– Đường đường Huyền Thiên giáo chủ, ngay cả Thiên ngục cũng dám xông, dám từ trong tay thánh hậu cứu người, chẳng lẽ liền không dám tham dự trận chiến này? Huống chi, pháp bảo của bọn hắn mặc dù nhiều, thực lực tuy mạnh, nhưng ta cũng không phải không ban cho ngươi thủ đoạn bảo vệ tánh mạng.
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, nhưng vẫn cảm thấy hữu tử vô sinh.
– Lần này Chư Thiên vạn giới ta, mười phái tám thiên bảy thế gia, ngũ đô tứ thành lưỡng hậu cung Thần Chủ đều bị ta chọn trúng, còn có rất nhiều Thần Tôn, cũng không phải là chỉ có ngươi một người tiến đến.
Đạo Vương cười nói:
– Thực lực của ngươi tuy yếu nhất, nhưng có bọn họ, ngươi ngược lại không lo, bị công kích ít nhất.
Giang Nam cắn răng, đột nhiên cười nói:
– Lão tổ, chúng ta vẫn là trước nói chỗ tốt a. Ngươi muốn câu cá, dù sao cũng phải tống xuất chút mồi câu mới được.
– Tiểu hữu, ngươi tính tình này, đoán chừng cho dù ngươi đụng phải một con muỗi, cũng muốn nhào tới hung hăng hút con muỗi hai cái a.
Đạo Vương mỉm cười, cười nói:
– Cũng được, ngươi đi theo ta.
Hắn đứng dậy, một đạo kim kiều trải ở dưới chân, Giang Nam đi lên kim kiều, chỉ thấy sau một khắc cũng đã ra khỏi Bát Cảnh Vân Tiêu Điện, bốn phía hư không thay đổi liên tục, lại đến tấm thời không kỳ dị chỗ Đạo Kim Ngọc Bàn kia.
Tấm thời không kỳ dị này, Đạo Kim Ngọc Bàn như cũ đang không ngừng oanh kích, đánh vào trong Hỗn Độn Hồng Mông, mà ở trong Hỗn Độn Hồng Mông phía dưới Đạo Kim Ngọc Bàn, như cũ phảng phất ma quái có gì ở trong đó phiên giang đảo hải, hơi thở bá đạo tuyệt luân bộc phát, hủy thiên diệt địa!
Giang Nam thậm chí cảm giác được, nếu không có Đạo Kim Ngọc Bàn trấn áp, “Ma quái” này chỉ sợ có thể phá hủy Đạo Vương Đại Thế Giới, đem tòa Đại Thế Giới này đánh cho chia năm xẻ bảy!
Lần trước hắn tới đây, chính là bức cảnh tượng này, bây giờ vẫn là bức cảnh tượng này, nghĩ đến Đạo Kim Ngọc Bàn cùng “Ma quái” trong Hỗn Độn Hồng Mông kia đã chống lại không biết bao nhiêu vạn năm, cho dù là Đạo Vương cũng không thể hoàn toàn hàng phục “Ma quái” kia.
– Đạo Vương dẫn ta tới nơi này, rốt cuộc là tính toán cho ta chỗ tốt gì?
Trong lòng hắn buồn bực.
– Ngươi có biết Đạo Kim Ngọc Bàn trấn áp cái gì không?
Đạo Vương đột nhiên cười nói.
Giang Nam lắc đầu, Bổ Thiên thần nhân này thản nhiên nói:
– Năm đó Cổ Tiên hạo kiếp, mười ba người chúng ta tách rời Cổ Tiên, chia ra trấn áp ở trong chư thiên vạn giới, mượn những thế giới cùng Tiên Thiên Thần Ma bảo vệ thế giới này trấn áp tàn thể cùng pháp bảo mảnh nhỏ của Cổ Tiên. Bất quá trong chuyện này có chút tứ chi cùng mảnh nhỏ pháp bảo cực kỳ cường đại, cần cường lực trấn áp, mới có thể không để cho hắn chạy trốn, vì vậy bộ vị mấu chốt nhất, chúng ta đem chi trấn áp ở trong Đại Thế Giới.
Giang Nam gật đầu, chỉ có Đại Thế Giới mới có thể trấn áp được thân thể cùng pháp bảo của Huyền Đô Cổ Tiên, nhưng mà cũng không an toàn, phải có Bổ Thiên thần nhân tới trấn áp. Tỷ như Huyền Minh Nguyên Giới đã từng là một Đại Thế Giới, nhưng bởi vì không có Bổ Thiên thần nhân trấn áp, hôm nay biến thành một tiểu thế giới bé nhỏ không đáng kể.
– Mà ta bị các đạo hữu khác tôn làm tồn tại mạnh nhất, cho nên bị người làm phiền, trấn áp chính là một phần Tiên Đỉnh.
Đạo Vương thở dài, cười khổ nói:
– Ngoại giới có truyền thuyết, nói ta phủ xuống đến Đạo Vương Đại Thế Giới, trấn thủ Đạo Vương Đại Thế Giới Tiên Thiên Thần Ma tự giác vô lực thừa nhận khí tức của ta, cho nên dời đi. Đây thật ra là truyền nhầm, tình huống chân thật là ta mang Tiên Đỉnh tàn phiến đến, trong đó tích chứa uy năng quá lớn, đối với Tiên Thiên Thần Ma bảo vệ Đạo Vương Đại Thế Giới có thiên nhiên áp chế, cho nên nó mới đi.
Giang Nam nhìn về phía chỗ sâu trong Hỗn Độn Hồng Mông, chỉ thấy Hồng Mông thâm trầm, căn bản nhìn không thấy bên trong rốt cuộc là cái gì, trong lòng không khỏi hoảng sợ:
– Tiên Thiên Thần Ma có chiến lực gần Tiên, nói ít cũng là Hoàng Đạo Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, ngay cả Tiên Thiên Thần Ma cũng có thiên nhiên áp chế, mảnh nhỏ Tiên Đỉnh này mạnh như thế nào?
Tiên Đỉnh theo lời Đạo Vương, hẳn là Tạo Hóa Tiên Đỉnh, Tạo Hóa Tiên Đỉnh trong tay Giang Nam chẳng qua là màng phôi, mà ở trong đó trấn áp Tiên Đỉnh lại là tiên gia trọng bảo chân thật, mặc dù chỉ là tàn phiến, nhưng mà không phải chuyện đùa!
– Ta trấn áp chính là một khối lớn nhất.
Đạo Vương thản nhiên nói:
– Năm đó Tiên Đỉnh bị đánh nát, nhiều mảnh nhỏ Tiên Đỉnh như cũ muốn đúc lại nhất thể, miệng Tiên Đỉnh này uy năng thật sự quá mạnh mẽ, quá mãnh liệt, nếu như đoàn tụ, không người nào có thể trấn áp. Cũng may có mấy vị Tiên Sư hỗ trợ, cuối cùng chúng ta vẫn còn là đem mảnh nhỏ Tiên Đỉnh trấn áp, chẳng qua là thiếu một khối.
Hắn suy tư nói:
– Chúng ta tìm tòi rất lâu, thủy chung không có tìm được mảnh kia chạy đi nơi nào, bất quá 5000 vạn năm qua, Tiên Đỉnh tàn phiến kia không có chạy đến làm ác, chúng ta cũng yên lòng…
– Chạy đến làm ác?
Giang Nam tức cười, bật cười nói:
– Lão tổ, mảnh nhỏ pháp bảo làm sao có thể chạy? Làm sao còn có thể chạy đến làm ác? Coi như là mảnh nhỏ Tiên Đỉnh, cũng không thể có linh tính a?
Đạo Vương lắc đầu:
– Trong tay ngươi cũng có một tòa Tiên Đỉnh chi phôi a? Có thể thu Tiên Đỉnh chi phôi, ngươi tiền đồ bất khả hạn lượng. Chẳng qua là Tiên Đỉnh chi phôi trong tay ngươi, vĩnh viễn cũng không thể trở thành Tạo Hóa Tiên Đỉnh chân chính, ở trong mắt cao thủ chân chánh, cũng không trọng dụng. Bởi vì Tiên Đỉnh chi phôi của ngươi, thiếu hai dạng đồ vật.
Giang Nam nghi ngờ nói:
– Hai dạng đồ vật gì?
– Đồ sống.
Đạo Vương cười nói:
– Ngươi lấy Tiên Đỉnh ra.
Giang Nam tế ra Tạo Hóa Tiên Đỉnh, miệng Thiên Thần chi bảo Tạo Hóa Tiên Đỉnh này mới vừa xuất hiện, chỉ nghe trong Hỗn Độn Hồng Mông truyền đến một tiếng ầm vang, kinh thiên động địa, thậm chí đem khoảng cách này chấn hiện ra từng vết rách, tựa hồ là cảm ứng được hơi thở giống nhau, để cho “Ma quái” trong Hồng Mông rất là kích động.
Thời không đung đưa, từng đạo đạo tắc hiện ra, cùng Đạo Kim Ngọc Bàn đan vào, thiên uy Đạo uy, đấu đá xuống, trấn áp ở Hỗn Độn Hồng Mông.
Đạo Vương lơ đễnh, chỉ vào hai lỗ tai của Tạo Hóa Tiên Đỉnh nói:
– Hai lỗ tai Tiên Đỉnh chi phôi của ngươi, là tạo hình hai đại thủy tổ Yêu Thần “Huyền” “Hoàng” mà thành. Còn Tạo Hóa Tiên Đỉnh chân chính, hai lỗ tai kia là Huyền Tổ cùng Hoàng Tổ hai đại thủy tổ Yêu Thần nàêu Thần thủy tổ sống sờ sờ.
Hắn cười nói:
– Đế Tôn khai thiên tích địa làm phép vạn linh, chư thiên vạn giới vẫn còn là một mảnh hoang man, nơi nơi là Hồng Mông Tử Khí, dựng dục kỳ trân, Huyền Đô Cổ Tiên sưu tầm Hỗn Độn hiếm quý luyện chế Tạo Hóa Tiên Đỉnh, trong đó có hai Tiên Thiên thần linh đã ra đời linh tính sắp xuất thế, bị hắn luyện vào trong Tạo Hóa Tiên Đỉnh, trở thành một phần của Tiên Đỉnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/01/2015 03:29 (GMT+7) |