“Thế nào, Thiên Lan đạo hữu nhận ra chúng?”
“Trước tiên Hàn đạo hữu nói cho ta nghe xem hai thứ đồ vật này lấy được như thế nào đã?”
Đồng tử liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái, có chút kinh nghi hỏi.
“Một vật là do ta lấy được tử trong một hỏa đỉnh đã được thiêu đốt không rõ bao nhiêu năm nữa. Còn thứ còn lại chính là mắt của một yêu thú ba mắt”.
Hàn Lập không môt chút giấu diếm nói nhẹ.
“Vậy thì đúng rồi, đúng như ta nghĩ”.
Đồng tử lộ ra thần sắc tán đồng, sau đó nhấc khối ánh sáng trong suốt lên, trong miệng nói:
“Thứ luyện chế trong hoả đỉnh này thiên hạ gọi là Hoả Linh Ti, là loại tài liệu tốt nhất để luyện chế Chiến Linh Giáp hỏa thuôc tính, ngay cả ở Linh Giới cũng khó gặp. Bản thể của nó là một loại âm thuộc tính khoáng thạch hiếm thấy, nếu đem thiêu đốt liên tục nhiều năm trong liệt hoả, cơ duyên xảo hợp nếu không bị hòa tan, thì mới có khả năng hình thành nên loại tại liệu này”.
Đồng tử cười nói.
“Hỏa Linh Ti!”
Hàn Lập nhìn đồ vật nọ trong tay Đồng tử, mặt hiện một tia cổ quái.
Thứ này tuy nói như vậy nhưng nhìn tới nhìn lui cũng chả thấy giống linh ti gì cả.
“Bộ dạng hiện tại tất nhiên không phải là hình thái cuối cùng của Hoả Linh Ti. Cần tu sĩ tinh thông công pháp hoả thuộc tính, đem đồ vật này ngưng luyện hoá ti là được. Hắc, hắc. Ngươi thì không thể làm được rồi. Mà bên cạnh việc có thể sử dụng như một loại tài liệu, bản thân Hoả Linh Ti kỳ thật cũng là nhất kiện bảo vật khó tìm, chỉ cần luyện hoá rồi sử dụng trực tiếp để chiến đấu, luận uy lực thậm chí không hề dưới phi kiếm bình thường. Nhưng ta có chút kỳ quái, Hoả Linh Ti tựa hồ phải có màu lam nhạt nhưng cái của ngươi lại là một khối trong suốt, tựa hồ trong trí nhớ của ta có điểm bất đồng”.
Đồng tử dáng vẻ nghi hoặc chần chừ nói.
“Ồ, nói như vậy phải mất bao lâu mới luyện chế được Hoả Linh Ti”.
Hàn Lập lại nghĩ tới điều gì, thần sắc khẽ động.
“Loại tài liệu này sỡ dĩ gặp không nhiều lắm nguyên nhân chính là thời gian luyện chế quá dài, nhẹ thì hơn trăm năm, có khi phải mất đến vài trăm năm. Lại nói, loại tài liệu này luyện chế càng lâu thì thể tích thu lại càng nhỏ, lại càng tinh thuần hơn.”
Đồng tử giải thích.
“Thì ra là thế!” Hàn Lập sắc mặt lộ vẻ chợt hiểu ra.
“Ngươi lại nghĩ tới điều gì?” Đồng tử nhìn chằm chằm Hàn Lập, kỳ quái hỏi.
“Không có gì, ngươi nói tiếp về thứ kia đi”.
Hàn Lập cười nhẹ, dáng vẻ từ chối trả lời, ánh mắt dừng trên nhãn châu kia.
Đồng tử trầm xuống một chút, nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục truy vấn, mà sau khi xem xét Ô Hắc Nhãn Châu thì nhàn nhạt nói:
“Vật này lai lịch cũng thật lớn, đến ta khi nhìn thấy cũng phải động tâm. Đáng tiếc phủ xuống giới này chỉ là một tia phân thần của ta mà thôi, mà vật này cùng ta thuộc tính có chút tương khắc, tu luyện nó lợi ích có chút hữu hạn, lại có thể làm thần niệm ta bị hao tổn”.
“Nhãn Châu này có lai lịch lớn đến thế sao?”
Hàn Lập nghe Đồng tử ngẩn ngơ, đã có vài phần không tin. Lúc trước hắn đánh chết Tam Mục Yêu Thú, tuy rằng cảm thấy yêu mục này có chút thần thông, nhưng trình độ hiểu biết thì còn thua xa so với Thiên Lan Thánh Thú.
“Hừ! Ngươi thì biết cái gì. Vật này có đẳng cấp cỡ thiên địa chân linh, chân long, kỳ lân đó”.
Đồng tử bất mãn hừ lạnh.
“Điều này ta tự nhiên biết, tuy rằng Nhân Giới chúng ta không có thiên địa linh thú bực này, nhưng lời đồn đại cũng không ít. Chẳng lẽ chủ nhân vật này cùng Chân Long thật sự có liên quan?”
Hàn Lập thật sự giật mình.
“Tuy rằng không phải, nhưng cũng không có sai biệt lắm. Đây là yêu thú cùng chân long trời sinh tử địch, Thử Liệt hung thú ba mắt, ở Linh Giới tiếng tăm lừng lẫy thần thông Phá Diệt Pháp Mục. Con thú này sinh ra có ba đầu, năm đuôi, đầu ở giữa chỉ có một con mắt, chính là Phá Diệt Pháp Mục. Nghe nói bình thường con mắt này tuyệt không mở ra, nhưng một khi mở ra, liền trực tiếp xé rách không gian, sát nhân vô hình. Đương nhiên, nếu chỉ có con mắt này thì tự nhiên không có thần thông lớn như vậy, nhưng nếu được người dùng bí thuật tu luyện, đồng dạng có thể thu thập một ít pháp thuật quỷ dị, khi trực tiếp tấn công địch nhân, đối phó với đại bộ phận ảo thuật, độn thuật, cho dù là thuấn di thuật cũng trốn không thoát khi bị con mắt này khóa lại. Cho nên, các tu sĩ tu luyện các bí thuật cùng loại với Thiên Nhãn Thông, xem con mắt này như chí bảo, tìm trăm phương nghìn kế để lấy được”.
Đồng tử ngưng trọng dị thường nói.
Hàn Lập nghe như vậy bèn hít một hơi, kinh ngạc nhìn yêu mục trong tay đồng tử, á khẩu.
“Nếu thật sự là Phá Diệt Pháp Mục thuần khiết, giá trị to lớn, cho dù không bằng kim khuyết ngọc thư, nhưng cũng kém không xa. Chẳng qua khoả Phá Diệt Pháp Mục này thoạt nhìn cũng rất không thuần khiết. Xem ra yêu thú bị ngươi diệt sát không phải là chân chính Thử Liệt thú mà chỉ là một bộ phận dị chủng huyết mạch linh thú. Hơn nửa con mắt này chưa triệt để sinh thành xem chừng đã bị ngươi lấy. Hắc hắc, thật không biết nói ngươi xui xẻo hay may mắn đây.”
Đồng tử chậc chậc nói.
“Lời này là có ý gì?” Hàn Lập trong mắt tinh quang chợt lóe hỏi.
“Rất đơn giản, nếu là mắt của Thử Liệt Thú trưởng thành, luận tu vi hiện tại của ngươi muốn tu luyện Phá Diệt Pháp Mục, nằm mơ đi em. Nhưng nếu là mắt của yêu thú chưa thành niên, thì có thể thử một lần. Chẳng qua uy lực tự nhiên thua xa cái trước. Nhưng yêu mục này cũng không phải do chân chính thử liệt thú sinh ra, chỉ sợ cùng Phá Diệt Pháp Mục thần thông nguyên bản có chút khác biệt.”
Đồng tử nghiêm trang nói.
“Chẳng lẽ nói, chi mục thần thông của dị chủng linh thú này so với Phá Diệt Pháp Mục thật không thể bằng sao?”
Hàn Lập mục quang chớp động.
“Nói là như vậy, nhưng không phải là không có ngoại lệ. Ta nhớ rõ, Phần Thiên yêu vương ở Linh Giới Cửu Linh Sơn, tựa hồ chỉ kế thừa vài phần huyết mạch của Hoả Kỳ Lân, nhưng kế thừa thần thông đích thực của Hoả Kỳ Lân, ngay cả chân chính Hoả Kỳ Lân cũng phải tránh lui vài phần. Chẳng qua loại chuyện như vậy, cũng là ít lại càng ít. Bất quá ta nhớ không lầm trong lời nói, ngươi tựa hồ tính toán tới không gian tiết điểm, phá quy luật tiến vào Linh Giới. Nếu là như vậy, Phá Diệt Pháp Mục không tu luyện không được”.
Đồng tử ngậm cười nói.
“Vì cái gì?” Hàn Lập mi hơi động đậy, có chút ngạc nhiên.
Chuyện tình có liên quan đến không gian tiết điểm, hắn tất nhiên sẽ không khách khí hướng vị Linh giới yêu tộc này thỉnh giáo môt phen, nhưng đáng tiếc đối phương cũng là lần đầu phủ xuống Nhân Giới, đối với điều này thật sự biết rất ít. Hiện tại hắn bỗng nhiên đề cập đến con thú này, Hàn Lập tự nhiên có chút kỳ quái.
“Thử Liệt thú tuy rằng không giống Du Thiên Côn Bằng cùng La Miên thú, có khả năng mạnh mẽ xuyên qua trong các khe hở không gian giữa các giới, nhưng có được thần thông có thể làm yếu bớt cách giới lực. Về phần rốt cục có thể thật sự làm suy yếu được bao nhiêu phần, tự nhiên phải xem tình huống tu luyện cùng thần thông của yêu mục lớn nhỏ ra sao nữa.”
Đồng tử chậm rãi nói.
“Yêu mục này thật sự có năng lực ấy?” Hàn Lập động dung.
“Hắc, hắc. Pháp mục một khi tu luyện thành công, ngươi tự nhiên sẽ biết được thật giả. Lão phu há có thể lừa gạt?”
Đồng tử dáng vẻ như người lớn nói.
Hàn Lập nghe vậy trầm ngâm chắp quyền đa tạ.
Mà Đồng tử thấy vậy, mỉm cười, hai tay đùa nghịch hai đồ vật nọ, tùy ý trước bộ dạng của Hàn Lập.
“Hai thứ đồ vật này không bàn nữa, còn thứ khác Thiên Lan đạo hữu có hay không nhận được?”
Hàn Lập ngẩng đầu, thần sắc bình tĩnh trở lại, ngược lại hỏi tới các đồ vật khác, tựa hồ đem sự tình Phá Diệt Pháp Mục hoàn toàn vứt bỏ phía sau.
Đồng tử thấy tình hình như vậy, trong mắt lóe vẻ ngạc nhiên tức tối, nhưng bất cần, trả lời:
“Ba khối tinh thạch kia là Ly Mộng tinh thạch, mặc dù có chút kỳ lạ, nhưng chỉ có thể sử dụng luyện chế phóng thích huyễn thuật pháp khí mà thôi, đối với tu sĩ chúng ta bình thường cũng không dùng tới. Nhưng theo ta được biết, Nhất Gia Thiên Huyễn Môn ở Linh Giới lại từng ra giá trên trời thu mua loại tinh thạch này, nhưng chẳng biết tại sao, lại hủy bỏ rất nhanh. Cho nên loại tinh thạch này có hay không cách sử dụng kỳ diệu khác, lão phu cũng không biết. Dù sao loại tinh thạch này cũng không thể xem là vật thường, mà hắc bạch sắc yêu đan kia, lão phu vụng về, không thể nhận ra là loại nội đan của yêu thú nào. Thuộc tính tựa hồ kỳ lạ, đạo hữu có thể mô tả một chút hình dáng của yêu thú đó được chăng.”
“Con yêu thú này hình dáng có chút cổ quái”.
Hàn Lập nhướng mày, nhớ lại ngày đó ở hồ nước trong Trụy Ma Cốc có đánh chết một con lạn nhục yêu thú, bắt đầu chậm rãi hình dung.
Đồng tử nghe Hàn Lập miêu tả xong, cân nhắc trong chốc lát, sau một lúc lâu bèn lắc đầu.
“Ta cũng chưa nghe nói qua loại yêu thú này, chắc là một loại biến dị yêu thú. Nhưng theo lời ngươi, con yêu thú này cũng không có nhiều thần thông, yêu đan phỏng chừng cũng không có tác dụng quá lớn”.
Đồng tử quả quyết nói.
“Nhưng yêu thú kia trên phương diện thu liễm khí tức có chút thần thông, có lẽ nội đan con thú này có thể dùng để luyện khí”.
Lão lại như có điều suy nghĩ, lập tức một tay hướng trên mặt đất trảo một cái, nhất thời hắc bạch sắc yêu đan bắn vào trong lòng bàn tay, hơi chuyển động, từng trận hắc bạch khí phát ra, phân biệt rõ ràng, rõ rệt dị thường.
“Như vậy đi, để bù lại Phong Lôi Sí của ngươi bị tổn thất, ta có thể truyền thụ cho ngươi phương pháp tinh luyện Hoả Linh Ti cùng cách tu luyện Phá Diệt Pháp Mục, cho dù ngươi có luyện chế hay không hoặc luyện chế bất thành cũng không làm cho lão phu phải bận tâm nữa. Hàn đạo hữu nghĩ như thế nào?”
Đồng tử không hề để ý đến yêu đan, ngược lại hai mắt híp lại nhìn chằm chằm Hàn Lập, sau một lúc chần chờ, thử hỏi.
“Được, cứ theo lời Thiên Lan đạo hữu nói như vậy đi”.
Hàn Lập không chút lo lắng, một lời đáp ứng, dường như cũng đang chờ Đồng tử đáp ứng lại như vậy.
Đồng tử lặng đi một chút, nhưng lập tức nghĩ thông suốt cái gì, mặt lộ vẻ buồn bực, nhoáng lên một cái, thân thể liền tán loạn tiêu thất.
Hai vật đang cầm trong tay trực tiếp rơi xuống.
Hàn Lập liền trảo một cái vào hư không, nhất thời đem khối trong suốt cùng ô hắc nhãn châu thu vào trong tay.
Cơ hồ cùng lúc đó, trong tai hắn truyền đến tiếng truyền âm của Thiên Lan thánh thú, đúng là khẩu quyết luyện chế hai loại đồ vật này.
Hàn Lập trong lòng rùng mình, nhất thời tâm thần thu lại, bất động tĩnh tọa ghi nhớ.
… Bạn đang đọc truyện Hàn Lập – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv.cc/han-lap-quyen-12-full/
Nửa ngày sau, tại một lầu các trên một ngọn núi trong nội khu Lạc Vân Tông, vài tên quản sự Trúc Cơ kỳ đang tụ tập một chỗ, cùng kiểm kê một đống các loại tài liệu trong túi trữ vật, bỗng nhiên một đạo hồng quang lóe lên lưới qua bay vào trong lầu các, sau khi xoay một cái trên không, liền rơi vào tay một gã lam bào tu sĩ, vù một cái, đạo hồng quang bạo liệt ra.
Một khối ngọc giản cùng một khối lệnh bài theo trong hoả diễm rơi ra.
Tên lam bào quản sự tay mắt lanh lẹ, bắt lấy lấy hai vật vào tay, cúi đầu nhìn kỹ, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng đưa hai tay vào trong hoả cầu.
Sau một khắc, hoả cầu ầm vang một tiếng, giữa hư không biến mất không thấy, nhưng thần sắc lam bào tu sĩ càng thêm ngưng trọng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 03:36 (GMT+7) |