Lúc này, Ma Thần ba đầu sáu tay đang ở trong Ma Diễm liền biến thành khói xanh.
Nó cũng chỉ là Phạm Thánh Pháp Tướng ngưng kết mà thành thể xác, trước đó Hàn Lập đã dùng kế kim thiền thoát xác giống như Phệ Kim Trùng Vương, kịp thời né tránh rồi ẩn nấp trong hư không, sau đó chớp thời cơ mà vận dụng Huyền Thiên chi bảo chém chết tên Chân Tiên này.
Hàn Lập có thể cảm ứng rõ ràng Nguyên Anh nằm trong cơ thể Mã Lương cực kỳ cường đại, nhưng dưới sức mạnh hủy diệt của Huyền Thiên Trảm Linh Kiếm cũng lập tức bị chém cho nát bấy, không còn bất cứ khả năng phục sinh nào nữa.
Đáng thương cho vị Chân Tiên này, với thực lực chân chính lúc ở Tiên Giới, cho dù thân thể bị hủy thì dùng thần thông của bản thân, Nguyên Anh cũng đủ để bình yên chạy trốn.
Nhưng mà khi ở Linh giới, bởi vì Nguyên Anh trong cơ thể hắn dưới tác dụng của lực lượng giao diện mà bất kể là thi pháp hay là bỏ chạy, đều chậm hơn gần một nửa so với lúc bình thường.
Nếu là khi tranh đấu bình thường thì hầu như không có vấn đề gì, nhưng trong tình huống sống chết mong manh trước mắt như thế này, lại trở thành nguyên nhân chủ yếu khiến cho hắn phải chết vô cùng oan uổng.
“Vậy mà ngươi thực sự dám giết hắn, ngươi có biết hắn là người của Cửu Nguyên Quan phái xuống, là đệ tử chân truyền của Cửu nguyên Đạo Tổ hay không?” Thanh niên da đen chứng kiến toàn bộ mọi chuyện xảy ra, đầu tiên là lộ ra vẻ khó có thể tin được, tiếp đó nét mặt lại hiện ra vẻ kỳ quái nói.
“Ta không giết hắn thì hắn sẽ giết ta, vậy nếu biết rõ hắn có chỗ dựa gì đó, chẳng lẽ ta lại khoanh tay chịu chết hay sao? Tiếp nữa, cái gã Cửu Nguyên Đạo Tổ kia cho dù thần thông mạnh mẽ thì hiện tại cũng đang ở Tiên Giới. Mà ta có thể thật sự phi thăng Tiên Giới hay không vẫn là chuyện không thể nói trước được.” Hàn Lập nhìn qua thanh niên da đen, nhàn nhạt nói.
“Quả là tuyệt! Kẻ dám… không để ý chút nào đến người của Cửu Nguyên Quan như vậy, không biết bao nhiêu năm qua Ma mỗ cũng chưa từng gặp, hơn nữa lại còn là một gã tu sĩ hạ giới. Ha ha, chẳng hiểu Cửu Nguyên Đạo Tổ nghe được chuyện này sẽ cảm thấy như thế nào đây.” Thanh niên da đen cười lên ha hả.
“Ngược lại các hạ lại vô cùng bình thản, chẳng lẽ không có ý định tiếp tục động thủ hay sao?” Hàn Lập giơ tay khẽ vẫy, thu lấy một cái vòng tay trữ vật ánh vàng rực rỡ từ trên xác của Mã Lương, sau đó không chút hoang mang nói.
“Người đều đã chết cả rồi, vậy khế ước lập ra với ta cũng vô dụng, tại sao còn phải động thủ nữa? Lại nói, một khi đã không còn tên đệ tử Cửu Nguyên Quan Mã Lương này, thì cho dù Ma mỗ có cùng với tên Quái Giao ngu xuẩn kia hợp lực, cũng không hề chắc chắn chút nào có thể kiềm chế được các hạ, như vậy đương nhiên sẽ không thèm làm chuyện vô ích này làm gì. Ngươi yên tâm, hiện giờ ta cũng không thể nào lập tức trở về Tiên Giới, bởi vậy nên cũng không thể tùy tiện tiết lộ chuyện của ngươi cho người khác biết được. Tên Cửu Nguyên Đạo Tổ kia thì lại bế quan quanh năm, do đó cho dù Cửu Nguyên Quan cũng có kẻ khác am hiểu suy tính, nhưng bởi vì sự ngăn cản của lực lượng giao diện nên sự việc xảy ra ở hạ giới cũng cũng không tính ra được bao nhiêu đâu.” Thanh niên da đen tựa hồ cũng không thèm để ý trả lời.
“Nhưng điều khiến ta lo lắng lại là ngươi! Mặc dù ta không biết tại sao một gã Thiên Ngoại Ma Đầu lại đi theo một gã Chân Tiên, nhưng với ta mà nói, dĩ nhiên là người chết mới là bảo đảm nhất.” Gương mặt Hàn Lập trầm xuống, cười lạnh một tiếng nói.
“Ngươi và tên tiểu tử Mã Lương này giống nhau, rất đa nghi. Như vậy đi, nếu ngươi lo lắng thì ta sẽ ở lại đi theo ngươi, thế nào?” Thanh niên da đen đưa tay sờ lên trán, ra vẻ rất là đau đầu.
“Đi theo ta?” Hàn Lập nghe xong lời này, không khỏi ngẩn ngơ.
“Không sai! Ta có thể ký kết Thiên Ma Khế Ước với ngươi, nếu vậy thì trong khoảng thời gian này ta chỉ tồn tại giống như một cái bóng của ngươi, ngươi có thể tùy lúc mà sai khiến ta làm một ít chuyện mà ngay cả Tiên Nhân cũng không cách nào làm được. Nhưng đổi lại là từ nay về sau, cứ cách một đoạn thời gian, ngươi phải cống hiến một phần máu huyết cho ta. Hơn nữa nếu có một ngày, ngươi bị chết ngoài ý muốn, nếu khế ước vẫn đang còn hiệu lực thì thần hồn lực của ngươi lập tức sẽ bị ta thu nạp. Kể từ đó ngươi sẽ trở thành một phần lực lượng của ta, không còn khả năng tiếp tục Luân Hồi. Đây, giống như vị đệ tử Cửu Nguyên Quan này hiện giờ.”
Thanh niên da đen vừa nói xong, một tay bấm niệm pháp quyết, một cổ khí đen lập tức xuất hiện sau lưng hắn, sau khi ngưng tụ thì hóa thành một cái quỷ đầu mặt xanh nanh vàng cực lớn.
Quỷ đầu này sau khi ngẩng đầu kêu lên một tiếng thê lương, thì quay sang nơi xác của Mã Lương há to miệng khẽ hút một cái.
‘Phốc’.
Một tầng khí thể quỷ dị màu xám trắng từ trong xác chết bay ra, quay tròn hội tụ thành một viên cầu rồi bị quỷ đầu khẽ hút vào. Sau đó quỷ đầu lóe lên rồi tiêu tán.
Thanh niên màu đen khép hai mắt lại, hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy nét say mê.
“Không tồi, không tồi, thật không hổ là người của Cửu Nguyên Quan, hương vị của thần hồn quả nhiên thơm ngon đến cực điểm, đủ để bù đắp công sức khổ tu vài vạn năm của ta rồi. Thế nào, nếu ngươi đồng ý để ta đi theo, ta còn có thể giúp ngươi thuyết phục tên Quái Giao ngu xuẩn kia, khiến hắn cũng làm linh bộc cho ngươi.” Thanh niên da đen sau khi thì thào tự nói vài câu thì mở to hai mắt nhìn Hàn Lập như cười như không nói.
Hàn Lập nghe đến đây, tức thì sắc mặt trở nên thận trọng nhìn lướt qua Phệ Linh Hỏa Điểu vẫn đang giằng co không dứt với Quái Giao, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.
Tên của cái Thiên Ma Khế Ước này là lần đầu hắn nghe nói, sao có thể đồng ý một cách đơn giản được.
Lúc này, hư ảnh Huyết tỷ trên bầu trời bởi vì không có pháp lực của chủ nhân là Mã Lương duy trì, rốt cục huyết quang lóe lên hóa thành một cái tiểu ấn cỡ chừng một tấc, từ trên cao rơi xuống.
Ngọn núi ba màu khổng lồ bên dưới cũng đồng dạng “ông ông” một tiếng, nhanh chóng thu nhỏ lại, tiếp đó hào quang cuốn một cái đã bao vây tiểu ấn vào trong rồi hóa thành một quả cầu ánh sáng bay nhanh về chỗ Hàn Lập.
Bên kia, khi hư ảnh huyết tỷ cực lớn biến mất thì tám đầu Huyết Long cũng lập tức nhao nhao lóe lên diệt vong, ở chỗ cũ chỉ để lại chút ít mùi máu tanh nhàn nhạt.
Kể từ đó, Cua Vàng khổng lồ cũng không còn địch thủ, lúc này xoay tròn một cái, lần nữa hóa thành một gã đạo nhân bay về chỗ Hàn Lập. Mà Thanh Bàn kiếm trận thì sau khi vang lên một âm thanh bén nhọn, hóa thành vô số bóng kiếm màu xanh tản ra.
Một tay Hàn Lập khẽ vẫy, liền thu lại ngọn núi ba màu và huyết sắc tiểu ấn vào trong ống tay áo. Tiếp đó vô số bóng kiếm màu xanh phóng đến, sau một hồi mơ hồ lắc lư thì biến hóa trở lại thành bảy mươi hai khẩu tiểu kiếm màu xanh, toàn bộ lóe lên chui vào thân thể hắn biến mất. Bên cạnh Hàn Lập vang lên một tiếng sấm sét, Giải Đạo Nhân khống chế một đạo hồ quang điện vừa thô vừa to hiện ra.
“Giải huynh, ngươi có biết Thiên Ma Khế Ước là cái gì không? Đối với Thiên Ngoại Ma Đầu có hiệu lực như thế nào?” Hàn Lập quay đầu lại hỏi Giải Đạo Nhân.
“Thiên Ma khế ước! Đây là một loại độc môn khế ước do Thiên Ngoại Ma Tổ sáng lập, cũng là một trong ba loại khế ước linh nghiệm nhất được Tiên Giới công nhận và sử dụng. Chỉ cần thần thông không vượt qua Thiên Ngoại Ma Tổ, thì bất kể là Tiên hay Ma căn bản đều không có cách nào kháng cự hiệu lực của nó. Nhưng mà căn cứ theo những tin đồn ở Tiên Giới, hễ là Tiên Nhân đã ký kết khế ước với Thiên Ngoại Ma Đầu, thì hầu hết đều mất tích.” Giải Đạo Nhân liếc nhìn thanh niên da đen, mặt không biểu tình nói. Hiển nhiên hắn cũng đã nhận ra lai lịch của thanh niên da đen này.
“Hắc hắc, đây thực sự là oan uổng cho Thiên Ngoại Ma Tộc chúng ta. Bởi vì hễ là người dám cùng Thiên Ngoại Ma Tộc chúng ta ký kết khế ước, thì hầu hết đều là kẻ to gan lớn mật, phần lớn bọn hắn đều ưa thích đi thám hiểm ở những nơi nguy hiểm, nguy cơ bị chết đương nhiên cũng cao hơn rất nhiều so với Tiên Nhân bình thường. Nhưng trong những tiếng đồn kia, có lẽ không hề xảy ra chuyện Thiên Ngoại Ma Tộc làm trái với Thiên Ma khế ước. Đối với Thiên Ngoại Ma Đầu chúng ta mà nói, lực ước thúc của Thiên Ma Khế Ước càng nghiêm khắc hơn rất nhiều so với kẻ khác đấy.” Thanh niên da đen sau khi thở dài một tiếng thì giải thích mấy câu.
“Sự việc Thiên Ngoại Ma Tộc làm trái với Thiên Ma Khế Ước, quả thực là hoàn toàn chưa từng có ai ở Tiên Giới phát hiện ra.” Giải Đạo Nhân đờ đẫn trả lời.
“Giải huynh đã nói vậy, thì cái Thiên Ma Khế Ước này xem như cũng có thể tin tưởng. Tốt, ta đồng ý chuyện ký kết khế ước. Nghe giọng điệu của ngươi, hiển nhiên là thời gian sống ở Tiên Giới không ngắn, nếu thật có một ngày ta phi thăng Tiên Giới, ngươi thực sự sẽ trở nên rất hữu dụng đối với ta. Thế nhưng ngoại trừ Thiên Ma Khế Ước ra, ta còn phải hạ thêm một loại cấm chế nữa lên ngươi thì mới có thể hoàn toàn yên tâm.” Sau khi Hàn Lập trầm ngâm một hồi, mới thở dài một hơi nói.
“Hạ cấm chế khác ư? Hắc hắc, chỉ cần đem cái cấm chế này ghi lại rõ ràng trên khế ước, đương nhiên là không có vấn đề, thậm chí Ma mỗ còn có thể để cho đạo hữu gieo xuống thêm vài loại cấm chế nữa cũng được.” Thanh niên da đen chẳng hề để ý trả lời.
“Quyết định như vậy đi! Trước hết ngươi hãy bảo đầu Hỏa Linh kia dừng tay lại.” Hàn Lập hời hợt nói.
Thanh niên da đen cười hắc hắc, hơi xoay đầu về phía Quái Giao bên kia, bờ môi khẽ nhúc nhích truyền âm vài câu.
Một tiếng thét dài truyền đến!
Quái Giao đang biến thành viên thịt đỏ thẫm, bỗng nhiên tất cả những vòi xúc tu đều rút vào trong cơ thể, ánh sáng màu đỏ bên ngoài thân lóe sáng một cái, lại lần nữa biến thành tiểu nhân đỏ thẫm cao hơn một xích.
Phệ Linh Hỏa Điểu thấy vậy, cũng lập tức thu lại ngân diễm cuồn cuộn đầy trời, xoay tròn một cái thu nhỏ hình dạng lại thành cỡ lòng bàn tay, hai cánh run lên, sau mấy cái chớp động đã xuất hiện ở cạnh Hàn Lập.
Tay áo Hàn Lập run lên, một vòng ánh sáng màu xanh lá tuôn ra, Hỏa Điểu nhỏ nhắn kia lập tức chui vào trong đó biến mất.
“Cơ duyên của đạo hữu thật là không nhỏ, có thể tại hạ giới luyện hóa ra một đám Tinh Viêm Chi Hỏa, thậm chí còn sản sinh ra một chút linh tính, biến hóa thành Tinh Viêm Hỏa Điểu. Phải biết rằng tại Tiên Giới, người có thể tu luyện ra Tinh Viêm Chi Hỏa cũng là vô cùng ít ỏi. Khó trách Hỏa Tu Tử thân là hỏa Trung Thánh Thú, vậy mà một thân thực lực vừa rồi lại gần như không cách nào phát huy được một hai phần mười.” Thanh niên da đen liếc nhìn tay áo Hàn Lập, cười hì hì nói.
“Tinh Viêm Chi Hỏa? Linh hỏa này là trong lúc vô tình ta tu luyện ra, có đúng là Tinh Viêm Chi Hỏa như lời ngươi nói hay không thì ta không biết. Từ trước đến giờ ta chỉ toàn gọi là Phệ Linh Thiên Hỏa.” Thần sắc Hàn Lập hơi thay đổi trả lời.
“Ha ha, ta tuyệt đối không có nhìn lầm! Đúng là Tinh Viêm Chi Hỏa không sai. Điều kiện sinh ra loại lửa này vốn là vô cùng kỳ quái, không có bất kỳ quy luật nào. Phệ Linh Thiên Hỏa! Tên gọi thế này cũng đúng, lửa này hoàn toàn chính xác rất am hiểu cắn nuốt các loại linh diễm khác để lớn mạnh bản thân.” Thanh niên da đen cười ha ha nói.
Đúng lúc này, không gian bên cạnh chấn động một cái, tiểu nhân đỏ thẫm lóe lên hiện ra. Sau khi quét mắt nhìn vào cái xác không đầu gần đó thì nhướng mày nói:
“Tên này vậy mà thực sự đã chết, xem ra chuyện thu hồi bổn mạng tinh châu của ta không biết sẽ phải kéo dài đến bao giờ. Lúc trước ta cũng không có cảm ứng được sự tồn tại của bổn mạng tinh châu ở trên người hắn.”
“Hỏa đạo hữu, ngươi nếu muốn tìm về bổn mạng châu, chỉ sợ còn phải nhờ vào vị Hàn đạo hữu này. Dựa vào hắn khi ở hạ giới đã có thần thông lớn như vậy, nếu sau này phi thăng Tiên Giới, chuyện giúp ngươi tìm về bổn mạng tinh châu tất nhiên là dễ dàng rồi.” Ma Quang như cười như không nói.
“Đây là ý gì, ngươi định thuyết phục ta nhận hắn làm chủ ư?” Hỏa Tu Tử nghe vậy, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống nói.
“Hắc hắc, ngươi nếu không nhận Hàn huynh làm chủ, thì làm thế nào quay được về Tiên Giới? Ngươi cũng không giống như Ma mỗ, ta cùng lắm thì quay về Thiên Ngoại Ma Vực, vẫn có thể tiếp tục tiêu diêu tự tại. Mà ngươi nếu không có Tiên Linh khí tẩm bổ, sau này đừng nói tiếp tục tiến giai, chỉ sợ tu vi giảm nhiều rồi rơi xuống làm linh thú ở phàm trần cũng không biết chừng. Hơn nữa nếu ngươi không chịu nhận chủ, trong tình huống tu vi chịu áp chế rất lớn, chỉ sợ hôm nay sẽ rất khó sống sót mà rời khỏi đây. Đừng hy vọng ta sẽ giúp ngươi, ta đã đáp ứng ký kết Thiên Ma Khế Ước cùng hắn rồi. Kỳ thật nếu ngươi quy thuận Hàn đạo hữu mà nói, sẽ còn có chỗ tốt không tưởng tượng được…” Ma Quang đang nói dở, đột nhiên trở thành truyền âm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/08/2019 03:36 (GMT+7) |