Hắn tiến hành tiêm hợp chất vào gáy của E41C08. Những cử động giãy giụa yếu ớt cuối cùng của cô ta ngừng lại. Đôi mắt mặn mà, sắc sảo của cô ta giờ đây trở nên hoàn toàn trống rỗng, một sự tĩnh lặng tuyệt đối. Cô ta đã trở thành một cái vỏ, một con rối đang chờ đợi dây giật. Hạo Thiên hài lòng. Giờ là lúc ban cho cô ta một cái tên. Xuân Hoa. Một cái tên đầy mỉa mai cho một tạo vật bị biến đổi và tước đoạt, một “Bông Hoa Mùa Xuân” sẽ không bao giờ tàn phai trong căn hầm vĩnh cửu của hắn.
Giờ đây, khi Xuân Hoa đã hoàn toàn bị khống chế, Hạo Thiên bắt đầu ngắm nhìn cô ta dưới một con mắt khác, con mắt của một nghệ sĩ. Cơ thể của Xuân Hoa, với vẻ đẹp sắc sảo, giờ đây có một điểm nhấn dị thường: Bộ ngực khổng lồ, gần như trong suốt. Hắn nhận ra, hai cánh tay của cô ta giờ đây trông thật thừa thãi. Chúng phá vỡ sự hài hòa của tổng thể. Hắn chặt rời hai cánh tay vì nó không còn hài hòa nữa. Hắn muốn biến cô ta thành một bức tượng sống, một tác phẩm điêu khắc vĩnh cửu. Hắn cẩn thận dùng cưa xương, tạo ra hai vết cắt ngọt và thẩm mỹ, chặt rời hai cánh tay đến gần vai như những bức tượng điêu khắc Hy Lạp cổ đại.
Khi hai cánh tay được loại bỏ, hắn lùi lại để chiêm ngưỡng tác phẩm đã hoàn thiện của mình. Xuân Hoa giờ đây thật sự là một kiệt tác. Một cơ thể phụ nữ xinh đẹp, không tay, bất lực. Bộ ngực phi thường của cô ta giờ là tâm điểm duy nhất. Làn da trong suốt trên ngực để lộ ra các tuyến vú đang co bóp nhẹ nhàng, một cảnh tượng vừa sống động vừa ghê rợn. Cô ta đã trở thành một món đồ chơi tình dục hoàn hảo: Một vẻ đẹp bị tước đoạt, một tạo vật chỉ có thể tiếp nhận mà không thể chống cự. Hắn thoa “Sữa Mẹ” lên hai vết thương ở vai, chúng nhanh chóng se lại, để lại hai mặt cắt tròn, nhẵn mịn, hoàn thiện nốt vẻ ngoài của một bức tượng sống.
Công việc “sáng tạo” nghệ thuật khiến Hạo Thiên cảm thấy một cơn đói cồn cào, cả về thể chất lẫn dục vọng. Hắn cần nạp lại năng lượng, và hắn cần ăn mừng cho sự ra đời của tạo vật mới. Hắn ra lệnh cho Xuân Hoa quỳ xuống sàn. Sau đó, hắn quay sang Đông Mai.
“Lại đây,” hắn ra lệnh. “Quỳ xuống trước mặt nó.”
Đông Mai lập tức tuân lệnh. Hạo Thiên đứng sau lưng Đông Mai, bắt đầu thâm nhập vào cô từ phía sau. Nhưng hắn không vội vàng. Trong khi đang giao hợp với Đông Mai, hắn cúi người về phía trước, áp miệng mình vào một bên vú căng tròn của Xuân Hoa và bắt đầu bú. Dòng sữa ấm nóng, ngọt ngào và béo ngậy chảy thẳng vào miệng hắn, và ngay lập tức, một sự thay đổi kinh ngạc xảy ra. Đó không chỉ là một luồng năng lượng đơn thuần. Đó là một cơn sóng thần của sinh lực, một loại thuốc kích dục mạnh nhất mà hắn từng tưởng tượng. Mọi mệt mỏi trong cơ thể hắn tan biến, thay vào đó là một ham muốn cuồng dại và một sức chịu đựng dường như vô tận. Hắn cảm thấy mình có thể tiếp tục mãi mãi. Sữa của cô ta cho tôi năng lượng đủ để làm tình cả ngày.
Với nguồn năng lượng mới này, hắn thúc mạnh hơn vào bên trong Đông Mai. Hắn vừa chiếm hữu cơ thể của một nô lệ, vừa hấp thụ sự sống từ một nô lệ khác. Hắn ngước nhìn vú của Xuân Hoa trong cảnh đó: Làn da trong suốt căng bóng, bên trong là các tuyến sữa đang co bóp đều đặn để tạo ra dòng năng lượng cho hắn, các mạch máu đỏ tươi giăng như mạng nhện. Đó là một cảnh tượng của sự sáng tạo và hủy diệt, của sự sống và cái chết, tất cả hòa quyện làm một để phục vụ cho khoái lạc của hắn. Cơn cực khoái với Đông Mai đến như một vụ nổ, mạnh mẽ và kéo dài hơn bất cứ lần nào trước đây, một sự giải tỏa được siêu nạp bởi dòng sữa thần kỳ.
Nhưng hắn vẫn chưa dừng lại. Năng lượng vẫn còn đang cuộn trào trong huyết quản. Sau khi xuất tinh, hắn lập tức ra khỏi người Đông Mai và quay sang Xuân Hoa. Hắn ra lệnh cho cô nằm ngửa ra sàn. Cơ thể không tay của cô trông thật mời gọi và hoàn toàn bất lực. Hắn đè lên người cô, thâm nhập vào cơ thể của bức tượng sống. Cảm giác thật khác biệt, sự tĩnh lặng và mềm mại của một tác phẩm nghệ thuật. Hắn làm tình với cô một cách chậm rãi, rồi nhanh dần lên, khám phá mọi góc độ. Hắn lật cô lại, quan hệ từ phía sau, hai tay hắn bóp nắn cặp mông tròn trịa của cô. Hắn lại bắt cô quỳ, rồi để cô dựa vào tường. Hắn có thể làm bất cứ điều gì hắn muốn, trong bao lâu tùy thích.
Mỗi khi cảm thấy hơi mệt, hắn lại cúi xuống bú một ngụm sữa từ bộ ngực phi thường của cô, và nguồn năng lượng lại lập tức được nạp đầy. Hắn biến cuộc giao hợp thành một cuộc marathon nhục dục kéo dài hàng giờ đồng hồ. Hắn vừa làm tình, vừa ngắm nhìn cỗ máy sinh học kỳ diệu đang hoạt động bên trong bộ ngực trong suốt của cô, một cảnh tượng chỉ riêng mình hắn được chiêm ngưỡng. Cuối cùng, sau một khoảng thời gian dài không tưởng, hắn đạt đến đỉnh điểm lần thứ hai, lần thứ ba, giải phóng tất cả sinh lực của mình vào sâu bên trong tạo vật hoàn hảo của hắn.
Hắn nằm gục trên người cô, thở hổn hển nhưng không hề cảm thấy mệt mỏi. Hắn nhìn sang Đông Mai đang đứng bất động, rồi nhìn xuống Xuân Hoa, bức tượng khiêu dâm, cỗ máy năng lượng của hắn. Hắn đã thành công. Hắn đã tạo ra một hệ sinh thái hoàn hảo của sự đồi trụy: Một nô lệ để phục tùng, và một nguồn cung cấp bất tận cho cả sự sống và khoái lạc. Vương quốc của hắn dần hoàn thiện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Kẻ nặn tượng trong tận thế |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Phá trinh lỗ đít, Truyện bóp vú, Vú có sữa |
Tình trạng | Update Phần 12 |
Ngày cập nhật | 28/07/2025 06:38 (GMT+7) |