– Thiếu gia nói đúng, bọn hắn đúng là phạm tiện!
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn Lăng Tiếu biến thành co rút lại.
– Chẳng lẽ do bọn hắn hạ thủ?
Trong lòng mọi người toát ra ý niệm khó thể tin.
Vừa rồi mấy người kia vẫn còn hoàn hảo, vì sao đột nhiên biến thành ngu ngốc như thế đây!
Sau một lúc lâu, những người kia khôi phục lại thần trí, nhưng động tác vẫn giữ nguyên như múa may, nhìn nhìn lại mọi người đứng xa mình, gương mặt đỏ lên chen chúc đi sang nơi khác.
Cũng đúng lúc đó từng đợt thanh âm chiêng trống vang vọng chân trời.
Phanh phanh!
Tiếng chiêng trống tiếng pháo nổ vang, đem không khí hiện trường đẩy lên điểm cao nhất.
Cùng lúc đó hơn mười đạo thân ảnh từ các góc hướng lôi đài bay vút lên.
Hơn mười thân ảnh tản ra uy áp mạnh mẽ, toàn bộ hoàng cấp chung quanh đều cảm giác được như hít thở không thông.
Thực lực của nhóm người kia rõ ràng đã vượt ngoài thiên tôn trung giai.
Bọn họ đều là đại biểu đến từ những thế lực cường đại nhất chung quanh Lam Dương thành.
Người đứng ở giữa chính là thành chủ Lam Dương thành Lâm Khiếu Nghiễm.
Lâm Khiếu Nghiễm là một trung niên, là người trẻ tuổi nhất trong nhóm, thực lực thiên tôn cao giai, xem như là người nổi bật.
Nghe đồn trăm năm trước Lâm Tiếu Nghiễm từng tham gia Hoàng Bảng chi tranh, khi đó hắn tiến vào ngàn danh, chỉ tiếc cuối cùng gặp phải một Sát Hoàng nên bị thua bại.
Cuộc chiến ấy tuy hắn bị thua nhưng lại được Lam Dương giáo trúng ý, mời gia nhập, trong trăm năm một đường đề thăng, thành tựu thực lực thiên tôn cao giai hiện giờ.
Nhóm người Lâm Khiếu Nghiễm ngồi xuống, chung quanh lôi đài liền yên tĩnh trở lại.
Lâm Khiếu Nghiễm lãnh đạm nhìn thoáng qua bên dưới, thanh âm chậm rãi:
– Trước khi luận võ bắt đầu, ta cần nói quy tắc luận võ, ta chỉ nói một lần, ai vi phạm bị mất quyền thi đấu.
Quy tắc rất đơn giản, điểm thứ nhất là thực lực song phương không thể vượt qua tôn giai, một khi phát hiện có người dùng bí bảo ẩn giấu thực lực sẽ lập tức thủ tiêu tư cách, thậm chí giết chết tại chỗ. Điểm thứ hai là song phương luận võ trước khi lên lôi đài phải ký giấy sinh tử, nhưng nếu trong cuộc chiến có một bên đầu hàng thì bên còn lại không được hạ sát thủ, nếu không thủ tiêu tư cách đồng thời hủy bỏ một thân tu vi. Điểm thứ ba là linh thú hộ thân của võ giả không thể vượt qua lục giai.
Sau khi Lâm Khiếu Nghiễm đem quy tắc tuyên bố, chuyển giọng nói:
– Lần này trăm địa hoàng đứng đầu có thể xin gia nhập Lam Dương giáo, trở thành chấp sự phụng dưỡng, hưởng thụ tài nguyên tu luyện, mười danh đầu có thể trở thành đệ tử chân truyền, hưởng thụ đãi ngộ cao nhất, đan dược, huyền kỹ, linh khí đều có thể cung cấp, cho nên mời mọi người quý trọng cơ hội, hiện tại bắt đầu luận võ!
Kỳ thật phương pháp lôi kéo nhân tài kiểu này không chỉ có Lam Dương giáo, mà ở các đại thành cử hành Hoàng Bảng chi tranh, các thế lực địa phương đều làm ra quyết định như thế.
Theo lời tuyên bố bắt đầu của Lâm Khiếu Nghiễm, trận văn cạnh các lôi đài đều được hoạt hóa, từng đạo quầng sáng muôn màu bao phủ lôi đài, có thể giúp các địa hoàng tận tình đối chiến đồng thời ngăn cản lực lượng của họ lan tràn làm ảnh hưởng người xem cuộc chiến bên ngoài.
Mười đại lôi đài, mười quang tráo ngũ thải ban lan, những quang tráo này có thể so sánh với lực lượng tiểu phương thế giới của thiên tôn giai, địa hoàng bình thường căn bản không thể oanh vỡ.
Các trọng tài trên các lôi đài quát lớn một tiếng:
– Hoàng Bảng chi tranh, bắt đầu luận võ!
Trên khắp các lôi đài đều có bóng người từ những phương hướng bất đồng bay lên.
Trên các lôi đài vốn không có trật tự gì đáng nói, ai là người thứ nhất nhảy lên, báo tên, chỉ cần thắng liên tiếp mười trận thì thuận lợi tiến vào đợt thứ hai.
Bất kỳ người nào muốn nhảy lên lôi đài đều được, nhưng trận đấu hơn vạn người, vòng thứ nhất chỉ tiến hành thời gian nửa tháng, nếu trong vòng nửa tháng không thấy có người dự thi thì xem như đã bỏ quyền.
Trên mười lôi đài lập tức vang lên tiếng va chạm kịch liệt, khói bụi nổi lên bốn phía, người xem không ngừng phát ra tiếng kinh hô.
Nhóm người Lăng Tiếu cũng không lập tức lên lôi đài, mà chỉ tự mình quan sát những cuộc chiến đang diễn ra.
Diệp Vân Phong có chút không thể dằn nén nói:
– Thiếu gia, chúng ta cũng lên đi!
Lúc trước Huyền Diệu cho hắn mục tiêu tiến vào trước trăm danh, hắn vốn cảm thấy không có khả năng, nhưng trải qua một năm tĩnh tu thực lực của hắn tiến nhanh, hơn nữa có Tà Đế cho hắn bộ huyền kỹ cao giai, cộng thêm Thăng Linh quyết của Diệp gia, hiện tại hắn có tin tưởng có thể tiến vào trước trăm người.
Tuy nói Thăng Linh quyết thiếu sót thật lớn, một khi sử dụng trong ba ngày linh lực hoàn toàn biến mất, nhưng hiện tại vấn đề này cũng đã được giải quyết.
Bởi vì Phượng Tiêm Vận có thể dùng pháp môn kích thứ ngân châm thượng cổ giúp cho thân thể hắn khôi phục lại không bị suy yếu.
Nhưng muốn sử dụng phương pháp này còn phải chịu đau đớn không phải người nào cũng có thể chịu đựng được, hơn nữa mỗi tháng nhiều nhất chỉ bày được hai lần châm, nói cách khác trong một tháng Diệp Vân Phong chỉ thi triển được hai lần Thăng Linh quyết, bằng không nếu tiếp tục sử dụng sẽ vượt qua sự chịu đựng của thân thể hắn, đến lúc đó sẽ tạo thành thương tổn thật lớn.
Biện pháp tốt nhất chính là Diệp Vân Phong có được lĩnh ngộ trong đại chiến lần này, sớm thay đổi Thăng Linh quyết của Diệp gia, bằng không cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp tốt.
– Sẽ cho ngươi lên lôi đài, nhưng ta hy vọng ngươi có thể thấy rõ ràng thực lực của bọn họ, bằng không có hại sẽ chính là ngươi.
Lăng Tiếu lên tiếng, ánh mắt luôn dừng trên lôi đài thứ nhất.
Trên lôi đài thứ nhất, một thanh niên cầm trường thương nhìn đối thủ, thần sắc tràn ngập vẻ khinh thường nói:
– Một chiêu của Chung Đồng này đã đủ đánh bại ngươi!
Đối diện Chung Đồng là một địa hoàng trung giai, người này thoạt nhìn chừng hơn năm mươi tuổi, khí thế hỏa hệ cực kỳ nồng đậm, vừa rồi hắn đã thắng liên tục hai trận, đều dùng một chiêu bại địch, nhưng đối thủ của hắn chỉ có thực lực địa hoàng đê giai, không cùng một cấp bậc.
Người kia nghe được lời nói hung hăng càn quấy của Chung Đồng, quát lạnh:
– Nói suông vô dụng, có chiêu gì cường đại thì cứ xuất ra đi, một hài tử như ngươi, bổn hoàng chỉ dùng một chiêu vẫn có thể làm rụng ngươi.
Người kia vừa quát lập tức ra tay, trường kiếm phát ra vô số kiếm quang, nháy mắt bao phủ Chung Đồng, từng đạo kiếm khí hóa thành bộ dáng linh thú hướng Chung Đồng rít gào nhào tới.
Năng lượng cường đại chấn động cả quang tráo chao đảo.
Chiêu này cơ hồ là một kích toàn lực của địa hoàng trung giai đỉnh.
Nhưng đối mặt một chiêu này, Chung Đồng có vẻ cực kỳ khinh thường, chỉ thấy toàn thân hắn phát ra một tầng hộ minh kình oánh oánh như tường đồng vách sắt, huyễn ảnh Thiết Giáp thú ẩn hiện, đem kiếm khí toàn bộ ngăn trở.
Mọi người chung quanh không ngừng phát ra tiếng kinh hô.
– Đây là bí thuật Chung gia – Đồng Thiết Hộ Thân Công!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/06/2019 03:29 (GMT+7) |