Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 10 » Phần 143

Hạ Thiên - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 143

Đối với rất nhiều thành phần tri thức thì khoảng thời gian cuối tuần dành để ngủ, Lục Huy cũng không ngoại lệ, bình thường mỗi ngày hắn đều thức dậy trước bảy giờ, hôm nay hắn ngủ đến mười giờ còn chưa thức dậy, mãi đến khi điện thoại vang lên.

– Alo, xin hỏi là ai vậy?

Lục Huy không chần chừ, hắn lập tức nhận điện thoại, vì bình thường hắn ngủ và chưa bao giờ tắt điện thoại, vì sợ công ty có chuyện gấp.

– Anh là Lục tiên sinh phải không?

Trong điện thoại truyền đến một giọng nói rất động lòng người.

– Là tôi, xin hỏi chị là?

Lục Huy rất muốn tìm từ trong trí nhớ ra chủ nhân của giọng nói này, nhưng dù hắn nghĩ khắp cũng không nhớ ra, cuối cùng hắn xác nhận mình chưa từng gặp người này.

– Tôi là Ninh Khiết, hôm qua chồng tôi mượn anh mười đồng, cậu ấy muốn trả lại anh một trăm ngàn, nếu Lục tiên sinh đang rảnh, làm phiền nói địa chỉ cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ đến trả tiền cho anh.

Âm thanh động lòng người chợt giải thích, nhưng Lục Huy nghe vậy mà cảm thấy mơ hồ.

– Sao? Chị nói gì?

Lục Huy bây giờ vốn không quá tỉnh ngủ, hắn nghe nói như vậy thì càng không tỉnh táo, mình còn nằm mơ sao?

Sau khi người ở đầu dây bên kia lặp lại một lần nữa, cuối cùng Lục Huy cũng nghe rõ ràng, hắn cũng nhớ đến sự việc liên quan đến mười đồng tiền này. Hắn nhớ sáng qua mình gặp được một tên thanh niên quái dị, tên kia có vẻ sinh bệnh nhưng sau đó lại đánh ngất đám bác sĩ đến cấp cứu, người này ăn mặc không giống ăn mày nhưng lại mượn hắn mười đồng tiền để đi xe buýt và tự xưng là sẽ trả lại một trăm ngàn, nhưng cuối cùng hắn cũng cho đối phương mười đồng tiền, cũng nói không cần trả lại một trăm đồng.

– Điều này, Ninh tiểu thư, tiền này cũng không cần trả lại, mười đồng mà thôi, chỉ là chuyện nhỏ.

Lục Huy nhớ đến sự việc thì vội vàng mở miệng.

Lục Huy quả thật căn bản không ngờ đối phương sẽ trả mười đồng tiền đã mượn, càng không ngờ đối phương sẽ trả lại một trăm ngàn, lúc đó hắn chỉ vội đi làm, sau đó lại quên khuấy đi mất. Nhưng hắn cũng không ngờ bây giờ có người điện thoại cho mình, thật sự muốn trả tiền, hơn nữa còn là một trăm ngàn.

– Lục tiên sinh, chồng tôi là người nói lời giữ lời, cậu ấy nói muốn trả cho anh một trăm ngàn, như vậy sẽ trả một trăm ngàn, vì vậy làm phiền anh nói địa chỉ, chúng tôi sẽ đến trả tiền.

Ninh Khiết ở đầu dây bên kia vẫn kiên trì muốn trả tiền.

– Điều này, Ninh tiểu thư, dù thật sự muốn trả tiền, nhiều nhất chỉ cần trả mười đồng mà thôi, tôi cũng không muốn một trăm ngàn…

Lục Huy chợt ngẩn ngơ nói, nhưng hắn còn chưa nói dứt lời đã bị cắt đứt.

– Lục tiên sinh, tôi đã nói rồi, chồng tôi là người nói lời giữ lời, cậu ấy cũng không quan tâm chút tiền như vậy, vì thế chúng tôi trả lại anh một trăm ngàn, cũng không thiếu một phân nào. Kính xin anh nói cho tôi biết địa chỉ, để chúng tôi đến tìm.

Ninh Khiết ở đầu dây bên kia có vẻ mất kiên nhẫn.

– Được rồi, tôi ở thôn Thành Trung, các người đến có thể điện thoại cho tôi.

Lục Huy có chút chóng mặt, cuối cùng hắn cũng nói địa chỉ cho đối phương, thầm nghĩ đối phương có lẽ cũng chỉ nói như vậy mà thôi, cũng chưa chắc đến đây tìm mình.

Đợi đối phương cúp điện thoại thì Lục Huy vẫn còn ngây ngốc trong chốc lát, sau đó bên cạnh vang lên âm thanh bực bội:

– Lục Huy, ai điện thoại cho anh vậy? Cái gì là Ninh tiểu thư? Cái gì là một trăm ngàn? Anh và cô ta nói chuyện gì vậy?

Người mở miệng chính là bạn gái của Lục Huy, là Tô Cầm, ở trong thành phố mà trước kia Lục Huy từng công tác. Thật ra gia thế của Tô Cầm là khá tốt, cha là nhân viên nhà nước, tuy không phải là quan lớn nhưng gia cảnh cũng rất tốt, hơn nữa nàng lại rất xinh xắn nên có rất nhiều người theo đuổi. Nếu nói về điều kiện thì có nhiều người điều kiện tốt hơn Lục Huy rất nhiều, nhưng cuối cùng Tô Cầm vẫn chọn Lục Huy, hơn nữa còn đi theo hắn đến một thành phố xa lạ, đến đây hai bên dốc sức làm việc. Vì vậy mà Lục Huy cảm thấy mình rất có lỗi với bạn gái, hắn cũng hy vọng mình có thể tìm ra một cuộc sống tốt hơn cho bạn gái.

Nhưng sau khi vào thành phố này thì Tô Cầm cũng bắt đầu có chút lo lắng, vì sau khi đến đây thì nàng phát hiện rất nhiều cô gái xinh đẹp. Điều này cũng bình thường, ở một quốc gia mà đàn ông nhiều hơn phụ nữ thì Cảng Thành lại là thành phố phụ nữ nhiều hơn đàn ông, vì vậy mà nơi đây có nhiều người đẹp cũng không phải điều gì kỳ lạ.

Tô Cầm ở quê thì có điều kiện rất tốt nhưng đến Cảng Thành lại chỉ là bình thường, tiền lương của nàng không bằng Lục Huy, hơn nữa bây giờ nàng xa cha mẹ, luôn cảm thấy thiếu an toàn. Vì vậy nàng quản Lục Huy khá chặt, bây giờ nghe hắn gọi điện thoại nhắc đến Ninh tiểu thư gì đó, điều này làm nàng kinh sợ.

Lục Huy cũng biết tâm tư của bạn gái, vì vậy hắn không hề giấu diếm, sau đó kể ra sự việc kỳ quái cho Tô Cầm.

– Thật hay giả vậy.

Tô Cầm nghe xong thì có chút nghi ngờ:

– Có chuyện này thật sao?

– Anh cũng không biết, anh nói không cần trả tiền, dù sao chỉ là mười đồng tiền mà thôi nhưng chị ta nói chồng mình nói là giữ lời, vì vậy anh cũng không có biện pháp. Để xem chút nữa bọn họ có đến hay không?

Lục Huy có chút bất đắc dĩ:

– Tô Cầm, việc này đừng cho là thật, nói không chừng chỉ là đùa cho vui mà thôi.

– Nếu thật sự trả cho anh một trăm ngàn, thì chúng ta thật sự gặp may mắn rồi.

Tô Cầm đột nhiên cảm thấy hưng phấn:

– Bây giờ chúng ta có một trăm ngàn gửi ngân hàng, có thêm một trăm ngàn nữa, chúng ta chỉ cần mượn cha mẹ thêm một trăm ngàn thì sẽ mua được một căn nhà nhỏ, tổng gái trị là một triệu nhưng trả trước ba trăm ngàn cũng được rồi.

– Điều này, Tô Cầm, nếu người ta thật sự đến đưa một trăm ngàn, em nói xem chúng ta có nhận tiền không?

Lục Huy còn đang rất do dự, hắn cảm thấy cho người ta mượn mười đồng tiền, bây giờ thu lại một trăm ngàn, thật sự khó thể nói nên lời.

– Thu, sao không thu? Dù sao người ta cũng không quan tâm đến một trăm ngàn, nếu anh không thu thì người ta sẽ mất hứng.

Tô Cầm dùng giọng không chút do dự nói.

Lục Huy suy nghĩ, hắn phát hiện điều này rất đúng, hắn đã nói không cần trả nhưng người phụ nữ trong điện thoại thật sự mất hứng.

Vì vậy Lục Huy khẽ cắn răng, quyết định nếu có người trả một trăm ngàn, hắn nhất định sẽ nhận.

Ninh Khiết và Hạ Thiên lúc này đang ngồi taxi, bọn họ đi về phía tây xã Thành Trung, Hạ Thiên từng có kinh nghiệm ngồi xe buýt chán nản một lần, bây giờ hắn thật sự không có hứng ngồi xe buýt.

Nếu dựa theo lẽ thường thì bọn họ sẽ mua xe hơi mới đúng, bọn họ vừa lấy được từ tên Vương Lực Hành kia mười triệu, mua xe không phải là vấn đề, nhưng vấn đề là Hạ Thiên không biết lái xe, Ninh Khiết cũng không biết lái xe.

Ninh Khiết đã từng có thời gian bị cận thị và chân dài chân ngắn, tất nhiên nàng sẽ không đi học lái xe, đợi khi nàng bình phục thì lại đi theo Tống Ngọc Mị học võ công, lúc đó nàng có xe chuyên trách, căn bản không cần học lái xe. Kết quả là đến bây giờ Ninh Khiết và Hạ Thiên vẫn chưa ai biết lái xe, tất nhiên sẽ chẳng mua xe.

Bây giờ là cuối tuần nên phần lớn mọi người còn đang ngủ, vì vậy mà trên đường không có kẹt xe, chưa đến nửa giờ sau taxi đã chạy đến phía tây xã Thành Trung theo lời Lục Huy.

– Tiên sinh, đây là phía đối diện tây xã Thành Trung, chỉ cần đi qua cây cầu kia là được, tôi chỉ chạy đến đây thôi, hai người có thể đi bộ sang.

Xe taxi dừng lại ở ven đường, tên tài xế mở miệng nói.

– Đi, vợ, chúng ta xuống xe.

Hạ Thiên nghe nói như vậy thì lập tức đồng ý, hắn cũng thuận tay đưa cho lái xe một trăm đồng:

– Không cần thối.

Tên tài xế nhìn Hạ Thiên kéo Ninh Khiết xuống xe mà cảm ơn một tiếng nhưng trong lòng thầm mắng ngu như heo, không phải đang giả vờ có tiền trước mặt bạn gái sao?

Đáng tiếc là Hạ Thiên không đọc được tâm tư của tên tài xế, nếu không hắn nhất định sẽ lấy lại tiền, thậm chí còn cho tên tài xế một trận nên thân.

Lúc này Hạ Thiên kéo Ninh Khiết đi lên cầu, chuẩn bị qua cầu đến phía tây xã Thành Trung. Hắn cho rằng mình rất giữ lời, đã đồng ý cho người ta một trăm ngàn thì sẽ đưa một trăm ngàn, dù sao đối với hắn thì một trăm ngàn cũng không đáng là gì.

Nhưng Hạ Thiên vừa đi được vài bước thì lại bị cản, một âm thanh phụ nữ truyền vào tai:

– Tiểu tử, chờ chút, quyên một đồng tiền đi.

Hạ Thiên nhìn lại, hắn phát hiện cản đường mình là một người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi, vì vậy dùng giọng kỳ quái nói:

– Sao phải cho cô một đồng? Cô là ăn mày sao?

Ninh Khiết nghe nói như vậy thì lập tức muốn cười, mà vài nhóm nam nữ bị người phụ nữ trung niên này ngăn lại cũng rất muốn cười. Người này rõ ràng là độc miệng, người ta rõ ràng là nói quyên tiền, hơn nữa là nói đến nghĩa vụ quyên tiền, hắn lại coi người ta là ăn mày, nhưng còn chăm chú hỏi người ta, đúng là mất mặt.

Người phụ nữ trung niên này họ Bạch, đám người đi cùng gọi nàng là chị Bạch, mà vài người bị chặn lại yêu cầu quyên tiền cũng biết chị Bạch này là thành viên của hội từ thiện Cảng Thành. Mỗi người chỉ bỉ ra một đồng tiền, vì vậy cũng không có gì, nếu kẻ nào không quyên tiền thì sợ rằng sẽ bị nói vài câu giáo dục đạo đức, điều này làm người ta cảm thấy rất phiền phức. Đặc biệt là những người mà trên người không có tiền lẻ, tuy bọn họ muốn cúng một đồng để chạy đi nhưng trên người chỉ có tờ một trăm đồng, đối phương lại bắt phải quyên tiền, điều này cực kỳ khó chịu, nếu quyên góp một trăm đồng sẽ rất đau lòng.

– Tiểu tử, chú em nói gì vậy? Ai là ăn mày? Ai là ăn mày? Hừ, đây là quyên tiền theo nghĩa vụ, biết cái gì gọi là quyên tiền không? Biết cái gì có nghĩa là giúp người làm niềm vui không? Chú em có biết…

Chị Bạch bắt đầu mất vui, vì vậy mà mở miệng dạy bảo Hạ Thiên.

Đám người bên cạnh dùng ánh mắt đồng tình nhìn Hạ Thiên, chị Bạch kia có bản lĩnh chanh chua, điều này làm bọn họ rất đau đầu, trong nhóm đã có vài người lãnh giáo. Nhưng bọn họ cũng không muốn cãi nhau với chị Bạch này ở đây, nếu không bọn họ sẽ bị chụp mũ tội danh không đồng tình.

Nhưng Hạ Thiên lại nói:

– Tôi không nợ tiền chị, mà chị lại đòi tiền tôi ở đây, vì vậy chị là ăn mày. Vài ngày trước có một tên ăn mày nói cho tôi biết, phần lớn ăn mày là lừa đảo, mà tôi ghét lừa đảo, vì vậy một đồng cũng đừng hòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị nhíu nhíu mày, chỉ cần nghe đến đây thì hắn đã đoán được tình hình đại khái hiện giờ của nàng rồi. Thần sắc trên mặt Vân Tri Thu tràn ngập phẫn mộ, nói: Chỉ vì một người họ hàng xa của vị Hầu gia đó, vậy mà đã bỏ người rồi sao? Khóe môi Mộ Dung Tinh Hoa hiện lên nụ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lục Thiếu Du – Quyển 18
Vũ kỹ và linh kỹ đại hồn anh đều có thể thi triển. Bản thân nó vốn là do sát khí và tàn hồn ngưng tụ, trải qua Tử Kim Huyền Lôi ngưng tụ cho nên cũng không có cấp bậc nhất định, cũng không thể đơn độc tu luyện, chỉ có thể thôn phệ hồn anh và sát khí tăng cường tu vi. Từ trước cho tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 33
Xét từ một mức độ nào đó thì việc nắm giữ cách luyện chế Phá pháp cũng cũng hơi vô ích, huống hồ không phải hắn nắm giữ thật sự, bằng không thì đã có thể suy xét tới việc hợp tác với mấy vị Thiên Vương chống lại Thanh Chủ rồi. Loại tinh linh mới hẳn là có thể giúp hắn kiếm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân