Nếu không phải Lăng Vô Địch nhìn thấy bóng người bay tới, hắn cũng không biết đối phương đã tới gần bọn họ!
– Vô Địch ngươi trở về!
Người nọ bình tĩnh hỏi thăm.
Người này không phải là Lăng Thái Sơ sao?
Không lâu trước hắn định dẫn tất cả người Kim tộc đưa về Huyền Linh đại lục, nhưng mà cuối cùng vẫn không có làm vậy.
Bởi vì Kim Long nhất tộc không cách nào di chuyển cả tộc đi được, Vọng Long Sơn mạch có thể trấn áp long khí của chúng, có thể giúp cho chúng mạnh hơn.
Nếu như bọn họ theo Kim tộc rời khỏi, chẳng phải là khiến Kim Long nhất tộc một mình ở tại chỗ này, cho nên bọn họ tiếp tục ở lại đây.
Mặt khác có không ít thế lực dựa vào bọn họ, bọn họ còn phải xử lý tốt quan hệ với các thế lực này, xem có thể cộng đồng liên thủ đánh với Ma Hổ tộc hay không.
Hôm nay phế tích nơi này còn không có chỉnh đốn, đại bộ phận người đã di chuyển tới gần tộc địa của Kim tộc.
– Ngươi… Ngươi là Thái Sơ thúc?
Lăng Vô Địch vô cùng động dung nhìn thấy Lăng Thái Sơ.
Hắn nhớ rõ lúc trước Lăng Thái Sơ đi là bộ dáng trung niên, không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy hắn phản lão hoàn đồng, khôi phục thanh xuân.
Nhưng mà đây không phải điểm khiến hắn kinh ngạc, trong thiên hạ có rất nhiều vật khiến người ta thanh xuân vĩnh trú, điểm hắn chú ý là khí tức của Lăng Thái Sơ hắn không cảm ứng được nông sâu, giống như toàn bộ khí tức sinh mệnh đã thu liễm lại, nếu không phải nhìn thấy thân hình của hắn đột nhiên đi tới phía sau mình, hắn không cảm ứng được.
Nếu như là địch nhân, vậy thì vừa rồi hắn mất mạng tại chỗ.
– Ân, ngươi thời điểm này trở về rất tốt, người sau lưng là bằng hữu của ngươi sao?
Lăng Thái Sơ thần sắc lạnh nhạt nói, sau đó chỉ vào đám người Lăng Vô Địch mang về.
– Vâng, đều là minh hữu của ta, ta thu được triệu hoán trong tộc thì nhanh chóng quay về, đáng tiếc còn chậm một bước, tộc nhân có sao không?
Lăng Vô Địch vô cùng tự trách nói ra.
– Ngươi cố tình, người chết không ít, nhưng còn có người sống, nếu không có ta trở về sớm một bước, chỉ sợ bọn họ bị diệt môn rồi, hôm nay ngươi trở về đúng lúc lắm, ta đang lo lấy làm sao đối phó bọn chúng đây!
Lăng Thái Sơ nói ra, hắn dừng một chút và nói:
– Trước tiên quay về tộc địa nói sau.
– Tốt, người Ma Hổ tộc ta chắc chắn diệt cả nhà bọn họ!
Lăng Vô Địch tức giận quát.
Cũng đúng vào lúc này mấy Chí Tôn Kim tộc bay ra, bọn họ cũng bị khí tức của Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch kinh động.
– Vô Địch, Tiếu nhi, các ngươi đã quay về?
Lăng Thái Mông kinh hỷ kêu lên.
– Quá tốt, Vô Địch lão tổ cùng Tiếu nhi các ngươi quay về, Kim tộc chúng ta có thể trả thù với Ma Hổ tộc rồi!
Lăng Bác thở nhẹ nói ra.
Người Kim tộc sau đại nạn mỗi người sống trong thù hận.
Hôm nay nhìn thấy có tộc nhân cường đại quay về, trong nội tâm cũng mang theo vài phần vui mừng.
– Thái Mông lão tổ, tộc trưởng!
Lăng Tiếu tiến lên hành lễ, hắn không chờ được nói ra:
– Nữ nhân và thân nhân của ta thế nào rồi?
Lăng Tiếu bức thiết nhất nhất chính là tin tức thân nhân.
– Tiếu nhi ngươi có thể an tâm, bọn họ đều tốt!
Lăng Bác nói ra.
Lúc này Lăng Tiếu mới tính toán chân chân chính chính buông lỏng một hơi!
Nếu như các nàng xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn thật sự sẽ nổi điên!
– Đến, Tiếu nhi, đây chính là Thái Sơ lão tổ tông, ngươi mau tới bái kiến hắn!
Lăng Bác kéo tay Lăng Tiếu, dẫn Lăng Tiếu đưa đến trước mặt Lăng Thái Sơ giới thiệu.
Lăng Tiếu lập tức hành lễ vãn bối.
– Bái kiến Thái Sơ lão tổ tông!
Hắn thật sự không nghĩ tới vị cường giả thâm bất khả trắc này chính là một trong những lão tổ tông của Kim tộc.
Hơn nữa nghe khẩu khí của hắn thì có thể biết rõ, vị này có thể đối kháng Vĩnh Hằng chi thần của Ma Hổ tộc.
Vị lão tổ tông này thực lực có thể nghĩ!
– Ngươi chính là Lăng Tiếu, rất tốt, rất không tồi!
Ánh mắt Lăng Thái Sơ nhìn qua người Lăng Tiếu mang theo vẻ hài lòng.
Trong rất nhiều hậu bối, Lăng Tiếu trước mặt khác với kẻ khác, người khác kém hơn hắn nhiều.
Huống hồ hắn đã sớm nghe Lăng Thái Mông cùng Lăng Bác nhiều lần nói về Lăng Tiếu, một người chưa tới ba trăm tuổi đã là Chí Tôn Thủy Thần, có thể nói là tuyệt thế yêu nghiệt!
– Đa tạ lão tổ tông khích lệ!
Lăng Tiếu khiêm tốn nói ra.
Bọn họ cũng không tiếp tục nói chuyện, mà là quay về tộc địa.
Trên đường Lăng Tiếu nghe Lăng Bác nói về chuyện xảy ra nửa năm trước, biết được Lạc Đông Thăng, Lăng Phi… Bao gồm nhiều Chí Tôn Thủy Thần đã vẫn lạc mất, đều là bị Vĩnh Hằng chi thần của Ma Hổ tộc tiêu diệt.
Hôm nay người sống sót trong Thiên Long Môn vẻn vẹn không tới một phần năm, mà Kim tộc Chí Tôn cũng vẫn lạc hai phần ba, cũng may đồng lứa nhỏ tuổi không có đi ra tham chiến, không có bị giết.
Lăng Tiếu lửa giận bùng lên, hắn không nghĩ tới thân là Chí Tôn bảng Lạc Đông Thăng đã chết, mà ngũ ca Lăng Phi của hắn đã vẫn lạc.
Lăng Tiếu vừa định gầm lên thì hắn nghe có người hét lên trước.
– Đáng chết, lão Lạc đã chết, hắn sao có thể chết trước ta chứ, Ma Hổ tộc đáng giận, ta với chúng bất cộng đại thiên.
Tức giận chính là Lôi Vạn Quân!
Hắn cùng với Lạc Đông Thăng có giao tình nhiều năm, đã từng một đường giết đến tận Chí Tôn bảng, cộng đồng bảo vệ Thiên Long Môn.
Thế nhưng mà sư huynh của hắn năm đó đã chết rồi, khiến nội tâm của hắn vô cùng bi thống.
Thanh Minh an ủi.
– Huynh đệ nén bi thương, thù này chúng ta sẽ báo!
– Ai, Vĩnh Hằng chi thần khủng bố như thế, một người có thể tiêu diệt tất cả mọi người chúng ta, chúng ta lấy cái gì đi chống lại!
Lôi Vạn Quân ủ rũ thở dài.
– Ngươi có thể yên tâm, đại ca của ta có thể đối phó hắn!
Lăng Thái Mông nói ra, hắn bổ sung một câu.
– Lúc trước chính là đại ca ta trở về đánh lui hắn đi, nếu không phải hắn thoát nhanh, đại ca ta đã đánh chết hắn rồi.
– Cái gì!
Đám người Lôi Vạn Quân cùng với Thanh Minh khiếp sợ nhìn qua Lăng Thái Sơ.
– Thái Sơ thúc ngươi vẫn đi trước ta!
Lăng Vô Địch cười khổ nói.
Hắn vẫn truy cầu Vĩnh Hằng chi cảnh, nhưng mà không có được như nguyện, bây giờ nghe đến thúc thúc của hắn đạt tới cảnh giới này, trong nội tâm hắn cảm thấy tự hào, lại cảm thấy tự giễu mình.
– Đúng rồi, lão đầu tử đâu rồi? Hắn thế nào?
Lăng Vô Địch hỏi tin tức gia gia của mình, trong nội tâm mang theo cảm giác tâm tình bất định.
Lăng Vô Địch cùng gia gia của hắn náo lớn nên rời Thiên Vực không quay về.
Nhưng mà không có nghĩa hắn không nhận gia gia.
Bao nhiêu năm rồi hắn không có trở về vẫn an gia gia, thế nhưng mà tính tình bướng bỉnh của hắn rất lớn, cho tới hôm nay mới về, hắn vẫn tự trách, đồng thời lại sợ hãi gia gia của hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
– Tộc thúc hắn còn sống rất tốt, nhưng mà tình huống không ổn.
Lăng Thái Sơ đáp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 27 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/09/2019 03:29 (GMT+7) |