Tùng liền đi lên phòng ngủ để gặp Trang xả cho một trận. Mở cửa phòng ra, mắt Tùng nhìn chằm chằm người vợ của mình đang nằm tênh hênh trên giường với độc bộ đồ lót. Tùng lại gần và tỏ ra khá ngạc nhiên khi thấy váy và áo vứt ngổn ngang dưới đất. Tùng biết tính Trang, nàng là người rất ngăn nắp và đi ngủ luôn tắm rửa thơm tho rồi mới lên giường.
Tùng biết có điều gì đó không bình thường, anh cúi đầu xuống mặt Trang ngửi ngửi thì thấy toàn mùi rượu. Tùng nghĩ ngay đến sự việc chiều nay và nghĩ rằng Trang đã tức giận khi nhìn thấy Vân kè kè bên chồng nàng. Tuy nhiên Tùng lại đặt ra câu hỏi rằng Trang đi uống rượu với ai? Nàng không thể đi một mình. Tùng đặt nghi vấn và đoán chắc Trang đã đi uống rượu với Trung.
Nhìn tấm thân nuột nà trong bộ đồ lót của vợ, Tùng bất giác vừa ghen vừa nứng. Ghen vì vợ lại đi với nhân viên, nứng vì nghĩ đến con cặc của Trung lại cắm vào lồn vợ mình. Trong người Tùng luôn tồn tại hai xung đột đó, nó không rõ ràng, cứ lưng lửng khiến anh không biết phải làm thế nào. Chuyện cố tình tách Trung ra khỏi Trang chỉ là hành động tức tối nhất thời để làm thỏa mãn tính sĩ diện của một thằng đàn ông, nhưng ở đâu đó trong sâu thẳm đáy lòng, Tùng vẫn thích vợ được sung sướng trong vòng tay của người đàn ông khác.
Tùng ngồi xuống giường, vuốt ve đôi chân của vợ, mắt nhìn thẳng vào vùng tam giác huyền ảo với một sự tò mò. Tự dưng Tùng muốn kiểm tra cái quần lót để thỏa mãn thú dâm trong người. Tùng đưa hai tay lên kéo nhẹ chiếc quần lót của Trang xuống chân trong khi cặp mắt không rời khỏi đám lông đen mượt mà. Tối qua khi khám phá cái lồn của Vân thì Tùng mới nhận thấy vợ mình đẹp từ đám lông lồn.
Không như Vân là để lông mọc tùm lum dày đặc như một cánh rừng Amazon, của Trang thì mượt mà gọn gàng như những ngọn cỏ của sân golf. Thấy Trang vẫn ngủ say như chết, Tùng tháo hẳn chiếc quần lót ra khỏi chân rồi sững sờ nhìn vào chỗ đũng quần. Chẳng rõ là khí hư hay là tinh trùng nữa khi Tùng thấy những chất nhờn màu trắng đã vón cục dính nhoe nhoét trên lớp vải.
Vừa nhìn chiếc quần Tùng vừa tưởng tượng ra cảnh thằng Trung móc lồn Trang như thế nào, rồi nó địt nàng ra sao. Rõ ràng tại thời điểm bây giờ thì Tùng thấy bộ não của mình bị kích thích nhiều hơn là tức giận. Cảm giác cái sừng trên đầu càng lúc càng mọc dài ra, Tùng như con thú dâm bị tổn thương muốn được thỏa mãn. Anh vội vã cởi hết quần áo trên người vứt xuống đất rồi leo lên giường trong bộ dạng adam.
Tùng banh hai chân vợ ra, mặc kệ nàng đang ngủ, anh nằm xuống úp mặt vào giữa háng rồi đưa lưỡi liếm dọc hai mép thịt đang khô ráo. Cảm giác nghĩ đến được liếm cái lồn mà vừa bị thằng khác chơi khiến Tùng càng thích thú. Chẳng phải anh nhiều lần âm ỉ muốn điều đó sao. Quả đúng như Tùng nghĩ, cái âm hộ của vợ hôm nay không còn thơm tho như mọi khi nữa, nó có mùi ngai ngái xộc thẳng lên mũi.
Nếu là người bình thường thì có lẽ sẽ kinh tởm bỏ chạy, nhưng Tùng thì không. Tùng tỏ ra hưng phấn khi liếm nhanh dần, hai tay banh hai mép lồn ra, lưỡi ngoáy ngoáy vào miếng thịt đỏ hỏn bên trong, thỉnh thoảng mút nhẹ một cái để nuốt trọn cái chất ngai ngái đó vào miệng mình. Rồi anh thấy hai chân của Trang khẽ cựa quậy, miệng phát ra tiếng rên ư ư nho nhỏ, tay đặt trên đầu vuốt tóc anh. Điều đó càng làm cho Tùng thích thú như có thêm động lực, anh điên cuồng mút làm cho dâm thủy cứ trào ra liên tục, không ngừng. Bỗng Tùng thấy Trang thở mạnh một cái như sướng quá không chịu nổi, đồng thời hai mép âm hộ nàng nở to ra và bên trong ọc ra chất gì đó nhầy nhầy chạy thẳng vào miệng anh. Tùng cứ nghĩ là dâm khí của vợ, anh nuốt hết rồi kê miệng mút nốt những giọt chất nhờn đang rỉ ra còn sót lại.
Tùng ngồi dậy trườn lên người vợ, anh ôm chặt lấy nàng và thèm khát hôn lên đôi đôi gợi tình. Trang nhiệt tình hôn đáp trả, hai cái miệng ngấu nghiến xoắn lấy nhau cho dù cả hai đều ngửi thấy cái mùi gì đó tanh tanh tỏa ra từ cái miệng của người kia.
– Vợ chưa tắm, liếm không thấy mùi à?
– Có, nhưng vẫn thích.
Trang cười dâm đãng và không biết trong đầu nàng đang nghĩ gì. Rõ ràng Tùng lại làm cho lồn nàng ướt nhẹp mặc dù vừa được thỏa mãn no nê với Phương cách đây ít giờ. Trang thấy mình giờ thay đổi quá nhanh khi không còn là một người phụ nữ thuần khiết như ngày xưa. Bây giờ nàng đã quá lún sâu vào nhục dục để rồi giờ đây trong cùng một ngày nàng có thể hôn hai người đàn ông khác nhau, cùng tiếp tiếp nhận hai dương vật đi vào trong và chứa cùng lúc tinh trùng của hai người.
Trang quắp cả hai chân vào hai bên hông Tùng khi mông anh bắt đầu dập xuống. Cảm giác dương vật của chồng mình hơi bé khi âm đạo không chật khít như là của Phương nhưng Trang vẫn thấy tê tê nơi cửa mình. Nàng từ từ khẽ rên lên và nhận thấy Tùng dập nhanh hơn khi nghe nàng rên. Hai cơ thể ôm chặt lấy nhau cùng va đập khiến âm thanh phát ra những tiếng bành bạch. Hôm nay rõ ràng Trang nhận thấy Tùng địt lâu hơn, khỏe hơn mọi khi bởi mồ hôi trên lưng anh đang vã ra.
– Hôm nay sao địt sướng thế vợ ơi?
– Ừm… Vợ cũng sướng… mạnh nữa đi chồng… nữa đi… chồng ơi.
– Mạnh nữa sợ nát lồn vợ mất.
– Ưh… Địt nát lồn vợ đi… Địt cho nó sưng tấy đi chồng.
Tùng không chịu nổi liền căng sức dập nhanh hơn, miệng hối hả thốt lên:
– Mạnh thế này chồng ra mất vợ ơi…
Trang đang sướng đến cồn cào nên không muốn Tùng xuất. Nàng giữ anh dừng lại rồi ngồi dậy thay đổi tư thế. Tùng bất ngờ khi thấy Trang kéo tay mình đi xuống giường. Anh ngạc nhiên hỏi:
– Đi đâu thế vợ?
Trang tủm tỉm cười lẳng lơ khẽ nói:
– Ra ban công cho mát. Trong nhà nóng quá.
Tùng hơi bất ngờ trước lời đề nghị thú vị đó. Quả thực suy nghĩ về sex với Trang đã thay đổi quá nhiều, ít nhất là sự bạo dạn. Vừa ra đến ban công thì Trang quỳ xuống mút cho con cặc cứng cáp trở lại, sau đó nàng bám vào lan can và chổng mông lên. Tùng vừa đút con cặc vào lồn vợ vừa đáo mắt ngó nghiêng xung quanh các nhà bên cạnh. Sự mới mẻ này khiến cả hai cùng thích thú và kích thích dục tính của hai người. Tùng ôm lấy bộ mông tròn lẳn của vợ không dám nắc mạnh, đưa đẩy như người cưa gỗ. Cả hai thở hổn hển sung sướng, đặc biệt là Trang, nàng quay người vuốt ve ngực chồng thủ thỉ rên khẽ:
– Sướng quá chồng ơi… ngày nào chồng cũng địt cho vợ sướng như này nhé.
Tùng hãnh diện khi làm cho vợ điên rồ lên vì sướng. Con cặc ngay lập tức đâm mạnh hơn, sâu hơn rồi phun trào những dòng tinh khí trắng đục. Trang cong mông lên đón nhận rồi đợi cho Tùng bắn hết thì nàng quay người thật nhanh, ngồi xuống cầm lấy con cặc nhớt nhát cho vào miệng mút. Tùng ngửa cổ lên trời rên khẽ vì quá sướng. Sướng nhất là lần đầu tiên được vợ chủ động mút cho con cặc đang còn dính đầy tinh. Tùng kéo vợ đứng lên rồi không ngần ngại hôn môi nàng cho dù đã biết là có mùi tinh trùng bên trong. Hai người vẫn tham lam mút lưỡi của nhau như chẳng muốn rời ra.
– “Anh yêu em.”
Tùng hạnh phúc quá không kìm nén được cảm xúc liền thốt ra ba tư ngọt ngào. Trang cảm động khẽ mỉm cười sung sướng ép mặt vào ngực chồng. Rõ ràng tình dục thăng hoa làm cho vợ chồng yêu nhau hơn và lúc này Trang chỉ muốn có chồng mà thôi, những người đàn ông khác bỗng dưng chẳng còn quan trọng.
Phương fake đến công ty với tâm trạng yêu đời hơn hẳn những ngày khác. Có lẽ cảm giác xơi được người vợ xinh đẹp của sếp khiến cho hắn ta thấy vui vui trong lòng. Phương chỉ muốn nhìn thấy Trang lúc này để xem phản ứng của nàng ra sao khi xảy ra chuyện tối qua. Vậy là ở Thiên địa hắn đã chén được hai cái lồn đã có chủ và hắn tin rằng với bản chất dâm đãng như Trang thì nàng sẽ còn vác lồn đến cho hắn địt dài dài.
Khác với tâm trạng của Phương, khuôn mặt Quân thì nhàu nhĩ như thằng mất sổ gạo. Phương chạm trán với Quân, thấy anh ta không vui vẻ liền trêu:
– Đêm qua chúng nó cho anh hút ké không đủ phê hay sao mà trông cái mặt nhàu nhĩ thế?
– Tao mà phải hút ké à? Đang bực đây đừng có trêu vớ vẩn.
– Có chuyện gì vậy ông anh?
– Dm, ông Tùng cho cách chức rồi. Giờ đang đéo biết làm chỗ nào đây này. Đời như lồn.
– Có chuyện đó thật hả? Ông anh ô dù to thế mà cũng bị cho bật cơ à? Vãi ông Tùng.
– Dm đang điên ông đó lắm đây. Họ hàng với nhau mà không bằng người dưng. Nghĩ mà chán!
– Hề hề, hay ông anh xuống làm kho với thằng em? Vừa nhẹ đầu lại nâng cao cơ bắp. Đảm bảo sau 1 tháng địt khỏe thôi rồi.
– Kho cái lồn. Bắt anh làm kho thì anh nghỉ luôn.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện thì gặp Hằng là thư ký của Tùng đang đi ngược chiều.
– May quá gặp anh Phương đây rồi, đang định nhắn tin cho anh.
Phương cười hề hề cố tình đứng áp sát vào Hằng rồi đưa giọng thả dê:
– Anh mong chờ tin nhắn của em cả năm nay rồi đấy. Mà dạo này sao người em cứ đẹp ra thế nhỉ?
Hằng vui tính cười tươi nhưng đẩy Phương nhích ra một chút. Nàng lạ gì cái tính dâm đãng của hắn ta.
– Em nhắn tin công việc chứ không phải là nhắn tin vớ vẩn đâu nhé. Anh Tùng bảo em nhắn với anh là 10h anh vào phòng họp đấy.
Phương ngạc nhiên trước thông tin mà Hằng đưa ra. Cái phận làm kho thấp hèn nhất công ty có biết quái gì đâu ngoài bốc vác mà họp với hành.
– Anh nhớ nhé, đúng 10h đấy.
Hằng nói xong vội chuồn luôn để mặc cả Phương và Quân vẫn còn đang đứng ngơ ngác. Phương không hiểu sao mình lại được gọi vào họp. Hắn ta hỏi Quân:
– Hay là em cũng giống anh? Cũng bị cách chức khỏi đội bốc vác?
Quân cũng không hiểu trước ý đồ của Tùng.
– Anh cũng không biết được. Có khi chú mày được chuyển bộ phận đó. Thôi đợi vào họp thì sẽ biết.
Tùng đi vào nhà tắm nhìn thấy vợ đang đứng trước gương sấy khô tóc với bộ dạng sexy khi ở trên thì mặc áo phông ngắn đến rốn, ở dưới thì chỉ mặc đúng chiếc quần lót. Đôi chân trần nuột nà gợi cảm cùng bộ mông nảy nở của nàng thực sự thu hút đôi mắt Tùng cho dù anh anh đã ngắm chúng bao năm nay rồi. Tùng bèn đi đến đằng sau, bóp nhẹ bờ mông căng tròn đó và đồng thời khẽ nói:
– Đã có thằng đàn ông nào khen vợ anh có bộ mông gợi cảm chưa?
Trang mỉm cười nghĩ câu hỏi của Tùng sao mà giống với câu hỏi của Phương fake ngày hôm qua đến vậy. Nàng tự hào vì điều đó khi may mắn sở hữu bộ mông mà bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải thèm khát. Thấy Tùng cứ đứng nhào nặn cặp mông, Trang cười nói:
– Thôi muộn rồi anh, chuẩn bị còn đến công ty chứ.
– Em quên rằng anh là sếp của mọi người à? – Tùng vừa nói vừa vỗ nhẹ mấy phát vào mông Trang.
– Hôm nay ở công ty có gì mới không anh? Nghe bảo tối qua mọi người họp lâu lắm mà.
– Ừ, cũng có vài cái mới về thay đổi nhân sự. Lát đến công ty em sẽ có một chút bất ngờ đấy.
– Cái gì vậy hả chồng?
Trang tò mò quay mặt lại sát với mặt chồng hỏi.
– À một sự bất ngờ nho nhỏ dành cho vợ của anh ấy mà. Nói ra trước còn gọi gì là bất ngờ nữa.
Tùng nói xong liền hôn lên môi Trang chụt chụt mấy cái biểu hiện tình yêu của anh dành cho nàng. Trang ôm lấy Tùng hạnh phúc và nàng có cảm giác hai vợ chồng như đang trẻ ra, như đang bắt đầu yêu nhau vậy. Trang thích cái hạnh phúc như này và nàng nghĩ từ nay sẽ không làm điều gì có lỗi với chồng nữa, sẽ đoạn tuyệt với những ham muốn tình dục bên ngoài.
Tùng thấy vợ thật cao sang và quyến rũ trong bộ váy công sở cùng chiếc áo vest mỏng mặc bên ngoài. Anh ga lăng đứng mở cửa xe cho Trang bước vào trước rồi mới lên xe nổ máy đi. Trên đường đi hai vợ chồng cứ thỉnh thoảng quay sang nhìn nhau rồi tủm tỉm cười. Tình yêu làm cho Tùng cứ rạo rực trong người, lúc nào cũng muốn đè vợ ra để ái ân.
Nghĩ đến đoạn ở ban công lúc đêm qua mà Tùng vẫn thấy lâng lâng trong người vì sướng. Tùng đang lái xe chợt đưa một tay sang vuốt lấy một bên đùi của Trang. Trang không hề phản đối khi cứ để tay chồng vuốt ve đùi mình. Chiếc xe của Tùng rất tiện lợi khi bên trong nhìn ra được bên ngoài nhưng bên ngoài lại không thể nhìn thấy bên trong.
Hai người lại nhìn nhau cười dâm đãng và Tùng đưa bàn tay của mình luồn hẳn vào trong váy vuốt ngược lên đến bẹn. Vừa chạm vào cái bắp vế mát rười rượi thì Trang đột ngột nắm lấy tay Tùng. Cứ ngỡ rằng Trang ngại ngùng không cho nhưng Tùng bất ngờ khi Trang cầm hẳn bàn tay anh đưa thẳng lên vùng mu. Nàng cười lẳng lơ nói:
– Sờ chỗ này này. Chỗ này sướng hơn.
Tùng cảm thấy muốn phát điên lên vì người vợ dâm đãng của mình. Tùng ấn mạnh cái mu mềm mại với sự kích thích cao độ. Thấy vợ chủ động bạo dạn như vậy thì Tùng cũng không ngần ngại chơi trò mạo hiểm. Anh lái xe đi chậm lại rồi cầm chỗ cạp quần kéo xuống. Trang cũng tỏ ra bất ngờ nhìn Tùng dò hỏi:
– Chồng định làm gì thế? Đừng nói là muốn để vợ cởi chuồng nhé.
– Cởi ra cho mát, vẫn còn váy bên ngoài mà.
– Thôi thôi, ai thấy thì làm sao?
– Sao mà thấy được. Thử một hôm đi làm không mặc quần lót xem thế nào đi em.
Thấy bàn tay Tùng cứ cố giật chiếc quần lót của mình xuống thì Trang lườm anh một cái nhưng vẫn nhấc mông lên để chiếc quần được tháo ra.
– Đây, ngồi làm việc lúc nào nhớ vợ thì lôi nó ra ngắm nhé.
Tùng cười thích thú nhận lấy chiếc quần lót từ tay vợ rồi đút luôn vào túi quần. Trò chơi nghịch ngợm của hai vợ chồng chỉ kết thúc khi chiếc xe đã đến cổng công ty. Trang vuốt lại chiếc váy cho thật phẳng phiu rồi nhìn Tùng cười cười bước xuống xe.
Đi vào công ty bỗng dưng Trang thấy hôm nay mọi người nhìn nàng chào khác hẳn mọi khi cho dù quần áo nàng mặc vẫn như thế. Có thể họ thấy vợ chồng nàng trông thật hạnh phúc, và cũng có thể họ nhìn thấy điều gì đó khác thường trên bộ váy áo mà nàng đang mặc. Trang bỗng dưng đỏ ửng hai má khi nghĩ mọi người nhìn thấy vợ giám đốc đi làm không mặc quần lót. Nàng vội khép nép đi sau Tùng một chút để che giấu cái bí mật của mình. Khi đến cửa phòng tài chính, Tùng quay người lại nói với vợ:
– 10H em có mặt ở phòng họp nhé?
– Họp á? – Trang ngạc nhiên.
– Ừ, nhớ có mặt đúng giờ đấy vì cuộc họp này rất quan trọng.
– OK.
Tùng dặn dò xong ngó trước ngó sau thấy không có ai vội cúi đầu xuống hôn thật nhanh lên môi vợ rồi quay bước đi như không có chuyện gì. Trang mỉm cười vừa ngượng vừa thích thú nhìn bóng dáng chồng đi khuất.
Vào trong phòng nhìn thấy Vân nhưng Trang không thèm để ý, nàng về bàn mình và bắt đầu công việc của một ngày mới. Không thấy bóng dáng Trung ngồi bên cạnh, Trang chợt nhớ đến cậu ta và liền lấy điện thoại ra gọi. Giọng Trung yếu ớt kêu đêm qua say quá và bây giờ vẫn chưa tỉnh nên xin nghỉ một hôm. Trang tắt máy nghĩ thầm “thanh niên gì mà yếu quá, mỗi cái kia là khỏe như trâu.”
Nhìn đồng hồ thấy mười giờ kém bốn phút, Trang vội nhớ ra có cuộc họp bèn vội vã đứng lên đi. Nàng gõ cửa bước vào thì thấy có 5 người đang ngồi trong đó. Trang lịch sự chào mọi người rồi chọn chiếc ghế ở bàn cuối cùng ngồi xuống. Mọi người chẳng xa lạ gì nhau nên ngồi tán phét trong khi chờ giám đốc.
– Chị Trang có biết hôm nay sếp gọi để họp cái gì không? Em lo quá.
– Chị cũng như em thôi, cũng có biết họp cái gì mô. Sáng nay anh Tùng bảo 10h đi họp thì mới biết đấy chứ.
– Ơ thế anh chị tối về không nói chuyện với nhau à?
– Không, vợ chồng chị ít khi nói chuyện về công việc ở nhà lắm.
Trang bỗng dưng muốn tếu một chút nên nói tiếp:
– Về nhà tắm rửa ăn cơm xong còn tranh thủ làm một tí, thời gian đâu mà nói chuyện hì hì.
Mọi người nghe đến chủ đề đó có vẻ thích thú cười sảng khoái và Trang nhớ ra một chuyện, nàng vội khép chặt hai đùi lại để không ai nhìn thấy đám lông đen xì ở giữa háng. Đang nói chuyện rôm rả thì Tùng đi vào với bộ điệu đút một tay trong túi quần như rất thảnh thơi. Tất cả nhìn thấy anh liền im lặng và ngồi ngay ngắn lại. Tùng nhìn mọi người nở nụ cười niềm nở nói:
– Sao trông mọi người có vẻ căng thẳng quá vậy trời? Mọi người uống cà phê nhé để đầu óc được thoải mái.
Không chờ mọi người trả lời, Tùng mở cửa gọi thư ký Hằng pha luôn 7 cốc cà phê.
– Hình như còn thiếu một người thì phải? – Tùng nói khi nhìn tất cả những người đang có mặt trong phòng.
– Thiếu ai hả anh?
– Thiếu hót boy Phương Fake.
Tùng vừa nói dứt câu thì cửa phòng mở ra và Phương fake đi vào. Hắn ta cười với Tùng rồi vội giãi bày:
– Xin lỗi anh em đến muộn một chút. Do em bốc dỡ hàng lên xe cho kịp giờ chạy.
– Có vẻ bận nhỉ?
– Bận lắm anh ạ! – Phương vừa cười vừa nói hài hước với mọi người.
Không hiểu Phương vô tình hay cố tình mà cũng đi tít xuống phía cuối ngồi cạnh Trang.
– Mọi người uống cà phê, em cũng uống cà phê luôn nhé Phương? Hay làm tí whisky cho rực rỡ?
Thấy Tùng nói chuyện dí dỏm vui tính thì Phương cười cười đáp lại:
– Em bỏ rượu rồi anh. Uống rượu là hay không làm chủ được mình lắm, cứ thích nghịch ngợm linh tinh.
Trang nghe câu đó liền nhớ lại chuyện tối qua và nàng trộm lườm hắn một cái. Phương cười nháy mắt với nàng và Trang thấy điệu cười của hắn ta trông vừa đĩ vừa dâm.
Tùng để mọi người uống cà phê và thoải mái tán gẫu một lúc thì bắt đầu nói vào việc chính:
– Thôi chúng ta vào việc nhỉ? Chắc các bạn ai cũng đang thắc mắc và tự hỏi là tại sao lại được gọi vào phòng họp này đúng không?
Tất cả mọi người đều im lặng vì không ai biết lý do. Tùng nhìn một lượt rồi nói tiếp:
– Đầu tiên chúng ta xin chúc mừng bạn Huy vì từ hôm nay bạn Huy sẽ nhận trách nhiệm cao cả với vai trò là trưởng phòng kinh doanh.
Tất cả mọi người đều đồng thanh vỗ tay và nhìn Huy nói lời chúc mừng. Trang vừa hạ hai tay xuống bàn thì chợt sợ hãi khi thấy Phương đặt một tay lên đùi mình xoa xoa. Thấy hành động của Phương quá liều, Trang lườm hắn và lắc cái đùi để gạt tay hắn ra nhưng Phương cố tình giả vờ như không biết gì khi mắt nhìn lên phía trên tỏ vẻ đang chăm chú nghe Tùng nói. Trang lắc đùi mấy lần nhưng Phương tuyệt nhiên không chịu buông tay ra khỏi đùi mình. Trang sợ nếu mình phản ứng quá thì Tùng sẽ để ý nên tặc lưỡi chấp nhận cho bàn tay Phương đặt lên đùi mình ở dưới gầm bàn.
Trong khi Tùng đứng ở trên một tay vẫn đút túi quần kể say sưa lịch sử của Thiên địa phát triển từ ngày đầu như thế nào cho mọi người nghe thì ở dưới tất cả đều chăm chú lắng nghe. Phương fake có lẽ là người chăm chú lắng nghe nhất khi mà đôi mắt hắn ta chỉ nhìn về phía Tùng. Trang dở khóc dở cười không biết làm cách nào để cho Phương ngừng nghịch ngợm dưới gầm bàn.
Nàng hầu như chẳng còn nghe thấy chồng nói gì khi tâm trí đang vất vả chống đỡ bàn tay của Phương. Nàng đã kẹp hai đùi lại rồi nhưng bàn tay to khỏe của hắn ta cứ nhất quyết banh đùi nàng ra và liều lĩnh luồn sâu vào bên trong. Trang cố gắng không để cho tay Phương đi vào sâu thêm nữa bởi nàng đang không mặc… quần lót. Nếu Phương biết điều đó chắc nàng sẽ ngượng muối mặt nên cố kẹp giữ tay hắn ta lại.
Ở phía trên Tùng đang nói thì dừng lại khi có tiếng gõ cửa. Hằng mở cửa ngó đầu vào nói với anh:
– Anh ơi, có người bên công ty ICM cần gặp anh ạ.
Tùng nhìn Hằng trả lời:
– Em bảo họ đợi hoặc đi đâu tầm một tiếng rồi quay lại nhé, bảo anh đang bận họp.
– Dạ vâng.
Lúc Tùng quay người về phía cửa nói chuyện với Hằng thì Phương tranh thủ dùng hết lực vào cánh tay ủi mạnh một phát xộc thẳng vào giữa háng Trang. Trang suýt kêu to, rất may nàng đã mím chặt môi lại nên không phát ra tiếng động. Bàn tay của Phương đã sờ đúng vào đám lông và hắn ta hoàn toàn bất ngờ. Trang đỏ mặt liếc nhìn hắn ta thì hắn ta cười với nàng trông có vẻ thích thú.
Trang hoàn toàn chịu trận trước sự liều lĩnh có một không hai của Phương. Nàng bắt đầu cảm nhận được những ngón tay của hắn đang âm thầm luồn lách xuống phía dưới và mò mẫm cái âm hộ của nàng. Thật khốn nạn là Trang không còn khép đùi vào nữa, thậm chí nàng còn ngồi hơi nhích về đằng trước để che đậy cho cánh tay của Phương. Trang thầm rủa cái tính dâm đãng của mình bởi cứ hễ có tay đàn ông sờ đến là nước lại rỉ ra. Nàng xấu hổ ngượng đỏ hết cả mặt khi thấy nước bên trong càng lúc càng tuôn ra nhiều. Chồng ở trên say sưa nói thì Phương ở dưới lại say mê dùng ngón tay ngoáy mạnh vào âm hộ nàng.
– Phương! Em có biết lý do vì sao mình hôm nay lại được vào phòng này ngồi họp không?
Phương giật mình rụt tay ra khỏi háng Trang khi nghe thấy Tùng hỏi. Hắn mỉm cười nhưng chẳng ai hiểu hắn ta đang cười cái gì nữa.
– Em cũng không nghĩ nhiều lắm đâu anh. Em chỉ nghĩ thoáng qua có lẽ mình sẽ được chuyển sang bộ phận khác thôi.
– Thế có bao giờ em nghĩ rằng một ngày nào đó em được lên làm lãnh đạo không?
Phương gãi đầu gãi tai thấy khó trả lời vì lao động bốc vác bằng chân tay như hắn thì biết đến kiếp nào mới được lên làm lãnh đạo. Tùng như biết Phương khó trả lời nên mỉm cười hỏi tiếp:
– Nếu như anh cho em làm quản lý kho thì em dám nhận lời không?
Phương không rõ là Tùng đang nói thật hay nói đùa để biết cách trả lời. Hắn ta lại gãi đầu rồi trả lời thật lòng:
– Chắc em không làm được đâu anh ạ. Em chỉ quen với bốc vác thôi.
Tùng gật đầu như biết Phương sẽ nói như vậy. Anh nhìn hắn ta nói nghiêm túc:
– Anh nghĩ không phải em không làm được, mà cái chính là em ngại thay đổi. Có thể từ trước đến nay chưa ai cho em cơ hội để thể hiện giá trị bản thân nên em không có sự tự tin khẳng định năng lực của mình.
– Hì hì, anh nói cũng đúng. Đúng là em không có sự tin và em cũng ngại thay đổi.
– Vậy nếu giờ anh trao cho em cơ hội để khẳng định năng lực của em thì em có dám làm không?
Phương đắn đo suy nghĩ không biết có nên nhận lời hay không bởi vị trí quản lý thường bị rất nhiều áp lực và tính cách cũng phải thay đổi để phù hợp với vị trí đó. Trong lúc đang cân nhắc thì mọi người trong phòng liền cổ vũ:
– “Nhận đi.”
– “Nhận đi ông ơi.”
– “Việc đó cũng không quá khó đâu, nhận đi.”
– “Tôi hôm qua còn dám nhận chức trưởng phòng kinh doanh thì ông có gì đâu mà phải nghĩ nhỉ?”
Phương chỉ cười cười trước lời động viên của anh em và hắn thấy đầu óc rối bời. Đúng lúc đó Tùng nói thêm vào:
– Em nên nhớ cơ hội chỉ đến một lần trong đời thôi đấy. Em không dám nhận thì suốt đời em chỉ lao động bằng chân tay thôi.
Phương nghe có lý, hắn đập tay lên bàn rồi chốt chắc nịch:
– Em nhận!
Tùng mỉm cười hài lòng nhưng lại khôn khéo đưa ra thêm một ràng buộc:
– Anh đã giao cho em là anh tin tưởng em. Cả công ty này chắc chẳng ai tin em bằng anh và anh đã phải đánh cược niềm tin của anh với ban lãnh đạo để họ đồng ý. Chính vì thế anh không muốn niềm tin của mình đặt sai vị trí. Chỉ cần em không cố gắng, không thay đổi thì chắc chắn sẽ thất bại.
– Anh yên tâm, em quyết tâm rồi đấy. Em sẽ cho anh thấy là em làm được.
– Giờ vui mồm nói không ai tin đâu. Anh nghĩ mình nên đánh cược. Nếu sau một năm em làm tốt thì lương của em sẽ tăng lên gấp 4 lần, còn nếu không làm được thì sao nhỉ?
– Thì em xin nghỉ khỏi Thiên địa. – Phương mạnh mẽ trả lời.
– OK, anh chấp nhận kèo này. Hôm nay có mọi người ở đây làm chứng nhé.
Tùng nói xong liền mở cửa gọi thư ký. Mọi người thấy Hằng đi vào cầm theo hai tờ giấy giống hệt nhau rồi đưa cho Phương.
– Anh ký vào đây đi. Biên bản thỏa thuận này em đã viết sẵn rồi, anh đọc qua xem có chỗ nào sai không nhé.
Phương vội đọc cả hai bản thì thấy thỏa thuận bên trong đúng y như những gì mà hắn và Tùng vừa nói. Phương ngước mắt nhìn Tùng thầm kinh hãi bởi sự nhìn xa và đoán trước mọi việc sẽ như thế nào. Phương chợt nhận ra rằng mình có thể thắng Tùng ở khía cạnh đàn bà, nhưng về mưu lược và công việc thì suốt đời cũng không thể theo kịp anh ta.
– OK kýyyyyy. – Phương cầm bút mạnh dạn ký vào hai bản rồi đưa cho Hằng một bản.
– Chúng ta vỗ tay chúc mừng bạn Phương từ nay đã là Mr. Quản lý kho Thiên địa cái nhỉ?
Nhìn mọi người nồng nhiệt vỗ tay Chúc mừng thì Phương cũng thấy phấn chấn trong lòng và cảm giác như đang có một nguồn năng lượng đang chạy khắp cơ thể.
Sau khi vấn đề của Phương được giải quyết xong và chờ cho mọi người im lặng thì Tùng tiếp tục đề cập sang một vấn đề khác:
– Hiện nay anh Thụy đã đảm nhiệm công việc mới và vị trí giám đốc tài chính đang bị bỏ trống. Ban lãnh đạo công ty đã họp và thống nhất bầu…
Tùng chưa kịp nói tên thì tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Trang. Bản thân Trang cũng hồi hộp khi tim đập nhanh bất thường. Mắt nàng không dám nhìn vào mắt chồng đang nhìn mình.
– Chúng ta cùng chúc mừng bạn Trang đã được bầu vào vị trí giám đốc tài chính cái nhỉ.
Tùng vừa dứt lời thì những tràng pháo tay vang lên và kèm theo đó là tiếng hô “khao đi… Khao đi”.
Trang cười thẹn thùng đỏ mặt không biết nói gì trước món quà bất ngờ mà chồng nàng trao tặng. Vị trí này cũng áp lực khiến nàng run run không biết có làm nổi không. Trong khi mọi người đang chúc mừng nàng thì Phương fake lên tiếng:
– Em có ý kiến. Vừa nãy em nhận nhiệm vụ mới và phải đánh cược tương lai của em bằng một văn bản thỏa thuận. Chị Trang cũng vậy nhưng nếu sau một năm chị ấy làm không tốt thì sao? Em thấy không công bằng cho lắm.
Tùng chỉ cười cười trước sự kiện cáo của Phương. Anh nhìn vợ hỏi luôn:
– Bạn Trang có thể trả lời cho bạn Phương được không nhỉ? Nếu sau một năm làm không tốt thì sẽ như thế nào?
Trang cũng trả lời ngay không chút đắn đo:
– Nếu tôi làm không tốt thì cũng xin rút khỏi Thiên địa, ở nhà làm nội trợ.
Cả đám lại vỗ tay trước sự mạnh mẽ của Trang.
– Văn bản anh ơi! – Phương thích thú vừa cười vừa nói như đang chơi một trò chơi thú vị.
Tùng nghe Phương yêu cầu như vậy liền mở cửa gọi thư ký. Chưa đầy một phút sau thì Hằng đã xuất hiện với hai tờ giấy trên tay.
– Anh biết là thế nào chú cũng đòi công bằng nên đã chuẩn bị sẵn rồi. Mọi người chứng kiến nhé, sự thỏa thuận này không phải do anh đề xuất, mà do chính chị Trang tự nhận trách nhiệm. Nếu sau này ở nhà nấu cơm thì đừng đổ tại do anh đó.
Lần này thì cả Phương và những người còn lại đều kinh ngạc và bái phục trước tiên đoán sự việc của Tùng. Cái tài của Tùng là biết mượn Phương để ép Trang ký vào bản thỏa thuận. Thực ra với Tùng hai bản thỏa thuận này cũng chẳng quan trọng gì, cái chính là nhờ có bản thỏa thuận, hai người sau này sẽ có trách nhiệm và cố gắng hoàn thành mục tiêu mà thôi. Nó giống như là một áp lực khiến hai người phải cố gắng hết sức.
Sau khi sắp xếp và phân bổ các vị trí công việc mới cho tất cả mọi người thì Tùng trải lòng với chất giọng trầm lắng:
– Thực sự để có được một sự thay đổi toàn diện như thế này thì mình đã phải rất quyết tâm và vượt qua mọi áp lực. Mình hy vọng sự thay đổi này sẽ thổi một luồng gió mới vào Thiên địa và sẽ đưa thiên địa bay cao hơn. Sáu người ngồi đây có lẽ với mình là sáu người ưu tú nhất và các bạn nên biết rằng các bạn bây giờ chính là đầu tàu để lái con tàu Thiên địa đi đến thành công. Chính vì vậy mình mong các bạn ý thức được vị trí cao cả mà các bạn đang ngồi để từng ngày phấn đấu và không ngừng trau dồi kiến thức và kỹ năng. Mình sẽ giúp các bạn trong khoảng một tháng để làm quen với công việc mới và sau đó mình sẽ biến mất độ vài tháng.
Tùng dừng lại một lúc như đang xúc động với tâm tư nguyện vọng của mình. Anh nói như thể đang tâm sự:
– Anh sẽ đi vài tháng vì anh cứ mãi ngồi đây thì Thiên địa sẽ không có bước đổi mới nhảy vọt. Tất nhiên chuyến đi này cũng kết hợp với công việc bên mảng thịt nhưng anh hy vọng chuyến đi sẽ giúp anh mở mang được nhiều cái mới. Anh sẽ đi ít nhất là 6 nước, cả á lẫn âu. Đi để biết mình nhỏ bé như thế nào và cố gắng học được những cái mới của những nước phát triển.
Sau khi giãi bày xong những điều cần nói thì khuôn mặt Tùng thay đổi trạng thái khi biểu hiện sự vui vẻ. Anh nhìn mọi người cười rồi nói to hơn một chút:
– Để chúc mừng những vị trí lãnh đạo mới của công ty thì tối nay anh mời tất cả những người đang ngồi ở đây đến nhà anh uống rượu. Yên tâm là anh có 2 chai rất ngon mà chưa có cơ hội để mở. Mọi người có thể uống thoải mái và mai nghỉ làm một hôm cũng được. Thống nhất 7h nhé?
– OK anh. – Tất cả đều đồng thanh và đứng dậy đi ra khỏi phòng. Khuôn mặt ai cũng hớn hở vì mình đã là sếp. Vui nhất là Phương fake, hắn cứ nhìn Trang tủm tỉm cười vì cái vụ phát hiện ra nàng không mặc quần lót. Hắn vừa đi vừa nghĩ thấy đời nhiều khi cũng buồn cười, tối chịch cô vợ xong thì sáng hôm sau được chồng cô ta cho thăng chức.
Ngay sau khi nhận vị trí mới, Phương Fake tỏ ra rất năng nổ và hứng thú. Hắn ta chịu khó lắng nghe Việt là quản lý cũ hướng dẫn và chỉ cho cách làm. Do làm việc tại kho cũng được một năm rồi nên Phương nắm bắt rất nhanh. Đang làm việc trên máy tính thì cửa phòng mở ra và hắn thấy Huyền xuất hiện.
– Ái chà! Lên sếp có khác, ngồi bàn giấy trông oai ghê.
Phương cười cười ra oai mắng:
– Lần sau vào học cái phép lịch sự gõ cửa đấy nhé.
– Hì hì, kinh… oai như cóc. Mới lên sếp đã tỏ thái độ ngay.
Huyền đi ra đằng sau ôm lấy cổ Phương rồi hạ giọng thủ thỉ:
– Lát về đưa em đi ăn khao đấy nhé.
– Hôm nay không được rồi. Tối cả đám phải đến nhà anh Tùng nhậu để chúc mừng.
– Vậy hôm khác cũng được. Mà cuối tuần anh có rảnh không? Đưa em đi khám cái thai định kỳ phát.
– Sao không bảo chồng em đưa đi?
– Em thích anh đưa đi cơ. Mà anh cũng là bố của đứa bé thì anh cũng phải có trách nhiệm chứ?
– Chồng em nuôi chứ anh có nuôi đâu mà bảo anh phải có trách nhiệm.
– Anh khốn nạn nó vừa vừa thôi. Người ta đã nuôi cho rồi mà còn nói như thế.
– Thì mai sau đứa bé gọi ông ấy là bố chứ có gọi anh là bố đâu. Bảo ông ấy đưa đi khám đi.
– Dm Phương ơi Phương khốn nạn nó vừa vừa thôi nhé. Đã xơi vợ người ta rồi lại còn nói như vậy.
– Đứa nào tự nguyện dâng lồn cho tôi xơi? Cô mới là con vợ khốn nạn ý.
– Dm thằng chó!
Huyền tức giận liền chửi luôn. Phương đứng dậy đưa tay ra bóp mồm Huyền rồi nhăn mặt gằn giọng:
– Cô chửi ai?
Nói xong Phương nhả tay ra nhưng bất ngờ áp miệng vào môi Huyền.
– Uiiii.
Huyền rít lên một tiếng rồi kiễng chân hôn đáp trả. Cô ta thè lưỡi ra để Phương mút và nhanh chóng sờ nắn con cặc của hắn bên ngoài lớp quần.
– Giờ thì biến ra khỏi cái phòng này được chưa?
– Ứ, một tí nữa. Đang thích.
Thấy Huyền ôm rịt lấy mình thì Phương mỉm cười đểu cáng.
– Thật tội nghiệp cho chồng em khi lấy phải một con đĩ.
Huyền như chẳng để ý đến câu xúc phạm đó, nàng ta vít cổ Phương xuống rồi hôn ngấu nghiến.
– Anh nghĩ chắc em sẽ còn đẻ cho anh vài đứa nữa mất.
– Chẳng thành vấn đề nếu như đã có người nuôi bọn chúng.
– Anh bắt đầu thích cái tính khốn nạn của em rồi đó.
– Học từ anh đấy.
– Kaka, thôi giờ ra ngoài cho anh làm việc được chưa?
– Nhưng em ngứa ngáy khó chịu quá.
– Ngứa thì kiếm cái cột nào đó mà đu. Ông Việt mà vào thì chết cả lũ. Thôi lượn đi.
– Nhưng tối mai phải nộp thuế đấy nhé?
– Ừ thì tối mai.
Phương ừ bừa cho xong chuyện để Huyền biến khỏi phòng làm việc. Huyền đi ra thì đụng độ ngay ông Việt.
– Lại đến thăm tình nhân hả cô em?
Huyền cười trả lời:
– Ông ấy lên sếp cái đuổi em xơi xơi.
– Cái thằng ăn chán rồi dửng mỡ đây mà. Chẳng bù cho người khác.
– Hì hì, anh Việt hôm nay vui tính thế.
Việt nhìn Huyền trông vừa kháu vừa ngọt nước. Anh bỗng dưng thèm muốn và thử liều dò hỏi bằng cách ghé sát miệng vào tai cô ta nói nhỏ:
– Lát về anh mời em đi uống nước được không?
Rõ ràng đây là lời gạ tình, Huyền mỉm cười chạy mất nhưng vẫn nói một câu:
– Để em xem đã. Có gì em sẽ nhắn tin.
Phương phóng xe về nhà thật nhanh để tắm táp. Hắn ta cẩn thận xịt ít nước hoa gợi tình lên người, và đĩ thõa xịt keo lên đầu để mái tóc thật bóng bảy và mượt mà. Trông hắn có vẻ yêu đời khi chuẩn bị thật tươm tất để đến nhà sếp Tùng nhậu. Cứ nghĩ đến sự việc sáng nay sờ lồn Trang trước mặt chồng khiến hắn ta mỉm cười thích thú. Rõ ràng cái lồn của vợ sếp cao sang và ngọt nước hơn cái lồn của Huyền rất nhiều.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Em Trang dâm đãng |
Tác giả | Leysek |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Làm tình tay ba, Some, Truyện NTR, Truyện sex có hình ảnh, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 01/12/2021 20:39 (GMT+7) |