Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ký ức buồn » Phần 54

Ký ức buồn

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

Thằng A chở tôi về nhà của nó để nghỉ ngơi rồi tiện băng bó luôn…có lẽ chỗ này thích hợp vì nó khá vắng vẻ và yên tĩnh. Mẹ kiếp giờ mới thấy đau điếng dã man, thằng D ôn vật nó chơi mạnh tay thật làm mặt mũi tôi y như con gấu trúc. Nằm trên giường mà cứ như nằm bàn chông vậy…mấy thằng em chạy đôn chạy đáo cuống quýt lên như kiểu tôi sắp toi đến nơi vậy, lúc đầu thì hùng hổ vậy mà haizz.

– Chúng mày lượn nhiều quá tao hoa hết cả mắt rồi đây này..giờ ra ngoài đi để tao ngủ cái..phù – tôi nói mà cái miệng muốn rách ra.

– Dạ..nhưng!

– Nhưng cái búa…tao chưa chết được đâu…à mà nhớ giữ kín chuyện này nghe chưa? Đứa nào bép xép tao cắt lưỡi.

– Dạ..tụi em ở ngoài cần gì anh cứ gọi ạ

– Thôi khỏi..giờ chúng mày ra quán hết đi, sắp đến giờ mở cửa rồi

– Vâng!

Mấy đứa nhăn nhó cúi đầu chào rồi đi ra ngoài…mẹ kiếp cái phòng vừa hôi vừa lắm muỗi khủng khiếp mà đếch có nổi cái màn thế mà nó ngủ được kể cũng tài, nằm nghĩ ngợi miên man mãi mà không tài nào chợp mắt được. Có điện thoại của H

– Anh đang ở đâu đó?

– Anh ở nhà bạn…có việc gì không em?

– Tại nhớ anh hihi…mà sao giọng anh nghe lạ thế?

– Chắc do máy thôi…nói luyên thuyên

– Kệ em…mà anh chuẩn bị chưa lát em qua đón

– Chuẩn bị gì?

– Anh không nhớ à…tối nay đưa em đi sinh nhật đứa bạn mà

– Trời…

– Em không biết đâu đó..anh đã hứa với em rồi

– Nhưng tối nay anh có việc đột xuất không thể đi được.

– Kệ anh…em không biết

– Để khi khác vậy nha

Tôi quăng luôn điện thoại sang một bên, H tiếp tục gọi thêm mấy lần nữa nhưng tôi không bắt máy nên thôi luôn…thở dài ngao ngán. Với cái thân xác tàn tạ như thế này đi còn chưa vững chứ nghĩ gì tới dự sinh nhật…đành phải thất hứa một lần vậy, chắc H sẽ giận tôi lắm đây. Mặc kệ, giờ không phải lúc nghĩ tới chuyện đó…chùm chăn kín đầu rồi cố gắng ngủ…mệt quá, toàn những phiền phức không đâu.

Mơ màng được một lúc thì tỉnh dậy vì chói mắt, rõ ràng trước khi ngủ đã tắt đèn rồi mà…quái lạ thật, ngó dọc ngó ngang chẳng thấy ai cả, chả lẽ mình nhớ nhầm…bụng thì réo như còi tàu mà cứ phải ngửi mùi thơm tỏa ra từ bếp, không biết trong đó có gì nên mò dậy, mẹ kiếp cả người đau rời rụng khiến tôi nhăn nhó bước đi. Ngó vào nhà bếp thì té ngửa ra sau vì nhìn thấy bà Linh đang bê bát mì nóng hổi, đã vậy bà này còn mặc nguyên bộ váy trắng trông giống như ma vậy.

– Á..á…

Tôi ngồi bệt xuống đất kêu la một phần vì đau còn lại là sợ, phải nói là thót tim…bà kia thì giật mình làm rơi luôn cả bát mì xuống đất, mảnh vỡ với nước nóng bắn tung tóe khắp sàn nhà.

– Em có sao không? – chị lo lắng chạy đến đỡ tôi dậy

– Tính dọa ma à…

– Ai bảo không ngủ mò ra đây làm chi rồi kêu.

– Bụng đói mà lại bị tra tấn bởi mùi thơm thì thánh cũng phải bò dậy.

– Thôi chết…huhu…toi bát mì, bao nhiêu công sức của tui tại em đó – chị quay ra nhìn bát mì rồi đánh tôi

– Có mỗi bát mì tôm mà kêu bao nhiêu công sức…thấy gớm, tẹo em úp bát khác cho.

– Hứ… – chị quay ra hướng khác ra vẻ giận dỗi

– Nè…ơ ngồi yên đó – tôi đang định trêu thì bất chợt nhìn thấy chân bà này đang đỏ ửng lên chắc là do hậu quả của việc vừa nãy

– Á..đau…bỏng rồi làm sao đây…

Vẻ mặt chị lo lắng làm tôi phải phì cười, có mỗi tẹo mà quá lên. Lắc đầu ngao ngán rồi đứng dậy vào bếp lấy chậu nước lạnh với thuốc và bông băng mang ra, đã đau thì chớ.

– Em làm gì đó – chị nhăn nhó nhìn tôi.

– Ngồi yên đó, đưa chân em xem nào

Tôi cầm cái chân bị bỏng của chị thả vào chậu nước ngâm một lát rồi lau khô bôi thuốc và băng lại cẩn thận..khá là chuyên nghiệp vì ngày trước mẹ làm vậy khi tôi đánh đổ phích nước sôi…lúc đó trẻ con có biết gì đâu, hễ thấy đau là khóc toáng lên làm mẹ hốt hoảng chạy tới bế lên giường dỗ dành mãi mới chịu nín để mẹ bôi thuốc…nghĩ lại thật buồn cười. Băng bó gọn gàng cho chị xong, tôi ngẩng lên cười thì nhận ra bà này đang đỏ mặt…nực cười, có vậy thôi mà cũng.

– Mặt đỏ bừng kìa…hahhaha – tôi cười lớn

– Á..kệ người ta – Chị ôm mặt quay đi hướng khác.

– Thấy gớm…thôi yên đó đi

Tôi cười búng vào trán chị rồi vào bếp úp mì…gì chứ món này là sở trường rồi, cà chua, trứng ốp, ít hành nhưng thiếu mất món rau sống…méo mó có hơn không vậy. Lát sau tôi bưng hai bát mì nóng hổi ra để lên bàn rồi kêu chị lại.

– Nè qua đây ăn đi

– Chân đau đi sao nổi – bà này mặt tỉnh bơ chỉ tay xuống cái chân

– Cái gì vậy trời…đừng nói là phải cõng ra à nha.

– Hihi

Chị che miệng cười còn tôi thì thở dài ngao ngán…thất thểu đi tới, vác cái xác còn vất vả giờ lại bắt phải cõng thêm nguyên quả tạ hơn 40 kí nữa chắc tôi chết luôn. Mặt nhăn nhó ngồi xuống quay lưng lại gồng mình để chuẩn bị tinh thần cho bà này leo lên…nín thở luôn

– Nhìn cái mặt kìa…hihi…ai bắt phải cõng đâu – chị bẹo má tôi rồi cười

– Bó tay với bà luôn…giờ sao – tôi đứng dậy rồi nói

– Tại thương tật thế kia ta tha cho lần này…nè mau đỡ chị dậy, đói quá rồi

Hết chỗ để nói, vừa nãy thì chạy như bay mà bây giờ lại đòi dìu với chả dắt đúng là trẻ con…đã vậy vừa đi vừa cười híp cả mắt nữa chứ, tự hỏi không biết bà này chăm sóc tôi hay tôi chăm bà ấy. Mà quái lạ là sao bà này biết tôi nằm đây mà đến nữa, chắc mấy thằng kia lại bép xép rồi, sẽ tính sổ với chúng sau. Vừa ngồi xuống bàn là bà này lao vào đánh chén ngon lành khiến tôi nhìn mà tưởng dân chết đói năm 45…khiếp thật đã vậy khi tôi gắp được có miếng là nhanh hơn ăn cắp đã bị bà này cướp trên tay bát mì rồi vô tư chén ngon lành. Tôi chỉ biết há hốc miệng ngạc nhiên…bao nhiêu lần như thế mà tôi vẫn chưa thể quen nổi.

– Trả nè..hihi – chị đẩy cái bát không à mà còn tẹo nước sang phía tôi

– Thôi em đủ rồi..chị ăn nốt đi

– Hihi tại ngon quá à

– Đúng là…mà sao chị không ở nhà lo cho ba nuôi qua đây làm gì

– Á..nhắc mới nhớ…tại sao bị như vậy không báo chị – bà này reo lên

– Thì em đã kịp nói đâu

– Nói dối..tưởng chị không biết tính em à

– Chuyện nhỏ mà – tôi gãi đầu

– Thích cãi không – chị chu mỏ lên nói

– Mà thằng A nó nói cho chị biết phải không?

– Nó không nói nhưng bị chị ép nên khai hết hìhì

– Bó tay

Cãi nhau thêm một lúc thì biết là hôm nay có bà bác từ nam ra ngoài này phụ việc chăm sóc cho ba nuôi nên chị mới có thời gian qua quán…thấy tôi không đến nên hỏi mấy thằng em, tại thái độ bọn này ngập ngừng thành ra mới bị bại lộ. Thế là bà này bỏ quán tới đây luôn, lúc đó ngủ như chết nên chả biết gì…kể tới lúc này thì mặt bà ửng đỏ rồi mỉm cười rất đáng nghi, không biết lại giở trò mờ ám gì đây, dám lắm. Sau đó chui vào bếp nấu nướng, thực chất là úp mì…

Vừa kể xong thì chuông điện thoại tôi reo lên, chưa kịp với lấy thì bà Linh đã cầm trong tay

– Nè..em Huyền gọi này – chị nhăn mặt đưa điện thoại cho tôi

– Thôi kệ đi chị – tôi cầm lấy điện thoại rồi để sang bên

– Sao không nghe hay sợ chị nghe thấy

– Hâm..tại H nhờ em đưa đi sinh nhật nhưng với thân xác này thì đi đâu.

– Nghe có vẻ tiếc nuối nhỉ…đúng rồi đi chơi với người đẹp ai mà không thích…

– Nè…bà bị gì vậy hả? Nói linh tinh.

– Hứ..kệ người ta

– Vâng! Cũng chẳng muốn đi tại không thích gặp lại bạn bè của Trang ở đó – tôi thở dài rồi châm điếu thuốc

– Thế sao lại hứa?

– Bị ép…khụ khụ – chết tiệt thằng D nó sút mấy phát vào ngực bây giờ hút thuốc cũng đau

– Đã vậy còn hút thuốc… – chị lo lắng vỗ lưng cho tôi

– Không sao đâu..chuyện cơm bữa mà.

– Lúc nào cũng không sao đâu, không việc gì cả..hứ…mà nè em với H là sao?

– Chả sao cả, H nhận em là anh…em thấy có thêm đứa em gái cũng vui nên đồng ý

– Đồ ngốc…sau này em sẽ khổ cho coi – chị cốc vào đầu tôi.

– Nè tôi đang bị bệnh đó…mà sao ngốc, chả hiểu gì.

– Cho chết…thế mới nói là ngốc.

– Mệt quá…

Điện thoại lại rung lên, vẫn là H…thật đúng là, từ chiều đến giờ không biết bao nhiêu cuộc gọi nhỡ rồi. Chị cầm lấy máy mỉm cười nhìn tôi rồi đi ra ngoài, chả hiểu bà này tính làm gì nữa không biết..đành mặc kệ. Lát sau chị bước vào cười cười

– Nè… – chị đưa điện thoại cho tôi

– Chị vừa nói gì với H đấy? – tôi ngước lên hỏi

– Thì thử xem suy nghĩ của chị có đúng không thôi – mỉm cười đầy ẩn ý

– Trông nguy hiểm…vậy là sao?

– Tên ngốc như em sẽ chẳng hiểu được đâu

– Mà thôi…sao cũng được

Tôi chả thèm đôi đo thêm nữa mà leo lên giường nằm nghỉ…chị cũng theo vào ngồi cạnh.

– M nè…chị tính xin chú L cho em dút khỏi công việc này – chị ngập ngừng nói

– Chị làm thế để làm gì…với em thì công việc nào cũng thế cả thôi

– Khác chứ…em sẽ không bị lâm vào tình cảnh nguy hiểm nữa.

– Hahahaa…bà chị hâm – tôi cười lớn

– Đang nói nghiêm túc đó…đùa cợt thấy ghét – chị hậm hực

– Um…em hiểu chị muốn tốt cho em nhưng cái gì do em lựa chọn thì chính em sẽ quyết định tất cả.

– Đồ cứng đầu…có biết là bao nhiêu người lo lắng cho em không?

– Chị yên tâm đi em luôn biết khi nào là điểm dừng mà

Hai chị em trò chuyện thêm lúc nữa thì đột nhiên H từ ngoài chạy vào trong và bất ngờ ôm chầm lấy tôi rồi khóc nức nở…cái quái gì đang diễn ra ở đây thế này. Chả kịp phản ứng gì cả cứ ngây người ra.

– Ơ..H…sao vậy?

– Huhu…anh bị vậy sao không nói cho em biết..anh tệ lắm…huhu – H vừa khóc vừa đánh vào người tôi

– Thôi qua rồi mà…anh có sao đâu

– Hức…hức vậy mà em tưởng anh không muốn đi với em…lại cứ trách anh…em xin lỗi..hức.

– Ờ..ờ..tại anh không nói rõ vì sợ em lại lo hỏng mất bữa tiệc.

– Anh biết đối với em anh quan trọng nhường nào không..hức

– Ờ..ờ

Tôi quay qua hướng khác thì bắt gặp ánh mắt rất lạ của chị nhìn tôi rồi vội vàng tránh né…bà này hâm nặng đang nhiên kêu H qua đây làm gì không biết, thấy tôi chưa đủ khổ hay sao. Mãi thì H mới chịu nín…chẳng nhớ nổi đó là lần thứ mấy H khóc vì tôi haizz.

– Anh ăn gì chưa? – H đứng dậy

– Tên này vừa ăn rồi..em đừng lo gì cả? – chị Linh lên tiếng

– Ơ..em chào chị – H bối rối khi thấy chị Linh đứng đó

– Um..chị chào em – chị cười hiền

– Vậy là từ nãy…em..chị thấy hết – H hai tay đan vào nhau đỏ mặt ấp úng.

– Hihi..không sao đâu em

– Dạ! – H ngượng ngùng ngồi cạnh tôi.

– Tên cứng đầu này bị như vậy cũng đáng…cho chừa – bà Linh vừa nói vừa nhéo mũi tôi.

– Á..thả em ra..tính giết người hả?

Tôi nhăn mặt xoa xoa cái mũi đang đỏ ửng lên còn hai người kia thì cười híp mắt…rồi hai bà này bắt đầu nói xấu tôi, đủ mọi thứ không chừa sót. Chẳng thể nào cãi được nên đành chùm chăn kín đầu mặc kệ. Nào có yên thấy tôi cam chịu nên được đà mỗi người cầm 1 cái gối thi nhau hành hạ tôi. Khó đỡ…may mà lát sau thì họ cũng về..thở phào nhẹ nhõm nhấc điện thoại báo cho má hai biết tối nay tôi không về nhà để má đỡ lo.

Cả căn phòng tối thui chỉ còn lập lòe ánh đỏ của điếu thuốc đang cháy rở…tôi nằm đó suy nghĩ, những kỉ niệm với “Em” như vừa mới diễn ra ngày hôm qua vậy. Chiếc nhẫn cưới tôi vẫn luôn đeo trên cổ chẳng bao giờ rời…nước mắt cứ rơi để giải tỏa cảm xúc mà tôi kìm nén bấy lâu nay. Chết tiệt, chỉ muốn hét lên thật to, đập phá mọi thứ mong cơn đau này ngưng lại…tôi ngồi dậy đi ra ngoài, những bước chân nặng nề lang thang vô định trên đường phố vắng vẻ rồi ngồi xụp xuống mái hiên của một cửa hiệu quần áo.

Cứ ngồi vậy với cái đầu trống rỗng cho đến tận khi trời sáng mới mò vào trong nhà…mặt trời đã lên chợt nhớ ra là mình còn phải đưa T đi học, mẹ kiếp. Tôi nhấc điện thoại gọi thằng em, nhờ nó qua đó đưa đón T thay tôi rồi nằm sõng xoài ra giường, không còn một chút sức sống và thiếp đi lúc nào không hay….mê man cho đến khi nghe thấy tiếng nói ở bên cạnh, mở mắt ra là “Em” tôi vội bật dậy ôm chầm lấy…ôm thật chặt như sợ “Em” biến mất. Cơn sốt đã làm cho đầu óc tôi mụ mị không còn nhận ra đâu là thực đâu là mơ nữa…ngu ngốc. Người đã mất thì sao có thể sống lại được, người mà tôi đang ôm không phải là “Em” mà là T…nhận ra mình đã nhầm nên tôi vội vã buông tay và “chát” một tiếng…một cái tát rất mạnh cho hành động điên rồ vừa nãy của tôi.

– Tôi…tôi xin lỗi

T im lặng nhìn tôi rồi ôm mặt khóc chạy nhanh ra ngoài…thế là thế quái nào, chó chết sao ông trời khéo trêu ngươi tôi vậy. Vỗ thật mạnh vào đầu rồi bật dậy chạy theo T nhưng không kịp…T đã phóng xe đi mất. Ngẩng mặt lên trời cười chua chát…đếch thể hiểu mình bị gì nữa…chuyện này chưa dứt thì rắc rối khác lại đến. Tôi ghét cô ta nhưng không hề cố ý làm vậy…chết tiệt, đầu óc quay cuồng chắc là hậu quả của việc ngồi ngoài trời đêm qua đây mà. Phát điên lên mất…mà có khi vì điều này mà cô ta không ám tôi nữa cũng nên, vậy lại hay, mang thêm tiếng xấu cũng chả quan trọng cho lắm…chả nghĩ thêm gì nữa vì cái đầu sắp nổ tung ra, đau khủng khiếp phải ngồi xụp xuống đất lấy hai tay ôm chặt đầu. Không biết tôi bị cái quái gì nữa, cứ kéo dài như vậy thì chết chứ sống sao…may là một lúc sau thì nó cũng qua đi, thở phào nhẹ nhõm lết xác vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh rồi ra lấy xe phóng về nhà. Không muốn ở đây lâu để tránh phiền hà không đáng có…cố gắng phóng về nhà rồi nhanh chóng leo lên chiếc giường thân quen, cả một thàng công lớn, giờ trời có xụp xuống thì cũng phải ngủ.

Chả biết tôi đã ngủ bao lâu nữa chỉ biết khi tỉnh giấc thì trời đã tối om…không muốn dậy nhưng vì cái bụng đói nó hối thúc nên đành phải đi xuống bếp kiếm chút gì ăn tạm. Thấy trong người không ổn..hình như cơn sốt vẫn chưa dứt, ngoài thì nóng hừng hực mà bên trong rét nổi gai ốc…ăn tạm bát mì rồi vào phòng tìm viên hạ sốt uống. Ngủ li bì như thằng chết rồi đến sáng luôn…

– Con vẫn còn sốt đó…nằm nghỉ đi – má hai ngồi bên cạnh xoa đầu tôi

– Ơ..mẹ vào từ khi nào vậy? – tôi ngạc nhiên hỏi

– Tối qua mẹ có việc về muộn…phòng con vẫn sáng đèn nên vào thấy con sốt cao..mẹ lo quá

– Dạ! Lại làm mẹ phải lo rồi

– Mặt mũi sưng húp thế kia…haizz. Mẹ không muốn tham gia vào công việc của con nhưng ngày nào cũng phải chứng kiến con như vậy mẹ đau lòng lắm…

– Dạ! Con xin lỗi…à mà mẹ này tuần tới là ngày giỗ của mẹ ruột con…con tính mai hoặc ngày kia về quê luôn để còn dọn dẹp, chuẩn bị mọi thứ.

– Um…nên thế con à, con lớn rồi cũng đến lúc phải đứng ra làm mọi thứ…hai bác cũng có tuổi rồi.

– Dạ!

– Um..mẹ thu xếp công việc rồi xuống sau vậy.

– Vâng! Thôi muộn rồi mẹ đi làm đi…con tự lo được mà

– Dậy đánh răng rửa mặt để mẹ xuống hâm lại đồ ăn

Má hai mỉm cười xoa đầu tôi rồi đứng dậy đi ra ngoài…thương má lắm nhưng chẳng biết làm gì khác, lúc nào cũng vậy haizz. Lồm cồm bò dậy vào phòng tắm…lát sau má hai bưng đồ ăn nóng hổi lên rồi dặn dò tôi phải ăn hết rồi uống đống thuốc trên bàn. Nhìn thôi đã thấy nản…cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, không biết làm gì nên đành ra ngồi bên cái máy tính mốc meo lâu lắm rồi không đụng tới. May mà vẫn chạy…nghe mấy bản nhạc, ngồi ngắm những bức hình tôi với “Em”, cười một mình như thằng bệnh. Chợt có tiếng chuông điện thoại, là của chị

– Alo..

– Xuống mở cổng cho chị

– Hả!

Tôi giật mình chạy ra ban công nhìn xuống thì thấy bà này đang cười cười vẫy tay…sớm ngày ra đã tới đây có việc gì không biết, lại phải lật đật vác cái xác xuống mở cổng…chị dắt xe vào rồi xách túi đồ khá to lên phòng tôi trước còn tôi khóa cổng.

– Mang gì thế? – Tôi bước vào phòng thì đã thấy bà này ngồi trên giường nghịch điện thoại của tôi

– Đồ tẩm bổ cho người ốm hihi – chị hí hửng mở túi đồ ra làm tôi xém ngã ngửa…toàn bánh kẹo mà toàn là món bà này thích

– Mua cho ai đây?

– Thì…thì…cấm ăn đó hứ – bà này như trẻ con chu mỏ ra rồi vơ hết vào lòng mình.

– Đó ăn một mình đi…tưởng thèm lắm chắc.

– Nhớ đó…mải nói suýt quên.

Chị ngồi bật dậy chạy xuống dưới nhà…khó hiểu, tôi mặc kệ không quan tâm vì bà này hay như vậy nên cũng quen…lại ra ngồi máy tính đọc vài tin tức bóng đá với an ninh xem có gì hay không. Lát sau chị bước vào phòng bắt tôi ngồi im rồi cầm quả trứng lăn lăn lên mặt và mắt tôi rồi nói là làm vậy cho hết bầm…nhìn mặt chị nhăn nhó vì sợ tôi đau thật buồn cười nhưng cố nhịn chứ không thì chắc tôi lại bị ăn đòn như chơi.

– Nè…mai qua đưa chị đi xem phim nha, nghe nói mới ra hay lắm đó

– Chắc không được rồi…em còn phải về quê để chuẩn bị đám giỗ cho mẹ.

– Vậy à…chị không biết…

– Um..

– Vậy em tính mai về luôn hả

– Dạ! Chiều nay đi sắp xếp công việc rồi sáng mai về.

– Ờ..hihi

– Cười gì..vô duyên

– Kệ người ta

Nói chuyện thêm lát nữa thì bà này nằm ngủ ngon lành trên giường..đúng là bó tay, chả còn gì để nói. Tôi cứ mặc kệ chị ngủ, viết tờ giấy để lại rồi thay quần áo và đi ra quán…tranh thủ sắp xếp chút việc ở đó đến tối chạy đến chỗ làm. Vừa gặp mấy thằng em là tôi đã cho mỗi thằng một cái tát vào đầu vì cái tội bép xép, dặn dò cẩn thận để tránh chúng lại gây chuyện..

– Tao có việc phải làm, khoảng một tuần mới về nên mọi việc ở đây phải làm cẩn thận vào…

– Dạ! Tụi em biết..nhưng anh đi đâu vậy

– Biết vậy là được…mà này, mấy bữa nữa là đến ngày thu tiền đó, nhớ đừng xảy ra sơ suất gì nghe chưa?

– Vâng!

Cũng không tin tưởng bọn này lắm nên tôi phải điện nhờ ông N giúp một tay…chứ để chúng tự làm chỉ e gây chuyện thì phiền phức.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Thông tin truyện
Tên truyện Ký ức buồn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/09/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Diễm Hân và bố chồng
Thân Hình Quyến Rũ Của Nàng Dâu Sau khi ông Khải Định suy nghĩ, tự nhủ với bản thân ông về những hành động của mình với cô con dâu Diễm Hân và Thanh Tuấn con trai ông. Ông cảm thấy bản thân mình quá hèn hạ và đốn mạc, với nhân cách là một người bố ruột, một người bố chồng mà sao ông...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu
Yêu gái hơn tuổi
Ngoại truyện Mình sẽ bắt đầu vào những năm mình học cấp 2. Bắt đầu từ lớp 5, mình học bên trường IPS nên khi lên lớp 6, mình được tuyển thẳng lên cấp 2 là ASS mà không cần thi. Lúc này 1 cơ sở Pastuer chỉ có mỗi khối 6, và lúc vào học mình không có chức vụ gì hết. Mình với K. M học...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Gieo trộm
Chắc do má buồn chuyện ba anh nên mới nhậu cho quên nhỉ? Tôi hỏi... Đúng rồi, là ba anh đâm đơn ra tòa ly dị... Hôm đó chắc anh chần cho một trận nhừ đòn nữa nhỉ? Đâu có, chỉ một phát rồi cho ra ngoài thôi, xuất vào sợ lộ chuyện hi hi... Hôm đó anh cũng hoảng, gọi điện cho Ba về nhưng Ba...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện móc lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân