi Lâm Nhược Khê làm nũng với chính mình sao?

Trái lại Lâm Nhược Khê nói xong làm xong những chuyện này, thật muốn đâm đầu vào đống đậu hũ chết cho xong!

Sao mình lại ngu đến thế, sao lại nghe lời con bé Trinh Tú kia chứ, lại học theo thói điệu đà của các cô bé trong phim Hàn Quốc?

Nhìn lại Dương Thần đã không còn nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc, mặt Lâm Nhược Khê đã đỏ như quả táo rồi!

– Hưm… hưm… hưm hahaha!

Dương Thần ngậm chặt miệng, hắn cố nhịn, nhưng không thể, được một lúc, cuối cùng hắn đã phá ra cười!

Nghiêng trước ngả sau, không ngừng đập vào chân, cười đến chảy cả nước mắt!

– Ha ha!! Haha… Nhược Khê thân mến. Em… Em… Em chọc anh đến chết mất! Ha ha… còn dùng giọng nói điệu đà nữa kìa… Hưm Hưm… ha ha.

Nhìn cảnh Dương Thần cười từ trên ghế ngả xuống dưới đất, Lâm Nhược Khê từ ngượng ngùng sang giận dữ, dậm chân một cái thật mạnh, song vẫn không tài nào nổi giận được, càng không thể lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh ngày thường, có vẻ như muốn khóc, giọng chống đối:

– Anh… anh không được cười! Không được cười!! Dương Thần anh có nghe thấy không!

Dương Thần cười đến nỗi thở hồng hộc, miễn cưỡng khống chế cảm xúc của mình, ôm chặt bụng, nhướn mày nói:

– Từ đâu mà em học được cái chiêu này vậy, xem phim Hàn Quốc đấy à? Sao không kêu một tiếng “Oppa”, như thế sẽ giống hơn đấy?

Lâm Nhược Khê thật muốn chui xuống đất mà trốn, nhưng đã như thế rồi, cực chẳng đã, cô tức giận nói:

– Thôi đi, em không chấp nhặt anh, anh muốn cười thì cười đi, coi như em chuộc lỗi vì đã làm anh không vui, dù sao thì cũng chẳng có lần sau đâu.

– Như thế không được.

Dương Thần lắc đầu, nắm lấy tay Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê phát hiện bàn tay mình đang nằm trong bàn tay to lớn ấm áp của Dương Thần, cảm thấy có chút hoảng sợ.

Dương Thần thu lại nụ cười, điềm tĩnh nói:

– Xin lỗi, thật ra anh không nên cười em, thật tình em cũng vì không muốn anh buồn mà thôi. Nhưng mà… Thành thật mà nói, dáng vẻ nũng nịu của em thật đáng yêu.

Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua gương mặt Lâm Nhược Khê, lời nói của đàn ông làm cho lòng cô tê dại.

Lâm Nhược Khê cắn nhẹ môi, không dám nhìn vào đôi mắt của Dương Thần, cui thấp đầu, nhưng vẫn cảm thấy một nụ cười mãn nguyện ẩn hiện trên gương mặt ấy.

Đó là một nét dịu dàng, giống như một đóa sen kiêu hãnh không sợ gió sương.

Hai người nín lặng một lúc, Dương Thần mới nhẹ giọng nói:

– Để anh ôm em một lúc, nếu như có ai đi qua, anh sẽ là người đầu tiên biết được, sẽ không làm em khó xử đâu, được không?

Lần này Lâm Nhược Khê không phản ứng gì nữa, mà khẽ gật đầu.

Dương Thần vui mừng, anh vòng tay qua thân hình mảnh dẻ, ôm chặt vào lòng mình.

Vì chiếc ghế nằm khá dài và rộng, cho nên để Lâm Nhược Khê nằm trên thân mình, đầu tựa trước ngực, cũng là tốt thôi.

Lâm Nhược Khê có phần thận trọng, không dám động đậy, tuy rằng cả hai đã có không ít lần thân mật trước kia, nhưng tình huống như thế quả là lần đầu, mùi hương nhẹ nhàng sau ánh nắng mặt trời của người đàn ông, không rõ là giống thứ gì, nhưng vẫn rất hấp dẫn.

Một tay Dương Thần quàng qua vai của vợ, tay kia vịn nhẹ qua eo, không sờ soạng lung tung, chỉ để như thế mà thôi.

Dưới ánh nắng ấm áp, hai người đang nằm như thể hai vợ chồng đang đi vào giấc ngủ.

Lâm Nhược Khê nghĩ rằng Dương Thần sẽ làm bậy, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nhưng sau một lúc, Dương Thần vẫn không có động tĩnh gì.

Trong lòng không rõ là vui hay buồn, chỉ cảm thấy không thoải mái, chỉ là anh ta không giống với người đàn ông mà cô biết.

Lâm Nhược Khê ngẩng nhẹ đầu, nhìn vào gương mặt gần như đã kề sát bên cạnh, thì phát hiện, Dương Thần đang lim dim nhắm mắt gần như đi vào giấc ngủ.

Đúng vào lúc Lâm Nhược Khê đang lặng lẽ ngắm nhìn, khóe miệng Dương Thần chợt lộ ra một nụ cười, nhắm chặt mắt, nhẹ giọng nói:

– Không lẽ nhận ra chồng em đẹp trai, nhìn mê mẩn vậy sao?

Lâm Nhược Khê liếc hắn một cái, không nói gì.

Dương Thần khẽ vỗ vào vai của Lâm Nhược Khê, tựa như đang ru người yêu vào giấc ngủ, miệng chỉ thốt ra những lời nhẹ tênh:

– Nhược Khê, em biết không, anh vẫn một mực nghĩ rằng, cuộc sống hôn nhân rất đơn giản, hai người sống chung với nhau, lâu lâu đi dạo phố, sắm một ít vật dụng trong gia đình, sắm một ít muối, đường, tiêu… Thỉnh thoảng đi xem phim, đi nghe hòa nhạc, cho dù có ngủ quên cũng không vấn đề gì. Thỉnh thoảng đi nghỉ mát, đi bộ, leo núi, câu cá, du lịch, tay trong tay, đi đến những nơi chưa từng đến.

Tình cảm vợ chồng, sẽ không là nóng rực như lửa đốt, mà nên là ấm áp, cũng có thể là mát mẻ, thoải mái là được rồi.

Cũng giống như bây giờ, trong thời tiết trong xanh này, có gió, dưới ánh nắng mặt trời, ôm chặt người mình yêu ngủ một giấc trưa yên ả, không cần phải làm gì thân mật cả, chỉ cần ôm nhau, đơn giản như vậy thôi là tốt rồi.

Lời nói của người đàn ông đang văng vẳng bên tai của Lâm Nhược Khê, cô khẽ chớp mắt, tỏ vẻ nghi ngờ nói:

– Chỉ đơn giản thế, như vậy có thể sao?

– Ừ.

Dương Thần nói:

– Đối với anh, thật tình không cần em phải làm gì cho anh cả, không lẽ em cho rằng anh đang mê mẩn thân thể em sao? Anh đâu phải như là cậu nam sinh mới tập yêu, càng không phải là một người đàn ông chưa từng gần gũi phụ nữ, cho dù một phụ nữ có đẹp đến đâu đi chăng nữa, không lẽ anh không khống chế được mình sao?

Từ trước đến nay anh chỉ hy vọng em thay đổi, không phải là em đối xử với anh như thế nào, mà là đối xử với chính em như thế nào.

Đừng làm cho bản thân mình mệt mỏi như vậy, đừng tạo áp lực cho bản thân nhiều quá, đừng nghĩ rằng thua một lần là thua tất cả.

Với anh, cho dù là em hiện tại, sau này, hay là tương lai, em có đối xử lạnh nhạt với anh cũng không sao, anh không phải vì thân xác em mà kết hôn với em.

Như thế, anh càng hy vọng, buổi sáng thức dậy, xuống lầu anh mong nhận được lời chào từ em, chứ không phải là buổi ăn sáng vội vã và đi làm. Ăn xong cơm tối, được nhìn thấy em quây quần bên mẹ xem ti vi, chứ không phải lủi thủi vào phòng làm việc một mình. Mỗi năm hy vọng em đi nghỉ mát cũng bạn bè chứ không phải lúc nào cũng nghĩ đến công việc.

Chỉ cần cho anh cảm thấy, ây… Vợ của anh, lấy anh em sẽ được hạnh phúc, thì đối với người chồng này không còn gì phải hối tiếc nữa.

Lâm Nhược Khê ngây người lắng nghe, từ lúc nào không hay, khóe mắt cô đã đọng đầy nước.

Dương Thần vuốt tóc cô, hít một hơi rồi nói:

– Cho nên, em muốn anh vui, đương nhiên là anh vui rồi, nhưng em cũng đừng nên ép mình làm những chuyện khó khăn, tương đối là được rồi, anh đâu phải là các cụ ông thời phong kiến mà khó phục vụ đến thế.

Trong lòng Lâm Nhược Khê cảm thấy thật hạnh phúc, khuôn mặt dụi vào ngực Dương Thần, ấp úng nói:

– Anh vốn là thế, nếu không ở đâu ra nhiều dì như vậy…

Nghe được lời này, Dương Thần giả vờ bị điếc, nhép miệng, cui đầu, làm bộ như đã ngủ…

Lâm Nhược Khê cũng không vạch trần mánh khóe này, mà đồng thời nhắm đôi mắt xinh đẹp lại, mãn nguyện ở trong lòng người đàn ông ngủ say đi.

Thời khắc này, những phiền não trong đầu tạm thời quên hết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hẹn hò trong rừng - Tác giả The Kid
Sen và Cu Lì là cặp đôi yêu nhau đã lâu, cả hai đều làm việc cho một gia đình giàu. Sen làm người giúp việc còn Cu Lì làm tài xế. Sen còn rất trẻ đẹp, cô chấp nhận yêu Cu Lì, người lớn hơn cô đến 20 tuổi. Một hôm gia đình giàu có việc phải lên Đà Lạt. Cu Lì lái xe chở chủ đi, Sen cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 9
A, Hạ Thiên ca ca là tuyệt nhất. Vương Tiểu Nha vỗ bàn tay nhỏ, bộ dạng hưng phấn. Triệu Thanh Thanh thì nhỏ giọng nói một câu: Sư phụ này hình như càng lúc càng biến thái. Đám đệ tử hiệp hội võ thuật Trung Hoa cũng cực kỳ kích động, đám người bắt đầu nghị luận. Trâu, đúng là trâu. Quá...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
5h AM. Nó ngồi giải toán thì giật mình bởi 1 bàn tay gầy gò chạm nhẹ vào vai nó. Bà Nội: Sao không ngủ mà lại ngồi đây hả? Nó: Dạ con mới ngủ dậy mà! Nó quay đầu lại. Bà: Nói dối! 3 giờ sáng bà dậy đã thấy mày bật đèn rồi! Nó: Đâu có con mới dậy mà! Nó biết bà nói vậy là để thử...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân