Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 12 » Phần 80

Hàn Lập - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 80

Hàn Lập tự nói hai câu, đưa tay hướng huyết sắc quang đoàn, ngoắc một cái, nhất thời huyết quang vù một tiếng, bay vụt quay về, sau một cái xoay quanh liền ngoan ngoãn dừng trong lòng bàn tay.

Mà cùng lúc hắn thổi phù một cái, tay kia hiện lên tử sắc hoả diễm, lập tức lan ra toàn thân bao hắn vào bên trong.

Một đoàn tử sắc hoả cầu cực lớn, trực tiếp từ không trung rơi xuống.

‘Phanh’, hoả cầu Hàn Lập khi tiếp xúc với dung nham xem như không có gì, trực tiếp tiến nhập vào trong không thấy bóng dáng, mặt hồ bị kích thích làm dung nham văng bắn khắp nơi, nhưng ngay lập tức khôi phục lại bình thường, dường như chưa có việc gì từng xảy ra.

Lúc này, Hàn Lập đã tiến vào sâu hơn mười trượng, trong màng bao tử diễm, hắn từ từ trầm xuống.

Tuy ở bên trong dung nham, nhưng Tử La Cực Hoả thân là cực hàn chi diễm, dễ dàng đem tầng nhiệt độ cao ngăn cách bên ngoài.

Sau khi đi xuống chừng hơn hai trăm trượng, cuối cùng đã tới đáy hồ, hai chân hắn dẫm vào một mảng thực địa chỉ toàn hắc sắc thạch đầu trải rộng khắp nơi.

Hàn Lập liếc mắt xem xét mọi nơi, trừ một màu xích hồng căn bản không còn màu sắc khác.

Hàn Lập nhướng mày, linh lực cuồn cuộn tiến vào song mục, nhất hời từ chỗ sâu bên trong đồng tử phát ra lam mang. Hắn đang vận dụng Minh Thanh Linh Mục.

Quét mắt nhìn lại phụ cận xung quanh một lần nữa, Hàn Lập bèn lấy ngọc bàn ra trong tay, ngọc bàn nhoáng lên một cái, hướng về một phương không ngừng rung lên, dường như muốn thoát khỏi bàn tay mà đi.

Lúc này Hàn Lập hướng theo phương mà ngọc bàn đã chỉ từ từ bay đi, sau đi được một khoảng nhỏ thì ngọc bàn ngừng rung động, mặc nhiên hướng phía dưới hạ xuống.

Hàn Lập tay mắt lanh lẹ chụp lấy ngọc bàn, mới không làm cho nó thoát li ra khỏi phạm vi tử diễm, nhưng chính mình cũng cúi đầu định thần nhìn kỹ.

Kết quả thần sắc nhất động, một đạo kim quang chói mắt bắn nhanh ra, thẳng đến phía dưới đáy hồ trảm xuống.

Một tiếng ‘Oanh’ thật lớn, đáy hồ đang bình thường liền bị trảm thành một khe thật lớn chừng bảy tám trượng.

Trong khe hở lập tức bắn ra lam quang mờ mịt, nhất thời đem dung nham chắn bên ngoài.

Thì ra dưới đáy hồ này còn tồn tại một tầng quang mạc cấm chế.

Hàn Lập trong lòng mừng rỡ, không chút do dự thân hình hướng về quang mạc hạ xuống.

Lam sắc quang mạc này hiển nhiên cũng phải là cái gì lợi hại cấm chế, dưới sự tiếp xúc của Tử La Cực Hoả, quang mạc đã dễ dàng bị xuyên thủng một lổ lớn hơn trượng.

Tử quang chợt lóe, thân hình Hàn Lập đã trực tiếp đi qua.

Lam sắc quang mạc lập tức khôi phục lại như cũ, đem dung nham ngăn trở bên ngoài.

Hàn Lập không quan tâm, mà chú ý quan sát mọi nơi.

Lúc này hắn đang ở trong một địa đạo ngầm dưới đất, mặt đất và vách xung quanh đều gồ ghề, không hoàn chỉnh. Vừa thấy là đã nhận ra địa đạo này không phải là do người làm ra, mà là một thiên nhiên thông đạo.

Hàn Lập không nói hai lời tung ngọc bàn lên.

Nhất thời ngọc bàn quay tròn, liền hoá thành một huyết sắc viên nguyệt, hướng về chỗ sâu trong địa đạo bắn nhanh mà đi.

Hàn Lập mặt không đổi sắc, hai chân cẩn thận cách không, từ từ theo đi xuống.

Ước chừng bay được khoảng năm, sáu lý, đường đi có vẻ hướng lên, lại đi tiếp khoảng trăm trượng, phía trước xuất hiện ánh sáng, cuối cùng hắn đã tới chỗ ra cuối đường hầm.

Huyết Nguyệt không chút do dự bay ra ngoài.

Hàn Lập lộ vẻ cảnh giác, không nói tiến nào, tay áo bào rung lên, môt đoàn tam sắc quang diễm phát ra, chính là Tam Diễm Phiến.

Hắn cầm Tam Diễm Phiến thủ sẵn, thân hình nhoáng lên một cái bay ra ngoài, thần sắc bất động liếc mắt đảo qua mọi nơi.

Khắp nơi chỉ toàn là một mảng đen tuyền mờ mịt, nhưng dưới Minh Thanh Linh Mục, cảnh vật vô cùng rõ ràng.

Nơi này đúng là một hang đá ngầm do thiên nhiên tạo thành, bốn phía yên tĩnh, không có một bóng người.

Hàn lập khóe miệng nhất động, ánh mắt dừng tại chỗ cuối cùng của động quật, dường như có một động quật tiếp theo.

Mà đoàn huyết quang chính là đang vọt qua động quật này, sau đó phát ra âm thanh vù vù chói tai.

Một trận khinh thúy truyền đến, mặt ngoài Huyết Nguyệt hiện ra hơn mười đạo tinh tế hắc phùng, sau khi lóe lên, liền hội tụ thành nhiểu điểm sáng.

Hàn lập thấy tình hình như vậy, lòng không kinh mà hỉ.

Hắn khinh phiêu vài bước, đi qua động quật kế bên.

Bên trong quả nhiên là một động quật không gian còn lớn hơn động quật vừa rồi. Hắn bèn định thần, lòng chợt nao nao.

Chỉ thấy trong động quật cuồn cuộn hắc vụ khí, phân rải dày đặc khắp nơi, nhưng hắc vụ khí này khi đến gần cửa động, lại dừng lại không tiến nửa bước, dường như có cái gì vô hình chắn lại.

Hàn Lập có Mình Thanh Linh Mục trên người, nếu như là tu sĩ bình thường thì dù có căng mắt ra cũng không nhìn thấy năm ngón tay trong động quật, nhưng với Hàn Lập thì chỉ như không khí trong suốt bình thường mà thôi. Cho nên vừ aliếc mắt một cái, hắn đã thấy tại trung tâm động quật có ba nữ tử đang nằm úp sấp bất động.

Còn không phải Mộ Phái Linh tam nữ nữa sao!

Mà phía dưới tam nữ đang chớp động một cỗ linh quang nhàn nhạt đích thị là một pháp trận cổ quái, hắc sắc vụ khí đang tuôn ra không ngừng từ pháp trận này.

Hàn Lập cũng không vội vã xông vào giải cứu tam nữ, mà hia mắt nhíu lại, dụng thần niệm tra xét mọi nơi một lần nữa. Sau khi xác định đích xác đệ nhị Nguyên anh không có ở nơi đây, hắn mới quyết định lao ra.

Kim quang chợt lóe. Một tiếng “Roẹt…” vang lên. Dường như có vật gì bị chém phá vỡ, mà lập tức hắc sắc vụ khí từ bên trong cuồn cuộn lao thẳng đánh tới Hàn Lập.

Nhưng Hàn Lập tay kháp quyết, nhất thời trên người tiếng sấm vang lên, một tầng kim sắc điện hồ hiện lên.

Hắc sắc vụ khí vừa tiếp xúc với điện hồ, lập tức đã bị đánh tán loạn tiêu thất.

Hàn Lập nhanh chóng di chuyển, trực tiếp tiến nhập vào hắc khí.

Một trận “Đùng, đùng”, kim hồ đạn liên tục chớp động, căn bản hắc khí không thể tiến gần đến người một chút nào. Nhưng hắc khí này giống như vật thể sống, trong nháy mắt liền kết lại thành hơn mười con hắc xà lớn nhỏ bất đồng, vây quanh bốn phái Hàn Lập, bộ dáng muốn nhào tới nhưng xem chừng lại không dám.

Hàn Lập thấy tình hình như vậy, trong lòng trầm xuống, Tam Diễm Phiến trong tay liền biến mất, đồng thời dưới sự thúc dục của pháp quyết, kim hồ bên ngoài chợt phát ra kim quang chói mắt.

Hai tay áo nhẹ nhàng rung lên, hai đạo kim sắc điện giao theo tay áo phi ra, đem hắc xà cắn xé một trận, lập tức đem bọn chúng biến thành hư ảo.

Mà hai con điện giao này cũng chưa chịu thôi, đột nhiên hướng hắc khí tứ phía giương nanh múa vuốt, “ầm, ầm”, lập tức hắc sắc vụ khí bị càn quét không còn, Hàn Lập dễ dàng đi đến phụ cận của pháp trận.

Hai mắt đánh giá pháp trận, Hàn Lập đã nhìn thấu pháp trận này chỉ là một Mê Huyễn Chi trận đơn giản mà thôi.

Xem ra tam nữ thân đã bị pháp lực cấm chế, nếu không với trận pháp này tuyệt không thể vây khốn được ba tu sĩ có tu vi Kết Đan kỳ.

Nghĩ đến đây, mười ngón tay Hàn Lập hướng về pháp trận, mười đạo kim sắc kiếm khí liền đồng thời đánh lên pháp trận.

Nhất thời pháp trận phát ra tiếng “Lục dát khai tân canh niên khoái”, liền trực tiếp ngừng lại.

Mà cơ hồ cùng lúc này, tại Ma Uyên cao vạn trượng trên Thất Linh Đảo, khi Hàn Lập đang tiến đến bình đài kia, một nhân ảnh đen tuyền cao lớn đang bao trong ma khí bỗng nhiên hai mắt xạ ra tinh quang tứ phía, biểu tình cực kỳ kinh ngạc.

Bỗng nhiên hắn sờ vào trong tay áo, một viên châu lam sắc mờ mịt xuất hiện trong tay.

Nhưng nguyên bản trên bề mặt bóng loáng trong suốt của hạt châu lại hiện ra một đạo liệt phùng.

“Không có khả năng! Cấm chế đã bị phá. Hắn sao có thể tìm ra nhanh như vậy. Chính ta nếu ở trong tình hình này cũng vô kế khả thi.”

Hắc ảnh cao thanh âm khàn khàn, thì thào nói nhỏ vài câu, tựa hồ lộ ra vài phần ngạc nhiên và bực bội.

“Thôi bỏ đi. Người dù sao cũng đã được cứu rồi. Căn bản chỉ còn chờ một chiêu tối hậu mà thôi. Bất quá không nên ở nơi này lâu. Đào tẩu là thượng sách, hoàn thành ma khí ngưng thể. Mặt khác có thể tìm một thân thể khác để tu luyện.”

Hắc ảnh cao lớn suy nghĩ một chút, tự lẩm bẩm, sau đó nhắm hai mắt, tựa hồ không quản chuyện này nữa.

Lức này thì Hàn Lập đang lấy ra trong người một cái bình ngọc xanh biếc, đổ ra tam khỏa đan hoàn hương khí nức mũi, cấp cho tam nữ mỗi người một viên vào trong miệng, sau đó hai tay chắp sau lưng đứng bên cạnh im lặng.

Kết quả khoảng thời gian uống cạn tuần trà, Tống nữ tử mơ mơ hồ hồ tỉnh lại trước tiên.

“Tống sư điệt, xem ra tu vi của ngươi tinh tiến không ít, so với dự đoán của ta còn thức tỉnh sớm một chút”.

Nàng còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, trong tai liền truyền đến thanh âm nam tử dị thường quen thuộc.

Tống nữ tử vốn thông minh, tinh thần phục hồi lại, ngẩng đầu nhìn ánh mắt nửa cười nửa không của Hàn Lập.

“Hàn sư thúc! Không đúng, ngươi chính là Yêu Anh kia giả trang.” Tống nữ sắc mặt đại biến, la lên thất thanh.

“Hắc, hắc! Không nghĩ tới sư điệt thật cảnh giác. Chẳng qua, ta chính thật vất vả tìm được nơi này. Về phần thật giả, ngươi cảm thấy ta là giả sao?”

Hàn Lập ung dung nói.

“Ngươi thật sự là Hàn sư thúc!”

Tống nữ có chút run sợ, tuy trong lòng đã có bảy tám phần tin tưởng nhưng trong lúc nhất thời bộ dáng vẫn ra vẻ không dễ dàng tin tưởng.

Hàn Lập mỉm cười, không nói, chính là một tay hướng về nàng nhẹ nhàng vẫy một cái.

Vài tiếng kỳ bí truyền đến, từ khắp thân thể của Tống nữ, có hơn mười đạo ngân phong bắn ra, bị Hàn Lập một phen nhiếp tất cả vào trong tay.

Mà cơ hồ cùng lúc, nữ tử họ Tống cơ thể đang không mảy may dậy nổi liền cảm thấy pháp lực tự nhiên lưu chuyển.

Trên mặt nàng lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Mà lúc này, Mộ Phái Linh và Liễu Ngọc cũng lục tục tỉnh lại.

Vừa thấy Hàn Lập bên cạnh, nhị nữ đồng hoảng sợ.

Nhưng Mộ Phái Linh thần thức cấm chế đã lập tức xác nhận thân phận Hàn Lập, bèn kinh hỉ đứng dậy chỉnh đốn trang phục thi lễ.

Liễu Ngọc cùng Tống nữ cũng không còn hoài nghi nữa, lập tức tiến lên cung kính chào.

“Bắt giữ bọn ngươi, phải chăng là đệ nhị Nguyên anh bị lạc của ta?”

Hàn Lập trực tiếp hỏi ngay.

“Như thế nào, sư phó đã gặp qua Yêu anh!” Liễu Ngọc bật thốt lên.

“Ta gặp được thì còn hỏi các ngươi sao.”

Hàn Lập đồng thời lấy đi ngân châm trên người nhị nữ, chậm rãi nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Hồ Bất Quy ngây ra chốc lát, rồi lập tức cười lớn: Diệu kệ! Quả nhiên là diệu kế, với nhan sắc và trí tuệ của Ngọc Già, ắt cũng phải là đại nhân vật có khả năng nghiêng trời lật biển trong người Hồ. Do Hách Lý Diệp ngàn dặm truyền tin, lại có kim đao dẫn dụ, Ngọc Già lấy thân hứa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập nghe được lời ấy của nữ tử Tinh tộc, không lãng phí thời gian nói thêm gì, trực tiếp nhận lấy, thần niện đảo qua vật trong hộp. Mặc dù hộp có dán cấm chết phù toản nhưng không đủ để hoàn toàn ngăn cản thần niệm của hắn, cho nên hắn có thể cảm ứng được. “Di!”...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân