Giang Nam trong lòng cả kinh, đường đường Thần Chủ, Thần Giới đại nhân vật, thực lực kinh thiên động địa, lại bị cuốn sách cổ này phản chấn vô lực đứng dậy, có thể thấy được sách cổ này không giống ngoài mặt thoạt nhìn đơn giản như vậy, chỉ sợ đúng như Tiềm Long Đạo Nhân nói, nơi này hết thảy đã cùng Bỉ Ngạn Thần Chu dung làm một thể.
– Tiểu nhân vật…
Tiềm Long Đạo Nhân thấp giọng cười nói.
Giang Nam liếc hắn một cái, đối với Tiềm Long Đạo Nhân này càng thêm tò mò, Tiềm Long Đạo Nhân đối mặt Thần Chủ kia đùa cợt cũng thủy chung là không ôn không hỏa, cũng không có bởi vì đối phương là Thần Chủ mà trong lòng còn có kính sợ, ngược lại lạnh nhạt vô cùng, lạnh nhạt có chút kỳ cục, phảng phất hắn mới là đại nhân vật, mà Thần Chủ kia chỉ là một tiểu nhân vật không đáng giá hắn động khí.
– Đạo nhân này rốt cuộc là lai lịch gì? Nếu như hắn là một đại nhân vật so sánh với Thần Chủ mạnh hơn, tỷ như Thần Tôn, Thần Quân, nhất định sẽ bị nhận ra, những Thần Giới Chân Thần, Thần Chủ, Thần Tôn này hiển nhiên chưa từng thấy qua hắn.
Giang Nam trong lòng thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ là những lão quái vật ẩn cư nhiều năm kia? Không quá giống, bộ dạng hắn thoạt nhìn rất trẻ tuổi…
Tiềm Long Đạo Nhân nhìn như chỉ là một Thần Ma bình thường, tu vi cao nhất cũng bất quá là Thần Minh cảnh giới, chưa thành tựu Thiên Thần, hắn gặp người nào cũng là cười híp mắt, nhưng mà Giang Nam cùng hắn tiếp xúc càng nhiều, liền càng cảm thấy người này lai lịch khó bề phân biệt, thân phận khó dò, tuyệt sẽ không là một Thần Ma bình thường.
Giang Nam đem chuyện này vứt qua một bên, hướng một cuốn sách cổ khác nhìn lại, chỉ thấy cuốn sách cổ này cũng vén lên một nửa, phía trên có vài đoạn chữ nhỏ xinh đẹp:
– Ta hỏi Tiên Sư, như thế nào trường sinh? Tiên Sư nói, trước thành Thần đạo, lại thành Hoàng đạo, thần hồn ký thác, ký thác Đại Đạo, nhảy đi ra ngoài, chính là thành tiên, trường sinh bất hủ. Ta lại hỏi, Thiên Đạo nghiền nát, như thế nào nhảy ra ngoài? Tiên Sư nói pháp kia có hai, thứ nhất, mở…
Văn tự phía sau đột nhiên đứt đi, muốn xem đến văn tự phía sau phải mở ra tờ thứ hai, Giang Nam nóng lòng giống như trong lòng có mấy trăm con mèo cào cấu, hận không thể đem cuốn sách cổ này mở ra, xem một chút phía sau rốt cuộc nói cái gì.
Bất quá, Thần Chủ Thần Tôn cũng không thể mở hai cuốn sách cổ này ra, hắn tất nhiên cũng không thành.
Đột nhiên, trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, đầu ngón tay lặng lẽ tràn ra một tia Tiên quang nhàn nhạt, lặng lẽ vê động trang giấy, ngay sau đó chỉ cảm thấy trang giấy bị hắn vê mở một đường.
Trong lòng Giang Nam mừng thầm, bất động thanh sắc thu tay lại.
Trừ hắn ra, cũng có không ít người đến đây tìm đọc hai cuốn sách cổ này, nhất là những người này thấy lời của quyển sách thứ hai, lại càng vui mừng quá đỗi, riêng phần mình cố gắng mở ra cuốn sách cổ này, nhưng không ai không lấy thất bại chấm dứt, gấp đến độ những Thần Ma này ót đổ mồ hôi, từng cái từng cái chửi ầm lên!
– Rõ ràng là tiên pháp, hết lần này tới lần khác xem không ra!
Một Chân Thần trên mặt giận dữ, tức giận nói:
– Còn đặt ở trước mặt chúng ta, chẳng phải là treo ngược khẩu vị người sao?
Có người phụ họa nói:
– Chính xác! Một chiêu này của Bỉ Ngạn Thần Đế, không khỏi cũng quá tổn hại đi?
– Bất quá, nếu những thứ kia có thể lấy đi mà nói, kia cũng chưa có phần của chúng ta. Ngay từ lúc trước chúng ta, chiếc Bỉ Ngạn Thần Chu này đã đi qua rất nhiều lớp nhân mã. Thần Ma đã tới nơi này, có khoảng mấy chục vạn người!
Mọi người nghe vậy gật đầu không dứt, thậm chí tin đồn có Thần Quân tự mình xông vào Bỉ Ngạn Thần Chu, nhưng cũng chưa từng thu bất kỳ vật gì, hẳn là cũng không có đủ thực lực đem Bỉ Ngạn Thần Chu luyện hóa.
Chẳng qua là thành tiên pháp rõ ràng đang ở trước mắt, nhưng nhìn không thấy pháp môn phía sau, có chút làm cho người ta khổ sở vô pháp tiếp nhận.
– Thành tiên, nơi nào đến thành tiên?
Tử Phòng đạo nhân chắp hai tay sau lưng, lại cười nói:
– Nếu quả thật phương pháp thành Tiên, còn có hai loại, vì sao Bỉ Ngạn Nữ Đế không có Chứng Đạo thành tiên? Vì sao 5000 vạn năm qua, không một người thành tiên? Lấy ý kiến của ta, này có thể là Bỉ Ngạn Nữ Đế lòng dạ khó lường, đoán chừng lưu lại những chữ viết này, là làm loạn tâm chí của chúng ta!
Nhiều Thần Ma nghe vậy, rối rít gật đầu.
Giang Nam không khỏi tức cười, thấp giọng nói:
– Bỉ Ngạn Thần Đế là thân phận địa vị bực nào, tu vi thực lực bực nào, còn muốn cố ý lưu lại những văn tự này tới loạn tâm chí các ngươi sao?
– Giáo chủ lời ấy cực đúng.
Tiềm Long Đạo Nhân sâu sắc đồng ý, cười nói:
– Con kiến hôi nghi vấn ý chí của Thần Đế? Bọn họ nói như vậy, có chút tiểu nhân đo lòng quân tử.
Mọi người thấy không có thu hoạch nhiều hơn, riêng phần mình tản đi, Giang Nam cùng Yêu Thần Kim Đế cũng đi ra Tiên các này, trong những Tiên các khác cũng có không ít đồ kỳ dị lưu lại, bất quá cũng không trọng yếu bằng trong Tiên các này.
Mọi người sưu tầm mọi nơi, cũng không lâu lắm lại có tin tức kinh người truyền đến, có người phát hiện nơi Bỉ Ngạn Thần Đế luyện bảo, dẫn tới một nhóm Thần Ma xông tới, lại có tin tức truyền đến, tìm được phòng luyện đan của Bỉ Ngạn Thần Đế, còn có người phát hiện nơi Thần Đế triệu kiến chư hầu, lại có nơi Thần Đế Ngộ Đạo cũng bị phát hiện, đưa tới oanh động cực lớn.
Trong Bỉ Ngạn Thần Chu đủ loại bảo địa bị phát hiện, mỗi một chỗ cũng kích động nhân tâm, Giang Nam liếc thấy bốn bề vắng lặng, lúc này hướng khuê phòng của Bỉ Ngạn Thần Đế bay đi.
– Mặc dù ta không cách nào lấy đi hai cuốn sách cổ kia, nhưng có thể mượn Ngụy Tiên Thể của ta lật xem sách cổ, nhìn một chút trong sách cổ thành tiên nhị pháp rốt cuộc là cái gì!
Hắn trong lòng thình thịch đập loạn, thành tiên, trường sinh, là một chủ đề vĩnh hằng, dẫn tới vô số anh hùng tốn hao thời gian từ lúc sanh ra đau khổ theo đuổi tìm kiếm, nhưng thủy chung không cách nào đi ra một bước cuối cùng. Nếu sách cổ ghi lại thành tiên pháp có thể làm cho người vượt qua Thiên Đạo nghiền nát thành tiên, hắn liền có thành tiên chi đạo!
Giang Nam xông vào trong Tiên các, ánh mắt hướng trên giường ngọc quét tới, đột nhiên thân thể chấn động, thất thanh nói:
– Sách cổ đâu?
Trên giường ngọc rỗng tuếch, hai cuốn sách cổ ghi lại thành tiên pháp kia, rõ ràng không cánh mà bay, bị lấy đi!
– Không thể nào! Không thể nào!
Giang Nam trong lòng chấn động, lẩm bẩm nói:
– Ai có thể lấy đi hai cuốn sách cổ kia? Có năng lực lấy đi sách cổ, cũng có thể lấy đi Bỉ Ngạn Thần Châu! Vì sao chỉ lấy đi sách cổ, không có lấy đi chiếc Chứng Đế chi bảo này?
Hắn thất hồn lạc phách, thành tiên pháp mất tích, cho dù là Đạo Tâm Tri Hành Hợp Nhất của Giang Nam cũng xuất hiện thiếu vết, qua hồi lâu, Giang Nam thở ra trọc khí thật dài, Đạo Tâm khôi phục như thường.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/01/2015 03:29 (GMT+7) |