Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 28

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 28

Nghe thanh âm nàng tựa như có chút lưu luyến, Lâm Vãn Vinh bỗng thầm thở dài, cũng khó trách nàng, nghĩ nàng sống trong miếu tranh, có thể cùng nàng nói chuyện liệu có mấy người, một nữ tử còn trẻ tuổi quy y cửa phật, những năm sắp tới, thật sự là tàn khốc.
– Ta không xuất gia, đương nhiên là đi rồi.

Lâm Vãn Vinh quay đầu lại, liền thấy nét ảm đạm trong đôi mắt Uyển Thanh, vội vàng cười trừ:
– Bất quá nàng cũng đừng có hoảng, ta còn ở Kim Lăng nghỉ ngơi mấy ngày, không biết chừng, sẽ quay lại nói chuyện phiếm với nàng, còn có Lạc tiểu thư Đại tiểu thư nữa, ta sẽ chuyển cáo tin tức của nàng, chắc các nàng cũng sẽ đến gặp mặt. Đến lúc đó nàng nói chuyện đôi câu, tâm tình sẽ tốt hơn.

Đào Uyển Doanh không nói gì, cười khổ.

Quay trở lại xe ngựa, Nhị tiểu thư đang dựa lên thành xe lim dim ngủ, Lâm Vãn Vinh bóp mũi nàng cười :
– Tỉnh Tỉnh, tiểu tử.

Nhị tiểu thư mở mắt nhìn hắn, khuôn mặt có chút đỏ lên, nhanh nhẹn giữ lấy tay hắn, giọng giận dỗi:
– Đi ra khỏi nhà vào sáng sớm, đêm qua lại không được ngủ ngon, ngồi đợi thì ngủ một chút. Chàng cùng bằng hữu nói chuyện xong rồi hả?
– Xong rồi.

So sánh với Đào Uyển Doanh, Nhị tiểu thư xem như may mắn hơn, Lâm Vãn Vinh đem nàng tựa vào ngực mình, thâm tình nói:
– Nàng ngủ tiếp đi, ta sẽ ôm nàng.

Xe ngựa tiến vào trong thành, dừng lại trước một toà nhà lớn, Nhị tiểu thư xuống xe liếc mắt đánh giá hồng môn, tò mò hỏi:
– Lâm Tam, đây là nhà của ai, nó còn lớn hơn nhà của chúng ta.

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc nói:
– Đây là Lâm phủ. Sau này, nàng cũng có phần trong phủ này.

Lâm phủ? Nhị tiểu thư ngây người, nhanh chóng hiểu ra, vừa kinh ngạc vừa vui vẻ nói:
– Lâm Tam, chàng nói thật phải không?
– Dĩ nhiên, Kim Lăng sau này chính là nhà ta.
Lâm Vãn Vinh cười nói.

Nhị tiểu thư cười duyên sớm đã tiến vào trong, chỉ thấy trạch tử kiến trúc tinh mỹ, phóng khoáng, đình đài lầu các, suối chảy róc rách cầu nhỏ bắc ngang, quy mô lẫn kích thước so với Tiêu gia còn muốn hoành tráng hơn rất nhiều.

Nhị tiểu thư hưng phấn ôm chặt tay Lâm Vãn Vinh, sắc mặt đỏ bừng nói:
– Lâm Tam, chàng sẽ thành thân với thiếp ở đây sao?
– Đó là đương nhiên.

Lâm Vãn Vinh nói:
– Ngôi nhà này rộng như vậy. Không cưới lão bà ở đây, thì thật là đáng tiếc. Đến lúc đó ta sẽ xây một khu chuyên môn nuôi chó thật lớn, cho nàng huấn luyện cái gì mà Lang Cẩu Tàng Ngao (giống câu Ngoạ hổ tàng long viết theo 1 thứ tự khác)

Nhị tiểu thư nghe được lộ vẻ mừng rỡ, chốn trong lòng ngực hắn e lệ nói:
– Tốt, chờ thiếp tại kinh thành học thành. Thiếp liền là nương tử của chàng.

“Oa ha ha ha, còn phải nói, không chỉ có nàng, còn có mấy hảo lão bà đang chờ nữa!” Lâm Vãn Vinh ngửa mặt lên trời cười dài, “lão tử may mắn mua được căn nhà lớn, cưới tám lão bà mười nương tử dễ dàng cực kỳ.”

Cùng Nhị tiểu thư lởn vởn trong tân Lâm phủ một phen. Chàng chàng thiếp thiếp, chiếm chút tiện nghi, tâm tình cũng hứng phấn cực kì. Tính tình Ngọc Sương có vài nét tiểu hài tử, vừa đòi hắn vừa la hét chiếm phòng, Lâm Vãn Vinh cười trộm vài tiếng. “Chiếm phòng làm gì, mọi người ở cùng nhau không tuyệt hơn sao? Ăn cùng mâm, ngủ cùng giường, thân mật không khoảng cách.”

Vui vẻ bồi tiếp Nhị tiểu thư một ngày. Coi như bồi thường mấy ngày trậm trễ gặp nàng. Cho đến khi đèn lồng thắp lên. Mới kéo Nhị tiểu thư đang quyến luyến trở về.

Mấy ngày không cố về Tiêu phủ, đứng trước cửa có chút không quen. Nhìn cửa lớn Tiêu phủ, Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ lắc đầu.”Cuỗm Nhị tiểu thư, Đại tiểu thư tâm tình cũng lấy luôn. Trên thế giới này so sánh được với lão tử chỉ có gia đinh của họ Ngưu? (là con bò đực của Ngưu Lang nhờ vào lời khuyên của nó Ngưu Lang lấy trộm quần áo của Chức Nữ nhờ thế lấy được vợ đẹp, còn tên Lâm Tam này còn cao tay hơn lấy đi nhiều thứ vượt xa quần áo) Tiêu gia này, chẳng lẽ trời chuẩn bị cho ta chăng ?”

Tiêu phu nhân nhận được tin từ hạ nhân, vội vã đi về phía đại môn, liếc mắt một cái đã thấy con gái đứng trước cửa, lập tức kinh hô một tiếng nói:
– Ngọc Sương, con cuối cùng đã trở về…

Nhị tiểu thư hốc mắt đỏ lên, nhào vào lòng Phu nhân nũng nịu nói:
– Nương thân, con chỉ ra ngoài chơi thôi, người không nên lo lắng.
– Nha đầu ngươi…

Tiêu phu nhân trìu mếm vỗ nhẹ lên kiều đồn của nàng, hết cả giận nói:
– Lẻn đi ra ngoài cũng không đánh tiếng cho gia nhân một tiếng, làm ta cùng tỷ tỷ ngươi vội vàng như muốn chết.

Nhị tiểu thư khuôn mặt đỏ lên, thè lưỡi, ôm lấy vai nương thân, quay đầu hướng Lâm Tam làm mặt quỷ.
“Phu nhân cũng thích đánh vào mông Ngọc Sương?… Chắc là sướng tay lắm đây.” Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười dâm hai tiếng, nhìn Nhị tiểu thư nháy mắt mấy cái, Nhị tiểu thư mắc cỡ chui vào lòng mẫu thân, lí nhí hai tiếng:
– Nương thân, hắn khi phụ ta…
– Lâm Tam, ngươi đã tới!

Nghe nữ nhân của mình trong lòng làm nũng, Tiêu phu nhân mỉm cười, khiến cho Lâm Tam đứng ở cửa sững sờ, liền mở miệng hô.
– Phu nhân có gì phân phó
Lâm Vãn Vinh đi lại gần nói.

Tiêu phu nhân trìu mếm vuốt ve làn tóc nữ nhi, trong mắt hiện lên quang mang nhu hoà, gật đầu:
– Lâm Tam, Ngọc Sương nhờ vào ngươi. Nó tuổi còn nhỏ, tính tình còn chưa định hình, ngươi cần chỉ bảo nhiều hơn. Ta cùng Ngọc Nhược chiếu cố nó từ nhỏ, bây giờ tâm tư nó toàn bộ đặt vào ngươi, nói không được, phiền ngươi quan tâm đến nó nhiều nhiều.

Phu nhân nói đã rõ ràng, Lâm Vãn Vinh nhẩy dựng lên, cũng chỉ có thể ngơ ngơ ngẩn ngẩn ứng tiếng. Việc của Nhị tiểu thư là chắc chắn, Phu nhân lại dặn dò ngay trước mặt Nhị tiểu thư, chính là để hắn chối từ không được. Lâm Vãn Vinh trong lòng cười khổ, Phu nhân trên mặt tràn đầy thiện ý mà lại ẩn tàng mưu mô (tương tự Miệng Lam mô bụng một bồ… kim châm), “đây là ý kiên quyết líu kéo ta với Tiêu gia a.”

Nhị tiểu thư nghe ý tứ trong câu nói của nương thân, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch, không dám nói gì, giấu mặt trong lòng mẫu thân, cả đầu cũng chẳng dám ngước lên.
– Ngọc Sương…

Một tiếng kinh hô, Đại tiểu thư từ trong phủ vọt đến, đi thẳng đến chỗ Nhị tiểu thư, áo choàng rơi xuống đất cũng không quan tâm.
– Tỷ tỷ…
Nhị tiểu thư cũng một tiếng kêu to, đầu đã lọt vào trong lòng Đại tiểu thư.

Tiêu Ngọc Nhược nhanh ôm lấy muội muội, lau đi ngọc châu nơi khoé mắt:
– Muội muội tốt, hôm qua tỷ tỷ không đúng, không nên trách muội, tỷ xin lỗi, muội chớ có trách tỷ được hay không?

Tiêu Ngọc Sương cười khúc khích nói:
– Tỷ tỷ, muội nào đâu dám trách tỷ, muội chỉ là trộm đi chơi thôi!

Đại tiểu thư ừ một tiếng, đã thấy Lâm Tam ở kia nhìn mình mỉm cười, mặt nhất thời lại đỏ lên, tâm lý cũng ngấp ngáp hơn, cả người phát hoả, kéo tay Nhị tiểu thư hỏi:
– Ngọc Sương, cả ngày hôm nay muội ở đâu? Sao lại cùng hắn… cùng Lâm Tam ở đây?

Tiêu Ngọc Sương thẹn thùng nói:
– Muội gặp hắn ở Tê Hà Tự gặp nhau. Tỷ tỷ, lúc tỷ đi qua muội cũng thấy.
– Thật sao?

Tiêu Ngọc Nhược chấn động, khuôn mặt cúi xuống đỏ bừng, trái tim nhảy lên, “nếu Ngọc Sương cũng ở chỗ đó vậy chuyện của mình cùng Lâm Tam, chẳng phải đều bị nàng nghe thấy?”
– Nhưng, khi đó muội nghĩ là phải đi gặp hắn trước, cho nên không dám chạy ra cùng người nói chuyện. Tỷ tỷ sẽ không trách muội chứ.

Nhị tiểu thư giải thích một lúc, làm Đại tiểu thư trong lòng an tâm 5 phần, vội hỏi:
– Muội nha đầu ngốc, nói vớ vẩn gì thế, ngươi là thân muội muội của ta, mặc kệ có chuyện gì, tỷ tỷ đều sẽ không trách ngươi.

Nói đến đây, nàng trộm nhìn Lâm Tam một cái, liền thấy hắn cười thầm đưa mắt đánh giá hai tỷ muội nàng, mục quang phát hoả, Đại tiểu thư đầu váng mắt hoa, vội cúi đầu. Nắm chặt tay nhỏ của Ngọc Sương.

Trước mặt Lâm Vãn Vinh là hai tỉ muội kiều diễm như hoa, một người thuần khiết đáng yêu, một người thành thục ngượng ngùng, tuy là cùng một mẫu thân, nhưng phong vận lại hoàn toàn khác nhau.

Đại tiểu thư mặt càng ngày càng đỏ. Hắn như mở cờ trong bụng, “lão tử là gia đinh của nhà này thật không oan uổng, bên trái có Đại tiểu thư bên phải có Nhị tiểu thư, nói nói cười cười. Sờ Sờ Mó Mó. Ai có thể so sánh với ta? Cảm tạ lão Ngụy, cảm tạ lão Từ, cảm tạ lão Lạc. Cảm tạ phu nhân.”

Chính lúc đang đắc ý, đã thấy Nhị tiểu thư quay về phía mình lấy tay ngoắc ngoắc. Bực mình nói:
– Nhìn cái gì, ngươi mau tới…

Lâm Vãn Vinh lẫm lẫm tiến lại nói:
– Nhị tiểu thư, có việc gì?

Đôi mắt đẹp Tiêu Ngọc Sương nhìn hắn một lúc, trong mắt mang theo mấy điểm ngượng ngùng, quay về phía Phu nhân cùng Đại tiểu thư nói:
– Mẫu thân, tỷ tỷ, từ nay về sau chúng ta là người một nhà, mọi người không nên rời xa nhau có được hay không?

Phu nhân dịu hiền nhìn nữ nhi, khanh khách cười nói:
– Đúng, đúng, đương nhiên là như thế, Ngọc Sương nói không sai.

Nhị tiểu thư vâng một tiếng, má hồng đỏ ửng, giữ chặt bàn tay Tiêu Ngọc Nhược nói:
– Tỷ tỷ, hắn là một tên hồ đồ, ngày ấy hắn cố ý trêu tức tỷ, tỷ cũng không cần so đo với hắn. Sau này chúng ta đều sống cùng nhau, không cho hắn chọc giận tỷ nữa, có được hay không?

Tiêu Ngọc Nhược không biết phải nói thế nào mới tốt, buổi sáng mới bị hắn nắm tay, lúc này thấy hắn tâm lý không bình ổn lại loạn lên, bây giờ nghe ý tứ của muội muội, không phải tốt cũng chẳng phải xấu, chỉ còn biết cúi đầu không nói lên lời, nào đâu còn hình dáng nữ nhân hung dữ mạnh mẽ khi thường.

Phu nhân cùng Ngọc Sương thấy bộ dạng của Đại tiểu thư, tâm lý sinh ra kì quái, Tiêu phu nhân nói:
– Ngọc Nhược, con làm sao vậy, không thoải mái chỗ nào ư?
– Ah, ta nghĩ Đại tiểu thư thấy Nhị tiểu thư quay về trong lòng cao hứng, mới có bộ dạng như vậy, đúng không nào, Đại tiểu thư?
Lâm Vãn Vinh “đầy nhân tính” hướng Đại tiểu thư nói.

Đại tiểu thư vừa thẹn vừa giận liếc xèo hắn một vái, gò má một tầng đỏ ửng, thấy ánh mắt trong sáng của hắn, vội vàng nói nhỏ:
– Đúng vậy, muội muội, ngươi trở về tốt lắm, sau này chúng ta người một nhà, vun đắp cuộc sống vui vẻ, vĩnh viễn không lìa xa.

Tiêu Ngọc Sương khẽ vâng một tiếng, nhỏ giọng nói:
– Tỷ Tỷ, Lâm Tam cũng là người nhà ta, vậy hắn cũng vĩnh viễn không phân khai ư?

Đại tiểu thư trộm liếc hắn một cái, nhẹ giọng:
– Hắn thích ở thì ở, còn ai dám đuổi hắn đi chứ!

Nhị Tiểu thư cười khanh khách duyên dáng kéo tay tỷ tỷ ra nói:
– Thế nhé, Lâm Tam ngươi cùng tỷ tỷ móc tay…
– Tốt A !

Lâm Vãn Vinh không chút do dự đáp ứng, sắc mặt theo đó cũng trở lên nghiêm chỉnh.
– Không muốn…
Đại tiểu thư thanh âm như muỗi kêu, anh đào nở trên khuôn mặt, trống ngực đập thình thịch, xoay người muốn chạy.

Ngọc Sương kéo tay nàng lại, giữ chặt lấy, cười nói:
– Tỷ tỷ, ngươi nếu tha thứ chó Lâm Tam, cùng hắn ngoắc tay đi mà!

“Đúng a, ngoắc tay một cái, hay nhiều cái cũng tốt”, Lâm Vãn Vinh trong lòng ngứa ngáy không đợi được, Đại tiểu thư thuỷ chung không dám ngẩng đầu. Tựa có tựa không, Nhị tiểu thư kéo ngón tay nàng, cùng đại thủ của Lâm Tam đồng thời chạm vào nhau.

Đại tiểu thư vội vã thu hồi tay ngọc, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, sắc mặt như bị đốt đến phát hoả, giữ chặt Ngọc Sương nói:
– Muội Muội, không cần lo lắng cho hắn, chúng ta đi vào thôi.
– Kì quái, Ngọc Nhược hôm nay làm sao vậy, đỏ mặt lại lợi hại như vậy? Có chút không đúng a!
Tiêu phu nhân nhìn hai thân ảnh của nữ nhi nói. Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc, “đừng hỏi ta, ta cũng không biết, thật sự không biết!.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 14
Khi thấy Hạ Thiên sắp rơi vào trong tay Hàn Minh Phi, Liễu Mộng không khỏi thật sự lo lắng, nhưng một giây sau nàng đã ngây người, vì Hạ Thiên chợt biến mất. Khoảnh khắc khi Hạ Thiên biến mất thi trên trời xuất hiện một bàn tay trong suốt, sau đó bàn tay nhấn vào hư không, một luồng chân khí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lưu Phong – Quyển 5
Đạo Huyền chân nhân xuất hiện nằm ngoài ý nghĩ của Đình Nhi, nhưng Đạo Đức chân nhân lại không ngạc nhiên chút nào, rõ ràng việc Đạo Huyền hạ sơn hắn đã được thông tri trước rồi. “Chưởng giáo sư huynh, tiểu tử kia đáp ứng sao?” Đạo Đức chân nhân thừa dịp Đình Nhi không có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Miêu Nghị – Quyển 24
Vệ Xu: Đơn giản có ba nguyên nhân. Hoặc là Thanh Chủ có chút cố ý. Hoặc chính là có người đang giở trò quỷ. Hoặc chính là người đi xuống phía dưới điều tra không nghiêm túc. Nhưng mà người có thể được Thanh Chủ ưu ái, Giám Sát Hữu Bộ tất nhiên sẽ tự mình phái người đi thăm dò. Khả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân