Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 1 » Phần 19

Lâm Vãn Vinh - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 19

Khi lão Đổng cầm bản sơ thảo đi ra ngoài tìm nơi in ấn, Lâm Vãn Vinh đột nhiên nhớ tới một việc, vội vàng giữ chặt ông ta lại dặn dò:
– Đổng đại thúc, việc in ấn này nhất quyết phải chú ý giữ bí mật. Đặc biệt là bản sơ thảo này, phải càng cực kỳ quý trọng, nếu nó rơi vào tay người khác, thì việc in ấn nó đối với họ thì dễ dàng, còn chúng ta thì làm ra để người khác hưởng, cho nên nhất định phải coi chừng. Bản sơ thảo này phải cầm về ngay.

Ở thời đại này làm gì có cái bảo hộ bản quyền tác phẩm trí thức như ở thế giới kia của hắn, vì vậy Lâm Vãn Vinh phải nhắc nhở lão Đổng, bằng không bị kẻ khác cướp mất thì bao công lao tâm huyết cùng tiền bạc của họ coi như đổ xuống sông xuống biển.

Khi mọi chuyện giải quyết xong xuôi, Lâm Vãn Vinh hắn có mỗi một mình, có trở về thì cũng cô đơn tại một căn nhà trống trải, không bằng ngồi nói chuyện phiếm với bố con lão Đổng cho thời gian qua nhanh đồng thời ăn luôn cơm chiều tại nhà lão Đổng. Đổng Thanh Sơn cũng đã quay trở lại, trên mặt lóe lên một vẻ hưng phấn khác thường, hiển nhiên là đã thành công trong việc gì đó.

Đổng Xảo Xảo quả nhiên tên cũng như người, nàng ta từ pha trà nấu cơm, cái nào cũng ngon cũng tuyệt. Lúc thấy Lâm Vãn Vinh suýt cắn vào đầu lưỡi, Đổng Xảo Xảo che miệng cười khẽ, nhìn hình dáng thật xinh đẹp chất phác của nàng ta, Lâm Vãn Vinh cảm thấy phảng phất chút ấm áp trong lòng.

Sau khi ăn cơm chiều xong, lão Đổng liền kể lại việc tìm cửa hàng in thích hợp, quả nhiên có tiền thì có thể bắt ma quỷ xay thóc, lấy tiền bạc gấp hai lần ra dụ, hai mươi mấy công nhân thuần thục của cửa hàng in, nhận bắt đầu ngay lập tức đến suốt cả đêm gấp rút làm việc, lão bản còn vỗ ngực bảo chứng, trước hừng đông sáng nhất định sản xuất được năm trăm bản.

Thuật in ấn này cực kỳ cổ xưa, trước hết in bản gốc lên trên một tấm giấy da trâu, tiếp đó mực thấu qua tấm giấy da trâu in lên trên trang giấy, sau đó viết thêm chữ rồi đóng thành sách, hiệu quả tuy kém nhưng chân dung và chữ viết cũng rất rõ ràng.

Loại thủ công tác phường này, từ quá trưa đến tối, gấp rút chế được 500 bản, cũng quả thật là cực hạn.

Lâm Vãn Vinh đã mệt mỏi hết một ngày, vừa về đến nhà liền nằm lăn ra giường. Thời đại này, trời thì xanh thẳm, nước thì bích lục, không khí thì trong lành, rau quả không độc, tự nhiên là có cảm giác nghỉ ngơi thoải mái.

Sống an nhàn ăn no mặc ấm thế này, về chuyện dâm dục, không phải là không nghĩ tới, mà là chưa tìm được ai thích hợp thôi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Vãn Vinh tỉnh giấc, nhanh chóng hoà vào đám người có mặt sớm nhất trên đại nhai, ăn hai cái du bính (bánh dầu – bánh nhào bột với đường nặn tròn, chiên trong dầu), uống một chén đậu hủ não mới xuất lò đầu tiên, lục sắc thực phẩm (thực phẩm hữu cơ) thật là tốt, bây giờ toàn thần tràn trề tinh thần, hùng dũng hiên ngang đến nhà lão Đổng.

Tới nhà lão Đổng, thấy lão đang ăn cháo, đám màn thầu mới hấp đã ăn hết một nửa.

– Lâm đại ca, ngươi còn chưa ăn điểm tâm phải không, ta mới hấp màn thầu, huynh thưởng thức xem sao.
Nàng đưa cho Lâm Vãn Vinh một chén cháo, lại chọn hai cái màn thầu to nhất đưa cho hắn.

Từ tối hôm qua ăn cơm biết Lâm Vãn Vinh sống cô đơn một mình, hơn nữa Lâm Vãn Vinh trông thế nào cũng không giống một vị công tử, Đổng Xảo Xảo liền trực tiếp “giáng cấp” Lâm Vãn Vinh từ công tử thành Lâm đại ca, thịnh tình mời hắn mỗi ngày ba lần đến nhà giải quyết bữa cơm.

Ai, hảo ý này nên làm thế nào đây, Lâm Vãn Vinh là người ăn khoẻ, năm ngày có thể ăn hơn mười bữa.

Nhìn hai cái bánh màn thầu trước mặt, hắn đột nhiên nhớ tới một câu truyện cười trước kia nghe được.

“Chàng trai lần đầu tiên sờ ngực cô gái, cảm khái nói:
– Oa, giống như màn thầu a.

Cô gái ngượng ngùng nói:
– Không có đâu, nhân gia sao có thể có cái màn thầu lớn được chứ?

Chàng trai nói:
– Ta chỉ thấy đúng là cái bánh bánh màn thầu đầy đặn mềm mại. ”

Đáng tiếc, Lâm Vãn Vinh nếu đem truyện cười này kể cho bố con lão Đổng nghe, phỏng chừng liền bị cây chổi của lão đập ngay lập tức.

Cái bánh màn thầu trắng làm Lâm Vãn Vinh càng thêm đói, dù sao bản tính của hắn cũng là vô sỉ, không suy nghĩ gì cả kêu to:
– Xảo Xảo, thật khéo ta cũng còn chưa có ăn, cám ơn người.

Lão Đổng hai mắt đỏ bừng, hiển nhiên tối qua đã thức suốt đêm, Lâm Vãn Vinh tối hôm qua lại ngủ ngon lành như vậy đúng là không tôn trọng lão nhân gia. Hắn trong lòng có chút áy náy, nhưng bất quá, theo phân công đó cũng là chức trách của lão.

– Đổng đại thúc, bên kia in ấn thế nào rồi?
Lâm Vãn Vinh thấy lão Đổng vừa húp xong nốt bát nước cháo, vội hỏi nhanh.

Lão Đổng lau miệng, ngón tay chỉ về phía sau lưng hắn nói:
– Đó, ở phía sau lưng ngươi, năm trăm bản, toàn bộ đều ở đó.

Lâm Vãn Vinh suýt nữa nhảy dựng lên, nửa cái bánh bao nuốt vào bụng, xoay người nhìn, quả nhiên có năm trăm quyển sách nhỏ sạch sẽ, còn tỏa ra mùi mực.

Lâm Vãn Vinh cầm trên tay một quyển sách, đọc cẩn thận, bức ảnh được in hiệu quả hơn so với trước kia. Bức họa Tiêu đại tiểu thư có thể thấy rõ ràng được. Tiểu nữ này tuy không biết lão tử dùng chân dung của cô ta kiếm tiền, nhưng dù sao lão tử cũng sẽ nhanh chóng tới làm việc trong nhà cô ta, xem như bồi thường sau.

Nhìn năm trăm quyển sách nhỏ, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm hoan hỷ, cảm giác này thật sự là khoan khoái a.

– Lâm công tử, mấy quyển sách này chúng ta định giá bao nhiêu?
Từ khi biết khả năng của Lâm Vãn Vinh, lão Đổng đối với Lâm Vãn Vinh tôn kính không thay đổi, vẫn gọi hắn là công tử mặc dù Lâm Vãn Vinh lúc đầu đã tự mình khước từ không phải cái loại kia.

– Năm lượng bạc một quyển.
Lâm Vãn Vinh vuốt ve quyển sách nhỏ yêu thích không buông tay, cũng không quay đầu lại trả lời.

“Bịch” một tiếng, nửa cái bánh màn thầu trong miệng Đổng đại thúc rơi thẳng xuống đất.

Lâm Vãn Vinh xoay người nhìn ánh mắt không tin tưởng của cha con họ, thấy có chút buồn cuời, nhân tiện nói:
– Như thế nào? Các người không tin đúng không?

Đổng Xảo Xảo do dự một lúc rồi nói:
– Lâm đại ca, ngươi thật sự muốn bán năm lượng bạc một quyển ư? Có phải quá đắt hay không?

Năm lượng bạc đủ để một gia đình sống nửa năm, số tiền này quả thật không nhỏ, khó trách phụ tử bọn họ kinh ngạc đến vậy.

– Các người thực sự không tin, năm lượng bạc, hoàn toàn không phải là đắt. Các người có biết đây là mặt hàng hiếm có không?
Lâm Vãn Vinh cười thần bí, nói những lời huyênh hoang này mà mặt không hề đỏ.

Mặc dù Lâm Vãn Vinh không nhìn thấy vẻ mặt của mình bây giờ nhưng tự biết bộ dáng mình bây giờ nhất định giống một loại người, mười phần chính là gian thương, hơn nữa còn là loại tối vô sỉ. Vô sỉ vốn chính là bản tính của hắn, về điểm này Lâm Vãn Vinh đã không cần giấu diếm làm gì.

– Các người nắm chắc tâm lý của các tài tử. Họ nguyện ý bỏ tiền ra mua quyển sách nhỏ này, họ quan tâm căn bản không phải là một lượng một quyển hay thậm chí mười lưỡng một quyển. Bọn họ quan tâm chính là thông tin, hay chính là có tư liệu này đầu tiên, một lượng với mười lưỡng đối với bọn họ mà nói, không có gì khác nhau. Nguyên tắc của bọn họ chính là không cầu cái tốt nhất, chỉ cầu cái tối quý, đó là một tâm lý kì diệu.

Lâm Vãn Vinh một hơi giải thích làm cho cha con Đổng Xảo Xảo hai người cảm thấy sửng sốt. Nhận thấy bọn họ đối với việc này vẫn chưa hiểu rõ, Lâm Vãn Vinh tiếp tục giải thích cặn kẽ.

– Các người nghĩ xem, bây giờ chỉ cần có một người mua, chẳng phải những người khác sẽ có cảm giác bị rơi lại phía sau hay sao. Có ai không muốn là người đầu tiên có tư liệu về Tiêu đại tiểu thư chứ? Đây chính là hiệu quả của cạnh tranh, giống như domino, chỉ một con đổ sẽ kéo theo những con còn lại ầm ầm sụp theo.

Lâm Vãn Vinh trong lúc giảng giải vô tình nói đến từ domino, liền vội vàng giải thích qua loa.

– Tóm lại, chẳng có ai chịu để người khác biết trước tâm tính của mỹ nhân, với đạo lý này tiểu sách của chúng ta sẽ bán được rất nhiều. Tưởng tượng đi, tên tiểu tử nào lại không muốn chứ.
Lâm Vãn Vinh huy động ba tấc lưỡi khoác lác.

Đổng Xảo Xảo đầu óc linh hoạt, nghĩ tới một vấn đề liền hỏi:
– Dù Tiêu đại tiểu thư muốn chọn hôn phu, cũng chỉ có thể tuyển chọn một mà thôi. Mà chúng ta có đến bốn năm trăm tiểu sách, vậy thế nào mới bán hết được?

Lâm Vãn Vinh ha ha cười đáp:
– Trạng nguyên cũng chỉ có một người, không phải Luận Ngữ, Thi Kinh, Đạo Đức Kinh, Mạnh Tử Kinh đều là dạng bán chạy hay sao? Kết quả không thể biết trước được, nên ai cũng đều có thể cả.

Đổng Xảo Xảo tâm tính thiện lương, là một cô gái tốt, nên nghĩ thay cho Tiêu đại tiểu thư:
– Ta nghe nếu cũng có nhiều tài tử xuất thân hàn gia, bọn họ sao có thể mua nổi tiểu sách của bọn ta chứ? Vậy không phải là chúng ta làm lỡ nhân duyên của Tiêu đại tiểu thư sao?

Lâm Vãn Vinh suýt nữa té ngửa, ny tử này lo lắng cho bọn họ quá nhiều. Những kẻ đó đương nhiên hiểu rõ, nếu chỉ dựa vào một tiểu sách có hình Tiêu đại tiểu thư mà có thể bàn chuyện hôn sự thì quá xem thường cao môn đại hộ Tiêu gia rồi.

Nhìn thấy ánh mắt khao khát cầu học của Xảo Xảo, Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ phải làm điệu bộ giáo viên, hắn cười lạnh nói:
– Hàn môn tài tử khi tới đó đều đã chuẩn bị tâm lý cả rồi. Nếu như bọn họ thật sự có bản lãnh thì bằng chân tài sẽ làm Tiêu đại tiểu thư chú ý. Lại cần chúng ta vì họ lo lắng sao? Bọn họ muốn leo cao, ta chỉ có thể lấy làm tiếc mà thôi, muốn thành rồng thành phượng mà không chịu mất tiền thì phải dựa vào nỗ lực của bản thân, bọn họ nhất định phải hiểu rõ điều này. Ta đâu có bắt bọn họ phải mua, chính thị bọn họ trong lòng có quỷ nên mới mua đó thôi. Tài tử chân chính tuyệt đối không mua sách của chúng ta đâu, cho nên trong thế giới này, thử hỏi tài tử có phẩm chất thanh cao đích thực có mấy người? Chúng ta là thương nhân, mục đích cuối cùng chính là lợi nhuận. Ai cần thì chúng ta bán. Vấn đề hôn nhân đại sự là chuyện của Tiêu đại tiểu thư, chúng ta có muốn quan tâm, cũng không có biện pháp.

Nghe Lâm Vãn Vinh lý luận một phen, Đông Xảo Xảo cũng đành âm thầm gật đầu, đối với cái giá cao như thế của hắn, tuy là vẫn âm thầm lo âu nhưng rõ ràng đã có chút đồng ý.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/04/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 1
Sau đi xuyên qua mấy con đường, tiến vào một ngõ nhỏ đi tiếp đến một lối ra khác, đây chính là nơi mà Linh giả và Vũ giả tụ tập. Nếu cẩn thận quan sát, chỉ cần ánh mắt thật tốt có thể nhìn thấy một vài Linh giả trà trộn bên trong. Đây là một con đường rộng lớn, trên đường kẻ qua...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 12
Giang Nam khẽ cau mày, đầu Tam Túc Ô Kim này nói không sai, Thần Giới Hồn Thiên Đại Trận là hắn kiến tạo, nếu như đầu Kim Ô này toàn diện phòng ngự, đúng là không làm gì được hắn. Đột nhiên, hắn mặt giản ra cười nói: Kim Đế, ngươi bị ta bắt trấn áp, trong khoảng thời gian ngắn ta không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân