– Cái tên Huyền Thiên ngó bộ dáng thuộc loại điên.
Nếu còn Đế và Tôn, Bất Không hạn chế thì hắn sẽ không làm chuyện hoang đường.
– May mắn tu vi của Huyền Thiên chưa đến trình độ phát cuồng, nếu hắn chứng Đạo Quân thì mới kinh khủng.
Hiện tại Giang Nam còn là sơ kỳ Thiên Quân, vẫn có cơ hội thắng hắn.
– Trong Đại La Thiên của Huyền Thiên có tiên kim, những tiên kim này là tạp chất.
Nếu Huyền Thiên không dùng tiên kim luyện thành Đại La Thiên thì đúng là vô địch.
Trước Lăng Tiêu bảo điện, phu phụ Giang Nam đón chào Thái Nhất Thiên Quân, Vạn Vật Đạo Tổ vào đại điện.
Mọi người ngồi xuống, toàn mang theo người nhà.
Thái Nhất Thiên Quân dẫn nữ hài tử Thiên Linh.
Bên cạnh Giang Nam có Giang Tuyết Tình, Tiểu Vân Liên.
Vạn Vật Đạo Tổ mang hai bé trai.
Mấy người nhìn xung quanh, sinh linh được khai thiên khí vận, công đức từ tiên thiên pháp bảo trong thiên hạ có bốn tụ tập tại đây.
Giang Nam nhìn hai bé trai đứng bên cạn Vạn Vật Đạo Tổ, cười nói:
– Vạn Vật đạo hữu, hai đứa trẻ này là tiên thiên sinh linh sih ra từ khai thiên khí vận, công đức của tiên thiên thần đăng, tiên thiên hỗn nguyên châu đúng không? Thì ra đạo hữu cướp bọn họ đi, ta còn khó hiểu là ai lấy đi tiên thiên sinh linh sinh ra từ khai thiên khí vận, công đức thần đăng trước ta, hóa ra là đạo hữu.
Vạn Vật Đạo Tổ gật đầu, nói:
– Được khai thiên khí vận, công đức tiên thiên hỗn nguyên châu là Linh Châu Tử, được khai thiên khí vận, công đức tiên thiên thần đăng là Định Quang.
Bởi vì tiên thiên thần đăng từng bị Huyết Tổ xâm nhiễm, nuốt thần đăng vào bụng hàng vạn năm nên dính ma tính.
Cộng thêm tiên thiên thần đăng chết vì khai thiên, không cam lòng nên ma tính rất nặng.
Giang Nam gật gù đồng ý.
Huyết Tổ được tiên thiên thần đăng, nuốt đèn vào bụng, ở trong dòng thời gian vạn năm định luyện hóa nó.
Tiên thiên thần đăng xâm nhiễm ma tính của Huyết Tổ là bình thường.
Còn về tiên thiên pháp bảo không cam lòng chết, trong công đức khai thiên chứa ma tính cũng không lạ.
Khai thiên khí vận, công đức tiên thiên yếm ma thương biến thành Ma Thiên tiểu đồng cũng rơi vào ma giới.
Vạn Vật Đạo Tổ nhìn hai nữ hài tử Giang Tuyết Tình, Tiểu Vân Liên bên cạnh Giang Nam, thắc mắc hỏi lai lịch.
Giang Nam cười nói:
– Đây là tiểu nữ Tuyết Tình, cơ duyên xảo hợp được La Thiên Khánh Vân.
Vân Liên là ta vô tình gặp, nhận làm nghĩa nữ.
Thái Nhất Thiên Quân giải thích lai lịch nữ hài tử Thiên Linh, lại là kiểu gã du lịch bốn phương tìm động thiên phúc địa, gặp trẻ sơ sinh khóc trong địa thủy phong hỏa, hầu như bị môi trường nguy hiểm giết.
Thái Nhất Thiên Quân động lòng trắc ẩn ôm trẻ sơ sinh, bỗng băng tuyết tan rã, trong thoáng chốc đại thủy phong hỏa dâng trào ức vạn dặm bình lặng.
Vô số cây cỏ xanh tươi chui lên mặt đất, xanh biếc mơn mởn, hoa tươi nở rộ, cây cối um tùm thành rừng.
Lúc này Thái Nhất Thiên Quân mới biết nhặt được bé gái không tầm thường.
Giang Nam khen ngợi, phất tay nói:
– Tình nhi hãy mang mấy đệ đệ, muội muội đi chơi trong Đại La Thiên, vi phụ và hai thúc bá của ngươi có chuyện cần bàn.
Giang Tuyết Tình vỗ tay, cười toe nói:
– Liên Liên, Linh Linh, Quang Quang, Châu Châu, chúng ta ra ngoài chơi.
Đại La Thiên của phụ thân vui lắm, lần trước ta đến đây chưa đi chơi hết đã bị phụ thân bắt đi du lịch Tiên giới, hôm nay phải thám hiểm trọn vẹn!
Mấy đứa nhóc thích chơi, hớn hở theo đuôi Giang Tuyết Tình ra ngoài.
Vẻ mặt Định Quang hờ hững, trong mắt tràn ngập ma tính, lạnh băng nói:
– Đừng gọi ta là Quang Quang.
Tương lai ta sẽ hùng cứ đỉnh Giang Nam, tiếu ngạo thiên hạ, chúa tể sinh tử chúng sinh vô tận.
Gọi ta là Quang Quang sẽ là vết bẩn cho ta sau này.
Giang Tuyết Tình chớp mắt hỏi:
– Vậy kêu ngươi là Định Định?
Mặt Định Quang cứng ngắc:
– Mông Mông?
Định Quang ngẫm nghĩ, cảm thấy xưng hô này càng tạo nên vết bẩn lớn hơn.
Giây lát sau, Định Quang ấp úng nói:
– Thôi kêu Quang Quang đi.
Mấy đứa trẻ đi sâu vào Đại La Thiên, không lâu sau đã rất quen thuộc.
Đám nhóc bị Đại La Thiên hấp dẫn, la hét chơi rất vui.
Định Quang ma tính nặng, lạnh băng.
Tiểu Vân Liên ranh mãnh nghịch ngợm, thích giả bộ đáng yêu.
Linh Châu Tử chân chất.
Nữ hài tử thiên linh băng tuyết thông minh.
Giang Tuyết Tình lớn tuổi nhất, rất nhanh thành đại tỷ trong đám nhóc.
Mấy đứa trẻ lai lịch không tầm thường nhưng còn nhỏ tuổi, thấy trong Đại La Thiên treo chuông to là leo lên gõ, chuông rung.
Mỗi lần chuông rung phát ra thanh âm khác nhau, giai điệu du dương làm người ta rất muốn gõ tiếp.
Đám nhóc lại chạy đến hồ nước hái hoa sen.
Trong hoa sen dựng dục đại đạo, hâp thu các lũ nguyên thủy chi khí.
Mấy đứa nhỏ chỉ ăn một đóa đã trướng bụng, ợ chua.
Mấy đứa nhỏ lại leo cây haiá trái.
Trái cây đỏ rực ăn vào bụng, cảm giác trướng phình biến mất.
Chết mệt, năm đứa nhỏ nằm trong tổ chim.
Định Quang bỗng ngồi dậy chỉ trời vẻ đất, bộ dáng đại tông sư nói:
– Tương lai ta là chủ thiên hạ, chưởng hai giới tiên ma.
Mọi người dù là tiên hay ma đều phải nghe lệnh ta!
Tiểu Vân Liên tội nghiệp hỏi:
– Ngươi chiếm hết thiên hạ rồi Liên Liên làm sao?
Định Quang mềm lòng, vò đầu nói:
– Không thì.
Chia cho ngươi một khối? Ngươi lấy Tiên giới ta lấy ma giới, thấy sao?
Tiểu Vân Liên rất vui, vỗ tay bồm bộp.
Đột nhiên Tiểu Vân Liên mặt ủ mày chua nói:
– Còn Tuyết Tình tỷ, Linh Linh tỷ, Châu Châu ca ca cũng không có chỗ.
Bọn họ không có nơi ở thì phải làm sao?
Định Quang gãi đầu nói:
– Linh Linh muốn khối nào?
Thiên Linh ngẫm nghĩ, trán hiện ra một gốc cây non.
Thiên Linh cười nói:
– Tương lai ta trồng gốc cây này xuống, rễ phủ lên chỗ nào thì nơi đó là địa bàn của ta được không?
Định Quang vỗ tay:
– Được!
Định Quang không quan tâm nói:
– Cây của ngươi nhỏ xíu, không chiếm bao nhiêu đất, tùy ngươi.
Châu Châu ca muốn chỗ nào?
Linh Châu Tử giã đầu, cười chân chất:
– Các người chia sao cũng được, ta không đòi hỏi.
Đám nhóc lao nhao:
– Vậy sao được?
– Mọi người đều muốn mà ngươi không lấy là không công bằng!
Linh Châu Tử nghĩ tới nghĩ lui vẫn không biết muốn cái gì.
Giang Tuyết Tình cười tủm tỉm:
– Nơi nào có đất là của chúng ta, vậy bầu trời thuộc về Châu Châu ca ca đi?
Mấy đứa nchó gật gù đồng ý.
Linh Châu Tử nhăn nhó nhìn Giang Tuyết Tình.
Linh Châu Tử nói:
– Chúng ta chia hết hai giới tiên ma rồi Tình Tình tỷ làm sao đây?
Giang Tuyết Tình đứng dậy, rất có bộ dáng đại tỷ.
Một tay Giang Tuyết Tình kéo đuôi La Thiên Khánh Vân, phong độ đại tỷ hùng hồn nói:
– Ta lớn nhất, các ngươi đều nghe lời ta.
Ta kêu các ngươi làm gì thì làm cái đó, dám cãi lời ta sẽ đánh các ngươi!
Mấy đứa nhỏ ngẫm nghĩ, gật đầu.
Định Quang hơi sợ Giang Tuyết Tình, nói:
– Vậy cũng được, quyết định vậy đi, không được nuốt lời!
Vân Liên cười nói:
– Ai nuốt lời là chó con!
– Ừm! Ai đổi ý là chó con, ngoéo tay!
– Nếu có người định cướp chỗ của chúng ta thì làm sao?
Linh Châu Tử nhỏ giọng nói:
– Chắc chúng ta không đánh lại người ta.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/01/2015 11:29 (GMT+7) |