– Đây là gặp gỡ khó được, đại đạo đạo tắc của ngươi nghiền nát, dễ dàng phá rồi lại lập, ngươi lập tức vận chuyển Thắng Thiên Bình Ma Kinh của ngươi, hấp thu vạn giới đại đạo, trùng tu đại đạo đạo tắc, khôi phục thân thể. Về phần có thể hấp thu bao nhiêu, đem mình tăng lên tới hoàn cảnh dạng gì, thì xem bản lãnh của ngươi rồi.
Thanh âm của Giang Tuyết biến mất, Thắng Thiên yêu tôn trong lòng chấn động:
– Cơ duyên cải tạo La Thiên… La Thiên là vật gì? So với Hồ Thiên đại thế giới còn tốt hơn sao?
So sánh xuống, hắn thật sự là một dế nhũi mạnh mẽ, cuộc đời này chưa bao giờ đi ra Hồ Thiên đại thế giới, đối với ngoại giới cũng không biết. Tất cả tâm tư đều đặt ở như thế nào mở Hồ Thiên đại điện của Giang Tuyết. Tính toán như thế nào mở ra Quân Thiên đại điện, lấy ra bảo vật mà Giang Tuyết dấu trong đó.
Hắn biết có Thần giới, nhưng lại không biết Thần giới có bao nhiêu Chư Thiên, cũng không biết La Thiên là Thần giới cao nhất thiên.
– Cải tạo La Thiên, vạn giới Chư Thiên đại đạo ngưng tụ ba trăm sáu mươi hạt sen, nói như vậy, Tam đệ Tứ đệ đoán chừng cũng không chết, như vậy Ngũ đệ cũng có thể còn sống…
Thắng Thiên yêu tôn trong lòng tim đập mạnh một cú, thành thành thật thật vận chuyển Thắng Thiên Bình Ma Kinh của mình, thầm nghĩ:
– Đại tỷ để cho ta hấp thu Chư Thiên vạn giới đại đạo trong hạt sen, ta đây tu luyện là được.
Vô số đại đạo vọt tới, hào quang lưu sắc, bao hàm toàn diện, đây mới thực là đại đạo, so với hắn tu luyện ra đại đạo còn muốn thuần túy, Thắng Thiên yêu tôn vận chuyển Thắng Thiên Bình Ma Kinh, chỉ cảm thấy pháp lực của mình trở nên vô cùng tinh thuần, còn hơn lúc trước không biết bao nhiêu. Trong nội tâm không khỏi đại hỉ:
– Thật tốt, không có uổng phí chết một lần. Sau khi trọng sinh ta khẳng định càng mạnh hơn nữa, thậm chí không thể nói trước có thể đột phá thành tựu Thần Quân… Bất quá nói trở lại, ta còn chưa có chết, không coi là trọng sinh, chỉ là cải tạo thân thể, cải tạo pháp lực, cùng La Thiên chung một chỗ cải tạo mà thôi.
Hắn dần dần đoàn tụ thân thể, dò xét bốn phía, chỉ thấy mảnh không gian này hình tròn như trứng, không gian cực kỳ quảng đại, vạn giới Chư Thiên đại đạo vọt tới, để cho nơi đây tràn ngập lưu quang các loại màu sắc, đạo âm chấn động, rất là thần thánh.
Hắn dán màng thai hướng ra phía ngoài nhìn lại, trong lòng chấn động, chỉ thấy bên ngoài không gian phiến hạt sen này còn có từng khỏa không gian hạt sen tròn vo, tất cả lớn nhỏ, chằng chịt hấp dẫn, bên trong có nguyên một đám thân ảnh xếp bằng mà ngồi, đắm chìm bên trong vạn giới Chư Thiên đại đạo nước lũ.
– Đó là Tam đệ, bên kia là Tứ đệ… Còn có con của ta, rất tốt, đều còn sống. May mắn tử tôn của ta không nhiều lắm, nếu không vượt qua số lượng hạt sen, liền phải chết mất một nhóm lớn rồi. Cái tên mập mạp này là ai? So với ta còn béo… gia hỏa vênh váo trùng thiên kia là cái nào? Khí phái bất phàm, đủ để cùng bổn đế so sánh rồi…
Thắng Thiên yêu tôn chứng kiến đại mập mạp tự nhiên là Đô Thiên thần tôn, mà vênh váo trùng thiên là Trấn Thiên Thần Đế, Thắng Thiên yêu tôn từng cái đảo qua, rốt cục chứng kiến Giang Nam.
Giang Nam cũng ngồi ở trong không gian một khỏa hạt sen, vạn đạo chấn động, hướng trong cơ thể hắn dũng mãnh lao tới, Hỗn Độn Nguyên Thần của hắn hiển hiện, phun ra nuốt vào đại đạo, giống như nuốt trôi cầu vồng, thật là làm cho người ta sợ hãi.
So sánh với những người khác, hắn hiển nhiên thu hoạch thêm nữa, Nguyên Thủy đại đạo đem vạn giới Chư Thiên đại đạo dung nạp, những người khác dù sao công pháp có hạn, rất nhiều đại đạo khó có thể dung hợp, không cách nào luyện nhập bên trong pháp lực, mà hắn lại không kiêng nể gì cả, đầu đầu đại đạo vọt tới, hết thảy luyện nhập vào cơ thể.
– Ngũ đệ còn sống, như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt, không công buôn bán lời ta vài giọt nước mắt.
Thắng Thiên yêu tôn chứng kiến Giang Nam không việc gì, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
Mà ở bên ngoài không gian hạt sen, trên thần sơn, đại chiến hừng hực khí thế, giết đến Thiên Băng Địa Liệt, trải qua Thắng Thiên yêu tôn những lão yêu quái này một phen xung phong liều chết, Thần Tôn Thần Quân vây công Giang Tuyết bị chết không đủ ngàn, tất cả mọi người giết đỏ cả mắt rồi, mưu cầu muốn đem Giang Tuyết trảm ở trên thần sơn.
Nàng kia như trước đứng ở đỉnh Thần Sơn, phong khinh vân đạm (*gió nhẹ mây bay) đối mặt công kích của cường giả đạt trình độ cao nhất Chư Thiên vạn giới, vung tay áo tầm đó liền đem rất nhiều Thần Tôn Thần Quân đánh bại, chấn đến cả người đối thủ nổ tung, nhưng không có đem những Thần Tôn Thần Quân này chấn giết, ngược lại làm cho rất nhiều Thần Tôn Thần Quân thấy được hi vọng, cho rằng Giang Tuyết cũng không chứng đế, bọn hắn như trước có đủ thực lực đi chém giết cô gái này.
Huyết nhuộm Thần Sơn, thi thể Thần Tôn Thần Quân từ đỉnh núi trụy lạc, nện ở chân núi, lập tức bị một cổ lực lượng không hiểu ăn mòn, toàn bộ thi thể hóa đi, dung nhập đến bên trong La Thiên.
Những Thần Tôn Thần Quân thân thể bạo toái kia nguyên một đám liều mạng tiêu hao pháp lực, một lần nữa diễn sinh thân thể, lần nữa chém giết tiến lên, Kiến Vũ Thần quân kêu lên:
– Nàng còn chưa chứng đế, giết không được chúng ta!
Bành…
Giang Tuyết một chưởng đánh tới, Kiến Vũ Thần quân tế lên Hải đăng ngăn cản, Hải đăng bị một bàn tay bạch ngọc đập dẹp, hóa thành bột mịn, lập tức ống tay áo của Giang Tuyết quét ở trên người Kiến Vũ Thần quân, toàn bộ thân thể vị Thần Quân này sụp đổ, chỉ có Thần Quân đại đạo đạo tắc bọc lấy thần tính đào thoát, vừa nặng tụ thân thể, đánh giết tiến lên.
Thánh hoàng quát tháo, một đạo tử khí trường kiều cuồn cuộn rơi xuống, rơi vào đỉnh núi, Thánh hoàng ngồi ở bên trong bảo liễn ngự tọa, trên gối để một thanh bảo kiếm, tám Thần Tôn cấp Cự Thú kéo xe lao nhanh, đạp kiều đánh tới, một đầu Cự Thú miệng phun Liệt Diễm hừng hực, một đầu Cự Thú miệng phun lũ lụt, một đầu Cự Thú há miệng một rống liền có vòi rồng bay ra, tám đầu Cự Thú đều có thủ đoạn riêng.
Giang Tuyết ống tay áo một cuốn, tám đầu Cự Thú đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, bị nàng thu nhập trong tay áo, lập tức chấn thành bột mịn, Thánh hoàng một kiếm bay tới, Giang Tuyết bắn ra một ngón tay, điểm ở trên mũi kiếm, bảo kiếm đùng đùng bạo toái.
Trong lòng Thánh hoàng tim đập mạnh một cú, nổi giận gầm lên một tiếng, đứng dậy tự mình khống chế bảo liễn hướng giai nhân trên đỉnh núi đánh tới, nghiễm nhiên một bộ ngọc thạch câu phần.
Oanh…
Bảo liễn đâm vào trên người Giang Tuyết liền chia năm xẻ bảy. Mảnh vỡ pháp bảo tung tóe ra mọi nơi, trong mảnh vỡ Thánh hoàng nhảy dựng lên, bàn tay như là một phiến đại lục che xuống, lòng bàn tay rậm rạp trăm vạn đạo đạo tắc Thần quân Đại viên mãn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/01/2015 11:29 (GMT+7) |