Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 30

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 30

Vẻ mặt Lạc ngưng quýnh quáng lên, Tần Tiên Nhi thản nhiên mỉm cười, nói:
– Nhưng mà nàng rất thành tâm, công tư phân minh, một tiếng này ta xin gọi. Ngưng Nhi muội muội, phiên bản “Bình sa lạc nhạn” ở đâu ra vậy? Cổ khúc điển tịch sớm đã bị thất truyền, bản còn lưu truyền này quả là độc nhất, có giá trị liên thành.

Lạc Ngưng gật đầu nói:
– Phiên bản duy nhất này được một hảo hữu tri giao thân tặng vào những năm muội ở kinh thành cầu học có một người bạn giao hảo không nhạt tặng. Tỷ tỷ là người thích đánh đàn, chính là bạn tri âm của Ngưng Nhi. Vật này đã bên Ngưng Nhi rất lâu mà không dùng đến, ta liền đem hoa dâng phật, tặng cho tỷ tỷ, hy vọng tỷ tỷ chớ có từ chối.

Tần Tiên Nhi trong lòng liền sáng như gương, nhìn nàng cười khúc khích:
– Ngưng Nhi muội muội, muội quả là khôn khéo. Đêm qua lấy sách quý ra dụ tỷ, hại ta bỏ rơi tướng công, lưu lại cùng muội đàm luận. Hôm nay lại hào phóng tặng sách này cho tỷ, tỷ có thể nói, trong lòng muội hẳn đang muốn cái gì đó.

– Cái này, Ngưng Nhi là thật tâm kết thân với tỷ tỷ, thấy tỷ tỷ thích khúc nhạc này mới đem tặng, đâu phải ý hắn.
Lạc Ngưng má ngọc đỏ hồng. Không dám nói ra rõ ràng, lời lẽ ngập ngừng, trong lòng hận đại ca gần chết.

– Thật không phải ý hắn ư?
Tần Tiên Nhi trong lòng chua xót, cố làm ra vẻ không biết gì hỏi.

– Được rồi, Tiên Nhi tỷ tỷ, tỷ lại làm khó Ngưng tỷ tỷ rồi.
Xảo Xảo cười hì hì từ phòng trong đi tới, trên mặt điểm điểm nét hồng:
– Tâm sự Ngưng tỷ tỷ thì cả Kim Lăng đều biết. Sao chúng ta lại cũng không biết được… hì hì…

– Ny tử đáng chết…
Lạc Ngưng còn chưa cảm nhận rõ được về Tần Tiên Nhi, nhưng đối với Xảo Xảo thì không chút khách khí, đuổi đánh chạy náo loạn. Các nàng đêm qua ở lại tâm sự trong khuê phòng Lạc Ngưng, Xảo Xảo chính là người thuần khiết đáng yêu nhất.

Hai nữ nhân kia đều thích nàng, thỉnh thoảng cùng nàng làm loạn lên. Xảo Xảo ngủ muộn, lại phải chịu “đày đọa”, tự nhiên là dậy sau cùng.

Tần Tiên Nhi mỉm cười giữ lấy tay Xảo Xảo:
– Muội nói thế, là hơi muộn rồi. Nếu tướng công thấy, e là đánh vào mông muội đó…

Nàng nói đến đây bật cười khúc khích. Mấy đám mây hồng ửng lên trên khuôn mặt Xảo Xảo. Hai nàng trên thuyền cùng Lâm Vãn Vinh mỗi ngày ân ái, ba người gần nhau không còn khoảng cách, nói ra vài lời tình thú càng làm tăng thêm sự thú vị cho phu thê.

– Đánh vào cái mông nào…
Lạc Ngưng ngạc nhiên hỏi, nhưng mới nói nửa câu đã đỏ mặt, rõ là đã hiểu mấy vừa rồi.

– Tướng công cũng không biết là đang làm cái gì, mà không nhớ đến ta?
Tần Tiên Nhi bĩu môi nói. Nàng cùng Lâm Vãn Vinh mỗi ngày đều chung chăn gối, nhưng bởi vì một thân tình cổ, nên chỉ dừng lại ở giai đoạn vuốt ve, trong lòng vẫn còn cảm thấy chưa vẹn toàn.

– Đại ca đương nhiên nhớ đến tỷ rồi. Tỷ không thấy mỗi ngày huynh ấy đều thích chạm vào ngực tỷ sao… hi hi…
Xảo Xảo bật cười, ny tử này thông minh lém lỉnh, hiểu quá rõ tâm tư Lạc Ngưng, cho Lạc tài nữ đi theo đại ca dám chắc là nhẩy cẫng lên ngay. Nàng cùng đại ca làm cái chuyện xấu xa kia cũng bị người ta cũng nhìn thấy, nghe thấy hết rồi, nên cũng chẳng có cố kỵ gì nữa.

Lạc Ngưng xấu hổ cúi đầu không có dám nhìn hai người. Tần Tiên Nhi nhìn gò má hồng của Lạc Ngưng, trong lòng chua xót, bỗng nhiên nói:
– Ngưng Nhi muội muội thật sự thích tướng công ư?

Câu hỏi này, đúng là làm Lạc Ngưng khó mà trả lời, trên mặt nóng rần, cả nữa ngày mới cắn răng nói ‘Vâng’ một tiếng nghe như muỗi kêu, khí lực của nàng dường như tiêu biến sạch.

Trong mắt Tần Tiên Nhi hiện lên vẻ kì dị, nắm chặt tay nàng nói:
– Vậy chúng ta giờ là tỷ muội tốt của nhau rồi. Muội yên tâm, tướng công nhất định sẽ đối sử tốt với muội, chỉ cần muội thực muốn theo chàng, tỷ vĩnh viễn không có làm hại muội.

Lạc Ngưng cùng Xảo Xảo đều không có rõ ý tứ của nàng, Tần Tiên Nhi giống như vừa giải quyết xong một vấn đề lớn, thư thả cười nói:
– Ngưng Nhi muội muội, hôm qua làm phiền muội một ngày, hôm nay tỷ tỷ mời, chúng ta ra Huyền Vũ hồ chơi. Tướng công cũng ở đó, tin rằng hắn mà thấy muội sẽ rất cao hứng.

Lạc Ngưng trái tim đập mạnh hai cái, đang muốn đáp ứng, bỗng một tiểu nha hoàn vội vàng chạy vào kêu:
– Tiểu thư, không hay rồi, không hay rồi…

Tần Tiên Nhi xuất thân phi phàm, tự nhiên biết phải tránh đi, kéo tay Xảo Xảo muốn đi ra, Lạc Ngưng sớm đã giữ chặt tay nàng:
– Tỷ tỷ, từ nay về sau chúng ta là người nhà, tỷ và Xảo Xảo chờ cùng muội ra ngoài xem có việc gì.

Tần Tiên Nhi biết nữ tử này muốn lấy lòng mình, đều là vì tướng công, liền không từ chối, mỉm cười gật đầu.

Lạc Ngưng nhìn nha hoàn nói:
– Có chuyện gì mà ngươi hoảng hốt như vậy?

Nha hoàn nói:
– Tiểu thư, ngoài phủ dán rất nhiều bức hoạ, trong đó có vẻ một người, chính là vẽ tiểu thư…

– Tranh vẽ?
Lạc Ngưng lấy làm kì quái hỏi:
– Vậy còn có cái gì trong đó nữa?

Nha hoàn khẽ nói:
– Còn có một người khác trên bức hoạ, chính là Lâm công tử!

– Đại ca/ Tướng công?
Ba cô gái đồng thời kêu lên.

Lạc Ngưng dường như nhớ tới điều gì, trong lòng vui vẻ, lén lút liếc nhìn Tần Tiên Nhi, cố ra vẻ bình tâm:
– Kẻ nào rảnh rỗi thế, đi vẽ ta với đại ca như vậy? Chúng ta phải nhanh đi xem coi.
Nói xong cũng không thể che giấu được vẻ vui mừng, bỏ mặc tỷ muội gọi đằng sau, vén váy nhấc chân chạy như bay xuống lầu hướng ra phía cửa.

Tần Tiên Nhi cùng Xảo Xảo nhìn nhau, cũng không rõ vì sao Lạc tiểu thư tao nhã lại kích động như thế.

Lạc Ngưng mở cửa, vừa mới bước ra, liền nghe bên ngoài một trận hô hoán:
– Lạc tiểu thư đến, Lạc tiểu thư đến rồi…

Nàng nhìn lại, trước mặt là mấy trăm dân chúng vây quanh, nhìn nàng cười hoan hỉ. Bốn phía, dán đầy tranh của mình cùng đại ca, lại gần đám người đang vây quanh một bức hoạ chỉ chỏ, loáng thoáng nghe được tiếng bàn luận về “Tái thi hội” “tuyển chồng” “trời ghép một đôi”….

– Ồ, Lạc tiểu thư…
Thanh âm nho nhỏ từ trên lầu đối diện vang tới. Lạc Ngưng ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy bên trà lâu đối diện có một người đang cười hì hì, vẻ mặt gian xảo hi ha, đang vẫy tay gọi nàng.

“Lâm đại ca xấu xa, cười thật đáng ghét, ghét quá đi!” Lạc Ngưng vội cúi đầu xuống, trong lòng vừa mừng vừa hoảng.

Ta chẳng nhẽ đã đích thân cầm đầu tới mà vẫn chưa ưng thuận ư? tiểu nữ này sao chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu thế kia? Lâm Vãn Vinh đánh giá lại mình từ trên xuống dưới, không có chỗ nào có vấn đề mà, đây đều đã qua sự thẩm duyệt tử tế của bọn Lạc Viễn Thanh Sơn, đi ra ngoài làm công chuyện cũng không kĩ lưỡng như thế. Phải dùng bốn chữ “Ngọc thụ lâm phong” để hình dung, sao có thể để lão tử ấm ức được.

– Tiểu thư, tiểu thư, nàng nhìn mau…
Nha hoàn đi theo bên người Lạc Ngưng đột nhiên hô hoán lên. Lạc Ngưng vội quay đầu lại, chỉ thấy trên trà lâu một bức tranh thật dài đang mở ra, từ năm bức hoạ hợp thành.

Đợi khán giả rõ hết nội dung năm bức hoạ. Lạc Ngưng vẫn còn ngây người ngẩn ngơ, gương mặt vừa mừng rỡ vừa kinh ngạc, đỏ bừng bừng. Bức hoạ kia vẽ mình, có ung dung, có kiêu ngạo, lại cũng có ngượng ngùng, đại ca cũng thật là kém chẳng hề quan tâm gì tới bộ dạng của ta hết. Thi xã nói đạo lý, trên đê giảng dân sinh, thi hội ngạo quần hùng. Đó cũng là những trình tự gặp gỡ của mình và đại ca, cũng là quá trình bị xiêu lòng, mặc dù chẳng nói một lời, nhưng còn hơn vạn chữ ngàn câu.

Nhất là bức hoạ cuối cùng, lụa hồng quấn quanh người cô gái, vừa giống như chính mình, lại như không có vẽ diện mục, khẳng định đại ca cố ý. Lạc Ngưng trong lòng thẹn thùng vô hạn, không nghĩ Lâm Vãn Vinh lại dùng loại phương thức này thoả tâm nguyện nàng, khắp Kim Lăng dám chắc mọi người đều biết.

– Tỷ tỷ, thế nào? Vừa với tâm nguyện của tỷ chưa?
Lạc Viễn cười hì hì chạy tới.

Lạc Ngưng cắn răng, bỗng nhiên xoay người, vội vàng bỏ chạy vào trong nhà, Lạc Viễn cũng chạy theo, đại môn Lạc phủ lập tức khép lại.

“Đi, đi mất rồi, mọi người trên lầu quýnh quáng lên, chứng kiến cách tỏ tình này, hoàn hoàn không tìm thấy hai chữ chữ ‘thất bại’, mà chẳng lẽ hôm nay tay không về thuyền ư?

– Lạc tiểu thư, Lạc tiểu thư…
Lâm Vãn Vinh vội vàng lớn tiếng hô. Vốn nghĩ chỉ là thoả mãn trước một chút cho viễn vọng của Lạc Ngưng, định biểu diễn một màn đẹp mắt, vậy mà tiểu nữ này không cho tí mặt mũi nào, xoay người bỏ đi, thật là thảm bại.

– Đại ca, chiêu này hình như không linh a!
Thanh Sơn nghi hoặc nói, miệng hắn như bị bắt ngậm muối vậy.

– Cái này rất có khả năng Lạc tiểu thư quá kích động. Đệ tưởng tượng, nếu đệ chợt gặp phải cảnh ngày, đệ hẳn sẽ làm gì?
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười hai tiếng, lau mồ hôi hột trên trán.

Thanh Sơn liên tưởng, nói:
– Có lẽ sẽ ngất mất!

– Đúng là như thế!
Lâm Vãn Vinh vỗ tay, thấy được chút an ui từ Thanh Sơn:
– Ta đoán lúc Lạc tiểu thư tỉnh táo lại một chút, tâm tình sẽ đỡ kích động. Đệ chờ xem, nàng lập tức sẽ quay lại, ta cam đoan mà!

Hai người đợi trong chốc lát, cửa lớn Lạc phủ đóng chặt, đừng nói là người, mà ngay cả con gián cũng không bò ra, mọi người xung quanh nhất thời bàn tán lung tung.

– Đại ca, làm sao bây giờ? Có cần triệu tập huynh đệ ùa vào không?

Lâm Vãn Vinh thiếu chút nữa té từ trên lầu xuống: “Tiểu tử này, chém người quá điên mất rồi. Muốn chém cả lão bà của ta sao? Hắn bất đắt dĩ cười khổ, không nói câu nào, bỗng thấy cửa Lạc phủ mở, mấy nha hoàn gia nhân đi ra, cẩn thận quấn lại bức hoạ lớn, rồi sau đó đem vào trong.

“Đây là kiểu gì?” Lâm Vãn Vinh không hiểu, Thanh Sơn càng như lọt vào mây mù:
– Đại ca, đệ xuống tìm Tiểu Lạc xem.

– Tìm Tiểu Lạc làm gì? Cũng chẳng đựoc gì! Tìm hai huynh đệ nhanh nhẹn, trèo tường vào trong xem coi có chuyện gì!
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói.

Thanh Sơn cười ha ha xuống lầu, cửa lớn của Lạc phủ lại mở ra, Lạc Viễn xuất hiện, theo sau một nhóm gia đinh đem bức hoạ lớn giơ lên cao.

Bốn bức hoạ đầu tiên đều không có biến hoá gì, chỉ duy có bức thứ năm, nhìn có sự khác biệt. Cô gái bị quấn quanh bởi dải lụa hồng trước kia thì diện mạo không rõ ràng, bây giờ lại được điểm thêm vài vài nét bút mới, chiếc khăn hồng che nửa khuôn mặt hơi nhích lên, mắt phượng mày ngài, chiếc miệng anh đào, trên khuôn mặt mặt trái xoan cũng có chút đỏ hồng, chính xác là Lạc Ngưng tiểu thư.

Thành công rồi! Lâm Vãn Vinh mừng rỡ, vội vàng xuống lầu. Mọi người xung quanh thấy chuyện này, lẽ nào còn không biết Lạc tiểu thư đã ưng thuận lời tỏ tình này, ngày trước là tài tử giai nhân ở Tái Thi Hội, hôm nay cuối cùng cây cũng kết trái, coi như đạt được sở vọng của mọi người. Dân chúng xung quanh nhất thời lớn tiếng reo vang.

– Tỷ phu, cung hỉ, cung hỉ!
Lạc Viễn nhanh nhẩu nói.

– Cùng vui, cùng vui!
Lâm Vãn Vinh mặt dày cười nói
– À, sao không thấy tỷ tỷ đệ.
Lạc Viễn đành nói:
– Tỷ tỷ vẽ xong, vừa thấy đã vừa hợp với ý của huynh, thì trốn lên tú lâu rồi.

– Là… sao…
Lâm Vãn Vinh nói:
– Thẹn thùng cái gì nữa, đệ xem ta có xấu hổ gì đâu.
Lạc Viễn Thanh Sơn liền tắc tiếng.

– Hừ. Tướng công mặt dày thật!
Tiên Nhi thấy cảnh này, trong lòng chua xót, đứng lặng bên Xảo Xảo.

– Ai nói lão công mặt dày thế.
Thanh âm Lâm Vãn Vinh vang lên bên tai nàng.

– Tướng công.. Tần Tiên Nhi vui mừng vội vàng quay lại.

– Nói xấu sau lưng lão công, đáng đánh vào mông.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì mon mem bên kiều đồn Tiên Nhi, năm ngón tay nhẹ bóp một cái. Tay khác dúi vào tay nàng một bức hoạ.

Tiên Nhi đỏ bừng mặt, vội vàng mở ra, trên giấy vẽ hai người đang trong tình cảnh “ngượng ngùng” ở trên chiếc thuyền câu, đại thủ tướng công đang làm loạn trên thân mình. Tiên Nhi “a” một tiếng, cả người phát nhiệt, nhanh chóng thu lại bức hoạ. Trái tim đập loạn, vừa vui vừa ngượng. Cảm giác ấm ức trước đó đã sớm bay lên chín tầng mây rồi.

– Tiểu bảo bối, tặng nàng cái này, nàng nhất định sẽ thích.
Lâm Vãn Vinh nháy mắt với Xảo Xảo, đưa cho nàng một bức họa.
Xảo Xảo mở ra, liền thấy nến đỏ bập bùng, bầu không khí lung linh, một cô gái thướt tha trong bộ đồ đỏ, lộ ra đôi tay trắng như sương tuyết, ôm lấy cổ đại ca. Đùi ngọc thon dài kẹp lấy eo đại ca, ánh mắt mê ly, đang cùng đại ca ân ái triền miên, cũng là tình cảnh động phòng ngày đó.

– Đại Ca…
Xảo Xảo thu bức tranh lại, mắt phớt hồng, cả người mềm nhũng trong lòng đại ca.

“Quả là bàn tay tốt, đi khắp thiên hạ không phải âu sầu a!” Lâm Vãn Vinh hận không hét vang cười lớn được, sau này cứ cưới mỗi lão bà, là mình ra tay vẽ một bức “hảo họa”, cất giấu thật kỹ. Đây chính là nghệ thuật, so với mấy bức vẽ trước kia còn tình thú hơn nhiều!

– À, Lạc tiểu thư ở đâu?
Lâm Vãn Vinh vờ không nhìn thấy má hai lão bà đang đỏ bừng, nghiêm trang nói.

– Ngưng tỷ tỷ ở trên lầu!
Xảo Xảo trả lời nhanh.

– Chúng ta lên gặp nàng thôi, hôm nay nhân lúc tất cả mọi người đều ở đây, chúng ta cùng mở hội.

– Mở hội gì?
Tần Tiên Nhi trên mặt vẫn còn đỏ, ngước đầu lên nói.

– Mở một cái gia đình hội nghị, an bài một chút phân phối hoặc liên hợp cùng giải quyết vấn đề, tiện thể cho tỷ muội các nàng kể mấy chuyện xưa!
Lâm Vãn Vinh nghiêm túc nói.

– Kể chuyện xưa? Có chuyện xưa gì sao?
Xảo Xảo trong vòng tay đại ca, định bước lên lầu của Lạc Ngưng, đồng thời tò mò hỏi lại.

– Về cố sự hoà thượng đánh trống trong miếu!

– Aaaaa…
Hai nàng đỏ bừng mặt, đồng thời thối lui một bước, đẩy hắn lên:
– Đại ca/Tướng công, chàng cứ đi tìm Ngưng Nhi, chúng thiếp đi không tiện.

“Còn nói lời này, mọi người đi cùng nhau mới tiện.” Lâm Vãn Vinh leo lên tú lâu của Lạc Ngưng, tuy có vẻ an tĩnh, nhưng lại nghe thấy tiếng hô hấp dồn dập: “Nha đầu này, như thế nào lại thẹn thùng như thế, vừa đó cứng đầu bỏ chạy sao?”

– Lạc tiểu thư, Ngưng Nhi, nữ thí chủ…

Lạc Ngưng tránh tại khuê phòng, tim đập loạn xạ, miễn cưỡng kêu một tiếng:
– Lâm đại ca…

Rồi chẳng dám nói tiếp nữa.

Lâm Vãn Vinh tiến đến thư phòng Lạc Ngưng, thấy Kim Lăng tài nữ đang ngồi trên ghế, thân hình yểu điệu, xiêm y thướt tha, trên mặt như thoa một lớp phấn hồng tựa nụ hoa anh đào e ấp, trong mắt như nước hồ thu ánh lên vẻ long lanh nhu hòa, khiến lòng người mê mẩn.

– Lạc tiểu thư, ta ngày đêm nghĩ biện pháp tìm cách để toàn Kim Lăng biết, mà không phải là phương cách gây phản cảm cho nàng. Thật sự là ăn không ngon, ngủ không yên, thân thể cứ tiều tụy đi. Mãi đến đêm qua, mới nghĩ ra phương pháp này. Nếu nàng trách ta tới muộn, cứ đánh ta thật mạnh. Cho dù có chết trong đau đớn, ta cũng không kêu một tiếng.
Lâm đại ca giữ chặt đôi tay của Lạc tài nữ, vô cùng chân thành nói.

Lạc Ngưng ngượng ngùng ứng tiếng, đánh nhẹ lên ngực hắn:
– Đại ca, cảm ơn chàng quý trọng Ngưng Nhi. Ngưng Nhi xin làm thân khuyển mã, báo đáp cho chàng đến chết!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 3
Đúng lúc này Lão Quỷ kia nói: Lăng Mạc trước không vội, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, đem thù lao mà ta muốn giao ra đây rồi hãy nói. Đây là đến lúc nào rồi, sau khi giúp ta đánh lui kẻ địch tự nhiên sẽ giao cho ngươi. Lăng Mạc hừ lạnh nói. Hừ, chuyện này liên quan tới lão phu cái rắm, ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Cáp Lôi đem Long Nhất và Lãnh U U quẹo phải rẽ trái đến 1 quán rượu của mạo hiểm giả, quán rượu này tại Quang Minh Thành nổi danh phi thường, là nơi nhiều dong binh và mạo hiểm gia tụ tập. Ánh sáng trong quán rượu có phần tăm tối, đủ loại chức nghiệp, chủng tộc đứng lẫn lộn nhau khắp...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân