Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 13 » Phần 62

Hàn Lập - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 62

Hàn Lập nằm yên trên mặt đất không nhúc nhích, cảm giác được mặt đất vô cùng khô nóng, trong lòng thầm tính thời gian.

Nếu không lầm, dựa theo kiểu tính toán ở Nhân Giới, hắn đã nằm ở chỗ này được ba tháng. Sỡ dĩ như vậy là do hắn nhìn lên trời, trên không trung đồng thời có ba thái dương chói mắt và bốn nguyệt lượng hư ảnh mông lung.

Hàn Lập nhớ rất rõ, khi màn đêm bông xuống, những vầng thái dương kia dần chuyển thành nguyệt lượng, còn khi ban ngày, ánh trăng kia sẽ lại chuyển thành tia nắng nóng nực chói chang, cứ như huyễn hoá thành bảy vầng thái dương.

Nói đúng ra, nơi này tồn tại bảy cái thiên thể phát quang trên không. Chỉ là khi ban ngày thì bảy thiên thể này cực nóng mà đến ban đêm liền trở nên thanh lãnh ảm đạm vô cùng.

Nếu cảm giác của hắn không sai, thì ở đây thời gian giữa ngày và đêm dài gấp ba lần ở Nhân Giới. Mà sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lại càng khác biệt kinh người, nếu không nhờ thể chất của hắn đã sớm tôi luyện đặc biệt thì cũng đã đi đời nhà ma rồi.

Tự nhiên nơi này không phải là Nhân Giới nhưng có phải là Linh Giới hay không? Trong lòng Hàn Lập hồ nghi, không dám khẳng định.

Thứ nhất là linh khí ở đây cũng không nồng đậm, không giống như linh mạch ở Linh Giới mà hắn đã từng nghe. Thứ hai là cách hắn xuất hiện nơi đây có chút đặc biệt, hoàn toàn ngoài ý muốn. Vì vậy Hàn Lập cũng không biết mình đã thực sự đến Linh Giới hay chưa.

Nghĩ lại chuyện xảy ra khi ở trong không gian tiết điểm, sắc mặt Hàn Lập liền trầm xuống, càng nhớ càng sợ. Bất quá nếu không phải điểm tối hậu trong hành trình, ngoài ý muốn gặp phải ba động của không gian phong bạo, Hàn Lập chính mình cũng không có một chút nắm chắc. Các bảo vật hộ thân của hắn đều đã bị huỷ diệt tám chín phần, ngay cả Linh bảo Bát Linh Xích cũng bị chôn vùi trong đó. Thậm chí nếu hắn không nhanh trí sử dụng Hàng Linh Phù, thì chỉ sợ đã bị hôi phi yên diệt trong không gian phong bạo.

Tuy nhiên tình hình hiện tại của hắn cũng không khá hơn bao nhiêu.

Hắn vừa mới thoát được không gian tiết điểm, xuất hiện nơi đây, bởi vì buộc phải tách ra khỏi Băng Phượng. Bây giờ cấm chế của Băng Phượng hạ trên người lúc trước, lại phát tác vô cùng nguy hiểm. Nếu không phải hắn tinh thông nhiều loại bí thuật, vội vàng dùng một bí thuật khác mạnh mẽ áp chế cấm chế này, chỉ sợ sẽ bị pháp lực phản phệ chết ngay đương tràng.

Nhưng dù vậy, dư lực cấm chế vẫn tán loạn trong cơ thể vô cùng nguy hiểm, không ngừng phá hư kinh mạch. Nếu không phải nhờ Mộc Sinh Châu phát huy bất diệt thân thể thần thông, không ngừng chữa trị các nơi bị hư tổn, thì thân thể hắn đã sớm hỗn loạn, bị phá huỷ mà không thể tái sinh.

Bây giờ trong thân thể của Hàn Lập tồn tại hai cỗ lực lượng, một cỗ không ngừng phá hoại, cỗ kia lại không ngừng chữa trị. Điều này khiến hắn vô cùng thống khổ, nhưng vô phương làm được điều gì, mà thân thể cũng không mảy may nhúc nhích được.

Ngoài ra, lực phá hoại lại nhanh hơn lực chữa trị vài phần.

Để tránh cơ thể bị phá hủy, trong tình thế cấp bách, Hàn Lập không còn cách nào khác là phải dùng phương pháp Nguyên Anh Hư Hoá, ráng nhịn đau, lấy tất cả bảo vật trong cơ thể ra ngoài, bỏ vào túi trữ vật, rồi tự tán Nguyên Anh, biến Nguyên Anh thành Đại Tinh Nguyên, cường hành quán chú đến mọi nơi trong cơ thể, tăn cường quá trình chữa trị.

Nhưng điều gì cũng có giá của nó, sẽ hơn một trăm năm trong cơ thể Hàn Lập sẽ không tồn tại bất kỳ một tia pháp lực nào, mà cũng không thể hấp thu linh lực hay sử dụng được thần niệm.

Người ngoài nếu dùng thần niệm thô sơ quét qua chỉ phát hiện Hàn Lập là một phàm nhân mà thôi.

Nhưng phương pháp tìm đường sống trong cửa chết này cũng có hiệu quả của nó. Chỉ cần sau hơn ba tháng, cấm chế sẽ được giải trừ mà kinh mạch sẽ hồi phục lại được hơn nửa.

Theo sự tính toán của hắn, chỉ cần hơn một tháng nữa, hắn sẽ khôi phục được sự hành động.

Trong lòng tự đánh giá, một mặt Hàn Lập quay đầu nhìn xung quanh, quang cảnh đập vào mắt chỉ là cát xám, đá vụn mênh mông, không có bất cứ một loại cây cỏ nào sinh sống.

Dĩ nhiên hắn đã rơi vào một vùng đất sa mạc hoang lương, cả nửa thân thể đều đã bị cát che lấp, nhưng cũng chỉ nằm bất động mà thôi.

Ba vầng thái dương trên đỉnh đầu dần dần biến hoá thành Nguyệt Lượng, cuối cùng chỉ còn một Thái Dương, bầu trời bắt đầu ảm đạm, hoàng hôn dần buông xuống.

Nhưng giờ phút này, Hàn Lập lại không nhắm mắt, ngược lại hai mắt lại càng mở to, trong mắt lam mang chớp động, nhìn chăm chú vào không trung.

Không bao lâu sau, ở không trung phụ cận truyền đến tiếng tiêm minh thê lương, tiếp theo lục tục xuất hiện hơn hai mươi điểm đen trên không, bay vòng tròn, rồi nhanh chóng hạ xuống.

Mặc dù không quán chú pháp lực vào trong mắt, nhưng bằng vào khả năng thị lực kinh người, hai mắt Hàn Lập nheo lại, nhìn rõ ràng mười phần các điểm đen này.

Đó là các con Hắc Sắc quái điểu đầu ưng, cỡ chừng bốn năm thước, dưới bụng có đôi lợi trảo tỏa sáng, hắc sắc nhục sí mở ra dữ tợn dị thường, trong nháy mắt đã bay đến cách mặt đất chừng mười trượng, mục tiêu của bọn chúng chính là Hàn Lập trên mặt đất.

Hàn Lập trong mắt chợt lóe hàn mang, tứ chi động vẫn bất động, nhưng đầu chuyển động, yết hầu và ngực nhấp nhô.

Một đoàn cát xám, đá vụn nho nhỏ quỷ dị ngưng tụ trước hắn.

Mắt thấy cát đá sẽ bay vào trong miệng hắn, thì Hàn Lập hé miệng phun ra một cỗ khinh phong, cát đá liền chuyển động quay tròn trước miệng, nhưng không rơi xuống.

Lúc này Hàn Lập nhìn về không trung, chỉ thấy các con quái điểu này đã nhào tới thật gần, mấy cái đầu há miệng lòi răng sắc bén, thậm chí đã nghe xú khí đập vào mặt.

Hàn Lập thần sắc bất động, nhưng ngực thình lình ép lại, một cỗ bạch kình phong lẫm lẫm từ trong miệng phún ra đánh vào đám cát đá ở phía trên.

Tiếng phá không “vèo, vèo…” nổi lên, cát đá vụn hoá thành nhiều điểm thanh mang bắn nhanh ra, giống như Mãn Thiên Hoa Vũ, đánh vào các con quái điểu, thanh âm “Phốc, phốc…” vang lên.

Mấy con quái điểu này phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như tiếng kim loại ma sát, trong nhất thời cả bọn cả kinh bay tán loạn ra xa hơn mười trượng, từ trong thân thể vô số tơ máu bắn ra rơi xuống, xem ra đã bị thương không nhẹ.

Một màn kinh người xuất hiện.

Các con chưa bị thương không công kích tiếp Hàn Lập mà ngược lại thay đổi phương hướng, hung hăng đánh về các con bị thương, trong nháy mắt đã phân thây bọn này thành từng mảnh. Sau đó mỗi con ngậm một miếng thịt máu me đầm đìa, liền cảm thấy thỏa mãn, giương cánh bay lên cao, trong chốt lát đã bay mất.

Trong lúc này, trên mặt đất, Hàn Lập vẫn nằm nghiễm nhiên trong cát, giống như một bóng cô linh.

Thần sắc Hàn Lập vẫn bình tĩnh, tựa như đã quen với việc này, nhưng ánh mắt chớp động, không biết đang nghĩ cái gì.

Lại không biết qua bao lâu, vầng thái dương cuối cùng cũng dần dần biến thành Nguyệt Lượng.

Cảnh tượng tuẫn lệ như vậy, Hàn Lập đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy bảy Nguyệt Lượng sáng tỏ trên không trung, trong lòng hắn đều có cảm giác rung động.

Hốt nhiên, thần sắc Hàn Lập biến đổi, ánh mắt kinh nghi bất định, nhưng chỉ trừ cái đầu còn có thể chuyển động, còn các hành động khác thì không thể thực hiện.

Một lát sau, từ xa truyền đến thanh âm ầm ầm, mơ hồ giống như thanh âm ngựa phi, xe kéo hỗn loạn. Hình như có đại lượng nhân mã đang sắp đi ngang qua.

Hàn Lập nhướng mày, lộ ra vẻ do dự, không biết có nên hay không gây sự chú ý cho đám này.

Nếu hắn im hơi lặng tiếng, thân thể cũng đã bị cát đá che lấp, thì đối phương cũng không thể dễ dàng phát hiện ra hắn.

Nhưng Hàn Lập nhanh chóng từ bỏ ý nghĩ này.

Một con chim nhỏ toàn thân xích hồng, cỡ chừng quyền đầu, quỷ dị xuất hiện trên đầu Hàn Lập, bay lên cách mặt đất ba bốn chục trượng, không ngừng bay vòng tròn, miệng phát ra tiếng minh thanh dễ nghe. Thanh âm không lớn lắm nhưng cực kỳ du dương, người trong vòng vài dặm đều có thể nghe thấy rõ ràng. Bộ dáng muốn truyền tin tức đến xa đội kia.

Hàn Lập thở dài, đánh trơ mắt nhìn tình huống trước mắt, chu dù hắn bổn cũ soạn lại, bắn đá vụn vào con chim kia thì cũng không thể làm được gì, đành lẳng lặng chờ đợi.

Cũng không bao lâu, mặt đất chấn động nhỏ, có vẻ hướng đến vị trí của hắn.

Vài tiếng hô vang lên, vài tên kỵ sĩ cỡi quái thú chạy tới, rồi dừng lại phía xa, lẳng lặng nhìn Hàn Lập, ánh mắt lạnh như băng.

Hàn Lập quay đầu nhìn đám này…

Tốt. Mặc dù ăn mặc có chút cổ quái nhưng chính thật là nhân loại. Trong lòng Hàn Lập thoáng buông lỏng.

Các tên kỵ sỹ này độ tuổi từ hai mươi đến bốn mươi, phục sức trên người khôn giống nhau, có tên thì toàn thân giáp trụ kín mít, có tên thì vài khối cốt phiến phát ra quang mang nhàn nhạt che vài chỗ hiểm, cực kỳ đơn sơ. Nhưng ai cũng mang trong tay vũ khí nặng hình dáng giống như cây côn, phần đầu to hơn, bao trùm đầy mũi nhọn sắc bén, giống như một loại binh khí lang nha bổng.

Nhưng càng hấp dẫn Hàn Lập hơn chính là quái thú bọn này đang cỡi. Đó là một loại Thanh sắc Cự lang quái thú, trên đỉnh đầu có một cái sừng dài đen nhánh dựng đứng, từ eo lưng đến tứ chi đều mang áo giáp dày, cao chừng hai trượng, lộ vẻ dữ tợn dị thường.

Khi Hàn Lập đánh giá bọn này thì đồng dạng bọn chúng cũng đang đánh giá hắn. Cả bọn đã nhìn ra tình trạng của Hàn Lập không ổn. Các gương mặt nguyên đang căng thẳng dần dần buông lỏng vài phần, nhưng không dám tùy ý lại gần.

Trong đó có một tên tráng hán cỡ chừng bốn mươi, trên mặt có một vết sẹo đao chém thật sâu, hốt nhiên quay đầu nói gì đó với tên thanh niên. Tên này lập tức lục lọi hồi lâu trong lòng, móc ra một khối vật trắng nhờ nhợ hình dáng như viên bàn, sau đó khu động quái thú chạy đến Hàn Lập.

Đến cách khoảng mấy trượng thì tên này dừng lại, lại nói huyên thuyên một phen nhưng Hàn Lập nghe không hiểu nên không có chút phản ứng. Gã này bèn nhướng mày đánh giá Hàn Lập vài lần, giơ tay lên, viên bàn trong tay nhắm ngay Hàn Lập nhẹ nhàng nhoáng lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 34
Ánh mắt lão giả nhìn vào Chí Thánh Đại Đế nói một câu. Chuyện làm người cảm thấy ngoài ý muốn còn nhiều lắm. Trường bào Chí Thánh Đại Đế run lên, đạp không đứng đó, ánh mắt của hắn cũng không nhẹ nhõm gì. Hắc hắc, không nghĩ tới nữ nhân trong tân thế giới cũng không tệ lắm, có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 5
“Chỉ là nhấc tay nhấc chân mà thôi, đạo hữu cũng đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, Hàn mỗ xin cáo từ”. Hàn Lập nhìn Nguyên Dao vài lần, bình tĩnh nói. Sau đó xoay người bước đi, không có chút ý trì hoãn. Cử động này đã làm cho Nguyên Dao vẫn đang hoảng sợ trở nên kinh hồn thất sắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Ngọn đèn cô độc trong thôn trại cổ không biết là từ nơi nào sáng lên, là ở sâu trong thôn trại hay là từ một cừa sổ nào đó rọi ra? Cái ánh sáng lẻ loi đó thật sự khó mà hình dung được, vô cùng kỳ dị, tựa như bị người ta nhốt lại trong một cái lồng màu xanh, mông mông lung lung không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân