Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 84

Hàn Lập - Quyển 24

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 84

“Ta cũng không nghĩ tới một tên Chân Tiên lại sẽ như chó điên bám đuổi theo chúng ta không bỏ như thế. Nhưng ngươi cứ yên tâm, trừ khi linh dịch bị sử dụng hết, nếu không, hắn cũng vô phương làm được gì hai người chúng ta.” Lục Dực nghe vậy thì mở mắt, lộ vẻ oán hận nói.

“Đó cũng bởi vì những lời ngươi nói trước đây đã khiêu khích không ít, khiến cho hắn hận ngươi thấu xương, nên giờ mới truy sát chúng ta không buông tha.” Băng Phượng hừ một tiếng, nói.

“Ngươi biết cái gì, nếu ta không chọc tức khiến hắn tâm thần thất thường, thì ngay từ đầu làm gì có cơ hội thi triển bí thuật để nới rộng khoảng cách. Chuyện này, nếu thật sự không được… chúng ta chỉ còn cách rời bỏ đại lục này, quay trở lại Phong Nguyên rồi mới tính tiếp. Ta không tin rằng hắn lại sẽ nhất quyết bám đuổi theo chúng ta đến đại lục khác.” Lục Dực lạnh lùng nói.

“Rời khỏi Huyết Thiên. Ý kiến đó không tệ. Người kia, thân là Chân Tiên, nếu đã giáng xuống Huyết Thiên đại lục thì hẵn là có chuyện quan trọng bên người. Một khi chúng ta trốn về được Phong Nguyên đại lục, nói không chừng hắn sẽ không nhất định truy đuổi theo.” Băng Phượng nghe vậy, đôi mắt đẹp ánh lên.

“Nếu được như thế, tất nhiên là quá tốt rồi.” Lục Dực âm trầm gật đầu.

Thế là, sau khi tạm nghỉ hơn nửa ngày, hai người không dám tiếp tục ở lại trong lòng núi, mà nhanh chóng hóa thành hai đạo cầu vồng lao ra khỏi ngọn tiểu sơn, chuẩn bị tiếp tục chạy trốn.

Nhưng ngay lúc này, khi độn quang của hai người vừa xoay chuyển trên không trung, đột nhiên từ bốn phía, không gian dao động, rồi bốn bóng người nhàn nhạt chợt lóe hiện ra, cũng tản ra khí tức cực kỳ khủng bố.

Hai người Lục Dực cả kinh, liền thu lại độn quang, hiện thân đình bộ giữa bầu trời, nhìn bốn người kia dò xét.

Chỉ thấy, bốn người này gồm hai nam hai nữ, trang phục khác nhau, nhưng người nào cũng có tu vi Đại Thừa.

“Bốn vị đạo hữu có ý gì đây? Là cố ý vì tại hạ mà đến?” Lục Dực sau khi nhìn rõ, liền nhíu hai mắt, quát hỏi.

“Đạo hữu là Lục Dực phải không, nếu đúng là thế, thì bốn người bọn ta đúng là vì đạo hữu mà đến.” Gã đàn ông mặt xanh, vận trường bào màu huyết hồng, nói với vẻ quỷ dị.

“Ồ, các vị nhận biết ta à. Ta tự hỏi mình có từng đắc tội với vị đạo hữu cùng giai nào ở Huyết Thiên chưa vậy?” Thần sắc của Lục Dực hơi động, nhưng lời nói vẫn lạnh như băng.

“Đạo hữu không nên hiểu lầm, bọn ta tới đây thực sự không phải để gây phiền toái với đạo hữu, mà là muốn mời Lục Dực đạo hữu giúp một việc nhỏ mà thôi.” Gã mặt xanh nhếch mép như cười mà như không cười, trả lời.

“Giúp đỡ! Nhờ người giúp đỡ mà bộ dạng như thế sao. Nếu ta không đáp ứng thì thế nào?” Lục Dực vì bị người khác đuổi giết ráo riết bấy lâu, khiến nội tâm vốn đã chất chứa oán hờn, nay lại thấy bốn tên Đại Thừa Huyết Thiên xuất hiện với bộ dáng bất thiện, rốt cuộc không nhẫn nhịn được nữa, lộ vẻ bạo ngược, hung quang lóe sáng, quát.

Nếu những người này không thể cho hắn một câu trả lời thuyết phục, nói không chừng hắn sẽ lập tức xuống tay lôi đình.

Dù gì đi nữa, với độn thuật cường đại của hắn, cho dù không thể địch lại liên thủ của bốn người đối phương thì hắn vẫn có thể dễ dàng mang theo Băng Phượng đào tẩu.

“Lục Dực đạo hữu không cần tức giận. Việc bọn ta nhờ đạo hữu giúp đỡ, chẳng những đối với bọn ta là một cái lợi lớn, mà đối với chính đạo hữu cũng là một cái đại ân. Có phải Lục Dực đạo hữu đang bị người khác một mực đuổi giết hay không?” Gã mặt xanh, thần sắc vẫn bình thản, lại còn hỏi ngược lại như đã sớm tính trước.

“Ý ngươi là gì?” Lục Dực chấn động tâm thần, vẻ dữ tợn trên mặt lập tức tan biến.

“Rất đơn giản. Việc bọn ta nhờ đạo hữu chính là dẫn dụ người đang một mực đuổi giết ngươi đến một nơi đặc thù. Chỉ cần hắn dám đuổi tới nơi đấy, tự nhiên là có đi không về. Đây chẳng phải là một việc cùng có lợi hay sao?” Gã mặt xanh nói tỉnh queo.

“Các ngươi muốn mai phục hắn?” Lục Dực chấn kinh thốt.

“Đúng vậy. Chính là ý đó. Nhưng để làm được chuyện này, vẫn còn cần sự phối hợp của hai người đạo hữu.” Gã mặt xanh thản nhiên thừa nhận.

Băng Phượng đứng một bên, nghe những lời nói này không khỏi bị kinh ngạc vô cùng.

“Ngươi có biết lai lịch người đang đuổi giết chúng ta như thế nào hay không? Chỉ bằng vào sức của bốn người các ngươi…” Lục Dực kinh nghi bất định một lát rồi bật cười lạnh nói.

“Ai nói tham dự việc này chỉ có bốn người chúng ta. Hắc hắc, mặc kệ lai lịch của người nọ ra sao, nếu đã dám huyết tế hàng tỉ sinh linh ở Huyết Thiên chúng ta, thì cho dù hắn có là Chân Tiên giáng thế, cũng đừng nghĩ đến chuyện còn sống để ly khai Huyết Thiên đại lục.” Gã mặt xanh lộ vẻ ngạo ngễ nói.

“Hặc hặc… tốt, tốt lắm. Đã có những lời vừa rồi của đạo hữu, việc giúp đỡ này ta đáp ứng.” Lục Dực sau khi nghe xong, bật cười lớn, rồi cũng nhận lời hỗ trợ.

Gã mặt xanh tuy thấy thái độ của Lục Dực có chút quái dị, nhưng nếu đối phương đã nhận lời trợ giúp, hắn hiển nhiên cũng lười suy nghĩ chuyện dư thừa. Lúc này, tay áo giương lên, một khối ngọc giản bay ra, hướng phía đối diện bay đến thật nhanh.

“Bên trong có ghi lại địa điểm chuẩn xác để dẫn dụ tên hung ma kia. Chỉ cần hắn đến được nơi đó, chắn chắc hắn sẽ mười phần chết cả mười, không một phần sống. Ta tin tưởng Lục Dực đạo hữu sẽ không khiến chúng ta thất vọng chứ.” Gã mặt xanh lộ vẻ thâm ý, nói.

“Yên tâm đi. Coi như cũng vì chính mạng nhỏ của mình, ta sẽ không làm hỏng việc này đâu.” Lục Dực khôi phục lại vẻ trấn định thường ngày, tiếp lấy ngọc giản, trả lời bình tĩnh.

“Tốt lắm, vậy bọn ta xin chúc trước cho đạo hữu mã đáo thành công. Bốn người chúng ta còn có có chuyện quan trọng, sẽ đi trước một bước.” Gã mặt xanh gật gù, ôm quyền nói.

Không gian chấn động!

Bốn gã Đại Thừa cũng y như lúc xuất hiện, lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Lục Dực thì lẳng lặng ở chỗ cũ bất động, thần sắc tràn đầy vẻ suy nghĩ.

“Lục Dực, ngươi thực muốn đi làm chim mồi?” Băng Phượng đột ngột cất tiếng hỏi.

“Chỉ cần có thể gạt bỏ được mối đại họa này, dù cho có phải làm chim mồi thì cũng đáng chứ sao. Nếu so với việc phải mạo hiểm lớn để quay về Phong Nguyên thì còn thấy đáng tin cậy hơn một chút đó.” Lục Dực chậm rãi trả lời.

“Nhưng, đối phương một hơi chém giết ba tên Đại Thừa, chuyện đó ngươi không phải không thấy tận mắt. Chỉ bằng vào những Đại Thừa kia, chẳng lẽ có thể tiêu diệt được tên điên từ Tiên Giới?” Băng Phương lộ rõ lòng nghi ngờ.

“Ngươi cũng nghe bọn chúng nói đó”Cho dù có là Chân tiên giáng thế, cũng đừng nghĩ đến chuyện còn sống để ly khai Huyết Thiên đại lục. “Nếu bọn chúng đã dám khoác lác đến vậy, hẳn có lẽ cũng đã chuẩn bị không ít hậu thủ, chẳng qua chỉ là tuyệt đối không thể nghĩ đến đối phương thật sự là một Chân Tiên mà thôi. Như vậy cũng hay, dám xem ta như chim mồi hở, cứ để bọn chúng lưỡng bại câu thương đi.” Khóe miệng của Lục Dực nhếch lên một nụ cười giễu cợt, nói.

“Nhưng nếu tên điên từ Tiên Giới kia thoát được ra khỏi mai phục thì làm sao? Chuyện dẫn dụ hắn vào lồng, không có khả năng hắn không nhận biết được. Đến lúc đó, nếu hắn nổi giận, chỉ sợ sẽ không giống như hiện tại nữa, truy đuổi đừng nghĩ là sẽ giống mèo vờn chuột như bây giờ. Một khi hắn toàn lực ứng phó mà nói, chỉ sợ tình hình của chúng ta nếu so sánh với hiện giờ e sẽ còn tệ hơn nữa.” Băng Phượng suy nghĩ một lát rồi băn khoăn nói ra.

“Việc này ta cũng nghĩ qua rồi. Cho dù tên điên kia có là Chân Tiên, thì cũng là một tên Chân Tiên bị phong ấn hơn phân nửa lực lượng. Nếu bị nhiều Đại Thừa như vậy xuất kỳ bất ý ám toán, cứ xem như hắn có thực lực Thông Thiên, có thể chém giết xông ra khỏi trùng vây, thì chắc chắn cũng phải bị đại thương nguyên khí. Lúc ấy, dù chỉ tĩnh dưỡng thì hắn cũng cần không biết bao nhiêu thời gian, đâu còn có thể bận tâm đến việc đuổi giết chúng ta. Cho nên, lúc này đây, có tâm tính vô tâm, phải nói rằng đây chính là cơ hội tuyệt hảo để chúng ta thoát khỏi bị đuổi giết. Dù có phải mạo hiểm chút ít, thì cũng tuyệt đối đáng giá để thử một lần đó.” Trên mặt Lục Dực lộ vẻ cười lạnh nói.

Lần này, Băng Phượng tựa như bị Lục Dực thuyết phục triệt để, hơi nghĩ ngợi chút, cuối cùng cũng gật đầu.

“Tốt, ngươi đã không ý kiến. Vậy để ta xem qua nơi chuẩn bị mai phục của bọn chúng là ở đâu.” Lục Dực vừa nói vừa đem ngọc giản đặt lên trán, vận thần niệm quét vào trong.

“Đi thôi, ta đã biết rõ địa điểm rồi. Tên điên Tiên Giới kia chắc cũng sẽ nhanh chóng đuổi theo tới đây ngay.” Ngay lúc lấy ngọc giản ra khỏi trán, Lục Dực không chút do dự nói nhanh, cũng dẫn đầu, bay lên không, hóa thành một đạo cầu vồng phá không bay đi.

Băng Phượng thở dài một hơi, rồi cũng xoay mình, trực tiếp hóa thành một con băng phượng óng ánh đuổi theo.

Cách đó không biết bao xa, trên bầu trời, một thanh niên gầy gò, vận áo đen, đang khống chế một đám mây diễm lệ, không nhanh không chậm cũng hướng cùng phương hướng này bay tới.

Cùng thời gian đó, Hàn Lập đứng trước tế đàn vừa mới hoàn tất thi pháp, hắn mở hai mắt, thần tình kinh hỉ dị thường.

“Tìm được rồi, tòa tế đàn này hiển thị tọa độ cửa vào của Tiểu Linh giới.”

“Hàn tiền bối, việc này thật không?” Chu Quả Nhi, đang đứng bên cạnh phối hợp thi pháp, nghe vậy lập tức tinh thần phấn khích lên.

“Đúng vậy, không uổng công ta hao tốn thời gian dài như thế, cuối cùng cũng không uổng phí một phen bận bịu.” Hàn Lập tươi cười trả lời, vừa nói vừa giải trừ pháp quyết. Phía trên tế đàn, vốn đang có một màn sáng giống như một cái mâm cực lớn lơ lửng trên không, lập tức lóe lên, tán loạn tan biến mất.

“Hàn tiền bối, nếu như đã biết chỗ cửa vào, phải chăng chúng ta sẽ ngay lập tức đến nơi đấy?” Chu Quả Nhi hưng phấn hỏi.

“Đừng hoảng, dựa theo địa đồ Huyết Thiên thì cửa vào Tiểu Linh Thiên không phải ở trên Huyết Thiên đại lục, mà là ở một đáy biển sâu cách đại lục tương đối xa.” Hàn Lập thoáng nhớ lại bản đồ toàn bộ Huyết Thiên đại lục, sau khi so sánh với tọa độ mới lấy được thì nhướng mày nói.

“Cái gì? Ở tận dưới đáy biển à? Cửa vào này e rằng sẽ không dễ tìm kiếm nha.” Chu Quả Nhi nghe nói như thế thì lập tức ngơ ngác.

“Yên tâm đi, đối với chuyện thế này, ta vốn đã có liệu định trước. Hoa Thạch, đến lúc đó hẳn phải cần ngươi xuất lực nhiều đó.” Hàn Lập mỉm cười, quay đầu hướng Hoa Thạch lão tổ đang đứng khoanh tay bên cạnh mà phân phó.

“Hàn sư yên tâm, đối với đệ tử mà nói, thế giới dưới nước cũng giống như lục địa mà thôi, việc tìm kiếm cửa vào xin giao cho đệ tử làm.” Hoa Thạch lão tổ cung kính trả lời.

Hàn Lập nghe xong hài lòng gật đầu. Lúc này, hắn liền vận hào quang bên ngoài thân cuốn qua, mang theo hai người phóng lên trời. Mấy cái chớp động liền đã về trên thuyền lớn.

Một lát sau, chiếc thuyền lớn màu đen trong tiếng vù vù liền kích bắn vụt đi.

Bảy ngày sau, trong một sa mạc cực kỳ bí ẩn, một nam tử mang mặt nạ, hai tay để sau lưng, đứng trên một cồn cát, lạnh lùng nhìn lên không trung.

Mà ở bên dưới cồn cát, đã sớm bị người ta thi pháp đào bới trống rỗng. Hàng mấy vạn đệ tử tinh nhuệ Huyết đạo đang đứng dày đặc lít nhít ở nơi đó. Một âm thanh dù nhỏ xíu cũng không phát ra.

Nơi các đệ tử đứng, một tòa siêu cấp pháp trận gần như bao phủ non nửa sa mạc sớm đã được minh ấn hoàn tất. Bên trong rõ ràng được khảm hàng mấy ngàn viên Cực phẩm linh thạch, lại còn có một đám các đệ tử đặc thù tay nâng trận bàn, lẳng lặng ngồi xếp bằng ở lân cận các nơi mắt trận.

Còn ở trên không, thoạt nhìn như mây đen vạn dặm che phủ bầu trời là một tòa siêu cấp quang trận khác cũng đã hoàn thành từ lâu, nhưng được một cấm chế vô hình cực kỳ huyền diệu nào đó che đậy nghiêm ngặt chặt chẽ.

Bên trong tòa siêu cấp quang trận này, hơn mười người Đại Thừa Huyết Thiên cũng đang thành thành thật thật chờ đợi cái gì đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Tôi chỉ vào cuốn sổ nói với Shirley Dương: “Sự thật rành rành đây thôi, cũng không cần tìm lão ta đối chất nữa, cứ mang cuốn sổ này giơ ra trước mặt lão, thách lão còn dám nói dối, ẩn tình gì nữa chứ?” Shirley Dương nói: “Giáo sư Tôn trước sau đều không thuận lợi trong sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Ba cô gái đi Vũng Tàu - Tác giả The Kid
Một mùa Tết lại trôi qua. Mọi người đều quay trở lại với cuộc sống làm việc bận rộn của mình. Chồng của Thủy cũng vậy, anh lại nhận thêm nhiều chuyến đi công tác xa, bỏ cô vợ trẻ đẹp ở nhà một mình. Thủy ở nhà chỉ biết làm nội trợ, cô mong muốn chồng thường xuyên ở nhà với...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 3
Tần Bình mặc dù là hạ nhân của Tần phủ, nhưng bình thường nếu ra ngoài mà đi xa đều đi xe. Đi bộ lâu như vậy, chưa bao giờ có. Quả thực là gây sức ép không nhỏ cho hắn. Tần Bình chỉ cảm thấy hai gót chân như đang phồng lên, đau đớn như bị kim châm vậy. Mà vì phải nói từ sáng sớm đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân