– Không được, mấy ngày nay hắn làm Hổ gia bị đau, ta đã nói phải nuốt sống hắn.
– Ngươi câm miệng cho ta, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện!
Bại Gia Tử trừng mắt nhìn Liệt Viêm Hổ quát.
Lúc này Liệt Viêm Hổ ngoan ngoãn biến về hình người thối lui qua một bên, không dám tiếp tục lên tiếng.
Chiểu Trạch sâm lâm, trong vùng cây cối mờ mịt, địa bàn Minh Thủy tông như bị hãm xuống mấy chục thước sâu, hết thảy cảnh vật chung quanh đều hóa thành phấn vụn.
Bên trong hố sâu có vài người vây quanh, ở giữa có một người như người vượn bị Vạn Niên Hàn Thiết Liên trói buộc tay chân cùng vòng eo, nguyên bản nhìn hắn vô cùng đáng sợ nhưng hiện tại chẳng khác gì người chết, nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích.
– Ngươi nói hắn là huynh đệ của ngươi?
Lăng Tiếu mang theo vẻ nghi hoặc hỏi.
Đối với lời đề nghị của Tàn Báo, Lăng Tiếu có chút động tâm, nhưng hắn có ấn tượng không tốt đối với Quỷ Ngạ, một quái vật ăn thịt người làm cho hắn không đủ can đảm giữ lại bên cạnh.
Tàn Báo gật đầu nhận chân nói:
– Không sai, hắn là huynh đệ tốt từng vào sinh ra tử với ta tên Phong Nha, chỉ là năm xưa ta thật có lỗi với hắn!
Tiếp theo Tàn Báo mang theo lòng áy náy tràn đầy nhớ về chuyện cũ gần vạn năm trước.
Nguyên lai khi còn trẻ tuổi, Tàn Báo cùng Phong Nha từng là đoàn viên của một dong binh đoàn, lúc ấy thực lực hai người tương đương, đều có tu vi vương cấp, tính cách hai người hợp nhau, kết làm huynh đệ, từng cùng nhau tu luyện, liệp sát linh thú, uống rượu vui chơi, khoái ý ân cừu.
Về sau hai người cùng yêu thích một nữ dong binh trong đoàn, nhưng nữ dong binh kia thật cường đại, thực lực hoàng cấp, hơn nữa còn là một đội trưởng, được các đoàn viên thật yêu thích.
Lúc ấy hai người từng thề nói tương lai ai siêu việt nữ dong binh kia sớm hơn thì người đó được lấy nữ dong binh làm thê tử.
Vì thế hai người liều mạng tu luyện, không ngừng tìm kiếm linh thảo đan dược cố gắng thăng cấp tu vi.
Đáng tiếc hai người còn chưa kịp siêu việt thực lực của nàng, nàng đã bị một dong binh đoàn thực lực càng mạnh hơn bắt giữ, bị hơn mười người cường bạo nhục nhã mà chết.
Hai người vừa biết được tin tức đều cực kỳ giận dữ, muốn tìm dong binh đoàn kia báo thù tiết hận.
Nhưng thực lực tu vi của họ kém hơn đám người kia quá xa, ngay cả mấy đoàn viên bình thường còn không thể giết được, ngược lại thiếu chút nữa đánh mất tính mạng.
Chính vì thế tính tình hai người đại biến, vì muốn lấy được càng nhiều tài nguyên tu luyện, mau chóng thăng lên thực lực nên họ lựa chọn hoạt động cướp của giết người.
Hai người làm chuyện này gần hai mươi năm, thực lực tăng mạnh, trở thành một tổ được tôn xưng là “Phong Ma” nổi danh tại Bắc Thủy Giới.
Về sau hai người đi liệp sát linh thú, ngộ nhập vào bí cảnh đạt được đại cơ duyên của chính mình.
Bởi vì truyền thừa trong bí cảnh chỉ lưu lại cho một người, cuối cùng Phong Nha đem cơ hội nhường lại cho Ma Đế, mà Phong Nha lấy được một quyển huyền kỹ cao giai cùng đan dược trong bí cảnh.
Từ đó trở đi thực lực hai người càng tiến nhanh, cuối cùng tìm được dong binh đoàn từng cường bạo nữ dong binh kia, tổng cộng mấy ngàn người đều bị bọn hắn giết sạch sẽ, hơn nữa thủ đoạn hành hạ đến chết càng cực kỳ đáng sợ, danh hiệu “Phong Ma” lập tức uy chấn Bắc Thủy Giới.
Từ đó về sau Ma Đế cùng Phong Nha bắt đầu thành lập thế lực chính mình, bắt tay thống nhất toàn bộ ác nhân của Bắc Thủy Giới.
Có thể nói thủy tổ của Hắc Ma môn không chỉ của một người mà còn có phần của Phong Nha.
Bởi vì Ma Đế đạt được truyền thừa, tiến giai không gặp bình cảnh, vì vậy thực lực ngày càng cao hơn Phong Nha.
Đồng thời Ma Đế dần dần thu thập cường giả bên cạnh ngày càng nhiều, quan hệ giữa hắn cùng Phong Nha cũng ngày càng suy giảm.
Sau đó Ma Đế thành tựu đế cấp, uy danh đạt tới đỉnh núi, mà Phong Nha chỉ là thiên tôn trung giai, mặc dù vẫn giữ địa vị tối cao trong Hắc Ma môn, nhưng tâm tình đã sản sinh biến hóa.
Cuối cùng hắn nói với Ma Đế muốn đến một thế lực phụ thuộc trấn thủ, chính là Minh Thủy môn hiện giờ.
Lúc đó hắn tính toán tĩnh tu tại Minh Thủy môn, hy vọng có một ngày đạt tới đế cấp kéo gần khoảng cách với Ma Đế.
Khi hắn ở Minh Thủy môn, Ma Đế thường xuyên phái người mang tới tài nguyên cung cấp cho hắn tu luyện.
Nhưng về sau Ma Đế bận rộn kiến công lập nghiệp, dần dần quên mất vị huynh đệ kết nghĩa nhiều năm của mình.
Trước khi Ma Đế bị người phản bội giết hại, lần cuối cùng nghe được tin tức của Phong Nha biết hắn đã có tu vi bán đế, mà lúc ấy Ma Đế là huyền đế cao giai, tự nhiên không đem thực lực bán đế vào trong mắt.
Về sau Ma Đế cơ hồ gần vẫn lạc, bản thân khó bảo toàn, không biết về sau Phong Nha ra sao.
Hiện giờ cách biệt mấy ngàn năm, hai huynh đệ gặp lại nhưng hết thảy đã trở thành quá khứ.
Một đời Ma Đế ngày xưa trở thành Tàn Báo hôm nay, tuy rằng thực lực đã quay về đế cấp nhưng Phong Nha đã đạt tới cảnh giới nhập thánh, chỉ là thần trí thất thường, biến thành nửa người nửa quái vật thật dọa người.
Nếu không phải ngũ quan biến hóa không lớn, Tàn Báo chưa chắc có thể nhận ra được hắn.
Tàn Báo cũng không biết vì sao Phong Nha biến thành như vậy.
Chẳng lẽ thật sự là vì tu luyện quyển Phong Ma bí quyết mà xảy ra rủi ro, hoặc là bị người hãm hại?
Nghe Tàn Báo kể lại quá khức, cuối cùng Lăng Tiếu đã hiểu vì sao hắn muốn giữ mạng người trước mắt.
Tàn Báo khởi tử hồi sinh, lẽ ra mấy ngàn năm trước đã chết, hiện giờ tâm tính đã khác hẳn ngày xưa, khi nhìn thấy vị huynh đệ từng cùng mình tung hoành thiên hạ năm xưa, nỗi vui sướng cùng áy náy đã làm hắn thức tỉnh lòng nghĩa khí.
– Thiếu gia, cầu ngươi tha cho hắn một mạng!
Tàn Báo nặng nề quỳ xuống trước mặt Lăng Tiếu khẩn cầu.
Lần này hắn lần đầu tiên cam tâm tình nguyện quỳ trước mặt Lăng Tiếu, là phát ra từ nội tâm, cho dù trước kia hắn bị Lăng Tiếu uy hiếp cũng chưa từng thành khẩn như vậy.
Lăng Tiếu thoáng trầm ngâm nói:
– Không được, thực lực của hắn quá mạnh, hơn nữa thần trí không thanh tỉnh, nếu lưu hắn ở bên người tương lai khi hắn khôi phục lại chúng ta chỉ còn con đường chết.
– Thiếu gia…
Tàn Báo kích động kêu lên, thần sắc tràn ngập vẻ khó sống, hắn hiểu được lời của Lăng Tiếu là sự thật, hiện giờ Phong Nha không còn là Phong Nha năm xưa, mà hắn cũng không phải là Ma Đế, dù Lăng Tiếu buông tha Phong Nha, như vậy hắn nhất định ngoan ngoãn chịu nghe lời sao?
Điều này hiển nhiên là không thể nào, nhưng nội tâm của hắn vẫn không ngừng giãy giụa, hắn thật không muốn Phong Nha phải chết.
Phong Nha từng là huynh đệ vào sinh ra tử của hắn, có thể gặp lại thật sự là không dễ, trong lòng hắn đương nhiên vô cùng quý trọng.
Lúc này Huyền Diệu mở miệng nói:
– Lăng thiếu, hãy lưu hắn lại đi, ngươi muốn thành lập thế lực, đương nhiên không thể thiếu trợ thủ, tuy rằng Phong Nha thần trí mơ hồ, nhưng chưa chắc không thể khôi phục lại, chỉ cần chữa khỏi cho hắn thì hắn nhất định cảm kích Lăng thiếu, đến lúc đó có hắn trợ giúp lo gì không thành nghiệp lớn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/06/2019 03:29 (GMT+7) |