Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 74

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 74

– Đúng rồi, đúng rồi.
Tiêu Ngọc Nhược cũng một phen kinh ngạc, trên mặt lộ ra nét vui mừng:
– Ta vẫn còn nhớ, khoa thi cử vào mùa xuân năm đó, người đứng đầu trên bảng công bố tân khoa không phải chính là Tô Mộ Bạch Tô công tử đây sao? Lúc đó Hoàng Thượng còn truyền chỉ toàn quốc đăng bảng vàng, hơn mười tỉnh đều nhận được thông cáo.

Tô Mộ Bạch cung tay thủ lễ, mỉm cười không nói, xem như là thừa nhận.

Trạng Nguyên trên bảng vàng, đây chính là ước mơ của tất cả người đọc sách trong thiên hạ, mà nay vị công tử như ngọc đang đứng trước mặt lại còn là thần tượng tân khoa Trạng Nguyên, hỏi sao không khiến người ta giật mình? Ngay cả gương mặt luôn tỏ ra đạm bạc kia cũng không nén khỏi liếc nhìn Tô Mộ Bạch một cái.

“Trạng Nguyên thôi, làm như ngon lắm?” Lâm Vãn Vinh thầm nói: “Tính ra lão tử trong kỳ thi đại học cũng là Trạng Nguyên. Nói lại chứ, mang danh tài tử Trạng Nguyên của đại học Bắc Kinh mà khi về đến nhà cũng phải đi bán thịt đó, còn cái tên gia hoả nhà ngươi thì cũng ở trong vườn này bán hoa lan thôi, còn ra vẻ phong nhã, coi bộ cũng chẳng tốt hơn được bao nhiêu.

– Trạng Nguyên a, té ra ngài chính là Trạng Nguyên. Ta lớn đến chừng này, chưa bao giờ được thấy qua Trạng Nguyên. Khoẻ không, khoẻ không, hân hạnh, ngưỡng mộ đã lâu!
Lâm Vãn Vinh “nhiệt tình” nắm chặt tay của Tô Mộ Bạch nói.

Tô Mộ Bạch phong độ nhẹ nhàng, gật đầu cười nói:
– Tiểu sinh tài học thô lậu, chỉ nhờ ơn hoàng thượng hậu ái, mới được danh vị đứng đầu tân khoa trên kim điện, thật rất lấy làm xấu hổ. Hôm nay gặp được huynh đài đây luận về hoa lan, tiểu sinh trong lòng hết sức kính phục, sau này nếu có cơ hội, lúc đó sẽ thỉnh huynh đài chỉ giáo nhiều hơn.

Nghe ra là tới để hiến hoa lan, chính là tân khoa Trạng Nguyên lang Tô Mộ Bạch, khuôn viên trong vườn nhất thời ồn ào hẳn lên. Nếu nói đến người trong Vương tộc khiến cho người ta kính sợ, thì Trạng Nguyên lại làm cho người người trong thiên hạ kính ngưỡng, đặc biệt là đám nữ nhân danh giá trong dịp thưởng hoa du xuân này. Gặp lại được vị Trạng Nguyên lang có thể nói là tiêu sái bất phàm, trái tim đều không khỏi đập mạnh, đa số đều lộ ra dáng vẻ nhất kiến chung tình (vừa nhìn thấy đã yêu).

– Đa tạ các vị đã hậu ái!
Trạng Nguyên Tô Mộ Bạch trong lúc này trở thành kẻ được người ta mến mộ nhất, mỉm cười cúi chào bốn phía, từ khí chất đến phong độ đều thuộc vào đệ nhất đẳng, thật khiến người ta sinh ra hảo cảm.

Lâm Vãn Vinh thấy vậy mà không khỏi lắc đầu, hoa lan vốn dĩ thích hợp với cảnh u tĩnh, bây giờ bị Trạng Nguyên lang này đảo lộn hết, từ một vườn hoa lan u nhã biến thành nơi đào hoa sáng lạn, thật là đã làm mất đi cái danh u nhã của lan.

Nhìn thấy hai vị tiểu thư đối với vị Trạng Nguyên lang này hết sức coi trọng, Lâm Vãn Vinh kéo Tiêu Ngọc Nhược đến gần hỏi:
– Đại tiểu thư, thi Trạng Nguyên này không biết có phải là rất khó không? Ta cũng muốn đi một lần rồi quay trở về phong quang, phong quang… à, chỗ báo danh ở đâu vậy? Lệ phí báo danh bao nhiêu? Trước khi thi có cần phải vô lớp huấn luyện nào không?

Tiêu Ngọc Nhược vừa tức vừa buồn cười:
– Ngươi thật là, nói tầm bậy tầm bạ gì đó? Ngươi tưởng đậu Trạng Nguyên giống như con nít đùa trong nhà à, thi cử dễ dàng vậy sao? Khoa cử cứ ba năm mở một lần, đầu tiên các thí sinh phải qua thi Viện, nếu có tài năng trúng tuyển thì gọi là Tú Tài. Chỉ là quan ải Tú Tài này thôi, cũng đã làm khó không biết bao nhiêu người đọc sách trong thiên hạ rồi. Rất nhiều người cả đời thi cử, cũng không đậu được Tú Tài. Nhưng chỉ có hai hạng thứ đầu trúng tuyển Tú Tài mới có thể tham gia thi Hương. Thi Hương ba năm một lần, chính là do các tỉnh tự hành ra đề khảo thi, qua được cửa này thì gọi là Cử Nhân, người đứng đầu thi Hương thì được gọi là Giải Nguyên. Chỉ có những Cử Nhân có tài mới có thể tham gia thi Hội, gồm khoảng một trăm người gọi là Cống Sinh, người đoạt giải đầu gọi là Hội Nguyên. Cuối cùng mới đến thi Điện, do tự thân Hoàng Thượng ra câu hỏi, tuyển ra Tam Giáp, phần còn lại là Tiến Sĩ. Vị Tô Mộ Bạch này chính là được trúng Tam Nguyên, sau đó lại do tự thân Hoàng Thượng đề bạt trở thành Trạng Nguyên đứng đầu khoa cử, cũng có nghĩa là đứng thứ nhất trên hàng vạn người, ngươi nói đi vậy có khó hay không?

“Đổ mồ hôi, phải qua liên tiếp bốn cửa, xem ra thật có chút khó khăn!” Lâm Vãn Vinh cười phá lên ha hả, đại tiểu thư liếc mắt nhìn gã, chăm chú tỉ mĩ đánh giá một lúc, đoạn nói:
– Bất quá, người như ngươi nếu chịu sửa đổi tính tình, chịu khó đọc sách, với tài trí thông minh của ngươi, kiếm vị trí trong Tam Nguyên cũng không phải chuyện khó khăn gì.

“Lời này ta thích!” Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc.

Từ Chỉ Tình nghe đại tiểu thư giảng giải cho Lâm Tam hiểu những điều tổng quát căn bản, trong lòng cảm thấy càng kỳ quái: “Tên này không biết có phải từ trên trời rơi xuống hay không, ngay cả chế độ thi cử ra sao mà cũng không biết, vậy học vấn của gã từ đâu mà có được?”

Nhìn thấy Lâm Tam nghe đến xuất thần, Từ Chỉ Tình cười bổ sung thêm:
– Cái vị Tô Trạng Nguyên này không nói đến việc được kim khẩu của Hoàng Thượng điểm trúng, mà còn có việc càng lợi hại hơn nữa. Lịch sử trong giới Trạng Nguyên sau khi được khâm điểm, đều là được đưa đến các nơi làm quan, rèn luyện thời gian sau này mới xét lại để thăng chức, chỉ có Tô Trạng Nguyên này là được Hoàng Thượng ra ơn để mắt xanh tới, chính là trực tiếp được lưu lại ở Học Bộ, thường làm bạn bên trái phải Hoàng Đế, là kẻ thân cận, sớm tối theo sát bên ngài.

– Nếu nói như vậy, Tô Mộ Bạch này xem ra là đại hồng nhân số một bên cạnh Hoàng Đế rồi, tên tiểu tử này phát đạt lắm!
Lâm Văn Vinh gật đầu nói.

Tô Mộ Bạch sau một lúc hàn huyên cùng những người khác, đoạn bước tới cười nói:
– Thẹn quá, thẹn quá, tiểu sinh cũng không nghĩ tới hiện trường có thể xảy ra như vậy, đã làm nhị vị tiểu thư chờ lâu. Ta thấy nhị vị tiểu thư đàm luận đều tỏ ra kiến thức phi phàm, nhưng lại vẫn chưa biết tôn tính đại danh của nhị vị?

Từ Chỉ Tình cất tiếng cười hào phóng:
– Ta gọi là Từ Chỉ Tình, còn vị này chính là Kim Lăng đại tiểu thư.

Tô Mộ Bạch kinh ngạc:
– Từ Chỉ Tình? Ái nữ của Văn Trường tiên sinh, vậy còn không phải là thủ tịch Kinh Hoa Học Viện giáo tập Từ Chỉ Tình Từ tiên sinh đây sao?

Từ Chỉ Tình vui vẻ cười một tiếng, coi như đáp lại, Tô Mộ Bạch vội vàng thi lễ thật sâu:
– Đại danh của Từ tiên sinh, tiểu sinh từ lâu đã ngưỡng mộ, hôm nay được gặp, càng giống như tiên nhân xuống trần, khiến người ngưỡng mộ không thôi.

“Cái tên cáo con này cũng biết vỗ mông ngựa đấy chứ!” Lâm Vãn Vinh cười thầm, nhưng cũng không thể phủ nhận, Tô Trạng Nguyên này cẩn trọng khiêm cung, lễ số đầy đủ, khiến người ta không thể bắt bẻ vào đâu được, trong lòng của gã cũng cảm thấy ganh tị, nhìn tên này không thuận mắt, cả đám người ở trong vườn này cũng không khỏi nổi buồn phiền trong lòng.

Thấy khu vườn trở nên ồn ào, Từ Chỉ Tình không khỏi nhíu mày, nói với Tô Mộ Bạch:
– Tô Trạng Nguyên, hai bồn kỳ hoa lan nãy, có phải là do ngài tự tay trồng lấy?

Tô Mộ Bạch nói:
– Chê cười, chê cười, hai bồn kỳ hoa đó đều được người ta tặng cho. Hôm nay đem đến đây là muốn tìm người biết lan để ngắm thưởng. Có thể gặp gỡ Từ tiểu thư và vị huynh đài đây, thật là tam sinh hữu hạnh.

Lâm Vãn Vinh nghe gã mỗi câu mỗi chữ là “tiểu sinh”, nghe thật không quen, liền ngáp một cái rồi nói:
– Đại tiểu thư, cũng không có nhiều kỳ hoa để thưởng thức, ta muốn đi nhà cầu.

Hai vị tiểu thư cùng lúc trừng mắt nhìn gã, Từ Chỉ Tình nói:
– Vừa rồi ngắm hai bồn lan, thật sự rất diễm lệ, tiểu nữ bất tài, nhưng cũng có tìm được một bồn hoa lan…

Giọng nói vang lên thật trong trẻo. Diệp Vũ Xuyên là người nãy giờ đứng kế bên Từ Chỉ Tình không lên tiếng, lùi lại chỗ có rèm che kín, mỉm cười nói:
– Tiêu tiểu thư, Tô Trạng Nguyên, mời xem…

Ánh mắt mọi người đều hướng về đó, chỉ thấy sau khi cái rèm được mở ra, trước mặt là một bồn hoa lan tinh xảo, sắc hoa phân nửa là màu trắng, lại có màu hồng và tím đan xen điểm bên trên, khoảng phần cuối hơi cuốn lên, nhìn vào liền có cảm tưởng như một con hồ điệp đang giang cánh bay lượn.

Tô Mộ Bạch chăm chú nhìn ngắm hoa lan hồi lâu, chặc lưỡi nghi hoặc nói:
– Thiên hạ lan phẩm đều có thể từ đặc tính để suy ra. Duy chỉ có loại hoa này, như lan như điệp, mỹ lệ khó tìm, không biết được là điệp trong lan, hay là lan trong điệp? Tiểu thư lan tâm huệ chất, thật không biết đã từ nơi đâu mà tìm được loại cực phẩm trong lan này?

“Tô Trạng Nguyên này yếu kém mà ngoài miệng lại nói cho hay. Chẳng biết là có nhận hay không nhận ra hoa lan này, nãy giờ chẳng qua là cố gắng khoa trương một phen, còn nói cái gì mà ‘điệp trong hoa, hoa trong điệp’. Ta nghi lắm, nói thẳng ra là ngươi không biết, không nhận ra, mẹ nó chứ, toàn nói lời dư thừa.” Lâm Vãn Vinh hừ lạnh một tiếng, cười nhạt không nói.

Từ Chỉ Tình cười nói:
– Tô Trạng Nguyên đã quá khen. Vậy không biết Trạng Nguyên có biết danh tự của hoa lan này không?

Tô Mộ Bạch trầm ngâm hồi lâu, lắc đầu đáp:
– Tiểu sinh cũng tự nhận là người thích lan, chỉ là chưa từng nghe thấy cây kỳ lan này, đành lắng nghe các vị nói vậy. Vị huynh đài này, không biết ngưoi có cao kiến gì không?
Gã mỉm cười ngó Lâm Vãn Vinh, trong mắt thoáng như lộ ra một tia quang mang ma quái khó hiểu.

Hoa lan này Lâm Vãn Vinh cũng có biết qua, chỉ bất quá có việc gã không hiểu rõ. Cái cây này rõ ràng là loại phẩm lai ghép biến dị. Chẳng lẽ có người tài năng vĩ đại đã lai giống trồng ra. Người này kể như quá là thiên tài rồi!

Từ Chỉ Tình tựa hồ đã sớm biết là Tô Trạng Nguyên sẽ đoán không ra, liền mỉm cười ngó Lâm Vãn Vinh:
– Lâm Tam, ngươi có thể nói ra được danh tự của loài hoa lan này không?

Mẹ kiếp, tên đó thì kêu là Tô Trạng Nguyên, còn lão tử thì kêu Lâm Tam. Ngươi không thể kêu ta một tiếng là Lâm ca ca hả? Có cái gì đó mà gã đối với tên Trạng Nguyên này không có cảm tình, nghe vậy cười nói:
– Nó được kêu là Hồ Điệp Hoa, còn gọi là Điệp Hoa, chính là loại chủng phẩm hoa lan biến dị, hoa này từ cánh hoa, nhuỵ hoa, viền hoa, toàn bộ thành dạng răng cưa, giống như cánh hồ điệp bay múa, tên gọi trước là ‘Điệp Hoa’. Giờ cánh hoa điệp của cây này đã ra gần được thành thành rồi, chính ra đúng với tên gọi là ‘Toàn Điệp Biện’, cũng là cực phẩm chi lan.

Tô Mộ Bạch kinh dị liếc mắt nhìn vào gã, tên Lâm Tam này đúng là vừa có năng lực lẫn kiến thức, thật là đã vượt quá xa với dự liệu của gã. Đại tiểu thư kinh ngạc vui mừng nhìn gã, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, như muốn nói cái gì đó, đi đến bên cạnh, ngượng ngùng cười một tiếng, căng thẳng nắm chặt tay của gã, như một khắc cũng không chịu buông ra.

Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm đắc ý: “Mẹ kiếp, lan viên cái gì mà cả khu cũng chỉ có vài cây kỳ hoa, hôm nay may mắn là gặp được ta, nếu bằng không chắc chẳng có người nào có thể nhận ra được, chuyện này mà truyền ra ngoài không phải là để người ta cười đến chết sao.”

Ngó thấy cái bộ dạng đầy đắc ý của gã, Từ Chỉ Tình cũng vui vẻ cười hỏi:
– Lâm Tam, ngươi nói đây gọi là Điệp Hoa?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ma Vương – Quyển 2
Thân Phận Bại Lộ... Rời khỏi rừng rậm, Hàn Thạc và Ngải Mễ Lệ chia nhau ra hành động, Hàn Thạc một mình đi đến chỗ ở mới của Lao Luân Tư. Vừa gặp mặt Hàn Thạc, Lao Luân Tư liền nói cảm ơn: Thực sự đa tạ ngươi về chuyện lần trước, nếu không Lỵ Toa rất có thể đã gặp nguy hiểm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Hàn Lập – Quyển 22
“Việc này... Lúc trước trí nhớ thiếp thân còn chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn nên mới ngộ nhận Hư Thiên đỉnh là chìa khóa chân chính. Nhưng thiếp thân có thể cam đoan, nếu dùng chìa khóa này mà thực sự không thể tiến vào Thiên Đỉnh cung thì thiếp thân tuyệt đối không dám yêu cầu tiền...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 6
Một lúc lâu sau, trong đình viện của Vân Khiếu Thiên có hai người đang ngồi, chính là Lục Thiếu Du và Vân Khiếu Thiên. Lục Thiếu Du, hiện tại tất cả các điều kiện của ngươi đều đã xong rồi. Ngươi cũng không còn là đệ tử của Vân Dương Tông nữa, chúng ta cũng nên thương lượng chuyện kết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân