Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 4

Hàn Lập - Quyển 24

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 4

“Cái gì, Tổ phụ của ta bảy ngày sau sẽ độ kiếp? Tại sao lại đến nhanh như vậy, chẳng phải còn một đoạn thời gian nữa mới đến sao chứ?” Ngân Nguyệt cực kỳ kinh sợ hét lớn trước mặt một gã tu sĩ của Thiên Uyên Thành.

Lúc này bọn họ đang đứng ở trong đại điện truyền tống trận, trước mặt là một gã trưởng lão của Thiên Uyên Thành. Đám người Hàn Lập vừa mới từ miệng vị trưởng lão Hợp Thể kỳ này biết được cái tin tức kinh người kia.

“Linh Lung tiên tử, hình như Ngao Khiếu tiền bối trong lúc bế quan xảy ra sai sót cho nên mới phải độ thiên kiếp sớm như vậy. Ngay cả cố gắng kéo dài thêm một ngày cũng là không thể, chính vì vậy Thánh Đảo còn hướng đến Thiên Uyên Thành muốn mượn dùng một số bảo vật và pháp khí, nếu không bổn thành cũng không thể biết được tin tức này.” Tên Yêu Tộc trưởng lão xa lạ cười khổ nhìn Ngân Nguyệt nói.

Nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía Mạc Giản Ly và Hàn Lập lại cực kỳ cung kính.

“Theo như lời mà nói bảy ngày thì quả thật cho dù chúng ta có tận lực dùng truyền tống trận thì cũng sợ là đến không kịp, căn bản là không cách nào đem Lôi Tiêu Phù đến kịp trong ngày thứ bảy. Nhưng nếu như Ngao huynh trong khi thiên kiếp giáng xuống có thể kiên trì được mấy ngày thì không chừng cũng còn có cơ hội.” Sau khi sắc mặt Mạc Giản Ly khẽ biến thì cất tiếng nói.

“Nếu như vậy thì còn chờ cái gì nữa, lập tức quay về Thánh Đảo thôi, hy vọng còn có thể đến kịp lúc. Ngay lập tức truyền tống chúng ta đến thành trì gần Thánh Đảo nhất đi.” Hàn Lập sắc mặt thâm trầm cũng không suy nghĩ thêm gì nữa, nhìn tên trưởng lão Yêu Tộc ra lệnh.

“Dạ được, vãn bối sẽ sắp xếp ngay lập tức.” Tên trưởng lão Yêu Tộc sau khi nghe bọn người Hàn Lập nói chuyện cũng lờ mờ hiểu được chuyện gì, khẽ rùng mình, khom người đáp ứng nói.

Hắn lập tức ra lệnh cho mấy tên vệ sĩ trông coi truyền tống trận mở cấm chế của một tòa truyền tống trận ra rồi nhanh chóng gắn vào một ít linh thạch. Những việc này vừa xong thì Ngân Nguyệt ngay tức thì tiến vào trong truyền tống trận.

Đám người Hàn Lập cũng tiến vào ngay sau đó.

Linh quang chợt lóe! Đám người Hàn Lập liến biến mất không thấy bóng dáng.

Chín ngày sau tại phụ cận Thánh Đảo của hai tộc, phía chân trời vang lên tiếng xé gió, một chiếc thuyền lớn đen như mực hiện ra đồng thời phát ra âm thanh “xuy xuy” trực tiếp hướng Thánh Đảo bay nhanh mà đến.

Những tên vệ sĩ Thánh Đảo vừa thấy như vậy liền vội bay nhanh đến. Nhưng ngay sau đó bọn hắn thấy rõ một ít cổ văn lớn ở trên cự thuyền thì nhất thời cả kinh tất cả đều dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ cung kính hướng cự thuyền thi lễ.

“Ngao Khiếu hiện tại có ở trên đảo độ thiên kiếp hay không?” Cự thuyền chưa bay đến nhưng một tiếng quát chói tai từ trong thuyền truyền ra đến trước mặt những tên vệ sĩ này.

Tiếp theo phía trên cự thuyền một nhân ảnh chợt lóe lên hiện ra, đúng là vị Đại thừa của Nhân tộc Mạc Giản Ly.

“Bái kiến tiền bối, Ngao Khiếu đại nhân hiện không ở trên Thánh Đảo mà đang ở Hồng Vân cốc cách nơi đây mười vạn dặm độ kiếp. Tất cả các trưởng lão ở Thánh Đảo đều đang ở đó hộ pháp cho Ngao Khiếu đại nhân.” Một gã vệ sĩ cấp bậc Luyện Hư tiến lên trả lời.

“Hồng Vân cốc?” Mạc Giản Ly nao nao thì thầm một câu.

Mà cơ hồ trong lúc nhất thời, cự thuyền màu đen run lên một cái sau đó lấy tốc độ không thể tin được vượt qua đám vệ sĩ rồi chuyển một phương hướng khác bay vút mà đi. Đám vệ sĩ Thánh Đảo thấy vậy không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Hơn nửa canh giờ sau, cự thuyền màu đen đang ở trên không hàng vạn trượng bay nhanh mà đi. Nhưng giờ phút này phía trước cự thuyền ngoại trừ Mạc Giản Ly thì đám người Hàn Lập và Ngân Nguyệt đều xuất hiện ở đó.

Tất cả đều sắc mặt trầm trọng nhìn về phía trước, thần sắc trên khuôn mặt Ngân Nguyệt lại càng cực kỳ lo âu.

Hàn Lập lần này từ trong tay Linh Vương lấy được hai tấm Lôi Tiêu Phù, lúc vừa trở về gặp nàng liền nói rõ sẽ đưa cho Ngao Khiếu lão tổ một tấm để giúp tăng thêm vài phần nắm chắc độ qua thiên kiếp.

Điều này làm nàng rất vui sướng. Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ đến, vừa về tới trong tộc liền nghe tin tức Ngao Khiếu lão tổ đột nhiên phải độ thiên kiếp trước thời điểm, điều này khiến cho trong lòng Ngân Nguyệt vô cùng không yên.

“Phanh!”

Trong người Ngân Nguyệt bỗng nhiên truyền ra một âm thanh trầm đục giống như bạo liệt từ trong cơ thể vang ra.

Ngân Nguyệt sắc mặt sầm lại, chợt trở nên tái nhợt không còn chút máu.

“Nguyệt Nhi, đã xảy ra chuyện gì?”

Thoáng cái, Hàn Lập đã phát hiện sự khác thường của Ngân Nguyệt, trong lòng trầm xuống, không khỏi dâng lên một dự cảm xấu.

Ngân Nguyệt đôi mắt đỏ lên, cũng không trả lời Hàn Lập mà hé miệng phun ra một khối ngọc bài đỏ thắm trong suốt.

Khối ngọc bài này lớn cỡ bàn tay, phía mặt ngoài có in hình một nam tử trông rất sống động.

Hàn Lập ánh mắt sau khi đảo qua liền phát hiện hình ảnh nam tử này rất quen thuộc rõ ràng đây chính là một bức vẽ Ngao Khiếu lão tổ.

Nhưng giờ phút này, trên ngọc bài lại chằng chịt vết rạn, hơn nữa lấy mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ đang lan nhanh của nó. Sau vài cái hô hấp, cả khối ngọc bài liền hóa thành bụi phấn xuyên qua ngón tay rơi xuống bay mất.

Ngân Nguyệt ngơ ngẩn nhìn một màn này, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Đến lúc này Hàn Lập sao còn không biết chuyện gì đã xảy ra. Sau khi thở dài một hơi, hắn lẳng lặng đứng ở một bên vỗ về, nhưng cũng không mở miệng nói một cái gì.

Mạc Giản Ly thấy vậy thì khóe mắt chợt giật mấy cái rồi sau đó ngẩng đầu nhìn trời cũng không nói một lời nào.

Chu Quả Nhi, Hoa Thạch lão tổ mấy người liếc mắt nhìn nhau một cái cũng không dám thở mạnh một tiếng.

Mặc Linh Thánh Thuyền vẫn lấy tốc độ kinh người bay nhanh đi qua tiếp nửa canh giờ sau phía trước linh quang chợt lóe, hơn mười đạo độn quang hướng trước mặt bay đến.

Hàn Lập thấy vậy thì nhướng mày, chân khẽ đạp nhẹ một cái trên cự thuyền. Sau một tiếng vù vù cự thuyền liền dừng lại ở trong không trung. Lúc này hơn mười đạo độn quang phía trước sau vài cái chớp động thì đều xuất hiện ở phụ cận của cự thuyền, sau khi hào quang chợt tắt thì đều hiện ra thân ảnh. Đúng là những tên trưởng lão của Thánh đảo.

“Bái kiến Hàn tiền bối, Mạc tiền bối.”

Tu sĩ hai tộc vừa thấy Hàn Lập cùng Mạc Giản Ly trên cự thuyền thì đầu tiên là vui vẻ nhưng sau đó lại hiện lên vẻ bi thống, hướng hai người khom người thi lễ.

“Ngao Khiếu thật không vượt qua thiên kiếp sao?” Gương mặt Mạc Giản Ly âm trầm gặng hỏi.

“Hồi bẩm tiền bối, Ngao đại nhân vừa mới ngã xuống tại trong thiên kiếp. Chỉ để lại hai kiện bảo vật hộ thân không trọn vẹn cùng một quả linh hạch.” Một lão giả cầm đầu cung kính trả lời.

“Linh Hạch tổ phụ của ta ở trong tay ai? Giao cho ta đi.” Ngân Nguyệt bỗng nhiên lạnh giọng mở miệng nói.

“Thì ra Linh Lung đạo hữu cũng ở tại nơi này. Dựa theo di chúc của Ngao Khiếu tiền bối, linh hạch của lão nhân gia ngài nguyên bản phải giao cho tiên tử.” Lão giả vừa thấy Ngân Nguyệt mở miệng thì thần sắc nghiêm túc trả lời.

Tiếp theo tay áo hắn rung lên bay ra một cái hộp gỗ màu vàng nhạt, hai tay bưng lấy bay lên cự thuyền đưa cho Ngân Nguyệt.

Thân hình Ngân Nguyệt khẽ run, nhưng sau khi cắn răng một cái thì cũng mở chiếc hộp ra trước mặt mọi người. Chỉ thấy một viên tinh hạch màu trắng nhạt to cỡ nắm tay tản ra hơi thở quen thuộc nằm ở trong hộp.

Ở bên cạnh tinh hạch còn có nửa thanh tiểu kiếm màu trắng nhạt cùng với một cái chuông nhỏ màu vàng.

Ngân Nguyệt lấy tay vuốt nhẹ nhàng tinh hạch một cái sau đó ngẩng đầu nhìn Hàn Lập nói:

“Ta muốn yên tĩnh nghỉ ngơi cho thật tốt. Trong thời gian này đừng cho người đến quấy rầy ta.”

Vừa dứt lời Ngân Nguyệt cũng không để ý tới ai khác nữa mà quay người lại đi vào trong khoang của cự thuyền.

Hàn Lập yên lặng nhìn hình ảnh của Ngân Nguyệt cũng không có cản lại, một hồi lâu sau, hắn mới quay lại nói với đám người trưởng lão Thánh Đảo phân phó một tiếng.

“Các ngươi cũng lên trên thánh thuyền đi. Chi tiết về quá trình Ngao Khiếu đạo hữu độ kiếp hãy giảng thuật lại cho ta cùng Mạc đạo hữu một lần, nhưng chi tiết quan trọng cũng không cần nói.”

“Được, ta nhất định giảng thuật thật rõ ràng cho hai vị đại nhân.” Lão giả thần sắc nghiêm túc không chút do dự khom người trả lời.

Hàn Lập gật gật đầu, cũng kêu những trưởng lão khác của Thánh Đảo tiến lên trên cự thuyền.

Nửa năm sau, trên đỉnh một tòa linh sơn không lớn lắm ở Thánh Đảo, Hàn Lập hai tay để sau lưng, đứng ở dưới gốc mộ cây tùng xanh biếc, yên lặng nhìn một cái cốc nhỏ xa xa bị sương mờ bao phủ, mặt không chút thay đổi không biết trong lòng đang nghĩ đến cái gì.

Bỗng nhiên sau lưng hắn không khí chợt dao động, một bóng người màu vàng nhạt không tiếng động xuất hiện, sau khi thi lễ với Hàn Lập liền cung kính đứng một bên.

“Nguyệt Thiên, đã tìm được tân động phủ thích hợp hay chưa?” Một hồi lâu sau Hàn Lập cũng không quay đầu lại hỏi một câu.

Bóng người này đúng là Hải Đại Thiếu một trong những gã chân truyền đệ tử của Hàn Lập.

“Hồi bẩm sư phụ, đệ tử dựa theo yêu cầu của người, tự mình thăm dò hơn phân nửa lãnh địa của hai tộc rốt cuộc cũng tìm được một địa phương thích hợp. Chúng đệ tử đã chuẩn bị xong lúc nào cũng có thể chuyển đi.” Hải Đại Thiếu cung kính nói.

“A, tân động phủ là địa phương như thế nào?” Hàn Lập thần sắc khẽ động quay người lại hỏi.

“Hồi bẩm sư phụ, tân động phủ ở trên một hòn đảo nhỏ ở sâu trong biển. Biển này tuy ở nơi hẻo lánh của hai tộc Nhân Yêu, nhưng linh khí cực kỳ tinh thuần, hơn nữa phân nửa hải vực đều bị lưỡng nghi lực từ trời sinh bao phủ, nếu được thêm tu sửa thì có thể trở thành một cấm chế bảo vệ động phủ lợi hại.” Hải Đại Thiếu thành thật trả lời.

“Nếu đã tốt như vậy thì hãy chọn nơi đây đi. Các ngươi hãy đi thu thập một chút, mấy ngày sau chúng ta sẽ rời đi khỏi Thánh Đảo.” Hàn Lập gật gật đầu nói.

“Dạ sư phụ, nhưng Ngân Nguyệt sư cô không có chuyện tình gì chứ, sư cô đến giờ vẫn chưa có đi ra khỏi chỗ bế quan sao?” Hải Đại Thiếu sau khi chần chờ một chút thì hỏi.

“Ngân Nguyệt tuy rằng còn chưa xuất quan, nhưng ta có một dự cảm, hẳn là vài ngày nữa thôi nàng sẽ xuất quan.” Hàn Lập lại lần nữa liếc mắt nhìn về phía sơn cốc xa xa thần sắc không thay đổi trả lời.

“Thì ra là thế. Vậy đệ tử lập tức đi đốc thúc môn hạ đệ tử chuẩn bị cho việc di dời động phủ.”

Hải Đại Thiếu rất tin tưởng, không hề nghi ngờ lời nói của Hàn Lập, lúc này sau khi cung kính thi lễ thì lùi lại vài bước rồi bay khỏi núi nhỏ.

Hàn Lập lúc này vẫn đứng ở dưới gốc cây tùng lẳng lặng nhìn nơi xa xa.

Không biết qua bao lâu sau, bỗng nhiên sương mù phía trước sơn cốc cuộn một vòng, một đạo thân ảnh trắng hồng sau vài cái chớp động liền xuất hiện phía trên không của Hàn Lập.

“Hàn huynh ta đã không có việc gì rồi. Chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này đi.” Một nữ tữ xinh đẹp mặc bộ đồ màu bạc bỗng nhiên hiện thân mà ra, nhìn Hàn Lập thản nhiên cười nói.

“Tốt, đi thôi. Ta đã tìm được một địa phương không tệ làm động phủ, về sau chúng ta có thể an ổn tu luyện một đoạn thời gian.” Hàn Lập cũng mỉm cười trả lời.

“Động phủ của chính chúng ta sao? Thật tốt quá, thật muốn mau mau tận mắt nhìn thấy xem nó thế nào.” Ngân Nguyệt hai mắt sáng ngời nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký
Nhân dịp Tết Nguyên Đán, dịp lễ lớn nhất trong năm, mình xin gửi tặng các bạn bộ truyện “Đạo mộ bút ký”, truyện này thuộc thể loại giống với “Ma thổi đèn” mà mình đã đăng vào dịp Tết năm kia. Vì dịp Tết nên có thể một số truyện dài trên TSTV sẽ tạm ngưng update với...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ
Miêu Nghị – Quyển 22
Mộ Dung Tinh Hoa đứng ở một bên lặng lẽ quan sát. Nàng chính mắt nhìn thấy Miêu Nghị vừa mới đi, Phục Thanh liền một tay đẩy ngã chế độ do Miêu Nghị nhiều năm thành lập. Xem như nàng đã hoàn toàn lĩnh giáo cái gì gọi là thiên tử nào triều chính ấy. Nhìn lại đám thủ hạ tâm phúc của Phục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Dương Thần – Quyển 1
Khi ánh nắng buổi sáng chiếu vào phòng của Dương Thần, hắn có chút mơ hồ lay lay thái dương, đang định đứng lên thì chợt cảm thấy có cái gì đó mềm mềm đang quấn lấy mình. Lập tức tỉnh lại, Dương Thần cúi xuống nhìn, quả nhiên là đêm qua hắn đã mang cô gái uống say kia về nhà. Giờ phút...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân